5/21/2016

Posted by Unknown |


Nhà trọ, phụ cận khu không người.


Cho dù ở giây phút này, khung cảnh vẫn lộ ra 1 vẻ âm trầm. Ban đêm, trên đường cái không một bóng người, thỉnh thoảng lại có vài trận gió hưu tịch thổi tới.


Đã qua nửa đêm 0 giờ. Huyết tự trên Cửu Đầu đảo đã kết thúc.


Liền Sinh sải bước tiến về nhà trọ, hắn phải xác nhận. Nếu như Cách Tùng còn sống sẽ xuất hiện ở đại sảnh nhà trọ.


Liền Sinh vẫn ôm 1 tia hy vọng!


Còn bọn người Tử Dạ, Ngân Dạ... thì đang chạy theo phía sau hắn. Tính toán thời gian, cũng gần lúc rời khỏi nhà trọ được 48 tiếng đồng hồ, cần phải trở về.


Khu không người này, những người xuất hiện ở đây đều là hộ gia đình.


Mà lúc này, Thượng Quan Miên đang đứng bên cạnh 1 cửa hiệu cắt tóc, nhìn đoàn người Liền Sinh chạy qua. Hai mắt nàng không buồn không vui, không chút biểu lộ cảm xúc.


Lý Ung cũng đang dừng xe trên 1 con phố trong khu không người. Hắn đang gọi điện thoại.


"Cái gì?" một đầu khác điện thoại truyền tới 1 thanh âm kinh ngạc: "Ngươi nói... Ngươi  nói..."


"Đúng, ta vừa rồi suy đi nghĩ lại, quyết định vẫn là nên tự mình động thủ. Dù sao người này là 1 người đặc biệt. Ta tự mình động thủ thì tốt hơn."


Cúp điện thoại, hắn kiểm tra súng ngắn, đẩy cửa xe bước ra.


Hộ gia đình thông qua con đường nhỏ tiến vào nhà trọ, Liền Sinh đem cánh cửa xoay đẩy ra, chỉ thấy bên trong 1 mảnh đen tối. Nếu như Cách Tùng trở về, hệ thống khống đèn chắc chắn sẽ hoạt động, đèn sẽ sáng.


"Hắn... Chết rồi..."


Cả người Liền Sinh co quắp ngồi dưới đất, nắm đấm không ngừng đập lên mặt sàn đá, khuôn mặt tràn đầy nước mắt.


Đứng phía sau hắn còn có Mạc Thủy Đồng. Nàng cũng gấp gáp trở về muốn nhìn xem Cách Tùng còn sống hay không. Nâng Liền Sinh dậy, nàng thở dài: "Cách Tùng... hiện tại ta vẫn còn nhớ bộ dạng của hắn lần đầu tiên tiến vào nhà trọ."


"Ngay cả hắn... Cũng đã chết..." Liền Sinh lộ ra 1 vẻ sợ hãi, giống như kế tiếp sẽ mất đi hết thảy. Hiện tại, theo hắn từ 50 năm trước tới giờ, chỉ còn lại mỗi Thủy Đồng.


Chỉ còn có một mình nàng ...


"Đi nhanh đi!" Tử Dạ nghiêm mặt nói: "Tiếp tục dừng lại ở nhà trọ lâu sẽ rất nguy hiểm. Muốn khổ sở cũng nên để sau, hiện tại mọi người mau chóng rời khỏi!"


Bước ra ngoài nhà trọ, cả đám tiến về phía ngõ nhỏ, lại thấy 1 thân ảnh quen thuộc đứng đó.


"Lý..." Tử Dạ nhìn thấy thân ảnh kia liền vui mừng: "Lý Ẩn!"


Lý Ẩn giờ phút này đang êm đẹp đứng trước mặt mọi người.


"Tiểu tử ngươi..." Ngân Dạ cũng ngây dại, "Ngươi còn sống ah!"


Tử Dạ đã nhào tới ôm chặt Lý Ẩn, khóc không thành tiếng: "Em.. em thực sự rất lo lắng, thực sự rất lo lắng cho anh..."


"Anh biết rồi, xin lỗi vì làm em khổ tâm, Tử Dạ." Lý Ẩn vuốt ve mái tóc Tử Dạ nói: "Huyết tự, anh sẽ hết cố hết sức hoàn thành. Nhất định sẽ!"


Hộ gia đình chung quy đang gặp phải thời khắc tử vong. Nhưng dù là vậy cũng không thể buông tha cho hi vọng.


Đó là 1 không gian khoảng cách rất gần với ma vương.


Trong bóng tối, hết thảy đều lộ ra 1 vẻ âm trầm. Tại thời khắc này, Di Chân và Di Thiên sắc mặt có chút khó coi, ở 1 bên là Lý Ẩn cầm theo đèn lồng, nhìn về phía trước nói: "Là đây... Tại đây rồi."


Di tích dưới mặt đất.


Xác thực, chính là nơi trước kia Di Chân và Di Thiên chấp hành huyết tự lần thứ mười.


"Vận khí thực là tốt." Di Thiên lúc này trong lòng vẫn còn sợ hãi: "Cái không gian này rõ ràng chưa bị nghiền nát..."


"Dù sao cũng là dị không gian của lần huyết tự thứ mười, " Di Chân lúc này ngược lại rất bình tĩnh "Ta nghĩ, nó cũng không dễ dàng bị nghiền nát. Bất quá, Ma Vương muốn tìm tới nơi này cũng chỉ là vấn đề về thời gian mà thôi."


Ma Vương, sẽ đến... tổng sẽ đến.


Tới khi đó, hy vọng gì cũng không còn.


Nàng mở ra một trang giấy, đây là mảnh nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại, bên trong có viết, hắn lưu lại tại mảnh di tích dưới lòng đất, bí mật cuối cùng của huyết tự cấp ma vương. Trước đây, hắn còn đưa ra 1 câu nhắc nhở.


"Nhiều hơn một thứ. Các ngươi, không có phát hiện sao?"


Đây là đoạn sau cùng của mảnh nhật ký.


"Nhiều hơn một thứ?" Di Thiên như cũ vẫn không hiểu, "Nhiều hơn một thứ đến tột cùng là có ý gì?"


"Đi thôi." Lý Ẩn cầm theo đèn lồng không nói 2 lời tiếp tục tiến về trước. Khu di tích dưới mặt đất này nhìn giống như là mộ huyệt trong Quỷ thổi đèn , tràn ngập khí tức đáng sợ. Hơn nữa... Ở nơi này, rất có thể sẽ gặp thứ còn đáng sợ hơn cả bánh tông. (nghiện loại truyện linh dị này chắc không cần tớ giải thích nghĩa từ bánh tông chứ)


Bọn hắn, phải tiến tới tháp di tích phía bên dưới mặt đất.


Lúc này, Di Chân đi bên cạnh Lý Ẩn cùng hắn sóng vai bước đi. Vô luận như thế nào, Di Chân cảm giác giờ phút này, có thể bên cạnh người mình yêu là hạnh phúc cỡ nào.


"Lý Ẩn..."


"Chuyện gì?"


"Chúng ta, nhất định có thể sống chứ? Nhất định có thể chứ?"


Bên cạnh không lập tức truyền đến tiếng trả lời.


Nhưng Di Chân lại nở 1 nụ cười thật xinh đẹp nói: "Ngươi đã nói... Chỉ cần là ta, chỉ cần là ta mà nói..., coi như là kỳ tích cũng nhất định có thể tạo ra được. Cho nên, vì ngươi, vì Di Thiên... Ta nhất định phải sáng tạo ra kỳ tích."


Nhưng... khoảng cách này tới ma vương đã quá mức thân cận rồi.


Tùy thời tùy chỗ đều có thể sẽ chết.


Lời nhắn sau cùng của Bồ Mỹ Linh là hy vọng cuối cùng để bọn hắn bám vào.


"Nhiều hơn một thứ", là có ý gì?


Đúng vào lúc này...


Dưới chân Di Chân xé mở ra 1 vết nứt không gian! Lập tức, Di Chân ngã xuống dưới!


Lý Ẩn nhanh tay lẹ mắt bắt được cánh tay Di Chân! Mà Di Thiên cũng muốn xông lại, nhưng Di Chân lại hô to: "Đừng tới đây! Di Thiên, đệ mà tới đây cũng sẽ bị hút vào!"


Lời Di Chân nói là sự thật, bởi vì phải cộng đồng gánh chịu nguyền rủa với Thâm Vũ, cho nên Di Thiên 1 khi tiếp cận không gian này cũng sẽ bị hút vào! Mà Thâm Vũ giờ phút này không biết đã bị cuốn đến nơi nào.


"Đi tìm mảnh nhật ký cuối cùng của Bồ Mỹ Linh... Nhanh đi! Như vậy mới có thể cứu được tỷ!"


Di Thiên lúc này chỉ có thể cắn chặt răng xoay người rời đi.


Mà Lý Ẩn đang túm tay Di Chân thì dốc sức liều mạng lôi nàng lên, thế nhưng lực hút của vết nứt này quá mức khổng lồ. Tầng ngoài của không gian này đã không còn tồn tại không gian trọng điệp nữa. Phía dưới chỉ là 1 mảnh màu đen, mà ở 1 phương khác trong mảnh màu đen kia cũng có 1 cái khe cự đại.


Hấp lực là truyền ra từ nơi đó.


Ở phía sau cái khe kia... chính là Ma Vương!


Một khi bị hút vào... Di Chân chính là thập tử vô sinh! Nàng vừa chết, Di Thiên và Thâm Vũ cũng sẽ chết!


"Lý Ẩn... Không được, ngươi cũng sẽ bị hút vào đấy!" Di Chân ý thức, lực hút này nhất định có ảnh hưởng tới Lý Ẩn!


Một khi bị hút vào...


Đối với Di Chân, tánh mạng của Lý Ẩn là vô cùng trọng yếu.


"Buông tay... Buông tay ra!" Di Chân hô to: "Ngươi không phải chấp hành huyết tự cấp Ma Vương cho nên Ma Vương không sẽ trực tiếp giết ngươi. Nhưng nếu như ngươi vẫn cứ túm lấy tay ta không bỏ, như vậy ngươi cũng sẽ bị nguy hiểm đấy!"


Nhưng ngược lại Lý Ẩn càng nắm chặc hơn, hắn một tay chống lên mặt đất, một tay túm lấy tay phải của Di Chân, chém đinh chặt sắt nói: "Im ngay... Ta sẽ không để cho ngươi chết! Ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi chết, Di Chân!"


Di Chân lúc này chảy xuống 2 hàng nước mắt, đối với nàng, coi như gặp phải tuyệt cảnh nàng cũng không hề rơi lệ, ngược lại còn mỉm cười với Tử thần. Thế nhưng, nếu bảo nàng nhìn Lý Ẩn chết đi, đó mới chính thức là thống khổ!


"Ngươi đã nói... nội tâm ta kỳ thật không giống vẻ bề ngoài lúc nào cũng sáng sủa tươi cười, ngươi đã nói ta kỳ thật cũng cần có 1 người để an ủi mình, sau đó ngươi nói cho ta biết, ta có thể tạo ra kỳ tích... Ngươi biết ngươi đối với ta có bao nhiêu trọng yếu không?" Di Chân rơi nước mắt nghẹn ngào nói: "Bởi vì ngươi, ta mới tìm được phương hướng sinh tồn. Ta phát hiện, ta cũng không phải không có đối tượng để ỷ lại và xin giúp đỡ. Coi như là đêm dài đằng đẵng, coi như là hoàn cảnh tuyệt vọng thì thế nào đây? Chỉ cần có ngươi, hết thảy đều chẳng đáng sợ. Nếu như ngươi chết rồi, như vậy ta sống đến hôm nay để làm gì? Ngày sau ta như thế nào có thể tiếp tục chống chọi với nhà trọ?"


Lúc này, thân thể Lý Ẩn bắt đầu nghiêng về phía hắc động...


Ma Vương, là tồn tại đáng sợ nhất trong nhà trọ. Là lực lượng khủng bố gần sánh ngang với nhà trọ. Nếu không, cũng sẽ không thể làm thay đổi những quy tắc của huyết tự bình thường, làm nhà trọ mất đi chưởng khống biến thành huyết tự khó giải.


Chỉ có khế ước địa ngục mới có thể phong ấn Ma Vương. Chỉ cần chấp hành huyết tự cấp Ma Vương sẽ lâm vào tầng không gian tuyệt cảnh này, vô luận là ai, đều không thể chạy thoát.


"Ta... Cũng đồng dạng." Lúc này Lý Ẩn lại mở miệng: "Ta đã từng một lần không có tâm, không có cảm tình. Là ngươi lại lần nữa cho ta nhìn thấy được linh hồn. Đối với ta mà nói... Ngươi cũng rất trọng yếu. Ngươi đồng dạng đối với ta mà nói rất trọng yếu! Ta không thể để ngươi chết, ta tuyệt đối không thể để ngươi chết..."


"Học trưởng!"


"Ta yêu ngươi rồi!"


Sau một khắc, là một mảnh yên tĩnh. Di Chân hoài nghi mình có nghe lầm hay không.


"Học... Không, Lý Ẩn? Ngươi, ngươi nói..."


"I love you, I love you, I love you..." Lý Ẩn cũng khóc không thành tiếng, "Muốn anh nói bao nhiêu lần cũng được! Em là nữ nhân mà anh yêu, anh tuyệt đối không thể để cho em chết! Liều cả tánh mạng, anh cũng phải cứu em!"


Giờ khắc này, Di Chân chỉ cảm thấy giống như được sinh ra 1 lần nữa. Những lời nàng cực kỳ tha thiết mơ ước được 1 lần lắng nghe từ Lý Ẩn, thế nhưng lại trong hoàn cảnh này.


"Anh tuyệt đối ... không để em chết! Tuyệt đối!"


Lúc này, hộ gia đình đã rời khỏi khu cư xá, đi ra con đường bên ngoài.


"Tổng thanh toán huyết tự, muốn bắt đầu rồi..." Liền Sinh than tiếc nói: "Chúng ta nên làm cái gì đây?"


"Đến tột cùng... Ai là ác linh nhà kho?" Mạc Thủy Đồng cũng thán khí: "Trước mắt căn bản không có 1 manh mối."


" Ác linh Nhà kho... Có lẽ căn bản không tồn tại." Ngân Vũ bỗng nhiên  đưa ra cách nghĩ mới: "Dù sao cái này cũng chỉ là giả thiết của chúng ta mà thôi."


"Có lẽ a..." Ngân Dạ chăm chú nắm lấy tay Ngân Vũ, "Có lẽ thật sự không tồn tại, là trong nhà trọ có vấn đề. Nhưng đối với chũng ta mà nói cũng giống nhau. Đối với chúng ta đều là tử cục."


Đúng lúc này, 1 đạo tàn ảnh nhoáng lên, xuất hiện trước mắt là Thượng Quan Miên, bên người nàng mang theo Hàn Vị Nhược.


"Thượng Quan?"


Mọi người đối với phương thức xuất hiện như thế này của Thượng Quan Miên cũng ít nhiều có hoảng sợ, nhưng trong thời gian ngắn không ai dám nói gì.


Thượng Quan Miên lôi kéo cánh tay mẫu thân đi tới, hỏi: "Bạch Cách Tùng đã chết?"


"Ân..." Liền Sinh đau khổ gật đầu: "Hắn... Đã..."


Nhưng Thượng Quan Miên lại nhìn về phía Lý Ẩn, ánh mắt lăng lệ bắn tới, nói: "Đợi một chút... Không đúng."


"Cái gì không đúng?" Tất cả mọi người một mảnh xôn xao.


Thượng Quan Miên chậm rãi đi về hướng Lý Ẩn, bỗng nhiên lấy ra một cây súng nhắm ngay trán hắn!


Tức khắc tất cả mọi người đều kêu lên! Tử Dạ xông lại nói: "Thượng Quan Miên! Ngươi muốn gì?"


"Ta không có nhìn lầm." Thượng Quan Miên cười lạnh nói với mọi người: "Các ngươi, đứng xa một chút."


Vừa dứt lời, không đợi Lý Ẩn mở miệng, nàng liền bóp cò súng.


Máu tươi chảy ra từ sau ót Lý Ẩn, lập tức thân thể hắn ầm ầm ngã xuống. Nhưng tiếp theo Thượng Quan Miên lại lấy ra 1 thanh đao chém bay đầu Lý Ẩn!


Cái đầu lâu kia bay lên không trung, rớt xuống mặt đất, tiếp theo Thượng Quan Miên vừa muốn tiến lên thì cái đầu kia chợt động! Cả 2 mắt ánh lên 1 mảnh huyết hồng!


Mà kinh khủng hơn chính là, thân thể không còn đầu của Lý Ẩn vẫn có thể cử động!


Một màn này làm tất cả mọi người hoảng sợ!


"Hắn là... ác linh Nhà kho!" Thượng Quan Miên tức khắc rống to: "Chạy đi!"


Tức khắc, tất cả mọi người nhanh chóng vung chân bỏ chạy! Mà người chạy trốn nhanh nhất đương nhiên là Hàn Vị Nhược, dù sao nàng cũng là sát thủ có chút năng lực.


Mọi người chạy đi 1 đoạn đường còn quay đầu lại nhìn, ai cũng thấy khó tin vào 1 màn lúc trước.


Lý Ẩn là ác linh nhà kho? Như vậy, điều này cũng đại biểu rằng Lý Ẩn sớm đã chết trong kho hàng!


Nhất là Tử Dạ, sắc mặt càng thêm trắng bệch!


Thượng Quan Miên nhìn thân thể không đầu đang di động, nhanh chóng nhẩy xa ra, quăng lại 1 trái boom plastic! Rất nhanh, quả Boom bay tới gần thi thể không đầu liền nổ lên ầm ầm!


Những người phía sau nghe thấy âm thanh bạo tạc liền dừng lại.


"Thượng Quan... Không có việc gì chứ?" Liền Sinh lộ ra thần sắc lo lắng: "Đó là quỷ ah... Thượng Quan nàng lợi hại cũng vô dụng thôi!"


"Bất quá, Lý Ẩn là ác linh nhà kho, điều này... Điều này sao có thể?" Ngân Dạ vẫn như cũ khó có thể tin tưởng "Còn có, Thượng Quan Miên, nàng làm sao biết được?"


Hàn Vị Nhược lúc này cũng khẩn trương, nàng vốn nghĩ Thượng Quan Miên sẽ lập tức đuổi theo, thật không ngờ nó thế mà  vẫn ở đó! Vì vậy nàng quyết định trở về bảo hộ con gái!


"Các ngươi trốn trước đi!" Hàn Vị Nhược phóng về đường cũ.


Giờ phút này lòng nàng nóng như lửa đốt, lo lắng cho sinh tử của con gái!


Nhưng, nàng đột nhiên dừng bước.


Nàng cúi xuống nhìn. Chỉ thấy ở ngực trái của mình, 1 bàn tay đầy máu tươi thò ra ngoài!


Nàng quay đầu nhìn lại.


Người đứng sau lưng, cư nhiên là...


Doanh —— Tử —— Dạ!


Chỉ thấy mái tóc Tử Dạ nhanh chóng biến dài, gương mặt vốn tuyệt mỹ giờ đây vặn vẹo biến hình!


Ác linh nhà kho chính thức không phải Lý Ẩn, mà là Doanh Tử Dạ!


Lúc trước, người chết trong kho hàng chính là Tử Dạ!


Mà bị Thượng Quan Miên dùng súng bắn thủng đầu và chém mất thủ cấp chính là Lý Ẩn được ác linh nhà kho chế tác ra!


Lúc này ở trong không gian di tích dưới lòng đất, Lý Ẩn liều chết muốn kéo Di Chân ra mới chân chính là Lý Ẩn! Từ đầu tới đuôi, cùng Di Chân tiến vào dị không gian cho tới bây giờ, người ở bên cạnh nàng mới chân chân chính chính Lý Ẩn!


0 nhận xét:

Post a Comment