Chương 4: Xác ướp cổ
đại hán
Ngày mai.
Huyết tự mới được ban bố, nội dung huyết tự lần này
hơi dài.
"Từ 23:30 ngày 14 tháng 8 đến rạng sáng 3:30 ngày
15 tháng 8, nhất định phải ở trong viện bảo tàng lịch sử quốc gia nằm tại trung
tâm khu Bạch Nghiêm.
Ba tháng trước, tại thành phố K khai quật được 2 xác
ướp cổ, phân biệt được trưng bày tại sảnh triển lãm số 6 và số 9. Hai cỗ xác
ướp này ban đêm sẽ thức tỉnh, tự động tìm kiếm đối phương, khi còn sống 2 xác
ướp này là tử địch không chết không ngớt, chỉ cần không gặp phải xác ướp còn
lại, chúng sẽ không đơn giản ra tay giết người sống. Nhưng 1 khi 2 cỗ xác ướp
này gặp nhau, tức khắc sẽ biến thành Lệ Quỷ, tất cả mọi người trong viện bảo
tàng lập tức chết đi. Mà ở sảnh triển lãm lầu 4 có trưng bầy 2 cây đèn lồng,
được gọi là đèn dẫn đường. Mà ngọn lửa để thắp 2 cây đèn này nằm rải rác trong
bảo tàng, ngọn lửa này màu trắng giống như lửa quỷ. Sau khi đốt lên có thể giữ
được 5 phút đồng hồ.
Một khi có quỷ xuất hiện trong 30 mét, ngọn đèn tự
động biến thành màu đen. Đồng thời, đèn dẫn đường có thể dẫn dắt quỷ hồn đi
theo phương hướng của người cầm đèn. Sau khi ngọn lửa tắt, hiệu quả này sẽ lập
tức biến mất. Ngọn lửa trong bảo tàng tối đa chỉ có 9 ngọn, một khi sử dụng hết
liền không thể sử dụng đèn dẫn đường được nữa."
Đây là 1 huyết tự chỉ thị mới. Những người chấp hành
lần này là Thần Cốc Tiểu Dạ Tử, Kha Ngân Vũ, Lạc Chính Thần, Phong Liệt Hải,
Công Tôn Diệm, Lâm Thiện.
Khi nhìn thấy nội dung huyết tự này, nội tâm hộ gia
đình rung động vạn phần!
Ba tháng trước, các nhà khảo cổ học tại ngoại ô thành
phố tìm được 1 ngôi cổ mộ thời hán, phát hiện hai cỗ quan tài được bảo tồn hoàn
hảo, hai cỗ thi thể là một nam một nữ, nam tính xét theo quần áo bên ngoài là
người có địa vị hiển hách. Do tìm được xác ướp thời hán, không lâu sau liền đem
triển lãm trong viện bảo tàng quốc gia. Trước mắt thân phận của xác ướp cổ, vẫn
đang được các nhà khảo cổ học tìm kiếm.
"Xác ướp cổ... đèn dẫn đường..." trong đại
sảnh tầng dưới cùng, thần cốc Tiểu Dạ Tử cầm Notebook, ghi chép những điểm
trọng yếu trong huyết tự. Ngọn lửa màu trắng, sau khi tiếp xúc quỷ hồn trong
vòng 30 mét sẽ biến đen. Mà 2 quỷ hồn nếu tiếp xúc với nhau sẽ hóa thành Lệ
Quỷ, tất cả hộ gia đình đều chết hết.
Cái huyết tự này, rất tương tự huyết tự đưa tin ngày
trước. Đều là hai con quỷ, giữa chúng có 1 khoảng cách liên hệ, nhưng trái lại
chính là, lần trước là 2 con quỷ yêu nhau, mà lần này lại là 2 con quỷ tới chết
vẫn căm hận nhau.
Nguyên do 2 người đó căm hận nhau, ngay cả các nhà
khảo cổ học cũng không cách nào biết rõ, càng không cần nói tới hộ gia đình. Về
phần làm như thế nào để tiến vào bảo tàng được bảo vệ sâm nghiêm càng không
phải vấn đề bọn hắn quan tâm, chuyện này nhà trọ sẽ tự giải quyết.
Hiện tại vấn đề ở chỗ, nên định kế hoạch như thế nào.
"Nhất định chia ra hai đường." Tiểu Dạ Tử
rốt cục mở miệng nói: "Lúc này đây, rõ ràng cho thấy muốn hộ gia đình tách
ra, giống như ở Nguyệt ảnh quán và Quầng Dương quán lúc trước. Huyết tự cung
cấp hai đèn dẫn đường, điểm này đã quá rõ ràng rồi. Ta đoán chừng, điện thoại nhắn
tin không có vấn đề, thứ nhất là viện bảo tàng nằm trong khu trung tâm, thứ hai
nhà trọ có thể để cho chúng ta liên lạc lẫn nhau. Hiện tại chúng ta cần làm là
tới bảo tàng sao chép lại mặt phẳng từng tầng, nghiên cứu tường tận, cân nhắc
tất cả các loại tình huống." "Ta đồng ý với ý kiến của Thần Cốc tiểu
thư " Ngân Vũ cũng đồng ý nói: "Huyết tự nói rõ, "Bình thường sẽ
không đơn giản giết chết người sống" nói cách khác, hoàn toàn cổ vũ chúng
ta tiếp cận quỷ hồn, tiến hành dẫn dắt 2 con quỷ đó rời đi. Đương nhiên, trong
đó có khả năng tồn tại bẩy rập nào đó,
nhưng chính như sở thuyết của huyết tự, quỷ hồn 1 khi gặp nhau lập tức đoàn
diệt. Bởi vậy, lần huyết tự này, chúng ta nhất định phải chia binh làm hai
đường, thông qua trao đổi, cam đoan trong thời gian huyết tự diễn ra, không cho
2 con quỷ đó gặp nhau!"
"Ta đoán chừng quỷ dưới tình huống bình thường sẽ
không để cho chúng ta nhìn thấy." Thần cốc Tiểu Dạ Tử chỉ vào Notebook:
"Tiến vào trong phạm vi 30 mét, ngọn lửa sẽ biến thành màu đen.
Những lời này rất đáng xem xét, đã tiến vào phạm vi 30m,
nếu hữu hình thì sao mắt thường lại không thể thấy? Cho nên, rất có thể là quỷ vô
hình. Đây cũng là điều khiến cho chúng ta phải chia binh làm hai đường. Tuy
không biết nhà trọ có ẩn dấu bẫy rập nào hay không... . . ."
Có bẩy rập, là điều rất có thể đấy. Nhưng hộ gia đình vẫn
phải chia binh làm hai đường.
Một ở sảnh triển lãm số 6, 1 ở sảnh triển lãm số 9.
Sau đó... Chờ đợi quỷ hồn bắt đầu hoạt động.
"Trực tiếp tiến vào sảnh triển lãm?" Lâm
Thiện nghe được câu này lập tức phát hoảng: "Nói đùa gì vậy?"
"Chỉ cần có đèn dẫn đường liền có thể sống sót, không phải sao?" Ngân
Vũ tiếp tục chỉ vào nội dung huyết tự trong bút ký nói: "Ngươi nhìn kỹ đi,
là ban đêm tỉnh lại. Cũng có nghĩa là, không phải huyết tự vừa bắt đầu đã tỉnh
lại. Hơn nữa, cũng không nói rõ khi nào tỉnh lại. Bởi như vậy phải canh chừng ở
đó, không cần ta phải giải thích chứ?" Lâm Thiện không nói thêm nữa. Hắn
và Kate sau khi tiến hành giao dịch thân thể, cứ sợ hãi hành vi phản bội của
mình bị vạch trần. Dù sao hắn là người của Dạ Vũ minh, đem tình báo bán cho Thần
Cốc minh, chuyện này 1 khi lộ ra, chỉ sợ hắn sẽ bị 3 đại liên minh bài xích. Làm
gián điệp 2 mặt cũng không phải dễ.
"Bản vẽ mặt phẳng, ta chỉ cần nhìn 1 lần liền có
thể nhớ kỹ." Nam tử có gương mặt tục tằng Phong Liệt Hải nói: "Không,
kỳ thật có thể trực tiếp tới bảo tàng, chỉ cần đi qua 1 lần liền..."
"Không, không nên đi." Ngân Vũ lập tức phản
đối: "Ngươi đừng quên giáo huấn của Hạ Uyên.
Trong lần huyết tự này ngươi là nhân vật trọng yếu,
bởi vì trí nhớ của ngươi đối với bản vẽ mặt phẳng quan hệ tới tính mệnh của tất
cả mọi người!" Ánh mắt của mọi người lúc này đều đổ dồn về Phong Liệt Hải,
trí nhớ như máy chụp ảnh của hắn đến nay vẫn chưa phát huy nổi 1 lần tác dụng, hy
vọng lần này có thể phát huy mãnh liệt! Khả năng của hắn đã trải qua kiểm tra
kỹ càng, khẳng định thật sự là trí nhớ như máy ảnh, tuyệt đối không sai.
Thượng Quan Miên cũng từng đối với năng lực này tỏ ra
hứng thú, đã tiến hành nghiên cứu 1 phen nhưng tới bây giờ vẫn chưa có kết quả.
Cùng một thời gian, Phù Tĩnh Đình trong bệnh viện. Hôm
nay là ngày nàng chính thức ra viện.
Kỳ thật đã sớm có thể ra viện, chỉ là độc tố tích lũy
nhiều năm làm cơ thể trong tình trạng rất xấu, trải qua thời gian dài tĩnh
dưỡng, mới có thể chính thức ra viện.
Nàng là 1 nữ tử phi thường nhã nhặn ôn nhu, hoàn toàn
không giống với người ca ca tàn nhẫn biến thái. Mà mấy ngày nay, quan hệ giữa nàng
cùng Mộ Nhan Tuệ phát triển rất tốt. Đồng thời nàng cũng biết, Chiến Thiên Lân và
Phàm Hiên Kỳ 2 người đã chết.
Tuy là người tội ác tày trời nhưng dù sao cũng là ca
ca nàng, Phàm Tĩnh Đình vẫn là khóc rống một hồi. Khá tốt, thủy chung luôn có Mộ
Nhan Tuệ bên người an ủi.
Hôm nay là ngày nàng ra viện nhưng Mộ Nhan Tuệ lại
chưa có tới.
Sửa sang mọi thứ, nàng bước ra cửa phòng bệnh liền
nhìn thấy Tiểu Dạ Tử.
" Bác sĩ Mộ nàng..."
"Hôm nay nàng nghỉ làm vô cớ, ta cũng không biết
nàng đi nơi nào." Tiểu Dạ Tử nhìn Phàm Tĩnh Đình đã khôi phục sức khỏe,
hiện ra gương mặt mỹ mạo: "Thượng Quan Miên về sau khả năng còn cần tới
tài năng của ngươi, trước đó ngươi tốt nhất nên rời khỏi thành phố này. Bác sĩ Mộ,
không có liên hệ với ngươi sao?"
"Không có. Thật kỳ quái, vì sao nàng lại chưa tới?"
Phàm Tĩnh Đình bởi vì Thượng Quan Miên nên phải giúp nàng ta tiến hành phân
tích độc dược, bất quá nàng thủy chung vẫn kiên trì chế tác giải dược. Ở xã hội
ngày nay, thật sự là 1 nữ tử thiện lương hiếm thấy.
"Ngươi lần cuối cùng thấy nàng là lúc nào?"
Tiểu Dạ Tử tiếp tục truy hỏi.
"Ngày hôm qua, nàng vẫn còn tới làm. Lúc tan việc
còn tới chỗ ta chúc mừng ngày mai ta có thể ra viện."
"Nàng lúc ấy có chỗ nào kỳ quái không?"
"Vì sao lại hỏi như vậy? Chẳng lẽ, bác sĩ Mộ đã xảy ra chuyện?"
"Không, ta với nàng ấy ở cùng 1 nhà trọ. Hiện tại
cũng không biết vì sao... ... . . ." "Ngươi nói dối! Thượng Quan tiểu
thư lúc trước nói muốn ta phân tích độc dược của ca ca để hiệp trợ nàng, lúc đó
ta liền ý thức được, sau lưng các ngươi chỉ sợ có 1 tấm màn đen nào đó. Đến tột
cùng là chuyện gì đang xảy ra? Các ngươi muốn lợi dụng độc dược của ca ca ta
làm cái gì?" "Trả lời nàng." Một thanh âm lạnh lùng truyền đến.
Chỉ thấy Thượng Quan Miên xuất hiện ở sau lưng Phàm Tĩnh Đình, giống như U Linh,
cơ hồ không nhìn rõ nàng xuất hiện như thế nào. Mà mái tóc của nàng đã hoàn
toàn cắt bỏ, ngắn tới tai, không cần phải buộc lên nữa rồi.
Thượng Quan Miên 1 đầu tóc ngắn, 2 mắt lãnh khốc máy
móc, làm thân thể Tiểu Dạ Tử run lên kịch liệt. Phàm Tĩnh Đình càng không cần
phải nói. Nàng hoảng sợ quay đầu lại: "Ngươi... Ngươi đến cùng..."
"Trả lời nàng. Ta không thích lặp lại cùng một câu nói." Vũ lực khủng
bố của Thượng Quan Miên đã từng thể hiện trước mặt Phàm Tĩnh Đình. Nàng lúc này
mặt sắc tái nhợt, lúng túng nói: "Nhìn không thấy bác sĩ Mộ đâu, cái này
cũng không có gì kỳ quái."
Một giờ sau, tại 1 nhà hàng nhật bản.
Tiểu Dạ Tử ngồi vào chỗ của mình, đối diện với Thương
ăn mặc kimono nói: "Đêm qua đã xảy ra chuyện gì, cần nói kỹ càng cho ta
biết." "Tỷ nói, vị bác sĩ tên Mộ Nhan Tuệ cũng mất tích?" Đồng
Sinh Thương nâng cằm, bộ dạng lúc nàng suy nghĩ phi thường ưu nhã, dù sao cũng
là thiên kim hào phú, lễ nghi hoàn toàn không thiếu "Mà đêm qua, Bộ Vị cũng
không thấy... , ... . " "Không riêng gì nàng. Còn có một hộ gia đình
tên La Tuấn Đông cũng không thấy nữa. Bộ Vị ở Trung Quốc tuyệt đối không có
người quen biết, mà nàng quen biết Mộ Nhan Tuệ còn có số điện thoại của nàng ấy.
Nếu nói đây là trùng hợp, không khỏi quá trùng hợp đi."
"Tỷ" Thương lộ ra thần sắc lo lắng: "Tỷ
bây giờ rất nguy hiểm! Liên tục phát sinh chuyện như vậy..."
"Hộ gia đình lục tục mất tích tuyệt đối không
phải chuyện ngoài ý muốn nữa rồi. Nhà trọ nhất định xuất hiện vấn đề, hộ gia
đình chỉ sợ bởi vì nguyên nhân đặc thù nào đó mà bắt đầu biến mất. Không, có lẽ
dựa theo cách nói của nước ta "Thần ẩn, càng thêm thỏa đáng."
"Muốn điều tra như thế nào? Ta nhất định sẽ toàn
lực trợ giúp tỷ!"
"Muội cái gì cũng đừng làm. Chỉ cần giúp ta điều
tra về Sở Di Chân cùng với đoạn video kia là đủ rồi.
Ngươi là muội muội ta, ta không thể để cho ngươi cuốn
vào chuyện này, nếu không ta làm sao đối diện với mẫu thân đã mất?
Tương lai vô luận phát sinh bất luận tình huống gì, chỉ
cần muội an toàn như vậy là đủ rồi. Cho dù không tìm thấy hung thủ giết chết
mẫu thân, ít nhất muội phải sống sót, Thương!" "Tỷ tỷ là người duy
nhất trên thế gian ta tin tưởng và dựa vào! Ta làm sao có thể trơ mắt nhìn tỷ
chết? Đúng rồi, đây là bùa bình an ta xin được ở kinh đô, tỷ cầm lấy đi."
Lấy ra một cái bùa bình an nho nhỏ, Thương đưa cho Tiểu Dạ Tử.
" Tỷ Tỷ đừng chết, nếu không, ta trên thế giới
này, chính là một người cô độc... . . ."
"Van cầu tỷ..."
Tiểu Dạ Tử tiếp nhận tấm bùa bình an, cầm lấy tay
Thương.
"Nhìn bộ dạng này của muội đương nhiên ta không
thể bỏ mặc muội, nếu không mẫu thân sẽ mắng ta chết. Ta sẽ sống sót , ta nhất
định sẽ tự tay tìm ra hung thủ giết chết người, sau đó, ta sẽ để cho muội tiến
vào nhà trọ kia!" ! .
0 nhận xét:
Post a Comment