Trương Hồng
Na chỉ cảm thấy một hồi hàn khí từ đỉnh đầu đánh úp lại, lập tức ngẩng đầu nhìn
lên trần nhà!
Thế nhưng,
trên trần nhà cái gì cũng không có. Bây giờ ngay cả vô số chữ máu cũng không thấy
đâu nữa, cả bộ lễ phục màu trắng bị dao găm đính lên tường cũng biến mất.
Trương Hồng
Na mở to hai mắt nhìn, hết thảy vừa rồi chân thật như vậy, nhưng bây giờ cái gì
cũng không thấy.
Cơ thể nàng lại
càng sợ hãi rúm ró lại. Nàng lập tức lấy điện thoại di động, nghĩ muốn gọi ra
ngoài, nhưng lại phát hiện điện thoại không có tín hiệu!
Đây là đâu?
Vì cái gì điện thoại không có tín hiệu?
Cùng một thời
gian, trên một đoạn hành lang khác, năm người Ngân Dạ cũng đang vội vàng tiến tới
trước. Tất cả con tàu xảy ra biến hóa làm bọn hắn cảm thấy rất quỷ dị.
Hiện tại, đây
dường như là một con thuyền trống không, càng khớp với giả thuyết con thuyền u
linh của Ngân Dạ.
Truyền thuyết
U Linh thuyền, ai cũng từng nghe thấy, nhưng ở tại thế kỷ 21 này, nghĩ tới đang đặt chân lên một con tàu ma, vô
luân là ai cũng cảm giác vô cùng hoang đường.
Đối với mấy hộ
gia đình mới mà nói, nhà trọ cũng được, U Linh thuyền cũng được, đều là tồn tại
không chân thực, hết thảy chỉ là một hồi ác mộng, tỉnh dậy không có gì mới là tốt
nhất.
Đáng tiếc,
đây là sự thật không thể nào lảng tránh.
Ngân Dạ lựa
chọn dừng lại tại một ngã tư hành lang, quay đầu lại nói với bốn hộ gia đình:
"Nghe cho kỹ. Thời gian chấp hành Huyết tự tổng cộng bảy giờ. Trước mắt chỉ
mới qua nửa giờ, mà chúng ta có sáu người, nói cách khác, quỷ hồn rất nhanh sẽ
bắt đầu vòng công kích đầu tiên." Bởi vì nghiên cứu qua rất nhiều huyết tự,
hộ gia đình mới đều là nơm nớp lo sợ, thời khắc bọn hắn sợ hãi, rốt cục đã tới.
Quỷ sẽ ra tay
với ai đây?
"Không
phải nói, không có nhắc nhở sinh lộ xuất hiện, quỷ sẽ không giết người
sao?" Tuân mặc anh lập tức nói: "Chúng ta dường như chưa nhận được nhắc
nhở sinh lộ a? Ở đâu có nhắc nhở?"
"Trước mắt
xem ra không có nhắc nhở rõ ràng, nhà trọ thường thường sẽ đưa ra nhắc nhở
trong lúc chúng ta lơ đãng nhất, mà chúng ta lại không hề có cảm giác. Tiền lệ
như vậy có rất nhiều. Kỳ thật giống như lần đầu tiên chấp hành huyết tự, nhắc
nhở sinh lộ đưa ra sẽ tương đối rõ ràng, nhưng tình huống của các ngươi bất đồng,
nhà trọ vì bức bách hộ gia đình lựa chọn chấp hành Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị,
nên ép buộc các ngươi phải tiếp nhận huyết tự có độ khó cao hơn."
Tất cả mọi
người rất rõ ràng, thời điểm từ năm trước Doanh Tử Dạ gia nhập vào nhà trọ đã bắt
đầu có khuynh hướng như thế này rồi. Càng về sau, khoảng cách giữa các huyết tự
càng ngày càng ngắn, cũng xuất hiện tình huống hộ gia đình phải liên tục chấp
hành chỉ thị.
Cái này làm
gia tốc số người chết, chính vì vậy bác sĩ Đường và Liên Thành mới lựa chọn Ma
Vương cấp huyết tự chỉ thị.
Bất quá, dù vậy
cũng không có ai dám lựa chọn Ma Vương cấp huyết tự, bởi vì Ma Vương cấp huyết
tự chỉ thị tồn tại quá nhiều nhân tố không biết, làm cho người ta phi thường sợ
hãi, huyết tự chỉ thị khó, còn có một đường sinh cơ, nhưng Ma Vương huyết tự làm
người ta cảm giác chẳng khác nào lựa chọn tự sát.
Đây quả thật
là lựa chọn thống khổ tới cực điểm.
Lúc này ai
cũng đều chú ý xung quanh, Ngân Dạ cũng thỉnh thoảng nhìn trên đầu hoặc dưới
chân coi có thấy quỷ hồn hay không. Đầu óc của hắn nhanh chóng loại bỏ những
manh mối không phải nhắc nhở sinh lộ.
Lấy điện thoại
di động ra, hắn nghĩ nên gọi cho Lý Ẩn nhưng lại phát hiện không có sóng!
Điện thoại của
ai cũng đều như vậy, nói cách khác, không thể tìm kiếm sự trợ giúp từ Lý Ẩn!
Nhà trọ,
phòng 404, thời điểm Ngân Vũ phát hiện ra nàng không thể liên lạc được với Ngân
Dạ, nàng gấp như chim gặp cành cong, trái tim đập liên hồi, dường như tâm linh
rời khỏi cơ thể, trổi nổi ở một không gian tối tăm lạnh lẽo.
"Không!"
ánh mắt của nàng gắt gao nhìn ra ngoài cửa sổ, Ngân Dạ, hiện tại nhất định hắn
đang phải chiến đầu một mình, những người mới kia căn bản không đáng tin, huống
chi còn có một Trương Hồng Na!
Ngân Vũ ngã
nhào trên nền nhà, hai mắt nàng thẫn thờ vô hồn, tâm thần mông lung vô định.
Tử Dạ cúi người
nhìn bộ dáng của nàng, thở dài đem nàng kéo dậy, nói: "Hiện tại chỉ có thể
vì hắn cầu nguyện rồi. Chúng ta, chỉ có làm như vậy thôi."
"Cầu nguyện?
Hướng ai cầu nguyện đây?" Ngân Vũ cảm giác một hồi mờ mịt, nói: "Trên
thế giới này, ai có thể cứu được Ngân Dạ? Thật sự có Thần tồn tại không?"
Nàng tuyệt đối
sẽ không hướng Thần cầu nguyện.
Cho dù có Thần
tồn tại, thì đó cũng là một tồn tại tàn ác, nhẫn tâm, chỉ biết mang đến hủy diệt
và ác mộng.
Nếu như Thâm
Vũ còn có thể vẽ ra bức họa biết trước thì còn biết bây giờ Ngân Dạ như thế
nào, nhưng bây giờ nàng không còn khả năng đó nữa rồi.
Nàng còn có
thể lựa chọn cái gì đây?
Lý Ẩn nhìn thấy
nàng thần sắc bi thương thì nghĩ thầm, nếu cho nàng biết quy tắc ẩn nấp thì thế
nào? Nếu như Ngân Dạ thật sự tao ngộ tình cảnh nguy hiểm tới tánh mạng, chắc chắn
nàng sẽ không do dự tiêu trừ số lần huyết tự thành công của mình.
Có nên nói
cho nàng biết hay không?
"Kha
Ngân dạ không phải người dễ dàng ngã xuống như vậy." Tử Dạ ngồi một bên
khuyên nhủ Ngân Vũ: "Ngươi phải biết, hắn là một người cực kỳ kiên cường.
Vì ngươi, hắn biết rõ sự khủng bố của nhà trọ nhưng vẫn dấn thân vào. Hắn không
phải người sẽ bỏ mạng ở lần thứ 6 huyết tự đâu. Ngươi nên tin tưởng hắn, ở
trong nhà trọ này, vốn không hề có thể 100% thành công chấp hành huyết tự chỉ
thị."
"Thế nhưng
mà ta, hiện tại không thể làm được gì cho hắn. Ta cái gì cũng không làm được..."
"Không
phải." Tử Dạ chỉ vào khuôn mặt nàng nói: "Chỉ cần ngươi còn sống, hắn
sẽ không buông tha. Chỉ cần ngươi còn sống, đối với Ngân Dạ chính là sự trợ
giúp lớn nhất. Hắn sẽ vì thủ hộ ngươi, liều chết trở về đó!"
Ngân Vũ nhìn
Tử Dạ nhớ lại lần trước hai người cùng chấp hành huyết tự, trốn ở trong phòng tắm,
suýt nữa thì bị con quỷ trong gương giết chết. Từ đó trở đi giữa hai người kết
xuống tình hữu nghị thật sâu, Ngân Vũ rất thưởng thức Tử Dạ. Nàng là một người
rất thiện lương, tuy rằng biểu hiện bên ngoài luôn lạnh nhạt, sự tình nàng chấp
nhất, sẽ vì nó mà bỏ ra hết thảy.
Điểm này, rất
tương tự với Ngân Dạ.
Trong mắt
Ngân Vũ rốt cục có chút hào quang.
Mà Ngân Dạ
lúc này, đích thực là nghĩ như vậy. Ngân Vũ chỉ còn bốn lần huyết tự nữa là có
thể rời khỏi nhà trọ, cho nên, vô luận như thế nào, hắn đều phải sống sót trở về,
trợ giúp nàng vượt qua bốn lần đó!
Bỗng nhiên, đèn
điện trên hành lang tắt ngóm, làm mọi thứ lâm vào một mảnh hắc ám, mọi ngươi
giơ tay không nhìn thấy 5 ngón! Ở một nơi tối tăm như vậy, làm tinh thần mọi
người lạnh đi, thân thể run rẩy không ngừng!
Hứa Nhiêu đi
đầu hô to lên, Tuân mặc anh cũng lập tức khóc lớn!
Ngân Dạ âm thầm
kêu không ổn, hắn chưa kịp làm ra phản ứng gì đã cảm thấy trong bóng tối, có một
vật hắc ám đang tiến lại gần!
Hắn lập tức
dùng ánh sáng ở di động chiếu sáng một vùng trước mặt, bỗng thấy sau lưng Hứa
Nhiêu, một nam nhân mặc vest đen, cánh tay gẫy làm mấy khúc, cái đầu xoay ngược
hẳn 360o ra sau lưng, lưng gồ lên khấp khểnh, hai bàn chân thì cái bẻ
ngang hẳn sang bên, cái bị quặt hẳn ra sau, đang bò trên trần nhà!
"Trốn!"
Nam nhân kia rõ ràng không phải con quỷ lúc
trước! Quả nhiên có hai con quỷ sao?
Thế nhưng bây
giờ hắn cũng không kịp suy nghĩ nhiều như vậy.
Trương Hồng
Na lúc này đang đứng trước một cánh cửa. Nàng nhớ rõ lúc trước Thiên Tú đã từng
nói với nàng, số phòng của hắn ở trên con tàu Bạch Dương. Mà biển số gian phòng
này, giống với dãy số Thiên Tú đã nói cho nàng.
Thiên Tú từng
là Thần Quốc đại Tế Tự, cho dù chết cũng không có khả năng tổn thương nàng đi?
Huống chi, nếu
như là đại Tế Tự, khẳng định đã lên Thần Quốc rồi, tuyệt đối không còn ở trên
con thuyền U linh này đâu! Đại Tế Tự ah, chính là thần dân đã được thần quốc thừa
nhận, tuyệt đối không có vấn đề gì đâu!
Nàng túm lấy
nắm tay cửa, xoay một vòng mở ra.
Bên trong gian
phòng rất sạch sẽ, nhìn không ra vấn đề gì.
Trương Hồng
Na đóng cửa lại, lập tức cầm một cái ghế chặn cửa lớn lại, nàng nghĩ ở nơi này
có lẽ đã an toàn rồi?
Thiên Tú nhất
định sẽ đặt thánh khí Thần Quốc ở trong phòng. Cho dù không có thánh khí, ít nhất
cũng có thần thủy. Vô luận loại nào cũng có thể khắc chế được quỷ hồn.
Quả nhiên, ở
tủ đầu giường, nàng tìm được 2 bình thần thủy.
Nàng lập tức
vặn mở một bình thần thủy, một hơi uống hết, tức khắc trong nội tâm đại định.
Đã có thần thủy phù hộ, coi như là Ma Vương đến, nàng cũng không sợ!
Trương Hồng
Na an tâm ngồi xuống, lật giở nhật ký của Anna.
Vừa muốn tiếp
tục xem, bỗng nhiên ở bên ngoài... vang lên tiếng gõ cửa!
Tức khắc toàn
thân Trương Hồng Na nổi hết cả da gà!
Nàng lập tức
túm chặt lấy cái ghế, thử thăm dò hỏi: "Kha, Kha tiên sinh sao?"
Tiếng gõ cửa
rất có quy luật, cứ 3 tiếng rồi ngừng lại. Không có bất kỳ ai trả lời.
"Hứa tiểu
thư? La tiên sinh?"
Trương Hồng
Na cố tự trấn định, nàng đã uống thần thủy, quỷ hồn gì cũng đều không thể làm
gì được nàng!
Không có việc
gì đâu!
Sau đó, tiếng đập cửa bắt đầu trở nên dồn dập.
Đến cuối cùng, thậm chí biến thành xoay vặn nắm cửa, cố gắng giật ra!
Trái tim Trương Hồng Na đập thình thịch, cho
dù đã uống thần thủy, nhưng nàng không muốn cánh cửa này mở ra. Chỉ hy vọng vật
ngoài cửa kia sẽ buông tha cho.
Lúc này, bỗng
nhiên tất cả đèn đóm trong phòng tắt ngấm!
Cái này làm nội
tâm Trương Hồng Na nảy lên cái thịch! Như thế nào nàng cũng không hy vọng sẽ mất
điện ngay lúc này!
Tiếng đập cửa kinh khủng kia, vẫn còn tiếp tục...
0 nhận xét:
Post a Comment