"Ngươi là Khang Tấn tiên
sinh?" Y Hàm cẩn thận đánh giá người thanh niên này, thoạt nhìn khuôn mặt
rất nho nhã, không tính là anh tuấn nhưng cũng rất dễ nhìn . Thật sự rất khó
tưởng tượng lại là hung thủ tàn nhẫn như vậy.
Nhưng vụ án lần này, chắc chắn có tồn
tại hiện tượng linh dị. Khả năng hung thủ không phải là người rất cao. Có lẽ
những đồ vật nằm bên cạnh người chết cũng có thể là Quỷ hồn giả trang.
Nghĩ đến điểm này , Liên Thành không
ngừng cảm giác lạnh cả da đầu.
Tuy không phải là lần đầu tiên đối
mặt với Quỷ hồn, nhưng đối với một con người mà có thể cũng có thể là quỷ thì
lại càng thêm sợ hãi .
"Nếu như là phóng viên, ta không
tiếp." Khang Tấn lấy chìa khóa ra , nói: "Không tiễn ."
"Không, không phải, chúng tôi
không phải phóng viên." Y Hàm vội nói: " thực tế, chúng tôi là bằng
hữu của Trương Sóng Lăng, ngươi biết Trương Sóng Lăng chứ ?"
"Ân?" Khang Tấn liếc nhìn
hai người, nói: " cái tên nghe có chút quen tai, đúng rồi, cũng là nạn
nhân trong vụ án giết người chặt đầu . Nhưng người đó và ta không có quan hệ,
Phi Vũ chết ta cũng rất đau lòng."
"Chúng ta hiểu, " Liên
Thành tiếp tục nói: "Trương Sóng Lăng cùng chúng tôi là bạn thân, cho nên
chúng tôi quyết định vô luận như thế nào đều muốn điều tra rõ ràng cái chết của
hắn."
Ngôn từ và thanh âm nghe rất khẩn
thiết, bất quá cũng là đương nhiên , chỉ cần tìm được hai cái đầu người, là có
thể trở về nhà trọ rồi, đối với Liên Thành mà nói, không khẩn thiết không được
.
Y Hàm cùng hắn tình cảm chân thành,
mặc dù vì cùng nàng bỏ trốn mà tiến vào nhà trọ, nhưng hắn đối với nàng không
có bất kỳ oán hận. Cho nên, vô luận như thế nào hắn đều hi vọng lấy được hai
cái đầu người.
Nhưng, nếu chỉ có thể lấy được một
cái đầu người thì sao ? Vậy phải làm thế nào? Liên Thành có ý định tạm thời
cùng Y Hàm trước tiên phải tìm được một cái đầu người, sau đó nghĩ biện pháp
lấy thêm một cái nữa . Nếu như trước ngày 15 mà không cách nào lấy được đầu
người thứ hai mà nói...
Đến lúc đó rồi tính sau.
"Trở về đi." Khang Tấn mở
cửa, nói: "Vô luận các ngươi là ai, vụ án này ta không có quan hệ, ta cái
gì cũng không làm, tin hay không là tùy các ngươi."
Liên Thành nóng nảy, vội vàng muốn
đứng chặn cửa , nói: "Khang Tấn tiên sinh, mới nói chuyện có hai câu,
trong chốc lát mà..."
"Các ngươi còn muốn như thế nào
!" Có thể nhìn ra được Khang Tấn tựa hồ bị phóng viên làm phiền rất nhiều
: "Ai biết các người có phải phóng viên hay không, những tin tức không
ngừng đưa tin ta là người tình nghi , đến điện thoại cũng không thể dùng
, ra cửa thì sợ bị người khác nhận ra. Bạn học trước kia của ta không ai dám
nói chuyện cùng ta , còn không đủ phiền phức ah!"
Tiếp đó hắn đóng mạnh cửa lại.
Liên Thành cùng Y Hàm đứng ở ngoài
cửa, cảm giác hết sức khó xử.
"Được rồi, đi điều tra người
khác." Y Hàm nói: "Dù sao có thể tìm manh mối ở những nạn nhân
khác."
Cùng lúc đó, Liễu Hân nhìn kỹ chiếc
đồng hồ, nói với Ngân Dạ : "Đúng vậy, đây thật sự là của chồng ta , là
đồng hồ Thụy Sĩ Omega."
Ngân Dạ nghe xong hỏi: " Nữ tử
gọi là Đường Phong, ngươi có quen biết không ?"
"Cho tới bây giờ chưa từng nghe
nói qua." Liễu Hân lắc đầu : "Nàng ấy, vì cái gì không báo cho cảnh
sát ? Còn có, chồng của ta lúc ấy chẳng phải đi đến phố Nhân Nguyệt hay sao?
Hắn tới đó làm cái gì a?"
Phố Nhân nguyệt nằm ở khu Đông nho
chỉ là một con đường rất bình thường , phụ cận không có tiệm cơm, công ty bách
hóa các loại.... Cảnh sát cũng không tra ra, Đằng Phi Vũ vì sao muốn tới đó.
Đường Phong chắc chắn biết một điều
mấu chốt nào đấy. Nhưng nàng vì nguyên nhân gì lại che giấu một phần chân
tướng.
Từ việc đem trả đồng hồ có thể đoán
được, thật sự của nàng cùng Đằng Phi Vũ từng có tiếp xúc.
Sau khi rời đi, Ngân Dạ nói với Mộ
Dung Thận: "Mộ Dung tiên sinh, cảm tạ trợ giúp của ngươi, ngươi nên trở về
đi thôi, tiếp tục cùng chúng ta thật quá nguy hiểm."
"Ha ha, không sao cả. Ta, rất
mong chờ Quỷ hồn xuất hiện."
Tạm biệt cái đồ biến thái xong , Ngân
Dạ mở Notebook, lấy ra một tấm thẻ mượn sách, nói với Ngân Vũ: "Kế tiếp
chúng ta đi đến thư viện Phổ Nguyệt."
"Đây là..."
"Vừa rồi ở trong quyển sách tìm
được thẻ mượn sách của Đằng Phi Vũ . Thời gian rất có hạn phải nhanh chóng tìm
ra manh mối . Hơn nữa, cũng không loại trừ khả năng thẻ mượn sách là nhắc nhở
sinh lộ mà nhà trọ lưu lại."
Hơn mười hai giờ trưa , hai người
chạy tới thư viện Phổ Nguyệt.
Thư viện này tổng cộng có ba tầng
lầu, nằm ngay đầu một con phố buôn bán ở trung tâm thành phố , thiết bị hạ tầng
cũng không tệ, trữ lượng đầu sách cũng rất lớn.
"Ân, cái thẻ mượn sách này, đã
hai tháng chưa trả sách, không nghĩ tới lại chính là nạn nhân bị chết trong án
mạng chặt đầu."
Ở lầu hai, là khu mượn sách, một thủ
thư còn trẻ nhìn thẻ mượn sách kia nói: chủ nhân của tấm thẻ mượn sách này,
thường xuyên đến mượn sách, cho nên ta có ấn tượng rất sâu sắc ."
"Ta có thể coi tài liệu ghi chép
sách đã mượn xem không?
"Ân, được ." người này thao
tác một hồi trên máy vi tính, nói: "Thẻ mượn sách được đăng ký năm 2004
, đến nay đã có hai mươi sáu lần mượn sách , tổng cộng mượn năm mươi bảy quyển
sách. Đa số đều là sách vở thuộc kinh tế học."
Bản mượn sách ghi chép rất đầy đủ.
Ngân Dạ cùng Ngân Vũ nhìn kỹ màn hình
máy tính, sách hầu như là kinh tế tây phương xuất bản , còn có một chút sách
liên quan tới cổ phiếu .
Cái này cùng hiện tượng linh dị có
liên quan gì sao .
Ngân Dạ cảm thấy rất thất vọng, chẳng
lẽ đây không phải manh mối nhắc nhở của sinh lộ sao?
"Ngươi còn nhớ sự tình lần cuối
cùng hắn đến mượn sách không?" Ngân Dạ lại hỏi một câu: "Hắn có điều
gì đặc biệt không?"
"Cái này " tiểu hỏa tử nhớ
lại nói "Không nhớ rõ có cái gì đặc biệt không."
Lúc này, vừa vặn có một thanh niên đi
tới trả sách, nhìn ghi chép mượn sách trên màn hình máy tính, bỗng nhiên nói:
"Người này có phải là cái người hay tư vấn đầu tư cổ phiếu hay
không?"
"Ân " Ngân Dạ nhìn về phía
thanh niên kia, hỏi: "Ngươi là..."
" Một tháng trước ta đến đây xem
sách, có trông thấy hắn một lần. Bởi vì nghe hắn nói hắn rất am hiểu cổ phiếu ,
mà ta lúc ấy vừa vặn muốn đầu tư cổ phiếu, nên hỏi hắn một vài vấn đề..."
Ba người tại thư viện chọn một chỗ
ngồi , Ngân Dạ vừa ngồi xuống đã lấy ngay tạp chí chỉ vào ảnh chụp Đằng Phi Vũ,
nói: "Là người này a?"
"Ah, đúng đúng đúng. Bởi vì ta
cùng hắn nói chuyện hơn một giờ, cho nên ta nhớ rất rõ ràng." Thanh niên
kia nhìn tiêu đề trên tờ báo , thất sắc ngạc nhiên: "Hả ? Hắn, hắn là nạn
nhân trong án giết người chặt đầu?"
"Ân. Đúng vậy. Ngươi lúc ấy cùng
hắn đã nói chuyện gì ?"
"Hắn lúc ấy ở giá sách kinh tế
lấy ra một cuốn về cổ phiếu cùng chứng khoán. Bởi vì ta xem hắn bộ dạng tựa hồ
rất am hiểu, cùng hắn tùy tiện nói mấy câu. Hắn nói hắn là người tư vấn đầu tư
cổ phiểu , gần đây đang suy nghĩ phương hướng đầu tư mới . Nhưng hắn nói người
đầu tư đối với cổ phiếu hắn giới thiệu không tin tưởng."
"Cái gì cổ phiếu?"
"Ân, như là cổ phiếu 'Tụng vạn
ngân sinh'."
"Tụng vạn ngân sinh" ? Đầu
năm nay công ty này có không ít tin đồn bất lợi, người đầu tư đối với ‘tụng vạn
ngân sinh’ không có có lòng tin. Nhưng trên thực tế, giá cổ phiếu của
"Tụng vạn ngân sinh" lại không ngừng tăng lên, hoàn toàn không bị rớt
giá .
"Các ngươi chỉ nói về vấn đề cổ
phiếu sao?"
"Ân, bởi vì bàn luận cổ phiếu,
hắn còn nói đến một ít vấn đề kinh tế trong nước như là giá hàng các loại
tăng lên. Hắn và ta phân tích không ít phương hướng cổ phiếu, nên ta rất tin
vào khả năng của hắn . Không nghĩ tới, hắn lại chết rồi ..."
"Cái kia..." Ngân Dạ thử
thăm dò : "Các ngươi có bàn luận một chút về chủ đề linh
dị?"
"À? Linh dị?" Thanh niên
kia tỏ vẻ không hiểu, nói: "Không có, tuyệt đối không có. Chúng ta bàn
luận đều là chủ đề bình thường, căn bản không dính dáng tới linh dị, hơn nữa ta
là người theo chủ nghĩa vô thần."
Từ khi trở thành hộ gia đình tại nhà
trọ , khi nghe được "Vô thần luận" ba chữ kia, đều cảm giác như là
hai chữ "Mê tín", chẳng có khác nhau chỗ nào .
"Có thể nói cho ta nghe bất cứ
chuyện gì khác cũng được."
Tuy không biết có liên quan hay
không, nhưng nhắc nhở sinh lộ lần này không phải rất mịt mờ hay sao?
"Ân. Lúc ban đầu là đề cập vấn
đề phát hành cổ phiếu ' công ty công nghệ cao Tụng vạn ' . Hắn nói, công ty này
trước mắt..."
Ngân Dạ ghi chép lại toàn bộ sự tình
mà người thanh niên có thể nhớ lại sau đó lại hỏi một câu: "Thuận tiện hỏi
ngươi một câu. Ngươi sau đó có hay không mua cổ phiếu 'Tụng vạn ngân
sinh'?"
"Ân, có mua vào một chút , nhưng
vẫn cảm giác có chút mạo hiểm, cho nên chỉ mua vào có một ít . Về sau thực hối
hận tại sao không mua thêm ... Ah. Hiện công ty đó có chút bất trắc nhưng suy
luận của Đằng tiên sinh vẫn làm ta rất bội phục ."
Cổ phiếu, tụng vạn ngân sinh...
Có quan hệ sao? Ngân Dạ cảm giác quá
gượng ép. Bất quá, ánh mắt đầu tư của Đằng Phi Vũ lại rất độc(không phải độc ác
đâu nhé, ý kiểu như nhìn một cái phát hiện ngay ưu khuyết điểm), điểm này có
chút không tự nhiên .
Bỗng nhiên, cảm giác trong lòng Ngân
Dạ trỗi lên.
"Độc" ?
Điều này không phải là "Mất tự
nhiên" sao?
Thời điểm chấp hành huyết tự, không
thể buông tha bất kỳ yếu tố nho nhỏ nào . Điều này, phi thường trọng yếu , mà
“độc”, điểm này cực độ mất tự nhiên.
Vì cái gì Đằng Phi Vũ lại có thể tinh
tường hiểu rõ giá cổ phiếu của ‘tụng vạn ngân sinh’ trong tương lai có thể tăng
lên?
Lúc ấy, Đằng Phi Vũ ở trước mặt người
thanh niên này thật là người sao? Tuy nói Đằng Phi Vũ chết ngày 4 tháng 1 ,
nhưng chỉ thị huyết tự căn bản cũng không đáng tin . Đằng Phi Vũ thật sự tử
vong vào lúc nào? Thật là ngày 4 tháng 1 sao?
Nếu như tử vong, biến thành Quỷ hồn,
như vậy có năng lực "Biết trước" điều này cũng không kỳ quái là bao.
Vật năm người kia thì sao, cũng hoàn
toàn chính xác là sau đó mới chết đi?
Mặt khác, Ngân Dạ còn nghĩ tới một
điểm. Chính là người bị tình nghi, em trai của Trương Sóng Lăng là Trương Sóng
Thụy. Hắn lúc ấy bởi vì đầu tư cổ phiếu, mà đến vay tiền Trương Sóng Lăng. Lúc
ấy hắn đầu tư cổ phiếu gì ? Khi hắn đầu tư cổ phiếu dường như là lúc ‘tụng vạn
ngân sinh’ đang tăng dần, cho nên hắn tuyệt đối sẽ không đầu tư cổ phiếu
công ty này.
"Cổ phiếu", đây không phải
là một điểm chung của Đằng Phi Vũ cùng Trương Sóng Lăng chứ?
Bất quá, đã chứng minh Đằng Phi Vũ
cũng không nhận ra Trương Sóng Lăng là đúng.
" Thời điểm các ngươi nói
chuyện, " Ngân Dạ thử thăm dò một lần "Có hay không nhắc tới 'Quang
vinh đạt sao Kim' ?"
Quang vinh đạt sao Kim, là cổ phiếu
mới vừa lên sàn một năm trước, điểm trên sàn cũng không thấp, lúc ấy trên thị
trường chứng khoán có không ít người đầu tư, Trương Sóng Thụy cũng đầu tư vào
cái cổ phiếu kia . Nhưng không ai nghĩ tới bắt đầu từ tháng hai năm nay
lại không ngừng tụt xuống , cổ phiếu tích lũy cũng không còn.
"Ân, có đề cập qua."
Ngân Dạ tức khắc chấn động, liền vội
hỏi: " Vậy hắn nói như thế nào?"
Cổ phiếu "Quang vinh đạt sao Kim
là lúc ấy khá được xem trọng, ta cũng cân nhắc đầu tư vào cổ phiếu này , nhưng
thời gian đáo giá cổ phiếu trên thị trường không còn dài, vẫn còn có chút do dự
, nên cũng thảo luận cùng Đằng tiên sinh."
"Hắn nói như thế nào?"
"Hắn nói tuy ‘quang vinh đạt’
trước mắt có xu hướng tăng dần , nhưng chỉ giống như hư không thôi , cho
nên..."
Ngân Dạ tay cầm bút đã có chút run
rẩy.
Điểm này, nhất định quan trọng!
lúc này, trong căn hộ tại một tòa nhà
nào đó.
"Ngươi nói ca ca với ngươi trước
kia thật là hảo hữu?" Trương Sóng Thụy đưa một ly trà cho thanh niên
tuấn mỹ trước mắt, mắt vẫn không ngừng đánh giá đối phương .
Người này mà làm thần tượng trên
truyền hình thì chắc hấp dẫn người xem lắm đây.
"Tiểu đệ họ Hoàng Phủ."
Thanh niên nhận tách trà, nói: "Vị tiểu thư này họ Hạ, cùng Sóng Lăng khi
còn sống cũng là hảo bằng hữu . Cái chết của hắn, làm cho người khác rất là
thương tiếc ah."
"Đúng vậy." Trương Sóng
Thụy thở dài: "Nhưng tại sao khi tang lễ diễn ra ta không có gặp qua hai
người? Hoàng Phủ tiên sinh nếu ngươi có đến, ta tuyệt đối sẽ không quên
đâu."
Trương Sóng Thụy người này lớn lên
rất bình thường, nhưng tuyệt không như Trương Sóng Lăng.
Thanh niên tuấn mỹ ấy dĩ nhiên là
Hoàng Phủ Hác. Mà Hạ Tiểu Mỹ thì cùng hắn đi chung một chỗ.
Nói thực Hạ Tiểu Mỹ cũng không ưa
thích nam nhân này lắm , khuôn mặt tuấn mỹ đến mức làm điên đảo chúng sinh,
nhưng Hạ Tiểu Mỹ không biết sao lại không thích hắn. Tóm lại cảm giác người này
quỷ khí đầy mình , đứng bên cạnh hắn cảm thấy rất không thoải mái.
Bất quá, lúc phân tổ chính nàng lựa
chọn cùng Hoàng Phủ Hác một tổ . Dù sao, trông thấy Ngân Dạ cùng Ngân Vũ chung
một chỗ, nội tâm nàng thật sự cảm thấy không thoải mái.
Hoàng Phủ Hác nói :"Vốn chỉ nghĩ
muốn tiễn hắn một đoạn đường cuối cùng, nhưng bây giờ lại muốn tự tay giúp hắn
tìm ra hung phạm, có lẽ vong linh hắn cũng cảm thấy được an ủi."
Tiếp đó Hoàng Phủ Hác lấy ra một bản
bút ký, bật chiếc bút bi, nói: "Kỳ thật ta cũng một mực điều tra hung phạm
sát hại Sóng Lăng , nhưng thật sự không có quá nhiều manh mối."
"Ai, " Trương Sóng Thụy thở
dài thườn thượt : "Lần đầu tư đầu tư cổ phiếu kia đích thật là ta sơ xuất
, nhưng, cái chết của ca ca cùng ta thật sự không có quan hệ! Ngươi cần phải
tin tưởng ta!"
Hạ Tiểu Mỹ đặt câu hỏi : "Nghe
nói lúc ấy ngươi hỏi Sóng Lăng vay tiền , hắn đến giấy vay nợ cũng không
ghi?"
"Đúng vậy, hắn nói dù sao cũng
là huynh đệ nhà mình, về sau có tiền trả lại là được, viết phiếu nợ như vậy
nghe thật tuyệt tình . Ta đương nhiên sẽ trả tiền , lúc ban đầu 'Quang vinh đạt
sao Kim' thật sự rất tốt , ta xác định có thể thu được một số lợi nhuận,
ai zè … nếu ta bán sớm một chút chắc cũng không đến nỗi..."
"Ngươi gặp mặt Sóng Lăng lần
cuối là lúc nào?"
"Hình như là lúc đầu năm . Bởi
vì cha mẹ chúng ta đều qua đời sớm nên hai huynh đệ chúng ta có đến nhà bà
ngoại chúc tết, khi đó, còn vui vẻ ăn cơm... Không nghĩ tới, đến tháng tư hắn
đã..."
" Khi đó hắn có cư xử điều gì kỳ
quái không ?"
"Không có, hắn rất vui vẻ, trong
bữa tiệc còn nâng cốc chúc mừng ta, nói hi vọng ta sớm ngày nổi danh trên thị
trường chứng khoán , lúc ấy ta rất cảm kích ,thế nhưng mà, thế nhưng
mà..."
Nói xong nước mắt Trương Sóng Thụy đã
rơi như mưa.
"Khi hắn và ngươi gặp
mặt..." Hoàng Phủ Hác ngừng lại một chút, nói: "Có bao giờ nhắc đến
vấn đề linh dị hay không?"
"Linh dị?"
"Ân. Hoặc có thể là tin đồn liên
quan đến hiện tượng linh dị , hoàn toàn không có sao?"
"Không có, hắn nói chuyện rất
bình thường. Ta thật không rõ tại sao phải..."
"Đợi một chút..."
Bỗng nhiên hắn nghi hoặc hỏi:
"Linh dị? là có ý gì ? Chẳng lẽ các ngươi đã tìm được đầu mối gì sao?
Chẳng lẽ khi đó ca ca đối với hiện tượng linh dị cảm thấy có hứng thú sao ?
Không thể nào, hắn là dân IT , như thế nào lại tin mấy chuyện nhảm nhí
đó."
Hạ Tiểu Mỹ giờ phút này không ngừng
ngả thân mình về phía sau . Nàng cảm giác, người nam nhân này, đột nhiên biến
thành một khuôn mặt tà ác như Quỷ hồn, muốn nhào lên giết chết mình.
Ngược lại Hoàng Phủ Hác trên mặt trầm
tĩnh như nước.
"Ân. Cái kia... Ta lại hỏi một câu.
Ngươi, có biết một nữ tử tên Đường Phong không?"
Ngân Dạ đã đem tin này nói cho bốn hộ
gia đình khác.
"Đường... Phong? Không biết ,
chưa từng nghe qua."
"Như vậy ah..."
"Người ấy là ai vậy ? Chẳng
lẽ có khả năng là hung thủ giết ca ca ta? Các ngươi đã tra được cái
gì?"
"Không, chúng ta cũng chưa xác
định." Hoàng Phủ Hác nói: "Tóm lại nếu có đầu mối mới, ngươi nhất
định phải liên hệ chúng ta."
"Tốt, tốt, nhất định."
0 nhận xét:
Post a Comment