5/13/2016

Posted by Unknown |


Bùi Thanh Y lúc này sợ tới mức xụi lơ trên mặt đất, còn nữ quỷ kia tốc độ giống như báo săn, khoảng cách 20m thoáng chốc đã tới!


Ngay lúc nàng gần như đã tuyệt vọng, đột nhiên một đôi tay từ phía sau gắt gao ôm chặt nữ quỷ mặc kimono đen kia, sau đó, gương mặt 1 nữ quỷ thối rữa lộ ra! Nhìn kỹ lại, không phải vong hồn của Thần Nguyên Mỹ Thy hay sao?


Tức khắc Bùi Thanh Y minh bạch, 2 nữ quỷ này, chính xác đang tranh giành nhau!


"Nàng là của ta..."


"Nàng là của ta..."


Hai nữ quỷ giằng co cùng 1 chỗ, đều lộ ra thần sắc oán độc, 2 người đều muốn chụp lấy Bùi Thanh Y, thế nhưng đồng dạng bị đối phương chế trụ, không thể nào tiếp cận được!


Loại cơ hội tốt như thế này mà không lợi dụng, chết cũng đáng!


Bùi Thanh Y lập tức chống đỡ thân thể, xoay người bỏ chạy! Đồng thời, không ngừng vạch dấu thập tự giá trên ngực, cầu nguyện ngày hôm nay có thể thoát khỏi.


Chạy thật lâu, nàng quay đầu nhìn đừng sau, không có dấu hiệu quỷ hồn đuổi theo, nàng mới nhẹ nhàng thở ra. Tiến về phía trước 1 đoạn đường, Bùi Thanh Y thình lình nhìn thấy...


Trước mắt, xuất hiện một sườn đồi, một cây cầu treo bằng dây cáp dài hàng chục mét, nối với 1 vách núi khác, mặt bên đó cây cối lại càng rậm rạp.


"Là tại nơi này sao? Cây cầu thông tới quỷ ốc?"


Bùi Thanh Y cảm giác trên trán không ngừng chảy mồ hôi lạnh, nàng cố tự trấn an mình, ý định quay đầu trở lại, lại nhìn thấy sau lưng, 2 quỷ ảnh 1 đen 1 trắng đang xông lại!


Bùi Thanh Y kêu thảm một tiếng, không còn lựa chọn nào khác, đành phải chạy lên cáp treo!


Mặc dù biết đây là con đường không có lối về, nhưng Bùi Thanh Y lúc này không có biện pháp nào khác. Nàng chỉ hy vọng 2 nữ quỷ này vì nàng mà tự giết lẫn nhau!


Hiện tại, ba người Tinh Mỹ cũng đang bắt đầu tiếp cận khu vực cầu treo.


"Tinh Mỹ..." Theo Tử sắc mặt nhợt nhạt: "Thật sự phải tới nơi đó sao? Ngươi phải biết chỗ đó có bao nhiêu hung hiểm?"


"Thế nhưng..." Tinh Mỹ cầm đèn pin cũng lo lắng lo lắng nói: "Nếu như ca ca thật sự ở nơi đó, ta phải đến tìm. Không việc gì đâu, lúc trước đại tẩu gặp chuyện không may, về sau ca ca rất hay tới nơi đó, không cũng không hề gặp chuyện gì cả. Cái gọi là quái đàm kia chẳng qua chỉ là người già khoa trương mà thôi."


"Cẩn thận vẫn hơn, dù sao mệnh chỉ có 1..." Theo Tử vẫn không quá yên tâm, dù sao nàng cũng từng trong phiến rừng cây này nhìn thấy 1 người đã chết.


"Ta Lang? Tinh Mỹ?"


Lúc này 3 người bọn hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đứng phía sau Matsuda Quân Tử cùng Shimizu Tuyền Mỹ cầm đèn pin. Hai người đang chia nhau tìm kiếm tung tích của Nhã Thần và Tiểu Cung, giờ phút này trong lòng Shimizu Tuyền Mỹ đã nóng như lửa đốt.


"Các ngươi... Chẳng lẽ  muốn tới cái chỗ kia?" Quân Tử đi tới, vội vàng bắt lấy tay con trai: "Ta Lang, con vẫn không nên tới chỗ đó thì hơn..."


Nói đến đây, nàng có chút muốn nói lại thôi. Bỗng nhiên nhớ lại, lúc trước, nàng chính là ở gần nơi này nhìn thấy Hảo Mỹ phu nhân cùng Kính Chi tiên sinh vụng trộm với nhau.


Kỳ thật, có một việc nàng chưa nói với thần cốc Tiểu Dạ Tử. Chính là nàng nhìn thấy được 1 màn kia là do nàng có thói quen tản bộ trong rừng cây mỗi buổi chiều. Điểm này, nàng đã từng nói với Hảo Mỹ phu nhân. Cho nên sau này nàng cảm thấy có chút kỳ quái, Hảo Mỹ phu nhân biết rõ chuyện này, tại sao còn xuất hiện ở địa phương mình hay đi qua làm chuyện đó ?"


Tựa như... cố ý muốn cho mình thấy 1 màn như vậy!


Nhưng ý nghĩ này quá mức hoang đường. Cho nên nàng cũng không nói ra miệng. Ai lại cố ý đem cảnh yêu đượng vụng trộm của mình triển ra cho người ta xem?


Dưới tình huống bình thường, điều này thực sự không có khả năng. Nhưng Matsuda Quân Tử cũng thật không ngờ, bốn mươi năm trước, Hasegawa Hảo Mỹ đã bắt đầu mưu đồ, muốn đem toàn bộ người trong nhà hoàn toàn giết chết. Nàng là người dâm loạn phóng đãng, nữ nhân tâm địa thâm độc. Bình thường cao quý thiện lương đều là ngụy trang. Xuất thân từ thế gia trà đạo, nàng là người biếng làm ham ăn thích chơi bời. Cũng chính bởi vì thế, gia tộc sớm đã an bài hôn nhân của nàng.


Nhưng mà Hasegawa Thác Tạo lại bán sạch công ty kế thừa, tới sống ở cái vùng heo hút này làm Hảo Mỹ không thể nào tha thứ. Nàng lúc nào cũng bảo trì mối quan hệ với tất cả nam nhân trong nhà, thỏa mãn dục vọng của nàng. Đồng thời, bắt đầu suy tính làm thế nào để đoạt hết gia sản nhà Hasegawa.


Nàng hàng ngày suy tính, đem những người trong nhà Hasegawa toàn bộ giết chết. Hasegawa ba huynh muội là khẳng định phải giết. Nhưng nếu chỉ sát hại 3 người này thì ai cũng sẽ nghi ngờ nàng. Vì vậy, nàng dứt khoát đem cả 3 người hầu giết cùng. Cuối cùng, thậm chí đem tội danh gán cho Hasegawa Thác Tạo.


Lúc ấy người có quan hệ tốt nhất với nàng ở Diệp Thần thôn, nữ hài Quân Tử sẽ đảm nhận vai trò người làm chứng. Kế hoạch của nàng là để Quân Tử nhìn thấy cảnh nàng vụng trộm với đệ đệ Kính Chi. Làm như vậy để Hasegawa Thác Tạo có động cơ giết người, tình tiết sẽ càng thêm hợp lý. Mà nàng an bài bản thân bị trọng thương, thiếu chút nữa thì chết.

Sau đó, nàng đem thuốc ngủ bỏ vào thức ăn, dã man giết hại 6 người không thể chống cự. Viết xong di thư, nàng không có phát hiện Hasegawa Tảo Miêu còn chưa chết hẳn, trong khoảng khắc cuối cùng, Tảo Miêu xông lên dùng dao cắt đứt yết hầu của nàng, nhưng bản thân nàng ta cũng mất nhiều máu mà chết.


Tiếp theo, cả 7 vong linh đều bị nguyền rủa. Nhất định không ngừng bồi hồi tại đây, tìm kiếm 1 người cùng giới cùng tuổi, phù hợp mọi yêu cầu làm kẻ chết thay cho mình, để bổ khuyết con số "Bảy" này, bản thân mới được đào thoát.


Nhã Thần giờ phút này đã thanh tỉnh lại. Hắn mặc lại quần áo, nói với Tiểu Dạ Tử: "... Thực xin lỗi, ta..."


"Không có gì." Tiểu Dạ Tử tuy rằng có chút xấu hổ, nhưng không làm ra bao nhiêu phản ứng, nàng mặc quần áo vào, nói: "Hành vi vừa rồi chỉ là tìm kiếm sinh lộ, ngươi không cần để ý."


"Sẽ không... Mang thai chứ?" Nhã Thần thăm dò hỏi.


"Yên tâm đi." Tiểu Dạ Tử sửa sang lại tóc tai tán loạn, nói: "Chúng ta chia nhau ra đi thôi. Ta và ngươi... chỉ 1 người có thể sống sót. Hiện giờ chỉ hy vọng, người chết không phải mình."


Nghe ra rất tàn nhẫn, thế nhưng lại là sự thật giành giành.


"Ngươi, thực là lãnh huyết..." Nhã Thần không khỏi cảm giác run sợ: "Vừa rồi cùng ta làm loại chuyện này, hiện tại cứ đơn giản mà quên đi hết thảy? Ngươi đến cùng là loại người gì vậy? Thật không biết Mỹ Thy tại sao lại thích 1 người như ngươi..."


"Cái kia chẳng qua là truyền thông tận khả năng đem ta điểm tô cho đẹp mà thôi." Tiểu Dạ Tử không có phản ứng gì: "Chỉ cần có thể sống sót, trả 1 cái giá lớn như thế nào ta cũng nguyện ý. Trên thế giới này, con người vì sinh tồn, cái gì cũng có thể làm được. Điểm này, ta sớm đã hiểu."


Sau đó, nàng nhìn thoáng qua Nhã Thần: "Ta vốn muốn nói một câu 'Bảo trọng' , bất quá, đứng ở lập trường của ta, nói những lời này quá là dối trá rồi. Chúng ta, chỉ một người có thể sống sót. Như vậy... Vĩnh biệt."


Sau đó, nàng liền xoay người, trốn vào rừng cây phía sau. Nhã Thần ngơ ngác đứng tại chỗ cũng hiểu ý nàng nói. Hai người bọn họ, chỉ 1 người có thể sống sót a? Một khi hắn bị biến thành thế thân của Hasegawa Thác Tạo, như vậy, Tiểu Dạ Tử có thể đào thoát. Nói cách khác, cái chết của hắn có thể thành toàn cho mong muốn của Tiểu Dạ Tử. Trái lại, cũng giống như vậy đấy.


Thế nhưng, Nhã Thần vẫn còn vài lời muốn nói với nàng.


Hắn chạy về hướng ngược lại, trong lòng thì thầm: bảo trọng, Thần Cốc tiểu thư.


Hắn tuy rất sợ hãi nhưng thực sự mong chờ 1 kỳ tích phát sinh. Nếu có thể sống sót, hắn nguyện ý chịu trách nhiệm với Tiểu Dạ Tử.


Tiểu Dạ Tử lúc này đang ở sâu bên trong rừng cây, nàng vừa chạy vừa lấy trên người ra 1 loại máy giống như psp, mở màn hình ra.


"Có đầu mối mới hay không?"


Chuyện này nàng làm mà 4 hộ gia đình khác không biết, trong lúc vô tình nàng bắt được 1 con quạ đen. Sau đó, đặt ở chân nó 1 máy giám thị. Rất nhiều quạ đen đều bay tới sườn đông sơn mạch, thông qua màn hình giám thị này, không chừng có thể đạt được manh mối nào đó.


Giờ phút này, cảnh tượng hiển thị trên màn hình cực kì khủng bố!


Con quạ trên chân gắn máy giám thị giờ phút này đang bay đến tòa dinh tự vứt đi, sau đó, đậu trên 1 bệ cửa sổ.


Bên trong, là 1 gian phòng cực lớn, lại càng có 1 cảnh tượng làm người ta rùng mình.


Một dây sắt thật lớn nối từ bên trái tới bên phải căn phòng, mà cái dây sắt này xỏ xuyên qua 7 cỗ thi thể! Cái đầu của 7 cỗ thi thể bị dây xích xuyên qua, khuôn mặt đã hư thối tới mục nát! Y phục trên người rách rưới không thể che phủ được cơ thể, làn da hư thối, nước mủ trộn với máu không ngừng chảy ra, mà thỉnh thoảng những cái thi thể ấy lại giãy rụa, nhưng thủy chung không thể nào thoát khỏi trói buộc!


Ở trong phòng, rất nhiều quạ đen đang nuốt lấy những khối huyết nhục này!


"Cái này là... Sinh lộ sao?"


Tiểu Lâm Tuyền Mỹ lúc trước không phát hiện được cảnh tượng khủng bố trong gian phòng, bởi vì những thi thể này bị treo lên rất cao, không ngẩng đầu nhìn sẽ không thể phát hiện ra được!


"Cái này là... Sinh lộ sao?"


Lập tức, Tiểu Dạ Tử lập tức lấy ra la bàn, hướng về phía đông chạy tới!


Lúc này Bùi Thanh Y cũng chạy tới trung tâm cầu, nàng từng nghĩ có nên nhảy xuống nước hay không. Nhưng độ cao làm cho nàng không có dũng khí làm như vậy.


Nếu như chạy tới đối diện, sẽ phát sinh chuyện gì đây? Bùi Thanh Y đại khái có thể đoán được, nhưng thời gian cấp bách, nàng không kịp nghĩ ngợi nhiều.


Quay đầu lại xem xét, không hề thấy có người nào đuổi theo. Nhưng dù vậy, nàng vẫn không thể nào an tâm. Cuối cùng, nàng lấy điện thoại di động ra, quyết định gọi cho Tiểu Dạ Tử.


Điện thoại không lâu sau liền thông.


"Này, Thần Cốc tiểu thư sao? Ta là Bùi Thanh Y, ta bây giờ đang trên cầu treo ở sườn đông sơn mạch, nếu cứ tiếp tục đi tới sẽ gặp phải dinh thự vứt đi, ta nên làm sao đây?"


"Ngươi còn sống? Ở gần tòa quỷ ốc sao? Tốt, ngươi bây giờ lập tức chạy tới nơi đó!"


Tiểu Dạ Tử nhìn vào màn hình video, ở 1 nơi hẻo lánh trong phòng có 1 cái kìm sắt! Rất rõ ràng, đây là sinh lộ nhà trọ an bài, chỉ cần đem xích sắt kia làm đứt, như vậy, 7 quỷ hồn sẽ đồng thời được yên nghỉ, không tìm người chết thay nữa!


"Sinh tử thành bại, liền nhờ vào ngươi... Bùi Thanh Y!"







0 nhận xét:

Post a Comment