2/16/2016

Posted by Unknown |
Chương 2: Ác mộng chi dạ



Đêm đã khuya.


Bồ Liền Sinh đứng trước ban công, nhìn ảnh trăng sáng tỏ trên bầu trời. Vô luận năm mươi năm trước hay là năm mươi năm sau, thủy chung không có biến hóa , cũng chỉ có vầng trăng này.


"Phi Linh... Con ở nơi nào..."


Sau khi thê tử mất đi, đối với Liền Sinh, thứ trọng yếu nhất trên thế gian chính là con gái Phi Linh. Mà tuổi của con gái bây giờ so với mình khẳng định lớn hơn rất nhiều.


Chấp hành huyết tự, còn có... Bốn lần.


Còn bốn lần, hắn liền có thể rời khỏi nhà trọ. Hiện tại, chuyện hắn quan tâm lúc này chỉ có như thế.


Hắn từ sân thượng quay trở về phòng khách. Trong phòng 1 mảnh đen kịt. Hắn định đi ngủ trước, ngày mai suy nghĩ rõ ràng những chuyện hỗn loạn vừa xảy ra, thích ứng với thế giới năm mươi năm sau.


Nhưng đúng vào lúc này...


Hắn bỗng nhiên có một loại cảm giác cổ quái, thân thể không tự chủ được run rẩy 1 cái!


Trong nội tâm hắn tràn đầy 1 loại dự cảm bất an.


Giác quan thứ 6 của Liền Sinh rất mạnh. Trước kia, cũng nhờ dự cảm được chuyện nguy hiểm hắn mới xông qua được nhiều huyết tự.


Lúc này, ngay ở gian phòng bên dưới, trong phòng có 2 hộ gia đình. Trong đó một người là Mộ Nhan Tuệ thuộc thần cốc minh, một người khác là 1 nam tử tóc tai tán loạn, mắt có quầng thâm. Người này cũng thuộc Thần Cốc Minh, là hộ gia đình mới vào nhà trọ không lâu, tên là La Tuấn Đông.


"Khương Lam Sinh không thấy rồi sao?" Mộ Nhan Tuệ nhíu mày hỏi: "Hắn như thế nào lại không thấy nữa?"


"Hắn và ta tiến vào nhà trọ trong cùng khoảng thời gian cho nên giao tình khá tốt. Bất quá vì không bao nhiêu người chú ý tới hắn, cho nên hắn mất tích cũng không có ai phát hiện." La Tuấn Đông lúc này phi thường bất an nói: "Ta nghĩ, hắn..."


"Đại khái là bởi vì không tin vào nguyền rủa bóng dáng, không muốn ở trong nhà trọ?"


Mộ Nhan Tuệ lại không cho là đúng: "Ngươi cũng biết, hộ gia đình như thế có rất nhiều ah."


"Nhưng là" La Tuấn Đông bất an nói: "Mộ tiểu thư, ta cũng mới biết ngươi là người của thần cốc minh không lâu, ngươi có biết rõ 1 vài tình huống gì hay không? Trước, Thánh Nhật giáo cũng có người mất tích không hiểu, hiện tại Khương Lam Sinh cũng..."


"Ân, không riêng gì Thánh Nhật giáo, chúng ta đều cho rằng bọn hắn nhận được huyết tự nên ra ngoài, có thể bị đoàn diệt. Cũng có khả năng rời đi tập thể, muốn khiêu chiến nguyền rủa bóng dáng của nhà trọ. Hai loại khả năng đều có  thể xảy ra, cái này cũng không có gì kỳ quái."


Nói là nói như vậy, nhưng nội tâm Mộ Nhan Tuệ lại có chút bất an.


Liên tiếp xảy ra tình huống hộ gia đình mất tích, lúc ban đầu là Hoa Liên Thành, sau đó là hộ gia đình của Thánh Nhật giáo, hiện tại là Khương Lam Sinh...


Bởi vì những người biến mất đều không quan trọng nên mọi người không để ý, nhưng hiện tại, nhân số quá…



"Chẳng lẽ" Mộ Nhan Tuệ bỗng nhiên nẩy ra 1 cách nghĩ: "Lý Ẩn, hắn và Ngân Dạ, thần cốc Tiểu Dạ Tử sau cuộc nói chuyện kín, đều buông tha giết chết Thượng Quan là vì vậy?"


Những lời này đương nhiên chỉ nói trong nội tâm, vạn nhất trong phòng này bị gắn máy nghe trộm, để Thượng Quan Miên biết rõ, nàng nhất định phải chết.


Lý Ẩn, hắn hẳn hoài nghi trong nhà trọ xuất hiện 1 lực lượng nào đó làm hộ gia đình mất tích?


Cho nên, quyết định tạm dừng tranh đấu liên minh, chờ đợi quan sát chuyện gì xảy ra? Mà Thượng Quan Miên với tư cách chiến lực cao nhất nhà trọ, cũng có khả năng là 1 trong những người quan sát?


Nhưng nhà trọ tuyệt đối sẽ không có quỷ tiến vào! Sự tin tưởng vào điều này của hộ gia đình cũng giống như thế giới tin tưởng vào định luật hấp dẫn. Bất quá, nghiêm khắc mà nói, cái này có thể gọi là sự hy vọng tuyệt đối của hộ gia đình vào việc nhà trọ không thể có quỷ.


Nhưng, thật sự có thể cam đoan sao? Bản thân nhà trọ chẳng phải là 1 cái quỷ ốc đó sao?


"Cái đó" nàng cắn răng nói ra: "Ta sẽ cùng Thần Cốc tiểu thư nói chuyện "


Lúc này, bỗng nhiên nàng cảm thấy sau lưng một cổ hàn ý sâm lãnh đánh úp lại. Tiếp theo gian phòng bỗng nhiên tối sầm! Rồi nàng mở to 2 mắt nhìn sau lưng La Tuấn Đông, ở nơi đó xuất hiện một bóng đen!


Bóng đen kia dần tới gần, ánh trăng ngoài cửa sổ rọi vào, lộ ra gương mặt kẻ đó. Nhưng cái khuôn mặt đó rất nhanh phát sinh biến hóa, cuối cùng, biến thành 1 hình tượng vặn vẹo, khủng bố tới cực điểm!


"Ngươi... Ngươi... Quỷ...." .


Mộ Nhan Tuệ sợ hãi không thôi, mà La Tuấn Đông quay đầu lại, nhìn thấy gương mặt kia lập tức sợ tới hồn phi phách tán, trực tiếp bất tỉnh!


Mộ Nhan Tuệ lập tức ý thức được, hiện tại nhất định phải trốn!


Nhưng mà sau lưng quỷ ảnh kia mới là cửa ra vào! Muốn ra ngoài chỉ có thể vượt qua nó!


Nàng lập tức xông vào một gian phòng gần đó đem cửa khóa lại, tiếp theo chạy ra ban công bên ngoài, nhìn ban công bên cạnh khoảng cách rất xa, nhưng chính giữa có đặt 1 cục nóng điều hòa, nếu như dẫm lên trên, có thể trèo qua được(nhà nào có máy lạnh thì biết, cái chĩa vào phòng phả hơi lạnh gọi là cục lạnh, còn cục to đùng có cánh quạt lắp bên ngoài gọi là cục nóng)!


Nàng lập tức túm lấy lan can, duỗi chân ra. Nhìn xuống phía dưới, sắc mặt trở nên trắng bệch. Nơi này là tầng hai mươi tám, té xuống tuyệt đối tử vong tại chỗ, năng lực chữa thương của nhà trọ phải sau khi hoàn thành huyết tự mới có hiệu lực. Thế nhưng hiện tại không chạy, chính là chết không thể nghi ngờ!


Nhưng vì cái gì bên trong nhà trọ lại có quỷ? Không có khả năng , hơn nữa, người kia, tại sao lại biến thành quỷ?


Mộ Nhan Tuệ đem chân phải dẫm lên cục nóng điều hòa, chân còn lại giẫm lên thành lan can, cả người dựa sát vào tường!


"Thượng... , thượng đế bảo vệ..."


Nàng lúc này đã sợ tới cực điểm, rốt cục 2 chân đứng vững trên cục nóng điều hòa.


Nhưng đúng lúc này, phía dưới cục nóng duỗi lên 1 bàn tay, túm lấy chân của nàng kéo mạnh! Thân thể Mộ Nhan Tuệ lập tức lơ lửng giữa không trung!


Giờ khắc này, đầu óc nàng trống rỗng! ý chí muốn sống làm nàng cố gắng bám víu vào bất cứ thứ gì, thế nhưng tốc độ rơi xuống quá nhanh, đã không còn kịp!


Không, ... . . . , không... Không!


Không!


Rốt cục thân thể nàng va chạm thật mạnh với nền xi măng bên dưới,máu và não tương không ngừng trào ra.


Ánh mắt ngây ngốc nhìn lên trời, tiếp theo, đoạn khí.


Mộ Nhan Tuệ chết.


Nhưng rất nhanh, mặt đất xi măng dưới thân nàng từ từ xuất hiện 1 hố đen, tiếp theo, một bàn tay từ trong đó duỗi ra, đem thân thể nàng kéo vào trong đó! Cuối cùng, lỗ đen tiêu tán biến thành mặt đất xi măng bình thường.


Mà cùng một thời gian, trên vách tường trong 1 căn phòng ở nhà trọ, lỗ đen lại chậm rãi hiện ra, tiếp theo một người từ bên trong đi ra. Mà lúc này, gương mặt hắn đã khôi phục lại bộ dáng của hộ gia đình lúc trước.


Bất luận kẻ nào chứng kiến, cũng không hoài nghi người này đã chết bên trong nhà kho, càng không biết, hắn đã trở thành Tử thần lấy mạng hộ gia đình nhà trọ.


Tháng tám, đã chết ba hộ gia đình.


Tối đa còn lại... Bảy người.


Mà Liền Sinh lúc này mở cửa phòng nhìn ra hành lang bên ngoài. Cảm giác bất an vừa rồi vẫn quanh quẩn trong đầu hắn.


"Là ảo giác sao? Nhà trọ này là nơi tuyệt đối an toàn của hộ gia đình, ở trong này sẽ không bị quỷ đuổi giết ..."


Hắn nghĩ vậy liền lắc đầu, nói: "Ai, mà thôi, chỉ mong chuyện gì cũng đừng có."


Sau đó, hắn đem cửa đóng lại.


Cùng lúc đó, trong 1 khách sạn tại thành phố K, Đồng Sinh Bộ Vị đang xem một đoạn video. Đó chính đoạn video Tiểu Dạ Tử gửi cho Thương. Từ thời của Hạ Uyên cũng đã có không ít hộ gia đình quay lại những nội dung như thế này. Mà hiện tại nàng đang xem, là cảnh bác Sĩ Đường chấp hành huyết tự cấp ma vương. Phụ trách quay phim , chính là Lý Ẩn. Hắn lúc ấy quay lại từ camera mũi kim được chế tác nằm trong đồng hồ đeo tay.


"Đây là 1 loại phim kinh dị sao?" Đồng Sinh Bộ Vị nhìn 1 nữ tử còn trẻ ngồi bên cạnh. Nữ tử này có mái tóc hơi uốn, gương mặt giống như minh tinh điện ảnh, thanh tú thanh nhã, rất có khí chất của 1 diễn viên. Nàng mặc một bộ ki-mô-nô, đang cầm điện thoại gửi tin nhắn.


"Tỷ. Ta đi tắm trước. Còn có, ngươi tốt nhất không nên xem đoạn video đó."


Sau khi nói xong nàng hướng về phòng tắm đi tới.


Cô bé này chính là muội muội của Đồng Sinh Bộ Vị, Đồng Sinh Thương.


Đồng Sinh gia cùng thần cốc Tiểu Dạ Tử quan hệ mật thiết, mẹ đẻ nàng là con gái của tổng giám đốc hiện tại. Mặc dù nói là con gái, nhưng lại là con ngoài giá thú. Hơn nữa, nhiều năm trước cũng đã qua đời. Mà Tiểu Dạ Tử cùng Thương, đều do người đó sinh ra. Chỉ là về sau cha đẻ Tiểu Dạ Tử mang nàng rời khỏi nhà Đồng Sinh, vài năm sau liền tái giá với người khác. Mà Thương thì ở lại làm con thừa tự cho phụ thân của Bộ Vị, cũng chính là cậu của Tiểu Dạ Tử cùng Thương.


Cho nên, thần cốc Tiểu Dạ Tử cùng Đồng Sinh Thương, chính là chị em cùng cha cùng mẹ, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà chia lìa. Điều này liên quan đến rất nhiều gút mắc trong nhà Đồng Sinh.


Mà mẫu thân chết, cũng chính là nguyên nhân lớn nhất Tiểu Dạ Tử trở thành thám tử.


Bộ Vị nhìn bóng lưng của Thương, lại đem ánh mắt chuyển hướng về video trước mắt. Đang nhìn bỗng nhiên ánh mắt nàng trì trệ, lập tức nhấn tạm dừng.


"Đợi... Đợi đã nào...!"


Ánh mắt của nàng nhìn về hình ảnh bất động trước mắt.


"Cái này có phải hay không? Lại nói, Thương một mực nghiên cứu đoạn video này, nói là muốn tìm ra 1 vài manh mối, có thể liên quan tới cái này hay không? Ân, đợi Thương tắm rửa xong cùng nàng nói một tiếng a. Ân, không bằng trước gọi điện thoại cho Tiểu Dạ Tử?"


Nghĩ vậy, nàng lập tức lấy điện thoại di động ra, mở danh bạ, sau đó, bởi vì nhất thời nhanh tay mà nhấn phải số của Mộ Nhan Tuệ.


Cùng lúc đó, trong nhà trọ. Tên hộ gia đình giả kia, mới vừa bước ra khỏi lỗ đen, bỗng nhiên từ lỗ đen sau lưng, truyền ra tiếng chuông điện thoại di động. Hắn liền quay đầu lại, vươn tay lấy từ trong hắc động ra 1 cái điện thoại màu hồng, đây đúng là điện thoại của Mộ Nhan Tuệ! Bởi vì điện thoại được bỏ vào túi áo trong của Mộ Nhan Tuệ nên vẫn còn yên lành.


Hiển thị trên màn hình người gọi tới là Đồng Sinh Bộ Vị.


Hắn lập tức chấp nhận cuộc gọi.



"Này" một thanh âm dùng tiếng Nhật dồn dập nói: "Tiểu Dạ Tử ư ( Đồng Sinh Bộ Vị còn chưa phát hiện gọi sai điện thoại )? Ân, chính là đoạn video về cái gì mà  "Ma Vương huyết tự", cái này là chương trình camera ẩn sao? Cái vị bác sĩ chấp hành "Ma Vương huyết tự" ở trong video có 1 đoạn làm ta chú ý. Là như thế này. . ." ! .

0 nhận xét:

Post a Comment