"Đơn giản mà nói..."
Ngày 3 tháng 5, buổi sáng tám giờ, tất
cả những người có liên quan tới huyết tự ngày hôm qua đều tập trung ở phòng
404. Lý Ẩn, Tử Dạ, Tinh Thần, Ngân Dạ, Ngân Vũ, Hoàng Phủ Hác, thần cốc Tiểu Dạ
Tử, thậm chí cũng cả Phong Dục Hiển.
Mà Thâm Vũ bị tất cả mọi người quây vào trung tâm.
"Ngươi đã không còn khả năng vẽ ra bức họa biết trước?"
Lý Ẩn tuyên bố với mọi người bên ngoài rằng Thâm Vũ là một hộ gia đình mới,
tự nhiên không ai có phản ứng gì, quan hệ giữa nàng và Mẫn cũng được che giấu.
Hiện tại hộ gia đình mới có rất nhiều, cũng không ai quan tâm tới nàng.
Nhưng người biết thì không thể nào không để ý. Tác dụng của bức họa biết
trước quá lớn, cho dù nghe Thâm Vũ nói như vậy nhưng mọi người vẫn hy vọng tự
mình xác thực một phen.
"Ta nghĩ không sai đâu." Lý Ẩn nhìn thoáng qua Tinh Thần, nói:
"Lúc ấy, thời điểm lão phụ tóc trắng bị giải khai phong ấn, nàng không có
vẽ ra được. Chỉ cần điểm này thôi đủ nói lên hết thảy, vì nàng sẽ không có khả
năng mặc kệ Tinh Thần."
"Đơn giản mà nói..." Ngân Dạ nhìn chằm chằm vào Thâm Vũ:
"Phụ thân của nàng chính là một con quỷ, hắn hóa thân thành bàn tay phải của
nàng, trực tiếp làm cho nàng có thể vẽ ra bức họa biết trước? Kết quả, những
người từng bị nàng vẽ lên đều bị nguyền rủa, còn nàng tự tay giết chết Bồ Mỹ
Linh? Tất cả là như vậy sao?"
Theo lý thuyết, thì Ngân Dạ đối với Thâm Vũ có thể nói là cực kỳ căm hận,
chỉ cần nghĩ đến lúc trước nàng cố gắng lừa dối Ngân Vũ, để nàng thiếu chút nữa
tới giết mình , cũng thiếu chút nữa hại chết Ngân Vũ, hắn đối với nữ nhân này vốn
không hề có hảo cảm. Vốn nếu như nàng còn có thể vẽ ra bức họa biết trước thì
còn có giá trị lợi dụng, nhưng bây giờ nàng như vậy, hắn không muốn nhìn thấy
nàng nữa.
Bất quá, hắn biết nàng cũng giống như mình, là người vì tình yêu mà cam tâm
tình nguyện tiến vào nhà trọ, trong nội tâm cũng có chỗ xúc động. Hơn nữa, lúc
trước hắn tiến vào nhà trọ này, nhưng chưa thể lý giải đầy đủ chỗ đáng sợ của
nó, nhưng Thâm Vũ lại biết rõ tường tận sự kinh khủng như thế nào của nhà trọ
mà vẫn tiến vào, quả thực phải cần dũng khí rất lớn lao!
Nên biết. Cái nhà trọ này cực kỳ
đáng sợ, chính là người có khả năng chết, nhưng cũng có thể không chết, cho
ngươi cả hy vọng và tuyệt vọng, chuyện đó so với chỉ đơn thuần tuyệt vọng còn
đáng sợ hơn nhiều lắm. Mà những u linh ác quỷ trong huyết tự chỉ thị lại càng
làm cho lòng người lạnh lẽo. Hôm nay nhà trọ, vì có Lý Ẩn đã vượt qua được khá
nhiều lần huyết tự, mới đưa tới cho mọi người một trụ cột tinh thần, nếu như
bây giờ trong căn hộ chỉ có những người mới chấp hành ba đến bốn lượt huyết tự
sống sót, chỉ sợ rất nhiều người sẽ lựa chọn tự sát.
Chính
vì vậy, nếu như thực sự có người hiểu rõ được nhà trọ chỉ sợ họ sẽ chạy đi thật
xa, còn đâu mà tự nguyện tiến vào nhà trọ? Coi
như trong mấy ngàn vạn người ( ngoại trừ biến thoại loại như Mộ Dung Thận),
chưa hẳn sẽ có một ai nguyện ý tiến vào nhà trọ.
Cũng chính vì vậy, tình yêu giữa Thâm Vũ và Tinh Thần, so với bàn thạch còn
cứng cỏi hơn, tuy thời gian hai người quen biết nhau rất ngắn ngủi, nhưng đã là
linh hồn tương liên chặt chẽ, không chia lìa.
Cho nên, kể cả Ngân Dạ cũng tiêu trừ dần khúc mắc đối với nàng, trong nội
tâm cũng dần chấp nhận sự hiện diện của nàng.
"Đúng, ta có thể khẳng định." Thâm Vũ khi đang nói chuyện, ánh mắt
thỉnh thoảng nhìn về phía Tinh Thần.
Lúc ấy nàng thực sự nghĩ rằng Tinh
Thần đã chết rồi, cảm giác như rơi xuống địa ngục khôn cùng. Nhưng về sau Tinh
Thần bình yên gọi điện thoại về cho nàng, làm nàng mừng vui phát khóc, thật giống
như vừa được trùng sinh, coi như trở thành một hộ gia đình cũng đáng giá. Bởi
vì Tinh Thần vẫn còn sống, tinh Thần vẫn còn tồn tại trên thế gian này.
Cho nên, coi như ở trong địa ngục, nàng cũng muốn sống sót. Nhưng nếu như,
Tinh thần thật sự chết đi, cho dù nàng ở bên ngoài nhà trọ cũng không khác gì địa
ngục thâm uyên. Trên thế giới này, không ai có thể yêu Tinh Thần hơn nàng.
Thời điểm rời khỏi phòng, người đi
ra cuối cùng là Ngân Dạ và Ngân Vũ.
"Bồ Thâm Vũ tiểu thư."
Nhìn thấy Tinh Thần và Thâm Vũ đang
đi về phía thang máy, Ngân Vũ hô một tiếng để nàng quay lại.
"Ta có mấy lời muốn hỏi ngươi."
Tinh Thần muốn nói cái gì đó, nhưng
Thâm Vũ ngăn cản hắn, gật đầu nói: "Có thể. Ngươi muốn hỏi cái gì ta đều
nói cho ngươi, Kha tiểu thư."
"Thâm Vũ..." Tinh Thần vội hướng Ngân Vũ nói: "Kha tiểu thư,
người tha được thì nên tha đi , Thâm Vũ trước kia xác thực đã làm những chuyện
đã tổn thương đến ngươi, nhưng hiện tại nàng cũng đã trở thành một hộ gia đình
rồi, coi như là trừng phạt dành cho nàng đi! ở trong nơi này không phải là hình
phạt kinh khủng nhất rồi sao? Cho nên thỉnh ngươi không nên..."
"Ta biết rồi." Ngân Vũ cắt đứt lời hắn: "Ta chỉ là có chút
chuyện muốn hỏi nàng mà thôi. Đối với những chuyện Bồ tiểu thư đã làm trước đây
ta đã không so đo nữa rồi. Dù sao, ở trong căn hộ này ưu tiên hàng đầu vẫn là sống
sót."
Ngân Dạ cũng nói: "Yên tâm đi, Biện tiên sinh. Chúng ta sẽ không làm
khó nàng , ta tin nàng đã không thể vẽ ra bức họa biết trước nữa rồi, cho nên sẽ
không làm gì nàng đâu."
Thâm Vũ quay đầu lại nói với Tinh Thần: "Không sao đâu, để cho ta đi
thôi. Ta đại khái cũng đoán được bọn hắn muốn hỏi ta cái gì."
"Thế nhưng mà..." Tinh Thần vẫn cảnh giác nhìn Ngân Dạ và Ngân Vũ.
Phải biết rằng, người giết Mẫn là hắn, nhưng người sai sử lại là Thâm Vũ. Nói
cách khác, mảnh vỡ thứ ba chắc chắn đang trên người hắn, nếu như Ngân Dạ đã
đoán ra được điểm này, rất khó cam đoan cái gì ah. Kha Ngân dạ quỷ kế đa đoan,
ai biết được hắn tính toán cái gì?
Vô luận như thế nào, hắn cũng không muốn Thâm Vũ bị chút tổn thương nào.
Tuyệt đối không thể!
Cho nên, hắn cũng không nhường một bước: "Không thể. Nếu có vấn đề muốn
nói... vậy để ta lắng nghe cùng đi. Ta tuyệt đối không để cho các ngươi gặp mặt
Thâm Vũ một mình."
Kha Ngân dạ nhìn Tinh Thần tìm mọi cách bảo vệ Thâm Vũ, cũng cảm giác được
Ngân Vũ cũng vì hắn mà bất chấp trả giá hết thảy.
Hai người đều là chí tình chí nghĩa. Hận đến cực đoan, yêu cũng đồng dạng cực
đoan...
Bất quá, chính bản thân hắn không phải cũng như vậy sao?
Bởi vậy, Ngân Dạ đối với hai người lại càng có hảo cảm.
"Được rồi. Dù sao, cũng không phải sự tình không thể để cho người
ngoài nghe được. Ngân Dạ đi qua, nhấn phím thang máy nói: "Kỳ thật, chuyện
ta và Ngân Vũ muốn hỏi là chuyện để ta và nàng có chút quan tâm mà thôi."
Lúc này, ở cầu thang cách đó không xa, có một nữ nhân đang theo dõi hết thảy.
"Kha Ngân dạ, Kha Ngân vũ..." dung mạo nữ nhân kia nhìn rất là
yêu mị, trong ánh mắt nhìn Ngân Dạ, ẩn ẩn có một chút ngoan độc, nàng tự nhủ:
"Kha Ngân vũ tự nhiên là Hắc Tâm ma, mà Kha Ngân dạ kia lại tự nguyện rơi
vào 'Sám tội Luyện Ngục " cũng giống nhau là 'Hắc Tâm ma' ah."
Sau khi tới lầu 14, bọn người tiến về
phòng 1404 của Ngân Dạ, hắn tra chìa khóa mở cửa phòng, sau đó nói: "Mời
vào a."
Mọi người vào hết trong phòng, Ngân
Dạ liền khóa cửa lại.
Tinh Thần lúc nào cũng cảnh giác
Ngân Dạ, tùy thời bảo hộ ở trước mặt Thâm Vũ, hắn không biết hai huynh muội này
lại muốn làm trò gì nữa. Vô luận như thế nào, dám tổn thương Thâm Vũ mà nói..., hắn cũng không tiếc mà dốc sức liều
mạng với hai người.
" Đừng khẩn trương như vậy nha." Ngân Vũ ngược lại tươi cười rất ấm
áp nói: "Chúng ta sẽ không làm chuyện gì khiến các ngươi khó xử đâu. Ngươi
lo lắng cái gì? Lo lắng chuyện chúng ta biết ngươi giết Mẫn, đang cầm mảnh vỡ
thứ ba sao?"
Khuôn mặt Tinh Thần lập tức khó
nhìn, đứng lên nói: "Các ngươi muốn làm cái gì? Muốn đoạt mảnh vỡ thứ ba
sao?"
"Yên nào." Ngân Dạ khoát khoát tay: "Ta dám đánh cuộc, Lý Ẩn
và Doanh Tử Dạ cũng đã nhìn ra điểm này rồi. Tổng hợp tất cả tình báo hiện
nay, người ngốc cũng biết ngươi là hung thủ giết Mẫn, cho nên, khả năng cao mảnh
vỡ thứ ba đang trên người ngươi. Bất quá không sao, ta không có ý định cướp đoạt,
chỉ cần không ở trên người Lý Ẩn là được. Mảnh vỡ khế ước phân tán, cũng có tác
dụng chế ước lẫn nhau. Nếu không, Lý Ẩn và Doanh Tử Dạ đã sớm tính toán trên
người hai ngươi rồi."
Kỳ thật Tinh Thần cũng biết được điều này, nhưng hắn kiêng kỵ Ngân Dạ rất
sâu, nên mới phản ứng như vậy.
"Không sao, Tinh thần." Thâm Vũ lại nói rất nhẹ nhàng: "Bọn
hắn sẽ không đối với chúng ta bất lợi đâu. Hiện tại, mảnh vỡ khế ước đã tuyên bố
được hơn một nửa, không phải thời điểm mọi người xảy ra tranh đoạt."
Sau đó, Ngân Vũ nhìn về phía Thâm Vũ
hít sâu một hơi, hỏi: "Lúc ta chấp hành huyết tự tìm kiếm sáu khỏa đầu người,
thời điểm ngươi gọi điện nói cho ta biết về 'Kim Sắc Thần Quốc'. Cái tà giáo
này, đến tột cùng có quan hệ tới nhà trọ hay không?"
Kỳ thật Ngân Dạ cũng một mực điều
tra chuyện này. Bất quá mấy cái tà giáo này rất ít lộ diện ở Trung Quốc, rất
khó nắm giữ manh mối. Nhưng đối với chuyện ở nước ngoài... thì lại quá tầm với,
với người không thể nào rời khỏi nhà trọ quá lâu, quả thực là một việc rất khó
khăn.
Bất quá, nếu như có Thâm Vũ mà nói, có thể biết thêm chút sự tình.
A thận vì trầm mê tà giáo mà đem nàng đưa vào nhà trọ, điểm này quả thật
làm cho nội tâm Ngân Vũ rất đau nhức. Cũng làm cho nàng đối với A Thận từ yêu
thành hận.
Nhưng nàng thật sự rất muốn biết, cái nhà trọ này phải chăng đúng như sở
thuyết giáo lí của Kim Sắc Thần Quốc, là
một cái "Luyện Ngục" ? Cái gọi là "Hắc Tâm ma", thật sự tồn
có ở đây không?
Sau khi đã trải qua đủ loại hiện tượng, bọn hắn
cũng không dám chắc kiểu như Kim sắc thần quốc là không tòn tại.
"Ta không biết." Thâm Vũ rất trực tiếp trả lời: "Chỉ có nội
dung liên quan đến huyết tự ta mới vẽ ra được. Nhưng chuyện này không quá mức
liên quan đến huyết tự cho nên ta cũng không rõ ràng lắm. Nhưng ta có thể nói
cho các ngươi biết, hiện tại trong nhà trọ này có một người là tín đồ của Kim Sắc
Thần quốc."
Nói đến đây, ai cũng khẩn trương.
Trong nhà trọ rõ ràng lại có người
là tín đồ của thần quốc?
"Ai?" Ngân Dạ lớn tiếng hỏi: "Là ai? Ai là tín đồ Kim Sắc Thần
Quốc?"
Ngược lại Tinh Thần lại không hiểu ra làm sao cả: "Kim Sắc Thần Quốc?
Cái gì mà Kim Sắc Thần Quốc? Nó có liên quan gì tới nhà trọ?"
" Đây là danh xưng của một giáo phái nước ngoài, " Thâm Vũ giải
thích: " Giáo lý của tôn giáo này cho rằng tất cả mọi người trên thế giới
này đều do phạm phải tội ác ở Kim Sắc Thần Quốc mà rơi xuống phàm trần làm người,
thế giới này cũng là nơi ác ma thống trị , mà những người đó đều được gọi là 'Hắc
Tâm ma' .'Hắc Tâm ma' bị cho là ác ma thuần túy nhất trên thế giới này, chỉ có
tiến vào 'Sám tội Luyện Ngục' sau nhiều lần luân hồi mới có thể rửa sạch tội
ác. Cho nên..." " Cái nhà trọ này bị một tín đồ của Thần quốc cho là
'Sám tội Luyện Ngục' ."
"Cái loạn thất bát tao gì đây..." Tinh Thần nghe xong vẫn không
hiểu thấu: "Cái này nếu nói có dính
dáng đến nhà trọ có phải có chút gượng ép không? Không thể nào nói nổi
ah."
"Mau nói cho ta biết!" Ngân Dạ vội vàng hỏi: "Là ai? tín đồ
Kim Sắc Thần Quốc?"
Ngân Dạ đối với cái gọi là Kim sắc thần quốc này cực kỳ thống hận! Cái tà
giáo này không những mê hoặc A Thận mà còn liên lụy làm Ngân Vũ cũng phải tiến
vào nhà trọ! Mà bây giờ rõ ràng trong nhà trọ còn tồn tại một tín đồ Kim Sắc Thần
Quốc? Là ai, chẳng lẽ có quan hệ với A Thận sao?
"Tên của nàng là Trương Hồng Na, ở phòng 2210."
Trương Hồng Na, chính là một trong 5 người đại biểu cho hộ gia đình mới họp
mặt với Lý Ẩn lúc trước, cùng với Mộ Dung Thận, Hoàng Phủ Hác và hai người nữa.
Ngân Dạ đối với nàng cũng không có bao nhiêu ấn tượng, chỉ nhớ là một phụ nữ đầy
son phấn, gương mặt có chút phong trần.
"Nàng đảm nhận chức đại tế tự trong Kim Sắc thần quốc." Thâm Vũ
tiếp tục nói: " 'Đại Tế Tự' là một chức vụ khá trọng yếu trong Kim Sắc Thần
Quốc, nàng sở dĩ tiến vào nhà trọ là vì được A Thận báo tin, nên mới một mình
tiến vào nơi này."
Tín đồ Kim Sắc Thần Quốc?
Trong mắt Ngân Dạ lửa giận không ngừng
bốc cháy, mà Ngân Vũ cũng giống như vậy, nàng đối (với) Kim Sắc Thần Quốc căm hận
không thua Ngân Dạ, thân thể nàng không ngừng run rẩy.
Chỉ cần nghĩ đến việc trong nhà trọ có tín đồ của thần quốc là họ không thể
nhịn được!
Dùng danh nghĩa của Thần kể kiếm chác món lợi kếch sù, xem mạng người như cỏ
rác, tà giáo này thật không thể tha thứ!
Bất quá, hận thì hận, nhưng nàng đã là một hộ gia đình trong nhà trọ, căm hận
nàng bao nhiêu cũng không có nhiều ý nghĩa. Dù sao, cho dù mặc kệ nàng để đó,
thì trước sau gì nàng cũng chết trên tay quỷ hồn, hơn nữa chết như vậy so ra lại
càng đáng sợ, thống khổ hơn .
Cho nên, trọng yếu hơn là phải...
Phải tìm được nữ nhân gọi làTrương Hồng Na này tra hỏi ngọn nguồn!
Vì vậy, bốn người lập tức khởi hành, tiến về lầu 22.
Mà lúc này, Trương Hồng Na đang tắm rửa lại phòng 2210.
Trong nhà trọ này nàng không có chút
nào cảm thấy sợ hãi, vì nàng cho rằng mình là đại Tế Tự Kim Sắc Thần Quốc, kiếp
trước chỉ vì lầm đường lạc lối nên mới bị phạt xuống nơi này. Toàn bộ nhân loại,
vài tỷ nhân khẩu đều là tội nhân của Kim sắc thần quốc, bởi vì tổng nhân khẩu
toàn bộ Kim Sắc Thần Quốc tuyệt đối không hề ít, mặc dù là Thần Quốc giáo tổ,
nhưng cũng chỉ là người phụ trách khu vực địa cầu này mà thôi. Còn nàng may mắn
được tuyển vào vị trí đại Tế Tự, thực là vinh hạnh bực nào ah!
Mục đích của Đại Tế Tự là tìm kiếm
tín đồ có khả năng nhập giáo, thuyết phục bọn hắn thoát ly khỏi sự cám dỗ của
hắc tâm ma. Căn cứ giáo lí Thần Quốc, Hắc Tâm ma thuộc về giai cấp thống trị ở
nơi này, bọn hắn hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt nhân loại, dùng "Khoa học"
để lừa bịp làm mọi người càng thêm sa đọa, cũng thực hành chế độ tư hữu, nhằm
khơi mào dục vọng nhân loại, trong lịch sử loài người xảy ra rất nhiều cuộc chiến
tranh , đều do Hắc Tâm ma âm thầm thao túng , bởi vì bọn họ sử dụng dục vọng của
nhân loại làm cho loài người càng thêm sa đọa. Trừ điều đó ra, những giáo phái
khác ngoài Kim Sắc Thần Quốc đều là vũ khí của "Hắc Tâm ma" dùng để
khống chế tâm lý nhân loại, điều này là không thể nào tha thứ.
Mà nhà trọ này, nàng cho rằng nó chính là sám tội Luyện Ngục. Tu luyện tới
tình trạng đại Tế Tự này, nàng tin tưởng cho dù mình tiến vào sám tội luyện ngục
cũng sẽ không chết, cho dù chết, cũng có thể trở về Thần Quốc. Chỉ là, nàng đối
với chính mình yêu cầu cực cao, cần phải tu luyện thêm nữa, như vậy mới có cơ
hội đi tổng bộ Châu Âu, thậm chí có cơ hội tiếp xúc với quản lý cao tầng nhất
Kim Sắc Thần Quốc.
Tắm rửa xong, ra khỏi phòng, nàng
đang lau cơ thể bỗng nghe bên ngoài có tiếng chuông cửa.
"Ai vậy?" Nàng cau mày, mặc lại áo tắm đi ra ngoài.
Vừa mở cửa đã
nhìn thấy Kha Ngân dạ, Kha Ngân vũ, Biện Tinh Thần và Bồ Thâm Vũ bốn người đứng
ở cửa ra vào.
"Các ngươi... Tới làm cái gì?"
"Ngươi..." Ngân Dạ vừa mới mở miệng, nhưng nhìn thấy nàng vẫn
đang mặc áo tắm nên nói: "Ngươi trước hết đi thay quần áo đi, chúng ta có
chuyện muốn hỏi ngươi."
Lần này thái độ nghiêm túc, làm nội tâm Trương Hồng Na thịch một tiếng.
Hắn phát hiện cái gì sao? Phát hiện ta chính là đại Tế Tự Thần Quốc? tên Hắc
Tâm ma giảo hoạt chết tiệt!
"Không cần. Cứ như vậy đi." Nàng cứ như vậy mà nói: "Các
ngươi vào đi."
Ngân Dạ cũng không có thời gian dây dưa với nàng, liền tiến vào. Sau đó,
Trương Hồng Na ngồi xuống, nhếch chân bắt chéo, nói: "Như thế nào? Đến có
chuyện gì?"
Ngân Dạ đầu óc đã tỉnh táo lại, hỏi: "Trương Hồng Na tiểu thư... Ngươi
sau khi tiến vào nhà trọ này, có cảm nghĩ gì không?"
Không thể ngay lập tức hỏi nàng, làm như vậy rất có khả năng nàng sẽ không
thừa nhận.
Nhưng không nghĩ tới nàng lại trực tiếp nói: " Cách nghĩ? Rất đơn giản.
Cái chỗ này rất không tồi đâu, đối với 'Hắc Tâm ma' mà nói, thực là trụ sở
tương đối xa hoa. Các ngươi nên cảm tạ Thần Quốc đã cho các ngươi một cơ hội
chuộc tội..."
Ngân Dạ không nghĩ tới nàng lại chính miệng nói ra!
"Các ngươi tới tìm ta muốn hỏi cái gì? Phương pháp thoát ly khỏi sám tội
luyện ngục? Các ngươi hết hy vọng rồi, chỉ có thể không ngừng luân hồi mà chuộc
lại tội ác của mình. Đúng rồi, Kha Ngân vũ, ngươi nên cảm tạ tín đồ Diệp Phàm
thận, nếu như không nhờ có hắn, linh hồn ngươi sau này sẽ bị thần quốc tru diệt,
vĩnh viễn không siêu sinh, chỉ có ở nơi này ngươi mới có khả năng được cứu rỗi."
Ngân Dạ và Ngân Vũ tức khắc cảm thấy một cỗ lửa giận vọt lên não, Ngân Vũ
xông lên trước cho nàng một bạt tai!
Cái bạt tai này phi thường nặng, làm Trương Hồng Na té trên mặt đất!
"Ngươi..." Nàng kinh ngạc nhìn Ngân Vũ, giận dữ, quát:
"Ngươi cái đồ Hắc Tâm ma chết tiệt, rõ ràng dám đánh ta? Ta là đại Tế Tự
Kim Sắc Thần Quốc! Ngươi đã phạm vào tội nghiệt cỡ nào, để cho ta tới giết tên
hắc tâm ma như ngươi đi!"
Ngân Dạ lập tức tiến lên nắm lấy cổ áo nàng, lạnh lùng nhìn nàng. Tức khắc,
xuân quang lộ ra dưới lớp áo tắm, nhưng Ngân Dạ không thèm nhìn, giận dữ nói với
nàng: "Dám ở trước mặt ta nói muốn 'Giết' Ngân Vũ, ngươi sẽ vì những lời
này mà trả giá!"
Ngân Dạ đối với Trương Hồng Na đã nổi lên sát tâm, bản thân hắn hận thấu
xương Kim Sắc Thần Quốc, hơn nữa hắn còn
vì Ngân Vũ mà giết chết A Thận và Hạ Tiểu Mỹ hai người, hắn không ngại giết
thêm một tên tín đồ thần quốc nữa đâu!
"Hắc Tâm ma, ngươi dám uy hiếp ta?" Trương Hồng Na vội vàng túm lấy
tay hắn: "Ngươi dám dùng bàn tay bẩn thỉu này chạm vào người ta? Thần Chủ ở
trên, ngươi sẽ bị Thần Quốc triệt để hủy diệt! Ngươi hãy chờ cho đến khi bị thần
chủ thẩm phán đi!" Nữ nhân này, thực sự nghĩa tới tương lai sẽ giết bọn hắn,
như vậy Ngân Dạ cũng không cần tánh mạng của nàng ta!
Thời điểm đang chuẩn bị động thủ,
nàng lại cười lên ha hả: "Ngươi muốn giết ta thì động thủ đi! Ngươi chỉ
làm gia tăng tội nghiệt của ngươi mà thôi! Mà ta, sẽ tới Thần Quốc suốt đời! Suốt
đời!"
0 nhận xét:
Post a Comment