8/15/2016

Posted by Unknown |




Chẳng lẽ......


Chết?


Chẳng lẽ nữ tử này chỉ là 1 nhân vật tầm thường? Cho nên, mới không để diễn viên tới diễn?


Tiếp, màn ảnh bắt đầu chuyển lên bầu trời sao, rất nhanh ...... màn hình tối dần.


Ngay sau đó, trong mắt tất cả các diễn viên trở nên tối sầm lại. Rất nhanh, hắc ám triệt để thôn phệ lấy bọn hắn ! Mỗi người đều mất đi tri giác !


Không có ai ngoại lệ. Cho dù là An Nguyệt Hình, hay Hầu Tước......


Diệp Tưởng cũng giống vậy.


Hắn không biết đã ngủ say bao lâu thời gian, rốt cuộc, bị tiếng đồng hồ báo thức vang lên đánh thức.


Tiếng đồng hồ báo thức vang vọng đồng thời, kịch bản cũng nhanh chóng thành hình trong đầy hắn.


Nhân vật Diệp Tưởng sắm vai tên là Kim Thư Đông, nhân vật chính trong bộ phim này. Thù lao, là 1300 tấm vé chuộc cái chết.


Vừa mở trang kịch bản thứ nhất trong đầu ra, Diệp Tưởng thấy được 1 đoạn văn.


“Thuyết minh đặc biệt: Bộ phim này cần chú ý những hạng mục sau:


Thứ nhất, thời gian quay phim là nửa năm. Kịch tính bộ phim sẽ lấy ra trong chu vi nửa năm này, nhưng diễn viên tất yếu phải sinh hoạt thực tế trong nửa năm thời gian, bởi vậy kỳ trống kịch bản tương đối dài.



Thứ 2, trong bộ điện ảnh này, bất cứ diễn viên, trừ tình huống kịch bản cho phép, không cho phép thương tổn hoặc là sát hại diễn viên ! Một khi làm trái, không chỉ NG, hơn nữa sẽ lập tức gạt bỏ diễn viên này! Cho dù dưới tình huống kịch bản cho phép, cũng hoàn toàn cấm sử dụng bất cứ vật nguyền rủa cùng với thể chất đặc thù làm tổn thương diễn viên khác, diễn viên làm trái, phán định NG, đồng thời loại bỏ!


Thứ 3, vì thời gian quay chụp tương đối dài, sử dụng vật nguyền rủa trong phim, mười giây khấu trừ phí ngạch 100 tấm vé chuộc cái chết. Nguyên tắc suy yếu nguyền rủa giảm dần sẽ yếu đi còn 1/10. Hủy bỏ hạn chế NG lần thứ tư đoàn diệt. Một lần NG khấu trừ vé chuộc cái chết bằng với thù lao. Nhưng nghiêm cấm cố ý NG[ vô luận là lần thứ mấy NG], bao gồm hành vi gián tiếp dẫn đường cố ý NG, một khi diễn viên sinh ra ý nghĩ này, vô luận hành động hay chưa, lập tức loại bỏ.


Thứ 4, kịch bản từ đầu sẽ không quyết định diễn viên nào chết, kịch bản tùy thời sẽ căn cứ tình huống biến hóa mà cải biến lại. Bộ phim có khả năng phát sinh kịch tình thoát ly kịch bản, 1 khi phát sinh tình huống này, không khấu trừ vé chuộc cái chết của diễn viên thay đổi kịch tình nguyên bản.



Diệp Tưởng xem xong đoạn văn này, trong lòng rung động không tưởng nổi.


Hai đại trận doanh mài dao soàn soạt, quyết định 1 hồi đại chiến trong bộ phim này, nhưng quy tắc thứ 2 có viết, 2 bên không những không được chém giết, mà còn phải tương thân tương ái, nắm tay nhau nghênh địch ! Diệp Tưởng chỉ cần nghĩ đến cùng An Nguyệt Hình và Hầu Tước cộng đồng đối kháng địch nhân. Liền không khỏi cảm giác một trận buồn cười !


Bất quá, hắn không có thời gian để tự hỏi .


“Thư Đông ! Đồng hồ báo thức kêu như thế sao còn chưa dậy ! Hôm nay là ngày đều tiên con chuyển vào trường trung học! Cũng không ngẫm lại ta và ba con phí bao nhiêu công sức ah!”


Chuyển trường trung học tuyệt không phải dễ dàng như vậy, trên thực tế, tình huống của Kim Thư Đông càng giống với loại dự thính, học tịch vẫn như trước giữ nguyên tại trường học.


“Biết...... Biết......”


Diệp Tưởng xoa xoa mắt, ngáp một cái, tiện đà nhấc gối đầu lên, phía dưới rõ ràng có 2 quyển tryện tranh  “Doraemon tập 25 ” Cùng “Dragon Ball tập 20”.


Thời gian hiện tại là đầu năm 1997. Còn chưa xuất hiện 3 bộ truyện tranh nổi tiếng Nhật Bản Naruto Bleach One Piece, ngay cả Conan cũng chỉ vừa mới bắt đầu. Vì thế học sinh Trung Quốc đối với anime nhật bản chỉ biết tới những tác phẩm như Dragon Ball, Saint Seiya.


Kim Thư Đông vỗ vỗ mặt, nhỏ giọng nói:“Không xong , đêm qua đọc truyện tranh muộn quá !”


Mà mở to mắt hắn mới phát hiện, hắn cư nhiên cận thị nghiêm trọng, nhìn cái gì cũng rất mơ hồ. Diệp Tưởng lập tức vớ lấy cái kính đặt bên cạnh đồng hồ đeo lên, tầm nhìn mới trở nên rõ ràng.


Diệp Tưởng tiện đà đem ván giường dưới thân kéo lên, chỉ thấy phía dưới lộ ra rậm rạp truyện tranh nào là Dragon Ball, Doraemon, Saint Seiya, từng quyển đều sắp xếp theo thứ tự. Diệp Tưởng nhanh chóng đem hai cuốn truyện tranh đặt vào, sau đó hạ ván giường xuống, đi dép lê vào, lớn tiếng nói: “ Đến đây, đến đây !”


Nói xong liền vội vàng mặc quần áo. Bất quá, mới qua 1 phút đồng hồ, tiếng của mẫu thân lại truyền đến :“Kim Thư Đông ! Con ngày thứ nhất đã định tới muộn sao? Mặc quần áo làm sao mà lâu như thế? Còn đang loay hoay cái gì đó?”


Kim Thư Đông lúc này động tác chậm lại 1 chút, mở miệng nói lời kịch:“Đừng lải nhải nữa! Con xong ngay đây !”


Nhìn vào quần áo, rõ ràng là trang phục mùa đông. Thực hiển nhiên, Kim Thư Đông tại học kỳ 2 mới chuyển trường .


Mặc xong quần áo, hắn đi ra bên ngoài. Một thiếu phụ mặc tạp dề bước ra:“Động tác nhanh lên, đi rửa mặt ! Con xem bây giờ là mấy giờ rồi, hôm qua ngủ lúc nào ? Hai con mắt sao đen như vậy?”

“Ân, cũng không tính là muộn, khoảng 12 giờ.”



“Ai tin được! Có phải lại chăm chú đọc truyện tranh hay không? Mau ăn sáng đi!”


Lúc này, TV bắt đầu phát tin tức.


Lúc này đang là mục tin tức quốc tế, nội dung về liên nhiệm tổng thổng mỹ Clinton. Phông nền phía sau đương nhiên không thể so sánh với năm 2013, bất quá nhìn Clinton trên TV, Diệp Tưởng không khỏi có vài phần thổn thức, cảm thán đây mới là năm 1997 chân thật. Tình huống này, đổi lại thành vài tiểu thuyết gia xuyên việt trùng sinh, không biết bao nhiêu nhân vật chính sẽ lợi dụng ưu thế biết trước tương lai khai thác ưu thế bàn tay vàng, nhưng Diệp Tưởng không thể làm như vậy, bởi vì hắn phải diễn người của năm 1997, không được phép lộ ra chút bộ dáng nào của người biết trước tương lai, hơn nữa tuyệt đối không được phép sử dụng những từ ngữ của thế kỷ 21. Chỉ cần phạm phải, ngươi cứ chờ NG đi! 

Nhét nhanh miếng sandwich vào miệng, Diệp Tưởng túm lấy túi sách, bên trong không có sách vở,  vì tài liệu điều để ở trường học.


Rời khỏi nhà, mẫu thân ở cửa còn hô to:“Nhớ chào hỏi chủ nhiệm lớp, đối xử với bản bè thật tốt, đừng giống như ở trường học cũ!”


Kim Thư Đông bước ra khỏi chung cư, đi thẳng hướng đường cái. Kỳ thật lấy tốc độ của hắn, căn bản không lo muộn học, thế nhưng dựa theo kịch bản, thể lực của Kim Thư Đông không được như vậy, hiển nhiên...... trong kịch bản hắn chỉ là 1 tên yếu đuối. Xem ra thể chất Ác Ma không được thiết lập trong kịch bản.


Thời đại này, tàu điện ngầm không phát triển như sau này, vì vậy phương tiện di chuyển chủ yếu là Giao thông công cộng. Chạy đến điểm chờ xe, ăn xong bữa sáng, Diệp Tưởng nhìn thoáng qua đồng hồ, bởi vì di động thời đại này không hề thông dụng. Chính vì vậy đám người đứng ở nơi này đều cầm theo báo hoặc sách, không giống đời sau cắm đầu vào di động và IPAD.


Trong lúc chờ đợi xe tới, Diệp Tưởng chú ý, hôm nay bầu trời rất là âm trầm. Nhiệt độ trong không khí có chút thấp, thành phố này vẫn đang trong mùa đông.



Mây đen trên bầu trời tích xúc làm lòng người cảm giác bất an mãnh liệt.


Phía sal, xe công cộng đã tới. Bởi vì xe công cộng thường thường sẽ dừng lại ở vị trí cách điểm dừng 1 chút, vì thế mọi người phải chen chúc chạy qua.  Diệp Tưởng tự nhiên cũng chen lấn cùng bọn họ.


Giờ cao điểm đi làm , số lượng lượng người đi xe công cộng tự nhiên rất khổng lồ. Mọi người đều dùng toàn lực chen tới, vừa đùn vừa đẩy vừa hô to:“Uy, nép vào trong chút đi! Chưa ăn cơm no à!”, “Ta cũng muốn vào, ngươi đừng chen nữa !”


Kết quả, bởi vì người quá nhiều, cửa xe đóng vài lần không được, cuối cùng, phải một hai người đi xuống, xe mới khởi động.


“Những người vừa đi lên mau mau mua vé !”


Diệp Tưởng phải tốn rất nhiều sức lực mới lấy được ví tiền trên người ra. Mở ví tiền, nhìn thấy bên trong mấy tờ tiền giấy bản cũ, ngược lại cảm giác rất hoài cổ, nhất là tờ tiền Mao gia gia 100 đồng đỏ tươi kia, làm lòng người sinh ra xúc động. Mà thời đại này cũng không có thẻ giao thông, phải mua vé từ người phụ xe.



Xe cứ như vậy thong thả chạy qua mấy trạm, người xuống thì ít người lên thì nhiều.


Cứ như vậy, thời điểm chỉ còn 1 trạm nữa là tới trường, Diệp Tưởng rốt cuộc tìm được 1 chỗ để ngồi xuống. Mà đúng lúc này, trong số những hành khách đi lên...... có một người, chính là Vũ Sóc !


Đương nhiên, Diệp Tưởng không nhìn về phía  Vũ Sóc, hoàn toàn là bộ dạng không quen biết đối phương. Mà Vũ Sóc túm vào tay vịn, vừa vặn đứng trước mặt Diệp Tưởng.


Lúc này, Diệp Tưởng bỗng nhiên chú ý tới , giáo huy(logo trường) trước ngực Vũ Sóc .

Phía trên giáo huy có viết “Trung Học Quảng Nguyệt”.


Nhưng nhân vật Kim Thư Đông rất nhút nhát, cơ hội kết giao cùng bạn học mới, hắn cư nhiên ngập ngừng, cái gì cũng không nói nên lời. Dường như đối phương là người không quen biết, cho nên căn bản không dám chào hỏi.



Nói ngắn lại, Kim Thư Đông cùng Diệp Tưởng, hoàn toàn là hai tính cách khác biệt ! Điều này cũng để khảo nghiệm kỹ xảo diễn xuất của hắn .


Rốt cuộc......


Xe công cộng đến trạm. Vũ Sóc liền trực tiếp xuống xe, Diệp Tưởng cũng vội vàng theo xuống.


Ngoài cổng lớn trường trung học Quảng Nguyệt, mặt trên có treo 1 biểu ngữ viết “Hoan nghênh tân sinh”. Hôm nay, là ngày khai giảng thứ nhất. Không ít người cưỡi xe đạp tới, ngoài cổng nhất thời rất rộn ràng.


Vũ Sóc rất nhanh hòa vào dòng người, đi vào cổng trường. Mà Diệp Tưởng vẫn theo ở phía sau.


Ngoài cửa có trật tự viên đeo băng đỏ duy trì trật tự, nếu là lão sư đi qua bọn họ sẽ cúi đầu cung kính kêu 1 tiếng “Lão sư hảo” !


Diệp Tưởng theo nhóm người đi vào.


Ngoài cửa còn dựng 1 cái bảng, mặt trên viết “Hoan nghênh học sinh mới”.


Nhưng nhìn trường học trước mắt, lại khiến Diệp Tưởng cảm giác được 1 khí tức khủng bố sâm sâm nồng đậm.  



Hắn...... phải ở địa phương này...... quay 1 bộ phim dài tới nửa năm thời gian!


[ chưa xong còn tiếp......]



0 nhận xét:

Post a Comment