7/13/2016

Posted by Unknown |


"Thực là biệt thự phi thường xa hoa ah, " Tử Dạ nhìn tòa biệt thự hai tầng lầu nói: "Hơn nữa là khu vực trung tâm, giá phòng tuyệt đối không thấp."


"Thôi đi " Lý Ẩn nói: "Từ khi sau khi tiến vào nhà trọ, ta nhìn thấy nhà ở xa hoa chỉ có xúc động muốn đập phá. Cho nên..."


"Nói đến đây, ngược lại ta nghĩ tới một việc." Tử Dạ bỗng nhiên nói: "Ngươi có lẽ chú ý tới, nhà trọ rất rõ ràng thuộc về kiểu nhà hiện đại , hơn nữa đồ dùng bên trong có rất nhiều nhãn hiệu, là kiểu dáng mốt nhất đang lưu hành. Những đồ vật đó không thể nào xuất hiện vào 50 năm trước. Nhưng những đồ dùng trong nhà trọ không thể nào phá hư, cũng không phải hộ gia đình mang vào."


Lý Ẩn cũng từng cân nhắc qua vấn đề này.


"Lúc còn nhỏBồ Mỹ Linh đã biết được sự tồn tại của nhà trọ. Hơn nữa lịch sử tồn tại dài đằng đẵng của nhà trọ là bao lâu đây? Có thể nhà trọ là công trình kiến trúc không thuộc về bất kỳ thời đại nào hay không?"


Nếu thật là như thế, bản thân nhà trọ sẽ theo thời đại của nhân loại mà tiến hóa.


Có một điểm rất rõ ràng. Năm mươi năm trước, máy tính căn bản không phải là đồ gia dụng phổ thông. Hôm nay trong căn hộ , đều là những nhãn hiệu máy tính hiện đại như Dell, Vaio…, bên trong đều được cài đặt hoàn thiện chương chình Microsoft. Lúc trước Lý Ẩn từng thí nghiệm qua, máy tính trong căn hộ, bị phá đi cũng có thể hồi phục lại như cũ.


Cho nên, những cái máy tính này, rõ ràng là đồ vật nhà trọ tùy theo thời đại phát triển mà cho thêm vào. Bất quá điều này cũng không kỳ quái, bản thân nhà trọ từ tủ lạnh, tủ bát, tủ quần áo cũng có thể tự động biến ra vô số đồ vật, thì điều này cũng không có gì là lạ.


Nhưng Lý Ẩn cảm giác được, điều này lại càng thêm chứng tỏ sự tồn tại lâu đời của nhà trọ.


Nếu như nhà trọ thật sự đã tồn tại từ rất lâu..., thì trước đó nhà trọ không có hình dáng như bây giờ, mà là lầu các, khách sạn… các loại kiến trúc ah. Lúc đó những người bị tiến vào, đều sẽ bị nguyền rủa bóng dáng mà phải đi chấp hành huyết tự khủng bố.


Cái nhà trọkia, là tồn tại vĩnh hằng  không thể hủy diệt. Trên thế giới này tựa hồ không tồn tại đồ vật có thể khắc chế nó, có lẽ chỉ khi thế giới này bị hủy diệt, nhà trọ mới có thể biến mất a...


"Kế tiếp ngươi định làm như thế nào?" Tử Dạ nhìn biệt thự trước mắt nói với Lý Ẩn: "Chúng ta không biết chủ nhà, như thế nào tiến vào? Bồ Mỹ Linh bán căn nhà này đã lâu như vậy, chúng ta căn bản không thể tự tiện xông vào ah."


"Đúng vậy, nhưng vẫn phải nghĩ biện pháp. Chỉ cần tìm được những bức họa của Bồ Mỹ Linh ở nơi này, liền có thể tìm ra được manh mối. Ta trước mắt đã nắm chắc 80%, xác định thần bí nhân kia chính là Thâm Vũ."


Sau đó hắn tiến tới một bước, nhấn chuông điện tử. Không lâu sau, truyền đến một thanh âm: "Này, xin hỏi tìm ai?"


Căn nhà này mặc dù lớn, bất quá không ít phòng được lắp đặt hệ thống trò chuyện ngoại vi. Căn nhà này sau khi bị bán đi, đã trải qua một lần trùng tu, rất nhiều thiết bị đều là tân tiến.


"Xin chào, ta..." Lý Ẩn vừa nói ra miệng, bỗng nhiên cảm giác thanh âm này phi thường quen tai, đột nhiên hỏi: "Ngươi là Tinh Thần?"


Lúc này Tinh Thần đang ở trong phòng khách cầm microphone, cũng đánh hơi được thanh âm của Lý Ẩn.


Vì cái gì Lý Ẩn lại tìm tới nơi này? Hắn nhớ mình không có nói địa chỉ cho Lý Ẩn ah!


Tay của hắn run lên,bộ cờ tây dương trên mặt bàn xíu nữa thì rớt xuống.


Tinh Thần trấn định tâm thần, hỏi: "Ngươi là… Lý Ẩn? Ngươi như thế nào lại tìm tới nhà ta?"


"Cái này... Không thể nào trùng hợp như vậy chứ?"


Lý Ẩn cảm giác có chút hồ đồ rồi. Như thế nào ngắn ngủn trong hai ngày, sự tình trùng hợp không ngừng phát sinh!


Vốn nhà mẫu thân Tử Dạ nằm gần nhà cô cô của Mẫn, lại phát hiện phụ thân mình có quen biết với mẹ của Tử Dạ, mà bây giờ tra được Tổ phòng của Bồ Mỹ Linh, dĩ nhiên là nhà của Tinh Thần!


Lý Ẩn nhớ rõ, Tinh Thần đã từng nói hắn và ca ca ở khu trung tâm, nhưng không nghĩ rằng lại là nơi này.


"Nguyên nơi này là nhà của Biện giáo thụ ah, " Tử Dạ ở một bên nói: "Trước kia thời điểm dạy học tại Ưng bác, ta cũng có gặp qua hắn mấy lần."


Từ lần  huyết tự chỉ thị tìm kiếm sáu khỏa đầu người, nghe Tinh thần đề cập tới việc Tinh Viêm nhận được điện thoại của Ngô Chân thực, Tử Dạ mới biết được thì ra Tinh Thần là đệ đệ của Biện giáo thụ.


"Chúng ta tới nơi này là có một số việc." Lý Ẩn lập tức nói: "Có thể để chúng ta vào hay không?"


"Có việc? ... liên quan tới Nhà trọ sao?"


Nghe Tinh Thần nói như vậy, Lý Ẩn trầm ngâm một lát, trả lời: "Đúng vậy."


Nói dối cũng không có ý nghĩa, dù sao sớm muộn gì hắn cũng biết. Nếu là chuyện có liên quan tới nhà trọ, Biện Tinh Thần chắc hẳn sẽ phối hợp. Dù sao ai cũng hi vọng có thể hiểu rõ thêm chuyện về nhà trọ.


"Ta hiểu... Bất quá, ca ca ta đang ở đây. Bằng không ta ra ngoài cùng các ngươi trò chuyện..."


"Không phải. Ngươi hiểu lầm rồi. Trên thực tế chúng ta tới đây không phải tìm ngươi, mà có quan hệ tới căn nhà ngươi đang ở. Trước để cho chúng ta vào rồi nói sau."


Đúng lúc Tinh Viêm bưng chén nước hướng phòng khách đi đến. Sau đó, hắn nghe thấy thanh âm của Tinh Thần.


"Ca ca ta không biết sự tình về nhà trọ, cho nên các ngươi sau khi tiến vào đừng nên nói nhiều."


Tinh Viêm dừng bước, hắn đứng ngoài cửa phòng khách, lắng nghe những lời này của Tinh Thần.


"Lại nói tiếp, nhà của chúng ta có quan hệ gì tới nhà trọ? Chẳng lẽ huyết tự chỉ thị mới ban bố có liên quan tới nhà chúng ta?" "Nhà trọ? Huyết tự chỉ thị?" Tinh Viêm thấp giọng nhai nuốt lấy hai từ này.


"Tốt, các ngươi trước vào đi."


Tinh Thần mở cửa, sau đó gác ống nghe, có chút phiền muộn lầm bầm lầu bầu: "Lý Ẩn như thế nào lại tìm tới nơi này đây?"


Hắn quay đầu lại, nhìn về phía cửa phòng, trông thấy ca ca mới đi đến.


"Ca ca... Ah, vừa rồi, có một người bạn của ta mới đến, ta vừa mời hắn vào."


"Bằng hữu?" Tinh Viêm đem nước đặt trên bàn hỏi: "Là bạn ngươi quen biết ở câu lạc bộ kia hả?"


"Phải, hắn gọi là Lý Ẩn."


"Tốt, ngươi mau tới đón người ta đi. Ta với ngươi cùng đi chứ, có khách đến dù sao cũng nên tới chào hỏi. Hơn nữa ta cũng muốn nhìn một chút bằng hữu của ngươi."


Đi vào cửa , nhìn diện tích rộng lớn, phòng khách xa hoa tráng lệ, Lý Ẩn và Tử Dạ đều tự động thay dép đi lại trong nhà. Mà vừa vào phòng khách không bao lâu liền thấy Tinh Thần và Tinh Viêm đi xuống.


"À? Doanh Tử Dạ cũng tới?" Tinh Thần vừa nhìn thấy Tử Dạ, cũng cả kinh: "Cả hai người đều đến, là chuyện gì?"


"Hai người ah, " Tinh Viêm nhìn về phía Lý Ẩn  và Tử Dạ, thời điểm nhìn thấy Tử Dạ, hắn bỗng nhiên nói: " Nữ nhân kia, không phải Doanh lão sư sao?"


Tử Dạ cũng chú ý tới Tinh Viêm, lập tức tiến về phía trước nói: "Lại gặp mặt rồi, Biện giáo thụ. Còn nhớ ta chứ?"


"Đương nhiên còn nhớ rõ ah, " Tinh Viêm mỉm cười nói: "Năm trước ngươi từ chức, không ít đồng liêu đều cảm thấy đáng tiếc, học sinh của ngươi cũng thường xuyên hỏi khi nào thì ngươi về phục chức."


"Xin chào, Biện giáo thụ, " Lý Ẩn đi tới nói: "Ta và đệ đệ ngươi Tinh thần là bạn tốt, nhìn thấy ngươi thật cao hứng."


"Thật đúng là xảo ah." Tinh Viêm vội vàng mời hai người ngồi, lại chạy tới phòng bếp chuẩn bị đồ uống.


Sau khi ba người ngồi xuống, lợi dụng lúc Tinh Viêm không có mặt, Tinh Thần vội hỏi: "Đến cùng là xảy ra chuyện gì? Ngươi nói không phải huyết tự chỉ thị,  thì là cái gì? Vì sao lại tìm tới nơi này?"


Nên nói như thế nào đây?


Nếu như nói ra mục đích, nhất định phải nhắc tới Thâm Vũ và vấn đề bức họa. Nếu có thể, Lý Ẩn không hi vọng đem bí mật này nói cho ai khác ngoại trừ Tử Dạ, hắn căn bản không tin tưởng bất kỳ hộ gia đình nào trong nhà trọ. Chỉ là Lý Ẩn không biết, Biện Tinh Thần so với hắn lại càng sớm hơn biết về bức họa.


Căn nhà này lớn như vậy, những bức họa của Bồ mỹ linh có còn lưu trữ hay không cũng là vấn đề, muốn tìm phải tìm tới khi nào đây? Không nói ra ý đồ đến đây, thật sự rất khó cho bọn hắn tiếp tục điều tra.


Nếu quả thật phải nói ra, Lý Ẩn hi vọng có thể làm ra một cái bố cục để Tinh Thần không thể nào phản bội mình. Dù sao, bí mật này một khi tiết lộ ra ngoài, sẽ khiến nhà trọ lâm vào hỗn loạn cực lớn. Nếu có người đã tìm được Thâm Vũ, rất có thể sẽ che giấu nàng, muốn nàng hỗ trợ vẽ ra những trành cảnh tương lai cấp cho mình. Mà Thâm Vũ lại không có lý do gì trợ giúp hộ gia đình.


"Các ngươi nói đi!" Tinh Thần bắt đầu gấp gáp: "Đến cùng là chuyện gì?"


Hắn lúc này rất lo lắng, chẳng lẽ sự tình mình giết chết Mẫn, Lý Ẩn đã biết rồi sao? Nếu  như vậy, chẳng khác bọn họ biết rõ mảnh vỡ khế ước thứ ba đang trên người hắn. Hay là hắn tra ra chuyện gì có liên quan tới Thâm Vũ?


Hết thảy làm cho nội tâm Tinh Thần loạn thành đoàn.


Hắn đối với Lý Ẩn là phi thường sùng bái , nam nhân này là người duy nhất trong nhà trọ một mình chấp hành thành công bảy lần huyết tự chỉ thị, chỉ cần vượt qua ba lượt nữa, là hắn có thể ly khai nhà trọ khôi phục tự do! Nam nhân này mưu trí, tỉnh táo, năng lực phân tích cực mạnh, trong nhà trọ khó ai có thể so sánh.


Nhưng chính bởi vì như thế, hắn cũng có chút kiêng kị Lý Ẩn. Dù sao, mảnh vỡ khế ước thứ ba đang trên tay hắn, hắn cũng là người biết rõ bí mật của Thâm Vũ. Mà thời điểm khi mới được biết Hạ Tiểu Mỹ ám sát Ngân Dạ bất thành ngược lại bị giết, hắn liền đoán được có khả năng liên quan tới Thâm Vũ. Mà Lý Ẩn hẳn là đang điều tra nguồn gốc của việc này?


Giờ phút này không khí giữa ba người phi thường cứng ngắc. Lý Ẩn còn đang suy nghĩ nên nói như thế nào mới tốt, mà Tinh Thần thì đang suy đoán ý đồ đến đây của Lý Ẩn, hào khí trở nên rất vi diệu.


Lúc này, Tinh Viêm bưng mấy ly cà phê đi tới, nói: "Để các ngươi đợi lâu rồi, đây đều là cafe mang về từ mỹ, Lý tiên sinh, ngươi cùng Doanh lão sư như thế nào quen biết Tinh Thần?"


"Cái này..." Lý Ẩn vừa muốn trả lời, bỗng nhiên trông thấy Tinh Thần ngồi đối diện nháy mắt với mình.


"Các ngươi, không ở trọ cùng một nơi?"


Bỗng nhiên Tinh Viêm hỏi những lời này, làm cho sắc mặt Tinh Thần đại biến. Mà Lý Ẩn thì không có phản ứng gì, hắn nghĩ là đây là lời nói dối của Tinh Thần lừa gạt Tinh Viêm.


"Ân, đúng vậy." Lý Ẩn tiếp nhận cà phê: " Thật sự chúng tôi ở cùng trong một nhà trọ."


"Như vậy ah..." Tinh Viêm đem cafe đưa tới trước mặt Tinh Thần nói: "Tinh Thần, Lý tiên sinh là ngươi ở câu lạc bộ mới quen biết sao?"


Lý Ẩn nghe được từ "Câu lạc bộ" , lập tức kịp phản ứng, hẳn là Tinh Thần đã nói dối điều gì đó, nhưng hắn không biết được lời nói dối đó như thế nào nên không kịp lấp liếm giùm cho Tinh Thần.


"Ca, ca ca..." Hắn vội vàng khoát khoát tay, ý bảo ca ca đừng nói thêm gì nữa.


Nhưng thần sắc khẩn trương của hắn bị Lý Ẩn phát hiện được.


Chẳng lẽ Biện Tinh Viêm biết được cái gì sao? Nếu thật là như thế, hắn ngược lại có thể là một đột phá khẩu.


"Biện giáo thụ, không bằng mọi người cùng nhau ngồi xuống tâm sự." Lý Ẩn không để mất thời cơ nói: "Lúc trước thường xuyên nghe Tinh Thần nhắc tới ngươi, hôm nay có thể gặp mặt, ta cảm thấy rất cao hứng ah."


Lý Ẩn ấn tượng với Tinh Viêm ngược lại rất không tồi, là nam nhân thoạt nhìn phi thường ôn hòa nho nhã, khí chất học giả biểu lộ không sót.


Tinh Thần mở to hai mắt nhìn Lý Ẩn, hắn không hiểu dụng ý của Lý Ẩn khi làm như vậy. Sự tình về nhà trọ cũng muốn lôi kéo ca ca vào là có dụng tâm gì? Ca ca và nhà trọ hòa toàn không có liên quan!


Hắn căn bản không biết Lý Ẩn muốn làm điều gì lập tức nói: "Lý Ẩn... sự tình giữa chúng ta, ca ca cũng không cần biết... chúng ta nói chuyện riêng là được rồi"


"Không ngại, " Tinh Viêm nói: "Ta cũng rất yêu thích nghe mấy chuyện thượng vàng hạ cám, các ngươi cứ nói, ta không tùy ý xen vào. Ta cũng muốn biết, đệ đệ của ta bình thường trò chuyện với người khác những chuyện gì."


Tinh Thần tức khắc âm thầm kêu khổ, mà lúc này Lý Ẩn mở miệng.


"Biện giáo thụ, ngươi chuyên về khoa Lý, có thể đối với lời ta nói chẳng thèm ngó tới... Bất quá, ngươi có tin tưởng hay không, trên thế giới này tồn tại một vài hiện tượng mà khoa học hoàn toàn không cách nào giải thích được?"


Nghe thấy câu này, trái tim Tinh Thần mãnh liệt nhảy dựng lên, lập tức đánh gãy lời Lý Ẩn: "Ngươi nói bậy bạ gì đó, Lý Ẩn! Đừng nói nữa!"


Tinh Viêm nghe được câu này, cười cười: "Đương nhiên là có. Bản thân Khoa học cũng không phải là vạn năng, nó mới chỉ phân tích được một bộ phận thế giới mà thôi. Ta là một người khá là thực tế, thoát ly khỏi mấy cái lý luận suông. Cho nên thấynhân loại dùng cách nhìn thế giới này qua cái khung lý luận cứng ngắc của khoa học là rất tự đại."


Lúc này Tử Dạ mở miệng nói chuyện.


"Biện giáo thụ, vậy ngươi có tin trên thế giới này có quỷ hay không?"


Những lời này vừa ra, Tinh Thần không thể nào nhịn được nữa, lập tức hô to: "Các ngươi nói bậy bạ gì đó! Ở đâu, ở đâu có quỷ!"


Đương nhiên Tinh Thần nói những lời này cũng tự mình cảm giác không được tự nhiên, nhưng hắn không hi vọng đem ca ca liên lụy vào.


Tinh Thần chợt phát hiện, trước kia hắn vẫn ghen tỵ và căm hận ca ca, không biết từ khi nào tâm tính bắt đầu cải biến. Hắn dường như bắt đầu chính thức quan tâm đến ca ca.


"Nếu có căn cứ minh xác cho việc quỷ hồn có tồn tại, ta cũng sẽ tin tưởng." Tinh Viêm trả lời: "Đương nhiên, lý luận khoa học trước mắt không ủng hộ cho việc quỷ hồn có tồn tại , dù sao dựa theo góc độ sinh vật học mà nói..."


Lý Ẩn một mực quan sát ánh mắt của Tinh Viêm, còn có thái độ của Tinh Thần. Sau đó, hắn cơ bản xác định... Biện Tinh Viêm không biết tới sự tồn tại của nhà trọ.


"Được rồi, không nói vấn đề này nữa." Lý Ẩn đứng lên, nói: "Biện giáo thụ... Có thể giới thiệu một chút căn nhà cho chúng ta được không? Thoạt nhìn nhà ở của các ngươi rất lớn ah."


"Có thể chứ." Biện Tinh Viêm lập tức đứng lên, nói: "Các ngươi đi theo ta."


Thời điểm này, tại lầu hai biệt thự.


Cửa thư phòng của Tinh Viêm mở ra, không hề có một cơn gió nào thổi qua, là do nó tự động di chuyển. Chung quanh một mảnh tịch liêu, thanh âm gì cũng không có...




0 nhận xét:

Post a Comment