Trương Hồng Na vung vẩy con dao nhuốm máu, dữ tợn cười nói: "Ngươi
cái tên Hắc Tâm ma chết tiệt, cuối cùng vẫn là chết trên tay của ta đi nha? Ha
ha, ha ha ha ha..."
Nhưng, nàng cười không nổi nữa.
Bởi vì, Ngân Dạ đáng lẽ chết đi, bỗng nhiên lại bò dậy!
Chỉ là, gương mặt kia biến thành một gương mặt nữ quỷ sâm sâm! Máu tươi
vẫn từ cổ chảy ra ào ào, bộ dạng làm người ta cực kỳ kinh hãi!
Trương Hồng Na sợ tới mức hồn bay lên trời, hai chân run rẩy không đứng
vững, ngã ngồi trên mặt đất. Lúc này nàng cũng chú ý tới, không nhìn thấy hai
người Tuân Mặc Anh và Diệp Thiên Thần đâu cả!
Trương Hồng Na lập tức đứng lên, hướng phía ngược lại bỏ chạy!
Bọn người Ngân Dạ thì lại chứng kiến, thời điểm Trương Hồng Na đi tới,
chỉ thấy nàng vung ra dao găm, tiếp theo trong nháy mắt, nàng biến mất vô ảnh
vô tung.
Cái này ba người Ngân Dạ sởn hết cả gai ốc!
Ba người lại lần nữa vung chân chạy vội, tiến vào một nơi trống trải nào
đó trên boong thuyền mới dừng lại.
Mở bản nhật ký ra, Ngân Dạ nói với Diệp Thiên thần: "Phiền toái
ngươi, Diệp tiên sinh, giúp ta chiếu sáng một chút. Đúng... bản nhật ký này
chính là manh mối cuối cùng rồi. Hi vọng có thể từ trong nhật ký tìm ra đáp án."
Ngân Dạ dùng thời gian nhanh nhất đọc xong cuốn nhật ký, sau đó lâm vào
trầm tư.
Trên boong thuyền, ba người gặp phải một lựa chọn tàn khốc.
"Cái nữ hài tử tên là Anna này thực đáng thương ah." Tuân mặc
anh cũng cùng đọc cuốn nhật ký, cảm khái: "Như vậy, người tạo thành nguyền
rủa hơn phân nửa là nàng rồi. Bởi vì nàng coi Kim Sắc Thần Quốc là tà giáo.
Cũng chỉ có như vậy, nàng mới có thể căm hận Kim Sắc Thần Quốc."
"Chúng ta nhất định phải phân tích một chút." Ngân Dạ nghiêm mặt
nói: "Đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta."
"Phân tích?" Diệp Thiên thần tức khắc kêu to: "Kha tiên
sinh, chúng ta vẫn là lập tức thỉnh bút Tiên đi, đem danh tự của sáu người đều
nếm thử..."
"Không có khả năng đều nếm thử." Ngân Dạ cầm cuốn nhật ký,
nói: "Tuy từ nhật ký nhìn lại, người gây nên nguyền rủa hắn là Anna, nhưng
ta hoàn toàn không thể tin được vị giáo tổ kia. Sinh lộ hẳn là một phương pháp
khác, được nhắc nhở trong cuốn nhật ký. Anna, Nhan Lăng Tiêu, Nhan Lăng Âm, Mạc
Tuấn, Bạch Lily, năm người này đều có thể là nguyền rủa ngọn nguồn. Đúng rồi, mặt
khác còn có một người , gọi là Bàng Thiên tú , hắn là ai?"
"Đoán chừng là trong trong những tín đồ Kim Sắc Thần Quốc."
Tuân mặc anh nói: "Ta cho rằng cách giải thích này là hợp lý, nhưng vì sao
trong nhật ký lại không thấy đề cập tới hắn."
"Cuốn nhật ký này có không ít địa phương làm cho ta phải để ý."
"Ah? Cái gì?" Tuân mặc anh lập tức truy vấn: "Nơi nào làm
Kha tiên sinh ngươi để ý?"
"Đầu tiên chính là, Anna liên tục hai lần bị người đe dọa. Lần thứ
nhất, trên giường bị đâm dao găm, chữ bằng son môi trên gương; lần thứ hai, quần
áo bị dao găm đâm thủng, sau đó lại thêm một lời đe dọa. Hắc Tâm ma, người đe dọa
đem Anna coi là Hắc Tâm ma."
"Có ý tứ gì?" Diệp Thiên thần bỗng nhiên như có điều suy nghĩ,
nói: "Kha tiên sinh, chẳng lẽ ngươi cho rằng, người đe dọa mới chính là ngọn
nguồn nguyền rủa?"
"Đúng." Ngân Dạ tiếp tục nói: "Vừa rồi các ngươi cũng
nhìn thấy, bút Tiên còn chưa được mời tới, Hứa Nhiêu đã bị giết chết. Nói cách
khác quá trình thỉnh bút Tiên cực kỳ hung hiểm, chúng ta căn bản không có biện
pháp đem tên của sáu người nếm thử một lần. Anna tuy thoạt nhìn là người có khả
năng nhất, nhưng ta suy đoán cái này cũng có thể là bẫy rập của nhà trọ."
Ngân Dạ sẽ không quên lúc trước huyết tự sáu khỏa đầu người, còn có huyết
tự đưa thư của Lý Ẩn, trình độ an bài bẫy rập của nhà trọ cực kỳ đáng sợ. Anna,
rất rõ ràng là bẫy rập nhà trọ cố ý dẫn dụ hộ gia đình nhảy vào, nàng cũng có
thể không phải là mấu chốt căn bản. Không, thậm chí thỉnh bút Tiên, cũng có thể
là bẫy rập!
Ngân Dạ cho rằng, nên cân nhắc một đường sinh lộ khác.
"Khoảng cách tới khi huyết tự chấm dứt còn vài giờ đồng hồ, nhà trọ
chắc chắn sẽ cho chúng ta thời gian để tìm kiếm sinh lộ." Ngân Dạ cưỡng ép
tinh thần trấn định lại: "Ta biết các ngươi đều rất sợ hãi, nhưng tùy tiện
hành động chỉ có chết nhanh hơn. Kết cục của Hứ Nhiêu các ngươi đã nhìn thấy chứ?"
Tuân mặc anh nhớ lại, lúc trước Hứa nhiêu và nàng cùng thỉnh bút tiên, bỗng
nhiên lòi thêm ra một cánh tay làm hai người sợ hãi, rồi sau đó Hứa Nhiêu bị quỷ
hồn kéo vào gầm bàn biến mất vô tung, nghĩ lại làm nàng rợn cả sống lưng.
"Được rồi, chúng ta cùng phân tích" Diệp Thiên thần lấy lại
tinh thần nói: "Ba anh thợ giày còn hơn một Gia Cát Lượng, huống chi Kha
tiên sinh ngươi vốn có trí tuệ như Khổng Minh ah!"
Đến lúc này rồi, mà Diệp Thiên thần cũng không quên vuốt mông ngựa một
cái.
Ngân Dạ cười khổ một tiếng: "Tốt rồi, đừng nói nữa. Trước mắt phân
tích, ta cho rằng, người đe dọa nàng khả năng lớn nhất chính là Nhan Lăng Âm,
nhưng mẫu thân của nàng Nhan Lăng Tiêu cũng đồng dạng có khả năng, về phần Mạc
Tuấn và Bạch Lily cũng chiếm cứ một khả năng nhất định. Về phần Bàng Thiên tú,
thì không biết."
"Nhan Lăng Tiêu cũng có khả năng?" Tuân mặc anh khó hiểu:
"Chẳng lẽ nàng cũng đối đãi với nữ nhi của mình như vậy sao?"
"Bị tà giáo tẩy não, đánh mất tâm trí, chúng ta không thể suy nghĩ
theo lối thường được." Ngân Dạ giải thích: "Tín đồ tà giá bởi vì tâm
tý mất đi phương hướng mà giết đi cha mẹ và con cái, chuyện như vậy không phải
chưa từng có tiền lệ. Trong cuốn nhật
ký, Nhan Lăng Tiêu cho rằng chồng mình là hắc tâm ma nên đẩy hắn xuống biển rộng,
đồng dạng nàng cũng có thể coi con gái là Hắc Tâm ma."
Diệp Thiên thần quay đầu xem xét xung quanh, hỏi: "Trước tiên ta hỏi
một câu, Hắc Tâm ma là gì? Kha tiên sinh, ngươi dường như hiểu rất rõ cái tà
giáo này ah?"
"Ân. Muội muội ta Ngân Vũ chính là bị người của giáo phái này hại. Nam
nhân nàng từng yêu trước kia bởi vì coi nàng là hắc tâm ma, mà an bài cho nàng
tiến vào nhà trọ. Hắn biết rõ nhà trọ có bao nhiêu đáng sợ, nhưng vẫn đang tâm
làm như vậy. Theo giáo lý của kim sắc thần quốc, người không tin tưởng vào sự tồn
tại của nó, hay đi theo một tôn giáo khác, hoặc người chấp nhất với danh vọng
tiền tài, đều là Hắc Tâm ma. Từ góc độ này thẳng thắn mà nói, có quá nhiều người
là hắc tâm ma."
"Hoàn toàn chính xác. Trước kia ta từng nghe nói, những tín đồ tà
giáo suy nghĩ phi thường cực đoan." Diệp Thiên thần tập trung tư tưởng
suy nghĩ một phen, nói: "Như vậy, rốt cuộc là ai..."
"Bất quá, có một điểm cần phải chú ý." Ngân Dạ đưa ra vấn đề:
"Tín đồ tà giáo này đối với Hắc Tâm ma hận thấu xương , đã như vầy, vì sao
hành vi của người này chỉ đơn thuần là đe dọa? Vì cái gì không trực tiếp giết
chết Anna? Căn cứ giáo lí Kim Sắc Thần Quốc, chỉ cần sử dụng thanh chủy thủ đặc
chế của giáo phái giết chết hắc tâm ma là có thể đem bọn hắn đưa vào luyện ngục
sám tội."
Nói đến đây, tất cả mọi người đều nhướng mày một cái.
"Chẳng lẽ..." Tuân mặc anh lập tức nói : "Là Nhan Lăng Tiêu?
Nàng tuy cho rằng con gái là Hắc Tâm ma, nhưng lại không đành lòng giết chết
nàng? Đúng, rất có khả năng này ah! Không, không đúng, căn cứ bản nhật ký,
Nhan Lăng Tiêu mua cho Anna một bộ lễ phục màu trắng, nhưng sau đó bộ lễ phục bị
dao găm dạch nát... thật không hiểu nổi?"
"Nhan lăng tiêu cho dù không phải người đe dọa, nhưng ít nhất cũng
là tòng phạm." Ngân Dạ tiếp tục phân tích: "Nàng trước những chuyện
phát sinh về sau đều không hề có phản ứng lớn. Tựa hồ như nàng sớm đã biết người
kia là ai. Về phần mua bộ lễ phục màu trắng, có thể là một loại hành vi tàn nhẫn
muốn làm tổn thương Anna. Bất quá, cũng có khả năng là Nhan Lăng Âm, bởi vì
Anna dù sao cũng là cháu ngoại của nàng, có khả năng nàng không đành lòng ra
tay. Mục đích đe dọa chính là để cho Anna hiểu ra 'Tội nghiệt " của mình,
làm cho nàng không tiếp tục 'Sa đọa' . Logic của những tín đồ này, không phải
người bình thường dễ dàng có thể hiểu được."
"Cái này, nói như vậy cũng đúng."
Sau đó liền lâm vào một mảnh trầm mặc. Mỗi người đều sợ hãi quỷ hồn có
thể từ bốn phương tám hướng tập kích, nhưng xung quanh vẫn là một mảnh tịch
liêu .
"Khá tốt." Diệp Thiên thần vỗ vỗ ngực: "Cuối cùng cũng được
an tĩnh một hồi. Đại khái do nhà trọ gây ra hạn chế với quỷ hồn đi? Chúng ta vẫn
là nhanh quyết định, đến cùng nên làm như thế nào? Nói cách khác, Nhan Lăng Âm
và Nhan Lăng tiêu, ai cũng đều có thể là ngọn nguồn của nguyền rủa?"
"Rất khó phán định." Ngân Dạ lật qua lại nhật ký, nói:
"Chỉ có thể nói khả năng là hai người kia rất cao. Nhưng Mạc Tuấn và Bạch
lyli vẫn có khả năng, chỉ là nếu như là hai người này, họ sẽ trực tiếp giết chết
Anna, sao còn phải đe dọa?"
Nếu là như vậy, đối với hai người này thử thỉnh bút tiên đi?
"Đều nếm thử cả hai cái sao?" Tuân mặc anh nói: "Nếu như có
thể làm được mà nói..."
"Kỳ thật ta có một ý nghĩ." Diệp Thiên thần bỗng nhiên đưa ra
một ý tưởng: "Các ngươi nghĩ, thỉnh bút tiên ngoại trừ yếu tố thú vị, còn
một yếu tố mà nhiều người ưa thích, chính là xem bói. Nói cách khác, chúng ta
viết đáp án lên giấy rồi hỏi thăm bút tiên một vài vấn đề, thí dụ như, ngọn nguồn
của nguyền rủa là ai?"
"Cái này..." Lần này ngay cả Ngân Dạ cũng do dự.
Có lẽ, thật sự khả thi. Sở thuyết của Diệp Thiên thần, có lẽ chân chính
là sinh lộ! Xác định ngọn nguồn nguyền rủa, lại thông qua bút Tiên tiêu trừ
nguyền rủa, như vậy, có thể thành công chấp hành cái huyết tự chỉ thị này rồi.
Dù sao, chỉ cần đem sáu cái danh tự điều viết ra, sau đó hỏi bút Tiên là
được.
Bất quá điều này cũng có nghĩa là phải thỉnh bút Tiên hai lần. Thế nhưng
đã có Hứa Nhiêu làm tiền lệ, ngay cả Diệp Thiên thần chủ trương đưa ra ý kiến,
cũng không có đảm lượng tiếp tục thỉnh bút Tiên.
Không ai dám làm mà nói..., cũng giống như chưa nói. Bản thân Ngân Dạ cũng
không muốn mạo hiểm, làm như vậy, có lẽ sẽ tạo ra nguyền rủa mới. Hơn nữa, lời
của tên giáo tổ kia, rất khó tin tưởng.
Thế nhưng hiện tại không còn manh mối nào khác. Nếu như làm, còn có một
đường sinh cơ, nếu như không làm, chính là vạn kiếp bất phục.
Nhưng Ngân Dạ luôn cảm giác có lẽ còn một phương pháp khác xử lý tốt
hơn, có thể kết thục được chuyện này.
Huống chi, giả thiết đa trọng sinh lộ của Doanh Tử Dạ đã được chứng
minh. Nói cách khác, sinh lộ cũng không phải chỉ có duy nhất, mà còn có thể tồn
tại nhiều đường sinh lộ khác nhau.
Ngân Dạ quyết định xem lại cuốn nhật ký lần nữa. Hơn nữa, lần này hắn mơ
hồ cảm giác được, cuốn nhật ký này có chỗ mất tự nhiên.
Hắn cho rằng nội dung cuốn nhật ký không phải là hư cấu, nếu làm như vậy
sẽ đi ngược lại sự cân bằng độ khó huyết tự của nhà trọ. Nhưng cũng khó bảo chứng
nội dung không bị trộn lẫn chủ trương suy nghĩ của Anna.
Giờ phút này, trong căn hộ.
"Hoàn toàn có khả năng này." Ngân Vũ nhìn
kết quả điều tra trên màn hình máy tính, ánh mắt phát ra tia sáng.
"Ân, ta cũng nghĩ như vậy." Lý Ẩn chỉ vào
một hình ảnh trên màn hình, nói: "Du thuyền Bạch Dương sau khi mất tích, tạo
nên không ít tin đồn kỳ quái. Mà trong
đó, nam nhân tên gọi Mạc Tuấn này, là một người rất trọng yếu."
"Cái người tên là Mạc Tuấn này..." Ngân
Vũ cẩn thận nhìn chăm chú hình ảnh trong màn hình nói: "Thoạt nhìn ảnh chụp
chưa trải qua PTS. Nhưng lại đưa tới oánh động, bị cho rằng là hiện tượng linh
dị?"
"Ân, bất quá ngươi cũng biết, loại chuyện này
khá là khó nói. Tấm hình này được Mạc Tuấn chụp lại trên con tàu Bạch Dương, rồi
được đưa lên blog của hắn. Lúc ấy còn có vài tấm hình nữa cũng được đăng trên
blog, về sau bị dân mạng truyền đi..."
Trên hình ảnh, là một nam tử râu ria, sau lưng hắn
là boong thuyền, bức ảnh cho thấy được chụp vào ban đêm. Mà ở phía sau hắn, thì
có một bóng đen như ẩn như hiện.
"Cái bóng đen này, rất có thể là quỷ chân
chính." Lý Ẩn phi thường khẳng định nói: "Mà con tàu Nguyệt Quang lần
này, cũng do cùng một công ty chế tạo tàu thủy làm ra. Cho nên..."
Ngân Vũ cũng rất đồng ý với điều này. Điều tra nam
nhân tên gọi Mạc Tuấn cõ lẽ có một tia hy vọng. Đương nhiên, bởi vì không cách
nào liên hệ được với Ngân Dạ, cho nên cũng không thể đem tin tức truyền tới cho
hắn, nhưng có khả năng thời điểm nhà trọ giải phóng dần hạn chế, có thể sẽ gọi
được cho hắn. Cho nên... điều tra ra một ít gì đó vẫn rất quan trọng.
Trên màn hình, cái bóng đen sau lưng Mạc Tuấn càng
ngày càng đậm, thoạt nhìn giống như một quái vật thôn phệ người...
0 nhận xét:
Post a Comment