7/17/2016

Posted by Unknown |
Chương 9: kiếp số khó tránh (thượng)


Cuộc gọi thần bí lúc nửa đêm,làm phương hướng điều tra đi vào ngõ cụt, tỷ muội Tô thị không thể nào là hung thủ, vậy ai mới là hung thủ đây?


Tình huống hiện tại rất xấu, tỷ muội Tô thị đã bị Diệp Vinh bắt, hắn là người chỉ vì cái đích trước mắt, cho dù có biết hai người họ không phải là hung thủ, cũng vì tranh công mà giá hoạ cho họ. Tuy hai tỷ muội này cũng không chắc là người tốt, nhưng thân là cảnh sát, tôi tuyệt không thể trơ mắt nhìn các nàng hàm oan thụ khuất.


Muốn bọn họ thoát khỏi hiềm nghi thì phương pháp tốt nhất chính là bắt được hung thủ thật sự, hơn nữa thời gian nhất định phải nhanh chóng, bởi vì "hiệu suất công tác " của Diệp Vinh, cho nên chúng tôi phải đi trước hắn một bước. Hung thủ tinh tường các chi tiết về vụ án của mười ba năm trước một cách rất tỉ mỉ, cho nên nhất định hắn cũng là người có mặt trong đêm đó. Mà bây giờ trong mười người đã có sáu người bị mất mạng, ngoại trừ tỷ muội Tô thị và Mẫn Nghi, chỉ còn Đỗ Lễ Hiền, chẳng lẽ hắn chính là hung thủ thật sự?


Bởi vì Đỗ Lễ Hiền sớm đã di cư ra nước ngoài, cho nên chúng tôi một mực không để ý đến hắn, hiện tại tổng hợp tất cả tình báo đã biết, thật sự hắn rất có khả năng là hung thủ, tối thiểu hắn có động cơ sát nhân. Theo khẩu cung của Mẫn Nghi biết được, hắn rất ưa thích Dư Tiêm Lăng, vì nàng có thể chịu đựng nỗi đau thể xác, như vậy hiện tại vì nàng giết người báo thù cũng hợp tình hợp lý. Nhưng hắn vì sao có thể sử dụng cái bóng để giết người? Vì sao có thể dùng thanh âm của Dư Tiêm Lăng để nói chuyện? Vì sao có thể sử dụng điện thoại của Tô Mộng Như? Những...cái này chính là mấu chốt của vấn đề.


Mặc kệ như thế nào, hiện tại nhất định phải lập tức điều tra Đỗ Lễ Hiền, nếu không tỷ muội Tô thị sẽ trở thành cừu non thế tội. Nhưng mà, phải biết rằng đầu tiên hắn không ở trong nước, điều này có thể đến hải quan tìm đọc ghi chép nhập cảnh. Cho nên Tuyết Tình lập tức đi về văn phòng phân khu hải quan. Tuy bây giờ là đêm khuya, không có ai văn phòng, nhưng chúng tôi nhất định phải nắm chặt thời gian, một khắc cũng không thể chậm trễ.


Tôi gọi Vĩ ca, cái thằng này vẫn chưa ngủ, nói chuyện so với ban ngày còn có tinh thần hơn: "Muộn như vậy tìm ta làm gì, tổ chức thành đoàn gọi đi ăn đậu hũ sao? Nghe nói nhiều người được giảm à?"


"Ngươi cảm thấy ta là loại người này sao?" Tôi tức giận nói.


"Người không thể xem bề ngoài, có câu tục ngữ nói hay lắm, 'Trắng trắng sạch sạch, quanh thân bệnh phong tình " hắc hắc, ta nhìn ngươi chính là loại người này." tiếng cười dâm uế khiến tôi muốn tẩn cho hắn một chầu.


Nói thực ra, tôi lớn như vậy vẫn chưa từng thử qua chơi gái, không phải nói tôi là chính nhân quân tử, nhưng đối mặt với người phụ nữ tôi không quen thì dục vọng kia cũng không có. Tôi cho rằng "Tính" nhất định phải dựa trên "Yêu" trước, không có "Yêu" "Tính" chẳng qua là một loại thú tính phát tiết, cho nên tôi đối với chơi gái và tình một đêm cho tới bây giờ đều không có hứng thú.


Cùng Vĩ ca nói chuyện vô nghĩa thì có đến hừng đông, tôi cũng không có thời gian tâm tình cùng hắn, nghiêm túc nói: "Đừng nói nhảm rồi, có chính sự muốn ngươi xử lý."


"Sau khi tan việc đã kiếm một cái động rơi xuống rồi." Cái thằng này còn chảnh chứ.


"Vậy tốt, ta hiện tại nói với Trăn Trăn ngươi đang rất cần có người bên cạnh, đến chơi với ngươi, xem ngươi có thể chịu được một phút đồng hồ không." Đối phó với nam nhân hèn mọn bỉ ổi, đe dọa chính là cách tốt nhất.


"Đừng, đừng, đừng, thiết quyền Lý Ma Ma ta chịu không được. Ngươi muốn ta làm gì, cứ việc phân phó ." Không đem Trăn Trăn hoặc Tuyết Tình đến đây, nếu không đừng hy vọng cái thằng này sẽ làm việc.


"Ta hoài nghi hung thủ là Đỗ Lễ Hiền, ngươi tra lại cuộc sống của hắn khi chuyển đến mỹ."


Trong loa truyền đến âm thanh Vĩ ca hét thảm một tiếng, hắn lập tức nói: "Ngươi cho rằng ta là CIA đấy sao? Hắn đi nước Mỹ hơn mười năm rồi, sống hay chết cũng không biết, như thế nào tra ah!"


"Cái kia không cần tra xét nữa, để cho Trăn Trăn đến chơi đùa với ngươi ah!"


"Không cần, ta tra là được..."


Xong phần Vĩ ca, tôi hướng Mẫn Nghi hỏi thăm sự tình của Đỗ Lễ Hiền, nàng biết cũng không nhiều, bởi vì bọn họ cũng chỉ quen nhau trong khoảng thời gian luyện tập, thời gian chỉ nửa tháng, hơn nữa cũng không nói chuyện nhiều. Bất quá, nàng lại nói cho tôi biết một việc: "Lễ Hiền tướng mạo rất tuấn lãng, nhân phẩm cũng rất tốt, rất có phong độ, rất  lễ phép, có một kiểu khí chất quý tộc. Hắn cùng với Tiêm Lăng đều là người tài hoa, mặc dù chỉ mới quen nhau nửa tháng, nhưng hai người cơ hồ không có giấu nhau điều gì. Kỳ thật ta có lúc rất đố kỵ hắn , nhưng thật sự bọn hắn là trời đất tạo một đôi..."


Đỗ Lễ Hiền cùng Dư Tiêm Lăng vẻn vẹn quen nhau được nửa tháng? Tôi xác định lại với Mẫn Nghi vấn đề này, đáp án đều giống nhau, bọn hắn trước khi đến cung văn hóa chưa hề gặp nhau. Một nam nhân sẽ vì một mối tình cảm chỉ nửa tháng với một nữ sinh, mà mười ba năm sau không tiếc gì, ở nơi xa xôi ngàn dặm quay lại cố hương vì nàng báo thù, điều này khó có thể lý giải, tôi cho rằng bọn họ phải quen nhau lâu hơn mới phải.


Tôi đột nhiên nghĩ, giả thiết Đỗ Lễ Hiền không phải là hung thủ, như vậy hung thủ chỉ có thể là Mẫn Nghi. Nàng vừa rồi bị quỷ mê, có lẽ chỉ là giả ngây giả dại, nếu như nàng thật sự bóp chết tôi, hoặc là Diệp Vinh bắt được tỷ muội Tô thị muộn hơn một chút, như vậy nàng là có thể thành công đem tội danh giá họa cho người khác rồi.


Luận cơ động sát nhân, nàng cùng Đỗ Lễ Hiền đã từng có khoảng thời gian cùng yêu mến Dư Tiêm Lăng. Mà bản thân Đỗ Lễ Hiền đang ở nước ngoài, còn nàng chưa từng rời khỏi đây. Hai người bọn họ đến cùng ai mới là hung thủ thật sự, có lẽ chỉ có thể đợi Tuyết Tình tìm đọc ghi chép nhập cảnh của hải quan mới có thể biết được, còn bây giờ phải đề phòng cả hai người họ.


Tinh thần tôi hiện tại đang rất khẩn trương, thật vất vả mới đợi được đến hừng đông. Tuy hung thủ đã từng ở lúc giữa trưa uy hiếp chúng tôi, nhưng nàng chưa từng giết người vào ban ngày, hơn nữa Mẫn Nghi cũng yêu cầu được về nhà rồi, chúng tôi cũng không có lý do khiến nàng lưu lại. Cho nên, tôi quyết định để nàng về nhà trước, đợi Tuyết Tình bên kia gọi điện báo tin rồi mới quyết định với nàng.


Cùng Trăn Trăn đến nhà của Mẫn Nghi gọi cửa, điện thoại di động của tôi liền vang lên, dĩ nhiên là mẹ nuôi gọi điện thoại tới. Mẹ nuôi bình thường ít chủ động gọi điện thoại cho tôi, nhưng mỗi lần gọi thường không phải là chuyện tốt, lần trước bà gọi điện cho tôi là hai năm trước, lần đó tôi thiếu chút nữa  mất mạng.


"Hoa tử, ngươi bây giờ lập tức đến chỗ mẹ nuôi nhanh." Trong điện thoại truyền ra thanh âm bất an của nghĩa mụ.


"Nghĩa mụ, đã xảy ra chuyện gì?" Tôi có một loại dự cảm bất thường.


"Ngươi qua rồi nói sau, phải nhanh lên."


Nghĩa mụ muốn tôi lập tức đến chỗ bà ấy, nhất định là quan hệ đến tính mạng của tôi rồi, vì vậy tôi lập tức ra xe đi đến chỗ bà. Trăn Trăn thấy tôi thần sắc bối rối, liền nghi hoặc hỏi thăm: "Chúng ta đi đâu hả?"


"Mang ngươi gặp trưởng bối của ta." Khổ cho câu nói đùa của tôi, đổi lại chính là một quyền nhẹ của Trăn Trăn, sắc mặt nàng hơi hồng, giận dữ nói: "Ai muốn gặp gia trưởng ngươi ah, chúng ta còn phải làm việc đấy!"


"Có cái gì so với hôn nhân đại sự là trọng yếu hơn sao?" Lời vừa ra khỏi miệng, tôi lại bị đánh một quyền, liền không dám đùa nữa, nói chi tiết: "Việc này liên quan đến sinh tử của ta, ngươi cũng không muốn ta đang thanh niên mà mất sớm chứ!"



"Cái gì? Ngươi... Ngươi không có bệnh gì khó nói đó chứ?" Tôi đã bị nàng đánh bại.

0 nhận xét:

Post a Comment