11/03/2016

Posted by Unknown |
Chương 3 quyển 23:

"Leng keng —— "


Nghiêm Lang đang đeo tạp dề ở trong phòng bếp nghe được tiếng chuông cửa, lập tức thả cây chổi lau nhà trong tay ra, chạy đến mở cửa. Hắn không biết, trời nóng như vậy mà ai lại đột nhiên đến thăm.


Từ cửa chống trộm nhìn ra bên ngoài hắn trông thấy là Lý Ẩn!


"Ngươi..." sắc mặt Nghiêm Lang lập tức có chút khó coi, hắn lui về phía sau một bước, nói: "Lý Ẩn?"


"Có một số việc muốn ngươi xác nhận một chút" Lý Ẩn nghiêm mặt nói: "Là về chuyện của Di Chân. Nàng mất tích, ngươi cũng biết phải không. Ta vừa rồi đã gặp mặt Tâm Hồ."


"Di Chân..." thần sắc Nghiêm Lang biến đổi, tuy nhiên bởi vì lần huyết tự trước, hắn và Tịch Nguyệt suýt nữa đã chết tại nhà xác của bệnh viện Chính Thiên, nhưng dù sao Di Chân đối với bọn họ cũng tiêu tốn rất nhiều trí lực.Nếu không có nàng thì bọn hắn cũng không biết đến sự tồn tại của nhà trọ. Cho nên hơi do dự một phen, mới mở cửa ra.


"Ta khuyên ngươi trước." Nghiêm Lang đối với Lý Ẩn vẫn có vài phần cảnh giác: "Ta đã biết chuyện của mẫu thân ngươi rồi, xin ngươi nén bi thương. Nhưng hi vọng ngươi đừng đem chuyện nàygiận chó đánh mèo lên người chúng ta."


Hiển nhiên, Nghiêm Lang hoài nghi cái chết của Dương Cảnh Huệ cũng như chuyện của Vương Thiệu Kiệt bị Quỷ hồn giết hại.


Lý Ẩn đi vào trong phòng, lúc này Tịch Nguyệt mới từ phòng ngủ đi ra, nàng trông thấy Lý Ẩn, cũng cả kinh.


"Tịch Nguyệt, vừa vặn ngươi cũng ở đây." Lý Ẩn đi đến gần hai người, rồi bỗng nhiên quỳ rạp xuống đất!


"Ngươi!" Lý Ẩn đột nhiên làm như vậy khiến Nghiêm Lang trở tay không kịp, vội vàng ngồi xổm xuống trước mặt hắn, nói: "Lý, Lý Ẩn ngươi muốn làm cái gì?"


"Ta biết lần huyết tự kia, ta đem vợ chồng các ngươi vứt bỏ trong tầng hầm bệnh viện là không đúng, cho nên các ngươi oán hận ta cũng là chuyện đương nhiên. Ta sẽ không biện giải cho mình, lần này tới tuy muốn hỏi thăm một vài chuyện, nhưng đầu tiên vẫn là muốn hướng vợ chồng hai người thỉnh tội!"


Tính cách Lý Ẩn luôn không phải là người có thể đơn giản cúi đầu trước người khác. Điểm này Nghiêm Lang vô cùng rõ ràng.


Lý Ẩn quỳ trên mặt đất, đầu cúi thật thấp, thái độ như vậy, cũng khiến Nghiêm Lang  cảm thấy mềm nhũn trong lòng, còn Tịch Nguyệt vốn là người thiện lương cho nên cũng đi tới nói: "Được rồi, chuyện đấy cũng vì tính mạng của ngươi ta cũng không so đo nữa. Ngươi cũng là người mà Di Chân thầm mến rất nhiều năm. Di Chân hiện tại không biết đang ở nơi nào, ta cũng đang nghĩ biện pháp tìm nàng..."


Tịch Nguyệt cùng Di Chân là bạn thân nhất thời đại học, khoảng thời gian khi hai người ngủ chung phòng kia, nàng cũng nhìn ra tình cảm Di Chân đối với Lý Ẩn sâu đậm đến nhường nào.Chỉ là vì một loại áp lực dưới đáy lòng, cho tới bây giờ vẫn chưa thổ lộ cùng Lý Ẩn. Tịch Nguyệt vốn cũng một mực kỳ vọng Lý Ẩn cùng Di Chân có thểtrở thành một đôi, bởi vì nàng thật sự yêu mến con người Di Chân.  Nhưng thời gian cứ vậy mà trôi qua thật nhanh.


Chuyện đã tiến triển cho tới bước này, chỉ có thể nói là thiên ý trêu người. Di Chân cùng Lý Ẩn rõ ràng đều trở thành hộ gia đình trong cái nhà trọ địa ngục kia.


"Thực xin lỗi, Nghiêm Lang, thực xin lỗi, Tịch Nguyệt!" Lý Ẩn cúi đầu nặng nề trên mặt đất, nói: "Vô luận như thế nào, thực xin lỗi!"


Cuối cùng cặp vợ chồng thiện lương này vẫn tha thứ Lý Ẩn. Dù sao, bọn hắn cũng biết cuộc sống hiện tại của Lý Ẩn không khác bị lưu đày đến địa ngục là bao. Tuy vẫn còn sống trên thế gian, nhưng tâm hắn đã sớm rơi xuống địa ngục rồi.


Chỉ cần nghĩ tới ngày xưa Di Chân làm thế nào để vượt qua khoảng thời gian u tối kia, nàng sống trong địa ngục, nhưng vẫn có thể mỉm cười đối mặt với cuộc sống, thật làm cho nội tâm Tịch Nguyệt cảm giác quặn chặt. Cho nên khi nàng biết Di Chân đã mất tích, thì cảm giác như linh hồn của mình đã thiếu mất một bộ phận nào đó.


"Về chuyện của Di Chân, ta sẽ nói toàn bộ cho ngươi." Tịch Nguyệt thở dài, nói: "Còn có, không riêng gì Di Chân, còn có Di Thiên. Hắn cũng..."


"Kha Ngân Vũ đã nói cho ta biết. Hôm qua nàng cùng Kha Ngân Dạ đi tìm các ngươi a?"


"Kỳ thật..." Nghiêm Lang lúc này vẫn còn nhớ lúc bị Thượng Quan Miên bức cung. Khi Thượng Quan Miên thả bọn hắn ra, có nói nếu như bọn hắn muốn rời khỏi K thị, một khi bị phát hiện, nàng sẽ lập tức giết chết hai người. Đồng thời, cũng không thể báo chuyện này với cảnh sát, hay bất luận là kẻ nào.


Biểu hiệncủa Thượng Quan Miên vô cùng khủng bố khiến Nghiêm Lang run như cầy sấy, ma nữ kia tuyệt đối không thể trêu chọc vào đâu. Đương nhiên nàng cuối cùng cũng có thể rời khỏi nhà trọ hoặc chết trong nhà trọ, như vậy cuối cùng bọn hắn sẽ được giải thoát. Nhưng hiện bây giờ nhất định phải phục tùng chỉ thị của nàng.


Uy hiếp củanữ nhân kia tuy rất khủng bố, nhưng nghĩ đến nàng cũng là hộ gia đình trong nhà trọ, tựu cũng có chút đồng cảm, dù sao nói không chừng nàng cũng có khả năng đã chết rồi.


Lý Ẩn cảm thấy Nghiêm Lang như muốn nói gì nhưng lại thôi, liền truy vấn: "Chuyện gì xảy ra? Có thể nói cho ta biết không?"


"Không, không có gì." Nghiêm Lang nghĩ tới Thượng Quan Miên, nội tâm không khỏi sợ hãi.


Kế tiếp, Lý Ẩn hỏi thăm không ít chyện, họ đều thành thật nói hết tất cả tin tức mà mình biết, duy chỉ có chuyện Thượng Quan Miên đã từng bắt cóc bọn hắn, thì không có nói ra.


"Di Chân... Nàng thật sự sẽ không xảy ra chuyện gì a?" mặt mũi Tịch Nguyệt tràn đầy lo lắng hỏi: "Lý Ẩn, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp tìm được nàng!"


"Ta sẽ cố hết sức." Lý Ẩn ghi lại thông tin vào Notebook rồi nói: "Nhưng ta không thể hứa hẹn nhất định có thể tìm thấy nàng."


Còn bên kia...


Thần Cốc Tiểu Dạ Tử cùng Phàm Hiên Kỳ, đang đứng lặng một bên quan sát bệnh nhân trong căn phòng trước mặt. Bên trong phòng thủy tinh, một nữ tửđại khái hơn hai mươi tuổi có khuôn mặt thanh tú đang nằm trên giường bệnh. Nàng thật quá mức tiều tụy, trên mặt gần như không còn chút sắc máu nào.


"Ngươi nói có biện pháp, có thể cứu sống nàng?" Phàm Hiên Kỳ giờ phút này kinh ngạc nhìn Thần Cốc Tiểu Dạ Tử, hỏi: "Ngươi thật sự, có biện pháp làm được sao?"


Nàng thật sự rất khó tin tưởng. Dù sao, loại độc mà Tĩnh Đình trúng không khác gì  trong tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung. Chỉ sợ chỉ có Âu Dương Phong chuyển thế, mới có thể phân tích loại độc chất này và điều chế được giải dược a.


"Thiên Lân hắn đã thử rất nhiều năm, dùng rất nhiều người tiến hành thí nghiệm đều không thể phân tích được thành phần độc dược!" Phàm Hiên Kỳ nghi hoặc hỏi: "Ngươi, ngươi thật sự có thể làm được sao?"


Tiểu Dạ Tử nhẹ gật đầu, sau đó, lấy ra một vật nói: "Vật này, có thể cứu sống nàng. Nàng có lẽ tối đa chỉ có thể sống được một tháng nữa phải không? Có vật này, nàng có thể sống lại."


Phàm Mưa Kỳ chỉ thấy trong tay Tiểu Dạ Tử là một cái chìa khóa!


"Ngươi..." Nàng trừng to mắt nhìn cái chìa khóa, nói: "Thứ này, là chìa khóa trongnhà trọ phải không?"


"Đúng. Là chìa khóa của một hộ gia đình đã chết trong Thần Cốc Minh. Ngươi cũng biết, chỉ cần tuyên thệ tự động tiến vào nhà trọ, mọi bệnh tật trên thân thể đều có thể trị liệu hoàn toàn thành công. Ta lúc trước đã hỏi qua Thâm Vũ, nàng xác nhận quy tắc này chính làphương thức tuyên cáo trước nhà trọ và toàn thể các hộ gia đình, cho dù là thân trúng kỳ độc, cũng có thể phục sinh. Bây giờ nghĩ lại, nếu có người tự nguyện tiến vào nhà trọ, cũng cũng chỉ có lý do này mới làm như vậy thôi. Ngươi tự mình lựa chọn a, chờ nàng chết đi, hoặc là ngươi dùng cái chìa khóa này biến nàng thành hộ gia đình nhà trọ, có thể cải tử hoàn sinh. Hai chọn một. Ngươi đã là người của Thần Cốc Minh, cho nên ta mới bày cho ngươi một con đường sống. Làm như thế nào chính là tùy ngươi chọn, ta không can dự."


Phàm Hiên Kỳ run rẩy cầm lấy cái chìa khóa, nàng chỉ cảm thấy đầu mình phảng phất như bịnổ tung.


Làm Tĩnh Đình trở thành hộ gia đình nhà trọ?


Nói đùa gì vậy!


Như vậy còn không bằng chết!


Tiến vào làm hộ gia đình nhà trọ, sống chết đâu ai biết. Phàm Hiên Kỳ cũng đang cảm thấy mất hết can đảm, hơn nữa Chiến Thiên Lân cũng đã chết, trên thế giới này chỉ còn một người làm nàng lo lắng mà thôi, đó chính là Tĩnh Đình.


Lúc trước, khi Phàm Hiên Kỳ, bị người của tổ chức Hắc Điệt Hương bắt đi, lúc ấy bọn hắn đang hoạt động buôn bán người trái phép, nhưng bởi vì Phàm Hiên Kỳ lại cực kỳ xinh đẹp cho nên bị bọn hắn biến thành công cụ tình dục. Trải qua không biết bao nhiêu thời gian, bị giam giữ bị những tên... không bằng cầm thú kia vô số lần bạo hành, cũng mấy lần nàng mang thai, sau đó bị sẩy thai, thẳng đến khimất đi khả năng sinh sản mới thôi.


Nếu như không phải Chiến Thiên Lân cứu nàng, nàng có thể vẫn sống trong sự giam giữ của những tên ác ma kia. Cho nên nàng rất cảm kích hắn, mặc dù biết rõ hắn cũng là loại người giết người không ghê tay, nhưng nàng hy vọng có thể trợ giúp hắn. Sau đó, nàng biết được nguyên nhân thực sự khiến Chiến Thiên Lân lại cảm thấy hứng thú với nghiên cứu độc dược.


Vì nữ nhân này, Phù Tĩnh Đình. Nàng cũng giống như Chiến Thiên Lân, đều là người nghiên cứu độc dược. Nhưng hai người hoàn toàn bất đồng, nàng nghiên cứu độc dược với mục đích chế tạo giải dược.


Nàng là muội muội của Chiến Thiên Lân. Bất quá tuy là muội muội nhưng nàng theo họ mẹ. Tình cảm huynh muội hai người từ nhỏ đến lớnđều rất tốt. Tĩnh Đình lúc nào cũng rất yêu quý ca ca, rất sùng bái tài năng nghiên cứu hóa học của hắn.


Mà trong lúc vô tình nàng biết rõ Chiến Thiên Lân tiến hành nghiên cứu độc dược, nàng một mực kiên trì phản đối. Vô luận như thế nào, sử dụng độc dược để giết người thực sự quá khủng bố. Tuy tính cách Tĩnh Đình có chút nghịch ngợm, nhưng cũng không thể tiếp nhận chuyện Chiến Thiên Lân nghiên cứu những việc đáng sợ như vậy.


Sau đó, nàng bắt đầu phát hiện, ca ca còn tiến hành thí nghiệm độc dược trên người sống!  Những người bên cạnh Chiến Thiên Lân đều chết vì trúng độc! Điều này  làm Tĩnh Đình cực kỳ chấn động, nàng thật không ngờ ca ca mà mìnhsùng bái lâu này hóa ra là một sát nhân, mà đáng sợ hơn nữa việc sử dụng con người làm thí nghiệm và giết người như vậy, Chiến Thiên Lân không có chút cảm giác tội lỗi! Hắn thủy chung cho rằng, con người và chuột bạch cũng không có khác nhau là mấy, có thể dùng động vật làm thí nghiệm, vì cái gì không thể dùng người sống? Hắn cứ ôm ý nghĩ như vậy, cho nên đối với nghiên cứu độc dược không lúc nào biết mệt mỏi. Hắn cho rằng độc dược đối với xã hội loài người có ý nghĩa cực lớn, nhất là có thể giết người.


Tĩnh Đình nhiều lần muốn tố giác ca ca, nhưng pháp y không cách nào chứng minh đượcnguyên nhân cái chết và thành phần độc dược, cho nên không thể khởi tố Chiến Thiên Lân, hơn nữa Tĩnh Đình cũng không biết độc dược kia chứa những gì.


Cho nên, nàng quyết định bắt đầu nghiên cứu độc dược, nếu như ca ca chế ra độc dược, nàng sẽ nghĩ biện pháp chế ra giải dược, giải cứu những người bị ca ca hạ độc. Nhiều năm qua nàng vẫn thủy chung kiên trì với nguyên tắc này. Nàng cũng nhiều lần khẩn cầu ca ca dừng nghiên cứu độc dược, nhưng hắn vẫn không muốn thu tay lại. Mà Tĩnh Đình thật sự không đành lòng làm chuyện bất lợi đối vớica ca, cứ một mực sống trong sự giầy vò của nội tâm.


Nhưng năm đó bởi vì một lần phối hợp thành phần độc dược sai lầm, dẫn đếnhít phải khí độc, khi Tĩnh Đình trúng độc,ngoại trừ Chiến Thiên Lân ra không có ai biết nàng trúng độc. Mà bởi vì thành phần độc dược Tĩnh Đình tự mình suy đoán điều chế, nên không một ai biết được thành phần.


Vì cô em gái này, Chiến Thiên Lân bắt đầu dốc sức liều mạng nghiên cứu các loại giải dược. Nhưng mà bởi vì không nắm rõ thành phần, cho nên rất khó điều chế. Mà hôm nay, Chiến Thiên Lân đã chết rồi. Không còn ai có thể tiếp tục chế tạo ra giải dược cấp cho Tĩnh Đình nữa. Tĩnh Đình có thể sống đến bây giờ, đều là vì Chiến Thiên Lân đã chế ra một loại giải dược giúp kéo dài mạng sống, mà hôm nay...


Chiến Thiên Lânlà ân nhân của Phàm Hiên Kỳ, vô luận như thế nào nàng đều muốn hoàn thành nguyện vọng của người nam nhân kia.


Chiến Thiên Lân thật sự là người rất mâu thuẫn, hắn vì độc dược nghiên cứu bỏ qua hết mọi chuyện liên quan, rồi lại vì muội muội bị hắn liên lụy.Giống như đã mất hết nhân tính, rồi lại có một tia nhân tính, thật làm cho không ai hiểu nổi hắn.


Chỉ cần làm cho Tĩnh Đình trở thành hộ gia đình, nàng có thể sống lại. Vì dù sao không có Chiến Thiên Lân, Tĩnh Đình cũng không thể sống tiếp được. Nhưng làm như vậy có ý vị như thế nào, Phàm Hiên Kỳ phi thường hiểu rõ.


Nàng chiếu cố Tĩnh Đình nhiều năm qua, cũng có chút cảm tình với Tĩnh Đình, nàng cũngcoi cô ấy như muội muội của mình. Mặc dù Chiến Thiên Lân là ác ma nhưng hắn chính là người đã cứu nàng khỏi nơi địa ngục trần gian.


"Ta nên làm cái gì bây giờ? Tĩnh Đình có thể sống trở lại là nguyện vọng cuối cùng của hắn, thế nhưng mà... Ta nên làm như thế nào đây?"


Phàm Mưa Kỳ gắt gao cầm lấy cái chìa khóa, mũi nhọn từ chìa khóa đâm thật sâu vào trong lòng bàn tay, thế nhưng nàng giống như không có một điểm cảm giác.


Mà đúng vào lúc này, Phàm Hiên Kỳ bỗng nhiên cảm giác trái tim phảng phất như bị lửa thiêu cháy, đau đến không thể đứng vững.

0 nhận xét:

Post a Comment