6/24/2016

Posted by Unknown |
Chương 20: khế ước địa ngục nguyên vẹn


Sau khi đặt mảnh vỡ xuống, Di Chân liền rời đi.


Những người khác 2 mắt đều nóng như lửa, dù sao, chỉ có khế ước địa ngục nguyên vẹn mới phong ấn được ma vương!


Hôm nay là ngày cuối cùng năm 2011. Bọn hắn không còn thời gian để chần chừ suy nghĩ.


Lúc này, nếu không phải sợ trên người người khác có súng ( lấy được trên người Hàn Tuấn Sâm và Hạ Vũ Hào), chỉ sợ đã có rất nhiều người đã bổ nhào qua.


Bất quá, có súng không có nghĩa nhất định đoạt được mảnh vỡ khế ước.


Lúc này, Liền Sinh trong tay cầm súng bước ra, khom lưng nhặt mảnh khế ước lên, nhưng Thượng Quan Miên lại đột ngột xuất hiện bên cạnh hắn.


Mọi người không ai xem trọng nàng, Liền Sinh cầm lên mảnh khế ước, Thượng Quan Miên chỉ lạnh lùng nói ra 1 câu: "Nếu không muốn chết, đưa mảnh vỡ cho ta."


Liền Sinh nhìn thẳng vào Thượng Quan Miên, hai mắt tràn ngập cảnh giới. Hắn cho rằng, nàng vẫn còn ẩn giấu thủ đoạn khác. Hiện tại Thượng Quan Miên đã hoàn toàn không còn tình cảm con người, bất kỳ chuyện gì nàng cũng có thể làm ra được.


Ngay lúc Liền Sinh đang sững người, 1 bóng người lao ra cướp lấy mảnh vỡ khế ước rồi nhanh chóng bỏ trốn. Người này chính là... Hàn Quan Nam!


Hàn Quan Nam hiểu rất rõ địa hình phức tạp xung quanh nơi này, chỉ cần chạy nhanh 1 chút, cho dù Bồ Liền Sinh có súng chưa chắc đã có thể đối phó với hắn. Chỉ cần nắm giữ mảnh vỡ khế ước trong tay, hắn có thể ngang hàng đàm phán cùng hộ gia đình khác.


Chạy vào trong 1 con ngõ nhỏ, trong nội tâm Hàn Quan Nam khẩn trương không thôi, bỗng nhiên hắn cảm giác bàn tay có chút lạnh, ban đầu hắn không để ý, nhưng rất nhanh từ cánh tay truyền tới cảm xúc như ngâm vào nước lạnh! Hắn giơ tay lên, phát hiện trên cánh tay, dưới lớp da xuất hiện từng sợi tơ màu đen, hơn nữa nó còn dọc theo cánh tay khuếch tán khắp thân thể.


Cuối cùng, Hàn Quan Nam thống khổ lăn lộn trên mặt đất, hắn cảm giác cơ thể như bị nhốt trong hầm băng, lạnh đến nỗi máu trong cơ thể cũng trở nên chậm chạp. Nhiệt độ trong cơ thể hắn đang kịch liệt giảm xuống.  


Không lâu sau hắn nhìn thấy, Thượng Quan Miên chậm rãi đi về phía mình.


"Ngươi..." Hàn Quan Nam kinh hãi không thôi: "Ngươi... Ngươi..."


Hộ gia đình cơ hồ đã quên mất 1 chuyện, cho dù nàng không còn vũ lực tuyệt đỉnh, nhưng nàng vẫn còn 1 thứ, độc dược. Lúc trước nàng cưỡng chế Phù Tĩnh Đình, cải biến và chế tạo hàng loạt độc dược của Chiến Thiên Lân, số lượng làm ra cực kỳ kinh khủng. Nhưng vì bản thân nàng hiện tại đã mất cả 2 tay, cho nên sử dụng độc dược số lượng rất có hạn. Nhưng để đối phó với hộ gia đình cũng đã dư xài.


Hàn Quan Nam thật sự nghĩ không ra, bản thân bị hạ độc lúc nào. Vừa rồi Thượng Quan Miên uy hiếp Bồ Liền Sinh mọi người đã hiểu, nàng vẫn còn năng lực nắm quyền sinh sát hộ gia đình trong tay!


Lúc này những người khác chạy theo, thấy 1 màn như vậy đều giật mình hoảng sợ. Mà lúc này, Kim Tương Nhan lập tức chạy ra, nhìn khuôn mặt Hàn Quan Nam cơ hồ không còn chút huyết sắc, nàng vội vàng quỳ xuống van xin Thượng Quan Miên: "Cầu ngươi... Cầu ngươi cho hắn giải dược! Mảnh vỡ khế ước ta đưa cho ngươi, làm ơn cứu hắn!"


Nói xong, nàng lấy mảnh vỡ khế ước trong tay Hàn Quan Nam đặt dưới chân Thượng Quan Miên khóc hô khẩn cầu: "Ta là do hắn cứu, nếu không có hắn ta đã chết rồi... Van cầu ngươi, cho ta giải dược đi, ta không muốn hắn chết..."


Kim Tương Nhan lúc ấy bị bạn trai cùng 5 người khác cường bạo, ngoại trừ Hàn Quan Nam, không có ai ra tay cứu nàng. Cho nên, mặc dù biết Thượng Quan Miên khủng bố, nàng vẫn muốn vì Hàn Quan Nam thỉnh cầu mạng sống. Nàng không thể trơ mắt nhìn Hàn Quan Nam chết đi.


Nàng thấy Thượng Quan Miên vẫn bất động như trước, vội vàng dập đầu: "Van cầu ngươi... Cầu ngươi buông tha cho hắn, cho ta giải dược đi! Cầu ngươi cho ta giải dược..."


Lúc này, những hộ gia đình đứng phía sau đều lộ ra vẻ không đành lòng. Rốt cục, Ngân Dạ tiến lên một bước, dù sao hiện tại Thượng Quan Miên đã mất đi võ lực, mọi người đồng thời tiến lên chưa chắc phải sợ nàng. Nhưng mà, Thượng Quan Miên trước khi Ngân Dạ chuyển bước chân đã mở miệng: "Kha Ngân Dạ, nếu như ngươi dám tiến lên bước nữa, nam nhân này sẽ là kết cục của ngươi. Phương pháp xử lý độc dược này, chỉ có mình ta biết. "


Phù Tĩnh Đình chứng kiến hành động của Thượng Quan Miên rất nhanh liên tưởng tới độc dược giết người lúc trước của ca ca Chiến Thiên Lân! Nàng cũng không biết loại độc này làm ra giải dược như thế nào, nhưng chỉ cần cho nàng chút  thời gian...


Giờ phút này, nàng không sợ mà vọt tới.


Nàng vì cứu rỗi những tánh mạng mà ca ca dùng độc dược hạ sát, một mực vùi  đầu nghiên cứu giải dược. Thế nhưng nàng vẫn chưa ngăn cản được hết thảy.


Nàng vẫn có thể còn sống là vì Thượng Quan Miên muốn nàng phân tích độc dược. Tuy nàng ta đã cứu nàng, nhưng không thể vì thế mà nàng bỏ qua được 1 màn trước mắt.


Cho dù nguy hiểm tới tánh mạng nàng cũng không thể đứng nhìn!


Nàng bước nhanh tới, lạnh lùng nhìn về phía Thượng Quan Miên, sau đó bắt lấy cánh tay Hàn Quan Nam.


Mạch đập đã ngày càng yếu.


"Thực... Lạnh... Lạnh quá..." toàn thân Hàn Quan Nam run lên cầm cập, sắc mặt càng thêm nhợt nhạt.


"Cho hắn giải dược đi!" Phù Tĩnh Đình cũng cầu xin: "Thượng Quan Miên, ngươi đã có mảnh vỡ khế ước rồi mà!"


Nhưng Thượng Quan Miên vẫn không hề cử động. Cái nàng muốn chính là giết gà dọa khỉ, để cho những người khác hiểu được đừng vì nàng mất đi vũ lực mà khinh thị nàng. Muốn thu được tất cả mảnh vỡ, nàng không ngại giết hết tất cả hộ gia đình. Nàng hiện tại sở dĩ không ra tay là vì bọn người Ngân Dạ vẫn còn giá trị lợi dụng.


Cho nên, kẻ nào dám cùng nàng cướp đoạt mảnh vỡ, coi rẻ, khinh thị nàng nhất định phải chết. Dám làm trái, dám phản kháng lại càng phải chết!


"Mau đưa giải dược cho ta!" Kim Tương Nhan rốt cục không nhịn được đứng lên, muốn dùng vũ lực cướp đoạt giải dược trên người Thượng Quan Miên. Nhưng  bàn tay nàng vừa mới chạm vào tay áo Thượng Quan Miên đột nhiên cảm giác bàn tay phát lạnh, rất nhanh trên cánh tay bắt đầu xuất hiện sợi tơ đen!


"Không... Không muốn..." Kim Tương Nhan sợ hãi cực điểm, nhưng rất nhanh cả người nàng ngã xuống mặt đất, thân thể vô lực giãy dụa!


Thượng Quan Miên nhìn Hàn Quan Nam và Kim Tương Nhan đang hấp hối trên mặt đất, Kim Tương Nhan dùng ánh mắt oán độc nhìn nàng, bàn tay cố bắt lấy mũi giày của Thượng Quan Miên, nói: "Giải dược... đưa giải dược cho chúng ta, đưa giải dược cho chúng ta..."


Cho dù ở tình thế trước mắt, nàng vẫn dùng từ "Chúng ta", chứ không phải "Ta."


Ngân Dạ, Ngân Vũ nhìn thấy 1 màn như vậy. Ngân Vũ thật sự không thể nhịn được nữa muốn xông lên, nhưng lại bị Ngân Dạ gắt gao giữ chặt. Hắn vừa rồi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, tại sao Kim Tương Nhan lại trúng độc. Thượng Quan Miên hiện tại đã không còn nhân tính, nàng căn bản sẽ không để ý sinh tử của những người khác!


Ánh mắt Phù Tĩnh Đình lúc này nhìn về phía Thượng Quan Miên cơ hồ có thể phun ra lửa. Nhưng nàng vẫn còn bảo trì được tỉnh táo, thủ pháp hạ độc của Thượng Quan Miên thực sự quá mức quỷ dị, lúc trước Hàn Quan Nam còn chưa động qua người nàng ta mà vẫn dính độc, thực không biết thủ đoạn của Thượng Quan Miên là gì.


Giờ phút này phù Tĩnh Đình chợt thấy, trên đỉnh đầu Thượng Quan Miên có 1 con ong mật đang vo ve. Đây là 1 con độc phong do Thượng Quan Miên nuôi dưỡng, hơn nữa nó còn là 1 loại dị chủng, chỉ cần nó dùng độc châm đâm vào trong cơ thể sẽ làm nạn nhân nhanh chóng hạ thân nhiệt, thậm chí huyết dịch còn đông lại, cuối cùng dẫn tới cái chết.


Thông qua việc chăn nuôi độc phong, Thượng Quan Miên có thể đơn giản chỉ huy chúng giết chết hộ gia đình. Dựa vào những độc phong biến dị này, Thượng Quan Miên cho dù đã thành phế nhân vẫn có thể thoái mái đem hộ gia đình đùa bỡn trong lòng bàn tay. Đương nhiên, tương lai nếu như có thể rời khỏi nhà trọ, với thủ đoạn như vậy cũng không đủ đối phó với  những kẻ muốn giết nàng. Dù sao 1 cao thủ cấp độ S rất khó dùng độc giết chết, bọn hắn có thể dựa vào nội lực bức độc tố ra ngoài.


Phù Tĩnh Đình phát hiện con kia là Độc phong hậu (ong chúa). Lại nói, Thượng Quan Miên cũng có nuôi cả nhện độc, khi bị bóng dáng dẫn vào nhà trọ, những con vật trên người nàng cũng có thể mang vào. Nhưng nàng chưa kịp đem những con nhện này thuần hóa đã biến thành 1 người bình thường, hiện tại nếu bị trúng độc nàng không thể nào dùng nội lực bức độc tố ra ngoài nữa.


Phù Tĩnh Đình nghĩ thầm, nếu như có thể bắt được con độc phong này có thể sẽ nghiên cứu ra giải dược, tuy nhiên không biết phải tốn bao nhiêu thời gian. Trước mắt, chỉ có thể giả bộ đứng bên cạnh Thượng Quan Miên này.


Nhưng 1 cảm giác băng lãnh từ sau cổ truyền tới làm Phù Tĩnh Đình trợn lớn 2 mắt!


Thượng Quan Miên làm sao có thể để 1 thiên tài như Phù Tĩnh Đình còn sống. Mối nguy hiểm này phải bị bóp chết từ trong trứng nước. Phù Tĩnh Đình cảm nhận toàn thân băng lãnh, sau đó ngã trên mặt đất.


"Tốt rồi." Thượng Quan Miên quay đầu lại nói: "Hiện tại, những người cầm mảnh vỡ khế ước đều giao ra đây."


Những lời này tràn đầy sát cơ, làm ai nấy đều sợ tới hồn phi phách tán. Bọn hắn ý thức được, Thượng Quan Miên cho dù biến thành dạng này vẫn có thể rất nhẹ nhàng giết hết bọn hắn!


"Ngươi... Ngươi sẽ bị báo ứng! Thượng Quan Miên!" Cảm giác bản thân giống như chôn trong 1 mảnh thiên băng tuyết địa, Phù Tĩnh Đình bắt được 1 chân Thượng Quan Miên sau đó hung hăng cắn 1 ngụm!


Nàng biết Thượng Quan Miên nắm giữ không ít độc dược ca ca nàng sáng chế ra. Nàng vì không để những độc dược kia lạm sát người vô tội mới vùi đầu nghiên cứu giải dược, hiện tại, Thượng Quan Miên sẽ lợi dụng những độc dược kia tiếp tục giết người.


Mỗi 1 loại độc dược được chế tác ra, Phù Tĩnh Đình sẽ chế ra 1 giải dược tương ứng. Nàng một mực thi chạy cùng tử thần cứu lấy những tánh mạng vô tội. Nàng không cho phép Thượng Quan Miên có được những độc dược kia!


Nhưng nàng cắn được vài cái đã cảm giác toàn thân không còn chút sức lực nào, còn Thượng Quan Miên thì hung hăng đá 1 cước vào mặt Phù Tĩnh Đình.


"Ngươi sẽ bị báo ứng... Sẽ bị báo ứng..."


Thượng Quan Miên từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng nhếch mép: "Báo ứng? Nếu trên đời có thứ này... thì tất cả mọi người trên thế giới nên chết đi."


Ánh mắt Phù Tĩnh Đình dần trở nên mơ hồ, cuối cùng nàng muốn nói cho những người khác biết nên coi chừng độc phong: "Các ngươi... Các ngươi coi chừng, hạ độc đúng, đúng..."


Nhưng những lời cuối cùng nàng không thể nói ra. Bởi vì 1 mũi dao bén nhọn đã đâm thẳng vào cổ họng nàng! Chỗ mũi giày ở chân phải Thượng Quan Miên lộ ra 1 mũi dao! Nàng đạp mạnh xuống dưới, đem mũi dao hung hăng đâm vào cổ Phù Tĩnh Đình!


Ngân Vũ muốn xông lên nhưng lại bị Ngân Dạ giữ chặt. Tuy thời gian Phù Tĩnh Đình vào ở trong nhà trọ rất ngắn, nhưng tính cách nàng nhiệt tình tươi sáng, quan hệ với mọi người rất không tệ, trong đó cũng có cả Ngân Vũ. Nhìn Phù Tĩnh Đình chầm chập chết đi lại không thể làm được gì, Ngân Vũ dàn rụa nước mắt, trái tim như bị dao cắt.


Lúc này Liền Sinh vừa giơ súng lên, thế nhưng nhìn ánh mắt giống như người chết của Thượng Quan Miên làm hắn chần chừ. Dù sao, con người không có ai là không sợ chết.


Ngân Vũ muốn mở miệng nói mấy lời nhưng bị Ngân Dạ quăng tới 1 ánh mắt kèm 1 cái lắc đầu. Giờ phút này trong nội tâm Ngân Dạ cũng tràn ngập giận dữ, xưa kia Thượng Quan Miên giết người như ngóe, tương lai tất sẽ đối với hộ gia đình bất lợi, cho nên mọi người mới lên kế hoạch giết chết nàng. Nhưng về sau Lý Ẩn cho rằng trong nhà trọ xảy ra dị biến, tốt nhất không nên xảy ra nội chiến để tránh tạo thành tổn thương vô nghĩa.


Lúc này, Ngân Vũ đã rơi lệ đầy mặt, trên mặt đất thi thể Hàn Quan Nam, Kim Tương Nhan cùng Phù Tĩnh Đình làm nội tâm từng hộ gia đình run rẩy.


Ngân Dạ đem bàn tay nhét vào trong túi móc ra 2 mảnh vỡ khế ước vứt trên mặt đất. Tiểu Dạ Tử cũng cắn răng nhìn Thương ở phía sau, đem mảnh vỡ khế ước ra đặt trước mặt Thượng Quan Miên. Cuối cùng chỉ còn lại Bồ Liền Sinh nắm giữ 3 mảnh vỡ khế ước. (lúc trước dịch nhầm nhé, tác giả viết làm mình hơi khó hiểu chút, để sửa lại)


Không khí tức khắc trở nên cực khẩn trương. Thượng Quan Miên nhìn về phía Liền Sinh, cũng không thúc giục hắn.


"Liền Sinh đại ca!" Mạc Thủy Đồng vội đánh mắt với Liền Sinh, khuyên nhủ hắn: "Chúng ta... đấu không lại nàng đâu, đại ca..."


Liền Sinh giờ phút này giận dữ nhìn Thượng Quan Miên. Đối mặt với địch nhân đáng sợ như vậy, tựa hồ đó là thỏa hiệp tốt nhất. Nhưng nhìn thấy ba hộ gia đình chết thảm như thế, trong lồng ngực hắn nổi lên 1 ngọn lửa tức giận. Đây chỉ là 1 thiếu nữ 16 sao có thể giết người tàn nhẫn như vậy? Đối với nàng mà nói tánh mạng là cái gì? Hắn sinh ra trong chiến tranh, ngay từ nhỏ đã từng tận mắt nhìn thấy bao nhiêu tràng cảnh giết người tàn sát, nhưng 1 người sao có thể giết người mà vẫn bình tĩnh như thế, tự nhiên như thế, giống như nàng đang làm 1 hành động quá mức bình thường.


Một người... Sao có thể coi thường tánh mạng con người đến mức này?


Giết người đối với thiếu nữ này... chỉ bình thản như ăn cơm uống nước sao?


Hắn lấy từ trên người ra 3 mảnh vỡ khế ước. Vô luận như thế nào, bây giờ hắn không phải chỉ có 1 mình, còn có Thủy Đồng bên cạnh. Cách Tùng đã chết, hộ gia đình đi cùng hắn 50 năm trước giờ chỉ còn lại Thủy Đồng mà thôi.


Tới trước mặt Thượng Quan Miên, hắn đặt mảnh vỡ xuống đất rồi trở về. Thượng Quan Miên cúi đầu nhìn 7 mảnh vỡ đầy đủ ở dưới chân.


Vì để 7 mảnh vỡ này tụ tập với nhau, không biết đã có bao nhiêu người chết đi?


Nhưng giờ khắc này cuối cùng vẫn tới.


Thượng Quan Miên dùng con dao lộ ra ở mũi giầy chân phải vạch ra 1 đường thẳng! Tiếp theo, ánh mắt nàng cực lãnh khốc nói: "Từ giờ trở đi, ai vượt qua vạch kẻ này, chết!"


Sau đó, nàng dùng chân đem 7 mảnh vỡ ghép lại với nhau. Không bao lâu sau, mảnh vỡ tập hợp lại trở thành 1 bản khế ước hoàn chỉnh!


Trong chớp mắt 7 mảnh vỡ được đặt đúng chỗ, những vết xé biến mất vô tung vô ảnh, ngay cả vết gấp cũng biến mất, trở thành 1 mảnh khế ước nguyên vẹn như chưa bao giờ bị xé rách.


Sau đó, những văn tự xem không hiểu trên khế ước đột nhiên biến thành đỏ như máu, giống như là huyết tự vậy!


Văn tự hóa thành máu đỏ làm người ta âm trầm kinh hãi. Tiếp theo, những văn tự này lại 1 lần nữa tổ hợp sắp xếp lại. Mọi người liền phát hiện cái này vốn cũng không phải là văn tự, chúng tổ hợp với nhau tạo thành một… vòng xoáy! Nếu nhìn vào vòng xoáy này sẽ cảm giác bản thân như bị lôi vào trong, đẩy sâu xuống 18 tầng địa ngục. 

Thượng Quan Miên là nhân vật bậc nào? Cho đến ngày hôm nay, lần lượt vượt qua bao cửa ải sinh tử, nàng cũng chưa từng lộ ra vẻ mặt sợ hãi!


Nhưng giờ khắc này, 1 chớp mắt nhìn vào trong bản khế ước hoàn chỉnh, nàng... Vậy mà sợ! Sắc mặt nàng lập tức trở nên trắng bệch, giống như thời điểm nhìn vào vòng xoáy bản thân cũng bị xoay tròn đẩy vào tầng tầng vòng xoáy trung tâm, không có cách nào thoát ra, trở về.


Nàng lập tức dịch chuyển ánh mắt! Nàng không dám nhìn thẳng vào vòng xoáy! Nếu không bản thân nàng sẽ nổi điên lên mất!


Giờ khắc này, khế ước địa ngục có thể phong ấn ma vương rốt cục sinh ra đời!


Thượng Quan Miên nhìn về phía những hộ gia đình trước mắt nói: "Tốt rồi, các ngươi nếu muốn chấp hành huyết tự ma vương thì mau đi đi. Khế ước nguyên vẹn đang ở trên tay ta, chỉ cần ta phong ấn ma vương thành công, các ngươi cũng được cứu."


Lúc này bọn hắn mỗi người đều run như cầy sấy, nhưng cả bọn biết Thượng Quan Miên tuyệt đối không thể trêu trọc!


Thượng Quan Miên nhẹ nhàng dùng chân nâng bản khế ước lên, dùng miệng cắn lấy sau đó bỏ vào trong 1 balo nhỏ đeo bên hông rồi kéo khóa lại.


Trong quá trình này, Liền Sinh nhiều lần do dự muốn nổ súng, nhưng dù sao hắn cũng không biết thủ đoạn hạ độc của Thượng Quan Miên là gì, cuối cùng hắn cũng không dám nổ súng.


Kế tiếp, mọi người nhìn Thượng Quan Miên rồi lục tục trở về nhà trọ. Bọn hắn phải lựa chọn, đúng, lựa chọn chấp hành huyết tự ma vương trong ngày hôm nay.


"Đi thôi, Ngân Vũ." Ngân Dạ cuối cùng vẫn là hạ quyết tâm: "Chúng ta đi thôi! Có bản khế ước địa ngục mà nói, chấp hành huyết tự xác suất thành công sẽ tăng lên nhiều!"


Ngân Dạ cũng cân nhắc, Ngân Vũ tính cả huyết tự nhà kho đã là huyết tự thứ 9, nhưng độ khó lần thứ 10 kinh khủng thế nào, chỉ cần nhìn tình huống của Sở Di Chân và Sở Di Thiên cũng biết. Đã như vầy, còn không bằng đánh cuộc 1 lần.


"Tốt." Ngân Vũ lau đi nước mắt nói: "Bất quá... em muốn an bài hảo hảo thi thể của mấy người Tĩnh Đình."


Cuối cùng, rất nhiều hộ gia đình đều lựa chọn tiến vào nhà trọ, ở trong phòng mình viết 1 chữ “Tế” lên vách tường.


Ngân Dạ, Ngân Vũ, thần cốc Tiểu Dạ Tử, Đồng Sinh Thương, La Hưu, còn có... Thượng Quan Miên. Thời điểm bọn hắn viết xong chữ “Tế”, huyết tự cấp ma vương hiện ra.


"Buổi tối 20:00 ngày 31 tháng 12 năm 2011 thẳng cho tới nửa đêm 0 giờ mới chấm dứt. Địa điểm nằm ngay tại khu không người quanh nhà trọ. Hôm nay là ngày cuối cùng chấp hành huyết tự cấp ma vương năm 2011, cũng là huyết tự cuối cùng của 50 năm luân hồi. Hộ gia đình không chấp hành huyết tự ma vương cho dù tới địa điểm chấp hành cũng không gặp chút nguy hiểm nào. Một khi hoàn thành huyết tự có thể đạt được tự do, rời khỏi nhà trọ, vĩnh viễn không thể tiến vào nhà trọ được nữa. Hộ gia đình sau khi hoàn thành huyết tự trở về nhà trọ, trong vòng 1 tiếng phải rời khỏi nhà trọ, nếu không sẽ bị bóng dáng nguyền rủa giết chết."


Quy tắc huyết tự được viết rất rõ ràng, triệt để cam đoan, chấp hành thành công huyết tự cấp Ma Vương là có thể vĩnh viễn rời xa nhà trọ!


Mà giờ khắc này Lý Ẩn vẫn đang ở trong phòng, thân thể không có linh hồn lặng yên nằm đó giống như 1 con búp bê...



0 nhận xét:

Post a Comment