10/29/2016

Posted by Unknown |
Chương 7 quyển 19

Tìm một trận, cuối cùng lại không phát hiện ra tung tích của Họa Cát.


"Thần cốc..." sắc mặt Ngân Vũ  trầm xuống, bỗng nhiên nói : "Chẳng lẽ, Họa Cát Tường Nhân cùng Trần Yên đã bị..."


Tiểu Dạ Tử  đang ngồi trên ghế lái nghe được câu này, bàn tay không tự chủ mà siết chặt. Khả năng như vậy đích thực có tồn tại, mà  nếu quả thực là như thế, thì hai người các nàng đã đến lúc đếm ngược thời gian tiến về phía tử thần rồi. Bởi vì không cách nào thông qua huyết tự chỉ thị, chỉ có thể chờ đợi bóng dáng nguyền rủa khởi động!


Bóng dáng nguyền rủa,  vô luận như thế nào cũng không thể cởi bỏ được đâu. Trên thực tế, thần cốc Tiểu Dạ Tử đã cùng một đám hộ gia đình mới, thử thí nghiệm xem có thể cởi bỏ bóng dáng nguyền rủa hay không. Vì thế, một bộ phận hộ gia đình đã tự nguyện trở thành vật thí nghiệm, lúc ấy người chủ đạo những thí nghiệm này là thần cốc Tiểu Dạ Tử  và một hộ gia đình quốc tịch Mỹ Roland. Roland  là một nam tử anh tuấn, chuyên nghiên cứu hiện tượng tâm linh thời  trung cổ,  tổ tiên hắn trong thời kỳ trung cổ cũng có tước vị,  và truyền lại cho con cháu một chút ghi chép.


Lúc ấy những người tham gia tự nguyện thí nghiệm, đều là những hộ gia đình cảm thấy tuyệt vọng không có cách nào hoàn thành huyết tự chỉ thị. Tiểu Dạ Tử cùng Roland liên thủ tiến hành thí nghiệm, đầu tiên là muốn hộ gia đình dừng lại ở một nơi không có ánh sáng, nhưng  hộ gia đình đó vẫn như cũ chết đi, đương nhiên cái này  không làm cho Tiểu Dạ Tử cùng Roland  quá kỳ quái, bởi vì muốn tạo ra một nơi không hề có bất kỳ ánh sáng nào là cực kỳ khó khăn, hơn nữa cái nguyền rủa bóng dáng này siêu việt hiện tượng vật lý, cho nên ai  cũng không thể lý giải cơ chế của nó. Về sau, đem một hộ gia đình đánh bất tỉnh, trói buộc tự do của hắn, đồng thời truyền dịch vào cơ thể để phòng ngừa hắn muốn tuyệt thực tự sát.


Sử dụng phương pháp thứ hai, lại làm cho Roland cùng Tiểu Dạ Tử  phát hiện ra chỗ đáng sợ nhất của nhà trọ. Chính là bóng dáng nguyền rủa không hề góc chết nào tồn tại! Một khi đến bốn mươi tám tiếng đồng hồ,  cho dù thân thể bị trói buộc hoàn toàn không cách nào cử động, nhưng hộ gia đình làm thí nghiệm, bóng dáng của hắn vẫn từ từ biến đổi, sau đó làn da của hắn như bị phong hóa, không ngừng nứt vỡ, rồi biến thành một mảnh bụi bặm trên mặt đất. Lúc ấy, 3 người tự nguyện tiến hành cái thí nghiệm này đều có chung kết quả! Lúc ấy Roland  còn đem tất cả toàn bộ quá trình ghi chép lại,  làm cho tất cả những hộ gia đình sau đó không dám không chấp hành huyết tự chỉ thị. Đương nhiên,  quá trình Roland tỉnh táo ghi chép lại những hiện tượng đáng sợ đó,  cũng làm cho người khác thấy sợ hãi, thậm chí một ít người còn đánh đồng hắn với tên pháp y biến thái Mộ Dung Thận ngày xưa.


Bóng dáng nguyền rủa chính là tuyệt vọng không hề có sinh lộ, một khi cái  nguyền rủa này phát động, không có bất kỳ biện pháp nào có thể ngịch chuyển.


"Không, có lẽ sẽ không." Tiểu Dạ Tử cắn răng: "Dù sao  thời gian huyết tự vẫn chưa tới 1 phần 3, không thể đơn giản buông bỏ."


Nói đến đây, nàng dừng xe lại, rời khỏi xe rồi nói: "Ngân Vũ,  ta sẽ đến cư xá kia tìm một lần, ngươi tiếp tục lái xe tìm kiếm, một khi có tin tức  liền gọi điện thoại cho ta."


"Ngươi muốn đi tìm tìm manh mối sao?"


"Ân, 'Hiện trường cần phải xem xét qua trăm lượt " đây là  tố chất cơ bản nhất của một thám tử."


Nói đến đây, Tiểu Dạ Tử không nói nhiều,  liền quay đầu, hướng về một cư xá chạy tới,  địa đồ ở xung quanh nơi này, nàng đã  ghi nhớ thông qua quá trình định vị gps lúc nãy!


Ngân Vũ  cũng không nói thêm gì, mà dẫm chân ga tiếp tục tiến về phía trước.


Mà lúc này, rất nhiều cảnh sát  đang tụ tập trong khu cư xá,  bây giờ tuy là đêm khuya, nhưng cũng kinh động tới khá nhiều người dân, dù sao tiếng còi cảnh sát báo động quá mức lớn. Lần này, người mất tích lại là minh tinh nhật bản, nếu xảy ra vấn đề không may sẽ ảnh hưởng tới vấn đề ngoại giao hai nước , cảnh sát cũng  đương nhiên phi thường cẩn thận. Mà lúc này, một đoàn người Sơn Mẫn Tử cũng tới, bọn hắn chủ yếu đều là  nhân viên công tác đi theo Họa Cát Tường Nhân tới đây tuyên truyền bộ phim, ngoại trừ  Sơn Mẫn Tử  còn có cố vấn luật sư Điền Cao Minh,  phát ngôn viên Lộc Nguyên Long Bình, cùng với  bọn  người Bạch Trung Tín, đại biểu cho nhà đầu tư bộ phim《 huyết điểu 》công ty Bạch Anh.


Lúc này, những người này đang cùng cảnh sát tiến hành thương lượng đàm phán, tràng cảnh diễn ra rất hỗn loạn. Trên thực tế, những người trong công ty đầu tư Bạch Anh đều  không hi vọng chuyện này nháo quá lớn. Thị phi ngành giải trí thật sự quá nhiều,  nếu như phóng viên cứ ghi những tin đồn thất thiệt, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới hình tượng của Họa Cát Tường Nhân.


Phiên dịch thì phụ trách truyền đạt ý tứ của hai bên. Lúc này, Tiểu Dạ Tử đã chạy tới.


"Thần Cốc tiểu thư?" Sơn Mẫn Tử đang đứng ở trong đám người hỗn loạn, liếc mắt một cái liền nhìn thấy thần cốc Tiểu Dạ Tử đang đi tới, vội vàng kích động  chạy lại: "Thần Cốc tiểu thư, thật tốt quá, thời điểm Họa Cát gọi điện thoại, ta có nói với nàng chuyện của ngươi, còn chưa kịp nói ngươi ở nơi nào nàng đã cúp điện thoại, sau đó ta có gửi tin nhắn qua, nhưng nàng đã tắt máy, có lẽ nàng cũng chưa nhìn thấy."


"Trong thư nói gì?"


" Đem địa điểm ngươi muốn gặp mặt nàng nói ra. Nếu như nàng lại khởi động máy mà nói..., thì có thể  nhìn thấy, hơn nữa chạy đến!"


"Này uy uy!" Lúc này, nhà đầu tư Bạch Trung Tín,  là một nam nhân trung niên mang kính mắt, lập tức đi tới, nổi giận đùng đùng: "Ngươi chính là Thần Cốc thám tử sao? Ta không biết ngươi  đã xảy ra chuyện gì,  nhưng ở tình huống không rõ ràng người lại tự tiện báo động,  làm thành tình huống bết bát như vậy. Hơn nữa ngươi  còn tuyên bố với truyền thông muốn gặp mặt  Họa Cát? Ngươi  là một thám tử,  lại muốn gặp mặt với nàng, giới truyền thông sẽ viết ra cái bộ dáng gì đây?"


Sau lưng Bạch Trung Tính là một nhà đầu tư lớn, nói chuyện lời lẽ tự nhiên rất là hùng hồn,  người phụ trách cao nhất nhìn thấy hắn cũng phải cho hắn vài phần mặt mũi, giờ phút này  còn thêm một bộ dạng vênh váo. Bất quá Tiểu Dạ Tử hiển nhiên không có hứng thú cùng hắn tốn nước miếng, mà trực tiếp đi đến trước mặt cảnh sát ,  dùng vốn tiếng trung lưu loát nói: "Xin hỏi vị nào là  cảnh sát phụ trách?  cái cư xá này, hẳn có trang bị máy quay? Ta  muốn xem màn hình giám thị."


Cầm đầu là một viên cảnh sát Đại hồ tử, hắn nghi hoặc nhìn thần cốc Tiểu Dạ Tử, vừa rồi  Bạch Trung Tính cùng nàng nói chuyện đều là dùng nhật ngữ, tự nhiên không có nghe hiểu, lập tức hỏi: "Ngươi là ai?" Lúc ban đầu hắn nghĩ Tiểu Dạ Tử là người Nhật Bản, nhưng  bây giờ nàng nói tiếng trung rất lưu loát, nhất thời hoài nghi nàng chẳng lẽ là  người trung quốc?


"Ta gọi thần cốc Tiểu Dạ Tử, là một thám tử lừng danh. Ở nhật bản cũng nhiều lần hiệp trợ cảnh sát phá án, vụ án lần này ta cũng muốn tham gia."


"Thám tử?" Đại hồ tử nhất thời ngây ngẩn cả người, ở trung quốc kỳ thực không có cái nghề thám tử này, nhưng ở Nhật Bản  lại là một công việc hợp pháp.


Mà thần cốc Tiểu Dạ Tử không đợi hắn  mở miệng liền nói: "Nếu như  ngươi có nghi vấn với ta, có thể gọi cho tổ trưởng tổ trọng án Lang Trí Thiện."


"Ân?" Đại hồ tử sững sờ, hắn vốn định từ chối, nhưng nhìn thấy bộ dạng Tiểu Dạ Tử tràn đầy tự tin, không khỏi hoài nghi  nàng chẳng lẽ có cái hậu trường gì?


Ít nhất, nàng biết  danh từ của tổ trưởng tổ trọng án, cái này lại không giả. Chỉ là  bây giờ đã rất muộn, nếu gọi điện thoại qua, phải chăng có chút thất lễ? Lang tổ trưởng có thể nói là người đứng thứ 2 trong cục, tuy không phải phó cục trưởng, nhưng công huân của hắn không thua gì phó cục trưởng,  thượng cấp đang có ý đề bạt, làm sao mình có thể đắc tội?


Nhưng Tiểu Dạ Tử không thể chờ được, nàng liền lấy điện thoại nhấn một cuộc gọi: "Lang tổ trưởng sao? Ân, đúng vậy, vụ án kia ta hi vọng có thể tham gia. Đúng, tốt,  để ta đưa hắn điện thoại."


Sau đó, nàng liền đưa điện thoại cho Đại hồ tử.


Đại hồ tử chần chờ tiếp lấy, sau đó liền nghe thấy thanh âm của Lang Trí Thiện: "Này, tình hình cụ thể và tỉ mỉ ta đã  nghe Thần Cốc tiểu thư nói, ngươi là vị cảnh quan nào ?"


"Ah, Lang tổ trưởng! Ta là Ngô Thiết ah!"


"Tiểu Ngô ah! Như vậy đi, để cho Thần Cốc tiểu thư cũng tham gia phụ trách điều tra. Cục trưởng nếu như hỏi tới, ta một mình gánh chịu là được."


"Cái này có được không? Không phù hợp với kỷ luật ah?"


"Thần Cốc tiểu thư  ở nhật vốn cũng là một thám tử nổi danh, ta may mắn quen biết nàng, cũng rất bội phục năng lực của nàng. Quy củ là chết, người là sống, mục đích của chúng ta  chính là giám hộ tài sản và sinh mạng của người dân, chỉ cần đạt được mức này, biến báo một chút cũng có làm sao?"


Đại hồ tử xem như đã minh bạch, Lang Trí Thiện  chính là hậu trường của Thần Cốc, đã như vầy nói cái gì cũng vô dụng rồi. Ngày sau muốn tấn chức, tự nhiên không thể đắc tội  với vị phó cục trưởng tương lai này, cho nên lập tức gật đầu đáp ứng: "Lang tổ trưởng nói rất đúng, được rồi,  ngài  tín nhiệm Thần Cốc tiểu thư như thế, ta cũng không  nói nhiều. Ân, tốt, ta sẽ an bài."


Sau khi cúp điện thoại, Đại hồ tử dùng bộ dáng tươi cười nịnh nọt  nói với Tiểu Dạ Tử: "Thần, Thần Cốc tiểu thư đúng không? Tốt, ta lập tức  mang  ngươi tới màn hình giám thị."


Lang Trí Thiện, là hộ gia đình phòng 104. Cũng là một hộ gia đình mới gia nhập, chức vị cảnh sát này cũng có vài vị, các ngành nghề khác thì không thiếu. Cũng chính bởi vì như thế,  thời điểm muốn hợp tác với cảnh sát, cũng tiện lợi hơn.


Không lâu sau,  ở trong phòng bảo vệ khu cư xá,  bắt đầu xem xét màn hình giám thị. Rất nhanh tìm được hình ảnh của Họa Cát Tường Nhân.


Lúc ấy,  sau khi nàng lái xe tiến vào khu cư xá,  chỉ thấy nàng rẽ vào lề đường đỗ xe, vị trí lúc ấy là ở bên trái khu cư xá. Đợi chừng mười phút đồng hồ, Họa Cát liền xuống xe, sau đó nhìn chung quanh một phen rồi tiến vào bồn hoa, thân thể núp ở sau một lùm cây, bắt đầu cởi quần.


"Nàng muốn giải quyết ở đây?" Đại hồ tử kia, thần sắc cũng có chút kinh ngạc.


Bất quá, bởi vì hình ảnh khá tối cho nên nhìn không rõ ràng lắm. Mà  sắc mặt Tiểu Dạ Tử  không hề biến hóa vẫn tiếp tục xem. Ở bên cạnh bồn hoa có một cái gương hình tròn.


Không lâu sau, ở trong gương, có một người mặc sơ mi trắng, tay cầm một chai bia không ngừng rót vào miệng, dáng đi thì lắc lư. Sau vài bước hắn liền ngã trên nắp xe của Họa Tử. Rồi không tới lâu sau hắn đột nhiên quay đầu chạy trốn. Sau đó liền chạy ra khỏi màn hình giám thị.


Gương mặt hắn một khắc trước khi biến mất khỏi màn hình giám thị, Tiểu Dạ Tử rõ ràng chứng kiến,  trên mặt hắn chính là thần sắc sợ hãi tới cực điểm!


Ở một góc chết của màn hình giám thị, cái tên say này đã nhìn thấy một cái gì đó...  cực kỳ khủng bố!

0 nhận xét:

Post a Comment