8/11/2016

Posted by Unknown |


Xe buýt tiếp tục đi về phía trước. Màn đêm buông xuống, xung quanh đều là những con đường nhỏ, cơ hồ nhìn không thấy bóng người nào. Liền ngay cả ánh trăng cũng rất yếu ớt.


Ngân Dạ thoáng ổn định nỗi lòng, một lần nữa sửa sang lại mạch suy nghĩ.


Sinh lộ nhắc nhở khẳng định đã xuất hiện, như thế nào bắt lấy manh mối tìm kiếm đường sống mới là mấu chốt!


Ba lượt huyết tự chỉ thị trước, Kha Ngân dạ đều phi thường nhạy cảm với những manh mối để rồi tìm ra được sinh lộ, chỉ là, thường thường đều phải cần thời gian.


Mà lúc này, lực chú ý của Hạ Tiểu Mỹ tập trung trên người nữ nhân áo đỏ kính râm.


"Lệ Quỷ", có một loại thuyết pháp chính là khi chết sẽ mặc một bộ đồ đỏ, tuy không biết có đạo lý hay không, nhưng nữ nhân một thân áo đỏ kia, không cách nào không làm người ta chú ý.


Bởi vì nàng nhìn chằm chằm vào cái nữ nhân kia, lại bị nàng chú ý tới.


"Vị tiểu thư kia, " nàng dùng giọng điệu lạnh băng nói: "Ngươi vì cái gì luôn nhìn chằm chằm vào mặt của ta? Tròng mắt đều muốn rớt ra ngoài rồi kìa."


"Ah... Ta..." Hạ Tiểu Mỹ vội vàng khoát tay nói: "Ta, ta không có nhìn chằm chằm vào ngươi."


"Hừ!" nữ nhân đeo kính râm cũng không nói nữa.


Mà Ngân Dạ vẫn nhìn chằm chằm vào cái  thủ ấn kia.


Ngân Dạ lấy điện thoại, mở ra một đoạn video. Hắn đã sớm dự liệu được sẽ có tình huống xóa đi trí nhớ, cho nên sớm có chuẩn bị. Trên thực tế ở túi áo của hắn cắt một cái lỗ nhỏ vừa vặn với camera trên điện thoại, bỏ điện thoại vào bên trong tiến hành quay video.


Từ khi lên xe cho tới lúc ngồi xuống, video thủy chung vẫn tiếp tục quay, hắn giờ phút này lấy ra điện thoại, dừng quay lại. Sau đó, hắn lấy từ trong bọc lấy ra một bao khoai tây chiên, xé mở cái túi khoai tây chiên, thừa dịp những người khác không chú ý bỏ điện thoại di động đang mở video vào, sau đó giả bộ như lấy khoai tây chiên, để xem video. Đương nhiên, hắn đặt điện thoại chế độ yên lặng.


Một chiêu này là học theo Dạ Thần Nguyệt. Giờ phút này trong nội tâm của Ngân Dạ phải chân thành cảm tạ Dạ Thần Nguyệt. Mảnh vỡ khế ước không thể để cho người khác đạt được, cho nên cũng không thể để cho người khác nhìn thấy nội dung của video, vạn nhất bị hành khách phát hiện cũng rất nguy hiểm.


"Không phải chứ?" Hạ Tiểu Mỹ nhìn Ngân Dạ bên cạnh, nói: "Kha tiên sinh ngươi còn có tâm tư ăn khoai tây chiên?"


"Ân, ăn chút đồ thư giãn một tí cũng tốt."


Bởi vì biết rõ lái xe không phải là quỷ, cho nên ngồi ở hàng ghế trước nhất, có thể quay chụp tất cả hành khách, không sợ bỏ sót.


Rất nhanh, nội dung tiến tới chỗ mấu chốt.


Ngân Dạ nhai nuốt khoai tây chiên, nhưng nội tâm lại khẩn trương tới cực điểm. Có thể hay không quay được sự xuất hiện của quỷ hồn?


Ngô hiểu Hà trên màn hình, giờ phút này đang nhìn chung quanh mình. Bất quá video chỉ thấy bóng lưng của hắn, cho nên không thấy rõ lắm nét mặt của hắn. Nhưng rất rõ ràng, thân thể của hắn đang phát run.


Sau đó, đầu của hắn rõ ràng đong đưa trái phải, hơn nữa còn giằng co nhiều lần.


Phát hiện cái gì, vì cái gì lại đong đưa cái đầu.


Ngay sau đó, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, tức khắc cả người ngã nhào trên nền xe! Ngẩng đầu, lúc này, thấy được mặt của hắn.


Mặt của hắn, thoạt nhìn cực độ sợ hãi, hơn nữa còn nhìn chằm chằm vào trần xe, nhưng trên màn hình, trần xe cái gì cũng không có. Hơn nữa, bẩy hành khách kia vẫn ngồi yên, không ai chú ý tới dị thường của Ngô hiểu Hà.


Ngay sau đó, biểu lộ sợ hãi của Ngô hiểu Hà càng thêm  nồng đậm, bỗng nhiên hắn cắn nát ngón tay trỏ, ở sau mông viết một cái gì đó!


Màn hình lập tức tối sầm!


Lại lần nữa sáng lên, Ngô hiểu Hà đã không thấy rồi.


Ngân Dạ ngã hít một hơi lạnh.


Quả nhiên trên mui xe có Lệ Quỷ!


Hắn lập tức đặt túi khoai tây xuống, từ trong túi tiền lấy ra ba bốn khỏa thủy tinh cầu, mấy khối thủy tinh này là hắn có ý dự phòng cho những tình huống như thế này , cố ý ném trên mặt đất, chân lại như không cẩn thận đá phải, thủy tinh cầu lăn rơi xuống phía sau.


Không thể để Lệ Quỷ phát hiện, ta phải đi xem xét Ngô hiểu Hà đã viết cái gì.


Ngân Dạ lập tức đứng lên, nói: "Ah nha, thủy tinh cầu của ta." Sau đó từng bước một đi về vị trí cái thủ ấn kia. Cúi người, thời điểm cầm lên thủy tinh cầu, nhìn về phía mặt đất.


Sau đó, hắn phát hiện một dấu vết hồng sắc nho nhỏ.


Đó là...


Một cái thập tự vẽ bằng máu.


Thập tự? Cái này là tin tức Ngô hiểu Hà lưu lại? Nghĩ tới đây, Ngân Dạ một bên nhặt thủy tinh cầu, một bên dùng chân xóa vết máu, bởi vì Ngô hiểu Hà vừa mới chết không lâu, huyết dịch chưa hoàn toàn đông cứng, nên rất nhanh đã hoàn toàn biến mất.


Cái Thập tự này, vô luận là hành khách hay là hộ gia đình khác, cũng không thể để bọn hắn chứng kiến. Nhất là Lệ Quỷ, vạn nhất lệ quỷ kia biết được mình đã nhìn thấy cái thập tự này, chắc chắn sẽ giết mình.


Thả thủy tinh cầu vào túi, Ngân Dạ bắt đầu suy tư.


Thập tự? Đại biểu cho cái gì? Thập Tự Giá? Bất quá, Ngô hiểu Hà cũng rất có thể chưa kịp viết xong đã bị...


Nắm chặt túi khoai tây chiên trên tay, Ngân Dạ trở về chỗ ngồi.


Mười, không thể là tên người(chữ thập tiếng trong tiếng trung là số mười ), Ngô hiểu Hà căn bản không biết  tên của bất luận người nào trong bảy hành khách. Như vậy đại biểu cho cái gì?


Nam nhân đeo mặt nạ? Không đúng.


Thiếu nữ đeo tai nghe? Cũng không đúng.


Nam hài mặc quần áo bệnh nhân? Vẫn là không đúng.


Có phải hay không là, sách vở? hai nét bút đầu tiên chính là số mười! Hơn nữa sách vở so với laptop thì không nhiều nét bằng, tình huống lúc ấy nguy cấp, cho nên đành phải nhanh chóng viết xong.


Nam nhân cầm sách vở! Cái thanh niên mang laptop kia!


Chẳng lẽ hắn chính là Lệ Quỷ?


Ngân Dạ lập tức đưa ánh mắt nhìn về phía nam nhân cầm laptop, giờ phút này hắn vẫn nhìn chằm chằm vào laptop, đoán chừng đang phân tích xu thế thị trường chứng khoán.


Ánh mắt lại lần nữa tập trung đến túi khoai tây chiên trên tay, chợt nghe sau lưng hô to một tiếng: "Tăng! Rốt cục tăng!"


Tăng? Không thể nào? Lúc này thị trường chứng khoán còn không có ngừng hoạt động?


Ngân Dạ quay đầu lại, thấy thanh niên kia lấy điện thoại di động, bấm mấy dãy số, nói: "hello,james,my stock..."


Thanh niên nói Anh ngữ khá lưu loát, mà Ngân Dạ là một tiến sĩ, tự nhiên trình độ Anh ngữ rất cao, rất nhẹ nhàng nghe hiểu những lời hắn nói.


Nguyên lai hắn là mua vào cổ phiếu nước ngoài, khó trách thị trường chứng khoán lúc này vẫn còn hoạt động. Hiện tại hắn đang nói chuyện cùng một người ngoại quốc cùng đầu tư mua cổ phiếu, trước mắt hắn mua cổ phiếu của một chi nhánh tại mỹ, cổ phiếu đang nâng lên trên diện rộng, sách lược thành công. Ngày mai hắn sẽ trở lại Los Angeles. Hắn hiện tại đang định cư tại Mỹ, bất quá đối với tổ quốc cũng rất có cảm tình, cha mẹ hắn ở tại Trung Quốc, cho nên thỉnh thoảng sẽ về thăm bọn hắn.


Chẳng lẽ, không phải Lệ Quỷ sao?


Thế nhưng, không thể chỉ nhìn những điều này, cũng có thể là cố ý ngụy trang.


Suy nghĩ thêm một bước mà nói..., nữ nhân kính râm, gã có vết sẹo do đao chém, lão bà bà che dù, hai nét bút ban đầu trở thành chữ thập tự, nhưng lúc ấy Ngô hiểu Hà biết thời gian của chính mình không nhiều lắm, ghi một ký tự  trong thời gian nhanh nhất cũng dễ dàng lý giải. Bởi vậy, tối ăn khớp , chính là người thanh niên này.


Không, cái Thập tự này, cũng chưa hẳn nói về đặc thù bên ngoài của bọn hắn. Cũng có thể chỉ một điều gì khác.


Ngân Dạ một lần nữa xem lại video, tiếp tục quan sát.


Thanh niên mang laptop.


Tại thời điểm Ngô hiểu Hà kinh hãi ngã xuống sàn, vẫn như trước đang thao tác trên laptop, thoạt nhìn vô cùng tập trung tinh thần.


Như vậy, những người khác...


Đúng vào lúc này...


Bỗng nhiên, một bàn tay mục nát thối rữa, xuất hiện trên màn hình điện thoại, sau đó bao trùm cả màn ảnh! Ngân Dạ sợ tới mức lập tức đem túi khoai tây chiên ném ra bên ngoài xe buýt!


Thời điểm lúc nãy xem xét, căn bản không xuất hiện một màn này!


Ngân Dạ kinh hồn táng đảm quay đầu lại, vẫn là một cảnh tượng như cũ. Nhưng là, sắc mặt của hắn đã bắt đầu trắng bệch.


Mười...


Mười...


Mười là có ý gì?


Thập Tự Giá đối (với) Cơ đốc giáo mà nói, có nghĩa là thượng đế. Mà cái Thập tự vừa rồi tựa hồ có chút nghiêng ngả, có thể hay không, là Thập Tự Giá ngã?


Thập Tự Giá ngã xuống, có nghĩa là ma quỷ.


Nói Lệ Quỷ là ma quỷ sao? Thế nhưng cái này thì có ý nghĩa gì? Là Lệ Quỷ hay ma quỷ, không phải đều đồng dạng sao.


Lúc này, bỗng nhiên Ngân Dạ nghĩ tới một cái khả năng kinh khủng hơn.


Hắn đưa ánh mắt...


Nhìn về phía Lâm linh!


Chữ Lâm, hai nét bút lúc ban đầu cũng là chữ "Mười"!


Chẳng lẽ lúc ấy, Ngô hiểu Hà chứng kiến người, không, chứng kiến quỷ, là Lâm linh sao? Nếu thật là như vậy, trong khoảnh khắc đó, Ngô hiểu Hà nghĩ muốn lưu lại hy vọng cho những người còn lại, quyết định cắn nát ngón tay dùng máu viết danh tự Lâm linh. Không, dù chỉ viết một chữ Lâm cũng đủ rồi, trên xe này, những người hắn biết rõ tính danh, hơn nữa họ Lâm chỉ có một người!


Lâm linh, đương nhiên là Lâm linh sống trong nhà trọ, nhất định là nhân loại. Nhưng nàng có thể cũng giống với Hạ Uyên, đều là quỷ biến hóa hay sao? Lâm linh thật sự sớm bị Lệ Quỷ giết chết?


Lúc ban đầu lên xe, Ngân Dạ sẽ không vì là hộ gia đình nên loại khỏi danh sách hoài nghi. Hắn chỉ có thể xác định chính mình cùng lái xe không phải Lệ Quỷ.


Đáng tiếc di động đã bị ném xuống, nếu không, có thể từ video nhìn lại bộ dáng của Lâm linh lúc đó.


Giờ phút này Lâm linh đang túm lan can, vị trí đứng cách mình không tới một mét,  đang tiến hành quan sát.


Nàng có phải Lệ Quỷ hay không?


Nhớ rõ, từ nhà trọ đi ra, đều cùng một chỗ tiến đến Đông Giao, rồi ngồi xe buýt đến đông minh trấn, trong khoảng thời gian này nàng thủy chung không nói một lời. Có thể nói là khẩn trương.


Nhưng, có thể tại một đoạn thời gian nào đó, bị Lệ Quỷ giết chết rồi sau đó đánh tráo?


Nàng vừa rồi khẩn trương cùng sợ hãi như vậy, cũng là ngụy trang hay sao? Hạ Tiểu Mỹ an ủi nàng, nàng còn nói, chính mình kỳ thật thầm mến bác sĩ Đường.


Lâm linh thầm mến bác sĩ Đường?


Ngân Dạ nghĩ nghĩ, cố lấy dũng khí đối (với) Lâm linh nói: "Lâm... Lâm linh, ngươi tới đây một chút."


Lâm linh sau khi nghe được, lập tức đi tới, nói: "Kha tiên sinh, ngươi tìm được sinh lộ rồi sao? Đúng hay không? Đúng hay không vậy?"


Bộ dáng đích thật là tràn ngập sợ hãi cùng bối rối, cái này nếu như là ngụy trang, vậy đáng đoạt giải Osca rồi.


"Ngươi..." Ngân Dạ giờ phút này tim đập cực nhanh, vạn nhất nàng thực sự là Lệ Quỷ, mà chính mình phát hiện ra nàng, như vậy hậu quả kế tiếp chính là không thể tưởng tượng nổi.


Có tính ở trước mặt giết mình, cũng có thể biến mất trí nhớ của hành khách, sẽ không có người nào phản ứng.


Tỉnh táo... Tỉnh táo...


Ngân Dạ không ngừng tự nói với mình: tính nàng thực là Lệ Quỷ, có lẽ cũng không có phát hiện ta đã nhìn thấu nàng. Tỉnh táo, tỉnh táo...


Không nên hoảng hốt!


Sau đó, hắn tận lực tự nhiên hỏi: "Ngươi thoạt nhìn rất khẩn trương, đừng hoảng loạn như vậy, không bằng uống chút thuốc ổn định tâm thần đi."


Mỗi hộ gia đình vì để yên ổn nỗi sợ hãi trong lòng, đều uống rất nhiều dược vật, mỗi lần đều mang theo một ít. Lâm linh sau khi nghe, biết không phải là sinh lộ, lộ ra thần sắc cực kỳ thất vọng.


Hỏi nàng một vài sự tình của nhà trọ để phân biệt thật giả là không có ý nghĩa, sự tình của Hạ Uyên lúc trước chính là chứng cứ rõ ràng.


Như thế nào phán đoán nàng có phải Lệ Quỷ hay không? Chỉ có một biện pháp.


"Ta, không cần ..., ta không uống."


"Quật cường làm gì? Đến bến cuối còn có một thời gian ngắn thôi, ngươi nên giữ vững tinh thần." Nói xong Ngân Dạ đứng lên, đi về hướng ba lô của Lâm linh để trên mặt đất, kéo khóa giả vờ tìm thuốc.


Chỉ có một biện pháp...


Xác nhận trên người của nàng có mảnh vỡ địa ngục khế ước hay không.


Nội tâm Ngân Dạ lúc này đã nhẩy tới cổ họng, nếu quả thật xác nhận có hắn cũng sẽ không cầm đi, nếu không chính là muốn chết, bất quá xác nhận trước, sau đó có khả năng sẽ rời đi.


Nguyệt Hoa thôn phía tây ngoại ô, đã kêu sẵn một chiếc xe taxi chờ đấy, vừa đến  liền lập tức lên xe rời khỏi.


Về phần tại sao không lấy túi của mình , chỉ cần nói mình không mang thuốc là được rồi, trên thực tế hắn cũng chính xác không mang, Ngân Dạ tự nhận tố chất tâm lý cũng rất mạnh.


Thời điểm lật đến chai thuốc, Ngân Dạ đưa lưng về phía Lâm linh, mồ hôi rơi như mưa.


Mà Lâm linh, đi tới sau lưng Ngân Dạ, vươn tay, hướng cổ hắn vươn tới.


0 nhận xét:

Post a Comment