Chương 5: ác chiến
Lúc này, không khí trên xe bus rất khẩn
trương. Chiếc xe chạy nhanh trong thành thị nhưng không gây chú ý với bất luận
người nào, bên trong xe bus đã hoàn toàn cách biệt với ngoại giới. Mỗi một người ngoại quốc đều giám thị nhất cử nhất động của
đám hành khách. Vài người chết làm gương cũng làm cho họ không còn mở miệng xin tha nữa.
Minh Vương vẫn ngồi nguyên tại chỗ không nhúc nhích, giống như một pho tượng. Thượng Quan Miên thủy chung ngồi ở vị trí gần cửa sổ, tay phải của nàng vô lực rũ xuống, nhưng tay trái vẫn nắm lấy trái lựu đạn. Trong không khí áp lực
này, 4 hộ gia đình khác cũng tự hỏi, hôm nay phải chết trên tay quỷ
hồn hay trong tay bọn sát thủ?
An Tuyết Lệ lại đang vô cùng chờ mong, quỷ hồn trong bức họa xuất hiện giết trên tên đầu
trọc, thế nhưng nàng cầu nguyện chẳng có chút tác
dụng. Ngay lúc tầm mắt nàng chuyển hướng tới bức họa lại thêm 1
hành khách bị giết!
"Lại muốn nhảy cửa sổ trốn thoát, không muốn
sống nữa à?"
Bị giết, là 1 thanh niên tóc nhuộm vàng ngồi
rất gần với Di Chân, lúc này trên đầu hắn xuất hiện 1
lỗ máu, thân thể vô lực ngã xuống. Nam nhân ngoại quốc
giết hắn xong còn đá vào đầu, nói: "Còn có ai
dám bỏ trốn, kết cục chính
là hắn!"
Lại là một hành khách bị giết!
Hiện tại, trên xe bus hoàn toàn bị không khí
khủng bố bao trùm. Một vài người lá gan tương đối nhỏ đã tiểu trong quần. Nhưng Minh Vương ngay cả nháy mắt 1 cái cũng không
có, hắn biết lúc này nếu ánh mắt rời khỏi Thượng Quan Miên, hậu quả hắn thực sự không tưởng tượng nổi.
Thụy mỹ nhân, tuyệt đối không phải một đối
thủ có thể khinh thị!
Thượng Quan Miên đến bây giờ vẫn chưa từng mở bức
tranh của mình ra xem xét, nhưng nàng cũng chú ý tới dị biến của
những người khác.
Bất quá, biểu hiện của nàng không hề có chút lo lắng nào, ánh mắt thủy chung không hề rời khỏi Minh Vương.
Hiện tại đã hình thành 1 cục diện giằng co. Theo thời gian không ngừng trôi qua, rốt cục đã qua 1 canh
giờ. Trong 1 canh giờ này bức tranh thủy mặc cũng không có biến hóa mới. Thế nhưng chỉ cần như vậy thôi cũng đủ làm hộ gia đình run sợ.
Một canh giờ này, Minh
Vương cùng Thượng Quan Miên đều quan sát đối phương.
Đúng lúc này, phía trước truyền đến 1 tiếng
kêu to.
Đó là một tên sát thủ cầm súng, hắn đang nắm chặt lấy tóc Lâm Tâm Hồ, dí súng vào chóp mũi
nàng nói: "Fuck!
Ngươi đi chết đi!"
"Chuyện gì xảy ra?" 1 người ngoại quốc bên
cạnh nhíu lông mày hỏi: "Nàng làm sao vậy?"
"Hừ, ta bất quá chỉ sờ ngực nàng mà thôi vậy mà
dám cào ta, ngược lại rất mạnh mẽ ah." Tên khác giận không kềm được nói: "Dứt
khoát giết đi là được rồi!"
"Dừng tay!" Di Chân lập tức bổ nhào tới trước mặt Lâm Tâm Hồ, dùng tiếng anh nói: "Thật xin lỗi,
tiên sinh, làm ngươi bị thương, xin hãy tha cho nàng!"
Tên sát thủ cười dữ tợn 1 tiếng, rút súng nhắm ngay trán nàng nói: "Lại
là ngươi, tốt, đã như vậy giết ngươi
trước!"
Hành khách trên xe bus đều nhìn về phía Di Chân, không ít người đồng tình và bội phục nàng, nhưng không ai dám tỏ vẻ lên tiếng, chỉ sợ vong mệnh.
Lúc này, không ai có thể cứu nàng!
Tên sát thủ mặc hắc y thưởng thức nỗi sợ hãi
xẹt qua trong mắt Di Chân, bỗng nhiên chú ý tới dưới chân
nàng rớt xuống 1 trang giấy, hắn nhìn liếc qua nói: "Ân, chẳng lẽ ngươi đang coi thư tình của bạn
trai? Bất quá đây cũng là lần cuối cùng ngươi
nhìn thấy rồi. Ân, 'Bồ Mỹ Linh' ? Tên bạn trai ngươi sao? Ha ha, xem xong rồi thì chết đi..."
Sau đó, hắn chuẩn bị bóp cò súng. Nhưng đột nhiên 1 con dao phóng tới đâm vào cổ, lực lượng trùng kích làm thân
thể hắn văng sang 1 bên, ngã trên mặt đất!
Tay trái Thượng Quan
Miên vẫn còn giơ cao, nhìn
về phía thân thể tên sát thủ kia.
"Ân?" Minh Vương mở miệng: "Thực
là khó có được ah, 'Thụy mỹ nhân' trứ danh lãnh khốc lại đi cứu
người khác, kì quái."
Thượng Quan Miên lại làm như mắt điếc tai ngơ, hai con ngươi tập trung nhìn vào Di Chân hỏi: "Ngươi và Bồ Mỹ
Linh có quan hệ như thế nào?"
Di Chân khó tin nhìn thi thể ngã xuống
cách nàng không xa, quay đầu nhìn về phía người xuất thủ, Thượng Quan Miên, trong mắt tràn ngập không thể tưởng tượng
nổi.
"Ngươi, ngươi biết hắn sao?" Di Chân cầm lấy tờ nhật ký nói:
"Ngươi biết
nam nhân viết cuốn nhật ký này?"
Thượng Quan Miên phóng về phía Di Chân, Minh Vương cũng lập tức nâng người phóng tới phía sau nàng! Nhưng động tác Thượng Quan Miên cực nhanh, trong nháy mắt đã
đến chỗ Di Chân cầm lấy mảnh nhật ký.
Mà lúc này Minh Vương đã đến phía sau nàng, hai
tay giơ lên cao chộp về phía đỉnh đầu của nàng! Thượng Quan Miên căn bản không
kịp né tránh đã bị Minh Vương nắm lấy, hung hăng nện đầu vào cửa sổ kính thủy tinh!
"Giết người của ta còn không để ta vào mắt, ngươi cho rằng danh hào 'Minh Vương' của ta là để tranh trí
sao?"
Trán Thượng Quan
Miên hung hăng đụng vào mặt
kính thủy tinh, máu tươi lại chảy xuống không ngừng, nhưng đồng thời, nàng dùng tay trái đấm vỡ mặt kính thủy tinh đem trái lựu
đạn trong tay ném ra ngoài!
Lúc này xe vừa vặn chạy tới trước 1 tòa building lớn. Trái lựu đạn bay vào bên trong tòa building lập tức phát nổ!
Khí lãng bạo tạc làm lầu 1 tòa building hoàn toàn chấn sập, chiếc xe bus cũng bị ảnh hưởng
của khí lãng vụ nổ làm chấn vỡ cửa sổ kính thủy tinh!
Trên đường cái, những chiếc xe đều dừng lại, mà những người đi bộ lưu hành gần đó chấn kinh không thôi, không ít người lấy điện thoại di động ra quay lại toàn cảnh.
"Ngươi..." Minh Vương tức khắc hiểu,
Thượng Quan Miên
chính là chờ đợi thời cơ để làm điều này! Chiếc xe bus bị chú ý,
cảnh sát nhất định sẽ hành động, căn cứ vào biển số xe để chặn
lại! Tới lúc đó hỗn loạn, Thượng Quan Miên có thể
đục nước béo cò rồi!
Bọn người An Tuyết Lệ cũng bị mảnh thủy tinh
văng trúng làm bị thương, bất quá điều đầu tiên bọn hắn phản ứng là
bảo vệ bức trang thủy mặc! Khá tốt, bức họa kia không hề bị hao tổn.
Nhưng hành động của Thượng Quan
Miên đem bọn hắn hù sợ!
"Tốt, thật ác độc..." An Tuyết Lệ ngơ
ngác nói: "
Tòa building kia người đến người đi , lần này không biết chết bao nhiêu người đây? Nữ nhân
này, con mắt cũng không nháy 1 cái,
hoàn toàn không để ý tới bao nhiêu sinh mạng như vậy?"
"Ngươi muốn chết!"
Không biết đã bao
nhiêu năm, Minh Vương chưa từng phẫn nộ tới trình độ này, giờ phút này khuôn mặt
hắn vì giận dữ mà vặn vẹo, 1 quyền hung hắng hướng về phía Thượng Quan
Miên: "Ta muốn ngươi sống không bằng chết!"
"Không có tác dụng." Thượng Quan Miên
nhổ ra một búng máu nói: "Ta đã tiêm cấm dược, lúc này ngươi đánh thế nào ta cũng không đau. Làm sao đây? Ngươi buông tha cho chiếc xe bus này hay
lựa chọn quần nhau với cảnh sát trung quốc? Dù sao nơi đây vẫn là
nội thành, lực lượng xuất động sẽ tương đối nhiều, hơn nữa nổ boom lớn
tới như vậy chắc chắn sẽ có cảnh sát cơ động điều tới. Cho dù ngươi có thể đem tất cả cảnh sát có vũ trang giết hết thì cũng
đã đủ để chế trụ ngươi rồi."
"Ngươi không phải cũng giống vậy? Người ném lựu đạn chính là ngươi!"
Minh Vương nói đến đây lại tung ra 1 quyền đánh lên mặt Thượng Quan Miên, thân thể nàng bay ngược ra sau, thậm chí
trong miệng còn hộc ra vài cái răng, máu mũi cũng tràn ra
không ít.
"Ngươi cho rằng ta tạm thời không giết ngươi thì ngươi
có thể tiêu dao rồi hả?" Minh Vương mặt mũi tràn đầy dữ tợn,
nói: "Ta hiện tại đem 2 tay của ngươi chặt đứt!"
Giờ khắc này, những người bên trong xe bus đều
cảm giác như lâm vào hầm băng.
"Chờ một chút..." Minh Vương bỗng
nhiên nói: "Thật kỳ quái, ngươi vì cái gì cứ 1 mực đeo cái balo kia chiến
đấu với ta? Rõ ràng cởi nó ra tốc độ của ngươi sẽ tăng
lên nhiều. Hẳn là, ngươi có vật nhất định phải tùy thân mang
theo, không thể rời khỏi người?"
Trong balo kia đúng là đang để bức tranh thủy
mặc! Nếu như bức tranh rời khỏi Thượng Quan Miên hơn một mét, bóng dáng
nguyền rủa sẽ lập tức khởi động!
Tay Minh Vương
run lên, trong tay áo xuất hiện 2 cây trường đao.
Đây chính là song đao Minh Vương thường dùng! Hai thanh song đao này không biết
đã cướp đi bao nhiêu tánh mạng! Hắn tiếp cận Thượng
Quan Miên nói: "Kế tiếp, để ta tới nhìn trong balo của ngươi chứa gì?"
Thượng Quan Miên túm lấy
một cái ghế đứng lên. Khóe miệng và mũi nàng vẫn còn tuôn ra máu, nếu không phải dựa vào cấm dược, lúc này đã không thể nào thoải mái
hoạt động. Vừa rồi Minh Vương xuất ra 1 quyền kia, trên người đã gãy vài cái xương sườn, nội tạng cũng bị tổn thương.
Dù sao đó cũng là 1 kích toàn lực của Minh Vương!
Thượng Quan Miên cho dù thời điểm đứng người lên, máu từ
khóe miệng vẫn không ngừng chảy ra nhỏ trên mặt đất. Hiện tại tay phải của nàng đã bị phế, chỉ sử dụng được tay trái. Mà cơ thể Minh Vương cơ hồ không có tổn thương nào.
Bỗng nhiên, tất cả nam nhân ngoại quốc đều
chĩa súng về phía Thượng Quan Miên.
Những người này đều là sát thủ số 1 số 2 tại thế
giới ngầm châu âu, đồng dạng được gia tộc Eli Khắc Sâm dùng tiền mời tới.
" 'Thụy mỹ nhân' bị trọng thương, mọi
người cùng nhau
bắn chết nàng!"
"Nàng chết rồi, khoản thù lao kia chính là của chúng
ta!"
"Mọi người cùng nhau giết nàng!"
Nhưng ai nấy còn chưa kịp bóp cò, Thượng Quan Miên bỗng ép nửa người trên xuống, lập tức xuất ra khẩu súng giấu trong tay trái, dạo qua 1 vòng. Tất cả
những tên sát thủ cầm súng trên trán đều thủng 1 lỗ! Dù sao bắn vào ngực cũng không an toàn, không thể chắc chắn bọn hắn có mặc áo
chống đạn hay không.
Tức khắc từng vòi máu tươi bắn ra, bên trong xe bus, ngoại trừ Minh Vương, tất cả những tên sát
thủ ngoại quốc khác đều đã chết!
"Ngươi..." Minh Vương rống giận đang
muốn phóng đi, đột nhiên xe bus chạy xiêu xiêu vẹo vẹo, hắn giật mình nhìn lại ghế
lái, tên tài xế vậy mà đã bị Thượng Quan
Miên bắn chết rồi!
Nàng rõ ràng giết chết tài xế để chiếc xe mất
đi khống chế!
" 'Thụy mỹ nhân' !"
Minh Vương phẫn nộ rống to, nhưng sau khi xe bus mất đi
khống chế liền lao vào 1 tòa cao ốc!
Cú va chạm này làm thân thể Minh Vương vì tác động quán tính mà lao về phía trước, Thượng Quan Miên thì lợi dụng cơ hội này nhanh chóng tiếp cận hắn, sau đó đem mũi súng nhắm ngay cổ
hắn!
"Ngươi đi chết đi!"
Minh Vương vung lên trường đao, bổ về phía Thượng Quan Miên!
Thời khắc mấu chốt hắn tránh được, nhưng viên đạn vẫn xuyên qua bờ vai của hắn, xem
ra hắn tin tưởng tuyệt đối
vào thực lực của mình mà không mặc áo chống đạn, lập tức té trên mặt đất, nhưng 2 cây trường đao cũng cắt đứt dây đeo balo của Thượng Quan Miên!
Đầu xe bus bị đụng nát, miểng thủy tinh từ cửa sổ xe tan vỡ văng đầy sàn! Các hành khách nhao nhao đứng lên tìm đường thoát khỏi! Phía sau có rất nhiều xe cảnh sát đuổi theo!
" 'Thụy mỹ nhân' !" Minh Vương gào thét khản cả giọng: "Ta 'Minh Vương' Lộ Phose thề, nhất định phải cho
ngươi xuống Địa ngục!"
Bao nhiêu năm rồi, chưa có người làm cho mình bị
thương, "Thụy mỹ nhân" là người thứ nhất!
Sau đó 2 tay hắn chụp lên balo, Thượng Quan Miên cũng bắt lấy balo!
"Xem ra ngươi phi thường coi trọng thứ
này..." đầu vai Minh Vương tuy còn chảy máu, nhưng hắn không hề buông tay, miệng balo bị lực tác động hé mở, Minh Vương dùng chân đá 1 cái, làm
cái hộp chữ nhật trong balo bay lên không trung!
Thượng Quan Miên nhanh chóng bắt lấy 1 đầu hộp, Minh Vương thì bắt được đầu còn lại!
Lúc này, bọn người An Tuyết Lệ và Di Chân đã rời khỏi xe bus, cảnh sát cũng hoàn toàn bao vây chiếc xe lại , vô số súng vác vai, đạn lên nòng đều chĩa vào bên trong
xe bus!
"Thứ này đối với ngươi thực trọng yếu như
vậy?" Minh Vương bỗng nhiên vung lên trường đao: "Đã
như vầy, hủy diệt nó cũng là 1
chuyện vô cùng thú vị ah?"
Sau đó, trường đao của Minh Vương mãnh liệt bổ tới chiếc hộp!
Thượng Quan Miên lập tức giơ súng lên chặn
trường đao lại, sau đó nàng nhanh chóng mở nắp hộp lấy
bức tranh ra, kéo giãn khoảng cách với Minh Vương!
Cùng lúc đó, nàng cũng đem mặt nạ An
Tuyết Lệ lưu lại mang lên!
Lúc này, ở bên ngoài truyền tới tiếng loa
của cảnh sát: " Hai người bên trong lập tức đi ra,
xe bus sắp nổ tung rồi!"
Vừa dứt lời, Thượng Quan Miên liền chạy ra khỏi xe
bus, cùng lúc đó, Minh Vương cũng đồng dạng vọt ra! Vung vẩy 2 thanh trường đao nói: "
'Thụy mỹ nhân " đã như vầy, ta muốn hủy diệt thứ trên tay ngươi!"
"Hai người các ngươi giơ tay lên!"
Rất nhiều nhân viên cảnh sát giơ súng nhắm vào Thượng Quan Miên cùng Minh Vương, chỉ cần 2 người có dị động sẽ lập
tức nổ súng!
"Các ngươi kêu ta giơ tay lên?" Minh Vương nhìn đám nhân
viên cảnh sát vây quanh hắn, trường đao trên tay phải thu lại, sau đó rút ra 1 cây súng bên
hông, nhanh chóng bóp cò, trong tích tắc, đám cảnh sát chung
quanh chết hết!
"Nổ súng, tất cả mọi người nổ súng!"
Người cầm đầu lập
tức hạ lệnh, tất cả nhân viên cảnh
sát đều nổ súng, mà Thượng Quan Miên thì lắc người chạy tới vòng ngoài, bởi vậy, cũng có một vài viên cảnh sát đem mũi súng chĩa về phía nàng.
Thế nhưng bọn hắn còn chưa kịp làm gì đã bị
1 độc châm đâm xuyên cổ họng! Động tác của Thượng Quan Miên nhanh đến cực điểm, căn bản không ai nhìn thấy nàng
phóng châm lúc nào!
" 'Thụy mỹ nhân " ngươi trốn không
thoát!"
Minh Vương nói đến đây, từ trong ngực móc ra 1 quả lựu đạn
ném về phía cảnh sát!
Bọn người An Tuyết Lệ, Khâu
Phi Phàm đã rời xa hiện trường vẫn có thể nghe được tiếng nổ mạnh kia!
"Trời ạ..." Khâu Phi Phàm gắt gao ôm lấy bức tranh
thuỷ mặc, nói: "Thượng Quan Miên nàng đến cùng là nhân vật nào? 'Thụy
mỹ nhân " là danh hiệu sát thủ
của nàng sao?"
"Ai biết, dù sao, ta cũng không muốn ở 1
chỗ với nàng..." Lí Kiện Phi nói xong, nhìn về phía bức tranh thủy mặc
trên tay, không nhìn thì thôi, nhìn tới lại sợ tới suýt nữa kêu ra tiếng!
Trong bức tranh thủy mặc, cái
miệng mỹ nữ mở ngoác ra, từ trong thò ra 2 cánh tay trắng bệch và 1 cái đỉnh
đầu!
0 nhận xét:
Post a Comment