8/11/2016

Posted by Unknown |



Thời gian đã gần kề kết thúc.


Chuyến xe cuối trên đường 145, đang chạy như bay trên một con đường nhỏ, cách trạm cuối là Nguyệt hoa thôn ngày càng gần.


Lệ Quỷ kia, giờ phút này bóng dáng đều không thấy. Nhưng ba người Ngân Dạ, Hạ Tiểu Mỹ cùng Lâm linh, không dám chủ quan chút nào, mỗi giây đều cảm giác cực kỳ khẩn trương.


Đúng lúc này, Hạ Tiểu Mỹ thoáng tùy ý nhìn hướng bên cạnh, sau đó cơ hồ kêu ra tiếng!


Cái thiếu nữ đeo tai nghe, biến mất! Vừa rồi nàng còn ngồi ở đó , giờ phút này, biến mất!


Tự nhiên, không có bất luận một hành khách nào phát hiện, thiếu nữ đã biến mất.


Đến rồi!


Hàm răng Ngân dạ cắn chặc bờ môi, cắn ra cả máu tươi.


Kỳ thật hắn cũng biết, vạch trần ra thân phận của Lệ quỷ với mình không hề có lợi, ngược lại sẽ làm hắn không kiêng kỵ mà giết chóc. Nhưng mà không vạch trần, sớm muộn lệ quỷ cũng sẽ ra tay. Vạch trần còn có hy vọng cầm được mảnh vỡ khế ước.


Hôm nay...


Đã lâm vào tuyệt cảnh. Trừ phi, tìm ra được sinh lộ.


Cứ như vậy chết ở nơi này sao? Cái mảnh vỡ địa ngục khế ước kia? Như thế nào giao cho Ngân Vũ?


Tuy khoảng cách đến trạm cuối, nhiều lắm còn hai ba phút, nhưng trong khoảng thời gian này, đủ cho Lệ Quỷ giết bọn hắn vô số lần!


Thế nhưng có thể làm sao đây? Không tới Nguyệt Hoa thôn thì không thể xuống xe! Hai ba phút thời gian, bên trong xe buýt chật hẹp...


Bọn hắn giống như cá chậu chim lồng!


Trán Ngân Dạ không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, tay của hắn cũng trở nên vô cùng lạnh buốt. Đây vẫn chỉ là lần thứ tư huyết tự chỉ thị mà thôi, chẳng lẽ cũng thúc thủ vô sách?


Thời khắc này sợ hãi tràn ngập khắp bên trong xe buýt.


Sau một khắc, Ngân Dạ phát hiện, trung niên tráng hán mặt sẹo, cũng không thấy!


Ngân Dạ cơ hồ đem thân thể rời xa vị trí gần tráng hán, hắn không ngừng thở hổn hển, hai tay run rẩy lấy ra bật lửa, đốt một điếu thuốc lá đưa lên miệng.


Hút sâu một hơi, hắn nhìn Lâm linh cùng Hạ Tiểu Mỹ trước mắt nói: "Các ngươi, tin tưởng ta chứ?"


Hai người tức khắc gật đầu giống như băm tỏi, Hạ Tiểu Mỹ giờ phút này sợ tới mức đôi mắt như vô hồn, như thế nào cũng không nghĩ tới một cây dù lại là Lệ Quỷ, giờ phút này cũng đang bên trong xe buýt.


Sau đó Ngân dạ lấy ra mảnh vỡ khế ước vứt trên sàn xe.


"Nhất định sẽ tới, các ngươi giúp ta nhìn chăm chú vào mảnh vỡ này..."


Ngân Dạ lại tiếp tục quan sát động tĩnh chung quanh. Những hành khách khác vẫn đang ngồi yên lặng, nhưng mà, đây chỉ là yên lặng trước bão táp mà thôi.


Khủng bố chính thức sắp tới rồi.


Mảnh vỡ Địa ngục khế ước, Ngân Dạ nguyện nhất định phải có. Nhưng nếu như chết rồi, liền không có ý nghĩa. Ưu thế của Lệ Quỷ trước mắt chính là ẩn trong bóng tối, bên trong xe buýt nhỏ hẹp này, tùy thời có thể giết hắn đoạt lại mảnh vỡ.


Hiện tại nhà trọ sẽ đem hết toàn lực không cho hộ gia đình cầm lấy mảnh vỡ!


Cho nên...


Lệ Quỷ khẳng định coi mảnh vỡ là mục tiêu hàng đầu, sau đó mới là giết người.


Lúc này, Ngân Dạ bắt đầu cảm giác được một loại quỷ dị. Rõ ràng không có bất kỳ ai tiến gần mảnh vỡ, nhưng dự cảm nguy hiểm càng ngày càng mãnh liệt.


Tiếp qua chừng vài phút đồng hồ, đã đến nguyệt hoa thôn. Lái xe thậm chí đã nhắc nhở: "Các vị, trạm cuối cùng Nguyệt Hoa thôn đã tới, mọi người chuẩn bị xuống xe."


Đã tới rồi...


Còn chưa động thủ sao?


Đến cùng trốn ở nơi nào?


Ngân Dạ lại hít sâu một hơi thuốc lá, mà Hạ Tiểu Mỹ cùng Lâm linh ở bên cạnh càng ngày càng khẩn trương. Nhất là Hạ Tiểu Mỹ, ánh mắt của nàng một khắc cũng không ngừng nhìn chằm chằm mảnh vỡ, thậm chí con mắt như muốn lồi ra.


Đúng vào lúc này, dị biến bắt đầu xảy ra.


Hai cái bàn tay hư thối, từ sau gáy Lâm linh vọt qua lỗ tai, chụp lấy mảnh vỡ trên sàn!


Ngay trong nháy mắt, ngoài cửa sổ một trận gió thổi tới làm mảnh vỡ bay lên không trung!


Ngân Dạ lập tức bổ nhào qua bắt lấy mảnh vỡ, nhẹ nhàng thở ra.


Nhưng mà, Ngân Dạ kế tiếp không ngờ nhìn thấy, Lâm linh đã biến mất vô ảnh vô tung! Mà Hạ Tiểu Mỹ thì vẫn một mực chú ý tới mảnh vỡ, căn bản không chú ý tới người bên cạnh biến mất lúc nào! Hai người, căn bản đều không nhìn thấy được đôi tay kia!


Lúc này xe rốt cục dừng lại, đã đến nơi.


Ngoài cửa sổ, đã có thể nhìn thấy chiếc taxi mà Ngân dạ gọi sẵn đang chờ.


Ngân Dạ cắn răng, hung hăng cầm mảnh vỡ, xông về phía cửa!


Nhưng mà, ngay trong nháy mắt này, toàn bộ xe buýt bỗng nhiên lâm vào một mảnh hắc ám! Sau đó mỗi một cánh cửa trên xe buýt đều tự động đóng lại, tất cả rèm che đều hạ xuống! Trong nháy mắt, toàn bộ xe buýt lâm vào hắc ám tĩnh mịch!


Không chỉ như vậy, lái xe cùng toàn bộ hành khách còn lại, tất cả đều biến mất vô ảnh vô tung! Bên trong xe buýt giờ chỉ còn lại Ngân dạ cùng Hạ tiểu mỹ!


Ngân Dạ cảm giác toàn thân lạnh buốt, máu tựa hồ trào ngược lên đại não.


Hắn đến bên bệ điều khiển muốn mở chốt tự động, nhưng căn bản vô dụng. Chạy đến cửa sổ, khí lực bú sữa mẹ cùng đều sử dụng, cánh cửa cũng không thèm nhúc nhích, thậm chí lấy ba lô nện lên cửa cũng không có tác dụng! Mà Hạ Tiểu Mỹ đồng thời cũng cố gắng kéo mở cửa xe, cũng căn bản không hề có tác dụng, nàng dùng thân thể nện lên cánh cửa, kết quả vẫn là tốn công vô ích.


Rất rõ ràng, cửa ra vào cùng cửa sổ đã bị quỷ động tay động chân.


"Không —— "


Dưới loại tình huống tuyệt vọng này, sinh lộ còn có gì đáng nói?


Hạ Tiểu Mỹ cả người co quắp té trên mặt đất, nàng ý thức được, đã xong, đã xong! Thời điểm tuyệt vọng nhất, nàng nhưng căn bản khóc không được, chỉ cảm thấy cái thế giới này đã hoàn toàn hỏng mất, đại não chỉ còn lại trống rỗng.


Ngân Dạ cũng quỳ ngồi trên mặt đất.


Hắn cũng gần như tuyệt vọng.


Tại bên trong xe buýt tối om, cái Lệ Quỷ kia giết chết bọn họ, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi!


Lần huyết tự này, mình đã không có cách nào nghĩ ra sinh lộ.


Đúng vào lúc này...


Đợi.. . vân vân...


Huyết tự?


Đúng rồi, lái xe! Là lái xe!


Vì cái gì không để lái xe trở thành một trong những hiềm nghi là Lệ Quỷ ?


Hắn lập tức đứng người lên, phóng tới ghế lái, mò mò địa phương dưới ghế, sau đó hắn mò thấy một vật đen xì!


Thứ này giấu trong một góc ở dưới ghế, là một cái hòm hình chữ nhật màu đen.


Lúc này Ngân dạ rất kích động, hắn cảm giác được cái hòm này có quan hệ tới sinh lộ!


Hắn lập tức mở ra, đồng thời hô to với Hạ tiểu mỹ sau lưng: "Nhanh! Ngươi, cầm đèn pin tới!"


Hạ Tiểu Mỹ lúc này mới kịp phản ứng, nàng kéo ba lô lấy ra đèn pin đưa cho Ngân dạ.


Bật đèn pin, nhìn rõ đồ vật chứa trong rương, rõ ràng là —— năm con tiểu búp bê chế tác rất tinh xảo!


Mà hình tượng của năm con búp bê rất giống Ngân Dạ, Hạ Tiểu Mỹ, Lâm linh, Ngô hiểu hà cùng Lương băng!


"Cái này, đây là..." Hạ Tiểu Mỹ phi thường kinh ngạc nhìn những con nhân ngẫu trong rương.


Mà Ngân Dạ phát hiện, những con búp bê kiểu dáng cùng chế tác, rất giống với nhân ngẫu thế thân của nhật bản!


"Đúng! Nhân ngẫu này chính là an bài sinh lộ của nhà trọ! Thời kỳ Bình an Nhật bản, cũng có người chế tác ngẫu, sau đó thả trôi theo dòng nước, đại biểu cho xui xẻo cùng tai họa mang đi. Nói cách khác, nhân ngẫu này là để thế thân cho người đó, nói như vậy..., nếu đem những nhân ngẫu này giao cho Lệ quỷ, vậy nó sẽ chết thay chúng ta!"


Sẽ không sai.


Nhà trọ cố ý an bài như vậy! Vì không muốn bọn hắn chú ý tới lái xe, không đem tài xế thành một trong những hiềm nghi. Bởi như vậy, sẽ không ai chú ý tới cái hòm màu đen dưới chân hắn? Càng không cách nào liên tưởng tới đồ vật bên trong liên quan tới sinh lộ!


Những cái...nhân ngẫu kia, chỉ sợ là thế thân của bọn hắn, để Lệ Quỷ giết chết!


Từ lúc mới bắt đầu, đã bị nhà trọ lừa gạt.


Bảy cái hành khách trong có một người là Lệ Quỷ, kỳ thật Lệ Quỷ tồn tại bên trong hành khách có trọng yếu sao? Mảnh vỡ Khế ước, Ngân Dạ cũng phải cửu tử nhất sinh mới cầm được, hoàn toàn là vận khí tốt, một khi làm không tốt, mạng nhỏ phải để lại trong xe này rồi.


Nếu như vừa mới bắt đầu đã chú ý tới lái xe, nhìn thấy cái hòm màu đen, sau đó mở ra, kết hợp truyền thuyết nhân ngẫu thế thân Nhật Bản, Ngân Dạ có thể lập tức nhận ra cái này là sinh lộ! Nhưng vì để bọn hắn chú ý tới hành khách, cố ý dẫn đạo bọn hắn không chú ý sinh lộ ngay bên cạnh!


Cái nhà trọ này thực là khủng bố, một cái huyết tự ngắn gọn, liền đưa bọn họ vào bẫy rập tâm lý đáng sợ, đem sinh lộ trước mắt không thèm để ý tới!


Ngân Dạ hoàn toàn đoán đúng. Trên thực tế, lái xe hôm nay từ lúc bắt đầu làm việc liền nhìn thấy dưới ghế đặt một cái hòm màu đen, nhưng không biết vì cái gì, hắn không muốn mở nó ra, cũng không muốn ném nó đi, một mực giữ lại đến bây giờ.


Hạ Tiểu Mỹ nghe xong, kích động cơ hồ muốn chảy nước mắt!


Ngay lúc Ngân dạ muốn cầm mấy con búp bê ra, bỗng nhiên một trận gió thổi tới, đem cái nắp hòm đóng lại! Ngân Dạ muốn mở ra, lại phát hiện cái nắp tựa hồ bị khóa lại, mở hoài không ra!


Mà đúng lúc này, Ngân Dạ cùng Hạ Tiểu Mỹ thình lình trông thấy, cuối xe buýt, xuất hiện một thân ảnh màu đen! Trong nháy mắt nó xuất hiện, ánh sáng đèn pin liền tắt ngúm!


Cái thân ảnh hắc sắc kia, thân thể không ngừng vặn vẹo tay chân xoắn xít, tựa như xương cốt toàn thân vỡ vụn không chống đỡ nổi thân thể, vừa bước đi vừa ngã trái đổ phải dần tiến tới hai người Ngân vũ cùng Tiểu mỹ!


"Mở... mở ra, mở ra ah!"


Ngân Dạ cùng Hạ Tiểu Mỹ dồn hết khí lực toàn thân đem cái nắp mở ra, nhưng nó chẳng thèm nhúc nhích.


Bóng đen càng ngày càng gần, rất nhanh, cách Ngân Dạ cùng Hạ tiểu mỹ không tới 2 mét!


Không muốn... Không muốn... Không muốn!


Ngân Dạ cùng Hạ Tiểu Mỹ liều mạng dùng ngón tay cậy mở nắp hòm, nhưng vẫn là vô dụng!


Không... Không... Không!


Bóng đen kia, rốt cục tới trước mặt hai người, rồi đứng lại.


Ngân Dạ hung hăng nện cái hòm lên lan can ngăn giữa lái xe với hành khách! Thế nhưng cái hòm cực kỳ chắc chắn, nện như thế nào cũng không mở!


Ngân Dạ cùng Hạ Tiểu Mỹ dồn lại một góc, đã là... Tránh cũng không thể tránh!


Bỗng nhiên, bóng đen giơ cao hai tay, giống như tia chớp chộp tới mặt hai người!


Ngân Dạ trong nháy mắt, hai con ngươi cũng mất đi hy vọng, cái tay không còn sức lực nắm giữ, làm cái hòm rớt trên sàn xe!


Đông!


Một tiếng vang thật lớn, cái nắp hòm rốt cục khai mở! Bên trong, năm hình nhân ngẫu lăn ra rơi tán loạn trên sàn!


Sự tình  này phát sinh, cơ hồ một giây cũng chưa tới. Khi nhân ngẫu rớt ra, cái bóng đen tựa hồ như bị khóa lại bất động! Cái tay mang theo mùi hôi thối dán sát vào mặt hai người cơ hồ còn không tới một li!(0,1 cm)


Một giây... Hai giây... Ba giây... Ngân Dạ cùng Hạ Tiểu Mỹ cũng không nhúc nhích. Bọn hắn biết rõ, sống hay chết, sắp tuyên án! Ngắn ngủn vài giây thời gian, giống như mấy thể kỷ dài dặc trôi qua!


Sau đó, cánh tay kia bắt đầu động, chậm rãi rụt trở về, động tác chậm chạp như tua lại. Mà cánh tay kia lùi về mỗi một giây, Ngân Dạ cùng Hạ Tiểu Mỹ cảm giác giống như vô số lần bồi hồi giữa địa ngục và thiên đường!


Sau đó cánh tay chậm chạp cầm lấy hai con nhân ngẫu, chậm rãi lui về phía sau, lui về phía sau...


Cuối cùng, biến mất trong bóng tối.


Cùng lúc đó, cửa xe lại lần nữa mở ra.


Ngân Dạ cùng Hạ Tiểu Mỹ ngây ngốc nhìn về phía trước, tựa hồ còn không cách nào tiếp nhận, bọn hắn thực sự sống sót, thân thể cứng ngắc tại đó, giống như hoá đá.


0 nhận xét:

Post a Comment