2/28/2016

Posted by Unknown |


"Ngày 4 tháng 7 năm 2007


Ngày hôm qua lại nằm mơ cơn ác mộng kia.


Cảnh trong mơ bị rơi vào đáy biển.


Ta cũng giống mụ mụ, thống hận biển cả. Nhất là vì thi thể của cha ta bị chìm dưới đáy biển, thủy chung không tìm được, chỉ nghĩ tới điểm này thôi ta cũng cảm thấy đáng sợ.


Người ta nói chết đi không có cảm giác, nhưng thi thể của phụ thân ta nằm ở nơi đáy biển lạnh lẽo, không biết người có cảm giác gì?


Thế giới trong biển sâu, có lẽ khủng bố giống như địa ngục a. Nơi đó là nơi sinh tồn của những con vật đáng sợ khó có thể tưởng tượng, chỉ là thủy áp thôi đã có thể ép chết người, lại còn quanh năm không hề có ánh sáng.


Mà thi thể của phụ thân đang phiêu phù ở nơi đó.


Trong mộng ta cũng cảm thấy như vậy. Không ánh sáng, không hi vọng, chỉ có thể kêu cứu ở trong thế giới không biết tên, lại không có bất kỳ ai dẫn ta ra khỏi thế giới hắc ám kia.


Hơn nữa, ở đáy biển ta còn nhìn thấy ba ba.


Ba ba tựa như đang kêu gọi chúng ta, linh hồn hắn vẫn luôn quanh quẩn dưới đáy biển. Nhiều năm trôi qua, hắn một mực thống khổ, chịu đựng nguyền rủa...


Giấc mộng đó làm trong lòng ta cảm giác rất đau đớn.


Hôm nay, ta có nhắc chuyện này với mụ mụ, mụ mụ nói với ta: 'Không phải, Anna. Ba ba của ngươi không phải đang ở dưới đáy biển, linh hồn của ba ba ngươi, đang ở một nơi khác thần thánh và cao thượng. Tại nơi đó, không có bất kỳ người nào có thể tổn thương được ba ngươi.'


Ba ba là chết ở trong biển rộng đó. Thời điểm đi du ngoạn với mụ mụ, bị rơi xuống biển mà chết.

Chính là từ lúc đó, ta và mụ mụ bắt đầu sợ biển lớn.


Nhưng mụ mụ sợ biển như vậy, vì cái gì lại đưa ta đi du lịch trên thuyền đây? Nhất là cái chết của ba ba, phải ảnh hướng tới nàng rất nhiều mới đúng.


Ta nhất định phải tra ra nguyên nhân."


Trương Hồng Na lật tiếp một trang giấy nữa. Kế tiếp, nội dung nhật ký bắt đầu trở nên càng ngày càng dài dòng.


"ngày 5 tháng 7 năm 2007


Ba ba chết vào thời điểm cuối năm trước. Tang lễ lúc ấy có  a di đến phụ giúp mụ mụ một tay, nhưng lúc đó thi thể của ba ba vẫn đang nằm trong biển lớn.


Ta nhớ được, nam nhân đại hồ tử kia tên gọi là Mạc Tuấn, còn nữ nhân lạnh như băng, gọi là Bạch Lily.


Bọn hắn tới dự lễ tang, cũng nói qua những lời như vậy.


Nhưng trước nay ta chưa từng trông thấy bọn hắn. Ta hỏi mụ mụ có quan hệ thế nào với những người này, mụ mụ chỉ nói đại khái rằng họ là bạn mụ mụ mới quen.


Trong ấn tượng, mụ mụ là người rất ít giao tế, bình thường nàng đều ở trong nhà không ra ngoài, là một bà chủ gia đình thực sự. Rất khó tưởng tượng, nàng ra bên ngoài còn kết giao bằng hữu.


Ta rất chán ghét hai người đó. Nhất là nữ nhân gọi là Bạch Lily, nàng luôn dùng ánh mắt kỳ quái nhìn ta làm ta rất không thoải mái.


Bất quá, lúc ấy vì trở ngại lễ phép, ta cũng chỉ có thể chào hỏi hai người đó.


Nhưng từ đầu tới đuôi, ánh mắt của Bạch Lily nhìn ta rất lạnh lẽo, nàng  cho ta cảm giác như đang ngồi bên một con độc xà băng lãnh, hung tàn, phảng phất như tùy thời sẽ đem ngươi ăn sạch sẽ.


Mụ mụ như thế nào có thể quen biết những người này?


Hơn nữa, trong ấn tượng, trước khi phụ thân qua đời một đoạn thời gian ngắn, mụ mụ rất nhiều lần đi ra ngoài, nhưng đồng thời nàng cũng cắt đứt liên lạc với một vài bằng hữu.


Lúc đó là nàng đi gặp Mạc Tuấn và Bạch Lily sao?


Sau đó, ở ngày tang lễ, Mạc Tuấn và Bạch Lyli đối mặt với di ảnh phụ thân nhưng không hề cúi đầu, mà bắt đầu tụng niệm một vài lời rất cổ quái..., căn bản nghe không ra bất cứ ý nghĩa nào.


Đó là chữ quốc văn sao? Dù sao ta có thể khẳng định đó không phải tiếng Trung.



Sau khi tụng niệm xong, Mạc Tuấn bỗng quay đầu nói với mụ mụ một câu.


'Hiện tại, có lẽ hắn đã ở ‘nơi đó’ rồi.'


Lời của Mạc Tuấn và những lời hôm nay của mụ mụ, ta cảm giác có liên hệ rất lớn. Tuy ta không thể hoàn toàn xác định...


'Chỗ đó' đến tột cùng là nơi nào? Nhưng nơi đó và cái chết của phụ thân chắc chắn có quan hệ?


Hơn nữa, dường như mụ mụ còn có ý định cùng hai người Mạc Tuấn và Bạch Lyli cùng đi một chuyến du lịch. Rốt cuộc ba người này có mối quan hệ gì đây, hay do ta suy nghĩ quá nhiều?


Hôm nay, khi ta tỉnh dậy, nhìn thấy A di tới.


Bộ dạng của A di rất tiều tụy, chắc chắn nàng rất hay thức đêm, tình trạng gấu mèo 0.0 vô cùng nghiêm trọng.


Ta nhớ a di là người sinh hoạt rất có nguyên tắc, nàng bận cái gì mà mệt mỏi như vậy?


Sau đó nàng nói với ta và mụ mụ một việc. Nàng nói, nàng đã từ chức trong công ty rồi. Cái này làm cho ta phi thường ngoài ý muốn, a di là người có tính háo thắng rất mạnh, nghe mụ mụ nói, nàng và mụ mụ đều một mực phân cao thấp, đối với công việc nàng rất nhiệt tình, cũng bởi vì truy cầu sự nghiệp, hơn 40 tuổi còn chưa kết hôn. Nàng thật vất vả thăng nhiệm đến chủ quản tiêu thụ công ty, như thế nào nói không làm là không làm?


Ta ẩn ẩn cảm giác, cái đó và Mạc tuấn, Bạch Lily có quan hệ.


Mà mụ mụ đối với hành vi của nàng không thấy ngạc nhiên kỳ quái, dường như đã sớm biết trước nàng sẽ như vậy.


Lời nói về sau của mụ mụ cũng rất kỳ quái: 'Ngươi làm rất đúng, tỷ tỷ. Kim tiền là nguồn gốc của tội lỗi, chúng ta không thể tiếp tục sa đọa nữa.'

Lời nói của mụ mụ làm ta cảm giác có chút không bình thường. A di cũng đồng dạng, nàng cũng trở nên không bình thường.


Cái này chắc chắn có liên quan tới Mạc Tuấn và Bạch Lily.


Ta không cách nào an tâm, vô luận như thế nào, ta cũng muốn điều tra. Coi như là hỏi mụ mụ, nàng cũng sẽ không nói cho ta biết. Mà hỏi a di cũng giống như vậy. Đã thế, chỉ có thể nghĩ biện pháp tự điều tra.


Sau đó, mụ mụ và a di đi ra cửa. Ta lợi dụng khoảng thời gian này ở trong nhà tìm tòi.


Trải qua một phen cố gắng, cuối cùng ở trong tủ, phòng mụ mụ, ta tìm thấy một pho tượng. Pho tượng kia điêu khắc một người ngoại quốc. Mà ở trước pho tượng để hai bình nước màu trắng, nhìn như nước tinh khiết bình thường.


Pho tượng kia là cái gì?


Càng làm ta không thoải mái chính là pho tượng kia đặt đối diện với di ảnh của phụ thân.


Đúng lúc ấy, ta bỗng nhiên cảm giác gì đó, vội vàng quay đầu lại. Sau đó, ta nhìn thấy ở bên ngoài cửa sổ, a di đang nhìn ta chăm chú!


Nàng vẫn ở bên ngoài chưa đi!


Lúc ấy ta sợ hãi vội vàng đóng ngăn tủ lại.


Sau đó, a di liền đi ra.


Ta không biết mụ mụ có nhìn thấy hay không, nhưng ánh mắt của a di lúc đó ta tuyệt đối không bao giờ quên.


Đó là một loại ánh mắt tràn ngập oán độc và căm hận.


Ta cảm giác toàn thân đều băng lãnh.


Pho tượng kia đến tột cùng là cái gì? Ta rất muốn hỏi mụ mụ, thế nhưng lại lo lắng nàng quở trách ta. Ta hiện tại cảm giác rất tứ cố vô thân, giống như bên người không có ai có thể tín nhiệm.


Vì vậy ta dứt khoát rời khỏi nhà.


Lúc ấy ta ngồi trong một quán net gần nhà chơi game, tới tối mới về.


Thế nhưng ta thực không ngờ mụ mụ và a di còn chưa về nhà.


Lúc ấy, ta vào nhà liền phát hiện cánh cửa phòng ngủ của mình mở rộng. Mà ta nhớ, lúc đi ra ngoài ta đã khép cửa lại.


Ta tiến vào trong phòng, nghĩ muốn nhìn xem có chuyện gì xảy ra không.


Nhưng đập vào tầm mắt của ta chính là... trên giường bị một con dao găm đâm vào!


Con dao găm kia nhìn rét lạnh, vô cùng khủng bố! Mà ở trên gương bàn trang điểm có bốn chữ lớn, dùng son môi để ghi lại.


Bốn chữ đó là, Hắc Tâm ma chết!


Lúc đó ta nghĩ là nhà bị cường đạo xông vào! Điều này thật sự đáng sợ, ta vừa định báo cảnh sát bỗng cảm thấy có chút không đúng. Cửa ra vào cửa sổ đều khóa rất tốt, không hề có dấu vết nậy mở. Sau đó ta kiểm tra, tiền trong nhà không bị mất, cả nữ trang của mụ mụ cũng không hề bị lấy đi.


Không thể nào là cường đạo đâu. Nếu là cường đạo mà nói..., vì cái gì lại làm như vậy? Mà lúc này, ta nhớ tới ánh mắt oán độc của a di, tựa hồ như muốn giết ta vậy đó.


Chẳng lẽ...


Tuy nhiên trực giác của ta lại cho rằng không có khả năng, nhưng ánh mắt lúc ấy của a di làm ta không thể nào quên được.


Hắc Tâm ma chết, là có ý gì? Có phải hay không nên đọc ngược lại, chết ma tâm hắc? Cảm giác cũng không đúng. Mà thanh chủy thủ kia, chế tác ngược lại rất tinh tế, ta không nhớ trong nhà có loại dao găm như vậy.


Sau khi cảnh sát đến, tiến hành thăm dò, cho rằng việc này không giống như người ngoài làm.


Mụ mụ lúc cnh sát liên lạc đã về nhà, a di có lẽ cũng đã về. Nàng nhìn thấy mấy chữ trên gương cũng tỏ ra kinh ngạc.


Nhưng nàng nói, không hiểu bốn chữ này nghĩa là gì. Bởi vì không có mất tài sản, cảnh sát cho rằng chỉ là một trò đùa dai, nhưng vẫn lập hồ sơ.


Ta càng ngày càng cảm giác, có khả năng là a di làm chuyện này. Thế nhưng Hắc Tâm ma đến cùng là có ý gì đây? Ta thủy chung không thể nào hiểu được. Trực giác nói cho ta biết, mụ mụ biết, lúc nàng nhìn thấy tấm gương đã biết.


Nhưng cảnh sát đi rồi, vô luận ta truy vấn như thế nào mụ mụ cũng không trả lời, nàng thủy chung kiên trì nói rằng không biết Hắc Tâm ma là gì.


Ta cảm giác thái độ của mụ mụ rất lãnh đạm. Nếu là lúc trước, nàng tuyệt đối sẽ tới hỏi han ta. Tựa hồ bốn chữ kia tạo cho nàng một đả kích nhất định.


Ta hạ quyết tâm nhất định phải tra ra Hắc Tâm ma là có ý gì."


Nhật ký này 5 tháng 7 đến đây là kết thúc, lật sang trang sau, lại là nhật ký một ngày mới.


Mà lúc này Trương Hồng Na đã hoàn toàn minh bạch. Trong nhật ký "Mụ mụ" rất rõ ràng là chỉ Nhan Lăng Tiêu, mà "A di" khẳng định là tỷ tỷ của nàng, đều là tín đồ Kim Sắc Thần Quốc Nhan Lăng Âm.


Bất quá, Trương Hồng Na đã từng nói chuyện với Nhan Lăng Tiêu một lần, còn Nhan Lăng Âm thì ngẫu nhiên trông thấy mấy lần, trong ấn tượng nàng là một tín đồ rất thành kính, nhưng có chút  trầm mặc ít nói.


Nghe Thiên Tú nói, tiến độ tu luyện của Nhan Lăng Âm đột nhiên tăng mạnh, cũng là tín đồ trung thành nhất, thậm chí trung thành đã đến tình trạng cấp tiến. Điểm này, rất cùng loại với Mạc Tuấn. Nghe hắn nói vì nguyên nhân đó, nàng được làm nhân viên chấp pháp xử quyết Hắc Tâm ma, Nhan Lăng Âm và Mạc Tuấn đều là người nổi bật trong số đó.


Xử quyết Hắc Tâm ma, tất nhiên chính là giết người. Ví dụ như cảnh sát, phóng viên có ý đồ điều tra Kim Sắc Thần Quốc, , hoặc là tín đồ có ý định phản bội Thần Quốc, đều do nhân viên chấp pháp xử lý. Mặc dù nàng chưa từng tham dự qua, nhưng vẫn có thể hiểu được. Mà Thiên Tú nói, số lượng hắc tâm ma hai người Mạc Tuấn và Nhan Lăng Tiêu xử lý cực nhiều, trước có rất nhiều phóng viên điều tra về Kim Sắc Thần Quốc, đều bị hắn xử sạch, hai người này làm việc rất quyết đoán.


Nếu là như vậy, có nhiều khả năng Nhan Lăng Âm cho rằng, cháu ngoại nữ Anna là một  Hắc Tâm ma? Nhưng bởi vì chưa thể hoàn toàn xác nhận, nên phải dùng loại thủ đoạn này hay sao?


Cuốn nhật ký này có nên đưa cho những hắc tâm ma khác xem không( Trương Hồng Na tiến vào nhà trọ đều xem các hộ gia đình là Hắc Tâm ma )?


Trên đại dương bao la cô tịch.


Ngân Dạ đứng boong tàu, Diệp Thiên Thần sóng vai đứng cùng hắn.


"Đây là..."


Đây là chuyện gì?


Hết thảy trước mắt, xảy ra biến hóa cực lớn. Ngân Dạ phải qua thật lâu mới kịp phản ứng lại.


Con thuyền này thay đổi long trời lở đất. Biến hóa đó gần như chỉ phát sinh trong nháy mắt. Không có người chú ý được biến hóa làm sao tới, thời điểm phát giác, đã thấy những người hối hả xung quanh biến mất, mặt đất biến thành sàn gỗ mục nát, boong tàu cũng tràn đầy dấu tích gỉ sét loang lổ.


Trên thuyền, nhìn không thấy người sống. Mà con thuyền cũng hoàn toàn thay đổi!


"Chuyện này rốt cuộc là gì đây?" Diệp Thiên Thần sợ tới mức trốn sau lưng Ngân Dạ, Hứa Nhiêu cùng Tuân Mặc Anh cũng dán sát vào bên cạnh Ngân Dạ.


"Đã bắt đầu..." Ngân Dạ nhìn biến hóa chung quanh nói: "Xem ra, chúng ta đã bước lên 1 con thuyền u linh. Mọi người trước tỉnh táo, không nên rối loạn trận tuyến. Tùy thời chú ý bất cứ biến hóa xung quanh, rất có thể sẽ cấu thành nhắc nhở sinh lộ!"


Một hồi gió lớn thổi tới, ánh trăng trên bầu trời cũng bị mây đen bao phủ.


Sau đó, chỉ nghe Hứa Nhiêu thét lên một tiếng kinh hãi: "Kha, Kha tiên sinh, ngươi xem!"


Ngân Dạ lập tức nhìn sang...


Đó là 1 đoạn lan can trên boong thuyền. Từ phía dưới thân thuyền bắt đầu xuất hiện những cánh tay trắng ởn đang nhỏ nước, bắt lấy lan can. Tiếp theo là những cánh tay còn lại!


Sau đó 1 cái đầu ướp nhẹp thò lên! Một phần vì mái tóc bết bát che mất nửa gương mặt, phần lại thêm khoảng cách xa xôi không thấy rõ lắm, thế nhưng mỗi người đều cảm thấy hàn ý bốc lên từ tận cốt tủy!


Không cần người chỉ huy, theo La Thành lui về sau trước nhất, mỗi người đều lập tức liều mạng chạy về sau. Không ai chú ý, Trương Hồng Na đã không thấy rồi.


Xông vào trong khoang thuyền, tất cả mọi người hoảng hốt chạy bừa. Rất nhanh, tiến vào trong 1 thính đường. Bên trong đặt vô số bàn to, phi thường rộng lớn.


Mọi người tự nhiên chen chúc nhau tiến vào, Ngân Dạ ở tình huống này vẫn một mực quan sát xung quanh.


Đại sảnh này, trần nhà rất cao, bên cạnh có 1 mặt tường bằng thủy tinh rất lớn, ở bên kia vách tường thủy tinh là 1 vài tầng lầu trên thuyền. Thô sơ giản lược thoạt nhìn có chừng bốn tầng.


Vừa lúc đó, Ngân Dạ liền chứng kiến, ở trên tầng cao nhất, cũng chính là tầng thứ 4...


Thân ảnh 1 nữ nhân tóc dài đang đứng đó!


"Các ngươi xem!"


Mọi con mắt đều nhìn sang, ở bên kia vách thủy tinh, ở trên tầng cao nhất có 1 thân ảnh, ai cũng nhìn thấy rõ ràng!


"Cái kia... Cái kia chính là quỷ sao?"


Bên trong thính đường hoàn toàn là một mảnh âm u, mọi người chỉ có thể mơ hồ suy đoán đó là 1 nữ nhân.


"Ân." Ngân Dạ giờ phút này thì đang nghĩ, cùng với con quỷ vừa rồi là 1 sao?


Nếu là như vậy thì chứng minh con quỷ này có khả năng thuấn di, hoặc tạo ra phân thân.


Nhưng nếu không phải, vậy đại biểu cho...



Bọn hắn phải đối mặt với ít nhất 2 Quỷ hồn!

0 nhận xét:

Post a Comment