7/01/2016

Posted by Unknown |

  Chương 6: tử vong phòng múa (thượng)


Thẩm vấn xong chỗ án mạng ở nhà họ Lý, tôi lập tức chạy tới ngoại ô thành phố gặp Trăn Trăn ở khuyển xá Hao Thiên, tiện thể trên đường nhắn tin cho Tuyết Tình: "Dư Triệu Quang bên kia có động tĩnh gì không?"


"Hắn sáng sớm mười giờ đã bắt đầu làm việc, cho tới bây giờ vẫn ở hiệu chụp hình, chưa từng rời khỏi tiệm nửa bước." Tuyết Tình trả lời khiến tôi có cảm giác như là nói chuyện với robot, khiến người nghe cảm thấy hơi khó chịu.


"Hung thủ lại gây án, thời gian đại khái là lúc 18h-19h, địa điểm tại ngoại ô."


"Ông ta lúc ấy vẫn đang chụp hình cho một nữ tử trên dưới 23 tuổi, không có ly khai khỏi tầm mắt của tôi."


"Vậy thì có thể loại trừ ông ta ra khỏi danh sách nghi phạm, không cần tiếp tục theo dõi. Có lẽ người cần giám thị bây giờ là Diêu lão sư, nói không chừng bà ta có thể là mục tiêu kế tiếp của hung thủ." Ngoại trừ Đỗ Lễ Hiền đã di dân ra nước ngoài, thì chỉ còn lại bốn người. Không ngoại trừ ai cũng có khả năng là mục tiêu tiếp theo.


"Có việc ta phải nói cho ngươi biết, ông ta tựa hồ đang bệnh nặng, bởi vì ta trông thấy ông ta ho ra máu."


"Chỉ cần ông ấy không phải là hung thủ, có bị bệnh hay không cũng không trọng yếu, điều cần làm bây giờ là đi giám thị Diêu lão sư!" Ngày hôm qua lúc gặp mặt Dư Triệu Quang, tôi đã phát hiện ông ta thường xuyên ho khan. Hôm nay Tuyết Tình lại phát hiện hắn thổ huyết, có lẽ ông ấy thật sự đang bệnh nặng, nhưng điều này tựa hồ không liên quan nhiều lắm đến vụ án.


"Duy trì liên lạc." Tuyết Tình nói một câu đơn giản rồi cúp máy. Cô nàng này, tướng mạo dáng người rất không tồi, nội tâm cũng thiện lương, khuyết điểm duy nhất chính là thái độ luôn lạnh như băng, bằng không tôi đã phạm giới ăn cỏ gần hang rồi. Bởi vì, qua nhiều ngày quan sát, tôi có thể xác định cúp của cô nàng là D, thật là một sự hấp dẫn khó ngăn cản đối với đàn ông.


Khu trang trại nuôi chó Hao Thiên ở ngoại ô, quy mô rất lớn, bên trong có trên trăm con chó giống thuần chủng, nhưng chủ yếu là Shepherd của Đức. Khi tôi gặp được Trăn Trăn thì mới biết được, cô ấy cũng không tìm được tỷ muội Tô thị, mà chỉ gặp được phụ thân của bọn họ, cũng chính là người phụ trách khuyển xá Minh thúc - Tô Kính Minh.


Trăn Trăn chỉ hiểu được cách dùng nắm đấm, không hiểu công phu múa môi múa mép, cho nên cô nàng chỉ tìm hiểu được từ miệng Minh thúc, tỷ muội Tô thị trước đây đã từng cùng Lý Lượng Dụ có một thời gian yêu đương, nhưng cuối cùng cũng đều chia tay. Hai người họ mới từ ngày hôm trước đã cùng nhau đi du lịch, ngày mai mới trở về.


Có lẽ bởi vì cả ngày chăm sóc cho lũ chó, nên Minh thúc khiến cho người khác cảm giác như một người đàn ông trung niên chăm chỉ, hay nói nhiều. Nên tôi không cần tốn bao nhiêu thời gian đã có thấy lấy được một ít tin tức có giá trị——


 - Ta từ nhỏ rất thích chó, đặc biệt là những con có thể hình hớn như sói, cảm giác có chúng bên người rất an toàn. Sau khi lớn lên liền dứt khoát làm huấn luyện viên chó săn, về sau đã có thể tự lập cho mình một khuyển xá. Lúc mới bắt đầu, khuyển xá mới chỉ có mấy con chó săn, trải qua hơn mười năm khổ tâm kinh doanh hiện tại quy mô...


Nói đến khuyển xá thì không thể không đề cập đến cái tên Lý tiểu tử kia, tuy nhiên tên tiểu tử này thực đúng con mẹ nó không phải người. Nhưng nếu không có hắn hỗ trợ, khuyển xá cũng sẽ không có ngày hôm nay. Lần đầu tiên gặp tên tiểu tử kia là hơn mười năm trước, lúc ấy ta còn chưa có kinh doanh khuyển xá, hắn đang hẹn hò cùng con gái lớn Mộng Như. Kỳ thật, ta rất phản đối hai đứa nó ở cùng một chỗ, bởi vì Mộng Như lúc ấy còn nhỏ, mới mười lăm tuổi, thứ hai tiểu tử kia cũng không coi ai ra gì, đến cả nhìn thấy ta cũng không thèm chào hỏi một cái. Thế nhưng Mộng Như lại rất thích hắn, ta cùng lão bà cũng không biện pháp ngăn cấm.


Về sau, ta hướng người thân vay tiền mở khuyển xá này, thế nhưng xử lý giấy tờ lúc ấy gặp rất nhiều phiền toái, chạy bao nhiêu cửa cũng nhớ không rõ, mà giấy phép vẫn chưa được cấp. Cục Công Thương cũng từng đến vài chuyến, còn thiếu chút nữa đã bị niêm phong khuyển xá.


Nghe nói phụ thân tiểu tử kia làm quan to , ta lúc ấy cũng không có biện pháp, đành phải nhờ Mộng Như cùng hắn đề cập thử một lần, xem hắn có thể giúp đỡ nổi hay không. Không nghĩ tới chỉ có vài ngày, giấy phép đã giải quyết song xuôi, phải biết rằng ta vất vả đến hơn hai tháng mà vẫn chưa được. Nghe Mộng Như nói, phụ thân tiểu tử kia là đại biểu cấp cao, trong thành phố không có ai dám qua mặt được ông ta. Về sau hắn còn giới thiệu cho ta không ít mối làm ăn, bằng hữu của cha mẹ hắn, lại có bằng hữu của hắn, ai đến cũng đều là hào khách xa xỉ, bọn hắn đến đây, chỉ toàn nói muốn loại chó săn tốt nhất, cơ hồ không cần hỏi giá tiền...


(Trong lúc nói chuyện cùng Minh thúc, mỗi điều ông ta nói nếu không liên quan đến chó thì cũng là khuyển xá, tôi thật không có hứng thú biết rõ lịch sử phát triển của hắn. Vì vậy liền đề cập thẳng đến những sự tình mà tôi muốn biết, thí dụ như tình cảm liên quan giữa Lý Lượng Dụ cùng hai đứa con gái của ông ta, nhưng ông già này vẫn thường xuyên vòng lại chủ đề liên quan đến giống chó Shepherd, cho nên tôi cũng không cần phải ghi chép nhiều. )


Cái tên họ Lý này thực con mẹ nó không phải người, vốn là chơi Mộng Như, về sau lại chơi Mộng Tinh...


Tiểu tử kia lúc ở cùng Mộng Như vẫn còn thường xuyên trêu hoa ghẹo nguyệt, gây ra không ít nhiễu loạn, bất quá hắn cậy vào có phụ thân làm chức to, nên không coi trời bằng vung. Mộng Như cũng biết hắn là thể loại người như thế nào, nhưng vẫn ưa thích ở cùng hắn, khiến ta cùng lão bà thật tức chết.


Bọn hắn ở cùng nhau ước chừng ba, bốn năm, đại khái là tiểu tử kia chơi chán rồi, đem Mộng Như quăng đi, khiến nha đầu ngốc này khóc mất mấy ngày. Sau đó cách đến sáu, bảy năm, ta cũng không còn gặp lại tên nhóc đó. Thế nhưng hai năm trước, nha đầu Mộng Tinh không biết như thế nào lại cùng cặp kè với tên tiểu tử kia, khiến nó và Mộng Như nhao nhao cãi nhau một hồi.


Chuyện về sau càng khiến ta cùng lão bà tức chết, dù như vậy mà Mộng Như vẫn quay lại với tên kia. Lúc nhà tiểu tử kia xây nhà mới, nó còn cố ý dẫn hắn đến khuyển xá, giúp hắn chọn năm con chó săn giống tốt nhất. Về sau hai tỷ muội chúng nó vẫn thường xuyên cãi nhau, có lúc còn muốn đánh nhau nữa...


Hiện tại tốt rồi, tiểu tử kia chơi chán rồi đều đá hai đứa nó, tuần trước chúng nó về đến nhà thì ôm nhau khóc một hồi, cùng nhau lên lịch đi du hí giải sầu...


Trò chuyện về chuyện tình cảm của tỷ muội Tô thị cùng Lý Lượng Dụ xong, tôi liền hướng Minh thúc hỏi thêm về tập tính của giống chó Shepherd: "Đã qua huấn luyện rồi thì những con chó săn ấy vẫn công kích chủ nhân sao?"


"Đương nhiên sẽ không, chó săn đức thuần chủng rất là trung thành , tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh chủ nhân, cho dù chủ nhân  hạ lệnh chúng nó công kích những loại gấu có hình thể cực lớn, cũng không do dự lập tức bổ nhào qua, làm sao có thể trái ý, tập kích lại chủ nhân đâu đúng không? Trừ phi chúng bị bệnh chó dại, mới có thể nổi giận cắn người lung tung." Minh thúc ngữ khí thập phần khẳng định, nhưng thuyết pháp bệnh chó dại rất không thích hợp với những con chó ở nhà họ Lý. Mà sau đó, báo cáo cũng chứng minh thân thể của bọn nó phi thường khỏe mạnh.


"Theo ta được biết, hoàn toàn có thể phát sinh những chuyện như vậy, chúng cắn chết chủ nhân xong, cũng không thèm tập kích những người xung quanh nữa. Ông cho rằng có nguyên nhân gì khiến chúng nó lại hành động như vậy?" Tôi cũng chưa nói cho ông ta biết tin tức Lý Lượng Dụ chết.



"Thậm chí nếu có loại sự tình này..." Minh thúc suy tư một lát, lại nói: "Nếu như không có biểu hiện của bệnh chó dại, trừ phi là huấn luyện viên của chó săn ra lệnh, nếu không tuyệt đối sẽ không tập kích chủ nhân." Ông ấy còn nói cho tôi biết, hai chị em tô thị vẫn thường xuyên ở khuyển xá hỗ trợ nuôi nấng chăm sóc cho lũ chó, mà năm con chó cắn chết Lý Lượng Dụ chính là các nàng nuôi nấng từ nhỏ đến lớn.

0 nhận xét:

Post a Comment