8/14/2016

Posted by Unknown |
Chương 6: khắp nơi anh cốt (thượng)

  

"Hắn muốn mua a-xít fê-mi-ê làm gì?" công dụng của A-xít fê-mi-ê tuy rất rộng rãi, nhưng chủ yếu là dùng cho sản xuất, sinh hoạt hàng ngày có lẽ không dùng đến, tôi thật sự nghĩ mãi mà không rõ cô nhi viện có chỗ nào cần dùng đến a-xít fê-mi-ê.


"Ta không biết, ông ấy nói muốn mua thì ta bán cho ông ta thôi." Chu Tuấn Long vẫn còn một chút kinh hoảng, tựa hồ đối với đe dọa của tôi vẫn còn sợ hãi.


Cái giấy phép của tiệm hóa chất này là do Lô viện trưởng hỗ trợ mới có được , ông ấy nói cần a-xít fê-mi-ê, mẫu tử Chu Tuấn Long tất nhiên sẽ cấp rồi... Hoặc là, tôi nên nghĩ như thế này: hắn cần a-xít fê-mi-ê, cho nên mới hỗ trợ xin giấy phép mở tiệm hóa chất . Bất kể như thế nào, phải điều tra vị Lô viện trưởng này.


Ly khai khỏi tiệm hóa chất, chúng tôi đi đến công ty chuyển bưu kiện, trùng hợp thay, nhân viên thường xuyên đến nhà Chu Tuấn Long lấy bưu kiện cũng vừa trở về. Sau khi hỏi thăm, hắn thập phần khẳng định, mười ngày trước khoảng lúc chạng vạng tối 6h, Chu Tuấn Long hoàn toàn chính xác đang ở trong nhà. Lúc ấy bọn hắn còn hàn huyên chừng mười phút đồng hồ, tầm 6h30’ mới ly khai.


Theo Mỹ Lung nói thời điểm Thiếu Long ly khai khỏi cô nhi viện vẫn chưa tới 6h, như vậy sau khi nhân viên bưu kiện rời khỏi, hắn lập đi đến cô nhi viện, có lẽ cũng không thể đụng độ với đệ đệ. Nói cách khác, hắn không hề ở đấy. Mẹ con bọn hắn đều có chứng cớ ngoại phạm, khả năng là hung thủ không cao, bất quá mọi thứ đều có ngoại lệ, cũng không thể hoàn toàn bài trừ khả năng gây án của hai mẹ con nhà này.


Lại đi đến cô nhi viện, chúng tôi phát hiện Viên tu sĩ đang đứng ở ngoài cửa, bà như là biết rõ chúng tôi sẽ đến, trông thấy chúng tôi liền tiến đến hỏi đã ăn cơm trưa chưa? Có muốn cùng ăn chung với họ không.


Trước khi đến đây chúng tôi đã ăn cơm trưa, cho nên liền nhã nhặn từ chối hảo ý của bà, yêu cầu bà mang chúng tôi đi gặp viện trưởng. Bà không hỏi gì liền dắt lối đến văn phòng viện trưởng, trên đường bà còn nói cho chúng tôi biết, tên viện trưởng là Lô Thụy Hoa, là cô nhi trong bổn viện, lên làm viện trưởng cũng đã lâu lắm rồi.


Tôi vốn nghĩ vị Lô viện trưởng bản lĩnh này cũng hẳn 40- 50 tuổi rồi, không nghĩ tới so với tôi cũng không sai biệt lắm, nhìn chưa đến 30 tuổi, tướng mạo rất tuấn lãng, cấp đối phương một loại cảm giác rất có phách lực (*). Nhưng ánh mắt của hắn lại có được một sự thâm thúy mà phần lớn người cùng lứa tuổi không có.


Viên tu sĩ dẫn chúng tôi đến văn phòng rồi rời đi, Lô viện trưởng thái độ thân mật hỏi ý kiến chúng tôi cần trợ giúp gì. Tôi đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Chu Tuấn Long nói ngươi cùng hắn mua bán một thùng a-xít fê-mi-ê, có chuyện này sao?"


"Ân, ta trước đây đúng thật muốn mua một thùng, vốn nghĩ trả tiền cho hắn , nhưng hắn không chịu nhận, nói là quyên góp cho cô nhi viện đấy." Lô viện trưởng biểu lộ rất bình tĩnh, không có biến hóa gì, như là nói một sự việc hết sức bình thường.


"Ngươi mua a-xít fê-mi-ê làm cái gì?" Đây mới là trọng điểm.


" Rửa WC ah!" Đáp án này thiếu chút làm chúng tôi té từ trên ghế xuống, nhưng đối phương biểu lộ vẻ mặt như không thể tưởng tượng nổi, phảng phất như a-xít fê-mi-ê vốn chính là dùng để rửa WC.


Đối với phản ứng thái quá của chúng tôi, hắn lễ phép cười cười: "Ngươi sẽ không hoài nghi ta dùng để dung thi? Chuyện của Thiếu Long, ta đã nghe Viên tu sĩ nói qua, nếu như muốn đem thi thể hòa tan hết da thịt, dùng a- xít sun-phu-rit không phải tốt hơn sao? Hơn nữa, nếu như dùng a- xít sun-phu-rit cũng phải bỏ vào một cái vạc lớn trong một thời gian ngắn mới được ah! Cái thùng a-xít fê-mi-ê kia thật là dùng để rửa WC , không tin ta dẫn ngươi đi xem." Dứt lời, hắn liền đứng lên, thật sự muốn mang chúng tôi đi WC xem xét.


Trong cô nhi viện nữ nhiều nam ít, nhà vệ sinh nam chỉ lớn cỡ bàn tay, cho nên hắn đem chúng tôi đến nhà vệ sinh nữ. Vừa may gặp Mỹ Lung từ bên trong đi ra, hắn liền hỏi bên trong có người hay không, biết được còn mấy trẻ em đang đi nhà xí, liền đợi mọi người ra hết mới mang bọn tôi vào, Mỹ Lung cũng tò mò theo sát phía sau.


Nhà vệ sinh nữ rất lớn , rộng gần trăm bình phương, mặt đất cực kỳ sạch sẽ, bồn vệ sinh cũng không thấy nửa điểm vết bẩn, phảng phất như vừa mới được xây dựng. Bất quá phong cách kiến trúc xem ra, cũng giống như giáo đường, trải qua bách niên lịch sử.


Tôi cẩn thận quan sát sàn nhà và bệ nước tiểu, vật liệu xem chừng được làm bằng đá, nhưng là đá gì thì tôi lại không thể nói. Tuy nhiên sắc diện bởi vì niên đại đã lâu đời mà hơi có vẻ ố vàng, nhưng vẫn sáng bóng , có lẽ bởi vì thường xuyên dùng a-xít fê-mi-ê tẩy rửa.


"Mỹ Lung, ngươi cút ra ngoài cho ta!" Đang lúc tôi cùng Trăn Trăn xem xét bốn phía, đột nhiên nghe thấy tiếng Lô viện trưởng gào thét. Tôi quay đầu lại, trông thấy hắn đang bắt lấy cánh tay Mỹ Lung,  còn Mỹ Lung thì hung hăng hướng bắp chân hắn đá một cước, sau đó liền xoay người chạy đi.


Một màn này khiến cho tôi cảm thấy không hiểu, trong ấn tượng Mỹ Lung là nữ hài tử rất hiểu chuyện, mà vừa rồi cùng Lô viện trưởng nói chuyện với nhau, cũng cảm thấy hắn là người có tính cách tao nhã, chuyện gì khiến bọn hắn động khí như vậy đây? Mà với tư cách là cô nhi trong nội viện, Mỹ Lung vì sao dám đánh viện trưởng?


Tôi mang theo nghi hoặc trong lòng, hỏi Lô viện trưởng chuyện gì xảy ra? Hắn lộ ra vẻ bất đắc dĩ tươi cười: "Mỹ Lung đứa nhỏ này cũng có lúc rất tinh nghịch , các ngươi không cần phải xen vào chuyện này, đợi tí nữa ta sẽ đi tìm nàng hỏi han." Hắn dừng một chút nói: "Cái WC này các ngươi đều nhìn thấy, rất sạch sẽ, là viện trưởng trước đây cùng ta dùng a-xít fê-mi-ê tẩy rửa mới sạch sẽ được như vậy, cho nên chúng ta vẫn luôn dùng a-xít fê-mi-ê để cọ rửa wc."


Tuy nhiên dùng a-xít fê-mi-ê tẩy rửa WC cũng có thể coi là việc kỳ lạ, nhưng Lô viện trưởng biểu hiện lại như không có gì không đúng, cho nên tôi chỉ còn cách tiếp nhận cái giải thích hoang đường này.


Chúng tôi vừa chuẩn bị ly khai khỏi cô nhi viện thì trông thấy Mỹ Lung ngoài cửa đang đứng chờ bên ven đường không biết đang làm cái gì, đến gần mới phát hiện nàng tức giận dùng chân tàn phá cỏ dại ven đường. Vì vậy liền hỏi nàng làm sao?


"Các ngươi muốn đi rồi sao?" Nàng không có trả lời vấn đề của tôi.


"Ân, nghe nói gần đây có một dốc núi trồng nhiều cỏ Lavender, chúng ta muốn đi xem."


"Ta biết nơi đó, ở rất gần đây , để ta mang hai người đi." Nàng đột nhiên trở nên thật cao hứng, thân mật lôi kéo tay chúng tôi, muốn dẫn đường.


Nhưng mà đi chưa được mấy bước, sau lưng liền vang lên một thanh âm nghiêm túc: "Mỹ Lung! Ngươi muốn đi vào trong đó?" Nhìn lại, phát hiện Viên tu sĩ đã đứng tại cửa ra vào, thần sắc hơi chút không vui, nói: "Viện trưởng vừa rồi nói với ta, ngươi nếu lại phạm sai lầm nữa sẽ đem ngươi giam lại."


Mỹ Lung sắc mặt lập tức chuyển âm trầm, dậm chân một cái, bỏ chạy vào trong cô nhi viện. Chúng tôi đến hỏi Viên tu sĩ phát sinh chuyện gì, bà thở dài, lập tức lộ vẻ tha thứ mỉm cười: "Không có gì, tiểu hài tử không hiểu chuyện mà thôi, các ngươi bề bộn công việc mau đi đi! Nguyện chủ phù hộ các ngươi!" Dứt lời vẽ thập tự ở trước ngực rồi quay người ly khai.



Đợi đến khi bà đã đi xa, Trăn Trăn liền hỏi ta: "Mỹ Lung đến cùng làm sai cái gì mà chọc giận Lô viện trưởng cùng Viên tu sĩ đây?"

0 nhận xét:

Post a Comment