2/05/2016

Posted by Unknown |
Chương 23: Trọng điệp dị không gian



Thi thể thối rữa vẫn phiêu phù cao cao trên bầu trời. Mà trong dị không gian này, Di Thiên nắm chặt tay Thâm Vũ chạy đi như bay. Đối với nơi này, hắn đã đi lại không biết bao nhiều lần, tất cả con đường hắn đều nắm rõ.


Mà bản thể của hắn ở 1 nơi càng sâu hơn bên trong những tầng không gian trùng trùng điệp điệp này. Ở trong những tầng không gian trọng điệp này có vài không gian hắn còn chưa đi qua bao giờ. Bởi vì, quá lớn. Nơi này tuyệt đối không thuộc về nơi nào trên địa cầu, mà thuộc về 1 thế giới khác.


Hơn nữa, khoảng cách giữa những không gian, dường như là 1 khoảng không gian bị trọng điệp. Hắn thậm chí còn nhìn thấy vô số không gian trọng điệp cùng 1 chỗ, mà trong những tầng không gian trọng điệp này càng sẽ xuất hiện những hiện tượng khủng bố. (Không gian trọng điệp là những không gian nằm chồng lên nhau và có hiện tượng xen kẽ qua lại. Ở đây tầng không gian là chỉ 1 không gian ổn định, có những không gian nằm phía trên hay phía dưới, gọi là từng tầng không gian. Còn khoảng giữa của những tầng không gian này là vô sô không gian nhỏ lẻ bị chồng lên nhau và có hiện tượng xen kẽ qua lại, không có sự ổn định gọi là không gian trọng điệp.)


Mà không gian lần huyết tự thứ 10, trong tháp di tích chính là 1 không gian bị trọng điệp không ổn định. Cũng chính bởi như thế hắn mới có thể sinh 1 hình chiếu phân thân.


Nói cách khác, phân thân này của Di Thiên là do sự chồng chất giữa những không gian mà sinh ra.


Mà bản thể của hắn đã hoàn toàn bị phụ thể (1 người khác chiếm lấy cơ thể). Một lần lại một lần, bản thân bị phụ thể vượt qua ngăn cản không gian, đi tìm Di Chân, muốn kéo nàng vào trong không gian này.


Một lần trước là trong huyết tự tranh thủy mặc, trên cầu vượt. Lúc ấy, khoảng cách tới Di Chân đã rất gần. Đoán chừng chỉ cần 2 lần nữa, bản thân bị phụ thể sẽ kéo Di Chân tiến vào bên trong nơi này!


Khi đó, tỷ đệ hai người đều phải chết! Phân thân do không gian trọng điệp sinh ra cũng biến mất!


Tuyệt đối không có khả năng sống sót!


Mà thứ phụ thể lên Di Thiên không phải 1 con quỷ, mà là vô số con quỷ. Chúng chính là những quỷ hồn cứ bò lên bên trong tòa tháp kia! Toàn bộ quỷ hồn đều bám lên bản thể của Di Thiên!


Bản thể của Di Thiên hiện tại đang huyền phù lơ lửng trên đỉnh ngọn tháp kia.


Ngọn tháp kia tột cùng cao bao nhiêu hắn cũng không thể tính được. Chỉ là, nhìn xuống vực sâu không đáy bên dưới vẫn cảm nhận được 1 cỗ khí tức xâm nhiên. Những quỷ hồn kia sẽ đợi để đem Di Chân kéo vào không gian này, hai người cùng nhau rớt xuống vực sâu không đáy đó.


Nơi đó có lẽ, là cửa thông tới địa ngục!


Mà ngay cả hình chiếu phân thân của Di Thiên cũng không biết 1 chuyện, bản thể của hắn đã từng tách ra 1 tia ý niệm, cưỡng ép xâm nhập vào thế giới bình thường cứu sống Nghiêm Lang cùng Thiên Tịch Nguyệt.


Nhưng loại cưỡng ép này đã phá hủy sự cân bằng của nguyền rủa. Mà Di Thiên cũng không biết, hắn làm như vậy đã kéo Di Chân vào tình trạng nguy hiểm như thế nào.


Đồng thời, giờ phút này hắn từ trong miệng Thâm Vũ biết được sự tồn tại của ma vương, mới ý thức được, dị không gian này chắc chắn có liên quan với ma vương!


Nói cách khác, không gian lần huyết tự thứ 10 cùng không gian ma vương tương thông lẫn nhau!


Phát hiện này làm nội tâm Di Thiên nổi lên sóng gió ngập trời!


Làm hắn sinh ra hoài nghi: Hẳn cái gọi là huyết tự chỉ thị cấp Ma Vương, chính là để hộ gia đình tiến vào dị không gian do những không gian lần huyết tự thứ 10 trọng điệp lên nhau?


Suy đoán của hắn đã bắt đầu dần chạm vào chân tướng!


Xuyên qua vài con đường, Di Thiên dừng bước, đối với Thâm Vũ đang thở không ra hơi nói: "Mệt mỏi sao? Nghe, kế tiếp, ta sẽ nghĩ biện pháp đem 'Con Diều " này ném vào 1 cái không gian trọng điệp!"


"Không gian trọng điệp?"


"Đúng! Bản thân không gian trọng điệp cũng không có quy luật , một khi bị ném vào 1 không gian trọng điệp, muốn trở về nơi này cần phải phá vỡ vài cái không gian nữa. Như vậy ta sẽ đem ngươi qua lại giữa những không gian này! Ba giờ sau ngươi chắc chắn sống sót! Ta đối với tất cả không gian trọng điệp nơi này đều rất quen thuộc!"


"Ta... Không hiểu rõ."


"Đơn giản mà nói, những không gian trọng điệp này đều không ngừng biến hóa chuyển hướng. Mà không gian chúng ta đang đứng có thể gọi là 1 khối không gian. Những khối không gian đều không ngừng 1 chỗ, mà sẽ luân chuyển thay đổi, 1 mực thông với nhau. Mà tối đa, từng có 17 không gian trọng điệp cùng 1 chỗ. Chỉ cần 1 mực chạy qua lại giữa các không gian..., liền có thể tránh được!"


Sau đó, Di Thiên quăng ánh mắt về phía xa nói: "Chuẩn bị xong chưa? Hiện tại một hơi chạy nước rút đến bên kia, cửa ra vào không gian trọng điệp!"


" Không gian trọng điệp..." Thâm Vũ bỗng nhiên nghẹn ngào nói: "Chẳng lẽ, siêu thi Bách Nhàn, còn có công viên Thanh Điền, đều là không gian trọng điệp sao?"


"Không, cũng không phải. Ngươi đừng hiểu lầm, ngươi hẳn ngay lúc đó đã tiến vào dị không gian. Chuẩn bị xong chưa? Chuẩn bị tốt… ta sẽ mang ngươi đi!"


"Ân!"


Sau đó, Di Thiên cầm chặt lấy bàn tay Thâm Vũ, dùng tốc độ nhanh nhất của hắn phóng về phía trước! Mà từ lúc bắt đầu chạy nước rút, gió cũng trở nên nhỏ dần! Xông qua một góc đường!


Lại rẽ qua bên phải!


Thẳng tắp thông qua một con đường!


Lúc này gió ngày càng yếu ớt! Thi thể nữ trên bầu trời cũng lung lay muốn ập xuống!


"Nhanh!" Di Thiên nhìn sắc mặt tái nhợt của Thâm Vũ, cắn chặt răng, lại xông qua một đầu phố, trước mắt, xuất hiện một cánh cửa bằng thiết!


Chính là chỗ đó!


Không gian có 17 không gian trọng điệp!


Nhất định phải nhanh!


Đúng vào lúc này, gió triệt để dừng lại.


Thi thể nữ nhân thẳng tắp rớt xuống!


Nhưng, không còn kịp rồi!


Di Thiên nhìn thi thể nữ nhân kia rơi xuống tốc độ nhanh cực kỳ! Căn bản không phải vì ảnh hưởng của lực hút rớt xuống, mà giống như bản thân nó đang dùng tốc độ khủng bố lao tới!


Rất nhanh, đã có thể nhìn thấy rõ gương mặt hư thối của nữ nhân kia, mà lúc này, nó rốt cục cử động, 2 mắt không tròng mở to ra! Mà  Thâm Vũ lúc đó lại hét to 1 tiếng: "Là... Là ngươi!"


Di Thiên ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc vội vung tay vào không khí! Ngay sau đó, không gian lập tức vặn vẹo. Phân thân của hắn với tư cách sinh ra từ không gian trọng điệp, muốn phá vỡ không gian cũng là điều dễ dàng.


Một lỗ thủng cực lớn bỗng xuất hiện trên đầu! Rất nhanh, cỗ thi thể kia liền rơi vào trong đó!


Lỗ thủng liền lại rất nhanh, không gian lại trở về như cũ.


Sau đó, Di Thiên không màng nguy hiểm nắm tay Thâm Vũ kéo nàng phóng tới cửa ra vào tàu điện ngầm, lại hung hăng đá ra 1 cước, không gian lại xuất hiện lỗ thủng, hai người cùng một chỗ nhảy vào trong đó!


"Đây không phải không gian trọng điệp, rất nhanh con quỷ kia sẽ đi ra ngoài! Chỉ có lợi dụng tính không trật tự của không gian trọng điệp nếm thử có thể khóa được nó hay không!" Sau khi nhảy vào lỗ thủng không gian, Di Thiên lập tức đem dây diều  trên tay Thâm Vũ chặt đứt! (giống như trong 1 tòa nhà có các tầng ấy, Di Thiên đục 1 lỗ cho nó rớt xuống tầng dưới, nhưng tầng đó cũng là 1 không gian ổn định, trừ phi đem nó đá vào cầu thang bộ, nơi đó tương tương với cùng không gian liên thông giữa các tầng, mới là nơi không gian bị trọng điệp)


Nhảy vào trong không gian kia thế nhưng lại tiến vào 1 không gian khác. Nơi đó không phải 1 toà thành thị đổ nát mà là bên trong 1 ngọn núi sâu, phía sau bọn hắn là 1 căn nhà cỏ.


"Chỉ có nhảy vào không gian trọng điệp không trật tự mới có thể tiến vào tầng không gian càng sâu hơn!" Di Thiên cắn chặt răng nói: "Ngươi chuẩn bị tâm lý thật tốt, tầng không gian càng sâu hơn ta cũng không có khả năng đi vào, bởi vì trong đó hiện tượng khủng bố ngày càng thêm đáng sợ." Nói xong, hắn hung hăng đá ra 1 cước, 1 lỗ thủng mới xuất hiện, hắn và Thâm Vũ lại cùng nhau tiến vào!


Thâm Vũ, không hề lên tiếng phản đối.


Không gian mới là trên 1 con thuyền lớn. Trên thuyền không có một bóng người, 1 vầng trăng tròn treo trên đầu, mặt biển tĩnh lặng, không hề có 1 gợn sóng.


Lại 1 lần trùng kích, tiến vào không gian mới!


Lúc này là 1 công trình kiểu dáng phương tây, là 1 tòa đại lễ đường cao tới hơn 10m, chung quanh đều là những pho tượng ác ma khủng bố, mà trên rất nhiều pho tượng đều có thi thể!


"Tốt, hiện tại..." Di Thiên kế tiếp lại làm ra 1 hành động kỳ quái, hắn không hướng về trước, mà lại hướng về sau đánh nát không gian!


"Không gian trọng điệp vận chuyển không theo thứ tự, cho nên càng không thể hành động theo trật tự, con quỷ kia lại càng khó có thể tìm ra chúng ta!"


Di Thiên nói ra những lời này, Thâm Vũ cũng gật đầu: "Đúng, ngươi nói đúng! Ta tin tưởng ngươi, chúng ta tiếp tục đi!"


Lúc này, vẻ đẹp thê mỹ trên người Thâm Vũ càng tản ra, làm Di Thiên thời điểm nhìn về phía nàng có cảm giác xúc động. Bảo hộ nàng! Bảo vệ tốt nàng! Nếu không, hắn không thể tha thứ cho chính mình!


Hắn chưa bao giờ thấy người nào như vậy ngoại trừ tỷ tỷ cùng Tịch Nguyệt, làm hắn sinh ra ý muốn bảo hộ mãnh liệt!


"Ta mang ngươi đi!" Sau khi nói xong, Di Thiên dùng thân thể nện về phía trước, vọt vào 1 không gian hoàn toàn mới! Không phải trên chiếc thuyền kia, mà đang đứng trên đường cái!


Cứ như vậy, lần lượt ghé qua giữa 17 tầng không gian không biết bao lần: "Trong đây có rất nhiều không gian ta còn chưa có tới, cho nên trừ phi trở lại không gian lúc ban đầu kia, nếu không ta cũng không biết cửa thông tới không gian khác nằm ở hướng nào. Rất nhiều cánh cửa ta phải tốn vài ngày, thậm chí 1 tháng mới tìm ra được.!"


"Trở lại không gian lúc ban đầu, chính là cái nhà cỏ kia xác suất chỉ có 1/17? Bởi vì không gian này vận hành ngẫu nhiên."


"Đúng."


Lúc này, hai người rốt cục ngừng lại ở 1 không gian.


"Tạm thời dừng lại đây 1 hồi" Di Thiên quay đầu nhìn vết rách không gian đang khép lại: "Còn có, nên tìm chỗ nào ẩn nấp, nếu không con quỷ kia xâm nhập vào chúng ta sẽ không thể thoát được."


"Tốt!"


Không gian này là bên trong 1 ngục giam.


Chung quanh là từng dãy tù thất. Mà ở trên 1 vách tường, có treo 1 chùm chìa khóa.


Ở cuối hành lang tù thất, có 1 cánh cửa sắt bị khóa, bên trên có 1 ô cửa nhỏ để nhìn ra ngoài. Sau khi nghĩ nghợi, 2 người quyết định lựa chọn căn phòng đó, vì nó đối diện với cửa ra vào.


Tiến vào trong phòng, 2 người ngồi xổm xuống, nín thở.


"10 phút." Di Thiên thông qua đồng hồ đeo trên tay Thâm Vũ nói: "10 phút sau sẽ chạy tới 1 không gian khác.


Đồng hồ trên tay ta đã ngừng chạy, căn bản không sử dụng được."


"Nhưng nếu như bị xâm nhập, chúng ta có thể..."


"Nếu như từ không gian phía sau tiến vào chúng ta sẽ chạy về trước, nếu như từ phía trước tiến vào chúng ta liền lui về sau. Vô luận như thế nào chúng ta đều có cơ hội, khoảng cách nơi này tới cửa vào không tới 10m, chỉ cần chúng ta nghe thấy âm thanh không gian ré rách liền lao ra, rồi quyết định là trước hay sau. Đương nhiên, trừ phi con quỷ kia bây giờ đang ở bên trong không gian này, như vậy chúng ta thực sự xong rồi. Đương nhiên, xác xuất là 1/17, bất quá, trong ngục giam nhỏ hẹp này, không gian có thể trốn cực nhỏ. Con quỷ kia nếu có thể tàng hình thì không nói, bất quá ta cho rằng nhà trọ vẫn sẽ gây hạn chế đối với huyết tự cấp ma vương."


Di Thiên lựa chọn không gian này là có tính toán hắn hoi, cực kỳ tinh vi! Trong không gian hẹp hòi này, ngăn chặn mọi khả năng xấu nhất có thể xảy ra!


Thâm Vũ tựa vào cửa nói: "Ngươi có thể vượt qua chín lần huyết tự quả nhiên rất lợi hại. Nhưng không biết vì cái gì, ta lại không vẽ ra 2 người các ngươi..."


"Cái gì? Vẽ cái gì?" Di Thiên lập tức hói: "Đây là ý gì?"


"Cỗ thi thể đó..." Thâm Vũ lại không trả lời câu hỏi của Di Thiên: "Là cha ta, khi ta nhìn thấy gương mặt hắn ta đã biết, chẳng qua hắm biến thành 1 cỗ thi thể có mái tóc dài mà thôi. Ta đã tìm kiếm tư liệu, xem qua hình về hắn, cho dù gương mặt mục nát ta vẫn có thể nhận ra là hắn. Hắn... Không buông tha ta! Cho dù hiện tại cũng không buông tha ta!"


"Phụ thân ngươi?"


"Nói là cha ta... Nhưng lại là người ta căm hận nhất trên đời này. Ta không biết vì cái gì hắn lại biến thành ác ma, còn ta chính là tế phẩm hắn dâng lên ma vương. Đối với thần mà nói đây là hành vi không thể tha thứ, hắn dùng điều này để tuyên bố trung thành với ác ma mà sinh ta ra đời."


Thâm Vũ nói hết tất cả những chuyện liên quan tới Bồ Mỹ Linh, Di Thiên nghe xong nội tâm cũng cảm thấy run rẩy!


Thâm Vũ kể lại mọi chuyện nhưng trên mặt không hề có bi thống, sợ hãi, giống như kể lại 1 câu chuyện hoàn toàn không liên quan tới mình.


Cái phần tuyệt mỹ kia, Di Thiên lại càng cảm thấy mạnh mẽ, cường liệt hơn.


Cái loại rung động này trước kia chỉ có Tịch Nguyệt làm hắn cảm nhận được mà người con gái trước mắt này là người thứ 2.


Nghĩ tới Tịch Nguyệt, nội tâm bị phủ đầy bụi xưa kia mở ra.


Di Thiên rất rõ ràng, tánh mạng của hắn và Di Chân chỉ sợ đã đến tình trạng đèn hết dầu tắt. Cái nguyền rủa này thủy chung tìm không thấy sinh lộ.


Nhưng hắn vẫn sẽ không buông tha. Hắn quyết tâm đánh đến giây phút cuối cùng! Vì đây là huyết tự duy nhất, chỉ cần hoàn thành liền có thể rời khỏi nhà trọ!


Mà bây giờ, Di Thiên cảm nhận được, nội tâm hắn lại thêm 1 thứ nữa vô luận như thế nào cũng nhất định phải kiên trì.


Chính là nữ tử tên Bồ Thâm Vũ trước mắt.


Hắn mở to miệng, vừa định nói với Thâm Vũ gì đó, nhưng thời điểm ánh mắt hắn chạm tới 1 thứ, làm khóe mắt hắn trợn như muốn nứt!


Dựa vào ánh huỳnh quang yếu ớt phát ra từ mặt đồng hồ đeo tay của Thâm Vũ, hắn nhìn thấy, trên ngón tay út của nàng quấn quanh 1 sợi dây nhìn không rõ lắm! Sợi dây kia kéo dài tới tận cửa ra vào!


Không biết từ khi nào, nguyền rủa huyết tự cấp Ma Vương vẫn giữ nguyên sợi dây diều này!


Nói cách khác, chỉ cần có sợi dây này tồn tại, mặc kệ bọn hắn tiến vào không gian nào đều có thể đơn giản bị tìm thấy! Sợi dây diều này khẳng định có thể xuyên qua giữa những tầng không gian!


"Nhanh! Đi mau!"


Di Thiên 1 tay bắt lấy sợi dây diều liều mạng kéo đứt! Mà hai mắt Thâm Vũ cũng lộ ra thần sắc vạn phần kinh ngạc!


Hắn nắm tay Thâm Vũ, tiếp theo một cước đá văng cửa ngục thất, vừa muốn lao ra lại nhìn thấy, cách chỗ bọn hắn thẳng tắp 10m, không gian đã bắt đầu sinh ra nếp uốn!



Mà cái dây diều bị kéo đứt kia, đúng là nối liền với nếp uốn không gian đó!

0 nhận xét:

Post a Comment