à, đang bảo xong truyện này mình làm truyện Tử Chú Đảo. Mọi người thấy sao, đã có trang nào edit truyện này chưa, nếu có rồi khỏi làm kiếm truyện khác.
Ờ... còn bạn Trung Phạm, chuyện này mình chỉ đăng trên 2 trang thôi, là trang này với cungquanghang, còn đăng lên watt thì mình không muốn, đăng lên đó bạ ai thích cũng vác về trang của mình được, hơn nửa năm còng lưng edit mỗi ngày, mình không thích lắm cho người khác hưởng không. Sr nhé.
Vách tường cùng hành
lang màu trắng.
Dọc theo cầu thang chậm dãi bước xuống dưới, Di Chân cảm giác đầu óc có chút choáng váng. Hết thảy trước mắt dường như có chút mơ màng, giờ phút này nàng giống như khôi lỗi bị điều khiển, không tự chủ được mà tiến về phía trước.
Ngọn đèn rất tối. Bước đến bậc thang
cuối cùng, chung quanh lộ ra 1 vẻ dị thường
tịch liêu. Hành lang rất hẹp, nàng di chuyển bước chân, hướng về 1 phía khác đi đến.
Nơi này là nơi nào?
Đây là địa phương nào?
Bỗng nhiên, bên tai nàng vang lên từng đợt tiếng động
nhỏ nhỏ. Tiếp theo hành lang như bị bóp méo, chung quanh bắt đầu vỡ vụn.
Trong nháy mắt mảnh vỡ cuối cùng biến mất, Di Chân tỉnh lại.
"Ngươi làm sao vậy?" Lâm Tâm Hồ mở to mắt nhìn gương
mặt Di Chân tràn đầy mồ hôi, hỏi: "Chẳng lẽ mơ thấy ác mộng?"
Di Chân lau mồ hôi trên trán, nàng phát hiện, bản thân mình vẫn đang
trên xe bus. Vừa rồi, chỉ là 1 giấc mộng mà thôi. Thế nhưng, mộng tại sao lại cảm giác chân thật đến thế.
Nó thực là mộng sao?
Cùng lúc đó, tại cửa lớn nhà trọ, năm hộ gia đình đã tụ tập cùng một chỗ. Thượng Quan Miên vẫn như cũ 1 gương mặt
không hề bận tâm, bất quá, những người khác đều hiểu nàng là
1 người cực kỳ khủng bố, là 1 ma nữ có vô số vũ khí, vì thế không có người nào dám đơn giản tiếp
cận nàng.
Mặt khác, bọn hắn cũng là lần đầu tiên chấp
hành huyết tự. Thời gian gần đây, hộ gia đình lần đầu chấp hành huyết tự thành công
thấp tới mức đáng sợ, so với tình huống trước đây có thể thành công vượt qua lần đầu quả
nhiên khác biệt như ngày và đêm. Điều này làm cho nhiều hộ gia
đình đánh mất tin tưởng, tinh thần sụp đổ, thậm chí có vài người còn muốn
tự sát.
Bởi vậy, 4 hộ gia
đình này tự nhiên cũng khẩn trương và sợ hãi tới cực điểm. Lần trước Bùi Thanh Y tuy rằng cuối cùng còn sống, nhưng cũng chỉ là
may mắn mà thôi.
Dưới tình huống này, tất cả hộ gia đình đều chăm chú nhìn Lý Ẩn, giống như hắn là thần linh vậy.
"Quy định của nhà trọ nhất định phải tuân thủ." Lý Ẩn lại lần nữa cường điệu với 4 hộ gia đình:
"Một khi vi phạm huyết tự chỉ thị, bóng dáng các ngươi sẽ điều khiển khiến các
ngươi phải tự sát. Điểm này các ngươi tuyệt đối không cần hoài
nghi, ta không biết đã nhìn
thấy bao nhiêu lần tình huống như vậy, những hộ gia đình cuối
cùng đều chết rất thê thảm. Cho nên, các ngươi
tuyệt đối không
được để bức tranh thủy mặc rời khỏi thân thể phạm vi quá 1 m."
"Lý, Lý Lầu trưởng..." Đột nhiên, Lí
Kiện Phi, 1 trong những hộ gia
đình mới nói: "Chúng tôi có biện pháp nào vượt qua
huyết tự chỉ thị này không? Lúc trước những hộ gia đình mới
đều chết hết, ta rất sợ, không muốn chết, không muốn chết ah!"
Lúc này, tất cả những hộ gia đình đều ở
trong phòng mình hoặc bên trong nhà trọ. Ai mà biết được những bức
tranh thủy mặc này có tác dụng cổ quái gì?
"Tỉnh táo." Lý Ẩn lạnh lùng: "Cơ hội sinh tồn từng hộ
gia đình đều bình quân như nhau, hộ gia đình mới chưa chắc đã không
có cơ hội sống còn. Nghe kỹ, ngươi bây giờ càng sợ hãi càng bối
rối càng không sống được tới cuối cùng."
Lí Kiện Phi nghe Lý Ẩn nói như vậy, liền hảo hảo trấn
định tâm thần. Nhưng loại chuyện này làm dễ như nói vậy
sao? Càng muốn trấn định, sợ hãi lại càng như nước suối phun
trào. Cùng với hắn là bọn người An
Tuyết Lệ, trong nội tâm đối với
lần huyết tự này đều sợ hãi không chịu nổi.
Mà làm cho người ta phiền muộn nhất là lần huyết tự này
vẫn không hề thông báo hạ lạc của mảnh vỡ khế ước thứ 5. Bảy mảnh vỡ khế ước địa ngục chính là lý do kiềm chế rất nhều hộ gia đình
không đi chấp hành huyết tự cấp ma vương. Tuy không thể nói có đầy
đủ 7 mảnh vỡ liền có thể thành công chấp hành huyết tự cấp ma vương, nhưng so sánh ra thì an toàn hơn rất nhiều, ít nhất đã có 1 đường "Sinh lộ" .
Nhưng mà, phiền muộn thì phiền muộn, nhà trọ
không tuyên bố, hộ gia đình cũng chẳng thể làm gì được.
"Các ngươi cũng không nên một mực đứng
trước cửa ra vào nhà trọ." Lý Ẩn tiếp tục nói: "Các ngươi không thể tiến vào nhà trọ,
1 mực dừng lại đây cũng không ích gì. Không ít hộ
gia đình từng bị quỷ hồn giết
chết trước cửa. Các ngươi có rất nhiều nơi để lựa chọn, có
chuyện gì cũng có thể liên lạc với ta."
"Được, Lầu trưởng."
"Như vậy... Hi vọng ngày mai lúc này, có thể nhìn
thấy 5 người trở về."
Nhưng rất rõ ràng chuyện này căn bản là không
thể nào. Huyết tự chỉ thị quá mức tàn nhẫn, tìm không thấy
sinh lộ chỉ có 1 kết cục thê thảm, không người nào ngoại lệ. Trở thành 1 hộ gia đình so với rơi vào địa
ngục chẳng hề khác nhau.
Hiện tại xem ra, rất rõ ràng, huyết tự chỉ thị đã trở nên ngày càng
khó khăn, muốn chấp hành 10 lần huyết tự để rời khỏi nhà trọ chính là hành động
không có lý trí. Lần thứ nhất chấp hành huyết tự, độ khó đã đề thăng tới trình
độ cao như vậy thì lần thứ 10 sẽ ra sao? Nhà trọ rõ ràng đang bức bách
bọn hắn phải đi chấp hành huyết tự cấp ma vương, như
vậy sau khi gom góp đủ 7 mảnh vỡ, hộ gia đình sẽ lập tức khởi hành đi chấp hành
huyết tự ma vương!
Lúc đó cũng sẽ là lần quyết chiến cuối cùng với nhà trọ! Trí tuệ và nghị lực của nhân loại phải chăng có thể địch lại được nhà trọ khủng
bố?
Hết thảy, trước khi tới năm 2012, tất cả sẽ
triệt để kết thúc.
"Thượng Quan Miên." Lý Ẩn lên tiếng:
"Thân thủ của ngươi tương đối mạnh, nếu có thể thì giúp đỡ bọn hắn 1 chút."
Thượng Quan Miên nâng tròng mắt lạnh như băng
nhìn Lý Ẩn đang đứng trước cửa, không nói gì thêm, ánh mắt lại tiếp tục trở về nhìn
vào bức tranh trên tay.
"An Tuyết Lệ." Lý Ẩn thấy nàng không
để ý tới mình, cũng không nói thêm gì
nữa mà quay qua An Tuyết Lệ nói:
" Mặt nạ ngươi chế tác
như thế nào rồi?"
"Gần đây thức đêm làm thêm được 3 cái, ta
nghĩ không sai biệt lắm có thể thử nghiệm." An
Tuyết Lệ trả lời: "Bất quá, đối với việc né tránh quỷ hồn đuổi giết ta không ôm
bao nhiêu hy vọng."
"Ta cũng nghĩ thế, nhưng ít nhiều cũng nên thử
xem sao."
Thời điểm hiện tại không có nhiều lựa chọn.
Cuối cùng, thân ảnh 5 hộ gia đình biến mất ở
đầu hẻm. Hộ gia đình cũng dần giải tán, thần kinh của mọi người qua 1 thời gian dài đã trở nên chết lặng, ai cũng hiểu 5 người này, không có khả năng toàn bộ còn sống trở về. Về phần ai sống ai chết, đều không trọng yếu. Quan trọng
là ... có mấy người có thể
sống sót trở về.
"Thâm Vũ, " Lý Ẩn quay đầu lại nói với Thâm Vũ đang đứng cách hắn không xa: "Ngươi
cũng là hoạ sĩ,
đối với mấy bức tranh thủy mặc kia có cách nhìn gì không?"
"Ta đối với họa quốc không nghiên cứu
nhiều cho lắm..." Nàng lắc đầu: "Tranh thuỷ mặc và tranh tây hoàn toàn
khác biệt, cho nên ta cũng không thể nói
lên gì được."
Tử Dạ đang đứng bên
cạnh Lý Ẩn, nàng dường như đang trầm tư 1 điều gì đó.
Mà Thượng Quan Miên và 4 người khác sau khi rời khỏi
khu cư xá liền tập trung bàn bạc xem, nên đi tới nơi nào.
Nói thực ra, giờ phút này, không khí có thể nói
áp lực tới cực điểm.
Ai cũng tinh tường bức tranh thủy mặc trên tay tuyệt đối có vấn đề! Nếu như trong bức tranh phong ấn 1
con quỷ, mà nhà trọ lại quy định không được vứt bỏ bức
tranh, chẳng phải muốn trốn cũng không thể trốn sao? Biết rõ bức tranh này đáng sợ nhưng vẫn phải mang theo bên người, nghĩ thôi
cũng đã khiến người ta sợ hãi không thôi.
Thượng Quan Miên đem bức tranh thủy mặc bỏ vào cái
hộp cầm trên tay, đôi mắt nhìn chăm chú vào nó tỏa ra sát ý mãnh liệt.
"Thượng Quan tiểu thư, " An Tuyết Lệ đứng ở bên cạnh nói: "Ngươi thấy thế nào? Ngươi là lần thứ hai chấp hành
huyết tự, có lẽ
có nhiều kinh nghiệm hơn?"
Tuy nhiên theo nàng biết, Thượng Quan Miên sau khi chấp hành xong
huyết tự đưa tin cũng chật vật không thôi, hai cánh
tay đều bị đứt, cuối cùng phải
nhờ tới tên pháp y biến thái Mộ Dung Thận cứu giúp,
mới có mệnh trở về nhà trọ. Nhưng trong huyết tự đó, biểu hiện thân thủ và vũ khí làm người khác biết
được sự bất phàm của nàng, không ít người suy đoán, nàng rất có thể là
1 sát thủ của tổ chức nào đó, đương nhiên, không người nào biết được
nàng là sát thủ có thể giết chết cả siêu cấp sát thủ danh tiếng lừng lẫy thế
giới ngầm châu âu là "Tử thần" và "Kim
nhãn ác ma"!
Nhưng, ngay cả 1 sát thủ cường đại như Thượng Quan Miên đối mặt với quỷ hồn, vẫn như cũ không có lực phản
kháng.
" Tới khu Bạch Nghiêm đi."
Thượng Quan Miên rốt cục mở miệng: " Khu vực trung tâm phồn hoa người
đi lại tương đối nhiều, tới nơi đó có lẽ tốt hơn."
Dừng lại ở nơi có nhiều người cho dù không có
tác dụng thực tế, nhưng ít nhất trong nội tâm cũng có thêm
chút dũng khí. Cho nên, những người khác cũng đồng ý với ý
kiến của nàng.
Vì vậy, mọi người tiến về phía trạm xe bus
gần đó. Mà trong quá trình này, An
Tuyết Lệ lấy
ra những chiếc mặt nạ da người đã chế tác đưa cho mọi người. Những cái mặt nạ kia được làm tinh xảo và giống thật tới nỗi, một khi đeo lên cho dù cha mẹ có đứng trước mặt cũng không thể nào nhận
ra.
"Trước tìm một nơi đeo mặt nạ đã." An Tuyết Lệ nói: "Lại nói, những cái mặt nạ này
là nhóm đầu tiên được chế tác, trước cũng chưa kịp cấp cho hộ
gia đình thí nghiệm, sau khi hoàn thành xong thì huyết
tự này được ban bố, có lẽ do nhà trọ cố tình..."
"Ngươi làm cách nào tạo nên mấy cái mặt
nạ này vậy?" Lí Kiện Phi tò mò: "Vuốt vào cảm giác rất giống da thật."
"Ta học qua 1 lớp đặc biệt." An Tuyết Lệ không nói rõ, những người khác cũng
không tiếp tục hỏi. Nếu như không thể sống sót, quan tâm tới
cái này làm gì.
Vì vậy, mọi người tìm 1 nhà hàng KFC gần
đó, tiến vào nhà vệ sinh đeo mặt nạ lên.
Sau đó, mọi người lại rời khỏi WC, 1 lần
nữa tụ tập lại. Lúc này, ai cũng không thể nhận ra đối
phương, thật sự cảm thán không thôi.
Nhưng mà Thượng Quan Miên lại không có đeo mặt nạ. Nàng đã kiên trì, những người khác cũng không miễn cưỡng.
An Tuyết Lệ đeo 1 cái mặt nạ là gương mặt 1 nữ tử
bình thường, thậm chí còn có chút tàn nhang xấu xí; mà Trọng Khắc Ngôn là bộ dáng 1
trung niên nhân hiền lành; Khâu Phi
Phàm là bộ dáng của 1 nam nhân cũng có chút xấu xí; Lí Kiện Phi lại là 1 nam tử có
tướng mạo hung ác.
Nhớ kỹ ai là ai, mọi người liền rời khỏi nhà hàng
KFC, đến trạm xe bus đối diện lên
xe.
"Như vậy, mọi người tới cùng phân tích 1
chút đi."
Năm người bọn hắn ngồi ở dãy ghế liền nhau
cuối cùng, An Tuyết Lệ mở miệng nói: "Đầu tiên, 5 bức tranh thủy mặc này, mỗi người đều tự mình
nghiên cứu 1 chút."
Tuy 5 bức tranh thủy mặc đều vẽ những nữ tử cổ trang
tuyệt đẹp, nhưng dung mạo lại hoàn toàn bất đồng, thậm chí khí chất cũng sai khác rất
nhiều. Bức vẽ của Thượng Quan Miên là 1 mỹ nữ đang nhẹ nhàng nhảy múa, ăn vận cung trang có khí chất thoát tục; bức vẽ của An Tuyết Lệ vẽ 1 mỹ nữ mặc lụa mỏng ngồi trước 1 cửa sổ đang được mở ra trong 1 lầu
gác; còn bức của Trọng Khắc Lý lại vẽ 1 mỹ nữ mặc 1 thân quần áo trắng đứng
trước 1 gác chuông màu vàng, 2 mắt nhắm chặt, đang lấy khăn che
miệng; bức tranh của Khâu Phi Phàm vẽ 1 mỹ nữ mặc váy
vàng một tay chống dù, đứng trên 1 chiếc thuyền nhỏ đang vượt qua dưới 1 cây
cầu đá, nữ nhân ấy có 1 nụ cười rất nhẹ nhàng thật làm tâm thần người nhìn cảm
thấy nhộn nhạo; cuối cùng, bức vẽ của Lí Kiện Phi vẽ 1 mỹ nữ đứng trong
1 đình viện cổ đại, ánh mắt xinh đẹp, quần áo lộ ra 1 bờ vai, tràn đầy mị mọc.
Năm nữ tử này, dung mạo có thể nói là hại nước
hại dân, một cười khuynh thành, hai cười khuynh quốc. Hơn nữa,
trên người có khí tức thanh lịch
không 1 người hiện đại nào có được, 5 bức tranh này phải
nói, đúng là cảnh đẹp ý vui.
Nhưng, trong mắt mọi người, 5 bức họa này thực sự
rất đáng sợ...
0 nhận xét:
Post a Comment