"Phong..."
Công
Tôn Diệm ngây người tại chỗ, nỗi kinh hãi sau khi giải xong bí ẩn của nhà kho
còn chưa tan đi, Phong Liệt Hải vốn đứng trước mặt vậy mà đột nhiên biến mất!
hai trùng kích cực lớn đánh vào đại não làm hắn nhắt thời không kịp phản ứng
lại, đứng tại chỗ sửng sốt ba giây!
Nhưng
Công Tôn Diệm rất nhanh, lập tức nhảy về phía sau, bắt đầu vung chân chạy vội!
Lầu
ba! Có một con quỷ đã tiến vào lầu 3!
Công
Tôn Diệm xông qua nguyên 1 đám sảnh triển lãm, lúc này trái tim hắn nhảy lên bang
bang, bất quá, chạy hồi lâu, quay đầu lại nhưng không hề thấy cái gì biến hóa, mới
thoáng nhẹ thở ra. Huyết tự sau khi có người chết, phải 1 thời gian ngắn nữa
mới tiếp tục giết người, theo lý thuyết, hắn tạm thời vẫn an toàn.
Nhưng
hắn liên tưởng đến giả thiết Tiểu Dạ Tử đưa ra. Vừa rồi người cầm đèn dẫn đường
đúng là Phong Liệt Hải! Chẳng lẽ, người cầm đèn dẫn đường sẽ trở thành đối
tượng giết chóc hàng đầu trong mắt quỷ hồn?
Nhưng
Công Tôn Diệm rất nhanh chối bỏ cách nghĩ này, nếu là như vậy, sáu người chấp hành
huyết tự, mỗi 1 lần đốt đèn lại chết 1 người, vì cái gì phải cần tới 9 ngọn lửa?
Bởi làm như vậy tử lộ lộ ra quá mức rõ ràng, cũng không thể cân bằng được độ
khó của huyết tự.
Chỉ
có thể giải thích như vậy, quỷ tuy rằng không giết người, nhưng dưới 1 vài tình
huống vẫn sẽ ra tay.
Hắn lúc
này tiến vào sảnh triển lãm số 1 tại lầu 3, nấp sau 1 tủ kính, đồng thời cảnh
giác 4 phía. Trước mắt, Công Tôn Diệm tuy rằng vô cùng hoảng sợ, thế nhưng vẫn
bảo trì được tỉnh táo. Hắn với tư cách là kiểm sát trưởng, tố chất tâm lý chắc
chắn hơn hẳn người thường, biết rõ trong tình huống này càng bối rối chết càng
nhanh.
Đèn
dẫn đường lúc này đang trên tay hắn. Còn tay phải thì đang nắm tờ giấy kia.
Trí
nhớ của Phong Liệt Hải sẽ không sai , hắn dựa theo trình tự trong từng dãy tủ
mà viết lại, như vậy, liền đại biểu cái này chính là nhắc nhở sinh lộ, biểu thị
thực sự có 1 con quỷ được dấu bên trong nhà kho!
Như
vậy, rốt cuộc là trong tất cả dãy tủ của mọi người đều dấu 1 con quỷ hay chỉ 1
hộ gia đình đặc biệt nào đó?"Trong tủ có một con quỷ" là dãy tủ phòng
ngự đạo cụ. Như vậy là trong dãy tủ đó có qủy sao? Hay vẫn là những dãy tủ khác...
Không
nên mở ngăn kéo ra, trong tủ có 1 con quỷ. Nhưng sự thật là, đã có rất nhiều hộ
gia đình mở ngăn tủ ra rồi! Như vậy cái này có nghĩa con quỷ đã được thả ra rồi
sao?
Nhà
trọ là chỗ tránh nạn cuối cùng của hộ gia đình, cũng là khu vực an toàn vô hạn
tuyệt đối để hộ gia đình sau khi chấp hành huyết tự thả lỏng tinh thần. Nhưng nếu
như có 1 con quỷ được phóng thích mà nói..., như vậy, nhà trọ chẳng lẽ đã bị
quỷ xâm nhập? Thế nhưng quỷ không thể nào tiến vào nhà trọ đó! Như vậy, con quỷ
được phóng thích tới nơi nào? Bên ngoài Nhà trọ sao? Cái đó và hộ gia đình mất
tích cùng với nhà kho đóng cửa có liên quan sao?
Trải
qua rất nhiều liên tưởng và suy nghĩ, cuối cùng hắn không thể không tiếp nhận 1
sự thật, chính là con quỷ kia đã được thả ra! Đoạn mật mã này không thể nào chỉ
là trùng hợp mà xảo diệu như vậy. Hơn nữa, chính như lời nói của Bồ Liền Sinh, sau
khi nhà kho xuất hiện, tỉ lệ tử vong trong huyết tự ngược lại nâng lên, đây
không phải với câu "Đạo cụ kỳ thật là tử lộ" hoàn toàn ăn khớp sao?
Công
Tôn Diệm càng nghĩ càng kinh hãi lạnh mình. Nếu như, thực sự có 1 con quỷ tùy
thời tùy khắc có thể tàn sát hộ gia đình, như vậy đi chấp hành huyết tự còn có
ý nghĩa gì? Có khi nào rời khỏi nhà trọ cũng vẫn bị đuổi giết? Vì sao lại không
phát hiện điểm này sớm chứ? Vì cái gì lại hoàn toàn bị lừa gạt nữa?
Công
Tôn Diệm cầm điện thoại ý định gọi điện. Nhưng lại hắn lập tức đè ý nghĩ này xuống.
Không!
Không
thể gọi điện!
Hắn ý
thức được một vấn đề. Nếu như con quỷ kia thực sự đã thoát ra, như vậy nó đang
ở nơi nào? Ở nơi nào?
Chỉ
cần không phải trong nhà trọ, bất kỳ 1 chỗ trên thế gian này cũng được!
Không...nói không chừng lúc này, nó đang ở bên cạnh mình cũng có thể! Chắc chắn
có 1 người trong nhà trọ là quỷ giả trang, là ai không ai biết? Chuyện này,
tuyệt đối không thể nói cho bất luận kẻ nào!
Hắn hạ
quyết tâm nếu như lần huyết tự này có thể còn sống, sau khi trở về nhà trọ hắn
sẽ lập tức tham gia huyết tự chỉ thị cấp ma vương! Hiện ở thời điểm thập tử
vô sinh này, đây là phương pháp duy nhất còn có cơ hội tìm đường sống!
Công
Tôn Diệm nghĩ đến đây liền thả điện thoại vào túi áo, hít sâu 1 hơi. Hắn biết,
trước mắt nhất định phải toàn lực ứng phó hoàn thành xong huyết tự này! Trong
nhà trọ không có 1 hộ gia đình nào chịu vì hắn hi sinh huyết tự cứu hắn trở về!
Coi như là chí thân, chỉ sợ cũng không có khả năng nguyện ý hy sinh lớn như thế.
Dù sao chấp hành thành công 1 lần huyết tự đại biểu cho 1 lần tính mệnh của
chính mình a!
"Lần
này ở độ khó huyết tự lần thứ 8 ta sẽ chết sao? Ta cứ như vậy mà chết sao?"
Công
Tôn Diệm sau khi tiến vào trà trọ có thể sống đến bây giờ hoàn toàn là ỷ lại
vào mấy vị trí giả. Sau huyết tự trò chơi, hắn mang ơn thần cốc Tiểu Dạ Tử, lại
thêm trí tuệ của mình, hắn lựa chọn gia nhập Thần Cốc Minh. Nhưng hôm nay rõ
ràng lại phát hiện, những người bên cạnh mình căn bản không thể tin tưởng.
Thậm
chí, hắn từng có ý nghĩ xấu nhất. Con quỷ kia có khả năng xâm nhập vào nhà trọ
rồi hay không? Dù gì đó cũng không phải 1 huyết tự bình thường!
Công
Tôn Diệm tiến vào nhà trọ, đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Thậm chí không
tiếc giải trừ hôn ước với người yêu Lâm Thân Na, cũng nói với cha mẹ rằng mình
sẽ ở bên ngoài du lịch một đoạn thời gian, để bọn họ không lo lắng.
"Cha,
mẹ, hài nhi bất hiếu, có lẽ không thể phụng dưỡng 2 người quãng đời còn lại rồi.
Thân Na, hi vọng em hạnh phúc."
Công
Tôn Diệm tuy rằng tim như bị đao cắt, nhưng cũng biết, hôm nay phải nhất định
liều chết đánh cược 1 lần. Hắn hiện tại có hai lựa chọn, thứ nhất, trở lại tầng
hai, thứ hai, lên tới tầng bốn thậm chí thẳng đến tầng năm.
Bất
kể làm thế nào, đều rất nguy hiểm. Mà sinh cơ, chỉ có tìm được lửa quỷ!
Hắn
cuối cùng đưa ra quyết định.
Đi
lên! Tìm được lửa quỷ thì còn có đường sống! Trái lại, giao mạng nhỏ tại đây!
Hắn
với tư cách là kiểm sát trưởng, đã tự tay lên án vô số tội phạm, hơn nữa một
mực công chính liêm minh. Cả đời này hắn ngẩng đầu không thẹn với trời, cúi đầu
không thẹn với đất. Cho dù biết rõ đắc tội không ít người, thậm chí ở thành phố
K vì điều tra Lý Ung mà nguy hiểm tánh mạng, hắn đều không hối hận.
Chưa
từng hối hận!
Cho
dù hắn chết tại đây, nhưng hắn tự tin nhân sinh mình đã trải qua vô oán vô hối!
"Cha,
mẹ, Thân Na..."
Công
Tôn Diệm bước đi như bay, không ngừng phóng về phía cầu thang. Tuy cảm giác sợ
hãi đem cơ thể hắn gần như đóng băng, máu cũng bắt đầu ngược dòng, thế nhưng hắn vẫn tiếp tục chạy về phía trước!
Vọt
tới tầng 4, hắn vẫn không dừng bước, 1 hơi chạy tới tầng cao nhất, tầng 5!
Vừa
bước lên tầng 5 hắn lập tức xông vào 1 sảnh triển lãm, sau đó nhanh chóng đóng
cửa lại! Lưng dựa vào tường không ngừng thở hổn hển, nhìn phía trước từng dãy văn
vật trân quý. Ở nơi này trưng bày đã là văn vật thời đại Tống nguyên Minh Thanh
rồi.
Công
Tôn Diệm không ngừng chạy qua lại trong đại sảnh, tìm kiếm có ngọn lửa nào ở
đây hay không. Bất kỳ một con quỷ nào nếu như tiến vào tầng này, kết quả chờ
đợi hắn chính là Phong Liệt Hải!
Nói
cho cùng "Quỷ bình thường sẽ không giết người" rất rõ ràng muốn cố ý
dẫn dụ hộ gia đình tiếp cận quỷ hồn, thông qua đèn dẫn đường đem quỷ rời đi.
Nhưng một khi làm như vậy kết cục chính là cửu tử nhất sinh. Chỉ cần tiếp cận
quỷ, sẽ không có cơ hội đảm bảo sống.
Công
Tôn Diệm bước vào sảnh triển lãm số 19.
Bởi
vì mặt đất được trải thảm cho nên hắn có thể yên tâm chạy. Mà vừa tiến vào gian
triển lãm này thân thể hắn đình trệ. Hắn phát hiện trong 1 tủ kính có 1 ngọn
lửa lập lòe!
Đã
tìm được!
Công
Tôn Diệm lập tức chạy nhanh tới! Hắn một tay mở tủ thủy tinh sau đó, bắt được
ngọn lửa màu trắng kia.
"Thật
tốt quá..."
Nhưng
đúng lúc này, ngọn lửa màu trắng trở nên ngày càng lạnh lẽo, làm hắn thiếu chút
nữa phải buông ra! Thoáng 1 cái, ngọn lửa đang trôi nổi như ma trơi bỗng biến
thành màu đen!
Công
Tôn Diệm hai mắt trợn trừng, nhưng hắn không lập tức đem ngọn lửa bỏ vào đèn dẫn
đường. Ngọn lửa là thứ vô cùng quỷ giá, vì quỷ dẫn đường, cuối cùng chết không
chừng chính là bản thân mình! Dẫn quỷ rời đi chẳng khắc nào đem mình và nó trói
buộc lại với nhau!
Hắn
lập tức rút lui rời khỏi sảnh triển lãm số 19, tiến vào sảnh triển lãm số 20.
Căn cứ bản vẽ mặt phẳng, cách đó không xa, có 1 cầu thang! Nhất định phải dọc theo
cầu thang kia tới tầng 4!
Mà
lúc này, ngọn lửa trong lòng bàn tay, thủy chung vẫn là màu đen, hơn nữa, cảm
giác lạnh lẽo cùng ngày càng mạnh mẽ.
Phảng
phất, giống như quỷ đang không ngừng tiếp cận!
Công
Tôn Diệm bỗng nhiên nghĩ tới một việc.
Hắn
hiện tại, sẽ không phải đang tiến tới dần vị trí của quỷ hồn chứ?
Thế
nhưng quay đầu lại? Vậy cũng chẳng phải chui đầu vào lưới sao?
Nhưng
nếu như sử dụng đèn dẫn đường, thì vô luận mình tới nơi nào thì quỷ hồn cũng sẽ
theo sau, thật không biết bản thân mình cách nó bao xa đây? Hắn không muốn nối
gót theo Phong Liệt Hải!
Ngọn
lửa ngày càng thêm sẫm màu, lúc này chung quanh trong phạm vi 30m không hề có
bất kỳ chướng ngại vật. Nói cách khác, con quỷ kia đang đứng trong phạm vi tầm
nhìn thông thường, nhưng hắn lại không thể nào thấy được!
Không
có lựa chọn! cuối cùng hắn chỉ có thể đem ngọn lửa bỏ vào trong đèn, nhen nhóm
lên!
Cũng
trong chớp mắt này, hắn cảm giác tánh mạng đang đếm ngược theo thời gian.
Nhân
sinh từng màn 1 lướt qua đầu hắn. Từ nhỏ, lập chí trở thành nhân viên công vụ,
chủ trì chính nghĩa, lấy lại công bằng cho dân chúng không có quyền thế, thề
sống chết bảo vệ tôn nghiêm pháp luật! Thông qua kỳ thi trở thành kiểm sát
trưởng, cũng vẫn cương trực công chính, hơn nữa một mực chú trọng điều tra tư
pháp **. Bởi vì tư tưởng suy nghĩ giống nhau, mới quen biết và yêu luật sư Lâm
Thân Na, cuối cùng nhất...
Ở
thành phố này, điều tra hành vi phạm tội của Lý Ung, phụ thân Lý Ẩn nên mới bị
đẩy vào nhà trọ. Trên thế giới này căn bản không có thiện hữu thiện báo, ác hữu
ác báo.
Ngọn
lửa màu đen chậm rãi thiêu đốt, mà giờ phút này, Công Tôn Diệm vung chân lên bắt
đầu chạy. Tuy nhìn không tới, nhưng hắn biết rõ, quỷ đang ở ngay bên cạnh hắn.
Mà khi ngọn lửa thiêu đốt không còn, hắn, sẽ nghênh đón thời khắc cuối cùng
tuyệt vọng nhất! .
0 nhận xét:
Post a Comment