Đó
là vào năm năm trước kia.
Bầu
trời một mảnh âm u. Sóng biển thỉnh thoảng sô vào vách núi, mà đứng ở trên vách
núi là Nhan Lăng Âm và một nam tử.
"Thực
xin lỗi, ta phải làm như vậy."
Ở vị trí trái tim của nam tử trung niên kia bị
đâm vào một con dao găm!
Biểu lộ của nam tử vặn vẹo, khó tin nhìn Nhan Lăng
tiêu: "Vì cái gì? Vì cái gì ngươi lại làm như vậy?"
"Bởi
vì ngươi là Hắc Tâm ma. Thực xin lỗi, lão công, nhưng ta không thể ngồi nhìn
ngươi với tư cách Hắc Tâm ma mà chết. Cho nên, không có biện pháp nào, chỉ có
thể để ngươi chết đi mà thôi."
Sau
đó, nàng xông lên phía trước, đẩy trượng phu vào đại hải.
"Không
—— "
Trượng
phu cứ như vậy mà rơi vào biển lớn.
"Không
phải lỗi của ta, đừng trách ta..." Nhan lăng tiêu không cách nào quên được
ánh mắt hằm hằm của trượng phu nhìn nàng trước khi chết!
Ánh mắt kia cực kỳ khủng bố!
Nằng quỳ trên mặt đất thật lâu.
Bỗng
nhiên... một cánh tay dưới vách đá vươn lên!
Danh tự Anna được Diệp Thiên thần cùng Tuân mặc
anh viết xuống đã bị bút tiên gạch một đường.
Ngân
Dạ cầm trong tay tam linh hung đầu trượng, hai con mắt huyết hồng vẫn như trước
mở to. Hắn như cũ không cách nào buông lỏng, hắn biết rõ, tuy tam hung linh đầu
trượng này là năm lần huyết tự mới nhận được, nhưng hạn chế của quỷ hồn hoàn
toàn bị giải trừ cũng không phải dễ dàng ứng phó!
Trên
thực tế, cẩn thận ngẫm lại, nhiều lần huyết tự chỉ thị, không có nhiều thời điểm
nhà trọ giải trừ hoàn toàn hạn chế, cùng lắm chỉ làm suy yếu đi mà thôi, ngay cả
nữ quỷ ở U thủy thôn đuổi giết Lý Ẩn lúc trước, cũng không phải hoàn toàn giải
trừ hạn chế, bằng không mà nói, chỉ bằng vào Vong Linh của A Tú cũng không thể
chế trụ được con quỷ kia. Cho dù là phát hiện sinh lộ, nhà trọ cũng không đem
quỷ hồn giải trừ hạn chế hoàn toàn, bởi vậy, hộ gia đình mới có thể vượt qua được
huyết tự. Ví dụ lần huyết tự của Tử Dạ ở
Công ty may Giang Phong, sử dụng giá áo để phong ấn quỷ, nếu giải trừ hạn chế
100% thì hai người họ đã chết từ lâu, không thể nào dùng giá áo phong ấn con quỷ
kia lại.
Mà
Ngân Dạ rất rõ ràng, hắn cầm tam đầu hung linh trượng trên tay, nhà
trọ sẽ đem hạn chế lên quỷ hồn giải trừ triệt để! Nói cách khác, lúc này hộ gia
đình phải đối mặt với Quỷ hồn đáng sợ nhất, chỉ sợ Vong Linh của Bồ Mỹ Linh ở
khu rừng số 6 so ra cũng còn kém, dù sao bản thân Bồ Mỹ Linh không phải là quỷ
hồn bên trong huyết tự, cho nên hắn cũng không bị nhận hạn chế của nhà trọ.
Nhưng
nếu đem hắn so với quỷ hồn của nhà trọ đã giải trừ hạn chế hoàn toàn, thì đúng
là dùng tiểu vu so với đại vu.
Nếu
như không có đạo cụ trên tay, đối mặt với quỷ hồn chỉ có 100% tử cục! Cho dù
cao thủ như Thượng Quan Miên, hay là một vạn người của quân đội, vận dụng cả vũ
khí hạt nhân cũng không có khả năng sống sót!
Lúc
này, Ngân Dạ không thể xác định được quỷ hồn đã hoàn toàn giải trừ hạn chế hay
chưa, nhưng những lời của giáo tổ, hắn không thể nào bỏ qua được.
Trên
hành lang lâm vào một mảnh u tĩnh.
Ngân
Dạ gắt gao cầm lấy tam linh hung đầu trượng, con mắt hắn gắt gao nhìn bốn phía,
chỉ sợ sẽ xuất hiện một tràng cảnh đáng sợ.
Diệp
Thiên thần và Tuân mặc anh cũng phi thường khẩn trương, hai người tay cầm chặt
cái bút trước mặt, hai mắt nhìn nhau.
"Thượng
thiên phù hộ..." thanh âm Ngân Dạ run rẩy: "Chỉ mong hết thảy đều chấm
dứt ..."
Hắn
thật sự không muốn đối mặt với Quỷ hồn bị giải trừ hạn chế hoàn toàn!
Bọn hắn khẩn trương tới cực điểm, nhưng xung quanh vẫn là một mảnh tịch liêu, sự
tình gì cũng không phát sinh. Hai mắt quỷ đầu trên tam đầu hung linh trượng vẫn
như trước mở to.
Sau
đó, cái miệng của quỷ đầu bỗng nhiên mở ra, hét dài một tiếng! Sau tiếng hét
dài, ở gần Ngân Dạ khoảng 1m thình lình xuất hiện một người mặc một thân quần
áo màu xanh lá cây, gương mặt trắng bệnh, trong mắt một mảnh hư vô! Trên ngực
nó còn đâm một con dao găm chấn hồn!
Nữ
quỷ cứ như vậy đứng trước mặt Ngân Dạ, tam linh hung đầu trượng hung bắt đầu lớn
tiếng gào thét!
Nữ quỷ kia bỗng nhiên vươn tay hướng tới ngực Ngân
Dạ, mà theo tiếng gào rú, thân thể nữ quỷ lui dần về phía sau, hai tay không bắt
được Ngân Dạ!
Nhưng
chỉ là gần kề như vậy, Ngân Dạ cũng cảm giác được một hồi đau rát! Hắn xé mở vạt
áo trước ngực, nhìn thấy ở bộ vị trái tim, xuất hiện một thủ ấn cực kỳ rõ ràng!
Giờ
phút này trong lòng Ngân Dạ hoàn toàn nguội lạnh.
Hắn
rất xác định, từ đầu tới đuôi, nữ quỷ kia chưa từng chạm vào hắn!
Chưa chạm vào còn lưu lại một cái thủ ấn như vậy,
nếu như đụng phải, chẳng phải hắn không còn mệnh rồi sao? Không có tam linh
hung đầu trượng này, hiện tại hắn đã là một người chết!
Ngân
Dạ lập tức quay đầu lại, Diệp Thiên thần và Tuân mặc anh đã chạy thật xa, chỉ
nhìn thấy hai cái bóng lưng!
Nhưng
lúc này bọn hắn đối mặt là quỷ hồn đã giải trừ hạn chế hoàn toàn. Trước kia, bọn
hắn còn có thời gian chạy trốn một hồi, nhưng hiện tại...
Tuyệt
không có khả năng!
"
Đừng trốn, ở bên cạnh ta!" Ngân Dạ nói xong đuổi theo!
Nhưng
hiển nhiên không còn kịp.
Diệp
Thiên thần đang chạy trốn, bỗng nhiên hắn cảm thấy một cái gì đó, còn chưa kịp
mở miệng nói chuyện, đã thấy ngực bên trái hắn vươn ra một cánh tay! Trên bàn
tay đang cầm một quả tim còn đập!
Mà
cái bàn tay này là hoàn toàn trống rỗng xuất hiện, phía sau hắn không hề nhìn
thấy bất luận một con Quỷ hồn nào cả! Trong phạm vi tam đầu hung linh trượng,
quỷ hồn không cách nào ẩn thân được đó!
Lúc
này, Ngân Dạ đã vọt tới bên cạnh Tuân mặc anh, mà cái bàn tay kia vứt bỏ đi
trái tim, lại một lần nữa thu trở về.
Tuân
mặc anh lập tức đem hai tay túm lấy tam đầu hung linh trượng nói: " Để cho
ta cũng cầm lấy cái thủ trượng này đi! Ngân Dạ, bàn cờ lĩnh vực, bàn cờ lĩnh vực
vì cái gì vô dụng?"
"Cái
này..." Ngân Dạ nhìn bàn cờ ở trên tay nói: "Quỷ hồn này quá mạnh mẽ,
bàn cờ lĩnh vực không có hiệu quả!"
Kế
tiếp, lại là một vòng ác mộng mới!
Trên
hành lang hẹp dài, Ngân Dạ và Tuân mặc anh đều gắt gao cầm lấy tam đầu hung
linh trượng, thở mạnh cũng không dám. Nếu như cây thủ trượng này có thể hấp thu
đủ âm khí mọc dài ra ba đầu quỷ, thì còn có thể khắc chế con nữ quỷ này. Nhưng ở
trạng thái hiện tại, hiệu quả chấn áp yếu đi không ít.
Cũng giống như là dưới cơn mưa như trút nước,
cho dù miễn cưỡng nhưng cũng còn tốt hơn so với người không có dù, nhưng vẫn rất
khó bảo toàn không bị nước mưa dính vào.
Hiện
tại Ngân Dạ, chẳng khác nào ở dưới cơn mưa to mà che dù cùng một hộ gia đình
khác.
Thi thể Diệp Thiên thần cứ như vậy té trên mặt
đất, chết không nhắm mắt. Ngân Dạ cũng cực kỳ khẩn trương, không ngừng nhìn bốn
phía. Hiện tại một bước chân hắn cũng không dám động.
Quỷ
đầu tạm thời đình chỉ gào rú, hai mắt huyết hồng vẫn đang mở to ra, dường như
đang tìm kiếm tung tích con quỷ kia. Tựa hồ nó đang tạm thời ẩn nhẫn, chờ đợi một
vòng giết chóc mới.
"Bút
Tiên... Bút Tiên không dùng được sao?" Ngân Dạ suy tư: "Hay là nói...
hay là nói, không phải Anna? Như vậy, là Nhan Lăng Tiêu sao?"
Cuốn nhật ký của Anna đến tột cùng muốn nói
cái gì đây? Đến tột cùng sinh lộ là cái gì?
Nhưng
không đợi cho Ngân Dạ suy luận ra kết quả, quỷ đầu kia lại hét to một tiếng. Giờ
khắc này, Ngân Dạ chỉ thấy, trước mắt một đạo thân ảnh màu xanh lá cây nhanh
chóng vọt tới!
Tốc độ của nó quả thực có thể so với viên đạn
bay!
Ngân
Dạ còn không kịp phản ứng, thân ảnh đã gần đến trước mắt hắn, lại lập tức rút
lui trở về!
Rút lui,
chính là do tam đầu hung linh trượng. Nhưng là, chỉ một lần vừa rồi, trước ngực
Ngân Dạ hiện lên 5 đạo vết máu! Quần áo bên ngoài đã bị phá nát, 5 đạo vết
thương cái nào cái nấy sâu hoắm, hơn nữa vết thương hoàn toàn ở bộ vị trái tim.
Nếu như sâu hơn một chút nữa, trái tim hắn tuyệt đối không thể giữ lại được!
Cái này là quỷ hồn đã giải trừ hạn chế hoàn
toàn rồi sao?
Đạo cụ tồn tại,
chỉ là để cân bằng độ khó huyết tự! Chẳng lẽ ngày sau đều phải đối mặt với loại quỷ hồn này sao?
Mà đạo thân ảnh
màu xanh lá cây kia lại lần nữa biến mất.
"Tuân,
Tuân tiểu thư..." Ngân Dạ dùng ngữ điệu run rẩy nói với nàng: "Chúng
ta nếu không thể tìm ra sinh lộ thực sự, cho dù có cây trượng này, ta cam đoan
chúng ta cũng không sống được lâu đâu..."
Nhật ký...
Cân nhắc một chút, đến cùng vấn đề ở nơi nào...
Điểm đáng ngờ,
kỳ thật không phải không có.
Ngày đó Bạch lyli tới gặp Anna nói những lời rất
kỳ quái. Thời điểm Anna nói cho nàng biết trên gương viết bốn chữ “hắc tâm ma
chết”, nàng quay đầu lại nói với Nhan Lăng Tiêu, độ trung thành của ngươi còn
chưa đủ.
Còn có, kế tiếp,
nàng nói chuyện với Nhan Lăng Tiêu, còn có Nhan Lăng Tiêu và Nhan Lăng Âm nói
chuyện, chủ đề đều liên quan đến Kim Sắc Thần Quốc, hoàn toàn không tránh húy
Anna ở đây. Là vì cái gì?
Mỗi người bọn hắn dường như hữu ý hay vô ý bỏ
qua Anna, không ai đối (với) Nhan lăng tiêu đề cập tới Anna, lúc cùng Anna trò chuyện,
cũng chưa từng kêu tên của nàng...
Nhất là trên
thuyền, thời điểm Mạc Tuấn đề cập tới hắc tâm ma , rõ ràng đứng ở trước mặt
Anna mà nói ra. Mà về sau, Nhan Lăng Tiêu đối mặt với chất vấn của Nhan Lăng Âm
, phải chăng nàng tự tay giết chết trượng phu, không có trả lời. Lúc ấy Nhan
Lăng Âm lại nói với nàng như vậy...
" Ta hiện
tại có thể lý giải vì sao ngươi biến thành dạng này rồi. Ngươi tuy giết hắn
nhưng lại rất hối hận ah?"
Hối hận...
Sao?
Chẳng lẽ sau khi Nhan Lăng Tiêu dùng dao găm
chấn hồn giết chết trượng phu, nàng đã thấy cái gì đó? Trượng phu cũng không phải
tiến nhập vào sám tội Luyện Ngục, cũng không phải tiến nhập vào Kim Sắc Thần Quốc.
Mà hóa thành ác linh, bị nguyền rủa, vĩnh viễn chiếm giữ trong biển rộng...
Cho nên, nàng
mới bắt đầu sợ hãi đại hải.
Vậy, nguyên
nhân nàng sợ hãi đại hải chính là đây. Bởi vì nàng thấy được linh hồn của trượng phu bị dao găm chấn hồn
nguyền rủa, biến thành ác linh, không cách nào đạt được sự cứu rỗi, chỉ có thể
vẩn vơ ở nơi hắn chết. Mà nếu như quỷ hồn công kích người nắm giữ dao găm, thì
nguyền rủa sẽ càng tiến thêm một bước đáng sợ hơn. Nhưng càng nguyền rủa, sẽ trở
nên càng tà ác, là đạo cụ nguyền rủa phi thường nguy hiểm. Mà Kim Sắc Thần Quốc
rõ ràng sử dụng Tà Ảnh kính, phục chế ra đại lượng dao găm!
Ngày đó, chỉ
sợ Nhan Lăng tiêu đã xảy ra một biến hóa nào đó. Mà cái biến hóa kia, bị Nhan
Lăng Âm phát hiện.
Không riêng
chỉ nỗi sợ hãi với biển sâu, mà còn là một bước biến hóa khác.
Đem dao găm chấn hồn đâm vào trên giường, viết
lên gương bốn chữ hắc tâm ma chết, đem lễ phục của Anna phá hủy...
Hết thảy đều
là vì Tâm Ma của Nhan Lăng tiêu.
"Chẳng lẽ
nói Anna là.." Ngân Dạ vừa hiểu ra, bỗng nhiên quỷ đầu lại kêu thé lên một
tiếng, hai mắt càng thêm huyết hồng!
Anna, cũng giống
như Nhan Lăng Tiêu, sợ hãi đại hải.
Ở sâu trong đại hải là cái gì đây? Sâu trong đại
hải...
Ngân Dạ và Tuân
mặc anh đều gắt gao cầm chặt tam linh hung đầu trượng, hai người cắn chặt răng!
Người dùng dao găm chấn hồn giết chết Anna, là
người có thể khắc chế được con quỷ này. Người kia, chính là Nhan lăng tiêu. Thế
nhưng mà, Nhan lăng tiêu đã chết rồi.
Trương Hồng
Na giờ phút này đang dùng dao găm chấn hồn đâm vào trái tim mình.
"Tự
sát... Là được rồi. Sau đó, ta có thể trở thành thần dân Thần Quốc..."
Nàng cười lạnh,
mà toàn bộ Quỷ hồn trước mắt đều biến mất. Nàng ngã xuống boong thuyền, theo đại
lượng máu mất đi, nàng cũng trở thành nguyền rủa trên con thuyền này, theo con
thuyền U linh này, vĩnh viễn...
Trước mặt nàng, không hề có Thần Quốc tồn tại.
Giống như là Nhan Lăng Tiêu lúc trước.
"Anna,
là một 'Nhân cách' phân liệt khác của Nhan Lăng Tiêu ." Ngân Dạ nói với Tuân
mặc anh bên cạnh: "Anna... căn bản là người không hề tồn tại!"
Trong chớp mắt nàng giết chết trượng phu, nàng
nhìn thấy được linh hồn của hắn. Nhưng bởi vì nguyền rủa của dao găm chấn hồn
làm cho linh hồn hắn càng trở nên tàn ác và đáng sợ.
Lúc đó nàng mới minh bạch được rằng, trượng
phu không hề đạt được cứu rỗi và hạnh phúc.
Trong biển rộng
cũng không phải là cánh cửa thông tới thần quốc, mà là tuyệt vọng. Đồng thời với
tuyệt vọng là sụp đổ. Cho nên, nhân cách của nàng sinh ra phân liệt.
Nếu như không
tiếp xúc với Kim Sắc Thần Quốc thì tốt rồi...
Nếu như không
tin tưởng giáo lí Kim Sắc Thần Quốc thì tốt rồi...
Nếu như không
giết chết trượng phu mà nói thì tốt rồi...
Nếu như, ta
không phải Nhan Lăng Tiêu thì tốt rồi...
Vì vậy, nhân cách tên Anna ra đời, đem con người nàng
biến thành hai tính cách phân cực. Nhan lăng tiêu là người vẫn tin tưởng giáo
lí Kim Sắc Thần Quốc, Anna là người đem Kim Sắc Thần Quốc coi là tà giáo.
Chỉ là, hai
tính cách đều đồng dạng, sợ hãi đại hải.
Cho nên, Nhan
Lăng Tiêu để lại lời đe dọa trên gương, đem lễ phục cắt nát, thì phó nhân cách
phân liệt, Anna cái gì cũng không biết.
Nhưng trên thực
tế Nhan Lăng tiêu căn bản không có con gái.
Tuy bọn người
Nhan Lăng Âm và Mạc Tuấn biết rõ nàng bị tính cách phân liệt, nhưng cho dù giải
thích với nàng nàng cũng không tin, cho nên đành mặc kệ. Bởi vậy khi nói chuyện
cũng không tránh húy Anna, bởi vì Anna và Nhan lăng tiêu là cùng là một người.
Ở bên trong phòng giải trí, phó nhân cách của
Nhan Lăng Tiêu "Anna" chưa tỉnh lại, bỏ chạy vào phòng tua-bin.
Nhan lăng
tiêu tự giết chết chính mình. Nhan lăng tiêu và Anna, đều là cùng một người,
hai người đều tự sinh ra ảo ảnh của đối phương.
Cuối cùng,
Nhan Lăng Tiêu, cũng chính là Anna bị Bàng Thiên tú đâm bị thương, sau đó nàng
ta tự đem dao găm đâm vào trái tim mình.
Nàng lại tưởng
rằng mẫu thân Nhan Lăng Tiêu giết chết con gái Anna.
Đồng thời, tự
nguyền rủa chính mình. Nói cách khác, nguyền rủa sẽ bắn ngược trở lại trên người
nàng. Trên con thuyền U linh này, nàng là ngọn nguồn của hết thảy nguyền rủa tà
ác.
Ngân Dạ và
Tuân mặc anh tay nắm chặt bút, cánh tay còn lại đều cầm lấy tam đầu hung linh
trượng. Ở trên trang giấy viết xuống cái tên "Nhan lăng tiêu" này.
Mà cùng một
thời gian, thân ảnh màu xanh lá lại xuất hiện trước mặt hai người...
0 nhận xét:
Post a Comment