11/03/2016

Posted by Unknown |
Chương 13 quyển 23:

Lúc này, người nằm vùng của Thần Cốc Minh cũng đã nhận được tình báo.


"Đây là chuyện gì vậy!" Công Tôn Diệm lập tức kinh ngạc đứng lên, nhìn về phía Tiểu Dạ Tử, hỏi: "Thần Cốc tiểu thư, cái tình báo này... Rõ ràng có thể bị trừ hết đi số lần tham gia huyết tự sao?"


"Bồ, Bồ Thâm Vũ, nhanh chóng đi tìm nàng!"


"Đúng vậy, chúng ta cũng muốn đi..."


Mà nằm vùng củaThánh Nhật giáo lẻn vào Thần Cốc Minh, cũng nắm được tình báo này. Từ Thao sau khibiết được việc này cũng lộ vẻ mặt khiếp sợ, ngước nhìn lên trần nhànói: "Bồ Thâm Vũ nàng quả nhiên là con át chủ bài... Ta cuối cùng cũng minh bạch vì saolúc trước Doanh Tử Dạ vì cái gì có thể trở về nhà trọ rồi, bí ẩn rốt cục đã được giải!"


Lúc này rất nhiều hộ gia đình lập tức hướng đếntầng 25. Bọn hắn đã không ngại làm cho đối phương biết được có mình có gián điệp, thời điểm này có hi sinh một hai người gián điệp cũng không sao cả!


Bọn hắn nhất định phải hiểu rõ kỹ càng tin tức này!


Thâm Vũ ngất đi được mang vào gian phòng trong, một đám người thuộc Dạ Vũ Minh đều đang ở bên nàng. Ngày thườngcăn bản không có ai để ý tới sống chết của Thâm Vũ, vậy mà lúc này nguyên một đám, ai cũng hi vọng nàng sớm tỉnh lại chút.


"Các ngươi sớm đã biết rõ sao?" La Thập Tam lạnh lùng nhìn về phía Ngân Dạ cùng Ngân Vũ, nói: "Các ngươi sớm đã biết rõ chuyện này? Tại sao vẫn một mực giấu diếm chuyện này, còn nói gì là liên minh hả?"


"Đổi lại là ngươi, ngươi sẽ nói ra sao?" Ngân Dạ chỉ khẽ với hắn như vậy: "Huống chi quy tắc này, nhất định phải làhộ gia đình có hơnnămlần huyết tự đã chấp hành mới có thể sử dụng."


"Ta không rõ " La Thập tam lúc này nghĩ tới một vấn đề: "Dựa theo lời nàng vừa mới nói,hộ gia đình có thể hủy không tham gia huyết tự nữa là có ý tứ gì? Nhưng hiện tại chúng ta vẫn không biết nhữnghộ gia đình đã chết là người nào, các ngươi làm sao  có thể biết hộ gia đình còn sống là ai?"


"Cái này ta để giải thích." Người nói chuyện là Ngân Vũ, nàng giúp Thâm Vũ đắp kín mền, quay đầu lại nói: "Đơn giản quy tắc này chính là, trên vách tường của nhà trọ dùng máu của mình vẽ một cái thập tự giá, sau đó nó sẽ xuất hiện lựa chọn để cho chúng ta chọn một trong những hộ gia đình đang tham gia chấp hành huyết tự.Mà cái giá phải trả chính là một lần huyết tự đã tham gia của bản thân.Ví dụ mộthộ gia đình đã chấp hành bốn lần huyết tự sẽ chỉ còn đã chấp hành ba lượt huyết tự, như cần phải tham gia bảy huyết tự nữa mới có khả năng ly khai khỏi nhà trọ. Về sau ta đã hỏi kỹ  càng chuyện này với Thâm Vũ, nếu muốn xem một hộ gia đình đã chết đi, như vậy vẽ ký hiệu thập tự lên vách tường phòng người đó, nó sẽ lập tức biến mất. Như vậy có thể biết rõ những hộ gia đình chết đi là ai. Cuối cùng, chúng ta có thể xác định được thân phận củaba hộ gia đình cònsống, và có thể tiêu trừ mệnh lệnh chấp hành huyết tự cho hai hộ gia đình trongvũ hội hóa trang."


"Nguyên lai là như vậy sao?" La Thập Tam lúc này mới hoàn toàn minh bạch, trầm tư một chút, nói: "Nhưng vì cái gì không tiến hành làm điều đó? Có thể hi sinh một lần huyết tự, mang ba cái hộ gia đình toàn bộ..."


"Không được." Ngân Dạ trực tiếp lắc đầu: "Đó là không thể. Không nói đến chuyện chúng ta không có thể chấp nhận mất đi ba lượt chấp hành huyết tự, cho những hộ gia đình chưa hề chấp hành huyết tự lần nào. Vả lại làm điều đó cũng có nghĩa là khám phá ralà ai quỷ, nhưng sẽ không có ai biết được mảnh vỡ khế ước địa ngục đang ở đâu."


"Ân... nguyên lại lànhư vậy ah." La Thập Tam nói như thế nhưng trong nội tâm lại nghĩ: Kha Ngân Dạ quả nhiên không phải là người dễ đối phó, với hắn mà nói, mảnh vỡ khế ước địa ngục so với tánh mạng các hộ gia đình khác trọng yếu hơn nhiều. Cũng đúng, ở tại cái nhà trọ này, hoàn toàn không thể có cái gọi là đồng tình. Nếu như không phải lần huyết tự này cóquan hệ đến mảnh vỡ thứ sáu thì hắn căn bản cũng sẽ không nghĩ tới quy tắc này. Nếu như là ta, ta cũng không có khả năng vì một hộ gia đình cảm tình không phải rất quan trọng mà trả giá bằng một lần chấp hành huyết tự của chính mình.


Nếu như kế hoạch này thật sự được triển khai thì có khả năng hoàn thành rất lớn.


Trước mắt, đầu bí đỏ mới vừa chết, trong khoảng thời gian này tương đối an toàn, nên ra tay là thời cơ tốt nhất. Mà trong thời gian này, quỷ không thể giết người. Như vậy, các hộ gia đình có thể viết được số của con quỷ với ít bất trắc hơn!


Như vậy huyết tự có thể lập tức chấm dứt!


Đương nhiên, như cũ vẫn có sai số tồn tại. Nếu như quỷ đoạt được thẻ bài trước một bước, như vậy mọi chuyện sẽ thành công cốc. Cho nên, vô luận như thế nào, đều phải cướp được tấm thẻ bài trước...


Đương nhiên vẫn còn một vấn đề. Chính là tấm thẻ bài đó nó thật sự là sinh lộ. Nếu như không phải, như vậy mọi công sức đều đổ về biển đông.


"Để cho chúng ta vào!"


" Người thuộc Dạ Vũ Minh không thể cất giữ tin tức quan trọng như vậy một mình được!"


"Chúng ta muốn chính miệng chất vấn Bồ Thâm Vũ!"


Cửa ra vào lập tức truyền đến âm thanhồn ào, Ngân Dạ, Ngân Vũ cùng La Thập Tam đều là quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy trước cửa ra vào một đống người đang xô xô đẩy đẩy. Trong đó có cả Thần Cốc Minh , cũng có cả Thánh Nhật giáo.


Ngân Dạ lập tức đi tới trước cửa, trên hành lang đã bị một đám người đứng chật ních. Mà người đang dồn đẩy đám đông phía trước chính là Thánh Nhật giáo -La Mật Tử. Nàng tuy dáng người nhỏ gầy, nhưng vẫn liều mạng muốn hướng bên trong hô lớn: "Mang Bồ Thâm Vũ giao cho Thánh Nhật giáo chúng ta! Nữ nhân này nhất định phải nói rõ toàn bộ bí mật mà cô ta biết!"


Cùng lúc đó, phía sau nàng còn có người củaThần Cốc Minh Roland, Hồng Ban Ơn.... Lúc này, bọn hắn tự nhiên đều biết rằng, cái này chính làquy tắc ẩn giấu bí mật của nhà trọ. Có thể hủy bỏ chấp hành huyết tự, cái này đối với bọn hắn mà nói quả thực như là mộng ảo vậy!


"Các ngươi muốn sao!" Ngân Dạ rống lớn nói: "Bồ Thâm Vũ là người củaDạ Vũ Minh ta! La Mật Tử lời ngươi mới nói rồi chính là thánh chỉ của Thánh Nhật giáo ngươi sao?"


" Thì như thế nào?" giọng điệu La Mật Tử âm lãnh vô cùng nói: "Chẳng lẽ người Thánh Nhật giáo chúng ta không thể làm như vậy sao? Bồ Thâm Vũ nguyên lai vốn là tội nhân vì đã giết rất nhiều hộ gia đình trong nhà trọ, hiện tại những bí mật mà cô ta biết tuyệt đối không thể để yên được! Kha Ngân Dạ, ta truyền đạt đến là lời Thánh chủ của chúng ta, lập tức giao Bồ Thâm Vũ cho chúng ta!"


"Im ngay!" Lúc này, Kate đột nhiên đang đứng bên cạnh nói, nàng dùng tiếng Trung tương đối ngọng nghịu nói: " Thần Cốc Minh chúng ta đến chỉ muốn điều tra điều mà Bồ Thâm Vũ nói!"


Lập tức tình thế sắp phát triển đến tình trạng đáng sợ nhất, đột nhiênmột thanh âm vang vọng lên.


"Hết thảy đều im ngay cho ta!"


Thanh âm này vừa phát ra, tất cả mọi người lập tức thật sự câm mồm, ánh mắt đồng loạt nhìn về một đầu hành lang khác nơi người nào đó đang đứng.


Doanh Tử Dạ!


Nàng lập tức bước nhanh tới, ánh mắt băng lãnh đảo qua nguyên một đám trước mắt, rất nhanh đứng trước mặt bọn họ, nói: "Luôn miệng nói Bồ Thâm Vũ là tội nhân, nhưng chẳng phải mục đích của các ngươi là vì quy tắcẩn giấu trong nhà trọ sao? Khi nàng đãmất đi người yêu thương duy nhất, lâm vào tuyệt vọng, các ngươi đối đãi với nàng còn không bằng người chết sao ? Kha Ngân Dạ, ngươi cũng không phải đồng dạng như vậy? Nàng là người thuộc Dạ Vũ Minh thế nhưng trong lòng ngươi sớm đã vứt bỏ nàng a?"


"Doanh Tử Dạ..." Kha Ngân Dạ vừa muốn nói cái gì đã bị La Thập Tam lập tức đứng ra chặntrước mặt Ngân Dạ.


"Doanh tiểu thư " La Thập Tam lắc lắc đầu nói: "Chuyện này ngươi không cần phải nhúng tay vào. Ngươi không phải người thuộc ba thế lực, cho nên..."


"Muốn nói cừu hận mà nói..." Tử Dạlại là hoàn toàn không để ý đến La Thập Tam, trực tiếp nói : "Nên hận Bồ Thâm Vũ nhất chính là ta. Mẹ của ta, là bị phụ thân liên lụy mà chết. Mẹ của ta chết để cho ta một nỗi hiềm nghi rất hớn, ta lúc nào cũng muốn biết rõ chân tướng ẩn núp phíasau. Thẳng đến khi gặp mặt đượcBồ Thâm Vũ mới thôi..."


Nàng lại đến gần một bước, trong ánh mắt lãnh ý càng lớn, giờ khắc này rất nhiều người chịu không được đều lui về phía sau một bước.


"Coi như là tiến nhập vào cái nhà trọ này thì các ngươi có tư cách phán xét người khác sao? tính bán đổ bán tháo hả? Bồ Thâm Vũ đã làm cái gì đối với các ngươi chưa? Nàng làm bất cứ thương tổn đối với các ngươi chưa? Trong mắt cácngươi nàng bất quá cũng chỉ như một công cụ mà thôi, so với đồ vật cũng không bằng! Cho dù nàng thực sự ngàn sai vạn sai, nhưng đã tiến vào cái nhà trọ này, gặp phải bao nhiêu thống khổ cũng đủ rồi a? Đã mất đi người duy nhất quý trọng đối với nàng, điều đó đủ đau khổ chưa? Đừng ở chỗ này tiếp tục sắm vai người cao thượng nữa đi!"


Lời này, nhất thời cũng làm cho mọi người rung động.


"Doanh Tử Dạ..." Ngân Dạ nhìn về phía nàng, tựa hồ muốn nói cái gì, cuối cùng vẫn không có nói ra.


"Đúng vậy, ta chính là dựa vào quy tắc này mới được cứu sống đấy. Lần huyết tự đưa tin kia, ta vốn đã chết tại nơi đó, nhưng là Lý Ẩn vì ta chấp nhận mất ba lượt huyết tự để đổi về tính mạng của ta. Chuyện như vậy, các ngươi có thể làm được sao? Các ngươi có thể làm được sao?"


Tử Dạnói nói đến đây, tầm mắt của nàng đảo qua tất cả mọi người, nhưng không ai dám nhìn vào mắt nàng. Chỉ có La Mật Tử là không phản ứng chút nào, lúc này cô ta không còn như một thiếu nữ bình thường nữa, khuôn mặt âm độc giống như loài rắn rết, tiến lên một bước, nói: "Ta dựa theochỉ thị của Thánh chủ! Chỉ có tuân theo Thánh chủ mới có khả năng thoát ly cái nhà trọ này! Ngươi nói ta là ác ma? Ngươi chẳng lẻ không sợ báo ứng sao?"


Nhưng Tử Dạ nhìn thẳng về phía La Mật Tử, ngữ khí băng lãnh trả lời: "Thánh chủ? Các ngươi bất quá là không muốn đối mặt với sự thật, tự mình sống trong thế giới hư cấu vìmuốn tìm kiếm một điểm cứu rỗi mà thôi. Chưa trả giá không có nghĩ là không có, ngươi cho rằng có thể sống như vậy, có thể đào thoát khỏi sựkhủng bố mànhà trọ mang đến sao?"


"Ngươi..." La Mật Tử lúc này đã không nhịn được nữa, "Xoẹt" nhất hạ liền rút ra một con dao găm, nhanh hướng phía Tử Dạ vọt tới!


Nhưng trong một cái chớp mắt, chỉ thấy một ánh đao lóe lên ! Con dao găm trong tayLa Mật Tử, đã bị phi vào không trung, còn tay phải của cô ta thì rơi trên đất! Ngay sau đó máu tươi lập tức phun ra xung quanh, mấy người bênh cạnh trên người đều bị máu tươi nhuộm đỏ!


"Ah ah ah ah ah ah ah ah ah ——" La Mật Tử té trên mặt đất lăn lộn mấy cái, thê thảm đau đớn tru lên, mà người chém đứt bàn tay phải của cô ta chính là Thượng Quan Miên!


Chỉ thấy nàng chậm rãi đi tới trước mặt La Mật Tử, trên mặt không có chút biểu lộ nào, nói: "Lần này là cảnh cáo. Lần sau nếu như ngươi dám động tay, ta sẽ khiến đầu của ngươi vĩnh viễn rời xa cổ của ngươi."


Sau đó nàng một cước dẫm nát cái bàn tay kia, nói: "Đưa nàng đi bệnh viện a, nếu không sẽ chết người, ta sẽ cầm bàn tay của nàng lại!"


"Thượng... Thượng Quan Miên!"


"Vâng... Là ta!"


Tức khắc mọi người đều thay đổi sắc mặt, nhưng chỉ có người thuộc Thánh Nhật giáo không hề lui lại, bọn họ đều nổi giận đùng đùng nhìn về phía nàng. Những người này đối với Thượng Quan Miên cũng không có quá nhiều sợ hãi, bởi vìbọn họ tin tưởng Thánh chủ sẽ bảo hộ bọn hộ một cách tuyệt đối, cho dù không may chết đi, cũng chỉ là bỏ lại thân thể mà thôi.


"Rõ ràng dám tổn thương người Thánh Nhật giáo chúng ta!"


"Mọi người lên!"


Nhưng mà đúng lúc này lại nghe được một thanh âm: "Dừng tay!"


Người đang nói chính là Từ Thao!


Từ Thao nhìn về phía La Mật Tử té trên mặt đất, lại nhìn Thượng Quan Miên một chút, nói: "Thật xin lỗi, Thượng Quan tiểu thư xem ra tín đồ của ta đã làm chuyện không thỏa đáng, chuyện hôm nay có thể dừng lạiở đây a."


Thượng Quan Miên căn bản không có để ý tới Từ Thao, nàng quay đầu lại, nhìn về phía Doanh Tử Dạ, nói: "Cứu ngươi là vì trên người của ngươi có khả năng giữ mảnh vỡ khế ước địa ngục thôi. Nếu không ta cũng không chú ý tới sống chết của ngươi."


Thượng Quan Miên giống như tử thần vậy, mỗi lần xuất hiện đều làm cho người khác cảm thấy đáy lòng phát lạnh. Bọn hắn rất rõ ràng,ở cái nhà trọ này không tồn tại bất kỳ một kẻ nào có thể nhìn thẳng vào nàng. Tất cả mọi người ở trong mắt nàng cũng không có khác heo dê đang chờ làm thịt là bao!


Quay lại địa điểm huyết tự chấp hành.


Hiện tại, ba người trước mặt An Tuyết Lệ, nàng rất rõ ràng, quỷ sẽ là một trong ba người này!


Mọi người hiện tại đã rời đến nhà hàng. Thi thể của đầubí đỏ hiện đang ở trong quán bar, mà không người nào dám bước vào. Thẻ bài đã được đặt ở trung tâm trên cái bàn tròn. Trong tay mỗi ngườiđều cầm bút máy đứng ở một vị trí có khoảng cách so với cái bàn tương đương nhau. Hiện tại, An Tuyết Lệ hoàn toàn không biết phải làm sao nữa.


Sinh lộ là cái gì?


Đến cùng ai là quỷ?


Độc nhãn ác ma? Xác ướp? lão cương thi?


Ba người này ai cũng có thể là quỷ.


Trong thời gian kế tiếp, nếu như vẫn ngồi im như thế này đến cuối cùng nhất định sẽ lâm vào tuyệt cảnh! Phải có biện pháp nào đó có thể thấy được ai là quỷ chứ? Đến cùng có biện pháp nào?


An Tuyết Lệ suy nghĩ không biết bao nhiêu là biện pháp, nhưng cuối cùng đều nhất nhất bác bỏ.


Cuối cùng nàng phát hiện, nàng bây giờ chỉ có thể đợi chết mà thôi! Mà Lý Ẩnở bên kia vẫn như trước không có tin tức gì.


Nhìn về phía ba người trước mắt, An Tuyết Lệ cắn chặt răng. Nàng hiện tại đã là vô kế khả thi rồi.


Chỉ có, đánh cuộc một lần sao?


Suy nghĩ trong một thời gian rất lâu, cuối cùng nàng hạ quyết tâm. Sau đó, bước chân cực kỳ nhanh phóng tới cái bàn để thẻ bài! Mặt khác ba người kia cũng là lập tức xúm lại cái bàn!


Nhưng tốc độ củaAn Tuyết Lệ tương đối nhanh, ngay khi gần tiếp cận cái nàng liền bổ nhào về phía trước, bắt lấy tấm thẻ bài trên mặt bàn!


Cướp được thẻ bài rồi!


Sau đó, An Tuyết Lệ lập tức nhanh chóng chạy trốn, nàng cũng rút dao găm ra, vì sau lưng ba người kia ai cũng cầm dao nhanh chóng lùa theo!


Lao ra khỏi nhà hàng, nàng cầm thẻ bài trên tay mà trái tim như muốn văng ra ngoài, ánh mắt vẫn không ngừng nhìn về ba người phía sau lưng!


Nàng đặt quyết tâm, cho dù có liều mạng cũng phải hảo hảo bảo hộ tấm thẻ này, vô luận như thế nào cũng không thể giao cho ba người kia được!


Nàng chạy vòng vo một hồi trên hành lang, sau đó liền xông vào phía trong phòng tập thể thao!


Về phương diện thể chất, nàng rấttin tưởng đối với chính mình. Trước khi tiến vào nhà trọ, nàng cũng đã rất thích vận động rồi, cái này là do sở thích vận động của muội muộiảnh hưởng tới nàng. Lúc nào cũngcùng muội muội như hình với bóng, từ sân vận động cho đến đánh cầu lông, những khoảng thời gian đó làhoài niệm đẹp đẽ nhất của An Tuyết Lệ. Hơn nữa, cũng có thời gian nàng học qua một chút võ thuật phòng thân, dù đã trải qua nhiều năm cũng có chút không nhớ, nhưng sau khi ngụy trang thành muội muội, lúc ấy nàng mới quay lại sân vận động đấy.


Thể chất của nàng thật sự không thể coi thường!

Cứ tranh đấu như vậy đến cuối cùng thì người thắng chính là nàng!

0 nhận xét:

Post a Comment