11/03/2016

Posted by Unknown |
chương 16 quyển 23:


Trong chớp mắt Di Chân lao ra khỏi cửa, nàng lập tức dò xét xung quanh, đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất chạy nước rút! Không thể không nói, thể chất của Di Chân vô cùng tốt, tuyệt không giống bề ngoài mảnh mai yếu ớt, mặc dù rời khỏi nhà trọ một thời gian dài nhưng nàng vẫn không quên rèn luyện thể thao, cho dù là phương diện võ thuật, người bình thường thật đúng là không có khả năng đánh lại nàng.


Di Chân lập tức chuyển qua bên cạnh, hướng về phía căn nhà kia chạy  tới! Phía trước có vài căn nhà chắn ngang, nên phải lách qua. Như vậy tính toán ra, khoảng cách sẽ càng tăng thêm. Trong đầu Di Chân nhanh chóng tính toán: cự ly ngắn nhất, chừng bảy trăm thước!


Nàng lập tức lựa chọn 1 con đường, đồng thời trong khi chạy không ngừng biến hóa thân hình, một hồi bên trái 1 hồi bên phải, đây là kinh nghiệm nhiều năm chấp hành huyết tự, thực hiện nhiều nên thân pháp nàng có chút thuần thục. Lại thêm nàng còn biết võ, bộ pháp của Di Chân đã đạt đến tình trạng lô hỏa thuần thanh.


"Nhanh!"


"Quá chậm, vẫn là quá chậm!"


"Nhanh ah!"


Di Chân xông qua góc rẽ, bộc phát tốc độ lần nữa. Nàng chưa hề quay đầu lại coi quỷ có đuổi theo hay không, hiện tại chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất, thời gian ngắn nhất, hủy diệt bức tượng đá kia! Hy vọng thời khắc sinh tử, bức tượng đá của nàng có thể phát sinh tác dụng.


Nhưng mà dù Di Chân tính toán kỹ, nhất định cũng không cách nào thuận lợi. Ngay lúc nàng muốn rẽ vào một đường khác, nàng chợt dừng bước, sau đó nhìn về bên cạnh, vừa vặn 1 ô cửa sổ của một căn nhà mở ra, nàng lập tức chạy tới, nhanh chóng nhảy vào trong phòng! Tốc độ thật nhanh, động tác uyển như hành vân lưu thủy, chỉ sợ vận động viên thể thao nhìn thấy cũng phải trợn mắt há hốc mồm.


Sau khi tiến vào phòng, Di Chân lập tức cúi đầu xuống, đồng thời thân thể chậm rãi di động. Mà cơ hồ mới chỉ qua một hai giây, một hồi âm thanh giống như lưỡi đao thủy tinh cắt phá, vang lên từ vách tường bên ngoài.


Di Chân cảm thấy may mắn, vừa lúc ở trước lối rẽ thoáng thấy 1 cái bóng. Nếu không, nàng liền không thể nào kịp thời trốn vào nơi này rồi. Đối diện với quỷ chính là chết. Bây giờ không phải đang chấp hành huyết tự, không có biện pháp nào bảo hộ hộ gia đình.


Thoạt nhìn, giống như không phải cùng một con quỷ...


Vì cái gì đều tập trung vào chỗ này? Có chuyện gì xảy ra sao?


Nội tâm Di Chân vừa nghĩ, vừa suy tư đối sách mới. Vô luận như thế nào, nàng cũng không thể bị bắt. Nếu như quỷ không cách nào cảm giác được vị trí mà nói..., như vậy nàng hiện tại có lẽ an toàn. Nhưng là...


Điều kiện tiên quyết là con quỷ kia không có bên ngoài.


Di Chân nghĩ vậy, tay sờ vào trong túi tiền, cầm lấy một hòn đá. Sau đó, nàng bắt đầu nhẹ nhàng di động thân thể, tiến vào 1 gian phòng ở trong căn nhà. Sau đó, thân hình dán lên vách tường, trốn ở góc chết mà cửa sổ không nhìn tới. Sau đó, đem hòn đá hung hăng ném ra ngoài cửa sổ!


Chỉ cần có thể tranh thủ dù chỉ một chút thời gian, như vậy cũng tốt!


Di Chân nghĩ tới đây, liền chạy ra khỏi gian phòng, sau đó chạy thẳng tới cửa lớn. Nàng tính toán thời gian một chút mới mở cửa ra chạy!


Đồng thời có hai con quỷ tồn tại gần kề nơi này, tính nguy hiểm tự nhiên rất lớn. Nhưng Di Chân đã trải qua mười lần huyết tự, kinh nghiệm phong phú hạng gì? Tất nhiên quyết định thật nhanh, lợi dụng lực chú ý của hòn đá kia hấp dẫn hai con quỷ, tiếp theo mở cửa lao ra.


Cái cánh cửa này vừa vặn đưa lưng về phía cửa sổ lúc trước nàng tiến vào, cho nên tuy vẫn có thể tới được căn nhà kia nhưng khoảng cách sẽ kéo xa một chút, nhưng tính an toàn được bảo đảm.


Đương nhiên, Quỷ hồn rất nhanh sẽ lại trở về. Di Chân biết rõ ràng, thời gian của mình không nhiều lắm. Nhưng bởi vì vừa rồi 1 mực nấp trong nhà, thể lực Di Chân đã hồi phục khá nhiều, hiện tại thể lực đầy đủ, nàng tự nhiên có thể phát huy thân pháp ở mức đỉnh phong.


Chuyển qua một chỗ ngoặt, Di Chân lại chạy hướng về căn nhà kia. Không thể không nói, mỗi lần quỷ tiến vào thị trấn, bầu trời sẽ trở nên cực kỳ hắc ám, giống như đêm tối, so với bầu trời bình thường màu xám càng làm người ta sợ hãi. Nhưng cái này cũng chính là 1 tín hiệu, bầu trời tối đen biểu thị có quỷ tiến vào thị trấn!


Nhanh! Nhanh! Nhanh!


Lúc này trong đầu Di Chân không kể đến an nguy của mình, chỉ có sinh tử của Lý Ẩn!


Di Chân sớm biết rõ, tánh mạng của mình đã giống như cây đèn cầy trong gió sắp tắt, ngày giờ không nhiều. Nhưng thời điểm nàng biết Lý Ẩn đã tiến vào nhà trọ, nàng biết bản thân sinh mệnh còn lại của mình, ngoại trừ tìm kiếm Di Thiên, còn nhiều thêm một việc. Chính là bảo hộ Lý Ẩn, đem hắn cứu khỏi nhà trọ!


Người nam nhân kia, thời điểm phát hiện ra nội tâm nàng cô độc và thống khổ, nhưng lại nói cho nàng biết, nàng có thể sáng tạo kỳ tích. Di Chân thật sự từng bước một đã sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích. Có thể sống đến 5 lần huyết tự cuối cùng, bởi vì thanh âm Lý Ẩn đã trở thành chấp niệm lớn nhất của nàng!


Cái chấp niệm kia làm cho nàng có thể mỉm cười đối mặt với Tử thần!


Chết là cái gì! Trong suy nghĩ của Di Chân, chỉ cần có câu nói năm đó của Lý Ẩn, chỉ cần có hắn cái gì nàng cũng không sợ hãi.


Cho nên, nàng tuyệt đối không thể để Lý Ẩn chết! Chính là muốn mang trái tim của nàng ra, trả giá bằng linh hồn nàng, thậm chí bị ném xuống mười tám tầng địa ngục, nàng cũng không thể để hắn chêt!


Nghĩ tới đây, Di Chân càng bước nhanh hơn, không ngừng tăng tốc phóng đi, phóng đi, phóng đi! Nàng chỉ có một cái ý niệm như vậy trong đầu, chỉ có một cái ý niệm như vậy trong đầu!


"Không đủ nhanh..."


"Vẫn là không đủ nhanh!"


Nàng đi đôi giày kia, lòng bàn chân đều đã có chút đau nhức, tóc tai mất trật tự, nhưng hai mắt lại chiếu sáng rạng rỡ. Di Chân dựa vào phần chấp niệm này, không ngừng hướng về căn nhà kia mà chạy nước rút!


Nhanh... Nhanh...


Không nên xảy ra vấn đề gì ah, ngàn vạn không nên xảy ra vấn đề ah...


Ta có thể chết, nhưng Lý Ẩn, Lý Ẩn nhất định phải sống sót!


Di Chân trong lòng không ngừng liều mạng hò hét, rốt cục, tòa nhà kia đã hiện ra ngay trước mắt.


Giờ phút này, Di Chân có thể nghe được tiếng tim đập của mình. Đoạn đường này chỉ cần phạm 1 điểm sai lầm, sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ! Nàng rất rõ ràng, vô luận có thành công hủy được bức tượng đá kia hay không, mạng của mình chỉ sợ, khó có thể giữ được. Rất có thể, 1 con quỷ nào đó chạy phía sau mình, đang chuẩn bị đặt lưỡi hái tử thần lên cổ, đem mình kéo vào âm phủ Địa ngục!


"Muốn ta chết, không dễ dàng như vậy đâu!"


Di Chân không ngừng biến ảo thân pháp, vừa nhanh chóng lấy ra bức điêu khắc kia! Bức tượng nguyền rủa 2 thân thể không đầu quấn chặt vào nhau, được lấy ra từ di tích dưới mặt đất kia.


Cho dù hôm nay đã mất đi 1 khối, hiệu quả nguyền rủa sinh ra sẽ mất linh 1 phần, nhưng nếu thật muốn giết chết Di Chân, nàng không tin bức điêu khắc này không xuất ra 1 phần tác dụng!


"Di Thiên..." Cắn chặt môi, Di Chân lộ ra thần sắc điên cuồng, rốt cục vọt tới trước cửa phòng, sau đó chân phải giơ lên, đem cửa một cước đá văng!


Đã không cần phải nhẹ nhàng nữa rồi. Nàng nhắm thẳng mục tiêu tới bực tượng trên lầu, đột nhiên cảm giác sau lưng vọt tới 1 lực đạo âm trầm.


Hiện tại, phải hủy diệt bức tượng đá kia trước!


"Thực xin lỗi, Di Thiên... Thỉnh ngươi giúp ta, giúp ta!"


Di Chân nhảy vào trong nhà, rất nhanh hướng phía cầu thang chạy tới, nàng đem 3 bước gộp lai làm một nhanh chóng nhảy lên!


Lên!


Lên!


Xông lên a!


"Không được chết, Lý Ẩn, không được chết!"


Di Chân lúc này chỉ còn lại ý niệm đó trong đầu, phi tốc hướng lên cầu thang, mắt thấy đã sắp tới lầu 3, nàng cũng lập tức lia mắt thoáng nhìn, chỗ lan can cầu thang ở tầng 1, đã có 1 cánh tay thò ra bắt lấy!


Một cước xông lên lầu ba, Di Chân bước nhanh về phía gian phòng kia!


Nhất định phải nhanh, nhanh ah!


Di Chân lúc này nắm chặt bức điêu khắc, hi vọng nó ít nhiều có thể cản trở hành động của quỷ. Nàng hiện tại, không còn vật gì khác để dựa vào nữa rồi. Không tồn tại hạn chế của nhà trọ, tại Dạ U Cốc này, có lẽ thật sự là nơi nàng táng thân.


Rốt cục, nàng chạy được tới gian phòng đã nhìn thấy qua kính viễn vọng, lập tức đẩy cửa ra! Chỉ thấy trong phòng, bức tượng đá nửa đầu người ở gần cửa sổ!


Lập tức quơ lấy một cây búa, nàng thẳng hướng tới bức tượng mà đi! Chỉ cần đem bức tượng đó đập vỡ, là có thể tiêu diệt con quỷ đang đuổi theo Lý Ẩn! Di Chân lúc này trong lòng chỉ còn mỗi ý niệm ấy!


Nhưng mà, từ chỗ cửa sổ bị vỡ lại vươn vào 1 bàn tay không có huyết sắc, một phát bắt được bức tượng đá nửa đầu kia!


"Không —— "


Di Chân lúc này  con mắt trừng muốn nứt ra, bức tượng này so với tánh mạng của nàng còn trọng yếu hơn! Nàng sao có thể nhìn nó bị cướp đi ở trước mắt mình!


Không thể, tuyệt đối không thể!


Di Chân một bước xa bổ nhào qua, gắt gao túm láy bức tượng đá, mà cánh tay kia vẫn lôi kéo không chịu buông!


Di Chân lập tức vung búa lên, lợi dụng một chớp mắt này, hướng về bức tượng đá hung hăng đập mạnh!


Trước, cũng hủy diệt không ít tượng đá, những bức tượng đá kia đa phần đều yếu ớt, cho nên muốn hủy diệt cũng không khó khăn. Nhưng dù sao cái này cũng không phải đồ xứ, muốn đem nó hoàn toàn đập nát cũng cần chút thời gian.


Mà thể lực của Di Chân làm sao có thể so với quỷ?


Cái búa vừa gõ lên liền sinh ra 1 cái khe, nàng thình lình nghe được, ở cầu thang bên ngoài gian phòng, truyền đến 1 thanh âm giống như lưỡi dao cứa qua thủy tinh!


Một khi để con quỷ kia tiến vào, hậu quả thực không chịu nổi.


Lúc này, Di Chân một tay cầm tượng đá, một tay giơ cao cái búa không ngừng nện xuống, đồng thời mắt đỏ rít gào: "Toàn bộ đều cút cho ta, cút cho ta!"


"Biến ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah —— "


Dùng sức hung hăng nhất phang liên tục, thậm chí hổ khẩu (là đoạn giữa ngón cái và ngón trỏ) của Di Chân đã chảy máu mà nàng không phát giác.


Rốt cục, cả khối tượng đá, hoàn toàn bị đập nát!


Lúc này Di Chân cũng lập tức nghe được, quái thanh sau lưng càng ngày càng gần!


Di Chân rốt cục có thể nhẹ nhàng thở ra. Nàng rốt cục làm được! Rốt cục làm được! Nàng lại một lần nữa sáng tạo ra kỳ tích!


Cùng lúc đó, cái cánh tay quỷ ở bên ngoài, một phát bắt được Di Chân, sau đó kéo cả người nàng ra khỏi lầu ba của tòa nhà!

0 nhận xét:

Post a Comment