An tử bị dọa đến nỗi chạy loạn bốn phía không có mục đích. Hiện tại nhà
cùng trường học cũng không thể về ! Tột cùng nên trốn ở đâu đây?
Cũng may chạy đến đường lớn, cảm giác sợ hãi giảm đi rất nhiều. Nhưng mặc
dù như thế, nàng lo lắng quỷ hồn hay không đột nhiên xuất hiện. Vừa rồi Liễu
nguyên đột nhiên biến mất, nàng đến bây giờ cũng không hiểu rõ.
Chạy thời gian rất lâu, sau lưng đều không có người đuổi theo, An tử nhẹ
nhàng thở ra. Trốn đi nơi nào mới an toàn đây? Nàng chợt nhớ, tại phụ cận đường
Nguyệt thiên có một thánh đường, nếu như tiến vào giáo đường, nói không chừng
có thể tránh được một kiếp!
An tử tuy không tin cơ đốc giáo, nhưng quỷ hồn cũng đều có, nói vậy chắc
cũng sẽ có thần a!
Vì vậy nàng đến một cửa hàng sách báo mua một tấm bản đồ, sau đó đón một
chiếc taxi.
Tại trên xe taxi, nàng cầu nguyện khẩn cầu thần minh phù hộ cho mình. Giờ khắc
này, ngoại trừ hướng tới Thần thánh cầu
nguyện, nàng không có bất kỳ biện pháp nào khác.
Xe taxi đi chừng 20 phút, đã đến đường Nguyệt Thiên.
An tử lập tức xuống xe, bắt đầu tìm kiếm giáo đường.
Thế nhưng, nàng tìm tới tìm lui, đều chỉ thấy những tòa nhà cao tầng, hỏi rất
nhiều người, ai cũng nói không biết.
Chẳng lẽ là nhớ lầm rồi? Đường Nguyệt Thiên không có giáo đường sao? Mà nhìn
trên bản đồ cũng không thấy trên đường Nguyệt thiên có giáo đường. Nàng nhất thời
lo lắng, điện thoại cũng bị Lý Ẩn lấy đi, không có biện pháp lên mạng thăm dò.
Gọi điện thoại công cộng thử xem, kêu Lý Ẩn hỗ trợ một chút. Lý Ẩn đã đưa số
điện thoại di động cho bọn hắn.
Nàng trên đường cái nhìn chung quanh, không ngừng tìm kiếm buồng điện thoại
công cộng.
Cùng một thời gian, bên trong nhà trọ.
"Tính sai!" Lý Ẩn lo lắng đi lại trong phòng, kinh hồn chưa định đối
với Doanh Tử Dạ nói:
"Xem ra, có lẽ như lời ngươi nói, quỷ hồn kia vốn là đến đường viêm bắc tìm An tử, nhưng lại không tìm được nàng, mới rời tới nhà Liễu nguyên, sau đó giết
chết hắn. Lúc này, An tử gọi điện thoại liên lạc với hắn, quỷ hồn kia liền ngụy trang giọng nói của Liễu Nguyên lắng
nghe, sau đó biến thành Liễu Nguyên rồi mới chạy tới nơi này."
Doanh Tử Dạ nói: "Trước mắt mọi việc đều có thể xảy ra. Tạm thời, vẫn nên yên lặng theo dõi kỳ
biến. Ba người kia có lẽ sẽ liên lạc với ngươi, dù sao bọn hắn đối (với) sinh lộ của chỉ thị dốt đặc
cán mai, nhất định sẽ xin ngươi giúp đỡ."
Lúc này, An tử rốt cục tìm thấy một bốt điện thoại . Nàng lập tức chạy
vào, cầm lấy microphone, vội vàng đánh số điện thoại của Lý Ẩn.
"nhấc máy, nhanh nhấc máy a." Một bên cầm microphone, An tử lòng nóng như lửa đốt
quan sát ngoài cửa bốt điện thoại, chỉ sợ quỷ hồn có thể hay không từ nơi này lao
vào!
Nếu không phải giờ phút này trên đường cái có rất nhiều người, nàng chỉ sợ đã sớm òa
khóc.
Lúc này điện thoại trong tay Lý Ẩn lập tức vang lên, Lý Ẩn nhận điện, hỏi: "Này, là
ai?"
"Lý tiên sinh sao? Ta là An tử! Ta, ta bây giờ đang ở đường Nguyệt Thiên, tại đường Nguyệt Thiên không phải
có một cái giáo đường sao? Ngươi có thể hay không giúp ta lên mạng tìm xem? Gần nơi này ta không tìm
thấy một tiệm Internet nào cả, hỏi thì ai cũng nói là không biết!"
"Giáo đường?" Lý Ẩn lập tức minh bạch ý nghĩ của nàng, nói: "Đi
giáo đường cũng vô dụng thôi. Trước kia sớm đã có hộ gia đình thử qua loại chuyện
này rồi, vô luận là chùa miếu, đạo quán hay là giáo đường, ở đó cũng vẫn bị quỷ hồn tấn
công. Không chỉ như vậy, vô luận đeo Thập Tự Giá hay Phật châu, cũng không
thể tránh được nguyền rủa của huyết tự! Ngoại trừ tìm được sinh lộ ẩn núp trong chỉ thị, hoặc
là vận khí tốt có thể trở về đến nhà trọ khi thời gian chấp hành kết thúc, căn bản không cách
nào thoát chết được!"
"Sinh... Sinh lộ?" An tử giờ phút này vẫn không
ngừng nhìn xem bên ngoài buồng điện thoại, nói: "vậy, ta như thế nào có thể tìm ra được sinh lộ ẩn núp? Có biện pháp nào tìm
ra?"
"Ngươi nghe ta phân tích. Trước mắt ta tạm thời giả định quỷ hồn này có thể tìm được
vị trí của các ngươi." Lý Ẩn đối với điện thoại nói: "dưới tình huống này các
ngươi trốn tránh sẽ vô cùng khó khăn. Bất quá, khoảng cách tới thời gian kết thúc chỉ
thị còn vài ngày. Căn cứ vào kinh nghiệm của ta, tại thời điểm cận kề kết
thúc, quỷ hồn sẽ càng thêm điên cuồng giết chóc. Liễu nguyên vừa mới chết, quỷ hồn tạm thời sẽ chưa có
hành động tiếp theo, nếu không huyết tự trực tiếp chỉ thị trong một
ngày là hoàn tất rồi."
"Cái này... nếu như vậy? Vậy thì thật tốt quá." An tử nhẹ nhàng thở ra, thần kinh một mực căng thẳng
rốt cục thoáng trầm tĩnh lại.
"vậy, kế tiếp ta nên làm cái gì bây giờ? Theo như ngươi nói nơi nào
cũng đều không an toàn, như vậy..."
"Ân, đây thật là một vấn đề."
Thời điểm này, Doanh Tử Dạ bỗng nhiên đi tới, nói: "Lý Ẩn, đưa điện thoại cho
ta."
"Ah, tốt." Lý Ẩn nhượng điện thoại lại cho Doanh Tử Dạ, lập tức nàng nói: "Ngươi tạm thời,
đến nhà của ta đi. Nhà của ta địa chỉ là.."
"Ngươi? Nhà của ngươi? Doanh tiểu thư, ngươi nói thật? Ngươi không
sợ sao?"
"Không sao." Doanh Tử Dạ phi thường lạnh nhạt trả lời, giống như là mời một vị
khách bình thường vào nhà mình: "Ta có một cái chìa khóa sự phòng chôn trong
bồn hoa trước cửa. Ngươi đào một chút là có thể tìm thấy, dù sao ngươi cũng không có chỗ ở, tốt,
cứ như vậy đi."
Lý Ẩn vội vàng nói: "Ngươi... Ngươi không bình thường sao? Rõ ràng đang dẫn quỷ tới nhà ngươi
đấy?"
"Không sao, cùng lắm thì sau này rời khỏi nhà trọ trở về, bán nó đi là được."
"Ngươi không sợ sao? Làm như vậy có thể sẽ gây họa tới chính ngươi?"
"Sẽ không đâu. Nếu như như vậy mà cũng bị tai họa, vậy ta cùng con quỷ kia mặt
đối mặt khoảng cách gần như vậy, vậy cũng coi như là bị tai họa đi?"
"Thế nhưng mà, đây chính là nhà của ngươi! Tính cha mẹ ngươi đã qua đời, vạn nhất ngươi thân
thích tới thăm thì làm sao bây giờ?"
"Không sẽ có người tới nhà của ta đâu."
"Ân?"
"Phụ mẫu ta đều là những người đứng vị trí thứ nhất nhì trong viện khoa học, rất ít khi chú trọng sinh
hoạt, cũng không hiểu được giao tiếp hằng ngày. Bình thường, đều là trốn ở trong phòng thí
nghiệm, ngoài nghiên cứu khoa học tự nhiên thì chẳng quan tâm tới điều gì, thậm chí rất ít biểu lộ ra hỷ nộ ái ố. Cũng bởi vậy, luôn bị
họ hàng thân thích cho rằng 'Không hiểu lí lẽ đối nhân xử thế " đều không ưa thích cùng họ qua lại. Ngoại trừ thời điểm tang lễ
của cha mẹ, ta từ nhỏ đều rất ít tiếp xúc với những người thân thích khác, tính là gặp được, cũng chỉ biết nói cha mẹ ta là
quái nhân. Cho nên không sẽ có người tới tìm. Hơn nữa nhà của ta chính là một biệt thự
trên núi, cũng không có hàng xóm xung quanh."
Lý Ẩn ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới cuộc sống của Doanh tử dạ lại
như thế. Nàng đối (với) bất luận điều gì cũng tỏ ra đạm mạc, thậm chí tiến nhập nhà trọ cũng không lộ ra
bao nhiêu sợ hãi, cũng là di truyền từ cha mẹ sao?
"Này, An tử, ngươi đang nghe sao?"
"Ân. Có đang nghe, doanh tiểu thư. Doanh tiểu thư ngươi... Chấp
hành mấy lần huyết tự?"
"Một lần. Ta tiến vào nhà trọ này tháng 7 năm nay ."
An tử sửng sốt một chút, tức khắc cảm thấy ngạc nhiên, nàng vừa mới gia nhập nhà trọ? Thoạt
nhìn, lạnh nhạt như vậy, một chút cũng nhìn không ra vẻ mặt thống khổ cùng sợ hãi.
Lúc này, An tử bỗng nhiên cảm giác sau lưng, có chút lạnh lẽo. Lúc ban đầu còn không
rõ ràng, nhưng rất nhanh, cảm giác này trở nên rõ ràng làm cho da đầu nàng run rẩy!
Lúc này Lý Họa, lại lần nữa nhớ lại khoảnh khắc lúc trước khi Kỷ ngạn đại ca chết đi.
Xe lúc ấy ngã lật về sau, Kỷ ngạn bị đè ở phía dưới, toàn thân là máu, khi đó Lý Họa cũng đồng dạng bị trọng thương, trên người
đầy mảnh
thủy
tinh.
Một khắc này, nàng nghĩ , thời điểm tới phòng của phụ thân ở Liêm Thương, gặp được cái búp bê nhân
ngẫu cổ quái kia!
Là con nhân ngẫu đã làm phụ thân trở nên không bình thường.
Khi...tỉnh lại, mới biết Kỷ ngạn đã chết. Người nhà cũng đều lâm vào cực độ bi
thống, mẫu thân càng là nhiều lần khóc tới bất tỉnh, phụ thân tóc cũng bạc đi rất nhiều.
Hạnh tử tỷ tỷ, cũng vì điều này đả kích rất lớn , nàng vốn đang hoạt bát trở
nên lạnh lùng như băng không nói một lời.
Sau khi Kỷ Ngạn đại ca chết đi, cái gia đình này giống như bị nguyền rủa vậy. Thời điểm Hạnh tử tỷ tỷ sang
trung quốc du học, ánh mắt nhìn mình rõ ràng rất bất thiện. Nàng tựa hồ như muốn trốn tránh, cũng không muốn phải nhìn
thấy chính mình nữa, dứt khoát quyết định ly khai. Thậm chí, không tiếc
chạy tới Trung Quốc.
Sau khi Kỷ ngạn chết, mẫu thân vốn cảm giác vô
cùng quạnh quẽ cực lực phản đối, như thế nào cũng không đáp ứng.
Nhưng, Hạnh tử cũng rất kiên trì, hơn nữa tiếng trung quốc nàng nói khá tốt. Cuối cùng phụ thân
cho rằng, để Hạnh tử đi Trung Quốc lịch
lãm rèn luyện một phen, cũng là chuyện tốt, cho nên cũng đáp ứng.
Nhưng là, như thế nào cũng không nghĩ tới bây giờ sẽ biến thành cái dạng
này.
Hôm qua Lý họa đã đi tới trường học của Hạnh tử, nghe những đồng học lúc trước
có quan hệ khá tốt với nàng nói, hai năm qua Hạnh tử, thường xuyên vô cớ trốn
học, nếu không phải thành tích của nàng rất ưu tú, đạo sư căn bản cũng sẽ không bỏ
qua,
mà hôm nay càng không hiểu
sao lại mất tích, nhưng bởi vì nàng trường kỳ trốn học, cho nên cũng không có người để ý.
"Các ngươi biết nàng đang ở nơi nào không?" Lý Họa lúc ấy nói tiếng phổ thông cứng
ngắc...cũng phải lặp đi lặp lại vài lần bọn họ mới hiểu được. Lý Họa cảm thán, Hán ngữ thật sự rất khó học, tiếng nhật cũng có
văn tự đồng dạng với chữ hán, nhưng nghĩa lại hoàn toàn khác nhau. Cho nên nàng
thật sự bội phục Kỷ ngạn
ca ca cùng Hạnh tử tỷ tỷ có thể học được tiếng hán.
"Nhớ rõ mùa xuân hai năm trước. Nàng đột nhiên chuyển ra khỏi ký túc xá, rất nhiều thứ đều không mang đi." Một nữ sinh tết bím tóc đuôi ngựa nói:
"Hạnh tử cùng chúng ta rất là hòa thuận, thế nhưng lại không thích giao lưu
cùng người khác, cho nên mọi người cũng không thắc mắc nhiều khi nàng muốn thuê phòng ở
bên ngoài. Cũng không có người có số liên lạc của nàng. Sau đó nàng cũng vẫn tới
trường, chỉ là có một đoạn thời gian, trốn học rất lợi hại, hơn nữa mỗi lần
đi học lại, luôn lộ ra bộ dạng mệt mỏi, thậm
chí có chút thần kinh."
"Thần… thần kinh?"
"Nàng giống như trở nên rất dễ kinh hãi, hơn nữa động vào nàng một chút nàng cư
xử giống như bệnh tâm thần. Có lúc, lại thậm chí thường xuyên nhìn chằm chằm vào bóng dáng
của mình."
Bỗng nhiên, nữ sinh tóc ngắn đứng bên cạnh nói: "Đúng rồi, ngươi
có nhớ hay không? Một lần đang trên lớp học, Hạnh tử bỗng nhiên cảm
giác trái tim rất đau, một mực ôm ngực."
"Đúng nga, lúc đó thật sự rất dọa người."
Trái tim?
Thân thể Hạnh tử tỷ tỷ rõ ràng đều rất tốt! Lý họa căn bản không hiểu, tại
sao lại phát sinh chuyện như vậy?
Thời điểm này, An tử bỗng nhiên cảm giác, không riêng sau lưng, tay cầm ống nghe cũng rất
băng lãnh.
Cái này... là có chuyện gì?
An tử phi thường hoảng sợ bỏ ống nghe ra nhìn lại...
Không ngờ, ống nghe điện thoại, rõ ràng lại là... Một cánh tay trắng bệch!
Sau đó, nàng quay đầu lại xem xét...
Sau lưng, vốn là địa phương lắp đặt bồn điện thoại , đang đứng một người mặc
kimono đỏ chót, đầu cúi hơi thấp, lộ ra một ánh mắt nữ nhân vô
cùng khủng bố!
Lúc này, trong căn hộ 1002 được an bài cho An tử, dòng huyết tự yêu dị đỏ tươi, dần dần mờ đi, cuối cùng hoàn toàn
biến mất.
Huyết tự biến mất, chỉ có hai khả năng.
Thứ nhất, dĩ nhiên là người trong hộ gia đình này đã xem xong huyết tự.
Mà cái thứ hai.. Người trong căn hộ này, đã tử vong.
0 nhận xét:
Post a Comment