6/25/2016

Posted by Unknown |
Chương 11: Tới gần.


Lý Ẩn ngắm ánh trăng sáng tỏ qua cửa sổ phòng ngoài, trong tay hắn cầm một ly trà nóng hổi.

“Ánh trăng thật đẹp.” Tử Dạ đứng ở bên cạnh hắn, lúc này trên tay cũng cầm một ly trà, nói: “ Sau khi quen biết ngươi, ta phát hiện ra mình cũng ưa thích uống trà rồi.”

“Thật sao?” Lý Ẩn khẽ cười một tiếng, đưa chén trà lên môi, hơi hơi nhấp một miếng :”Thật là thơm a.”

“Ta thấy, ngươi tựa hồ tới bây giờ đều không uống cà phê?” Tử Dạ đột nhiên nói “ Trước kia cùng ngươi chấp hành huyết tự cũng như thế, rõ ràng buổi tối uống cà phê sẽ nâng cao tinh thần, nhưng ngươi lại chọn uống trà, luôn mang theo lá trà.”

“Bởi vì...” Lý Ẩn đặt chén trà trên bệ cửa sổ:” Uống cà phê, sẽ làm ta nhớ tới một người bạn cũ. Người đó là bạn thân nhất của ta thời đại học, mà chúng ta đều rất ưa thích một quán cà phê. Cho nên lúc nhớ về hắn, trong đầu luôn hiện ra một mùi hương cà phê.”

Tử Dạ cũng uống một ngụm trà, nét mặt của nàng rất bình tĩnh, con mắt tuy nhìn chăm chú vào chén trà,  nhưng càng nhìn càng giống nàng đang ngắm ánh trăng phản chiếu trong chén trà hơn.

“Người bạn cũ kia, về sau đã xảy ra chuyện ?”

Lý Ẩn khẽ gật đầu, cho hai tay vào túi, dùng âm thanh trầm thấp nói:” Lúc ấy hắn không biết vì cái gì mất tích. Thời đại học, ta thân nhất hai người, một là hắn, hai là tỷ tỷ song sinh của hắn. Hai người đó là hai bằng hữu ta quý trọng nhất, trước khi hắn mất tích, đã ủy thác tỷ tỷ của hắn cho ta. Nhưng mà, dù đó là tỷ tỷ của hắn,nhưng tuổi hai người so với ta còn nhỏ hơn, cho nên đều gọi ta là “Học trưởng””.

“Học trưởng? Sinh viên Trung Quốc rất ít xưng hô với nhau như vậy a, đều là tùy tiện xưng hô tên họ.”

Lý Ẩn lại nói:” Bọn hắn không giống người khác, đối đãi với ai cũng phi thường hiền lành, chưa bao giờ khinh thị kẻ nào.Đây cũng là điểm ta thưởng thức ở bọn hắn. Con người giống nhau đều ích kỷ, thế nhưng mà  ta không tìm được một điểm ích kỷ nào ở hai người kia. Lại nói, sau khi tiến vào nhà trọ, ta cũng rất ít khi nhớ tới bọn hắn,  cảm giác ở cùng bọn hắn một chỗ giống như đã là chuyện kiếp trước .”

Nói đến đây, Lý Ẩn trầm mặc vài giây, rồi chuyển chủ đề:” Ngươi có cho rằng, Thượng Quan Miên đã tìm thấy sinh lộ của tranh thủy mặc rồi không?”

“Ta nghĩ là có” Tử Dạ không chút do dự nói:”Chuyện như vậy rất khó làm giả.Trấn Nguyệt Suối, khu ngoại ô thành phố có đủ đặc điểm cổ kính, bảo tồn một lượng lớn di tích lịch sử cổ, mà khung cảnh vẽ trong những bức tranh thủy mặc kia đều lấy  từ chỗ đó.”
“Chính là ở đó” Lý Ẩn nâng chén trà lên, nói:”Vừa rồi ta lên mạng tìm được không ít ảnh chụp trấn Nguyệt Suối, có nhiều cái rất giống với cảnh trong tranh thủy mặc. Thượng Quan Miên thật sự đã tìm được....”

Chính lúc ấy, điện thoại của Lý Ẩn đặt trên bệ cửa sổ vang lên. Hắn lập tức cầm điện thoại, người gọi tới là một hộ gia đình khác, An Tuyết Lệ:” Lý, Lý Ẩn lầu trưởng...”

“Nói đi.”-Lý Ẩn nhìn ánh trăng sáng tỏ trên đỉnh đầu, thanh âm dồn dập:”Các ngươi đến trấn Nguyệt Suối rồi hả?”
“Lý, Lý, Lý Kiện Phi chết rồi! Hắn bị bắt vào bên trong bức tranh thủy mặc! Chúng tôi nên làm gì bây giờ?”

“Vậy sao?”Lý Ẩn suy tư một hồi, nói: “ Đã có người hy sinh, như vậy sau 1 khoảng thời gian ngắn bọn ngươi sẽ an toàn. Đây chính là cơ hội tốt của các ngươi.”

“Tốt, tốt. Đã đến trấn Nguyệt Suối, ta sẽ lập tức tìm địa điểm xuất hiện trong tranh thủy mặc! Sau đó chắc chắn có biện pháp..”
“Nhớ giữ liên lạc với ta.” Lý Ẩn gãi gãi trán thật lâu, không lưu ý tóc đã mọc dài ra, nói:” Còn có, trước hết đừng hoảng hốt ,sợ hãi sẽ ảnh hưởng đến tư duy lôgic, đây là kinh nghiệm ta chấp hành huyết tự lâu ngày rút ra.”

“Được. Lầu trưởng, nếu như Thượng Quan Miên có liên lạc với ngươi, nhất định phải nói cho chúng tôi biết. Điện thoại của nàng hiện tại vẫn đang trong tình trang tắt máy.”

“Ân, ta biết rồi.”

Sau khi cúp điện thoại,  Lý Ẩn cầm lấy chén trà,  ngồi trở lại trên ghế sa lon, nói :”Lý Kiện Phi chết rồi, lại một hộ gia đình mới nữa ra đi. Không biết từ lúc nào, nghe được có hộ gia đình hy sinh, giống như cái kiến con mèo chết đi, chẳng còn cảm giác gì nữa. Cái nhà trọ này, thật đáng sợ..”

Nói đến đây, hắn đột nhiên dùng 2 tay nâng bàn trà lên ném về phía vách tường đối diện!

Bàn trà nện lên vách tường, lập tức rơi xuống nát bấy! Đương nhiên, những mảnh thủy  tinh nát vụn rất nhanh bắt đầu tụ tập lại một chỗ.

“Ngươi làm sao vậy?” Tử Dạ ngoài ý muốn, nói:” Ngươi rất ít khi làm những chuyện như thế này...”

Lý Ẩn ngồi lại trên ghế sa lon.

“Không có gì. Ta chỉ đang phát tiết mà thôi.”

Cùng lúc đó, các mảnh thủy tinh đã hoàn toàn tụ họp, một lần nữa tạo thành bàn trà nguyên vẹn. Dấu vết lưu lại trên bức tường cũng hoàn toàn biến mất.

“Tử Dạ.”- Lý Ẩn bỗng nhiên nói “ Ta gần đây, càng ngày càng không có lòng tin rồi. Có lẽ là sợ hãi? Thời điểm ban đầu tiến vào nhà trọ, ta tuy rất tuyệt vọng, nhưng vượt qua huyết tự lần thứ nhất, lần thứ hai, gặp Hạ Uyên, Âu Dương Tinh, Odakiri Yukiko đám người hoàn thành rất nhiều lần huyết tự, ta cho rằng ta có hi vọng. Mãi cho đến khi gặp ngươi, ta vẫn mãnh liệt tin tưởng rằng, ta có đủ khả năng để bảo vệ các hộ gia đình, vượt qua mười lần huyết tự sau đó rời đi. Ta thậm chí có ảo giác rằng mình là chúa cứu thế. Thế nhưng mà, về sau ta rốt cục nhận ra rằng, đối với ta, chưa từng có cái gì gọi là hi vọng. Những hộ gia đình ta quen khi mới gia nhập nhà trọ, giờ tất cả đều đã chết hết.Ta...căn bản không phải chúa cứu thế, chỉ là một người bình thường. Ta cũng chỉ là một người bình thường mà thôi!

Tử Dạ  đứng sau lưng Lý Ẩn, tay bưng chén trà còn bốc khói nghi ngút.

“Sau khi phát tiết đã tốt hơn được chút nào chưa? Nàng đi tới, đem chén trà đặt xuống,nói :” Không sao đâu.Tại nhà trọ này,không có người nào có thể ôm tin tưởng sống sốt tuyệt đối đi chấp hành huyết tự. Nhưng mà, giải tỏa xong,về sau phải cố gắng. Ngươi là lầu trưởng của nhà trọ đấy, không phải sao?”

Lý Ẩn dang tay ôm Tử Dạ vào lòng,ôm chặt nàng,thấp gióng nói:”Ta biết rồi, Ta là lầu trưởng, giống Hạ Uyên lúc trước, là hộ gia đình duy nhất không được mềm yếu.”

Cái bàn trà đã phục hồi hoàn hảo đang nằm dưới đất, sau lưng hai người,  giống như ác ma mở ra một cái miệng rộng phảng phất cười nhạo hai người trước mắt không biết tự lượng sức mình.
Cùng lúc đó dưới ánh trăng, Di Chân đang nhìn trận chiến lớn trước mắt.

“Thượng Quan tiểu thư,.. coi chừng !”

Thượng Quan Miên tuy tránh được viên đạn đầu tiên mà Minh Vương bắn ra, nhưng tốc độ di chuyển của nàng  rõ ràng không nhanh như trước . Mà Lâm Slovenian ở một bên cũng đánh tới, ngón tay của nàng mềm dẻo như múa, tư thế tựa như một con thiên nga xinh đẹp.

Đã từng có người nhận xét rằng, Huyễn ma nữ xinh đẹp nhất là lúc nàng ra tay đoạt mạng người.

Minh Vương kích thứ nhất mặc dù không trúng, nhưng hắn vẫn không có chút nào thất vọng, nói: "Quả nhiên, ngươi đã đi không được à nha? Thụy mỹ nhân, trước bởi vì không thể giết ngươi, cho nên ta không có xuất sử toàn lực. Ngươi sẽ không phải coi là ta chỉ có một nấy thực lực chứ?"

"Không dám."

Thượng Quan Miên nói xong câu đó, đột nhiên tay hất lên, lại bị Lâm Slovenian ở bên trái áp sát, một tay bắt lấy sợi tơ nàng tung ra, sau đó vung tay lên, vai Thượng Quan Miên bỗng xuất hiện một  vết máu!

Lúc này, Lâm Slovenian đã bắt đầu phóng ra thuật thôi miên. Nàng độc chiêu là thôi miên, trong 2m đạt hiệu quả tốt nhất. Một khi vượt qua 2m, hiệu lực sẽ giảm yếu rất nhiều. Sát thủ đã đạt đến cấp độ này, tinh thần đều rất cường đại. Mà Thượng Quan Miên giống như máy móc, mệnh danh “binh khí hình người”, muốn thôi miên nàng độ khó lại càng lớn, bởi vậy khoảng cách nhất định trong vòng 2m mới có thể phát huy hiệu quả tối đa.

Thượng Quan Miên lập tức cùng Lâm Slovenian kéo giãn khoảng cách, đồng thời, nhắm ngay đầu nàng bắn một phát.

 "Quả nhiên lợi hại, 'Thụy mỹ nhân' . Thế nhưng đối thủ của ngươi là ta."

Lời nói vừa dứt, trường đao của Minh Vương đã nhanh chóng bổ tới cổ Thượng Quan Miên! Thượng Quan Miên cúi đầu, một đám tóc lập tức bị cắt đứt!

Nàng lăn tròn trên mặt đất, lại lần nữa đứng lên, vừa cầm lấy súng, Minh Vương đã vòng ra  sau lưng nàng, một đao chém xuống! Thượng Quan Miên lập tức cầm súng ngăn cản, nòng súng không thể đỡ nổi lưỡi đao, bị chém đứt 1 đoạn!

 "Không hổ là binh khí do đệ nhất ma đao sư Châu Âu chế tạo." Lâm Slovenian than thở nói: "Minh Vương ngươi có thể thành danh, hai thanh đao này có công lớn a."

Minh Vương đối với nịnh nọt của Lâm Slovenian mắt điếc tai ngơ, cầm đao giơ lên cao, sau đó lập tức vung xuống!

Súng đã bị chém đứt, uy hiếp của Thượng Quan Miên đối với Minh Vương đã yếu đến cực hạn. Giờ phút này, nàng đã mất hết sức chiến đấu, chẳng khác gì cá nằm trên thớt, chỉ có thể mặc người chém giết !

Máu tươi văng ra, đầu Thượng Quan Miên bay cao trong không trung, sau đó rơi xuống trên mặt đất. Thân thể không đầu của nàng dần dần rũ xuống !

"Ha ha!"

Minh Vương hung hăng đá thi thể Thượng Quan Miên  cười nói: "Quá mỹ diệu! Tốt rồi, dựa theo giao ước, đầu người đưa ngươi, còn thi thể ta mang về chầm chậm hưởng dụng."

Lâm Slovenian cũng mỉm cười đầy mặt đi tới, nhấc thủ cấp của Thượng Quan Miên lên "Rất tốt, có cái này, ta có thể khai báo với thượng cấp rồi.”

Minh Vương khẽ vươn tay, nhấc thi thể Thượng Quan Miên lên, đột nhiên liếc tới Di Chân ngồi trong xe Porsche ,nói: "Đúng rồi, nữ nhân kia, cũng giao cho ta xử lý a."

"Tùy ngươi." Lâm Slovenian đi đến trước tuyết Phật lai, lấy ra một cái hộp, thả thủ cấp của Thượng Quan Miên vào,sau đó đậy nắp lại.
 Vào lúc này, Minh Vương lại đột nhiên nói ra một câu: "Đúng rồi. Lâm Slovenian, thủ cấp cho ngươi, hội của các ngươi sẽ tuyên cáo là các ngươi giết Thụy mỹ nhân sao?

" Đúng vậy. Ngươi không hài lòng?"

 "Đương nhiên, Eli Khắc Sâm gia tộc ủy thác ta giết chết Thụy mỹ nhân, nếu như các ngươi công bố sát nhân chính là bọn ngươi, đối với ta chính là bất lợi ah."

Lâm Slovenian quay đầu lại, ánh mắt hung ác nói: "Ngươi muốn thế nào?"

 "Ta nghĩ rằng,thủ cấp nên đưa cho ta đi, còn có, ngươi, cũng nên chết ở chỗ này!"

 Trường đao đột nhiên cắt tới, thẳng hướng cổ Lâm Slovenian chém đến. Thế mà, Lâm Slovenian lại là cười lạnh một tiếng, phảng phất căn bản không thèm để ý.


Minh Vương âm thầm cảm giác không ổn, thế nhưng mà đao vẫn bổ tới. Đầu Lâm Slovenian cũng là bị chặt đoạn, té trên mặt đất. Minh Vương cười lạnh nhìn sang, nhưng lại là phát hiện, đầu lâu nằm trên mặt đất..

Là chính bản thân hắn!

"Ah!"

 Vô tận máu tươi rơi vãi ra,  "Minh Vương"  uy chấn giới sát thủ Châu Âu, cứ như vậy bị chặt đầu, té trên mặt đất. Lâm Slovenian cầm một thanh kiếm bén nhọn, đứng ở trước mặt hắn, lạnh lùng nói: "Từ hôm nay trở đi,danh hiệu Châu Âu đệ nhất sát thủ,  thuộc về ta rồi!"

Sau đó, nàng nhìn về phía Thượng Quan Miên đứng bên cạnh, nói: "Như thế nào? Thượng Quan tiểu thư?"


Vừa rồi, tại thời điểm Minh Vương chuẩn bị vung đao giết chết Thượng Quan Miên  đã trúng phải thuật thôi miên của Lâm Slovenian . Từ trước đến nay, Lâm Slovenian luôn phải đứng vị trí thứ hai, chính là vì nàng thôi miên đối với Minh Vương không có hiệu quả. Nhưng Lâm Slovenian mấy năm nay mới  tu luyện thuật thôi miên tới mức tối cường nhất "Huyễn hoa minh mộng", đã đạt tới trình độ Minh Vương cũng không có cách nào kháng cự. Nàng lần đầu dùng thử, lại thật sự thành công giết chết Minh Vương.
Sau đó, nàng nhìn về phía Thượng Quan Miên, dữ tợn cười nói: "Tốt rồi, ngươi cũng không thể nào thoát được. Ta trở thành đệ nhất sát thủ Châu Âu , đầu của ngươi, chắc hẳn chính là lễ vật thích hợp nhất rồi!

Thượng Quan Miên như trước còn sống. Minh Vương vướng vào ảo giác chặt bỏ đầu nàng mà bị Lâm Slovenian giết chết, cái này chứng minh sự đáng sợ của Lâm Slovenian. Mà bây giờ Lâm Slovenian cùng nàng khoảng cách không đến một mét, chỉ cần lập tức phát động thôi miên là có thể giết chết nàng.

"Sao không gọi ta là 'Thụy mỹ nhân' ?" Thượng Quan Miên lạnh lùng hỏi: "Lâm Slovenian?"

 "Vì ngươi chuẩn bị phải chết rồi, xưng hô như vậy với ngươi có lẽ xem như gửi lời chào đối với ngươi. Hoặc là, ngươi không thích?"
"Ta đây hiện tại, kỳ thật rất có thể đang bị ngươi thôi miên?"

"Ân, ngươi nghĩ  như vậy cũng được. Ta khi dùng thuật thôi miên đối với người có tinh thần ý chí yếu kém , thậm chí có thể thôi miên dài đến một năm trở lên mà người đó không hề phát hiện bản thân đang ở trong ảo giác. Mà hôm nay 'Huyễn hoa minh mộng " này, cho dù muốn 1 người cả đời lâm vào trong mộng cũng không phải chuyện khó."

Nói đến đây, Lâm Slovenian lộ ra một bộ dáng tươi cười, có thể nói là xinh đẹp động lòng người , "Tốt rồi. Hiện tại, nói xem, ngươi ưa thích mộng cảnh như thế nào? Cho phép đối thủ  chính mình chết trong mộng đẹp, cũng là  lòng nhân từ của ta."

Di Chân nhìn thế cục khẩn trương ngoài xe , nàng biết rõ, chính mình căn bản không giúp được Thượng Quan Miên. Nữ nhân ngoại quốc kia quá mức khủng bố! Mình tuyệt đối không phải là đối thủ của nàng.

"Ta không rõ một vấn đề." Thượng Quan Miên đột nhiên hỏi: "Ngươi vì cái gì không để Minh Vương giết ta? Hơn nữa, vẫn cùng ta nói nhảm nhiều như vậy ? Không giống dáng vẻ của sát thủ đỉnh cấp đứng thứ hai tại Châu Âu."

"Thông minh." Lâm Slovenian mỉm cười nói: "Bởi vì, ta phải tự tay giết chết ngươi. Hơn nữa, muốn cho ngươi hảo hảo nhấm nháp cái gọi là tuyệt vọng. Ngươi chính là nữ nhân giết chết 'Kim nhãn ác ma' , nếu để cho cái tên đầu trọc này giết ngươi, không phải thật là đáng tiếc sao? Vinh quang tự tay giết chết ngươi, bất luận kẻ nào cũng không kháng cự được."

Sau đó, nàng lại đến gần một bước.

 "Ngươi không có khả năng chạy thoát , ta tùy thời có thể hoàn toàn phóng thích 'Huyễn hoa minh mộng' . Tốt rồi, nói cho ta biết, ngươi quyết định lâm vào mộng cảnh như thế nào?"


Lúc này, bức tranh thủy mặc của Thượng Quan Miên đã bị một con mắt đỏ cực lớn bao trùm!

0 nhận xét:

Post a Comment