2/28/2016

Posted by Unknown |


Trương Hồng Na đi ra ngoài hành lang. Nàng đang ôm trong lòng cuốn nhật ký, dù sao nó cũng làm cho nàng rất để ý.


Trong nhật ký, hồi ức của Anna về cái chết của phụ thân cũng làm cho Trương Hồng Na ít nhiều có chút cảm xúc. Lúc trước, chính là vì phụ thân qua đời, nên nàng mới muốn tìm kiếm một nơi nương tựa tinh thần, từ đó gia nhập vào Kim Sắc Thần Quốc. Phụ thân của Trương Hồng Na cả đời đều khổ cực, sinh hoạt trong nghèo khó nhưng là một người trung thực. Thời điểm phụ thân chết làm Trương Hồng Na rất bi thương. Nhưng từ khi nàng gia nhập Kim Sắc Thần Quốc, nàng cho rằng, chỉ cần nàng hảo hảo tu luyện, tương lai cũng có thể khiến cho linh hồn phụ thân tiến vào Kim Sắc Thần Quốc.


Cái gì gọi là Thần đây?


Trước kia Trương Hồng Na đã từng cân nhắc qua vấn đề này. Phụ thân cả đời mệt nhọc, cần cù và thật thà, hơn nữa phụ thân cũng rất sùng Phật, tin tưởng một người chỉ cần có ý chí từ bi thì có thể được phù hộ, bình an sống tới cuối đời.


Phụ thân giúp đỡ rất nhiều người, chẳng bao giờ so đo được mất. Phụ thân cũng nhiều lần nói với nàng, tiền, chỉ cần đủ là được. Không cần quá mức chấp mê, bằng không, sẽ mất đi chính mình.


Là một người đã nhiều tuổi, cho dù mình có vất vả như thế nào, chỉ cần người thân bạn bè mở miệng, ông không bao giờ chối từ. Người bên cạnh vô luận có gặp bao nhiêu khó khăn, đều chủ động động thân tương trợ. Cho nên nhân duyên của ông rất tốt, nhưng cũng không thiếu lần bị mẫu thân oán trách. Phụ thân vẫn kiên trì lối sống như vậy, ông tin tưởng người tốt có tốt báo.


Thời điểm phụ thân chết đi, nàng rất khó có thể chấp nhận, ông là chết ở trong lao tù.


Ở chỗ nhà xưởng phụ thân đang làm, điều tra ra có người biển thủ công quỹ, nhưng người đó có ô dù phía sau, cuối cùng lấy phụ thân ra làm tốt thí.


Trương Hồng Na cảm giác cuộc sống nhân sinh của phụ thân chẳng khác gì chuyện cười.


Hết thảy đều là Hắc Tâm ma. Bởi vì Hắc Tâm ma thống trị cái thế giới này, cho nên người thiện lương như phụ thân không thể nào sống sót. Theo như lời diễn thuyết lúc đó của Bàng Thiên tú, làm Trương Hồng Na cảm nhận được hi vọng mới.


Cũng bởi vậy nàng càng căm hận Hắc Tâm ma. Tất cả Hắc Tâm ma đều không thể tha thứ , mà chỉ có tiến vào Thần Quốc tu luyện, mới có thể siêu thoát hết thảy.


Chỉ có làm như vậy  mới có thể làm cho phụ thân hoàn toàn yên nghỉ.


Nàng chính là ôm ý nghĩ như vậy gia nhập Kim Sắc Thần Quốc đấy. Chính vì vậy đối với thành viên chấp pháp Hắc Tâm ma, nàng mới cảm thấy cách làm đó không hề phản cảm. Lúc trước mẫu thân ngăn cản như thế nào, nàng vẫn giữ vững lập trường của mình như vậy.


Mà sau khi rời khỏi phòng, nàng nhận thấy hành lang cũng biến hóa rất lớn. Quả thực, giống như bản thân cả con thuyền này đã xảy ra biến hoa! "Tất cả là chuyện gì?"


Trương Hồng Na bắt đầu mơ hồ, nơi này hẳn là...


Lúc này nàng không chú ý tới, ở đoạn rẽ phía sau lưng nàng, có một nữ nhân tóc dài, thân thể vặn vẹo đang đứng!


Nàng bỗng nhiên quay đầu lại, thế nhưng, không hề nhìn thấy một ai.


"Thần Chủ, thỉnh phù hộ ta đi..."


Nàng cứ hy vọng, nhưng trong nội tâm Trương Hồng Na càng ngày càng cảm giác bất an. Nàng cảm giác được, dường như chính bản thân mình không tin tưởng vững chắc vào lực lượng Thần Quốc như mình đã tưởng.


Làm sao có thể? Chính mình là đại Tế Tự, là đại Tế Tự được Michel tiên sinh thừa nhận ah! Đại Tế Tự, nàng không thể nào bị sám tội luyện ngục tổn thương!


Sẽ không, tuyệt đối sẽ không đâu...


Trương Hồng Na đi lại trên hành lang rất nhanh, nàng muốn rời khỏi nơi này đi lên boong thuyền. Con thuyền này biến hóa đáng sợ đã quá mức lý giải của nàng rồi.


Dù sao, giáo lí Thần Quốc đối (với) sám tội Luyện Ngục miêu tả thật sự quá ít.


Cùng một thời gian, bọn người Ngân Dạ đang ở trong khoang thuyền cực lớn không ngừng qua lại. Dọc theo cầu thang tiến xuống dưới, cuối cùng tiến vào bên trong khoang thuyền.


Lúc này mới có người phát hiện ra không nhìn thấy Trương Hồng Na đâu.


"Ta nhớ ra rồi, " Hứa Nhiêu bỗng nhiên nói: "Nàng có lẽ trước đó đã tiến vào trong khoang thuyền, hiện tại, không biết thế nào?"


Ngân Dạ căn bản không quan tâm tới chết sống của nữ nhân này, với hắn mà nói, nàng chết đi lại càng tốt.


Bây giờ hắn đang suy nghĩ, làm như thế nào để ứng đối với cục diện trước mắt. Quỷ đã xuất hiện, nói cách khác nhắc nhở sinh lộ cũng đã xuất hiện.


Kế tiếp nên làm cái gì đây?


Con thuyền Nguyệt Quang này, tại sao lại biến thành một con thuyền khác?


"Ngày 5 tháng 7 năm 2007


Hôm nay mụ mụ mua quần áo mới cho ta. Là một kiện lễ phục dạ hội thuần trắng, ta rất ưa thích. Nàng nói, đến lúc đó liền để cho ta mặc bộ váy này.


Chuyện ngày hôm qua, mụ mụ dường như đã quên hoàn toàn. Vết son trên gương đã lau sạch sẽ, con dao găm cũng bị cảnh sát mang đi.


Ta rất ưa thích bộ lễ phục dạ hội màu trắng kia. Trong nhất thời, ta cảm thấy tâm thần buông lỏng, không còn khẩn trương nữa. Mụ mụ cuối cùng sẽ không hại ta đâu.


Thế nhưng, mụ mụ khẳng định biết rõ chủ nhân của con dao găm và dòng chữ kia.


Nhưng tâm tình vui vẻ của ta rất nhanh liền biến mất. Bởi vì, khoảng mười giờ, Bạch Lily lại đến.


Thời điểm ta mở cửa cho nàng, ta cảm thấy rất tức giận. Thật sự rất muốn nói với nàng mẫu thân không có nhà để nàng rời đi.


Sau khi nàng vào nhà, mẫu thân lập tức tiếp đón nàng, thoạt nhìn quan hệ giữa mụ mụ và nữ nhân kia không tồi. Không có biện pháp, ta nghĩ dứt khoát nhắm mắt làm ngơ.


Nhưng nàng gọi ta lại.


Dường như mụ mụ đã nói cho nàng ta biết chuyện về dòng chữ và con dao găm, nàng ta hình như rất quan tâm tới chuyện này. Vô luận nàng hỏi ta như thế nào, ta chỉ làm mặt lạnh với nàng, nói rằng ta không sao.


Sau đó, nàng đột nhiên hỏi ta: 'Vết son môi kia viết cái gì?'


Xem ra mụ mụ không nói cho nàng biết chuyện này.


Vì vậy ta trả lời nàng, là 'Hắc Tâm ma chết' bốn chữ này. Sau khi nàng nghe rõ ràng, con mắt trừng lên thật lớn.


Sau đó, Bạch Lily nhìn mụ mụ, bỗng nhiên nói: 'Độ thành kính của ngươi rõ ràng chưa đủ.'


Độ thành kính? Ta không rõ vì cái gì nàng lại nói như vậy với mụ mụ. Sau đó nàng ngồi xuống nói chuyện với mụ mụ thái độ tràn đầy cao ngạo: 'Ngươi đã quên sao? Lúc trước, là ai dẫn đạo ngươi? Hiện tại ngươi muốn đổi ý sao?'


Bộ dạng của mụ mụ thoạt nhìn lại càng thêm khẩn trương, nàng lập tức nói: 'Không có, tuyệt đối không có chuyện như vậy!'


'Trong lòng của ngươi tự hiểu. Ngươi vẫn là hối hận với chuyện kia. Ngươi phải biết đây là khinh nhờn nghiêm trọng cỡ nào.'


Ta không rõ vì sao nữ nhân họ Bạch này lại dùng từ ‘khinh nhờn’ và ‘nghiêm trọng’ với mẫu thân. Ta nhìn nàng hằm hằm, căm hận đối với nàng lại càng thêm sâu nặng.


'Ta không hối hận.' mụ mụ nói tiếp: 'Ta cũng tin tưởng làm như vậy là biện pháp tốt nhất.'


Lúc mụ mụ nói chuyện hoàn toàn không dám ngẩng đầu, trước mặt Bạch Lily nàng lại kinh sợ như thế. Vì cái gì nàng lại biểu lộ ra thấp kém như vậy? Trong ấn tượng của ta mẫu thân không phải là người như thế.


'Ngươi đang nói xạo.'


Ánh mắt của nàng giống như độc xà nhìn mụ mụ, tiếp tục nói: 'Nếu không phải như vậy, ngươi sẽ không làm như thế. Ngươi thủy chung đang trốn tránh, ngươi không muốn đối mặt. Kỳ thật ta cũng không tán thành, chúng ta tiến hành bước cuối cùng trên con tàu Bạch Dương, ngươi có thể làm liên lụy mọi người. Thế nhưng, tỷ tỷ ngươi đảm bảo nói, ngươi không có vấn đề. Ngươi nên minh bạch, ngươi so với tỷ tỷ của mình, kém hơn bao nhiêu.'


A di?


Vì cái gì nàng lại nói tới A di?


'Nhan lăng tiêu.' Bạch Lily nghiêm nghị nói: 'Ngươi đến cùng đang do dự cái gì? Chẳng lẽ ngươi không tin đó là cứu rỗi lớn nhất của chúng ta sao?'


'Đừng nói nữa...' mụ mụ bỗng nhiên nhìn về phía ta, nói với Lily: 'đừng ở trước mặt Anna nói những lời này...'


'Ngươi im ngay cho ta!' Bạch Lily bỗng nhiên nói: 'Ngươi rõ ràng còn biến thành cái dạng này, chẳng lẽ ngươi thật sự không sợ bị trừng phạt sao?'


Trừng phạt? Nàng đến cùng muốn nói gì?


'Thời gian lên con tàu Bạch Dương đã ngày càng gần rồi, nếu như ngươi không hạ quyết tâm được thì đừng tới! Nếu như không do tỷ tỷ của ngươi Nhan Lăng Âm, cơ hội tốt như vậy căn bản không tới phiên ngươi!'


Giờ phút này căm hận của ta đối với nữ nhân này đã lên tới tột đỉnh rồi.


Sau đó, nàng cũng không thèm nói lời nào mà đi thẳng đến cửa lớn. Mà ta thì nhanh chóng theo đuôi nàng. Ta muốn biết, nữ nhân này rốt cuộc là thần thánh phương nào.


Tốc độ đi đường của nàng rất nhanh, mà ta vì không muốn nàng biết mình bám theo, nên tốn không ít công phu.


Không bao lâu, ta thấy nàng tiến tới trước một chiếc xe con, người ngồi trên ghế chính là nam nhân đại hồ tử Mạc Tuấn.


Lúc ấy ta mượn vách tường dây thường xuân, che khuất thân ảnh, lắng nghe đối thoại của bọn hắn.


Nàng đi đến mở cửa rồi ngồi vào trong xe, sau đó nổi giận đùng đùng nói: 'Nhan lăng tiêu căn bản không thích hợp, ta phản đối cho nàng lên tàu Bạch Dương, nàng và Nhan Lăng Âm căn bản không giống nhau!'


Mạc tuấn tựa hồ cũng đồng ý với cái nhìn của nàng: 'Đúng thế. Nhưng, Michel tiên sinh nhiều lần khích lệ nàng, chúng ta cũng không có cách nào ah. Được rồi, ý của Michel tiên sinh, chúng ta cũng không nên vi phạm.'


Ta càng nghe càng hồ đồ, như thế nào lại lòi ra một người ngoại quốc?


Điều này làm cho ta nhớ lại hình tượng người ngoại quốc của pho tượng.


Chẳng lẽ giữa cái này có mối liên hệ?


Ta cho rằng mụ mụ có khả năng gia nhập vào một đoàn thể quỷ quái nào đó. Cái đòan thể này dường như đang tiến hành một chuyện gì đó rất nguy hiểm. Đến tột cùng là chuyện gì?


Vô luận như thế nào, ta cũng hy vọng có thể biết rõ.


Về sau, chiếc xe rời đi.


Ta trở về nhà, mụ mụ sớm đã đi ngủ. Nhưng ta căn bản không ngủ được, muốn viết cho xong nhật ký.


Mà chuyện kinh khủng cũng là từ thời điểm này phát sinh.


Mở ngăn kéo ra, ta phát hiện, bên trong có một trang giấy. Bên trên tràn ngập dòng chữ 'Hắc Tâm ma chết' !


Ta sợ hãi kêu lên một tiếng! Đây là chuyện gì? Chuyện gì đang xảy ra?


Nhưng không riêng chỉ như thế. Về sau, ta mở tủ quần áo, phát hiện bộ lễ phục màu trắng  mụ mụ mua cho, bị một con dao găm còn mới đâm vào, bên trên lại viết 4 chữ, 'Hắc Tâm ma chết' !"


Nhìn đến đây, Trương Hồng Na cũng cảm giác có chút nổi da gà.


Ý định lật tiếp một trang giấy, nàng bỗng nhiên chú ý tới cái gì đó... sau đó nàng liền hít một hơi khí lạnh. Chỉ thấy vách tường chung quanh nàng rậm rạp chằng chịt những chữ viết bằng máu!


Nội dung đều là "Hắc Tâm ma chết" !


Vừa rồi, rõ ràng không hề thấy những chữ này đó! Trương Hồng Na lập tức phát hiện, trên mặt đất, trên trần nhà, cũng đồng dạng đều là "Hắc Tâm ma chết" !


Trương Hồng Na nhìn lướt qua những hàng chữ này, sau đó quay đầu lại, nhưng thình lình trông thấy, cuối hành lang đối diện, một kiện lễ phục màu trắng bị dao găm đính lên tường, còn có 4 chữ "Hắc Tâm ma chết" to đùng ở phía trên!


Hàn ý mãnh liệt, làm Trương Hồng Na cảm thấy khủng bố trước nay chưa có.


Nàng rất vững tin, chuyện đề cập tới trong nhật ký, không thể nào là Nhan Lăng Âm, hoặc là bọn người Bạch Lily làm đấy. Đối với những người thuộc về phái cấp tiến, sẽ không làm ra những hành động như vậy mà trực tiếp giết luôn.


Đe dọa Anna , là một người hoàn toàn khác!


Là ai?


Đến tột cùng là ai?


Mà nàng cũng chú ý tới, con dao găm kia là con dao chuyên dụng được Kim Sắc Thần Quốc phát phối để tru giết hắc tâm ma!


Đây là... Chuyện gì? Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?


Sau đó, ở cổ áo bộ lễ phục tuôn ra rất nhiều máu! Vô số chữ ở trên vách tường cũng vậy!


Nàng không khỏi cảm giác sợ hãi, từ sâu trong nội tâm!


Vì cái gì? Thần Quốc rõ ràng đang phù hộ ta, vì cái gì? Ta không phải Hắc Tâm ma, không phải Hắc Tâm ma ah!


Thế nhưng mà, máu giống như suối tuôn ra làm cho nàng run như cầy sấy!


Thần Chủ, Thần Chủ phù hộ ta à!


Vì cái gì Thần Chủ không hiển linh bảo hộ ta?


Vì cái gì!


Trương Hồng Na giờ phút này cảm giác càng ngày càng thêm sợ hãi.


Vì cái gì nội dung trong nhật ký lại sự thật hóa? Con thuyền này chẳng lẽ là du thuyền Bạch Dương?


Anna, nếu như là con gái của Nhan lăng tiêu, linh hồn của nàng cũng nên tiến nhập Thần Quốc chứ, không có khả năng tiếp tục bồi hồi trên con thuyền này! Bọn hắn tuyệt đối không có khả năng tổn thương đại Tế Tự ta đây, sẽ không đâu!


Nhưng sự thật tàn nhẫn lại không như ý nàng.


"Độ thành kính của ngươi còn chưa đủ..."


Nàng bỗng nhiên nhớ lại trong nhật ký, câu nói Bạch Lyli nói với Nhan Lăng tiêu.


Ta còn chưa đủ thành kính sao?


Bởi vì ta còn chưa đủ thành kính sao?


Lúc này, trần nhà ở trên đỉnh đầu Trương Hồng Na,có một bãi máu rất lớn, nó như một quả bóng nước trĩu xuống trên đầu Trương Hồng Na, sau đó từ trong đó vươn ra một bàn tay trắng bệch.


Một gương mặt vặn vẹo, làn da tím tái, cái miệng mở lớn như cái hố đen tối muốn muốt chửng mọi vật, cái miệng dần dần hạ xuống đỉnh đầu Trương Hồng Na...





0 nhận xét:

Post a Comment