"Cái
gì?" Ngân Vũ khẩn trương, nàng lập tức truy vấn: "Nàng nói cái gì?"
"Lúc
ấy, Ngân Dạ... Hắn..." đang nói đến đó, bỗng nhiên tiếng chuông cửa vang
lên. Lý Ẩn vội vàng nói: "Ngân Vũ, chờ một chút!"
Sau đó hắn
chạy đi mở cửa, đứng bên ngoài là Biện Tinh Thần!
"Biện
Tinh Thần? Ngươi có chuyện gì?"
"Lầu
trưởng." Tinh Thần: "Vừa rồi ta mới về nhà, nghe ca ca nói tới một
chuyện… có liên quan tới ma chặt đầu."
"Cái
gì?" Lý Ẩn vội vàng truy vấn: "Chuyện gì xảy ra? Ah, đúng rồi, vừa vặn
Ngân Vũ gọi điện về, tiện thể nói cho nàng nghe."
Vì vậy,
Lý Ẩn đưa di động tới bên tai Tinh Thần, nói: "Ngươi nói đi, chuyện
gì."
"Là
như thế này. Có một bạn học của Bạch Tĩnh liên hệ với ca ca ta, hỏi trước khi Bạch
Tĩnh bị hại, đã từng đến trường đại học Nhã Thực khu Bạch Nghiêm, tham gia một
buổi toạ đàm của ca ca."
"Ngươi
nói cái gì?" Lý Ẩn sững sờ.
"Ca
ca ta là giáo viên của Ưng Bác, hắn gọi là Biện Tinh Viêm. Ngày 6 tháng 3, Bạch
Tĩnh đã từng tới đó nghe một buổi tọa đàm về kỳ thi Đại Học khoa học tự nhiên,
ca ca ta là chủ giảng."
Bạch
Tĩnh, cũng đi qua khu Bạch Nghiêm? Cùng với Lâm Phi. Vương Chấn Thiên và Lệ
Hinh đồng dạng, đều có điểm giống nhau!
Nói cách
khác, trong sáu người đã chứng minh có bốn người từng xuất hiện tại khu Bạch
Nghiêm!
Bản thân
Lâm Phi là ở khu Bạch Nghiêm, nhưng ba người khác lại không phải. Lý Ẩn lập tức
hỏi: "Người kia là ai? Có nói danh tự không vậy?"
"Không
có, bất quá điện thoại nhà ca ca có màn hình hiển thị, cho nên ta đã chép lại số điện thoại. Nghe ca ca nói, là nữ hài tử."
Ngân vũ
cũng nghe được tất cả. Biện Tinh Thần hắn ở trong nhà trọ nói ra những lời này,
có đủ độ tin cậy.
Sau đó,
Tinh thần thông báo số điện thoại.
"Phải
tìm được cô bé kia mau, có lẽ nàng còn biết một vài sự tình khác." Lý Ẩn
nghĩ ngợi, cầm điện thoại, nói: "Ngân Vũ, việc vừa rồi nói sau, ngươi cùng
Ngân Dạ ngay lập tức đi tìm người bạn học kia của Bạch Tĩnh điều tra đi."
Sau khi Lý
Ẩn cúp điện thoại, tâm tình Ngân Vũ có chút buồn vô cớ, nàng chậm chạp đứng dậy.
Nàng thật
sự không tin ca ca là người đáng sợ như vậy, hơn nữa, mặc dù ca ca yêu mình, bất
quá với A thận lại là quan hệ tình địch, nhưng hắn sẽ không có khả năng giết hại
A Thận đâu.
Ngân Vũ hiểu
rõ ca ca hơn bất luận người nào.
Nhưng lời
nói giở dang của Lý Ẩn..., làm nàng cảm thấy bất an. Hơn nữa, người thần bí kia
rất khẳng định điều đó, chỉ sợkhông có lửa thì sao có khói. Nàng rất rõ ràng,
mình tuyệt đối không có khả năng giết chết ca ca. Như vậy, tự nhiên nên làm bản
thân mình tin tưởng ca ca đi...
Ngân Vũ lắc
đầu, nàng quyết định tạm thời không thèm nghĩ nữa. Trước phải tra ra đầu người
đã, ít nhất phải có hai khỏa rồi nói sau.
Nàng mở cửa,
Ngân Dạ thấy nàng đi ra, hỏi: "Đã chuẩn bị xong?"
"Ca
ca. Chúng ta có khả năng phải đi gặp bạn học của Bạch Tĩnh. Có lẽ cô bé có thể
cũng cấp cho chúng tamanh mối trọng yếu."
Căn cứ số
điện thoại Tinh Thần cung cấp, hai người nhấn số, chờ cũng không lâu lắm đầu
dây bên kia nhấc điện thoại, thanh âm nữ hài tử vang lên: "Alô, tìm
ai?"
"Xin
hỏi, ngươi là bạn học của Bạch Tĩnh?" Ngân Vũ hỏi.
"Ân
phải, ngươi là ai?"
Nên trả lời
như thế nào? Lại dùng thân phận cảnh sát có chút không thích hợp, dù sao đã bị
nhìn thấu một lần. Cho nên, Ngân Vũ chọn dùng thân phận bạn thân của người chết:
"Bạn học của ngươi Bạch Tĩnh, cùng bằng hữu của ta, đều bị Ma chặt đầu Sát
hại. Ta và giáo thụ Biện Tinh Viêm có quen biết, cho nên hắn nói cho ta số điện
thoại của ngươi. Trên thực tế, ta cũng có một vài thông tin về ma chặt đầu, muốn
cùng ngươi gặp mặt nói chuyện."
"Bằng
hữu của Biện giáo thụ? Ngươi nói bằng hữu của ngươi bị Ma chặt đầu sát hại? Như
thế nào lại trùng hợp như vậy?"
"Hoàn
toàn chính xác. Bằng hữu của ta tên là Trương sóng lăng, nạn nhân thứ ba."
"Cái
này... Ngươi thực sự có manh mối về ma chặt đầu? Vậy tại sao không báo cho cảnh
sát?"
"Về
điểm này, thật ra có nói cho cảnh sát họ cũng không coi trọng.”
Đối
phương tựa hồ có chút do dự nói: "Cái kia, được rồi. Buổi chiều chúng ta gặp
mặt. Ta gọi là Ngô Chân Thực, địa điểm gặp mặt ngay tại..."
Nói chuyện
xong Ngân Vũ cúp điện thoại.
"Nàng
đã đáp ứng." Ngân Dạ nhẹ nhàng thở ra: "Ta còn lo lắng lòng cảnh giác
của nàng rất cao, sẽ không đáp ứng."
"Vô
luận như thế nào, có nhắc đến manh mối về ma chặt đầu nàng sẽ muốn gặp chúng ta,
huống chi người biết rõ nàng gọi điện cho Biện giáo thụ cũng chỉ có hắn, như vậy
đủ để chứng
minh chúng ta quen biết Biện Tinh Viêm."
Mà ánh mắt
của Ngân Vũ nhìn về phía Ngân Dạ, là bối rối tràn đầy không biết giải quyết thế
nào.
Nàng thật
sự không muốn hoài nghi ca ca, nàng rất rõ ca ca vì nàng bỏ ra bao nhiêu, còn
nhiều lần suýt nữa bị quỷ sát hại. Nhưng nếu người thần bí kia nói đúng, bởi vì
Tín ngưỡng tà giáo nên ca ca mới dẫn mình vào nhà trọ mà nói...
Quan trọng
nhất là, nếu quả thật chính ca ca là người giết A Thận...
Lúc trước,
khi tiến vào nhà trọ, Ngân Vũ biết tương lai của mình sẽ phưu lưu bất định. Vì
vậy nàng rất rõ ràng chuyện giữa mình và A thận là không có tương lai.
Trở thành
một hộ gia đình, làm sao có thể gả cho A Thận!
Cho nên,
nàng hạ quyết tâm.
Nàng chia tay với A Thận. Hi vọngchính mình có thể chặt
đứt đoạn cảm tình này. Cho dù có thể sống sót, cũng không biết tới ngày tháng
năm nào mới có thể rời khỏi nhà trọ. Vô luận như thế nào, nàng đều không muốn
liên lụy tới A Thận.
Mà nàng đương
nhiên không có khả năng nói cho hắn lý do chia tay chính thức.
Ngân Vũ cũng biết việc này nhất định phải làm, cho nên
nàng cần phảilàm thật nhẫn tâm.
"Thực xin lỗi, AThận, chúng ta chia tay đi. Ta nghĩ ta thực sự
không thích ngươi."
Không tìm được lý do nào khác, chỉ có thể tạm dùng cái
này mà thôi, Ngày xưa tình nồng mật ý, đến hôm nay lại trở thành tra tấn lớn nhất
với Ngân Vũ. Mà khi A Thận lắng nghe nàng nói như thế, hắn cũng hoàn toàn ngạc
nhiên, không hề tin tưởng.
Lúc ấy hắn chỉ nghĩ rằng Ngân Vũ đối với hắn có bất
mãn, thế nhưng theo thời gian trôi qua, nàng đoạn tuyệt tất cả liên lạc với hắn.
Một mực ở trong nhà trọ, thay đổi cả số di động.
Nàng biết rõ, nhất định phải làm như vậy.
Nhưng trong nội tâm Ngân Vũ vẫn còn một tia hi vọng.
Nàng hi vọng có thể sống sótthông qua mười lần huyết tự, mà khi đó A Thận vẫn
còn chờ đợi nàng, nàng có thể trở lại bên người A thận.
Lần huyết tự thứ nhất, cùng nàng chấp hành huyết tự có
ba người, một người trong đó là Đường Văn Sơn, người bị chết trong lần chấp hành đầu tiên của Doanh Tử Dạ.
Địa điểm là đêm khuya bên trong một sân bóng, kết quả bị một con quỷ thắt cổ
không ngừng truy đuổi, Ngân Vũ cuối cùng phát hiện sinh lộ chính là tiến vào bên
trong cầu môn. Con quỷ kia khi còn sống là thủ môn, nó không thể tiến
vào lưới cầu. Kết quả lần đó chỉ còn nàng và Đường Văn Sơn còn sống.
Mà lần huyết tự thứ hai, là cùng Lý Ẩn, Ngân Dạ, tại hồ
câu cá núi Diệp, nàng không tiếc dùng thi thể của một hộ gia đình, tránh được
ác quỷ trong nước giết chóc. Một lần đó, nàng cơ hồ cảm giác mình không thể chống
đỡ nổi. Nhưng nghĩ tới tương lai với A Thận được ở cùng một chỗ,
nàng cắn răng kiên trì.
Nhưng mà sau đó, tháng 9, cùng thời điểm Ngân Dạ thực
thi huyết tự, truyền tới tin dữ.. A Thận treo cổ mà chết. Mặc
dù không lưu lại di thư, nhưng cảnh sát xác định, là tự tử không thể nghi ngờ.
Cũng vì nguyên nhân này, mà người nhàA thận rất căm hận
Ngân Vũ, cho rằng do nàng vứt bỏ A Thận, nên hắn mới thống khổ mà tự sát.
Sau đó một thời gian rất dài, Ngân Vũ đều tự trách bản
thân, cho rằng chính mình hại chết A thận. trụ cột tinh thần để nàng sống sót
đã hỏng mất rồi, bây giờ ra khỏi nhà trọ được thì cũng không còn ai chờ đợi
nàng nữa.
Nàng thậm chí nghĩ, dứt khoát nên chết trong huyết tự
đi.
Nhưng nàng nghĩ tới, vì nàng mà Ngân Dạ tiến vào cái
nhà trọnày. Cho nên nàng không thể cứ như vậy vứt bỏ nhân sinh của mình.
Vốn là, Ngân Vũ và Ngân Dạ từ nhỏ cùng nhau lớn lên,
nàng tự hỏi trên đời này không có ai hiểu rõ Ngân Dạ bằng nàng. Cho nên nàng rất
rõ ràng, Ngân Dạ không phải người như vậy. Nhưng hắn bị tà giáo mê hoặc mà nói, như vậy...rất
khó cam đoan. Ngân Vũ trước kia từng đọc qua rất nhiều sách báo nước ngoài nói
về tín đồ tà giáo, bởi vì hoàn toàn bị tẩy não, nên phạm phải rất nhiều hành vi
phạm tội hoang đường. Thậm chí có thể sát hại thân nhân của mình. Đối với bọn họ
mà nói, phàm là mệnh lệnh của giáo chủ, đều tuyệt đối chính xác , đều tuyệt đối
thần thánh.
Địa phương kinh khủng nhất của ta giáo, chính là khả
năng điều khiển nhân tâm. Tín đồ hoàn toàn mất đi chính mình, mất đi năng lực
phán đoán, chỉ biếtmù quáng tin theo giáo lí. Quan điểm thiện ác cũng bị triệt
để bị phá vỡ.
"Ngươi làm sao vậy, Ngân Vũ?" Ngân Dạ đột
nhiên hỏi: "Sắc mặt thoạt nhìn không tốt lắm."
"Uhm... Vậy sao?" Ngân Vũ lắc đầu:
"Cũng không kỳ quái, vẫn chưa tìm được đầu người mà."
"Trước dùng cơm đi. Ngươi vẫn còn chưa ăn cơm
trưa, điểm tâm cũng chỉ dùng qua loa."
"Không, không được." Ngân Vũ đi thẳng qua
người Ngân Dạ, nàng thậm chí không dám nhìn thẳng vào hắn.
Từ lúc chào đời tới nay, đây là lần thứ nhất, Ngân Vũ
cảm giác khoảng cách giữa hai người sao mà xa xôi đến vậy.
Người này... Vẫn còn là ca ca sao?
Vẫn là người mà khi còn bé ta vô cùng sùng bái, yêu
thích sao?
Cùng lúc đó, Hoàng Phủ Hác điều tra đã có tiến triển.
"Đã tìm được. Các ngươi xem." Hoàng Phủ Hác
xoaymàn hình Laptop lại cho Trương sóng thụy cùng Hạ Tiểu Mỹ xem, nói:
"Sau khi ta tìm tòi phát hiện, cái này không phải là nhãn hiệu gì cả, bất
quá có cửa hàng bắt đầu bằng hai chữ cái này."
"Đây là..." Hạ Tiểu Mỹ chằm chằm vào màn
hình, thì thầm: " 'lili doars " cửa hàng quà tặng? Còn có “Luther”cửa
hàng đồ trang sức? Cửa hàng tinh phẩm Lan Đa ... Tìm được không ít ah."
"Bất quá, cửa hàng 'lili doars " này ở khu Bạch
nghiêm, khoảng cách tới cửa hàng hồng tinh cũng rất gần. Ta cho rằng, cần trọng
điểm cân nhắc."
lili doars, là tên gọi một cửa hàng quà tặng. Ở địa chỉ
cửa tiệm trên internet trình bày khá nhiều mặt hàng. Tỷ như vòng cổ, vòng tay, túi tiền, khăn quàng
cổ, đồ trang điểm, đồng hồ, nhưng không thấy giới thiệu khăn tay.
"Chủ cửa tiệm này hình như là sinh viên, còn trẻ
như vậy mà đã mở tiệm rồi hả?" Hạ Tiểu Mỹ tìm phần giới thiệu, căn cứ số
điện thoại mà gọi tới.
Không lâu sau thì đường dây thông, bên kia truyền đến
thanh âm nam nhân còn trẻ: "Xin chào, xin hỏi có có thể trợ giúp ngươi cái
gì không? Đây là cửa hàng quà tặng lili doars!"
"Ân, xin hỏi, cửa hàng các ngươi có bán khăn tay
không?"
"Khăn tay? Ân, có."
"Có phải khăn tay mầu trắng, bên trên thêu hai chữ
LD?"
"LD? Ah, đúng rồi, ngươi có phải đang nói tới tặng
phẩm lễ giáng sinh năm trước? Lúc đó quả thật có trương trình, mua số lượng nhất định sẽ được khuyến mại
khăn tay đặc chế của cửa hàng!"
Dễ dàng như vậy liền tìm được!
Việc này không nên chậm trễ!
Vì vậy, Trương sóng thụy, Hoàng Phủ Hác cùng Hạ Tiểu Mỹ
ba người, lập tức xuất phát, tiến về cửa hàng quà tặng kia!
"Bất quá, "thời điểm ngồi xe trên taxi, Hạ
Tiểu Mỹ nhẹ giọng hỏi Hoàng Phủ Hác: "Không sao chứ? Chủ cửa tiệm kia, có
phải là ma chặt đầu hay không..."
"Tính là như thế cũng vẫn phải đi." Hoàng Phủ
Hác cũng thấp giọng trả lời: "Nơi đó là địa phương duy nhất có thể tìm được
manh mối."
Trên thực tế, mang theo khăn tay cũng là chuyện nguy
hiểm. Dù sao Thẩm Hoa chết là vì đem theo khăn tay trên ngườimới bịMa chặt đầu
Sát hại. Cho nên hiện tại hắn đưa cho Trương Sóng Thụy nắm giữ
hai chiếc khăn tay.
Không lâu sau liền tới phụ cận cửa hàng kia. Đứng ở nơi này, có thể nhìn thấy cửa
hàng Hồng Tinh ở xa xa.
Hoàng Phủ Hác quyết định tra xong cửa hàng này sẽ tới
cửa hàng Hồng Tinh điều tra nguyên nhân Lệ Hinh mua mắt kiếng.
Mặt tiền cửa hàng quà tặng kia cũng không lớn, nhưng
được trang hoàng rất không tồi. Đẩy cửa vào, chỉ thấy từng dãy khay chứa đồ, bầy
đủ các loại đồ trang sức tinh phẩm.
Chủ tiệm thoạt nhìn là một thanh niên chừng 20 tuổi,
thấy có người đến, bộ dáng tươi cười chân thành nói: "Hoan nghênh quang
lâm lili doars, ta có thể giúp gì cho mấy vị không?"
"Ân, là như thế này." Trương sóng thụy bước
về phía trước lấy ra hai cái khăn tay hỏi: "Xin hỏi, cái khăn tay này, là
chế tác của cửa hàng các ngươi sao?"
Chủ tiệm cầm lấy khăn tay, nhìn kỹ, nhẹ gật đầu:
"Đúng, chính là cửa hiệu của chúng ta. Này là quà tặng kèm vào tháng 12
năm trước.
"Vậy lúc ấy, có bao nhiêu khăn được tặng?"
"Ân, bởi vì tháng 12 gần tới lễ Nô-en, cho nên
người tới tiệm mua sắm rất nhiều, giản
lược đoán chừng, khoảng 200 cái. Mua trên 50 đồng liền được tặng khăn
tay."
Cái khăn tay này chế tác quả thật không tệ, nhưng có
chút đơn điệu, Trương sóng thụy cảm thấy chủ tiệm tựa hồ có chút keo kiệt. Bất
quá thoạt nhìn cửa tiệm này cũng chỉ là buôn bán nhỏ, tặng phẩm đắt tiền mà nói...,
xác thực không có lời.
Mà Hoàng Phủ Hác lại hơi nhíu mày, Hạ Tiểu Mỹ cũng rất
gấp gáp.
Nhiều người như vậytra như thế nào? Chủ tiệm không có
khả năng nhớ kỹ mặttừng khách hàng?
Trương sóng thụy từ trong túi lấy ra một tấm ảnh, đưa
cho chủ tiệm, nói: "Ta hỏi ngươi... người trên tấm ảnh này, đã từng tới
đây mua đồ sao?"
"Ân, ta nhìn xem." Chủ tiệm tiếp nhận ảnh chụp,
nói: "Người này..."
Người trên tấm ảnh, dĩ nhiên là Trương sóng lăng.
"Ta không nhớ rõ. Lúc ấy nhiều khách hàng như vậy,
ta làm sao nhớ hết. Các ngươi có chuyện gì không?"
Quả là thế.
Hoàng Phủ Hác đột nhiên hỏi: "Ngươi có viết hóa
đơn cho khách hàng sao?
"Hóa đơn? Không có, chỉ là viết một tờ biên lai.
Đến chỗ ta mua quà tặng, thường là tư nhân, hoặc mua cho mình dùng, cũng không
cần giao lại cho công ty thì cần gì hóa đơn."
"Đều là khách hàng yêu cầu viết biên lai
sao?"
"Còn xem tình huống. Ta cũng không chủ động hỏi
khách hàng cần biên lai hay không, khách hàng yêu cầu biên lai, cũng không nhiều."
Không có hóa đơn cũng không có biên lai, rất phiền
toái. Nếu không, có thể tìm trong nhà người chết có biên lai, cũng có thể chứng
minh hắn mua đồ ở nơi này rồi lấy được khăn tay.
Bất quá, từ việc người chết đa số đều đến khu Bạch
Nghiêm để phán đoán, rất có thể cả sáu người, đều đến cửa tiệm này mua sắm, rồi
được tặng khăn tay.
"cái khăn tay này... có tác dụng đặc thù gì
không? Ví dụ như bùa hộ mệnh, xu cát tị hung gì đấy..."
"À?" Chủ tiệm sững sờ: "Ngươi nói đùa
sao, tiên sinh, ta đây là cửa hàng tặng phẩm, cũng không phải chùa miếu hay đạo
quán. Sao có thể dùng khăn tay làm bùa hộ mệnh."
Hoàng Phủ Hác nghĩ ngợi, xem ra, chỉ có thể đem khăn
tay giao cho Mộ Dung Thận, để hắn nghĩ biện pháp lấy dấu vân tay.
Mặt khác, Bạch Tĩnh có phải tới nơi này mua sắm mà được
tặng khăn tay hay không? Nếu nàng có đến, rất có thể ở nơi này mua một vài tặng
phẩm gì đó, cần điều tra trong lễ Giáng Sinh nàng có tặng cho bạn học cái gì
không, hoặc trên người nàng có nhiều thêm vài phụ kiện. Nếu chứng minh được là
đúng như vậy, có lẽ vì Lam Kỳ lấy khăn tay của Bạch Tĩnh nên mới bị hại.
Kế tiếp, tới cửa hàng Hồng Tinh điều tra một phen.
Một phương diện khác, Ngân Dạ cùng Ngân Vũ, đi tới
địa điểm hẹn gặp mặt Ngô Chân Thực, tại một công viên nhỏ.
Lúc này ba mẹ Ngô Chân Thực đều đi làm, nên nàng mới
có thể ra ngoài.
Đã đến giờ hẹn. Mà Ngân Dạ cũng nhìn thấy cách đó
không xa, một nữ hài mặc sơ mi trắng đang đi đến.
0 nhận xét:
Post a Comment