Chương
29: hộ gia đình mới?
Dạ u cốc.
Di Chân sau khi giải trừ nguyền rủa, thời điểm nhìn
thấy Di Thiên cũng kinh hỉ vạn phần. Sau
đó, nàng nhìn thấy Thâm Vũ.
"Bồ tiểu thư... Ngươi làm sao lại ở đây?"
Thâm Vũ nhìn về phía Di Chân, rất nhanh lộ ra ánh
mắt kinh hãi: "Là ngươi... Sở Di Chân? Ta nghĩ ngươi đã chết rồi!"
Di Thiên ngồi bên cạnh liền mở miệng: "Sự tình
tỷ tỷ cùng Bồ tiểu thư gặp mặt... Tình hình cụ thể và tỉ mỉ sau này hãy nói,
hiện tại vẫn nên rời khỏi nơi này! Vô luận nói thế nào, chỗ này rất nguy hiểm!"
"Di Thiên, thật là ngươi sao? Vì cái gì ngươi
lại xuất hiện ở đây? Đầu óc ngươi vẫn rất thanh tỉnh, vì sao không trở về nhà
trọ?"
"Không... Hiện tại ta chỉ là phân thân do
những miếng vụn không gian hợp lại mà thôi. Ta không có cách nào trở về nhà trọ,
cũng không cách nào tiếp xúc tới bản thể của mình. Tỷ tỷ vì sao lại xuất hiện ở
đây, bị cưỡng ép kéo vào sao?"
Ngay lúc song phương đang chuẩn bị tâm sự, phía bên
ngoài căn nhà nổi lên dị biến!
Một hình dáng mờ mờ ẩn ẩn, ngày càng trở nên rõ
ràng rồi biến thành hình tượng của Lý Ẩn!
Hắn nhìn về căn nhà phía trước, cánh tay giơ lên
không trung.
Ngay tại lúc đó, Di Thiên bỗng cảm giác thân thể
run lên, sau lưng xuất hiện 1 vết nứt không gian lớn, đem cả hắn và Thâm Vũ kéo
vào trong đó! Tiếp theo, vết nứt rất nhanh liền khép lại.
"Di... Di Thiên, Di
Thiên!"
Bức điêu khắc lúc nãy cũng
bị Di Thiên cầm đi.
Cùng lúc đó, cửa mở.
"Di Chân?"
Di Chân lập tức quay đầu, nhìn thấy người ở sau
lưng vừa mừng vừa sợ: "Học trưởng, ngươi còn sống? Thật tốt quá, ngươi còn
sống!"
Nàng xông lại ôm chặt lấy hắn, nói: "Ta, ta
vừa rồi, nhìn thấy Di Thiên, nhìn thấy..."
"Cái gì? Di Thiên?" Hắn lập tức lộ ra biểu
tình kinh ngạc:
"Chuyện gì đang xảy ra vậy, có thể nói cho ta
biết không?"
Sau đó, Di Chân liền đem mọi chuyện
kể ra.
"Nguyên lai, còn không phải là bản
thể..." sau khi hắn nghe xong, lập tức nói: "Được rồi, rất vất vả
nguyền rủa trên người ngươi mới được giải trừ, chúng ta nhanh chóng rời đi! Hiện
tại nguyền rủa đã được cân đối, ngươi chắc sẽ không có chuyện gì đâu!"
Thời điểm Di Thiên có ý thức, chỉ thấy cả người
nhoáng 1 cái nện xuống mặt đất! Đứng lên quan sát 4 phía, phát hiện bản thân
đang ở trên 1 bãi cát đen tối, trên bầu trời có 1 vầng trăng tròn.
Đây là không gian Di Thiên chưa bao giờ tiến vào.
Thâm Vũ cũng ở 1 bên, tựa hồ té nhưng không bị
thương. Bức điêu khắc vẫn còn trên người Di Thiên. Chỉ cần nó được bảo tồn hoàn
hảo, sự cân bằng của lời nguyền vẫn sẽ tiếp tục.
"Chuyện... chuyện gì xảy ra vậy?"
Di Thiên nhìn lên vầng trăng trên bầu trời, hắn
không rõ mình vì cái gì đột nhiên lại tiến vào không gian này?
"Nói cho ta biết, " Thâm Vũ bỗng nhìn về
phía Di Thiên, chỉ vào lồng ngực hắn hỏi: "Bức điêu khắc giấu trong ngực
ngươi rốt cuộc là thứ gì? Vì sao có thế giải trừ lời nguyền của huyết tự cấp ma
vương?"
"Không phải giải trừ."
Di Thiên trả lời: "Bức điêu khắc này là lựa
chọn nhà trọ dành cho hộ gia đình. Giống như là lập tức chấp hành tử hình và
trì hoãn tử hình vậy. Nó là ưu đãi đặc biệt dành cho hộ gia đình chấp hành tới lần huyết tự thứ 10.
Lúc trước, ở trong tháp di tích dưới mặt đất có 1 bức bia đá nói rõ về nó. Bức
điêu khắc này có thể đem thời gian quy định của nguyền rủa kéo dài. Tuy rằng
dựa theo thời gian, chúng tôi có thể tính như đã chấp hành thành công lần huyết
tự thứ 10, nhưng nguyền rủa vẫn không đình chỉ. Cũng chỉ là 1 người bị trói
buộc không thể nào trở về nhà trọ, nhưng vẫn hứng chịu nguyền rủa. Lựa chọn cứ
thế chết đi hoặc dùng thời gian còn lại để đi tìm sinh lộ, đây là cơ hội nhà
trọ cho chúng ta lựa chọn 1 trong 2."
"Cho nên... coi như các ngươi hoàn thành hết
10 lần huyết tự, không còn là hộ gia đình trong nhà trọ nữa, vẫn phải chịu nguyền
rủa?"
"Đúng. Nguyền rủa sẽ được kéo dài tới thời
gian vài năm. Thế nhưng, thời gian vừa đến, 1 khi không tìm được sinh lộ... tất
cả cũng kết thúc. Chúng ta chỉ có trong đoạn thời gian này tìm kiếm sinh lộ.
Nhưng, rất hiển nhiên, tỷ tỷ đến nay vẫn còn chưa tìm được sinh lộ."
"Cho nên..." Thâm Vũ ngẩng đầu nhìn lên
bầu trời nói: "Ta chấp hành huyết tự cấp ma vương từ 3 giờ sẽ thành vài
năm... Chính là như vậy sao?"
"Có thể lý giải như vậy. Chỉ là, huyết tự cấp
ma vương có quá nhiều bí ẩn, ta cũng không dám đơn giản đưa ra kết luận. Chỉ có
thể nói, ba người chúng ta, đồng thời vượt qua huyết tự lần thứ 10 cùng huyết
tự cấp ma vương."
Thời điểm nói đến đây thanh âm của Di Thiên trở nên
run rẩy. Chỉ cần nhìn thấy Thâm Vũ bình yên đứng bên cạnh, hắn đã cảm thấy vui
mừng. Vẫn còn hy vọng thì tuyệt đối không thể lãng phí thời gian còn lại, tuyệt
đối không thể lãng phí!
Tuyệt đối không thể!
Chân núi Dạ U cốc, xe lửa trước sau vẫn đứng đó.
Tiến vào xe lửa hai người lựa chọn vị trí ngồi xuống. Mà cũng lập tức, xe lửa
lăn bánh. Căn cứ mảnh nhật ký vừa tìm được, bọn hắn vẫn còn nơi phải tới, đại
khái cần vài ngày thời gian đi đường.
"Di Thiên hắn sẽ không có chuyện gì đâu "
lúc này Di Chân ngược lại rất trấn định: "Ta cảm ứng được, hắn ở 1 nơi nào
đó trong không gian này, sống rất tốt."
"Vậy thì tốt rồi." Hắn cười nhẹ:
"Cái này có thể coi như nhân họa đắc phúc, nguyền rủa rốt cuộc lại trở nên
cân đối."
"Đúng vậy... Đúng vậy a."
Xe lửa tiếp tục tiến sâu vào trong núi, đoạn đường
day nhìn như không có điểm cuối. Không gian này không biết hình thành như thế
nào, đến tột cùng tại sao lại cùng 1 địa điểm với huyết tự cấp ma vương như
trước vẫn là bí ẩn.
Bí ẩn không ai có thể cởi bỏ.
Di Thiên cùng Thâm Vũ vẫn tiếp tục đi lại trong
không gian ấy.
Thời gian 3 giờ từ từ trôi qua. Cuối cùng, Thâm Vũ đột
nhiên phát hiện bóng dáng phát sinh biến hóa! Bóng dáng của nàng giống như lúc
trước tiến vào nhà trọ, không hiển hiện theo hành động cơ thể nàng mà biến
thành 1 bộ dạng ngã gục trên đất không thể nào đứng lên nổi!
Sau đó, bóng dáng lại đứng lên, khôi phục nhất trí
với động tác của Thâm Vũ.
"Giải trừ..." Di Thiên kích động nói:
"Nhà trọ đã giải trừ nguyền rủa bóng dáng của ngươi!"
Bóng dáng nguyền rủa một khi được giải trừ, sẽ
không còn bị nhà trọ khống chế nữa. Có nghĩa từ nay về sau nó sẽ trở thành 1
thứ bình thường, không thể uy hiếp tánh mạng hộ gia đình được nữa.
"Ta... đã không còn là 1 hộ gia đình rồi sao?"
Thâm Vũ nhìn bóng dáng dưới chân bỗng nhiên thân thể xụi lơ ngã xuống.
"Ta vì hắn mới tiến vào nhà trọ... Thế nhưng hôm
nay hắn đã chết, còn ta lại rời khỏi." Hai tay Thâm Vũ không ngừng cào cấu
mặt cát, từng giọt nước mắt rơi xuống thấm ướt mảnh cát trước mặt.
"Vì cái gì... Vì cái gì... ta lại sinh ra, ta
đã chẳng còn gì chỉ có mỗi hắn. Vì sao ngay cả hắn cũng muốn cướp đi..."
Di Thiên ngồi xổm xuống, bỗng nhiên dâng lên 1 cỗ
xúc động, đem Thâm Vũ ôm chặc vào trong ngực.
Giờ phút này, tâm hắn cảm thấy đau nhói. Nữ tử này, lần thứ nhất
nhìn thấy nàng rơi lệ là lúc nàng rũ bỏ thân phận hộ gia đình! Không còn là 1 hộ
gia đình nhà trọ, ít nhất không cần lại trở lại nhà trọ kia đi chấp hành huyết
tự nữa. Hơn nữa không còn khả năng tiến vào nhà trọ. Huyết tự quy định, sau khi
hoàn thành lần huyết tự thứ 10, trong 1 giờ phải rời khỏi, 1 giờ trôi qua không
rời đi cũng sẽ bị cưỡng ép rời khỏi, vĩnh hằng không thể tiến vào nhà trọ lần
nữa.
Thâm Vũ thống khổ, Di Thiên có thể hiểu được. Có được
rồi mất đi so với chưa từng có còn thống khổ và tuyệt vọng hơn.
Gương mặt luôn luôn kiên nghị cho dù đối mặt với
tuyệt vọng giờ phút này lệ nóng tuôn trào. Nỗi thống khổ tê tâm phế liệt làm Di
Thiên cảm động lây.
"Ta hận hắn... hận nam nhân sinh ra ta! Người
ta căm hận nhất trên thế giới này chính là hắn!" Thâm Vũ bỗng nhiên gào
thét như bệnh tâm thần: "Sinh ra ta, giao cho ta tuyệt vọng, biến ta trở
thành công cụ nguyền rủa, 1 tay thao túng hủy diệt nhân sinh của ta, khiến cho
ta sống trong thế giới chỉ có hắc ám! Ta hận hắn! Ta hận hắn! Ta hận hắn!"
Tiếng kêu vang vọng trên bầu trời, thật lâu không
tiêu tan.
Bồ Mỹ Linh, chính là tên đầu sỏ mang đến bi kịch cả
đời Thâm Vũ. Hai tay hắn đã phá hủy nhân sinh của rất nhiều người. Mỗi lời tiên
đoán của hắn tương đương với vô số người bước xuống địa ngục.
Kể cả 2 đứa con gái của hắn.
Nhưng không có bất kỳ ai biết rõ lý do sự hiện hữu
của hắn.
Dạ u cốc. Nhà Diệp Linh Linh. Nếu có ai nhìn vào 1
mảnh gương rớt trên mặt đất..., sẽ phát hiện, giờ phút này trong phòng, nơi vốn
là chỗ Di Chân hóa thành tượng đá, lơ lửng 1 nam nhân tóc dài thân thể thối rữa!
Chính là "Con Diều" lúc trước!
Cuối cùng, trong gương, thân thể hư thối kia chậm
dãi biến mất, cuối cùng hóa thành hư không.
Những lời Di Thiên nói là sai, lúc này đây đã không
có khả năng đem nguyền rủa kéo dài vài năm... vì thời gian đã không còn. Từ 50
năm trước bắt đầu đến bây giờ, phong ấn ma vương giải trừ, hết thảy nguyền rủa
sẽ lại bắt đầu lại lần nữa.
Đó là 1 vùng không gian phiêu miểu hắc ám, trong
không gian đó có 1 căn phòng vặn vẹo. Trong phòng, tất cả đồ vật cũng đều biến
dạng.
"Thời gian sắp tới rồi."
Một nam nhân mặc hắc y nhìn đồng hồ, gương mặt biểu
lộ trấn an: "Cuối cùng có thể rời khỏi nơi này."
"Liền Sinh..." Phía sau hắn là 1 nữ tử
trẻ tuổi có gương mặt thanh tú, mặc 1 bộ quần áo xanh lá, thần sắc vui mừng:
"Thật tốt quá, thật sự tốt quá!"
"Không nên chủ quan, " trong góc phòng, 1
thanh niên có mái tóc đen dài, ánh mắt chán nản nói: "Chưa tới 1 khắc cuối
cùng tuyệt đối không thể thư giãn!"
"Thời gian tới!" nam nhân mặc hắc y lộ ra
bộ dáng tươi cười: "Chúng ta... trở về nhà trọ thôi! Thủy Đồng Tử. Cách Tùng!"
Giờ phút này, trong đại sảnh nhà trọ có không ít hộ
gia đình đang tụ tập. Trong lúc đó, 3 thân ảnh chậm dãi xuất hiện! Điều này làm
vô số người trợn mắt há hốc mồm!
"Không có khả năng! Thời gian còn chưa tới, bọn
người Thượng Quan Miên làm sao có thể trở về!"
"Là ai? Chẳng lẽ là Thâm Vũ?"
Ba thân ảnh sau khi hiện ra, biến thành 1 nam nhân
mặc hắc y, 1 nữ nhân áo xanh và 1 nam nhân tóc dài.
Nam tử mặc hắc y cầm đầu, nhìn quét xung quanh, ánh
mắt khó hiểu mở miệng: " Chư vị, hạnh ngộ. Xin hỏi, mấy người các ngươi...
là hộ gia đình mới sao?"
0 nhận xét:
Post a Comment