8/15/2016

Posted by Unknown |


Phòng chiếu  phim số 4.


Diệp Tưởng  cùng Bạch Vũ Sóc hai người ngồi ở vị trí liền nhau, chờ bộ phim bắt đầu.



Lời từ biệt mà nói, không có bao nhiêu quan trọng.Cho nên, mọi người cuối cùng vẫn lựa chọn rời khỏi.


“Vũ Sóc.” Diệp Tưởng bỗng nhiên nói:“Kỳ thật có 1 vấn đề ta vẫn muốn hỏi ngươi.”


“Vấn đề gì?”


“Sau khi ngươi trở về rạp chiếu phim, không kế thừa gì từ Tống Từ Trúc chứ?”


Câu hỏi của Diệp Tưởng rất uyển chuyển, lấy trí tuệ của Vũ Sóc, trong nháy mắt đã minh bạch ý tứ của hắn.


“Không có.”


“Thật sự...... Không có?”


“Đương nhiên là không có rồi ! Trong đầu ngươi đang suy nghĩ cái gì a !”Gương mặt Vũ Sóc nhất thời đỏ bừng, nói như thế nào nàng cũng là nữ giới đó! Sau khi trở về rạp chiếu phim, nàng liền kiểm tra qua thân thể, đơn giản mà nói, cùng với trạng thái lúc trước tiến vào hoàn toàn giống nhau, tuyệt đối không có gì khác biệt. Hơn nữa nguyệt sự tháng này đến rất cùng giờ.Cho nên nàng hiện tại vẫn như trước là ...... Ân, thật là, nam nhân này còn vạch áo cho người xem lưng!


“Được, ta biết rồi......” Diệp Tưởng cũng ho khan một tiếng che dấu xấu hổ. Không thể không nói, kỳ thật hắn cũng không hi vọng Vũ Sóc bảo lưu hài tử kia, hài tử kia mang theo huyết mạch của Ác Ma, huống chi mang thai đối với Vũ Sóc  sau này đóng phim cũng là nguy hiểm rất lớn. Hiện tại xem ra, diễn viên sẽ kế thừa 1 phần nào đó của nhân vật, điều này cũng do rạp chiếu phim tiến hành lựa chọn.



Khúc nhạc đệm xấu hổ này thoảng qua, lại khiến nội tâm Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc càng gần nhau hơn.


Diệp Tưởng vươn tay nắm thật chặt bàn tay Vũ Sóc.


Hắn không nói điều gì, thế nhưng 2 người đều hiểu. Giữa bọn hắn không cần bao nhiêu lời ngon tiếng ngọt, chỉ 1 ánh mắt, 1 động tác là đủ để truyền đạt tình cảm.



Đối với Diệp Tưởng mà nói, Bạch Vũ Sóc khiến cho nhân sinh của hắn trở nên nhiều màu sắc, khiến hắn có thể tin tưởng 1 mặt tốt đẹp của cuộc sống. Đối với hắn mà nói, như vậy đã đủ rồi.


Sau đó, màn hình lớn bắt đầu sáng lên, cùng lúc đó những ngọn đèn trong rạp tắt ngúm. Giờ khắc khẩn trưởng đã đến.



Rạp chiếu phim thứ 10, rạp chiếu phim thứ 19… tất cả các diễn viên đã sẵn sàng trận địa nghênh đón quân địch, bọn hắn mang theo 1 lượng khổng lồ vật nguyền rủa. Chuẩn bị trong bộ phim kinh dị này, một hồi chém giết!



Không có logo công ty điện ảnh mở đầu, tình tiết trực tiếp triển khai.



Trong màn hình, chợt xuất hiện 1 bầu trời đêm.


Một vầng trăng cong cong giữa không trung.


Theo sau, màn ảnh dần hạ xuống, trước mắt là sân thể dục của 1 trường học.Sân thể dục này có chút bẩn thỉu, cách đó không xa là 1 thao đài, trên mặt có cột cờ quốc kỳ.Đương nhiên vì trời tối, lá quốc kỳ đã hạ xuống, cho nên giờ phút này chỉ là cây cột trụi lủi.



Phía sau thao đài là 1 tòa nhà dạy học được sơn màu xanh da trời, kết cấu theo hình chữ L. Từ màn ảnh có thể trực tiếp nhìn thấy hành lang và phòng học.



Diệp Tưởng không khỏi nhớ thời đại học của mình. Đối với người Trung Quốc mà nói, trên cơ bản mỗi thời học sinh của mỗi người đều có đặc điểm chung rất lớn, nền giáo dục có thể nói đem mỗi người đắp nặn thành 1 mô hình tiêu chuẩn, quán thâu vào đó những giá trị quan được công thức hóa. Nhưng sau này ra ngoài xã hội, các mô hình tiêu chuẩn này bị hiện thực mài dũa, từ đó mới hiện lên những góc cạnh của chính mình. Hiện tại nghĩ lại, thời học sinh ngược lại là thời điểm quan hệ nhân sinh hồn nhiên nhất, không có nhiều những lợi ích khúc mắc, không có những đòn tâm đấu.Chỉ cần thành tích nổi trội xuất sắc, liền không có vấn đề phiền não nào tồn tại.



Tiếp theo màn ảnh dần tiến lại tòa nhà dạy học.



Tại tầng một, dọc theo cầu thang liền có thể tiến vào bên trong tòa nhà. Quanh đó gần phụ cận khu vực cây xanh, có thể nói là phủ đầy rác rưởi, phần lớn là giấy gói thức ăn, cũng có giấy ăn cùng đầu mẩu thuốc lá. Ngay sau đó, màn ảnh tiếp tục di chuyển về phía trước.


Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc đã bắt đầu phán đoán ra, bọn họ đang xem thông qua thị giác của một người.


Bên trong rạp chiếu phim thứ 10, An Nguyệt Hình lạnh lùng nhìn chăm chú màn hình trước mặt, trên màn ảnh, đã chuyển vào bên trong tòa nhà. Hành lang trong tòa nhà rất hẹp hòi, đi không tới vài bước liền thấy 1 cầu thang uốn lượn, tay vịn 2 bên được bịt hàng rào kín kẽ.



Màn ảnh, không ngừng di động hướng lên trên.


Mà ở phía trên… có 1 mặt gương.


Bên trong gương hiện ra bóng người này.


Đó là thân ảnh một nữ tử mặc bạch y. Chỉ là, gương mặt nữ tử kia hoàn toàn bị bóng tối bao phủ.


“Mộc Lam.”


An Nguyệt Hình nói ra những lời này, Mộc Lam lập tức hiểu ý tứ của hắn, tiện đà, tay hắn thò về phía trước, màn hình trước mắt phát sinh 1 tia vặn vẹo.


Thế nhưng tiếp theo Mộc Lam lại lắc đầu.


“Không thể thấy rõ gương mặt đối phương. Xin lỗi, đại nhân.”


“Vô phương.” An Nguyệt Hình chỉ trích: “Cái này rất có thể là tình báo rất trọng yếu.”


Tại rạp chiếu phim thứ 19, thời điểm Sa La nhìn thấy một màn như vậy, tay ngọc liền thò tới trước mặt, đem bộ mặt bị che khuất, tiếp theo, tách ra 1 khe hở giữa ngón trỏ và ngón cái.


“Không thể đoán đối phương là người sống hay không.” Sa La lắc đầu.


Ngay cả Sa La cũng không thể phán đoán, xem ra bộ phim này không hề đơn giản.


“Nhưng......” Sa La lập tức đưa ra 1 tin tức mới:“Nàng tuyệt đối không phải người thường.”


Hầu Tước tự nhiên cũng biết điểm này, lập tức tuyên bố mệnh lệnh:“ Sau khi tiến vào rạp chiếu phim, nghĩ biện pháp tiếp xúc với nữ tử này, khống chế nàng trong tay.”


Loại kịch tình mở màn điện ảnh, có đôi khi khó đảm bảo sẽ không che giấu manh mối trọng yếu, cho nên muốn nắm được manh mối , phải tiến hành phân tích chặt chẽ.



Từ trong gương có thể xác nhận đại khái, nữ tử này thân cao ước chừng 1m65, mặc váy liền áo màu trắng.Từ hình thể đại khái phán đoán số tuổi, rất có khả năng là học sinh trường này. Theo nội dung giới thiệu vắn tắt có thể biết, nơi này là 1 trường trung học.



Tiếp theo, màn hình lại tiếp tục hướng lên trên. Tòa nhà dạy học tổng cộng có 4 tầng, mà rất nhanh nữ tử này đã lên đến tầng thứ 4. Dọc theo hành lang hình chữ L, có thể nhìn thấy những gian phòng khác ở mặt còn lại. Nữ tử đang di động hướng về phía đó. Khoảng thời gian này trong trường hẳn không có học sinh ở lại, mỗi phòng học đều tắt đèn tối om. 


Nữ tử đi tới đi lui, nàng xuyên qua hành lang hình chữ L tiến về mặt khác tòa nhà, tốc độ của nàng bắt đầu trở nên nhanh hơn. Từ thị giác của nàng, có thể nhìn xuyên thấu qua cửa sổ thấy bên trong phòng học, mặc dù có chút u ám.Nhưng đại khái có thể nhận ra bảng đen, bục giảng và bàn học. Mà tựa hồ vì mở rộng không gian, có vài bức tường phòng học kiến tạo theo đường cong dẫn tới tầm nhìn có chút uốn lượn khúc chiết. Đồng thời có thể quan sát toàn bộ sân thể dục, cùng với một hình trụ vòng tròn bên cạnh sân thể dục, thoạt nhìn ước chừng cao khoảng 2 tầng lầu.


Tốc độ của nữ tử trở nên nhanh hơn .


Rất nhanh , nàng đi tới trước cửa phòng học cuối cùng, tại chỗ cuối hành lang đó còn có 1 cầu thang khác.


Nàng vươn tay ra.


Tay nàng thoạt nhìn rất nhợt nhạt, bàn tay tương đối nhỏ, móng tay của nàng rất ngắn, cánh tay nàng chuyển động nắm đấm cửa, cánh cửa liền mở ra.



Trên cửa phòng học này treo 1 tấm biển, mặt trên viết “Ban [6] cao nhất”.


Nơi này......


Chính là “phòng học dị độ” kia sao?


Vũ Sóc mở to hai mắt, chú ý bất cứ 1 chi tiết nhỏ bé nào trong phòng .


Nữ tử tiện đà nhìn vào phía trong. Bên trong phòng, bàn học xắp xếp chỉnh tề, phía trên là một khối bảng đen, hẳn dùng để dạy học, bất quá, lúc này nó rất sạch sẽ, không hề có chút vết phấn nào.


Nàng hướng tới từng dãy bàn học, chậm rãi đi lại.Cuối cùng, nàng dừng lại ở một bàn học cuối cùng nằm hàng thứ ba.


Cái bàn này...... Có gì đặc biệt sao?


Lúc này, mỗi người trong rạp chiếu phim thứ 7 đều khẩn trương đứng lên.



Tây Môn Khả Lệ, Kanzaki Yuu, Lý Tín Lăng, Diệp Tinh Vẫn, Hoàng Phủ Vô Kỵ...... Mọi người, đều  nhìn lên màn hình điện ảnh.Mỗi người đều hi vọng có thể tìm được một điểm manh mối. Giờ phút này, bọn họ đều muốn nhìn, kịch  tình phía sau sẽ phát triển thế nào.



Nữ tử này, rất rõ ràng là nữ tử xuất hiện trong trailer. Mà sự xuất hiện của nàng không phải do bất kỳ diễn viên nào thủ vai , như vậy, nàng rất có khả năng không phải là người sống. Cho dù là người sống, cũng tuyệt đối không phải người thường, nàng nhất định nắm giữ manh mối trọng yếu trong phòng học dị độ !


Nhất định là thế !


Nữ tử vươn tay vuốt ve mặt bàn.


Sau một hồi, nàng bỗng nhiên nâng mạnh tay lên ! Tiện đà, trong màn ảnh rõ ràng truyền đến tiếng thở của nàng.


Nàng nhanh chóng hướng về phía cửa phòng học chạy ra ngoài !


Tốc độ nhanh hơn rất nhiều ! Thậm chí lao ra còn không kịp đóng cửa!


Từ tiếng thở dốc dồn dập cùng với thị giác trên màn hình mà xem, mọi người lập tức đưa ra kết luận, nàng đang chạy trốn!



“Hầu Tước, ngươi có nhìn ra điều gì không?” Nam Cung Tiểu Tăng nhìn chằm chằm màn hình, lớn tiếng hỏi.


“Không có.”Hầu Tước lắc đầu.


Hắn là Linh môi cấp cao nhất, nhưng cái gì cũng không nhìn được, điều này có ý gì?


Có lẽ...... Là một bộ phim kinh dị khó giải tương đối đáng sợ !


“Ta cái gì cũng không thấy được.” Vũ Sóc cũng đồng dạng nói như thế với Diệp Tưởng:“Bất quá ta chỉ là trung cấp Linh môi, nhìn không tới cũng rất bình thường.”


“Không...... Ta cũng nhìn không tới.”


Diệp Tưởng lúc này đã phóng ra Ác Ma chi nhãn, gắt gao nhìn chằm chằm màn hình.


“Ta cũng......”



Nữ tử nhanh chóng vọt về phía cầu thang, tiện đà, chạy thẳng một mạch xuống dưới ! Nàng vừa chạy vừa nhìn lại phía sau!


Bộ dạng sợ hãi của nàng, xem ra khá giống người sống.


Nhưng thời điểm nàng chạy tới lầu 3, chuẩn bị chạy xuống lầu 2, nàng bỗng  đình trệ cước bộ, lại chạy ngược vào trong lầu 3. 

“Lầu 2 hẳn có thứ gì đó!” Mộc Lam lập tức đưa ra suy đoán:“Tầng bốn và tầng 2 chắc chắn có thứ gì đó muốn giết nàng, vì vậy nàng đành phải chạy vào lầu 3 ! Mặt khác của hành lang hình chữ L còn có 1 cầu thang khác!”


Có thể đưa ra suy đoán này cũng là điều bình thường, bất quá Mộc Lam phản ứng nhanh như vậy, cũng khiến cho Lý Mẫn Hà có chút bội phục.


Tòa nhà dạy học này, bố trí từng tầng đều tương đối giống nhau, nàng nhanh chóng vọt tới chỗ rẽ hành lang chữ L, theo đúng lời Mộc Lam, nhắm về phía 1 cầu thang khác !


Tiếng thở dốc của nữ tử đã càng lúc càng lớn, nhưng nháy mắt chạy tới cuối hành lang, hình ảnh lọt vào mắt nàng là......


Màn ảnh lại quay trở về sân thể dục.


0 nhận xét:

Post a Comment