8/16/2016

Posted by Unknown |



Tuy rằng bầu trời có chút âm trầm, bất quá trong sân trường dòng người rộn ràng nhốn nháo lại thoáng đem chút âm trầm này xua tan.


Học sinh cuối những năm 90 cùng với học sinh hiện nay có rất nhiều điểm khác nhau. Mặc dù bọn họ không giàu có cá tính, internet và di dộng cũng không thông dụng dẫn tới con đường tiếp thu thông tin thiếu thốn, đàm luận với nhau chỉ là 1 vài tin tức chủ lưu, hơn nữa nền giải trí cũng tương đối yếu. Ở thời đại này giải trí chủ yếu thông qua truyện tranh và tiểu thuyết Kim Dung, hoặc 1 vài trò chơi đã cũ.



Nói ngắn lại, Diệp Tưởng ngày sau phải dung nhập vào cuộc sống năm 1997. Hắn tất yếu phải ghi nhớ hắn hiện tại là 1 học sinh niên đại những năm 90, bất cứ tin tức siêu việt thời đại này phải triệt để cắt bỏ, thậm chí bao gồm cách nói năng, ngôn từ, thậm chí giá trị quan cũng phải thay đổi. Đây không phải chuyện dễ dàng. Nêu ví dụ, ở thời đại này, loại hiện tượng “Bố tao là lý Cương” không có khả năng lan ra toàn quốc, mọi người đều biết. Không có tư tưởng quan trọng hóa bằng cấp, thành tích học tập mà quên đi phẩm chất đạo đức. Không có hiện tượng đi đường thờ ơ với người già, với người bị nạn, không phóng nhanh vượt ẩu, đâm chết người v.v. đó là những tư tưởng khác biệt giữa thế kỷ 21 và những năm 90. Thậm chí, ở thời đại này, xã hội vẫn còn có trình độ ảnh hưởng tới người dân, chứ không như ngày nay, lực kêu gọi của chính phủ không còn sót lại chút gì.



Năm 1997 cũng là năm đã bắt đầu chế độ bầu cử, xã hội trung quốc đã xảy ra một chút biến hóa. Diệp Tưởng phải tiến hành phân chia, ngôn từ, tính cách, tất cả các phương diện phải tổng hợp suy xét mỗi 1 tiếng nói mỗi 1 cử động. Đây là 1 việc rất quan trọng khi biểu diễn phim kinh dị, không ai hy vọng vì nguyên nhân này mà dẫn tới NG.



Mà hiện tại, sau khi bước vào trường học, hắn phải tiếp xúc với rất nhiều người. Lúc đó, hắn cần tiến vào trạng thái tốt nhất, cam đoan kỹ xảo biểu diễn không được chút sai sót!



Tiếp theo, hắn cứ như vậy tiến vào trong trường.


Nói thật, lấy số tuổi 25 của Diệp Tưởng tới sắm vai học sinh quả thật có chút miễn cưỡng. Bất quá, rạp chiếu phim có năng lực thần kỳ. Lúc trước, Diệp Tưởng vì vội vàng tới trường cho nên chưa kịp soi gương, nhưng lúc này đứng trước 1 mặt gương trong trường, hắn nhìn thấy bản thân trong gương thoạt nhìn chính là bộ dạng cực kỳ non nớt, nào đâu còn khí chất của Dạ Vương?


Trước, thời điểm Vũ Sóc và Diệp Tưởng gặp mặt, Diệp Tưởng kỳ thật cũng phát hiện, tóc Vũ Sóc có chút ngắn đi, bề ngoài lại càng thêm trẻ trung giống như 1 học sinh trung học. Bất quá so sánh ra, hóa trang trên người Diệp Tưởng lại càng thêm triệt để, nói không nên lời chính là, cải biến khí chất.


Đương nhiên Diệp Tưởng dù sao cũng có nửa năm ở đây, hắn có đủ thời gian tiến hành quan sát chi tiết đối với trường trung học Quảng Nguyệt, hiện tại phải cấp tốc tới phòng học mới thỏa đáng.  


Trường trung học Quảng Nguyệt rõ rệt là 1 trường dân lập, phỏng chừng cha mẹ Kim Thư Đông là bỏ tiền ra hoặc thông qua phương thức nào đấy mới có thể đổi lấy 1 danh ngạch cho hắn, vì trường trung học chính quy nào dễ dàng để ngươi vào học. Cho nên diện tích trong trường học không tính rất lớn, trong trường chỉ có 2 tòa nhà, trong đó có 1 tòa nhà hình trụ cách cửa chính 1 sân trường được gọi là giáp hào lâu, giáp hào lâu chỉ có 2 tầng, bất quá tầng một của giáp hào lâu là phòng ngủ của học sinh, một mặt của tầng hai nối liền với tầng hai của tòa nhà dạy học khác, tòa nhà đó chính là tòa kiến trúc hình chữ L khi mở đầu phim, tổng cộng có 4 tầng, được xưng là ất hào lâu.


Diệp Tưởng xuyên qua tầng 2 của tòa nhà giáp tiến vào tòa nhà ất, thấy được cầu thang trước mắt, đó là cầu thang từng xuất hiện trong màn hình, cầu thang nữ tử mặc váy trắng đi qua. Hắn tiếp tục đi lên, chạy tới góc cầu thang thì nhìn thấy mặt gương kia, chính trong mặt gương đó, nữ tử váy trắng lộ ra hình dáng.



Lúc này Diệp Tưởng tự nhiên không thể tự hỏi nhiều như vậy, tốc độ tiếp tục nhanh hơn. Rất nhanh, đi tới bốn tầng.


Lúc này hắn hoàn toàn lặp lại lộ tuyến của nữ tử bạch y kia.


Dọc theo hành lang hình L, hắn xuyên qua WC, khu giáo viên viên chức, đi tới 1 mặt khác của hành lang, ở trên hành lang có thể quan sát toàn bộ sân thể dục, cùng với khu ký túc xá Giáp hình trụ cách đó không xa.


Con đường có chút nghiêng lệch, mà không phải thẳng tắp là vì phối hợp với kết cấu kiến trúc của phòng học. Không lâu sau, rốt cuộc, Diệp Tưởng nhìn thấy cửa phòng lớp 6, năm nhất.


Kỳ thật, dựa theo đạo lý mà nói, năm nhất, không phải nằm ở tầng 1 sao? Đương nhiên Diệp Tưởng không có suy xét nhiều như vậy, hắn trực tiếp đi tới trước cửa phòng liền dừng cước bộ.


Đúng vậy, dừng lại.


Cửa phòng học lúc này khí thế ngất trời, một đoàn học sinh sau khi kết thúc học kỳ 1 “Cửu biệt gặp lại”. Mà toàn bộ học sinh bên trong này...... đều là diễn viên của 8 rạp chiếu phim!

Diệp Tưởng quét mắt nhìn qua, đa số là những gương mặt xa lạ, bất quá, rất nhanh thấy được Vũ Sóc, Nam Cung Tiểu Tăng, Lý Tín Lăng những gương mặt quen thuộc, trong đó, cũng bao gồm Tây Môn loli. Tuy rằng tiểu loli này tuổi thực tế còn không đến mười sáu tuổi, bất quá dưới sự cường hãn của rạp chiếu phim, ngạnh sinh biến thành hình tượng 1 nữ sinh trung học! Cảm giác chỉ là có hơi thấp 1 chút !


Diệp Tưởng bỗng nhiên cảm giác mấy cái hóa trang của Lee Min Ho trong [ người thừa kế ] thật là đáng cười…



Đúng lúc này, Diệp Tưởng nghe thấy một thanh âm.


“Ngươi là ai?”


Diệp Tưởng lập tức quay đầu lại, đó là một gương mặt Diệp Tưởng chưa gặp qua, cũng không biết là diễn viên thuộc về trận doanh nào.


“Ta...... Ta......”


Tính cách yếu đuối của Kim Thư Đông lúc này lộ rõ. Hắn bởi vì là học sinh chuyển trường. Hôm nay là ngày đầu tiên tới trường, không ai quen biết, mà trong phòng cũng toàn người xa lạ, hắn không dám đi vào!


Người kia không nói thêm gì, đi qua bên người Diệp Tưởng tiến vào phòng học. Vừa tiến vào phòng, liền cùng các diễn viên khác chào hỏi.


Cứ như vậy...... 1 đám học sinh đi vào phòng, nhưng Diệp Tưởng cứ đứng tại cửa chính, không dám bước vào. Thời gian dài, mọi người mới bắt đầu chú ý tới hắn .


“Người kia là ai vậy? Lớp nào thế ?”


Bên người Bạch Vũ Sóc, Lý Mẫn Hà kề sát vào nàng, hỏi:“Ngươi đã gặp qua hắn chưa? Di Hoa?”


Nhân vật Bạch Vũ Sóc sắm vai tên là Tôn Di Hoa. Mà Lý Mẫn Hà sắm vai là Thẩm Đình Thanh, bạn khuê mật của nàng.


“Không biết, bất quá...... Ta hình như đã gặp hắn ở đâu rồi......”


“Thật sự?”


“A. Đúng rồi, lúc trước ở trên xe buýt, ta đã nhìn thấy hắn......”


Người của trận doanh Khu Ma cùng trận doanh Đọa Tinh trở thành bạn “Khuê mật”, muốn không tự nhiên bao nhiêu thì có không tự nhiên bấy nhiêu. Nhưng lúc này không có biện pháp, Bạch Vũ Sóc cùng Lý Mẫn Hà phải trò chuyện giống như bạn bè thân thiết từ rất lâu rồi.


Lại qua hồi lâu. Rốt cuộc, có tiếng bước chân nhẹ vang lên ở đằng sau.


Tiếng bước chân đó thực trầm ổn, mỗi một bước đạp trên mặt đất, đều tạo cho người ta 1 loại cảm giác bị hấp dẫn.


Diệp Tưởng, đứng thẳng thân thể. Linh hồn hắn 1 khắc này sinh ra cảnh giác cường liệt nhất , cơ hồ không áp chế nổi dục vọng săn bắn !


Hắn, từng chút 1 quay đầu lại.


Ở 1 mặt khác của hành lang, 1 bóng người dần hiện ra.


Đó là một nam tử thoạt nhìn hơn hai mươi tuổi, dung mạo không tính đặc biệt xuất chúng. Ngũ quan của nam tử kia không có quá nhiều chi tiết để miêu tả, thế nhưng, bất luận kẻ nào lần đầu tiên nhìn thấy hắn, đều sẽ kìm lòng không được mà không thể rời tầm mắt.


Đặc biệt, là ánh mắt hắn.


Nhìn tới ánh mắt hắn, Diệp Tưởng, vô cùng rõ ràng......


Hắn, chính là túc địch của mình.


Là tồn tại làm vô số diễn viên phải sợ hãi, An Nguyệt Hình !


Lúc này An Nguyệt Hình đang cầm trong tay mấy thứ giống như giáo án gì đó, hướng về phía Diệp Tưởng...... Chậm rãi đi tới !


Một người là Ni Đặc Lai Nhĩ chuyển sinh, cùng Diệp Tưởng thân là Thợ săn Ác Ma, cư nhiên cứ như vậy gặp mặt !


Dần tiếp cận An Nguyệt Hình, thân thể Diệp Tưởng thậm chí bắt đầu không thể cử động được. Linh hồn hắn tựa hồ triệt để bị An Nguyệt Hình khiên dẫn.


Vừa dâng lên dục vọng săn bắn, lại nhanh chóng bị cảm giác sợ hãi thay thế!


Ngay cả 1 chút hô hấp, động đậy 1 đầu ngón tay đều vô cùng khó khăn !


Đây là một loại áp chế thiên nhiên về linh hồn. Căn bản không thể dùng ý chí để vượt qua.


Diệp Tưởng trong 1 khắc này xác định, hắn đánh không lại người này! Đối phương muốn giết chết mình, không tính là miểu sát thì cũng không cần phí quá nhiều khí lực!



Chênh lệch áp đảo, hoàn toàn không thể nào bù đắp !


Thậm chí, thời điểm An Nguyệt Hình đi qua bên người Diệp Tưởng, hắn thậm chí không áp chế được mà bắt đầu run rẩy !


An Nguyệt Hình cùng Diệp Tưởng, lần đầu gặp mặt !


Ở trên khí thế, Diệp Tưởng hoàn toàn bị áp đảo ! không có năng lực phản kháng !


“Vào đi thôi.” An Nguyệt Hình dùng giọng điệu bình thường nói ra những lời này:“Chờ ở bên ngoài làm cái gì?”


Diệp Tưởng lúc này mới thoáng cảm giác thở nhẹ ra 1 hơi .


Giờ phút này hắn vô cùng biết ơn quy tắc số 2! Diệp Tưởng càng thêm xác định, người trước mắt, là nhân vật hắn không có khả năng địch lại!


“Lý lão sư, người này là học sinh muốn tới dự thính (nghe giảng)?”


Một thanh âm từ sau lưng An Nguyệt Hình truyền đến. Lúc này Diệp Tưởng mới phát hiện, nguyên lai Hầu Tước đứng ở phía sau An Nguyệt Hình!


Bị An Nguyệt Hình hoàn toàn hấp dẫn chế trụ, hắn ngay cả nửa điểm cũng không có phát hiện sự tồn tại của Hầu Tước!


“Không sai. Đợi lát nữa ngươi chỉ cho hắn chút tình huống cụ thể.”


Tiếp theo, An Nguyệt Hình liền đi vào phòng học. Vỏn vẹn lưu lại Hầu Tước và Diệp Tưởng mặt đối mặt.


Lúc này, một tin tức truyền vào trong đầu Diệp Tưởng.



“Không cần sợ. Hắn trong bộ phim này không tổn thương được ngươi.”


Hầu Tước phát tới tin tức, khiến Diệp Tưởng thoáng thả lỏng. Ít nhất lúc này, hắn và vị ảnh đế này cùng 1 phe .


Diệp Tưởng rốt cuộc ý thức được, như thế nào là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Nay thực lực của hắn đã đủ để miểu sát diễn viên hạng A. Nhưng trước mặt An Nguyệt Hình, lại chẳng khác nào con kiến!


“Ta gọi Tôn Di Tinh.” Hầu Tước vươn tay ra, nói với Diệp Tưởng:“Ngươi hảo.”


“Ngươi hảo......”


Diệp Tưởng vươn tay, bắt lấy tay Hầu Tước.


“Vào đi thôi.”


Tiếp sau, Diệp Tưởng cứ như vậy cùng hắn bước vào phòng học.


“Ngươi chọn 1 vị trí ngồi đi...... Ân, cứ ngồi chỗ cuối cùng hàng thứ 3 kia đi.”


Hầu Tước chỉ vào 1 chỗ ngồi ở cuối hàng thứ 3...... Cũng chính là cái bàn mà nữ tử mặc váy trắng kia vuốt ve. Mà giờ phút này, ngồi ở phía trên cái bàn đó là 2 người.


Bạch Vũ Sóc cùng Lý Mẫn Hà !


Hầu Tước xuất phát từ gia tộc Khu Ma, lần đầu tiên nhìn thấy Lý Mẫn Hà liền cảm ứng được sự liên quan tới Ác Ma sâu sắc. Xác định nàng chính là kí chủ Ác Ma! Diệp Tưởng, tự nhiên cũng không ngoại lệ !


Đáng tiếc, bộ phim kinh dị này nghiêm cấm diễn viên nội đấu, bằng không, Hầu Tước cho dù trước mặt An Nguyệt Hình cũng muốn thử ám sát nàng ! Chính bởi vì nàng nên Notebook của Ni Đặc Lai Nhĩ vẫn chưa thể lấy được !


“Vâng...... Vâng.”


Diệp Tưởng lập tức hướng về bên đó đi qua.


“Ngươi hảo.” Diệp Tưởng chào hỏi Vũ Sóc ngồi trên.


“Ngươi là......”


“Ta từ hôm này là học sinh tới dự thính.”


“Nga...... vừa rồi ở trên xe buýt còn gặp ngươi ! Ngươi hảo, ta gọi Tôn Di Hoa ! Là muội muội của  Tôn Di Tinh!”


“Vậy sao......”  


Người thường, tiếp theo sẽ mở rộng đề tài, kéo gần cự ly, dung nhập với mọi người trong lớp, thế nhưng Kim Thư Đông vì còn rất xa lạ, căn bản không dám nói tiếp.


Lý Mẫn Hà đứng lên, nói:“Ngươi ngồi đi, ta trở về chỗ của mình.”


“Ân, Đình Thanh.”


Diệp Tưởng ngồi xuống, sau đó đem túi sách nhét vào hộc bàn.


“Ngươi tên là gì?” Vũ Sóc hỏi.


“Kim...... Kim Thư Đông......”


Người trong lớp, hầu hết đều đem ánh mắt tập trung lên người An Nguyệt Hình phía trên bục giảng!


Nơi này có rất nhiều người lần đầu tiên mới nhìn thấy chân thân của An Nguyệt Hình. Bởi vậy, lớp học khi nãy còn phấn chấn ngất trời đã trở nên lặng ngắt như tờ ! Đương nhiên, bọn họ cũng bắt đầu phát đi tin tức, thảo luận về An Nguyệt Hình. Đối với người của Khu Ma trận doanh mà nói, đây là BOSS cuối cùng tất yếu phải đánh bại, mà đối với người của Đọa Tinh trận doanh, đây lại chính là chủ nhân của linh hồn mình!


Diệp Tưởng lấy hộp bút ra, bắt đầu nhìn chăm chú vào An Nguyệt Hình.


Tiếp theo, trong phòng học đã ngồi đầy người.


“Hảo.” An Nguyệt Hình đem sách giáo khoa ôm trong ngực đặt lên bàn:“Học kỳ hai hiện tại đã bắt đầu. Một đoạn thời gian không gặp, biết các ngươi đều rất muốn trò chuyện, bất quá hiện tại trước hết nghe ta nói. Hôm nay lớp chúng ta có 1 vị học sinh nghe giảng mới, mọi người làm quen một chút. Kim Thư Đông, ngươi đi lên.”


Lúc này, mọi người đem ánh mắt tập trung lên người Diệp Tưởng. Vị Thợ săn Ác Ma này, gần đây được coi như nhân vật truyền kỳ, cho dù là người của Đọa Tinh trận doanh đối với hắn cũng có chút khâm phục. Mà có không ít người,đánh giá Bạch Vũ Sóc bên người Diệp Tưởng. Tiếp theo, càng ngày càng nhiều người phát hiện, này hai người cư nhiên xứng đôi ngoài dự đoán ! Diệp Tưởng kỳ thật dung mạo vẫn phi thường thanh tú , tuy rằng cùng không thể so sánh với tuyết thế mỹ nam như Mộc Lam, Hầu Tước nhưng so với người thường đã phi thường xuất chúng rồi. Phải biết, rất nhiều người đều cho rằng Bạch Vũ Sóc là vì có quan hệ với Diệp Tưởng mới có thể sắm vai Irna, như vậy, hai người này chẳng lẽ có quan hệ yêu đương?


Diệp Tưởng đi lên, thời điểm đi đường, hắn dựa theo chỉ thị của kịch bản, ngực thủy chung không thẳng, hơn nữa ánh mắt cũng rất rụt rè. Khi đi đến bên cạnh An Nguyệt Hình, hắn nhìn phần đông diễn viên bên dưới, cũng quan sát những người này. Những người này sẽ cùng hắn đóng phim trong nửa năm.


Hầu Tước ngồi trước nhất. Mà Mộc Lam ngồi phía sau hắn! Chỗ ngồi không hề được an bài theo trận doanh, diễn viên bất đồng trận doanh ngồi gần nhau cũng là điều bình thường. Mà tổng số học sinh trong lớp, hắn đếm được 35 người.


“Hắn tên là Kim Thư Đông, từ trường trung học Hà Minh chuyển tới.”


“Chuyển trường ?”


“Bộ dạng cũng không tệ ah......”


“Nguyên lai là học sinh chuyển trường ......”


Phía dưới nhất thời trở nên xôn xao.


“Hảo, sắp đến thời gian chào cờ buổi sáng . Ngươi cùng mọi người làm quen chút đi.”


An Nguyệt Hình sau khi nói xong, Diệp Tưởng nhìn những người trước mắt, nói:“Ta...... Ta không có gì đ nói .”


“Tùy tiện nói một chút đi!”


“Có phải đang rất ngại ngùng hay không?”


Diệp Tưởng thanh thanh cổ họng, nói:“Ân...... Ta gọi Kim Thư Đông, kim sắc kim, thư bổn thư, mùa đông đông. Cứ như vậy.”


Không thể không nói Diệp Tưởng đối với vai diễn này cảm thấy buồn bực , tính cách nhân vật này hạn chế rất lớn cho hành động ngày sau của hắn. Bởi vì loại tính cách của Kim Thư Đông đã chủ định không phù hợp với số đông, như vậy sao có thể hợp tác với những diễn viên của Khu Ma trận doanh? Thế nhưng, việc đã đến nước này, cũng không có biện pháp khác.


Lúc này, trong loa vang rõ lên khúc quân hành, cũng đại biểu mọi người phải xuống sân thể dục chào cờ.



“Hảo, mọi người đi thôi.”


An Nguyệt Hình vừa dứt lời, mọi người lục tục đứng lên.


Tiếp đến, Diệp Tưởng cũng tiến vào trong đội ngũ.


Thời điểm trước khi bước ra khỏi phòng học, Diệp Tưởng còn quay đầu lại nhìn thoáng qua.


Hắn ở trong phòng học không hề cảm ứng được gì. Ác Ma, vong linh, Quỷ Hồn...... ở trong phòng đều không cảm nhận được chút nào.


Mà thời điểm bọn hắn dọc theo cầu thanh cạnh phòng học đi xuống, Diệp Tưởng không khỏi nghĩ, nữ tử mặc váy trắng lúc mở màn kia, nàng đến tột cùng......  thời điểm chạy tới đoạn cầu thang này, đã phát sinh chuyện gì? Nàng… chết sao? Hay là......


Bởi vì là bạn học mới, mọi người chung quanh vẫn ôm hảo ý tới chào hỏi hắn. Đương nhiên, mọi người cũng giữ chừng mực không quá vồ vập.


Rất nhanh, Diệp Tưởng đi tới bên người Vũ Sóc. Vũ Sóc tươi cười khả ái nói:“Ngươi vừa rồi sao không nói nhiều thêm vài câu?”


“Không...... Không có gì. Chỉ là, ta không nghĩ ra cái gì đ nói.”


“Ngươi có thể nói vài câu đại loại như ‘Về sau cùng mọi người học tập vui vẻ’.” 


Mấy lời này, ta không quen nói.”


Trong quá trình xuống lầu, cũng gặp những học sinh niên cấp khác (năm khác). Trong bọn họ, không có ai là diễn viên cả. Thế nhưng, có 1 người hấp dẫn sự chú ý của Diệp Tưởng.


Grandier !


Đương đại gia chủ gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ!


Grandier thấy được An Nguyệt Hình, lập tức nói:“Lý lão sư, ngươi hảo.”


Ngươi hảo, Tác Lan lão sư.”


Lão sư? Thực có thể dễ dàng đoán ra, Grandier sắm vai là 1 giáo viên nước ngoài ! Phỏng chừng là giáo viên dạy chương trình tiếng anh.


Dù có thế nào, Diệp Tưởng cũng phải bắt đầu sinh hoạt nửa năm tại trường trung học này......[ chưa xong còn tiếp......]



0 nhận xét:

Post a Comment