2/09/2016

Posted by Unknown |
Chương 26: Nặng khẩu vị



"Lâm Thư Kỳ, đơn giản mà nói... tác phẩm nàng viết phần lớn đều có chung 1 điểm."


Bên trong rừng thẳm, Ngân Dạ cùng Từ Thao sóng vai nhau chạy trốn, không hiểu sao Từ Thao bỗng nhiên lại nói ra những lời này.


"Cái gì?" Ngân Dạ bước chân không hề chậm lại, cũng không đem mặt hướng về phía Từ Thao mà hỏi: "Cái gì gọi là điểm chung?"


"Nàng nổi danh với tư cách là nhà biên kịch, nhưng trên thực tế bản thân nàng là 1 tác giả viết tiểu thuyết. Điểm này ngươi biết chứ?"


"Biết rõ. Bởi vì tiểu thuyết của nàng thành danh cho nên mới trở thành nhà biên kịch."


"Tất cả những tác phẩm của Lâm Thư Kỳ được xuất bản ta đều đã đọc qua. Tiểu thuyết cùng kịch bản của nàng nói chung đều nặng khẩu vị. Nói cách khác. Chính là thỏa mãn những kẻ yêu thích khẩu vị lạ. Rất nhiều tiểu thuyết, nói là khủng bố không bằng nói là buồn nôn, làm người ta cảm giác biến thái nhiều hơn. "


"Nặng khẩu vị?"


"Đúng. Nàng thực tế đam mê các loại đề tài SM, tác phẩm nổi danh nhất của nàng là Ma Mông nói về 1 tên sắc ma biến thái chuyên môn cưỡng gian rồi giết chết những nữ tử có cặp mông đầy đặn, rất nhiều phân đoạn có thể nói tàn nhẫn tới cực đoan, cho nên rất nhiều tiểu thuyết của nàng đều không xuất hiện ở nội địa, ta phải đặt hàng trên mạng mới có."


"Cho nên... Ngươi muốn nói cái gì?"


"Tiểu thuyết của nàng liên quan đến đề tài linh dị cũng không ngoại lệ, đều huyết tinh cực đoan, miêu tả rất nhiều nhân vật biến thái. Lúc này cũng không bài trừ, tên phú thương ban đầu giết chết tình nhân là người cực ưa thích SM, căn cứ vào nội dung bộ phim, tình nhân bị hắn giết chết rồi phân thây kỳ thật cũng là do tâm tính biến thái tạo nên. Ngươi không cho rằng điểm này cần phải cân nhắc sâu hơn sao? Xác thực những tên biến thái, bọn hắn chỉ thông qua hành hạ nữ nhân mới đạt được khoái cảm. Thậm chí kể cả một nhóm người, cho rằng như vậy mới được gọi là yêu. Ân... cái tên pháp y họ Mộ trước kia dường như chính là loại người này."


"Nói điểm chính!"


"Cho nên ta cho rằng, đối với kịch bản sửa lại, có nên hùa theo phong cách này hay không? Trong kịch bản có 1 đoạn miêu tả như vậy, nữ nhân vật chính tìm được trong biệt thự, nhật ký do người tình nhân chết đi lưu lại. Bản thân nàng ta là 1 người cực kỳ dâm đãng, hơn nữa giống với tên phú thương đó đều là kẻ đam mê SM. Đoán chừng mới chịu được đủ loại hành hạ của hắn, thậm chí cuối cùng bị hắn sát hại. Trên thực tế, sau khi hóa thành nữ quỷ cũng không đi tìm thủ phạm mà sát hại người vô tội. Tuy cuối cùng nữ nhân vật chính có thể đào thoát, nhưng nhìn vào kịch bản mà nói..., kỳ thật... Nữ nhân vật chính căn bản trốn cũng không thoát!"


"Ngươi muốn nói..." Ngân Dạ lập tức dừng bước. Nhìn về phía Từ Thao, "Phong cách bộ phim này là hắc ám , mà cuối cùng sửa kịch bản thành 1 đạo sĩ tiêu diệt quỷ hồn không phù hợp với phong cách bộ phim?"


"Ân. Có thể lý giải như vậy." "Vậy ngươi cho rằng nên sửa như thế nào?"


"Điểm này ta cũng đang tự hỏi. Ngươi cho rằng... Có thể tiếp tục sửa như thế nào đây?"


"Lâm Thư Kỳ thân là nữ tính, lại thường xuyên viết ra những tác phẩm hành hạ, hơn nữa còn là hành hạ phụ nữ tới chết..." Ngân Dạ trầm tư, "Kỳ thật, những gì ngươi nói ta cũng từng suy nghĩ qua. Bản tiểu thuyết   Ma Mông 》 của Lâm Thư Kỳ ta cũng từng đọc qua. Thân là nữ tính lại viết những chuyện ngược đãi nữ tính đến chết, hơn nữa hoàn toàn là 1 loại cảm giác điên cuồng, tựa hồ tâm lý tác giả có chút âm u."


"Phải, chính xác rất khó tưởng tượng tác giả như thế lại là 1 nữ nhân, còn là 1 mỹ nữ như Lâm Thư Kỳ viết ra."


" Phong cách hắc ám... phong cách hắc ám... làm như thế nào mới hùa theo được nội dung cốt truyện?"


Cùng lúc đó...


Trong rừng thẳm, Thượng Quan Miên ôm Diệp Nhữ Lan chạy đi như gió! Tốc độ kia  sớm làm Diệp Nhữ Lan không thể nào thừa nhận, không biết đã nôn thốc bao nhiêu lần. Rốt cục, Thượng Quan Miên ngừng lại. Trước mắt nàng là sườn đồi! Nàng quay đầu lại, buông Diệp Nhữ Lan xuống.


"Chân Thật..." Thượng Quan Miên bỗng đem Diệp Nhữ Lan kéo ra sau lưng mình, lập tức chân phải phi tốc vạch 1 đường trên mặt đất!


"Từ sau khoảnh khắc này không được vượt phép vượt qua đường vạch này! Ta sẽ vì ngươi tranh thủ thời gian, một khi có cơ hội lập tức chạy trốn!"


Sau khi nói xong, hai thanh Locker đã xuất hiện trong tay Thượng Quan Miên, tiếp theo nàng kéo từ trong người ra 1 bộ hắc y, lập tức bỏ qua, lại lôi ra vài con dao găm, cùng lúc đó, 2 mắt nàng gắt gao nhìn về phía trước. Hiện tại, chính là khoảnh khắc mưa gió nổi lên.


"Tỷ..." Diệp Nhữ Lan sợ hãi lui về sau nói: "Tỷ không sao chứ?"


"Tỷ là cường giả cấp độ S, là đỉnh phong tu luyện Luyện Thể trong nhân loại, " Thượng Quan Miên vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ nói: "Đây là hệ thống tu luyện võ đạo cổ xưa, có thể nói khoảng cách tới đại viên mãn chỉ còn 1 bước ngắn. Đến cảnh giới này của tỷ có thể bị nhà nước chiêu dụ với tư cách binh khí, tuổi thọ khả năng trên 150 tuổi, đối với tỷ mà nói, cho dù 50~60 tuổi dung mạo vẫn không thay đổi, chỉ tương đương với thời kỳ thanh niên mà thôi. Hiện tại chính là thời kỳ hoàng kim của tỷ, tỷ nói như vậy muội có hiểu hay không ?" Những lời này vừa thốt ra làm Diệp Nhữ Lan kinh ngạc tới không ngậm miệng được! Nàng biết rõ vị tỷ tỷ đột nhiên xuất hiện này có vũ lực rất kinh khủng, nhưng không biết lại đáng sợ đến nước này!


Sự thật chính là như thế, lời nói không hề có chút khuyếch đại.


Nhưng sự cường đại này… chỉ giới hạn trong nhân loại mà thôi.


Thượng Quan Miên nắm chặt súng, nhắm ngay phía trước, hai mắt như điện, chân phải giẫm mặt đất tạo thành 1 vết lõm thật sâu. Nàng đi chính là giày có đế plastic tốt nhất, nếu không đủ cứng cỏi, sớm đã hỏng rồi. Dù sao, cái lực lượng kia không phải giày thường có thể chịu nổi.


Thượng Quan Miên đột nhiên nổ súng, tiếp theo chân phải nâng lên đạp vào không gian trước mặt...


Rõ ràng chỉ là đá vào hư không, nhưng lực lượng khủng bố làm vặn vẹo không khí, tạo ra sóng xung kích khổng lồ, tất cả cây cối phía trước đều bị ảnh hưởng.


Vạch kẻ trước mắt Diệp Nhữ Lan là giới hạn sóng xung kích lan tới!


Trong nháy mắt, tất cả cây cối trước mặt Thượng Quan Miên trước hoàn toàn nát bấy, hóa thành vô số những mảnh gỗ vụn rải rác khắp trời! Trong nhất thời, tầm mắt trở nên trống trải một mảnh! Mà ở trung tâm chỗ đó, Thượng Quan Miên đang cầm súng đứng yên!


Trong bóng tối, khó có thể nhìn thấy rõ ràng lại cộng thêm bản thân Thượng Quan Miên che chắn, Diệp Nhữ Lan không biết Thượng Quan Miên đang đối mặt với cái gì, nhưng kế tiếp mấy tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên!


"Tỷ... Không có chuyện gì đâu, tỷ tỷ nhất định không có chuyện gì đâu!" Diệp Nhữ Lan tự an ủi mình, nàng đối với vị tỷ tỷ vừa gặp mặt hôm nay rất tin tưởng!


"Trốn! Chân Thật!"


Theo 1 tiếng rống vang tận mây xanh của Thượng Quan Miên, Diệp Nhữ Lan đột nhiên rùng mình 1 cái, lập tức xoay người chạy vội! Nàng cũng biết, chỗ này không phải nơi nàng có thể tham gia!


Chạy, chạy, chạy!


Không đã chạy bao lâu, nàng thình lình chứng kiến trước mắt có vô số thi thể! Toàn bộ đều là nhân viên đoàn phim!


"Ah —— "


Hét thảm một tiếng truyền ra, thân ảnh Thượng Quan Miên xuyên thẳng tới 1 phát bắt lấy tay Diệp Nhữ Lan! "Chân Thật..." thời điểm Thượng Quan Miên nắm lấy tay Diệp Nhữ Lan, nói: "Nhớ kỹ, ngươi nhất định phải nhớ kỹ. Tên của tỷ là Hàn Tự Do, mà tên của muội là Hàn Chân Thật. Mẹ của chúng ta, tên là Hàn Vị Nhược. còn danh tự của phụ thân tỷ không biết. Tên của muội không phải Nhữ Lan mà là Chân Thật! "


"Chân Thật..."


Từ giờ trở đi, cái tên Hàn Chân Thật sẽ thay thế cái tên Diệp Nhữ Lan.


Chân Thật nhẹ gật đầu, bỗng nhiên nở nụ cười: "Ta thích cái tên này, Chân Thật, Hàn Chân Thật!"


Nàng bỗng nhiên cảm giác giống như được trùng sinh. Diệp Nhữ Lan, cái tên luôn làm cho nàng cảm giác hư ảo. Ở thời khắc này, nàng biết được tên thật của mình, so với danh tự được người ta kêu 16 năm, càng làm nội tâm nàng cảm giác mừng rỡ.


"Ta sẽ không để muội chết" Thượng Quan Miên tiếp tục nói: "Ta sẽ dẫn muội tới gặp mụ mụ. Quãng đời còn lại của tỷ sẽ vì bảo hộ mụ mụ và muội mà sống. Từ nay về sau tới chết mới thôi, tỷ sẽ là đao và thuẫn của 2 người."


Nói đến đây, Thượng Quan Miên lập tức dừng lại trên 1 nhánh cây.


Biểu lộ của nàng tựa như Tử thần!


Trên thực tế, bảng xếp hạng sát thủ bấy giờ, Thượng Quan Miên đã chiếm cứ vị trí thứ 4. Ở bảng xếp hạng sát thủ Châu Âu, nàng chính là vị trí đệ nhất. Hơn nữa, danh hiệu của nàng bây giờ không còn là "Thụy mỹ nhân", mà là "Tử thần" ! Chỉ cần nhắc tới tên của nàng, tuyệt đối sẽ làm cho người nghe sợ tới mất mật, cho nên hiện tại có rất nhiều sát thủ Châu Á ở Châu Âu mạo danh nàng. Chỉ cần tuyên bố chính mình là "Tử thần" Thượng Quan Miên, hoàn toàn có thể đi ngang. "Không sai biệt lắm." Thượng Quan Miên bỗng nhiên nói: "Quả nhiên, cùng suy đoán của ta đồng dạng."


"Suy đoán... có ý tứ gì?" Chân Thật nghi hoặc hỏi.


"Không phải Trương Phượng Lâm." Thượng Quan Miên nói: "Trương Phượng Lâm đã chết rồi. Vừa rồi những thi thể trên mặt đất, có 1 cái chính là Trương Phượng Lâm! Ta nhìn thấy rất rõ ràng, hơn nữa, tuy chỉ là quan sát tình huống 1 chút, nhưng thời gian tử vong đại khái khoảng mấy tiếng đồng hồ trước lúc nàng ta mất tích! Nàng ta khi đó đã bị giết rồi."


"Tỷ… tỷ nói cái gì?"


"Không phải Trương Phượng Lâm... quỷ muốn giết chúng ta không phải nàng ta! Nếu như nàng ta là quỷ, nên biểu hiện chết đã lâu hoặc mới chết chứ không như bây giờ."


Không phải Trương Phượng Lâm?


"Hơn nữa, kết hợp với miêu tả của muội tỷ càng thêm xác định." Thượng Quan Miên quay đầu nhìn về phía Chân Thật nói: "Muội ở trong biệt thự nhìn thấy bức tranh kia. Sở dĩ muội sợ hãi không phải vì nhìn thấy Trương Phượng Lâm cào xé bức họa, mà là... muội phát hiện, trước khi Trương Phượng Lâm làm việc đó, trên bức họa đột nhiên xuất hiện 1 vết cào!"


Lúc này Chân Thật cảm giác như có tia sét đánh vào đại não!


"Không, không đúng... Muội nhìn thấy..." Nàng lập tức nói năng lộn xộn: "Muội rõ ràng thấy được! Khi đó, hình ảnh Trương Phượng Lâm trong con mắt Tống Lâm! Cái loại biến dị đó, cho nên..."


"Không phải." Thượng Quan Miên nhưng lại lắc đầu: "Quỷ, kỳ thật hình tượng đều không sai biệt lắm. Không có đồng tử, gương mặt tái nhợt, tóc tai bù xù. Lại thêm bản thân muội cùng Trương Phượng Lâm rất ít khi gặp mặt, ấn tượng sâu nhất chính là lúc nàng ta hóa trang thành nữ quỷ? Cho nên, lúc đó những gì muội đã thấy trong mắt Tống Lâm thật ra là..."


"Một con quỷ khác!"


0 nhận xét:

Post a Comment