7/06/2016

Posted by Unknown |
Chương 14: bức tranh thủy mặc cuối cùng


Trên bầu trời trấn Nguyệt Suối mây đen kéo tới ùn ùn.


Bóng tối dường như là ngọn nguồn của tất cả khủng bố. Trong bóng đêm, cho dù là đồ vật thường ngày nhất cũng cảm giác tràn đầy kinh hãi.


Trọng Khắc Ngôn trong tay cầm bức tranh thủy mặc đi tới nơi của hắn, 1 toà thư viện cũ kỹ nằm ở phía đông trấn Nguyệt Suối.


Trấn Nguyệt Suối là trấn nhỏ bảo lưu tới 40% kiến trúc cổ đại, rất nhiều kiến trúc được giữ lại tương đối hoàn hảo, thậm chí nơi đây còn là địa điểm quay phim của không ít tổ làm phim cổ trang.


Toà thư viện này được kiến tạo vào thời Đường, tên là "Tôn Nho thư viện", mà cái chuông lớn trong tranh nằm trong 1 tòa nhà hình tháp bên trong thư viện.


Trọng Khắc Ngôn tận mắt nhìn thấy Khâu Phi Phàm tìm được đường sống trong chỗ chết, nội tâm cũng cảm thấy kích động không thôi. Nếu mọi chuyện thuận lợi, hắn cũng có cơ hội sống sót!


Dù sao, những huyết tự lúc trước, số lượng hộ gia đình mới chết đi quá nhiều.... ngày hôm nay có được cơ hội sinh tồn phải tuyệt đối nắm lấy, không được buông tha.


Đi tới cửa vào "Tôn Nho thư viện", đó là 1 cái sân khổng lồ được tường đá vây quanh, bên trong là từng tòa kiến trúc cổ xưa. Ở cửa ra vào có 2 con sư tử bằng đá cùng với tấm biển  "Tôn Nho thư viện" treo trên cao. Cách cửa sân 1 đoạn còn có 1 khối bia kể về lịch sử nơi này.


Cửa thư viện luôn rộng mở để tiện cho khách du lịch vào thăm quan.


Trọng Khắc Ngôn nắm thật chặt dao găm trong tay, hiện tại trong nhà trọ đã bắt đầu phổ biến mang theo dao găm phòng thân bên mình, con dao này được lấy từ trong nhà trọ, sẽ không dễ dàng bị phá hư cho nên sử dụng rất thuận tiện. Dùng để giết quỷ thực sự quá phù hợp. 

Lúc này bên trong bức vẽ, cái cổ của nữ quỷ không ngừng kéo dài xoắn lại như là bột mỳ, gương mặt cũng bắt đầu lộ ra nét quỷ dị, giống như là ma quỷ Nhật Bản thường được vẽ trên internet. Bất quá, ít nhất chỉ cần tới trước cái chuông lớn kia là được. Trấn Nguyệt Suối là 1 địa điểm du lịch, trên mạng cũng có giới thiệu qua, cái chuông lớn này dùng để thay thế trống vào học, là dụng cụ để tuyên cáo đã bắt đầu tới giờ giảng bài.


Trọng Khắc Ngôn nhấc chân bước vào trong cửa lớn, hắn vốn muốn nhìn kỹ nhìn một chút những công trình cổ đại mọc lên san sát gần đấy nhưng hiện tại không còn thời gian, chắn phía trước mặt là 1 pho tượng Khổng Tử. Trọng Khắc Ngôn cẩn thận vượt qua, bây giờ điều hắn cần là phải tìm ra cái gác chuông kia. Bên trong cẩm nang du lịch giới thiệu rất đơn giản, cho nên hắn phải tự mình tìm kiếm mới được.


Đến cùng nó nằm ở nơi nào đây?


Đi vài bước hắn lại thỉnh thoảng nhìn vào bức tranh trong tay, trong nội tâm không ngừng suy nghĩ xem nên làm cái gì bây giờ. Bất luận thế nào, hắn thề phải sống sót, coi như là vì thê tử,  cũng nhất định phải còn sống.  

Nguyên nhân Trọng Khắc Ngôn tiến vào nhà trọ rất đơn giản, bởi vì tình nhân của hắn sống trong tòa cư xá bên ngoài. Lại nói, những hộ gia đình sống trong khu cư xá đó rất ít khi tiến vào nhà trọ. Tựa hồ như vì gần trong gang tấc mà ngược lại không có ai tiến tới gần ngõ nhỏ.   


Bây giờ nghĩ lại, Trọng Khắc Ngôn cho rằng, báo ứng quả nhiên có tồn tại.


Kết hôn đã được 1 năm, hắn chưa từng đối với thê tử có bất mãn gì, nhưng sau khi gặp gỡ nữ nhân kia lại làm hắn cảm giác rất kích thích. Hắn biết nàng ta không phải dạng người đứng đắn gì, trên tàu điện ngầm gặp nàng ta, lại bị vẻ phóng đãng và gợi cảm của nàng hấp dẫn, không hiểu sao lại cùng tới nhà nàng, sau đó xảy ra quan hệ nam nữ. Nữ nhân kia ở phương diện này rõ ràng cực kỳ lão luyện, tinh thông rất nhiều “kỹ xảo”, mỗi lần đều làm Trọng Khắc Ngôn thoái mái không thôi, so với nàng, thê tử không thể nào sánh kịp. Dần dà hắn ngày càng mê luyến thân thể nữ nhân này.  


Hắn đương nhiên không có khả năng vì nàng mà li dị thê tử, dù sao thê tử là người rất thiện lương hiền lành. Hắn biết, hắn muốn chỉ là thân thể mê người của nữ nhân kia mà thôi.  


Hắn ngoại trừ biết được tên nàng ta ( kỳ thật tên này cũng rất có thể là giả ) đối với những chuyện khác hoàn toàn không biết gì cả. Nữ nhân này không yêu cầu hắn ly hôn, cũng không muốn tiền tài của hắn.


Lúc ban đầu, Trọng Khắc Ngôn rất tin tưởng mình có thể dễ dàng từ bỏ nàng ta, nhưng càng về sau ngược lại càng lún sâu vào. Lúc đầu chỉ là gặp gỡ 1 tháng 2 lần, về sau biến thành 1 tháng 4 lần, cuối cùng thậm chí là 3 lần 1 tuần! Mặc dù cảm giác rất áy náy với thê tử, hắn nhiều lần tự mắng bản thân là súc sinh, thế nhưng bất kể làm thế nào hắn cũng không thể từ bỏ được nữ nhân kia. Ngày hôm đó hắn lần nữa đi vào khu cư xá kia, trong đầu hắn không ngừng giãy dụa, 1 bên là thê tử hiền lành hàng ngày giặt quần áo, nấu đồ ăn chờ hắn về, 1 bên là nữ nhân kia cùng với 2 ngọn đồi cao ngất, cái eo mảnh khảnh cùng đôi chân thon dài của nàng. Vì thế hắn đi vào trong ngõ nhỏ bồi hồi suy nghĩ, đi tới đi tới, hắn bỗng phát hiện bóng dáng dưới chân đột nhiên thoát ly cơ thể, chạy sâu vào bên trong ngõ nhỏ, sau đó hắn gặp được tòa nhà trọ không nên tồn tại này!  


"Báo ứng ah!"


Trọng Khắc Ngôn không nghĩ tới, báo ứng sao lại tới nhanh như vậy. Nếu hắn có thể chiến thắng tâm ma của mình, cũng sẽ không cần đối mặt với tình huống đáng sợ hiện tại. Nếu như có thể rời khỏi nhà trọ, hắn tuyệt đối sẽ không tìm nữ nhân kia nữa, nhất định sẽ đối xử tốt với thê tử. Bất quá, trên đời này không có "Nếu như".


Hôm nay, hắn chỉ có thể kiên trì tiến tới!


"Tâm Khiết, nếu như có thể sống sót, anh nhất định sẽ đền bù cho em..."


Trọng Khắc Ngôn dọc theo từng tòa kiến trúc tìm kiếm gác chuông kia. Hiện tại không khí có thể nói cực kỳ áp lực. Lần đầu tiên chấp hành huyết tự, có rất nhiều hộ gia đình bị không khí khủng bố làm cho sợ tới mức suy sụp tại chỗ, quỷ còn chưa nhìn thấy đã không thể bước nổi. Cho nên lần huyết tự thứ nhất đ khó sẽ không phải rất cao, thế nhưng vì nguyên nhân huyết tự cấp ma vương làm cho đ khó huyết tự không ngừng nâng lên, làm cho cơ hội sống sót của hộ gia đình phi thường thấp.  


Trọng Khắc Ngôn cũng không rõ ràng lắm điểm này. Nhưng Khâu Phi Phàm hiện tại còn sống lại thêm lần trước Bùi Thanh Y tìm được đường sống trong chỗ chết làm hắn dấy lên hy vọng.


"Sống, nhất định phải sống sót!"


Trọng Khắc Ngôn từng bước 1 tiến về tòa kiến trúc cổ phía trước, rốt cục hắn nhìn thấy đại khái cách đó gần 100m, trên 1 cánh đồng cỏ lớn có 1 tòa gác chuông!   

Gác chuông cao ước chừng 3m, chỉ cần đi lên liền có thể giết chết nữ quỷ này!


Nhưng hắn cũng giống với An Tuyết Lệ, thời điểm tới được nơi này lại bắt đầu do dự. Dù sao, đó cũng là quỷ ah, là thần thoại vô số hộ gia đình không thể làm gì được, là tồn tại tuyệt đối bất tử bất diệt. Phảng phất như là thần cũng không thể làm gì được lũ quỷ này. Điểm này được rất nhiều hộ gia đình công nhận.  


Bất quá, Trọng Khắc Ngôn biết hắn hiện tại không còn lựa chọn khác. Nếu như không đi qua hắn nhất định sẽ giống như Lí Kiện phi, bị kéo vào bên trong bức tranh!


Nghĩ tới đây, mặc dù trong nội tâm còn rất kiêng kị, nhưng vẫn phải liều mạng chạy tới!


Con người khi gặp phải hoàn cảnh cực đoan sẽ có 2 thái độ, 1 là triệt để sụp đổ,  2 là hoàn toàn trái ngược lại. Trọng Khắc Ngôn tuy chưa thể nói là hoàn toàn trái ngược, nhưng vì ép tới tuyệt cảnh cái gì cũng dám làm, cho nên hắn bất chấp tất cả.


Hắn càng chạy càng nhanh, khoảng cách tới gác chuông không ngừng kéo lại!


Bởi vì chạy quá nhanh kết quả hắn vấp phải 1 cục đá, cả người ngã nhào trên đất, bức tranh kia thế mà vọt ra khỏi tay hắn! Trọng Khắc Ngôn sợ tới mức chồm lên nhanh chóng ôm lấy bức tranh, hắn quay cuồng trên đất vài vòng mới dừng lại được. Vừa rồi hắn thực sự sợ tới mức tim muốn ngừng đập.


Lúc này hắn không để ý tới mu bàn tay và má bị trầy, lại lần nữa đứng lên chạy về phía gác chuông!


"Không được ngã vào lúc này, ta còn phải trở về gặp Tâm Khiết, ta còn phải đi gặp Tâm Khiết!"


Trọng Khắc Ngôn không ngừng cưỡng ép chèo chống bản thân chạy nhanh về phía gác chuông. Trong tranh, cổ nữ nhân đã càng ngày càng dài, khuôn mặt nàng cao cao tại thượng, giống như đang miệt thị nhìn hắn bên dưới.


Trọng Khắc Ngôn rốt cục chạy tới dưới chân gác chuông. Hắn không kịp thở, vội vàng rút dao găm ra tiến về phía trước. 

"Phù hộ... Thượng thiên phù hộ ah, không nên gặp chuyện không may, ngàn vạn lần đừng xảy ra sự tình gì..."


Trọng Khắc Ngôn rốt cục lên được đỉnh gác chuông, hắn nhìn chiếc chuông lớn trước mặt, lấy bức tranh ra xem xét. Gác chuông trong trong cùng với cái trước mắt hắn giống nhau như đúc, ngoại trừ… nữ quỷ cổ dài đứng bên cạnh.  


Hắn bước tới 2 bước, căn cứ vào bức vẽ xác định vị trí của nữ quỷ.


Bị dồn đến tuyệt cảnh, Trọng khắc ngôn cắn răng, cầm con dao trên tay hung hăng đâm về phía trước!  


Nhưng đúng vào lúc này, trong bức tranh thủy mặc… cái đầu nữ quỷ kia vươn ra, lao về phía hắn! Trọng Khắc Ngôn sợ quá ném vội bức tranh trong tay xuống dưới gác chuông!


Trong 1 chớp mắt hắn ý thức được, hắn đã vi phạm quy tắc của huyết tự chỉ thị!


Một ánh trăng chiếu xuống Trọng Khắc Ngôn làm bóng dáng hắn hiện rõ trên nền đất. sau đó hắn phát hiện bản thân mình động cũng không thể động, trơ mắt nhìn bóng dáng kia duỗi  tay ra, 2 bàn tay bao trùm khuôn mặt, những đầu ngón tay cắm vào trong da thịt, tiếp theo đem toàn bộ da mặt hắn giật xuống!


Trọng Khắc Ngôn liều mạng muốn cử động, thế nhưng cơ thể hắn căn bản không nghe hắn chỉ huy. Cuối cùng Trọng Khắc Ngôn hét thảm 1 tiếng, 2 tay hắn không ngừng bóc xuống từng lớp da mặt, ném trên nền đất!


Tiếng kêu thê lương vang vọng khắp  cánh đồng cỏ lớn lao, gác chuông nhanh chóng bị máu tươi vẩy ra từ trên mặt Trọng Khắc Ngôn nhuộm đỏ. Cuối cùng 2 tay hắn chậm dãi vươn vào 2 hốc mắt, hung hăng móc 2 con ngươi ra ngoài!


Máu từ 2 cái lỗ thi nhau phun ra, còn Trọng Khắc Ngôn không ngừng gào rú la hét. Trên gương mặt hắn đã không còn 1 lớp da nào, hoàn toàn bị máu tươi bao trùm! 

"Đông" !


Rốt cục vì mất quá nhiều máu, thân thể hắn lảo đảo ngã xuống, cuối cùng đình chỉ hơi thở. 

Nhà trọ sở dĩ có nhiều hộ gia đình mới tiến vào, biết rõ ràng huyết tự chỉ thị có bao nhiêu khủng bố nhưng vẫn cắn răng làm, vì bọn hắn chứng kiến quá nhiều tình cảnh giống như Trọng Khắc Ngôn, vi phạm huyết tự chỉ thị, kết quả bị bóng dáng thao túng tạo nên cảnh tượng "Tự sát" cực kỳ khủng bố!


Cùng lúc đó, Thượng Quan Miên đã tiến vào trong 1 căn phòng tại Nguyệt Trúc hiên, Nguyệt Trúc hiên là 1 tòa kiến trúc tương đối rộng lớn. Tay trái của nàng hiện đang cầm bức tranh, trường đao được dắt trên thân thể, chỉ cần bất kỳ động tĩnh nào xuất hiện sẽ lập tức rút đao ra. Tay phải của nàng bị Minh Vương phế đi, chỉ có trở về nhà trọ mới có thể khôi phục.  


Trong bức tranh, tình cảnh vẫn chưa có gì biến hóa. Hiện tại nhất định phải tìm được bàn cờ vây kia. Có thể khẳng định nữ quỷ này vẫn đứng tại Nguyệt Trúc hiên, chứng cớ là cái chén bên cạnh bàn cờ có khắc 3 chữ "Nguyệt Trúc hiên". Cái chén kia rõ ràng là thành thành phẩm thủ công được chế bằng gỗ đào.


Thượng Quan Miên dọc theo hành lang bước nhanh tới trước, trên mặt nàng không hề lộ ra chút sợ hãi nào, 2 mắt tập tung tìm kiếm, nhưng tất cả những gian phòng đã qua không hề nhìn thấy 1 bàn cờ vây nào hết.


Thông qua 1 cánh cổng hình vòm tiến vào trong 1 cái sân nhìn thấy trong đó là 1 kiến trúc mới. KIẾn trúc cổ này có 2 tầng, cửa lớn mở rộng, bên trong có thể trông thấy rất rõ ràng 1 cái bình phong.


Thượng Quan Miên bước vào, nhìn thấy 4 phía đặt 1 vài cái ghế mộc, ở chính giữa là bình phong vừa rồi, trên bình phong vẽ 1 nữ nhân xinh đẹp đang nhảy múa.  



Thượng Quan Miên nhìn về phía bên trái phát hiện 1 đoạn cầu thang. Nàng bước tới đó nhanh chóng leo lên tầng 2.


Lên tới lầu 2 phát hiện 1 cái bàn bát tiên, trên bàn đặt 1 bàn cờ vây cùng với 2 cái chén làm bằng gỗ đào, lập tức nhìn vào bức tranh thủy mặc lại phát hiện…


Trong đôi mắt huyết hồng kia chiếu rọi ra thân ảnh bản thân Thượng Quan Miên!


Nàng lập tức rút trường đao, hung hăng chém về trước!


Nhưng ngay thời điểm này, trước mắt nàng trở thành 1 thế giới toàn là lửa. Sau đó, Thượng Quan Miên phát hiện bản thân mình bị trói trên 1 tàng cây, có 1 đám người phía dưới không ngừng nhìn nàng chăm chú.  


Thuật thôi miên!


Đây là thuật thôi miên cuối cùng của Lâm Slovenian trước khi chết nhìn vào bóng lưng  Thượng Quan Miên phát động. Sau khi Thượng Quan Miên đâm chết Lâm Slovenian liền kéo giãn khoảng cách với nàng hơn 2m. Nhưng thuật thôi miên của Lâm Slovenian đã luyện tới mức tối cường cho nên vẫn sinh ra hiệu quả, chỉ là thời gian thôi miên bị lui lại, làm cho Thượng Quan Miên tới bây giờ mới nhìn thấy ảo giác.


Lâm vào "Huyễn hoa minh mộng", chỉ có bản thân Lâm Slovenian mới có thể giải trừ được, những người khác căn bản không thể hỗ trợ. Mà thuật thôi miên 1 khi phát động, toàn thân sẽ mất đi tri giác không ngừng bồi hồi trong thế giới mộng ảo.


Đương nhiên, "Huyễn hoa minh mộng" hiệu quả tuy rằng mạnh mẽ, nhưng được Lâm Slovenian phát ra trước khi chết, cho nên nó sẽ không thể kéo dài thời gian lâu được, nhưng muốn trong 1 khoảng thời gian ngắn giải trừ chắc chắn không thể.  


Trường đao dừng lại giữa không trung, 2 mắt Thượng Quan Miên mở lớn, trường đao rời khỏi tay cắm thẳng xuống sàn nhà. Thượng Quan Miên cứ ngây ngốc đứng đó như tượng gỗ. Bức tranh cũng rơi xuống dưới chân nàng.


Lúc này trong tranh, đôi mắt huyết hồng xảy ra biến hóa mới. Máu không ngừng từ trong mắt chảy ra, kéo ra bên ngoài bức tranh, nhuộm đỏ cả sàn nhà.


Di Chân vẫn còn đang bên ngoài chờ Thượng Quan Miên, nàng không ngừng nhìn đồng hồ trên cổ tay.



"Thời gian dài như vậy rồi, Thượng Quan tiểu thư không có việc gì chứ?"

0 nhận xét:

Post a Comment