6/23/2016

Posted by Unknown |


Bồ Mỹ Linh năm đó vì phòng ngừa vạn nhất cố ý để lại mảnh nhật ký ở địa điểm tuyên bố mảnh nhật ký cuối cùng, Dạ u cốc. Hắn vốn tưởng rằng làm như vậy sẽ không sơ hở tý nào, ít nhất có thể giải quyết vấn đề gom góp mảnh vỡ khế ước của Thâm Vũ. Nhưng hắn nằm mơ cũng thật không ngờ, điều này ngược lại tạo thành nguyền rủa hiện tại của nàng.


Hắn tính toán tuy tinh vi, nhưng... Cuối cùng quân cờ vẫn là lệch đi 1 chút.


Vận mệnh đâu có dễ dàng thay đổi như vậy?


Nhật Bản, kinh đô. Thần Cốc Long Ngạn đang ở trong đền, tỉa lại 1 nhánh cây. Bên cạnh là thê tử Tín Chính đang trong phòng may quần áo.


Lúc này cánh tay Long Ngạn tay đột nhiên run lên, nhánh cây tức khắc bị cắt 1 đoạn. Thần sắc của hắn biến đổi.


"Vẫn là... Tới rồi sao?"


Tại thành phố K, trong tầng hầm tòa biệt thự Lý Ung mới mua. Ở sâu trong hắc ám, có 1 tồn tại làm người ta không rét mà run…


Một nhóm danh tự được Lý Ung viết bằng máu dần dần bị hắc ám kia ăn mòn mà biến mất.


Ngay vừa rồi những người hắn phái ra, rốt cục đem những người từng gặp mặt 3 người Từ gia trong 24 giờ trước khi chết, toàn bộ giết sạch. Dù sao trong nhà cũng chỉ có Từ Lan là hay ra khỏi cửa, số người gặp mặt cũng rất ít.


Lúc này , Lý Ung tiến vào trong biệt thự. Đi đến cửa ra vào tầng hầm mở ra, dọc theo cầu thang hướng xuống phía dưới.


Vừa xuống tới nơi, hắn chứng kiến những danh tự mình viết ra đang biến mất hàng loạt. Sau đó, cánh cửa bên trên cũng đóng sầm lại.


Trong bóng tối, hắn bắt đầu cảm giác có 1 cỗ khí tức đáng sợ âm trầm lan ra.


Mà lúc này, Lý Ẩn đã đốt đèn dẫn đường.


Sau đó, hắn phát hiện bản thân mình thế mà tiến vào 1 không gian hắc ám, trước mặt hắn là phụ thân Lý Ung!


"Cha..."


Hắn vừa rồi rõ ràng muốn dùng đèn dẫn đường tới "Địa ngục", thế nhưng vừa đốt đèn dẫn đường, lại phát hiện bản thân xuất hiện trong tầng hầm hắc ám này!


Tiếp theo, đèn dẫn đường trong tay hắn tắt ngúm! Không chỉ như thế, nó rã ra rồi biến thành 1 đống bụi!


Lý Ung muốn đi về phía nhi tử, thế nhưng Lý Ẩn rất nhanh liền phát hiện bóng tối trước mắt càng trở nên đặc hơn. Hắn đã không còn có thể nhìn thấy phụ thân nữa rồi.


"Lý, Lý Ẩn, Lý..."


Sau đó thanh âm của phụ thân càng thêm mờ nhạt, cuối cùng vo ve giống như tiếng muỗi kêu, không thể nghe được rõ ràng.


Hắn kinh hãi không kịp suy nghĩ nhiều, chạy nhanh về phía trước mặt! Thế nhưng cái này căn bản không dùng được!


Căn biệt thự này, căn bản không phải để hồi sinh người chết, mà là để người chết hóa thành lệ quỷ chính thức.


Vốn Từ gia chết đi ba người chỉ là oan hồn lấy mạng mà thôi. Mà bây giờ trăm phần trăm biến thành lệ quỷ u minh!


Đèn dẫn đường giờ đã không còn, Lý Ẩn căn bản trốn không thoát! Bên trong bóng tối, vô luận hắn chạy tới nơi nào căn bản chạy không tới cuối!


Hiện tại làm cái gì cũng không thể dùng, tạ tội cũng tốt, xin lỗi cũng được, đều không còn chút ý nghĩa nào. Cho dù Từ Thao đứng ở chỗ này cũng chết, không có kết cục khác!


Tử lộ đã gây ra toàn diện.


Lý Ẩn trong bóng tối chạy tới 5 phút đồng hồ, thế nhưng chạy không tới cuối. Rồi sau đó hắn nghe thấy sau lưng truyền tới từng đợt hơi thở nặng nề, thanh âm đó càng ngày càng đến gần, làm người khác nghe thấy phải lạnh sống lưng.


Lý Ẩn lập tức đổi hướng khác, nhưng rất nhanh ở phía trước, hắn cũng cảm giác 1 cỗ khí tức âm trầm đập vào mặt, còn chưa kịp phản ứng, 1 cánh tay ướt sũng đã chạm vào mặt!


Hắn lập tức nghiêng thân thể chạy sang hướng bên cạnh, chà sát gương mặt, trong bóng đêm không thấy rõ ràng lắm, thế nhưng quanh mũi vẫn quẩn quanh mùi máu tươi!


Lý Ẩn thực sự không thể nào tưởng tượng được, chẳng lẽ tánh mạng hắn sẽ vẫn lạc tại đây? Không phải chết trong tay ác linh nhà kho, mà chết trong lần huyết tự thứ 7 của hắn?


Không biết chạy được bao lâu, Lý Ẩn mới dừng bước. Thời gian kế tiếp còn rất dài , thế nhưng hắn không còn đèn dẫn đường, không tìm được phương pháp rời khỏi nơi này. Mà chung quanh một mầu hắc ám, không cách nào tìm ra 1 con đường mới.


Trong 1 tích tắc, từ trong bóng tối 1 bàn tay duỗi ra giữ chặt lấy hắn, tiếp theo cả thân thể hắn bị kéo vào bên trong mảnh bóng tối kia.


Vốn Lý Ẩn đã tuyệt vọng, nhưng người giữ chặt lấy hắn lại là Di Chân! Đèn dẫn đường của nàng cũng đã mục nát! Rất nhanh, biến thành 1 đống phấn bột.


"Sao lại có thể như vậy?" Di Chân nhìn thấy đèn dẫn đường biến mất, sắc mặt không khỏi đại biến. Đèn dẫn đường là lợi thế lớn nhất từ trước tới nay của bọn hắn, thế nhưng hôm nay đã không còn, không có thứ này làm sao bọn hắn có thể rời khỏi?


Lý Ẩn và Di Chân đều lâm vào trong không gian hắc ám, hiện tại nhìn như thế nào cũng là cục diện hữu tử vô sinh!


Huyết tự này còn phải duy trì nửa tháng nữa.


Trong nửa tháng dừng lại ở nơi này, không nói những thứ khác, chỉ vấn đề không có đồ ăn cũng đã chết chắc rồi! Đèn dẫn đường đã bị hủy, như vậy chờ đợi bọn hắn là cái gì, tự nhiên không cần nói cũng biết.


Chẳng lẽ cuối cùng phải chết ở nơi này sao?


Một khi Di Chân chết đi, như vậy Di Thiên và Thâm Vũ cũng đồng dạng sẽ chết!


"Vẫn còn cơ hội!" Lý Ẩn vẫn như cũ không muốn buông bỏ: "Chỉ cần qua 24 giờ đồng hồ chúng ta sẽ tự động bị kéo về 'Địa ngục' , trở lại tháp di tích dưới mặt đất. Chỉ cần chống đỡ, như vậy vẫn có thể sống sót!"


...


Thời gian thật nhanh trôi qua.


Năm 2011 rốt cục sắp chấm hết.


Ngày 31 tháng 12 đã đến.


Giờ phút này, bọn người Ngân Dạ đang chờ đợi bên trong đại sảnh nhà trọ. Lúc này đã là 0 giờ ngày 31 tháng 12. Căn cứ vào ước định, Di Chân sẽ xuất hiện vào hôm nay, đưa ra mảnh vỡ cuối cùng.


Bởi vậy, tất cả mọi người đều đang lẳng lặng chờ đợi.


Đồng thời trong nội tâm bọn hắn cũng có chút lo lắng. Dù sao, hôm nay đã là kỳ hạn cuối cùng. Bởi vì tin tưởng lời của Di Chân… một vài người đã lựa chọn chấp hành huyết tự cấp ma vương, ví dụ như bọn người Trương Y Hạ và Phù Tĩnh Đình. Nếu như Di Chân không tới, hậu quả bọn nàng thực sự không chịu nổi.


Lúc này mọi người nín thở, nhìn về phía cửa xoay nhà trọ. Chỉ cần Di Chân xuất hiện ở đầu ngõ, bọn hắn sẽ lập tức chạy ra ngoài.


Hiện tại đã là 2 giờ sáng. Tuy không biết Di Chân cụ thể sẽ tới vào lúc nào, nhưng nàng đã nói hôm nay tới, thì nhất định sẽ tới.


Hộ gia đình lúc này đã rất bồn chồn lo lắng mà đứng lên, chỉ có vài hộ gia đình thâm niên là giữ được tinh thần.


Ngân Dạ và Ngân Vũ cũng ở đấy, Lý Ẩn thì đang xử lý tang sự của phụ thân hắn, Lý Ung tới giờ phút này đã có thể xác nhận tử vong. Mà Tiểu Dạ Tử và Thương thì yên tĩnh 1 chỗ chờ đợi, không nói chuyện nhiều. Thượng Quan Miên từ đầu cuối cuối vẫn 1 mực nằm im trên salon, cơ hồ không nhúc nhích. Về phần Bồ Liền Sinh, tuy bề ngoài không biểu hiện nhưng trong nội tâm đang cực kỳ khẩn trương.


Đột nhiên Ngân Dạ đứng người lên, nói: "Ta... Đi xem Lý Ẩn 1 chút. Ngân Vũ, nếu như Di Chân đến, gọi điện thoại cho ta."


"Vâng."


Ngân Dạ nói xong đi tới cửa thang máy. Hắn ngồi thang máy tới lầu 4, bước về phía phòng của Lý Ẩn.


Phòng 404 của Lý Ẩn vẫn luôn mở cửa.


Hắn mở cửa ra bước vào.


Ngân Dạ, chậm rãi hướng về phía phòng ngủ của Lý Ẩn đi tới, sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa.  


Lý Ẩn đang nằm trên giường.


"Đã đến thời khắc mấu chốt mà ngươi vẫn nằm ở nơi này. Ngươi làm cho ta quá mức thất vọng rồi." Ngân Dạ tiến dần về phía Lý Ẩn, hắn không phải mới tới đây lần đâu.


Dù sao, cùng Lý Ẩn sóng vai đi tới ngày hôm nay, hắn hi vọng có thể cùng Lý Ẩn sống sót rời khỏi nhà trọ.


Lý Ẩn giờ khắc này 2 mắt trắng dã, nằm trên giường không còn linh hồn. Nếu như Di Chân cuối cùng không thể lấy lại linh hồn cho Lý Ẩn, hắn sẽ vĩnh viễn như vậy, không sinh không tử.


Tại 1 khắc cuối cùng, Lý Ẩn trở thành 1 thành viên trong cộng đồng nguyền rủa kia, bốn người đã là cực hạn của bức điêu khắc. Tuy thân thể hắn trở về nhà trọ, nhưng không thể khôi phục được như bình thường.


Lý Ẩn hiện tại giống như là Di Thiên, đều là vì nguyền rủa mà mất đi ý chí, chỉ có điều, bản thế của Di Thiên bị ác linh phụ thân, tình huống càng thêm nghiêm trọng hơn một ít.


Mà biện pháp để cứu tất cả mọi người. Chính là Di Chân có thể tìm ra được sinh lộ lần thứ 10 của 2 người.


Đây là biện pháp duy nhất.


Linh hồn Lý Ẩn có lẽ giống như Di Thiên, cũng ở bên trong tháp di tích dưới mặt đất. Thâm Vũ biến thành thạch điêu bên trong tháp cho đến nay vẫn không có biến hóa, mặc dù Lý Ẩn gia nhập chia sẻ nguyền rủa nhưng nàng vẫn không khôi phục như lúc ban đầu.


Nếu Di Chân không thể trong 2 tháng thời gian tìm được linh hồn của Lý Ẩn và Di Thiên, giải trừ cái nguyền rủa này mà nói... nàng làm sao có thể đem mảnh vỡ khế ước giao cho bọn hắn.


Ước định lúc trước... nàng có thể tới kịp lúc?


Nếu như không thể... vậy thì nên làm cái gì đây?


Đúng lúc này, điện thoại vang lên. Hắn vội vàng mở điện thoại ra, nghe được thanh âm của Ngân Vũ: "Nàng... tới rồi!"


Khuôn mặt Di Chân lộ ra chút tiều tụy. Nguyên 1 nhóm hộ gia đình ra ngoài đón nàng, thời điểm mọi người nhìn thấy nàng đều rất hưng phấn, chỉ muốn biết, mảnh vỡ khế ước đang ở nơi nào?


Di Chân không nói gì, chỉ lấy ra 1 mảnh da dê.


"Ta... Vẫn không thể giải được huyết tự lần thứ 10. Bất quá, ta tuân thủ ước định, đem mảnh khế ước này cho các ngươi. Chỉ cần các ngươi có thể phong ấn được ma vương, áp lực nguyền rủa lên chúng ta cũng sẽ giảm bớt. Khi đó, chờ sang năm 2012, sẽ chấp hành đủ 10 lượt huyết tự! Năm nay, mảnh khế ước này liền cấp cho các ngươi."


Di Chân đưa ra quyết định này trong lòng cũng cảm giác như bị dao cắt, nhưng nàng không còn cách nào cả.


Sau khi lấy ra mảnh vỡ khế ước nàng cũng không trực tiếp đưa nó cho ai mà đặt trên mặt đất, nói: "Về phần trong các ngươi ai tới giữ mảnh vỡ, tự các ngươi quyết định đi."



Giờ khắc này, ánh mắt mỗi người đều tập trung lên mảnh da dê trên mặt đất, trong mắt tràn ngập khát vọng!

0 nhận xét:

Post a Comment