Hoa liên thành xiết chặt phi tiêu
trong tay, nhắm ngay bia ở trên tường, mạnh mẽ phi tới!
Chính giữa hồng tâm!
"Gần đây kỹ năng ném tiêu của anh tiến bộ ghê." Thê tử Y hàm bưng một cốc nước quả tới, đặt lên bàn, chậm rãi đi về hướng trượng phu. Hai tay nàng ôm lấy eo Liên thành, nói:
"Vào ở nhà trọ này, đều là thiệt thòi cho
anh ở bên cạnh em. Nếu không có anh, em không biết phải chống đỡ như thế nào."
Liên thành bắt lấy cánh tay trắng nõn của thê tử nói: "Yên tâm
đi Tiểu hàm, ta sẽ luôn luôn bên cạnh ngươi. Dù ai cũng không tách chúng ta ra được."
Muốn sinh tồn trong nhà trọ này, hoàn toàn là cửu tử nhất sinh, không
chỉ dựa vào may mắn mà sống sót tới ngày hôm nay, còn có những kinh nghiệm mà Hạ
Uyên đã chia sẻ. Mà khi Lý Ẩn vào ở, Liên thành phát hiện trí tuệ của hắn không hề thua kém thiên tài Hạ Uyên, cho nên muốn cùng hắn có quan hệ thật tốt, hi vọng hắn có thể hỗ trợ mình cùng
thê tử sống sót tới lần chỉ thị thứ 10.
Nhất định phải sống sót... Đây cũng
là lời thề của Liên thành với thê tử.
Lúc trước, nếu như không mang Tiểu Hàm tới thành phố K. Nếu như,
không yêu mến nàng, ngày hôm nay cũng sẽ không mang tới
cho nàng thống khổ như vậy.
Hoa liên thành, vốn là người tổ chức hôn lễ tại thành phố S. Hắn tuổi còn rất trẻ, gương mặt tuấn tú,
khả năng giao tiếp rất tốt, cho nên rất
nhiều nữ đồng nghiệp đều có cảm tình với hắn. Hắn cũng rất ưa thích công việc này, nếu như, không có chuyện kia phát sinh, hắn hiện tại như trước cũng chỉ
là một người tổ chức hôn lễ bình thường mà thôi.
Mùa hè ban năm trước. Lúc ấy thông tin được chú mục chính là
mối quan hệ thông gia giữa hai nhà Khổng gia cùng Y gia. Song phương đều là xí nghiệp thế gia nổi tiếng của thành phố S. Công tử của
ông trùm bất động sản Lỗ thiện cùng Y hàm tiểu thư của Minh Nguyệt thiên đường tổ chức hôn lễ. tất
nhiên hôn lễ làm mọi người chú mục sẽ được tổ chức một cách xa hoa nhất. Công ty không dám tùy tiện chút nào, liền
cử Liên thành đảm nhận người tổ chức cho đám cưới này.
Liên thành đối với việc tổ chức mỗi một hôn lễ, đều luôn quan tâm tới ý kiến của tân lang cùng
tân nương, cho nên hắn muốn trực tiếp thương thảo với hai người này. Lỗ thiện là người khá khôn khéo, mà ngoại hình của y hàm lại dịu dàng làm người yêu thích, nhưng rất hướng nội, trong quá trình thương thảo, nàng chỉ máy móc trả lời không có chút vui sướng nào của việc sắp xuất giá. Lúc ban đầu, liên thành còn tưởng rằng nàng đối với sự sắp xếp của mình không hài lòng, cảm giác có chút tâm thần bất định.
Căn cứ vào ý kiến hai nhà, hôn lễ nhất định
phải long trọng chưa từng có, tiền tuyệt đối không là vấn đề. Mà phong cách yêu thích của Liên thành không phải dùng xa hoa làm chủ, mà chủ yếu dùng những biểu tượng mang
những ý nghĩa nhất định, biểu đạt sự chúc phúc tới hai nhân vật chính. Mà chú rể Lỗ thiện cũng cho rằng, hôn lễ nên cực kỳ xa hoa, thế nhưng Y hàm đối với hôn lễ lại là bộ dạng thờ ơ.
Bởi vì không hiểu rõ ý muốn của tân nương làm Liên thành lo lắng. Hắn cho đến tận bây giờ đã tổ chức
không biết bao nhiêu hôn lễ, đều làm mọi người phi thường hài lòng. Hắn cảm thấy, hôn lễ đối với đời người
mà nói là một việc phi thường quan trọng, tự nhiên không thể qua loa chút nào, cho nên, luôn cho rằng, chỉ có
chú rể cùng tân nương cảm thấy thỏa mãn tức mình
đã thành công, một hôn lễ hạnh phúc không phải chỉ dựa vào tiền tài thì có thể xây nên.
Cho nên hắn quyết định, hỏi một chút ý tứ của Y hàm tiểu thư. Hắn suy đoán có thể là bởi vì Khổng tiên sinh ngồi
đó, nên nàng có mấy lời
không nói ra. Mà sau vài lần liên hệ, nàng cũng đáp ứng gặp mặt. Hai người gặp nhau tại một tiệm cơm. Hắn
xuất ra bản sửa chữa mới nhất, đối (với) y
hàm nói: "Y tiểu thư, tổng hợp ý kiến của hai người, ta đã đưa ra phương án mới nhất này, hôn lễ được tổ chức tại một địa điểm nổi
tiếng, Ngân nguyệt đảo."
"Ngươi không cần phải sắp đặt hôn lễ hoàn hảo như vậy." Nhưng Y hàm lại nói ra những lời
kinh người: "Ta, căn bản không thích cái hôn lễ này. Cái gì mà hôn lễ, rõ ràng là cuộc triển lãm cá nhân thôi. Có cần tất yếu phải dùng con gái để khoe khoang như vậy không?"
Liên thành ngây ngẩn cả người, hồi lâu mới kịp phản ứng, hỏi: "Y tiểu thư, ngươi... Ý của ngươi là..."
"Ta căn bản không muốn gả cho người kia! Cái gì mà người thừa kế xí nghiệp lớn, bất quá chỉ là một tên nhị thiếu gia ăn chơi mà thôi! Ta đối với hắn một chút hứng thú đều không có! Chỉ mấy lần gặp mặt đã muốn chúng ta kết hôn, cái này có ý tứ gì chứ!"
"Thế nhưng mà, Y tiểu thư..."
"Ngươi có thể sắp đặt một cái đám cưới khiến cho phụ mẫu ta thật mất mặt được không? Thí dụ như trong bánh ngọt cài một quả
bom giả gì đấy. Ah, đúng rồi, ngươi cầm tiền của phụ mẫu ta, tự nhiên phải
hảo hảo nịnh bợ bọn hắn rồi. Trời ạ, ta đang nói cái
gì chứ."
"Không phải, " Liên thành rất
chân thành nói, "Ta... Ta cho rằng, cùng với người mình không yêu kết hôn,
hôn lễ xa hoa cũng chẳng có ý nghĩa gì. Ta, đã từng gặp rất nhiều người tới tìm
ta tổ chức hôn lễ. Với ta mà nói, hồi báo không phải là tiền tài, mà là những nụ
cười hạnh phúc!"
Bỗng nhiên trái tim kịch liệt đau đớn,
làm Liên thành từ trong hồi ức thức tỉnh, hắn có gắng chống đỡ, tay ôm lấy ngực
trái, mà Y hàm cũng đồng thời cảm thấy đau đớn. Hai người bọn họ sinh hoạt tại
cùng một gian phòng, cho nên huyết tự chỉ thị cũng là cùng nhau chấp hành.
Trên vách tường, xuất hiện một nhóm
huyết tự: "Tại ngày 12 tháng 11, tiến về vùng biển ở thành phố S, ở tại
làng du lịch thành lập trên hòn đảo Ngân Nguyệt tới trưa ngày 14, 12 giờ 30
phút. Túi áo trong tủ quần áo có một tấm vé mời tới dự tiệc liên hoan miễn phí
tại Ngân nguyệt đảo."
Ngân Nguyệt đảo?
Liên thành ngạc nhiên. Như thế nào lại
trùng hợp như vậy? Ngân Nguyệt đảo, là nơi trước kia tổ chức hôn lễ của Y hàm
cùng Lỗ thiện!
Lại muốn tới nơi đó chấp hành huyết tự
chỉ thị? Lại nói, sau khi ly khai thành phố S, hai người vẫn để ý tin tức hai
nhà Lỗ - Y. Lúc ấy song phương đều rất náo động, muốn toàn lực tìm ra bọn hắn, thế
nhưng tới bây giờ vẫn chưa bị bắt về, nguyên nhân rất lớn là do đã tiến vào nhà
trọ này. Nếu không, chỉ sợ Liên thành sớm đã là ngươi mang danh kẻ bắt cóc.
Vô luận như thế nào, Ngân Nguyệt đảo,
là nhất định phải đi. Thế nhưng nếu gặp phải những người không nên gặp thì như
thế nào...
Ngẫm lại cũng có cảm giác đáng sợ! Sự
tình nhà trọ, không bất luận người nào sẽ tin tưởng, nhưng nếu như Y hàm bị bắt
trở về mà nói..., vô luận là đang chấp hành chỉ thị, hay là bình thường, cũng sẽ
bị nhà trọ giết chết!
Cùng lúc đó, nhận được huyết tự chỉ thị
, còn có năm người.
"Làm sao có thể?" Lý Ẩn ngạc
nhiên nhìn huyết tự trên tường, thì thào nói: "Ngân Nguyệt đảo, từ U thủy
thôn trở về còn chưa vượt qua nửa năm, lại nhận được huyết tự chỉ thị mới?"
Bất quá cẩn thận nghĩ lại, cũng không
phải không thể lý giải được. Bởi vì nhân số trong nhà trọ, đã giảm tới mức khá
nghiêm trọng. Cho nên, nhận được huyết tự chỉ thị liền nhau, cũng không cách
nào tránh né được. Huyết tự chỉ thị cách thời gian dài, đó là quy tắc khi những
hộ gia đình ở trọ khá đông.
Lần thứ năm huyết tự chỉ thị! Một khi
thông qua, như vậy, sau này chấp hành huyết tự chỉ thị, là có thể trực tiếp trở
về nhà trọ, đồng thời sẽ tiếp tục những ghi chép của Hạ Uyên!
Mà ở bên cạnh hắn, Doanh Tử Dạ nhìn
huyết tự chỉ thị, yên lặng không nói.
Cùng một thời gian, Âu Dương tinh nhìn
huyết tự chỉ thị trước mắt. Sau khi xem xong, huyết tự chầm chậm rút đi, mà
nàng hướng về tủ quần áo, trong một kiện áo lông lấy ra một tấm vé. Trên tấm vé
này nói rõ, chỉ có bảy người may mắn mới có thể vào ở nơi này trong ba ngày,
hơn nữa trong ba ngày cũng chỉ có bảy người mà thôi.
"Bảy người." Âu Dương tinh cầm
tấm vé trên tay, nói: "Nói như vậy, lần này là bảy hộ gia đình cùng nhau tham gia? Nhà trọ, chẳng
lẽ còn ngại số lượng hộ gia đình nhiều quá hay sao?"
Lúc này, tại phòng 906, một tên sinh
viên, ghé mặt vào trước TV. Trên màn hình hai người trần truồng đang cuốn lấy
nhau…chính là phim JAV nha.
"Đáng khen, nhưng tiếc là ngực so
với Aoi nhỏ hơn một điểm." Hắn không ngừng quan sát màn hình, một nam một
nữ đang không ngừng tận tình ‘làm việc’, nữ nhân không ngừng phát ra những tiếng
kêu như heo, nếu như nhắm mắt lại nghe, còn tưởng rằng đang phát sinh sự kiện bạo
lực gia đình.
Sau khi phát xong, hắm cầm lấy dây
lưng để lên kệ, nghĩ thầm: lần trước cái lão bản quán sách lậu kia thề son sắt
tháng sau sẽ có bản mới của Aoi, không hiểu có thật hay không. Ân, tiếp tục xem
một tác phẩm của Vũ Đằng Lan đi, đáng tiếc Phạn Đảo Ái 08 đã chết, không có phim
mới của nàng mà coi.
Cái sinh viên này tên gọi Tô lãng, mọi
người gọi hắn là "A tô", bất quá sau lưng toàn gọi hắn là"Sắc
lang", cũng là ứng với tên của hắn. Hắn siêu cấp say mê AV, không có tên
diễn viên ca sĩ AV nhật bản nào mà hắn lại không biết, trong nhà bầy từng dãy
phim AV. Mặc dù tiến vào nhà trọ này, hắn rõ ràng cũng là ôm thái độ "Sắc
lang vô luận ở nơi nào đều là sắc lang".
Ngay khi hắn vừa cầm lên đĩa phim của
Vũ đằng lan, trái tim lập tức cảm giác kịch liệt nóng cháy! Hắn chứng kiến trên
vách tường hiện ra một nhóm huyết tự.
"Ngân... Ngân Nguyệt đảo..."
Hắn thở dốc một hơi, nói: "Đi vào trong đó... Ah..."
Kế tiếp, bảy người dựa theo lệ cũ tụ tập
dưới lầu.
Thời điểm A tô xuất hiện, Âu Dương
tinh sắc mặt tức khắc máy động, phản ứng đầu tiên chính là: đi Ngân Nguyệt đảo
lần này, tuyệt đối không thể mặc váy! Khi tắm rửa nhất định phải đóng kín cửa sổ!
Đúng rồi, còn phải tùy thời kiểm tra trong phòng có camera hay không!
Lý Ẩn xuất hiện, tất cả mọi người đều
cảm giác an tâm. Vị Lầu trưởng mới này, không hề thua kém so với Hạ uyên a.
Lý Ẩn, Doanh Tử Dạ, Hoa liên thành, Y
hàm, Âu Dương tinh, A tô... Mà người thứ bảy là ai?
Cửa thang máy mở ra, tất cả mọi người đều
nhìn thấy Đoạn dịch triết đi ra!
"Đoạn, Đoạn dịch triết?" Âu
Dương tinh sững sờ, lập tức nói: “ là ngươi?"
"Một, hai, tam, bốn, năm, sáu..." Đoạn dịch triết
đếm xong, nói: "Ân, xem ra lần này người tham gia khá
nhiều, thêm ta nữa là bảy rồi."
"Không nghĩ tới là ngươi ah." Hoa liên thành cũng
mừng rỡ cười cười, nói: "Dịch triết, qua đây, ngươi tìm thấy vé rồi hả?"
"Ân." Hắn gật gật đầu, sau đó đi tới.
"Căn cứ vào tấm vé này, " Lý Ẩn,
nói: "ngày 11 tháng 11, 5 giờ sẽ có thuyền tới
đón chúng ta ra đảo tại cảng F, đưa chúng ta tới Ngân nguyệt đảo sau đó sẽ ly khai, tiếp theo 12:30 phút ngày 14 sẽ tới đón chúng ta."
Thời gian rất ngắn. Nửa ngày thứ hai. Nhưng, thời gian càng
ngắn, lại càng đáng sợ!
0 nhận xét:
Post a Comment