5/26/2016

Posted by Unknown |
Chương 5: thăm dò trong bóng tối 


Biện Tinh Thần giờ phút này đang ở trong nhà nói chuyện qua video với phụ thân.


"Bồ Mỹ Linh?" trên Video, một trung niên nam tửmặc một thân âu phục hàng hiệu, nghi ngờ nói: "Tinh Thần, ngươi hỏi cái này làm gì?"


Tinh Thần trả lời: "Ta ở tầng tìm thấy những bức họa của người này.Hắn có phải trước kia từng ở căn nhà này?"


Người gọi là Bồ Mỹ Linh rất có thể liên quan tới Thâm Vũ. Cho nên, vô luận như thế nào hắn rất hy vọng có thể tra ra manh mối về người này.


"Cái này ta không rõ ràng lắm. Lúc trước, phụ trách mua sắm bất động sản cho ngươi và ca ca ngươi đi trung quốc đều do mẹ của ngươi phụ trách."


"Vậy, có thể gọi mẫu thân tới hay không..."


"Cái này..." gương mặt phụ thân lộ vẻ khó xử, nói: "Tình hình gần đây của mẹ ngươi rất không xong. Ca ca ngươi có lẽ đã đề cập qua, trạng thái tinh thần của nàng rất không tốt."


Xác thực Tinh Thần đã từng nghe Tinh Viêm nói qua, nhưng hắn chỉ coi như một vài bệnh trạng về tâm thần mà thôi, ví dụ như lo nghĩ, hậm hực cái gì , nhưng nghe phụ thân nói như vậy, tình huống tựa hồ rất không xong, ngay cả nói chuyện với mình cũng thành vấn đề?


" Hiện tại tinh thần của nàng không quá bình thường. Chuyện này ta cũng không nói kỹ càng cho Tinh Viêm, " nói đến đây vẻ mặt phụ thân lộ ra chút trầm thống: "Chính là lần trước nàng tới Trung Quốc thăm các ngươi trở về, liền dần dần trở nên không bình thường. Một lần đó, bởi vì con mắt của ngươi có vấn đề, ngươi tức giận không chịu gặp nàng. Ta hỏi qua Tinh Viêm, hắn nói khi đó tình huống của nàng rất bình thường, không có chuyện gì phát sinh, nhưng sau khi trở về, đột nhiên liền trở nên..."


Nội tâm Tinh Thần cả kinh.


Sau khi từ Trung quốc trở về thì tinh thần xuất hiện vấn đề? Chẳng lẽ cùng với tòa nhà này có liên quan?


"Ba ba, " Tinh Thần vội vàng nói: "Người gọi là Bồ Mỹ Linh có lẽ liên quan tới bệnh tình của mẫu thân. Phụ thân, xin nhờ người tìm cách điều tra về người này!"


"Cái gì?" Phụ thân của Tinh Thần rất khiếp sợ hỏi: "Thật có chuyện này ư? Người kia rốt cuộc là ai?"


"Kỹ càng tình huống ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá, hắn vẽ rất nhiều, đều là những tác phẩm khủng bố. Những bức họa kia... tóm lại rất khó giải thích, ba ba, thỉnh ngươi nhất định phải tra ra người này, vô luận như thế nào!"


"Ta hiểu. Chuyện này ta sẽ phụ trách điều tra rõ ràng. Đúng rồi, Tinh Viêm có ở đây không? Gọi hắn tới đây một chút. Ta cũng có chút lời muốn nói với hắn."


"Ân, ca ca đang ở thư phòng, tốt, ta đi gọi hắn."


Tinh Thần hi vọng, có thể thông qua Bồ Mỹ Linh, tra ra bí mật năng lực đặc thù của Thâm Vũ. Tốt nhất, có thể tự tay nắm giữ loại năng lực này sử dụng.


Bất quá, hắn cũng có chút lo lắng. Nếu như Thâm Vũ biết được hành động bây giờ của hắn? Vạn nhất cùng hắn vạch mặt...


Tinh Thần chỉ có thể hy vọng mọi chuyện sẽ không như vậy. Nàng sẽ không có thần thông quảng đại như thế a?


"Ba ba?" Tinh Viêm vừa nghe Tinh Thần nói như vậy, cũng rất cao hứng, mở máy tính trước mắt, nhấn gọi video.


"Tinh Viêm, " gương mặt phụ thân xuất hiện nói: "Ta muốn nói chuyện với ngươi một lát. Ngươi mau chóng bỏ việc dạy học đi, cùng Tinh Thần hai đứa trở về Mỹ. Ta hi vọng, ngươi có thể nhanh chóng  đi làm ở tổng bộ công ty, ta đã an bài tốt chức vị cho ngươi rồi. Dùng tài năng của ngươi, thật sự không nên chỉ là một giáo viên dạy học nhỏ bé, ta đã nói với ngươi rất nhiều lần rồi, sự nghiệp gia tộc, chắc chắn sẽ do ngươi gánh vác."


Tinh Thần nghe nói đến đây liền tự động lui ra ngoài. Hắn biết rõ, đề tài kế tiếp cùng hắn hoàn toàn không quan hệ.


Trạng thái tinh thần của Mẫu thân... Rốt cuộc là vì duyên cớ gì? Là vì nàng thấy những bức họa kia,hay là vì... Nàng ở trong tòa nhà này, nhìn thấy ‘vật’ gì đó?


Nghĩ tới đây, Tinh Thần chợt có cảm giácsởn hết cả gai ốc. Vô luận như thế nào, hắn hi vọng mau chóng tra ra bí mật sau lưng người gọi là Bồ Mỹ Linh.


Đi nước Mỹ thăm mẫu thân? Tinh Thần liền bác bỏ ý nghĩ này. Ngồi phi cơ đi nước Mỹ sau đó trở về, tuy có bốn mươi tám tiếng đồng hồ thời gian, đi tới đi lui có lẽ đầy đủ, nhưng không ai có thể bảo chứng không xảy ra biến cố. Vạn nhất xuất hiện tình huống trễ máy bay, không có biện pháp kịp trở về Trung Quốc, chẳng phải tự tìm đường chết? Huống chi cũng không biết mẫu thân đến cùng phát hiện ra cái gì, không thể đơn giản làm chuyện hồ đồ.


Như vậy... Không bằng để ca ca về Mỹ? Phụ thân đã nói muốn để cho ca ca trở về Mỹ, như vậy, chờ sau khi ca ca qua đó liền hỏi thăm tình hình mẫu thân, đến cùng đã xảy ra chuyện gì.


Hạ quyết tâm, hắn quay về thư phòng, lại nghe tiếng ca ca truyền ra: "Ba ba, ta biết ngươi rất hy vọng tài bồi ta thành người kế thừa sự nghiệp gia tộc, nhưng trước mắt ta còn chưa chuẩn bị tâm lý, kỳ thật làm một giáo sư đại học, tiến hành nghiên cứu là niềm vui thú của ta. Công ty..., không phải hiện tại do Mang [Sibi] quản lý kinh doanh rất khá sao? Ta ở phương diện này kinh nghiệm còn quá ít."


"Kinh nghiệm thiếu không sao, " phụ thân lại nói: "Mông Đặc nhiều lần ở trước mặt ta khích lệ ngươi, nói ngươi là người tài, đến lúc đó nhất định sẽ hảo hảo bồi dưỡng ngươi."


Mang [Sibi] là tổng giám đốctổng công ty của xí nghiệp Biện thị tại Mỹ, mà Mông Đặc là trợ lý chấp hành đặc biệt của phụ thân, nếu như phụ thân vì một chuyện nào đó mà không thể xử lý tình hình của công ty, sẽ phó thác quyền quản lý cho Mông Đặc. Hai người này có thể nói là cánh tay phụ tá đắc lực cho phụ thân nhiều năm nay, mà bọn hắn đối (với) tài năng của ca ca đều rất khen nghợi.


Bởi vậy có thể thấy được ca ca là một nhân tài lợi hại cỡ nào. Vô luận là kinh thương hay nghiên cứu vật lý, đều là nhân tài hiếm có. Ở những lĩnh vực bất đồng cũng có thể thấy được tài năng của ca ca, cái này cũng làm cho Tinh Thần trường kỳ rơi vào tự ti, thống khổ.


"Được rồi, ta sẽ suy nghĩ." Cuối cùng Tinh Viêm gặp phụ thân kiên trìnhư thế, cũng có chút buông tha cho sự kiên trì của mình: "Như vậy đi, để ta suy nghĩ một tuần, sau một tuần ta sẽ cho cha câu trả lời thuyết phục."


Tinh Thần nhẹ nhàng thở ra, ca ca sẽ suy nghĩ tức có nghĩa sẽ có hy vọng rồi.


Khi hắn đi vào thì ca ca đang tắt máy tính, nói: "Ca ca... Kỳ thật cơ hội này cũng rất không tồi, xí nghiệp của gia tộc ta rất cường đại, ngươi cũng rất rõ ràng a? Phụ thân chính là muốn bồi dưỡng ngươi trở thành người nối nghiệp..."


"Kinh doanh ngươi lừa ta gạt, ta thật sự có chút không thích, " Tinh Viêm cười khổ: "Hơn nữa, ở trung quốc một thời gian ta lại càng cảm thấy ưa thích, dù sao chúng ta cũng có huyết thốngHoa Hạ, ở lại Trung Quốc cũngcoi như có lòng trung thành."


"Ca ca sao ngươi lại nghĩ thế, không bằng về Mỹ đi thôi, " Tinh Thần lập tức khuyên nhủ: "Hơn nữa... Ngươi không nhớ cha mẹ hay sao?"


"Đúng vậy, đây cũng là một trong những nguyên nhânta do dự, " Tinh Viêm nâng cằm lên nghĩ ngợi nói: "Tốt rồi, ta sẽ xem xét. Tinh Thần ngươi cũng trở về Mỹ chứ? Phụ thân nói cũng giúp ngươi sắp xếp xong xuôi chức vụ ở công ty rồi, đến lúc đó ngươi cũng cùng đi làm a."


Trở về Mỹ? Sao có thể! Tinh Thần vội vàng lắc đầu: "Không, ta cũng không cần, ta có ý định tiếp tục ở lại Trung Quốc một đoạn thời gian. Kỳ thật, so với về với Mỹ, ta thấy ở nơi này lại càng có lòng trung thành."


Sau khi ra khỏi thư phòng, Tinh Thần trở về phòng.


Tóm lại, đợi ca ca về Mỹ, nhìn xem xéttình huống của mẫu thân như thế nào.Lại nói tiếp, Tinh Thần kỳ thật cũng rất quan tâm tới tình huống của mẫu thân. Tuy bởi vì mẫu thân thiên vị nên mình mới mất đi mắt phải, thế nhưng mẫu thân dù sao cũng là mẫu thân.


Tinh Thần không có khả năng thật sự căm hận nàng.


Sau khi trở lại phòng, hắn đóng cửa lại đi đến trước máy vi tính, nhớ tới giờ phút này bọn người Lý Ẩn đang ở thành phố S chấp hành huyết tự chỉ thị. Không biết tình huống hiện tại như thế nào?


Hắn tiện tay lên mạng tìm tòi vụ án của Nhiệm Lý Ngang và Tùng Vị Hạnh. Vụ án kia lúc trước chắc chắn rất oanh động, bất quá cũng chỉ trong phạm vi thành phố S mà thôi.


Hai mươi năm trước, máy tính gia dụng còn chưa phổ cập như hiện nay, bởi vậy lúc ấy mọi người chủ yếu cònxem tin tức thông qua báo chí và TV, cũng không giống hiện tại internet cường đại như thế, tin tức truyền bá có thể nói vô hạn bành trướng. Nhưng thời đại kia lại bất đồng, tin tức truyền bá phi thường có hạn, cho nên, tư liệu điều tra trên mạng cũng không nhiều, đa số là nội dung được báo chí trước đó đăng tải, nếu không bọn người Lý Ẩn cũng có thể tiến thêm một bước đạt được tình báo nhiều hơn.


"Tình báo xác thực quá ít. Tra xét thời gian dài như vậymà chỉ tìm được 30 đầu tin tức, hơn nữa nội dung cơ hồ hoàn toàn đồng dạng, tất cả đều là báo chí đăng tải." Tinh Thần mở ra một đầu tin tức, tiêu đề là "Hai người yêu nhau bị phản đối nhốt lại, về sau song song tự tử." Phía dưới phụ chú là tên một tờ báo.


Sau khi xem xong, cảm giác thật chẳng có gì hơn nữa... Nội dung vẫn vậy. Vấn đề mấu chốt nhất chính là lý do làm chocha mẹ song phương phản đối, lại không đề cập chút nào.Ngày đó Internet chưa phát triển như bây giờ, hiệu ứngoanh độngtin tức cũng chỉ giằng co trong vài tuần, nhiệt độ bắt đầu giảm xuống rồi biến mất.


"Chỉ xem những tin tức này, tình báo giá trị cơ hồ bằng không ah." Tinh Thần lắc đầu, thở dài: "Căn bản không có biện pháp biết rõ."


Mà cùng một thời gian, Lý Ẩn cũng đang sưu tầm thêm tin tức.


Hắn đang ở lầu hai, Mộ Dung Thận đứng đối diện nói: "Nếu như không có cách nào biết thêm tình báo hơn nữa, thời điểm giả tạo thư tín sẽ rất phiền toái. Trước mắt thật sự tìm không ra... những tin tức này cũng đã trôi qua 20 năm, đoán chừng đại đa số mọi người đều đã quên sạch sẽ."


"Cái này cũng có thể là do nhà trọ gây ra 'Hạn chế'." Lý Ẩn đang tìm tòi tin tức trên điện thoại di động, hy vọng có thể tìm ra dấu vết để lại.


Nội dung những tin tức tìm được trên cơ bản cũng giống hệt nhau, chỉ có tiêu đề còn có chút khác biệt. Trong đó một tin tức tên là " Romeo và Juliet hiện đại ", viết rằng:


"Mấy ngày gần đây, tại núi Không Minh vùng ngoại thành đã xảy ra hai vụ án tự sát. Một cặp tình nhân ở tuổi thanh xuân bởi vì bị cha mẹ phản đối, không thể không kết liễu tánh mạng.


Ngày 6 tháng 5, cục công an nhận được báo động, nói là có người tự sát, liền ngay lập tức chạy kên núi Không Minh, ở trong hầm ngầm của Nguyệt Ảnh quán và Quầng Dương quán, phân biệt phát hiện được hai cỗ thi thể, trải qua điều tra, hai người là dùngdao ăn cơm tự sát mà chết. Haingười chết phân biệt là một nam một nữ, nam tính 24 tuổi, nữ tính 23 tuổi, theo thứ tự là Nguyệt Ảnh quán Tùng gia cùng Quầng Dương quán Nhiệm gia. Hai người phân biệt bị cha mẹ nhốt dưới tầng hầm ngầm được gần 2 tháng, bởi vậy, cha mẹ song phương đều không kịp thời phát hiện hai người đã tự sát. Trải qua cảnh sát điều tra, hai người là một cặp tình nhân tự sát vì tình.


Hai người bất hạnh tên làTùng Vị hạnh và Nhiệm Lý Ngang. Là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, cha mẹ song phương sống đối diện, quan hệ giữa hai nhà vốn rất tốt. Sau khi hai người lớn lên thì mến nhau, năm trước bắt đầu nói tới chuyện kết hôn, thế nhưng không biết vì nguyên nhân gì cha mẹ hai người lại kiên quyết phản đốicuộc hôn nhân này, thậm chí còn thô bạo đem con của mình khóa xuống tầng hầm.Nhưng hai người vẫn kiên quyết không từ bỏ, thậm chí còn có người giúp đỡ hai người truyền thư tín cho nhau.


Nhưng về sau người hầu phụ trách đưa thư tín bị phát hiện, vì vậy mà quá trình trao đổi thư từ bị đoạn tuyệt. Bị nhốt dưới mặt đất, hai người mất đi liên lạc của đối phương. Đoán chừng, hai người vì không thu được hồi âm của đối phương mà nghĩ lầm đối phương thỏa hiệp thay lòng đổi dạ, cũng có thể vì một mực bị khóa ở dưới mặt đất, cho nên lựa chọn tự sát.


Cái này chính là bản hiện đại của Romeo và Juliet, nói rõ rồi..."


Nội dung đằng sau, đơn giản là hô hào yêu đương tự do, phản đối cha mẹ can thiệp hôn nhân các loại luận điệu .v.v. Những tin tình báo này căn bản không có tác dụng lớn. Tối trọng yếu nhất vì sao hai người bị phản đối, lại không đề cập tới.


"Kỳ thật, tình báo vẫn có giá trị, " Mộ Dung Thận bỗng nhiên nói: "Ít nhất biết được hai người dùng dao ăn tự sát, còn có tuổi khi hai người chết, thời gian tự sát là vào tháng 5. Cùng với, người hầu phụ trách đưa tin bị phát hiện nên quá trình truyền tin bị gián đoạn."


"Ta cũng hoài nghi hai người bọn họ có phải hay không biết rõ mình đã chết rồi." Lý Ẩn tắt điện thoại di động: "Trong phim kinh dị không phải thường xuyên có cái loại sáo lộ này sao? Một người sau khi chết biến thành quỷ, lại cho rằng mình còn sống."


"Ân, đúng nga. Từ trong thư mà xem, bọn hắn chính là nghĩ mình đã bị nhốt một thời gian rất dài rồi, căn bản không có cảm giác mình đã chết."


"Cho nên, thời điểm giả tạo hồi âm, chẳng lẽ lại ghi 'Ngươi còn nhớ rõ sao? Chúng ta là chết vào tháng năm nào' loại lời này? Về phần tuổi, cũng không phải vấn đề lớn, chẳng lẽ sẽ có một phương hỏi 'Ngươi năm nay mấy tuổi rồi'. Tính toán ra, phần người hầu đưa tin ngược lại là tình báo có giá trị nhất."


"Không, không phải, Lý Ẩn." Mộ Dung Thận lắc đầu: "Ngươi nghĩ sai rồi nha..."


"Ân?" Lý Ẩn sững sờ: "Ta tính sai cái gì?"


"Ta nói, tự sát vào tháng 5, tin tình báo này quan trọng ở chỗ... Có thể suy tính rathời gian hai người bị nhốt. Phía trên này không phải đã nói rồi sao?'Bị cha mẹ nhốt gần 2 tháng . Nói cách khác... thời gian hai người bị nhốt hẳn là vào tháng 3!"


"Đúng vậy." Lý Ẩn tức khắc hiểu rõ.


Đây thật làtình báo rất trọng yếu. Biểu hiện ra coi như có chút râu ria, thế nhưng, thời gian bất đồng, khí hậu, ngày lễ đều không có biến hóa. Ví dụ như tháng 3 có ngày quốc tế phụ nữ 8-3, đồng thời tết âm lịch cũng vừa trôi qua, nếu trong lời nói có đề cập tới điều gì cũng nhất định phải chú ý chi tiết, tỉ mỉ rồi. Nếu không sẽ rất dễ xảy ra vấn đề.


"Ngươi nói đúng, Mộ Dung Thận. Bất quá... Cái người gọi là 'Ác ma " kia, thời gian đi vào nhà bọn họ, đoán chừng đại khái là..."


"Ân. Đoán chừng là thời điểm đầu năm!"


Mỗi năm chỉ có một cái tết âm lịch lại không trở về nhà đoàn viên, ngược lại tá túc nhà người khác? Chẳng lẽ tết âm lịch cũng ở nơi đó hay sao?


Nói một cách khác... Chẳng lẽ hắn không phải người thành phố S?


Chẳng lẽ lại là vì xuân vận một chuyến khó cầu, không có biện pháp trở về quê hương mừng năm mới, cho nên liền lưu lại nơi này qua tết âm lịch? Loại khả năng này rất lớn!


Đương nhiên đây chỉ là phỏng đoán từ tình báo, trong thư không đề cập tới tên "Ác ma" kia đến đây lúc nào, ở bao lâu. Tình báo không xác định, đương nhiên không thể gia nhập hồi âm, cho dù trong thơ quỷ có đề cập tới cũng phải tìm cách chuyển hướng chủ đề.


"Hơn nữa, còn có một vấn đề đoán chừng ngươi đã cân nhắc qua, Lý Lầu trưởng." Mộ Dung Thận bỗng nhiên dùng một giọng điệu rất âm trầm nói: "Hai người kia, có khả năng không phải tự sát mà chết a? Trong tin tức chỉ đề cập tới dùng dao ăn tự sát, nhưng dao ăn cũng có thể là hung khí trong những vụ án giết người bình thường..."


"Có " Lý Ẩngật đầu: "Ta và Tử Dạ đã từng cân nhắc qua vấn đề này. Nhưng dùng loại khả năng 'Có thể là " và 'Khả năng không phải' để suy luận, căn bản không có ý nghĩa gì. Lần huyết tự chỉ thị này, tình báo xác thực là vô cùng quan trọng không thể nghi ngờ!"


Bất quá, hiện tại Lý Ẩn xác thực đã bắt đầu cân nhắc về vấn đề này. Nếu như, hai người này bị sát hại , như vậy người sát hại bọn hắn sẽ không phải là...


Lúc này bỗng nhiên điện thoại của Lý Ẩn rung động.


Là Tử Dạ phát tin nhắn tới. Quỷ ở Nguyệt Ảnh quán đã gửi ra hồi âm!



0 nhận xét:

Post a Comment