2/08/2016

Posted by Unknown |
Chương 25: Đẩy mạnh nội dung cốt truyện khủng bố



Bầu trời âm trầm, không khí khủng bố bao trùm khắp Diệp Phượng Sơn, mỗi người dưới bầu không khí áp lực này đều lâm vào khủng hoảng không biết tên.


Thượng Quan Miên bỗng nhiên rời đi, cũng có nghĩa đã mất đi vũ lực khống chế những người trong tổ phim. Những người này mặc dù không có súng nhưng bù lại bởi số đông, nhiều người như vậy lao lên đủ để chế ngự 4 người. Đương nhiên, khi nãy là do Thượng Quan Miên trấn trụ ở đây bọn hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng là...


Thượng Quan Miên rời đi đã hơn nửa giờ vẫn chưa trở về! Đám nhân viên cũng phát hiện sắc mặt bọn người Ngân Dạ, Từ Thao lộ ra thần sắc bất an.


Bởi vì hoài nghi bọn hắn có kiềm giữ vũ khí nóng, nhân viên tổ phim không dám đơn giản phản kháng. Trọng yếu hơn là biểu hiện vũ lực của Thượng Quan Miên quá mức đáng sợ, làm bọn hắn có áp lực tâm lý rất lớn. Thế nhưng theo thời gian trôi qua, trong lòng mỗi người đều rục rịch có chuyển biến.


Bọn hắn cảm thấy bọn người Ngân Dạ chưa chắc có súng ống! Hơn nữa, Thượng Quan Miên dường như bởi nguyên nhân nào đó đã bị kiềm giữ!


"Chư vị " lúc này không biết 1 tên nhân viên nào đó trong tổ phim đánh bạo mở miệng: "Không biết... Vị tiểu thư kia lúc nào thì trở về?"


Không khí nhất thời ngưng trọng hẳn lên.


Từ Thao cùng Ngân Dạ hai người đang nhìn mọi người ùa lên có xu thế vây 4 người lại, mặt vẫn không đổi sắc. Nhưng Lạc Chính Thủy, Trương Đình cùng Hàn Thanh Sơn đều là người mới, trên mặt tự nhiên khó có thể che dấu nỗi hoảng sợ!


Hiển nhiên, biểu lộ của 3 người kia rơi vào mắt đám nhân viên tổ phim càng thêm xác định suy nghĩ của bọn hắn! Trên thực tế, bọn người Lạc Chính Thủy cũng nghĩ Thượng Quan Miên đã gặp phải bất trắc. Nàng là võ giả cấp bậc nghịch thiên nếu như không thể sống sót..., vậy bọn hắn sao có thể tồn tại? Cái này càng làm bọn hắn ý thức được, sửa chữa kịch bản chỉ là hành vi vô dụng!


Lạc Chính Thủy cũng chú ý tới, vòng vây còn chưa hoàn toàn hình thành, hiện tại không trốn đợi tới khi nào đây?


Nàng không do dự, cực nhanh hướng về phía lỗ hổng vòng vây chạy vọt đi! Tốc độ của nàng thật sự quá nhanh, một chớp mắt liền xông ra ngoài, nhưng mấy người phía sau cũng lập tức chạy tới ý định bắt lấy nàng!


"Đem bọn họ toàn bộ đều trói lại!"


Cũng không biết là ai hô lớn 1 tiếng, tràng diện liền lâm vào hỗn loạn! Thượng Quan Miên ở đây mà nói sẽ chẳng có vấn đề gì xảy ra, nhưng hiện tại nàng không ở nơi này!


Tràng diện đã lâm vào tình cảnh không thể khống chế, 4 người chỉ có thể lựa chọn: phá vòng vây!


Từ Thao lúc Lạc Chính Thủy phóng đi cũng chạy thẳng hướng trước mặt! Chắn trước mặt hắn là 1 nữ nhân, mà Từ Thao không thương tiếc chút nào 1 quyền đấm thẳng vào mặt nàng, đối phương bị đánh lảo đảo ngã về sau, miệng nhổ ra 1 ngụm máu lớn, sau đó Từ Thao một cước dẫm vào người nàng, vung tay nện vào bụng 1 nam nhân đứng phía sau!


Hai quyền này, tốc độ vừa nhanh lại hung ác, tên gia hỏa bị coi là giáo chủ thần côn này, trình độ võ công không ngờ lại mạnh tới như vậy! Hơn nữa, hắn và những người này căn bản không oán không cừu, ra tay tự nhiên không lưu tình chút nào, không quan tâm tới sinh tử của bọn hắn!


Hung hăng rút ra 1 con dao găm, Từ Thao tiếp tục xung phong liều chết hướng về phía trước! Khí thế kia làm nhiều người sợ hãi tránh ra xa, căn bản không dám tới gần! Dù sao bọn hắn còn phải giữ mạng để chạy trốn, đi liều mạng già ngăn lại không phải ngu ngốc hay sao?


Mà đổi thành 1 bên khác, thủ đoạn của Ngân Dạ cũng không kém. Hắn trước hết rút rao găm, liều phá vòng vây! Một nam tử có võ lực vừa vặn bắt được cánh tay cầm dao, ý định chế ngự Ngân Dạ, nhưng Ngân Dạ lại phi thân lên đá ra 1 cước, đầu gối hung hăng nện vào bụng hắn, tiếp theo dùng đầu đập thẳng vào mặt nam tử kia, đem đối phương đánh cho máu tươi đầm đìa! Hoàn toàn không tiếc tổn thương đổi tổn thương!


Mà trong lúc hỗn loạn, Trương Đình cùng Hàn Thanh Sơn hai người cũng không ngừng phá vòng vây, cuối cùng 5 người đều chạy thoát, nhanh chóng nhảy vào rừng rậm! Hàn Thanh Sơn thủ đoạn có thể nói là người tàn nhẫn nhất, lúc này trên người hắn đã tràn đầy máu tươi, sau khi nhảy vào rừng rậm, trái tim vẫn đập nhanh không thôi, lại thấy không có ai đi cùng hướng mình. Không có cách nào, chỉ có thể tiếp tục vọt đi.


Thượng Quan Miên hẳn thực sự đã chết? Nếu không, thời gian dài như vậy tại sao lại không trở lại? Hàn Thanh Sơn lâm vào sợ hãi cũng không biết kế tiếp nên làm cái gì bây giờ.


Hiện tại cầu sinh, chỉ có thể trốn trước nói sau! Dù sao, Hàn Thanh Sơn cũng rõ ràng, 1 khi bị nhóm người kia bắt nhốt, sớm hay muộn cũng chết! Cho dù nói cho bọn hắn biết sự thật về nhà trọ, liệu bọn hắn có tin tưởng?


Nhưng đợi tới lúc sau lưng không hề thấy truy binh, trong lòng Hàn Thanh Sơn lại càng thêm sợ hãi, trong sâm lâm đen tối, tả hữu chung quanh không hề có bóng người.


Hàn Thanh Sơn lúc này nội tâm không khỏi hoảng lên.


Vừa rồi, sửa chữa kịch bản đến cùng có hữu dụng hay không? Nếu có, vì cái gì Thượng Quan Miên đi rồi lại không trở về? Phải biết rằng mấy km lộ trình đối với Thượng Quan Miên chỉ cần trong vài phút, thậm chí thở không gấp, thế nhưng nàng lại không trở về...


Cho dù nghĩ theo chiều hướng tốt nhất thì lúc này nàng chắc chắn cũng đang bị khốn trụ(bị vây lại không thể rời khỏi).


Hơn nữa, bên người không có Ngân Dạ và Từ Thao, càng làm Hàn Thanh Sơn cảm thấy tuyệt vọng. Hắn biết rõ, hiện tại nhất định phải đi tìm 1 trong 2 người kia!


Lại bắt đầu chạy vội, Hàn Thanh Sơn càng ngày càng sợ hãi. Hắn sợ sẽ nhảy ra 1 con quỷ lập tức giết mình, cảm giác sợ hãi cơ hồ bành trướng đến mức làm hắn cảm thấy sụp đổ.


"Ta... Ta nên làm cái gì bây giờ, làm sao bây giờ?"


Hàn Thanh Sơn không biết bản thân đã chạy bao lâu, nhưng trước mắt vẫn không hề có 1 bóng người. Hiện tại, hắn thậm chí cảm giác dường như trên Diệp Phượng Sơn chỉ còn lại một mình hắn.


"Những người khác… sẽ không phải chết hết rồi chứ?"


Hàn Thanh Sơn không khỏi bắt đầu suy nghĩ miên man, cũng nhớ lại nguyên kịch bản(kịch bản ban đầu). Nội dung bộ phim về sau, quỷ hồn giết người thủ đoạn ngày càng làm người ta sợ run, các loại hiện tượng quỷ dị diễn ra không khỏi làm người ra rợn tóc gáy.


Hàn Thanh Sơn lúc này đã lấy ra dao găm, tùy thời quan sát 4 phía, hắn thật sự sợ hãi, không biết sau một khắc sẽ phát sinh chuyện gì. Tánh mạng của mình bây giờ giống như ngọn đèn trước gió, không biết khi nào thì lụi tàn.


Nên làm cái gì bây giờ?


Nên làm cái gì bây giờ?


Hắn đến cùng nên làm cái gì bây giờ?


Hắn lúc này đã hoàn toàn mất đi phương hướng, chỉ có thể không ngừng run rẩy tại chỗ, nhớ lại nội dung kịch bản, bao tải nhuốm máu, cùng gương mặt làm người ta sợ hãi của Trương Phượng Lâm...


Hoàn toàn, hoàn toàn phải..


Lần thứ nhất chấp hành huyết tự hắn cơ hồ muốn nhanh qua đời. Nhưng mà lại bất lực không thể làm được gì. Hắn biết rõ, trong những hộ gia đình, người mới vào không có kinh nghiệm gì tỷ lệ tử vong rất cao. Rất nhiều người, lần thứ nhất chấp hành huyết tự đã chết, sau đó ngay cả danh tự cũng bị quên lãng.


Mà hắn rất rõ ràng thuộc về loại này.


Hắn kiên định muốn sống sót, thế nhưng hôm nay cho dù có ý chí cũng không thể làm được. Đúng lúc này, trong đầu Hàn Thanh Sơn nhớ lại cái bao tải đầy máu chứa thi thể Trương Phượng Lâm lúc mở màn, trong màn hình có 1 đoạn thoáng lộ ra cái đầu của thi thể...


Hình tượng chết thê thảm đó vẫn in dấu thật sâu trong đầu hắn.


Thế nhưng, cái này rõ ràng chỉ là 1 câu chuyện hư cấu mà thôi, tại sao lại biến thành Lệ Quỷ chân thật? Vì cái gì?


Vì...


Hư cấu sao?


Hàn Thanh Sơn đột nhiên giật mình một cái!


Hắn bỗng nhiên nghĩ tới một khả năng. Điện ảnh, thật sự là hư cấu sao? Trên thực tế, rất nhiều bộ phim đều lấy tự liệu thực xảy ra ngoài xã hội, tiến hành cải biên đưa vào phim ảnh. Tình huống như vậy thật sự rất thông thường.


Sẽ không phải, cái chuyện tên phú thương phân thây tình nhân thực sự có xảy ra? Nếu như vụ án phát sinh ở Hồng Kông như vậy tin tức ở nội địa không đưa tin cũng có rất có thể.


Càng nghĩ, hắn càng cảm giác có khả năng này!


Thế nhưng hiện tại bên người không có  nhân viên đoàn phim, hắn như thế nào hỏi thăm chuyện này?


Bất quá, nếu thật là như thế, chính là đúng bệnh hốt thuốc rồi. Bởi vì đây thực sự là 1 vụ án… sẽ có dấu vết để lần theo, sau đó ở trên ngọn núi này có thể tìm được manh mối về sinh lộ.


Hắn cẩn thận suy tư, vẫn là quyết định, không bằng trở lại hỏi thăm nhân viên tổ phim!


Nghĩ tới đây, hắn lập tức chạy vội trở về!


Nhưng bởi vì nguyên lai hắn đang mất phương hướng, chạy như thế nào cũng không tìm thấy đường trở về. Điều này làm hắn càng ngày càng lo lắng. Mà cố ý trên người lại không mang theo la bàn!


Ngay lúc hắn đang vạn phần lo lắng, bất chợt dừng bước!


"Đợi đã..."


Hắn đột nhiên chú ý tới một việc.


Thật kỳ quái... Thực rất kỳ quái...


Hắn lập tức lấy điện thoại di động mở ra. Hắn lục lại đoạn hình ảnh mở đầu bộ phim. Hắn bỗng nhiên cảm giác, tựa hồ có 1 đoạn trong cảnh mở màn làm hắn không hiểu.


Trong hình ảnh, tên diễn viên La Chung sắm vai phú thương kéo theo bao tải, không ngừng tiến về phía trước. Hơn 1 nửa bao tải đều nhuốm máu tươi. Cuối cùng, hắn kéo bao tải dừng lại trên mặt đất, tiếp theo đem miệng bao tải mở ra.


Chính là một đoạn này!


Sau khi miệng bao tải mở ra liền lộ ra cái đầu thi thể của Trương Phượng Lâm. Trương Phượng lâm chết đi, đầu gục xuống nghiêng sang bên, tóc tai tán loạn, đôi mặt trợn trừng lên giống như còn chưa có chết.


"Quả nhiên..." Hàn Thanh Sơn thình lình chú ý tới!


Bởi vì đoạn này ngắn ngủn chỉ có 1 giây, phải tạm dừng nhìn kỹ mới phát hiện ra điểm này. Cái này, đoán chừng chính là nhắc nhở sinh lộ!


Hắn lúc này chỉ cảm thấy trái tim đập bịch bịch!


Phải mau chóng đem điểm này nói cho bọn người Ngân Dạ biết! Nhất định phải mau chóng!


Lúc này Hàn Thanh Sơn rất hưng phấn, hắn đã nhìn thấy 1 đường sinh cơ trước mắt! Hiện tại, phải đem manh mối trọng yếu này nói cho Ngân Dạ, hắn nhất định có thể...


Nhất định có thể!


Hàn Thanh Sơn tự hỏi trí nhớ của mình rất tốt, so ra kém trí nhớ khủng khiếp của Phong Liệt Hải nhưng cũng không phải tầm thường, nếu không, cũng không phát hiện ra vấn đề này. Hắn không thể bảo chứng, bọn người Ngân Dạ có phát hiện ra điểm này hay không.


Bất quá, hiện tại kết hợp với hết thảy sự tình đã xảy ra, hắn đại khái có thể suy đoán được.


Mà sinh lộ, chỉ sợ là...


Đem bộ phim này làm...



Mà ngay trong chớp mắt này... phía trước đột nhiên xuất hiện 1 bao tải nhuốm đầy máu! Bởi vì cảnh ban đêm u ám, Hàn Thanh Sơn chỉ nghĩ nó là 1 tảng đá, vẫn tiếp tục chạy về phía trước. Mà lúc này, từ trong bao bố kia, 1 cổ khí tức huyết tinh bắt đầu tràn ra...

0 nhận xét:

Post a Comment