5/13/2016

Posted by Unknown |


Bùi Thanh Y cũng thật không ngờ, tại thời khắc nguy cấp như vậy, xích sắt lại đứt đoạn!


Mà Tiểu Dạ Tử bị kéo ra tới ngoài cửa, sau khi xích sắt đứt đoạn làm 7 thi thể rơi xuống, chúng từng bước đứng dậy. Cuối cùng, thân thể biến thành trong suốt rồi biến mất.


Cánh tay đang túm lấy chân Tiểu Dạ Tử cũng hoàn toàn buông ra. Quay đầu lại nhìn, hành lang sau lưng hoàn toàn rỗng tuếch.


"Sống... Sống rồi..." Bùi Thanh Y vuốt ngực, trong lòng còn sợ hãi nói: "Ta, rõ ràng sống rồi..."


Nàng vốn nghĩ rằng hôm nay nhất định phải chết ở  chỗ này, không nghĩ tới lại sống rồi. Tính toán ra, cũng không thiếu phần vận khí, nếu như thần cốc Tiểu Dạ Tử không đặt máy giám thị lên 1 con quạ đen..., chỉ sợ, hộ gia đình sẽ không dám tiến vào dinh thự vì quái đàm khủng bố kia.


"Mỗi lần đều phải đánh bạc tính mạng..." Nàng túm lấy 1 góc bàn chống đỡ thân thể đang run rẩy, nói với Tiểu Dạ Tử đang lồm cồm bò dậy: "Lúc này tính là ta thiếu ngươi 1 nhân tình."


"Ta cũng vậy." Tiểu Dạ Tử sửa sang lại quần áo: "Chỉ là, thoạt nhìn dường như chỉ có 2 người chúng ta sống sót. Huyết tự chỉ thị sẽ kết thúc vào 0 giờ đêm nay, chúng ta sẽ lập tức rời khỏi. Đúng rồi, xe đỗ ở nơi nào ngươi có nhớ không?"


"Đương nhiên nhớ rõ."


Hai nữ tử tuy sức cùng lực kiệt, nhưng lúc này chẳng ai muốn tiếp tục ở lại trong ngôi nhà này. Vì vậy, dắt díu nhau xuống lầu.


"Cái dây xích kia đến tột cùng là 1 gì? Vì cái gì 7 người chết lại bị khóa lại?" Bùi Thanh Y vẫn luôn không rõ: "Như vậy, bốn mười mấy năm qua, những thôn dận tại Diệp Thần thôn bị thần ẩn tại sao lại bị biến thành kẻ chết thay cho 7 người này?"


"Ai mà biết được?" Tiểu Dạ Tử lắc đầu: "Những chuyện liên quan tới nhà trọ kia hoàn toàn là mê. Có lẽ, tới khi chúng ta chết cũng chẳng thể hiểu nổi."


Đi đến đầu bậc thang, chân Bùi Thanh Y đột nhiên run lên, thiếu chút nữa té xuống.


Sau đó, nàng bỗng nhiên đặt mông ngồi trên bậc thang bắt đầu gào khóc. Kinh nghiệm khủng bố này quả thực muốn làm người ta sụp đổ. Ngày sau trở về nhà trọ còn không ngừng lặp lại những chuyện như thế, thẳng đến khi hoàn thành mười lần huyết tự chỉ thị mới thôi.


"Thần Cốc tiểu thư..." Nàng bỗng nhiên gắt gao bắt lấy cánh tay Tiểu Dạ Tử: "Cầu ngươi, cầu ngươi nhất định phải cứu ta, ta cái gì cũng có thể làm vì ngươi, ngươi là thám tử lừng danh a? Về sau, ngươi nhất định phải giúp ta giải huyết tự, chỉ cần ngươi giúp ta, cái gì ta cũng làm được! Cái gì cũng có thể!"


"Được rồi." Tiểu Dạ Tử phi thường bình thản nói: "Có khả năn giúp đỡ.. ta sẽ làm. Chỉ cần ta sau này không chết trong huyết tự chỉ thị mà nói..."


Đúng lúc này, đột nhiên từ dưới lầu truyền đến tiếng bước chân, cái này làm Tiểu Dạ Tử cùng Bùi Thanh Y đều sợ hãi, Bùi Thanh Y thậm chí toàn thân nổi da ga, răng trong miệng va vào nhau lập cập.


Nhưng người chạy tới lại là Nhã Thần!


"Ngươi..." Tiểu Dạ Tử nhìn thấy hắn, có chút ngoài ý muốn hỏi: "Ngươi sao lại tới đây?"


"Ta chỉ là đang nghĩ, ngươi có khả năng tới chỗ này hay không." Nhã thần chậm rãi đi tới, nói: "Thoạt nhìn, ngươi dường như không có việc gì..."


"Đều đã giải quyết." Tiểu Dạ Tử lạnh nhạt trả lời: "Ngày sau, Diệp Thần thôn sẽ không còn thôn dân nào thần ẩn nữa. Hết thảy đã xong."


"Thật sự?" Nhã Thần lộ vẻ vui mừng, nhưng lại lập tức ảm đạm: "Như vậy, Tiểu Cung thì sao? Tiểu Cung hắn..."


"Ta nghĩ, hắn có lẽ đã bị hại rồi. Bất quá, linh hồn hắn có thể được giải thoát. Thế giới này có tồn tại quỷ hồn, cũng có Luân Hồi, hắn có lẽ còn có cơ hội đầu thai."


Rời khỏi sườn đông sơn mạch đại mộ hắc lĩnh, trên đường trở về Diệp Thần thôn, Nhã Thần một mực trầm mặc, thỉnh thoảng nhìn về phía Tiểu Dạ Tử, nhưng Tiểu Dạ Tử lại làm như nhìn không thấy. Ngược lại Bùi Thanh Y bắt được chút đầu mối, nàng tổng cảm giác, Nhã Thần luôn hữu ý vô ý nhìn chăm chú lên Tiểu Dạ Tử.


Trên đường trở về, Nhã Thần nghe Tiểu Dạ Tử cùng Bùi Thanh Y nói ra hết thảy chân tướng. Sau khi nghe xong, chính hắn cũng chảy ra từng trận mồ hôi lạnh.


"Cái này... Cũng thật là đáng sợ. Bất quá..." Nhã Thần bỗng nhiên hỏi một câu: "Vậy ai là người đã đem 7 quỷ hồn kia xích chung lại 1 chỗ? Người kia chẳng phải còn đáng sợ hơn sao?"


"Cái này..." Bùi Thanh Y căn bản chưa từng cân nhắc tới vấn đề này, có thể là ai? Đương nhiên chính là nhà trọ kia rồi!


"Lại nói..." Nhã Thần tiếp tục nói ra 1 câu: "Các ngươi tại sao lại tới đại mộ hắc lĩnh điều tra quái đàm này? Chẳng lẽ các ngươi biết được nơi đây chắc chắn sẽ xảy ra hiện tượng ma quái?"


Tự nhiên, không thể nói cho Thần Nguyên Nhã Thần biết về sự tồn tại của nhà trọ.


Nhưng Tiểu Dạ Tử lại đột nhiên dừng bước.


"Ngươi nói..." Nàng lập tức lấy từ trong túi ra 1 cuốn Notebook. Sau đó đem Notebook lật tới 1 loạt trang, tiếp theo đôi mắt nàng hiện lên vẻ sợ hãi khi nhìn những đoạn văn trong đó.


" Hảo Mỹ phu nhân so với Thác Tạo tiên sinh nhỏ hơn ngoài 10 tuổi, mà so với Kính Chi tiên sinh chỉ nhỏ hơn hai tuổi."


Đây là tin tức thu được từ lão bà kia. Tin tình báo về số tuổi 1 nhà Hasegawa cực kỳ trọng yếu, nhưng lời nói của lão bà đó lại hoàn toàn khác hẳn!


"Cái này... nguy hiểm còn chưa kết thúc..."


"Cái gì?" Nhã Thần nhất thời khó hiểu, Bùi Thanh Y chý ý nhìn đoạn chữ trong notebook cũng vội lấy notebook của mình ra xem.


"Chuyện..... chuyện này..." Nàng nhìn nội dung đồng dạng trong bút ký của mình.


Là lão bà kia nhớ sai sao? Thế nhưng cho dù là nhớ sai cũng không tránh khỏi sai số quá lớn, Hảo Mỹ phu nhân trên thực tế chỉ nhỏ hơn Thác Tạo tiên sinh 4 tuổi mà thôi! Nhưng lão bà bà lại nói lớn hơn ngoài 10 tuổi? Hơn nữa dựa theo lời nói này, Thác Tạo nếu so với Kính Chi lớn hơn trên dưới 8 tuổi!


Tin tức so với tuổi thật chênh lệch quá xa!


Bùi Thanh Y lập tức dùng tiếng nhật hỏi thăm sự tình về lão bà bà kia, nhưng Nhã Thần lại trả lời: "Ngươi nói về vị bà bà kia? Nàng hình như vào thời điểm 40 năm trước tiến vào thôn rồi ở lại, bất quá, cùng người trong thôn ít khi qua lại, tính cách phi thường quái gở..."


Tiểu Dạ Tử lập tức nói: "Đi mau! Nơi này tới xe không còn xa! Thần Nguyên Nhã Thần, chúng ta tạm biệt a!"


Sau đó Tiểu Dạ Tử cùng Bùi Thanh Y nhanh chân chạy đi, thể lực 2 người đã khôi phục lại chút ít, còn có thể chèo chống được. Nhã Thần tuy có chút không rõ, thế nhưng vẫn chạy theo 2 người.


"Chẳng lẽ..." trên đường, Bùi Thanh Y khẩn trương hỏi: "Dùng dây xích khóa 7 người kia lại... chính là lão bà bà?"


"Có khả năng... Tuy nhiên cũng có thể người già nhầm lẫn, nhưng, bất luận thứ gì 'Mất tự nhiên' đều không thể buông tha!"


Nhã Thần lúc này đang chạy theo ở phía sau. Bỗng nhiên cảm thấy điện thoại trong túi quần rung lên, lấy ra nhận điện thoài : "Này, Tinh Mỹ? Đang tìm ta sao? Thực xin lỗi, ta không sao, tối nay ta sẽ trở về..."


"Ca ca anh đang làm cái gì vậy? Muội nói..."


Tinh Mỹ đang chất vấn ca ca, chợt nghe đằng sau truyền tới 1 tiếng hét thảm, lập tức quay đầu lại, tức khắc, thật nhiều máu tươi bắn lên mặt nàng!


Chỉ thấy ở cái trán của Theo Tử bị 1 sợi xích sắt xuyên qua, thân thể giống như búp bê đong đưa trong không trung, hiển nhiên, đã chết đến không thể chết hơn. Mà ở phía sau nàng...


"Này, Tinh Mỹ? Muội làm sao vậy?"


Tinh Mỹ hoảng sợ không nghe điện thoại mà bỏ chạy! Mà chạy không được bao xa, chợt nghe tiếng Quân Tử a di cùng Ta Lang hai người phát ra tiếng GR...À..OOOO thảm thiết!!!


"Cứu mạng... Ca ca, cứu mạng!"


Cùng lúc đó, Tiểu Dạ Tử và Thanh Y rốt cục chạy được tới chỗ chiếc xe. Trong xe bây giờ rỗng tuếch, cửa xe cũng mở ra. Hai người 1 trái 1 phải tiến vào trong xe, không chý ý tới Nhã Thần cũng đã ngồi vào ghế sau!


Tiểu Dạ Tử đạp chân ga quay đầu xe, đem la bàn đặt trước cửa sổ thủy tinh phía trước, cắn răng nói: "Cái huyết tự chỉ thị này có 2 nguy cơ! Tính toán ra, tổng cộng có tới tám  quỷ hồn!"


"Đây quả thật là độ khó lần huyết tự thứ hai?" Bùi Thanh Y muốn ngã vào đáy cốc, nhưng nàng vẫn đang liều mạng suy nghĩ, rốt cục sinh lộ là gì?


"Muội muội ta đã xảy ra chuyện!" Nhã Thần sau xe đột nhiên lên tiếng: "Ta nhờ các người, có thể cứu muội muội ta hay không?"


"Ngươi..." Bùi Thanh Y kinh ngạc: "Ngươi như thế nào lại trong này? Muội muội của ngươi? Nàng xảy ra chuyện gì rồi sao?"


"Nàng trong điện thoại nói năng lộn xộn, nói quỷ hồn mang xích sắt đuổi theo nàng..."


"Xích sắt?" Bùi Thanh Y lập tức nghĩ tới điều gì, nói: "Đưa điện thoại di động cho ta! Ta muốn nói chuyện với nàng!"


Nhã Thần nhanh chóng đưa điện thoại tới, Bùi Thanh Y một tay đoạt lấy, hỏi: "Thần Nguyên Tinh Mỹ phải không? Ta là thần cốc Tiểu Dạ Tử... Bằng hữu, ngươi nhìn thấy gì?"


"Quỷ... Quỷ ah, cái lão bà bà kia, nàng đem Theo Tử, Ta Lang, Quân Tử a di, dùng xích sắt xuyên qua đầu họ, kéo theo thân thể 3 người đuổi theo ta!"


"Nguyên lai là như vậy?"


Bùi Thanh Y đã minh bạch. Bảy con quỷ kia được thả ra, như vậy vòng tuần hoàn đã bị phá! Bất quá, điều kiện không bắt buộc phải là 7 người nhà Hasegawa, mà chỉ cần đủ 7 người là được, số tuổi của Matsuda Quân Tử cùng Matsuda Ta Lang đã nói lên hết thảy! Hiện tại đã có ba người rồi, như vậy... Còn cần bốn người nữa!


Thần nguyên Tinh Mỹ cộng với 3 người trên xe này, không phải số lượng vừa vặn sao?


"Chạy đi nhanh lên!" Bùi Thanh Y trên mặt đã không còn chút huyết sắc nào, nói: "Thần Cốc tiểu thư, chạy đi nhanh lên! Con quỷ kia nếu như tìm được chúng ta mà nói..."


"Ta đã tăng hết tốc lực rồi!"


Truy đuổi, lại lần nữa diễn ra. Bất quá lần này chỉ có 1 con quỷ, thế nhưng nguy cơ vẫn như trước tồn tại!


Nếu như rời khỏi đại mộ hắc lĩnh, phải chăng có thể hóa giải nguy cơ này? Nếu như trên đường từ Nhật Bản trở về Trung Quốc quỷ hồn vẫn đuổi giết mà nói..., tuyệt đối là ác mộng! Thực tế trước khi tiến vào nhà trọ, hạn chế lên quỷ hồn mới hoàn toàn hóa giải!


Bùi Thanh Y bắt đầu nghĩ, nếu như có 1 người thay thế mình thì sao? Dù sao bây giờ không còn cần điều kiện phù hợp nữa!


Như vậy, để ai thay thế mình?


"Trở về Diệp Thần thôn đi!" Bùi Thanh Y bỗng nhiên nói với Tiểu Dạ Tử: "Chúng ta trở về diệp thần thôn đi, 'Sinh lộ' chỉ có ở nơi đó mới tìm được! Đúng, đúng, nhất định là dạng này!"


Tiểu Dạ Tử nghe được câu này cũng hiểu ý tứ của Bùi Thanh Y, vì vậy chuyển tay lái hướng về phía Diệp Thần thôn!


0 nhận xét:

Post a Comment