1/14/2016

Posted by Unknown |
Chương 17: Đây là... Sinh lộ?



10m, chính là vòng tử vong. Một khi quỷ hồn bước vào, hạn chế tuyệt đối sẽ không còn tồn tại.


Vu cả đời này tuy biểu hiện là sát thủ, nhưng trên thực tế hắn lại là 1 tên vũ si, càng là say mê võ học cổ đại Hoa Hạ. Xã hội hiện đại, vũ khí nóng tràn lan, võ học đã không còn được tôn trọng như thời cổ đại. Trở thành sát thủ, mục đích chính là có thêm càng nhiều cơ hội thực chiến, cho nên hắn không tiếp ủy thác, luôn luôn tùy tâm mà làm. Lần này vì tấm thánh bia có khắc võ học, hắn mới tự hạ thân đi giết mấy tên tiểu bối.


Nhưng mà thời điểm khi thấy Thượng Quan Miên, Vu sợ hãi thán phục tư chất của nàng, tuy biểu lộ tựa hồ có chút kém hơn Mộng Khả Vân, nhưng nàng cũng không phải được Mộng gia cung cấp tài nguyên, càng có tông chủ Mộng gia tự mình chỉ đạo, nàng chỉ hoàn toàn dựa vào tự thân tu luyện, 16 tuổi đã có thành tựu bực này, bởi vậy hắn sinh tâm muốn thu nhận đồ đệ! Cho nên hắn mới giúp Thượng Quan Miên đả thông kinh mạch, tu luyện ra nội lực.


Lúc này đã là nghìn cân treo sợi tóc. Vu cắn chặt răng, xuất phát từ tâm mến tài, hắn thật sự không hy vọng Thượng Quan Miên một người kinh tài tuyệt diễm như vậy lại vẫn lạc nơi đây, cho nên quyết định, vận chuyển nội lực trong cơ thể, gào thét 1 tiếng!


Chớp mắt lúc phát ra tiếng thét này, nội lực cường đại quán chú vào lòng bàn tay, đẩy mạnh về phía trước! Chân khí tức khắc cuồng lãng phóng về phía sau lưng bọn người Lý Ẩn, Thượng Quan Miên, Roland, Hồng Ban Ơn!


Làm thân thể bọn hắn thổi bay về phía trước, trong nháy mắt tiếp theo, vậy mà đã bay ra ngoài 1000 mét! Cùng lúc đó, Vu cũng hung hăng đạp lên mặt đất, tăng tốc độ lên tới cực hạn, lúc này, trọng lực đã bị chân khí của hắn phóng thích ra triệt tiêu hơn phân nửa, thân thể hắn đột nhiên nhảy lên không trung, đạp vào đỉnh 1 nóc nhà gần đó, phóng ra xa!


Hắn đã dần quen thuộc với bóng tối, cho nên có thể lờ mờ nhìn thấy được chỗ bọn người Thượng Quan Miên!


Đương nhiên, bị chân khí trùng kích không phải thường nhân có thể chịu được , tất cả mọi người đều bị nội thương nghiêm trọng, nếu không có đại lượng cấm dược tiêm vào, đối với cảm giác đau đớn bị tê liệt, chỉ sợ lúc này bọn hắn đã lâm vào hôn mê!


Thời điểm Vu chạy đến phía sau bọn hắn liền hét lớn: "Nhanh! Chạy cho ta!"


Không thể không nói, cũng chỉ có Vu mới có thể làm được điểm này. Thân thể nhân loại chỉ có thể đạt tới 1 tốc độ cực hạn, bởi vì bị lực vạn vật hấp dẫn tác động. Nhưng khi chân khí có thể phóng ra ngoài, trọng lực lại hoàn toàn bị áp chế, thậm chí đạt tới tình trạng triệt tiêu! Yêu tượng sở dĩ có thể nâng tảng đá 10 vạn cân, chính bởi vì hắn đem chân khí áp chế rất lớn lực hút của trái đất lên tảng đá!


Loại lực lượng này đích xác rất mạnh, nhưng chỉ tính giữa nhân loại với nhau mà thôi... Một khi nhà trọ hoàn toàn giải trừ hạn chế, Vu hiện tại cũng sớm đã quy thiên rồi. Dù sao từ giờ cho tới lúc huyết tự chấm dứt vẫn còn 1 khoảng thời gian ngắn, cho nên, hạn chế vẫn tồn tại như trước. Nhưng theo thời gian trôi đi, hạn chế sẽ từng bước suy yếu! Vòng sinh tử 10m cũng sẽ từng bước kéo lớn lên!


Không biết trôi qua bao lâu, Vu rốt cục cảm ứng được, đã thoát khỏi! Dù sao trong công viên này chướng ngại quá nhiều, quỷ lại bị hạn chế không thể nào cảm ứng vị trí của hộ gia đình, khoảng cách đủ xa liền có thể làm được điều này! Nếu không, bọn người Lý Ẩn không cách nào sống được tới bây giờ.


Thời điểm đặt La Mật Tử xuống đất, mọi người mới phát hiện nàng đã chết từ bao giờ. Dù sao La Mật Tử niên kỷ quá nhỏ, lượng cấm dược tiêm vào quá khả năng chịu đựng của cơ thể, nàng chỉ có thể chống đỡ được đến đây.


Đèn pin vẫn không thể mở được, điện cung cấp cho toàn bộ công viên cũng bị ngắt. Điện thoại lại không cách nào sử dụng, cho nên, mấy thế lực lớn bên ngoài căn bản không biết được tình huống bên trong. Hơn nữa, áp lực bọn hắn tạo ra với cảnh sát cũng không thể kéo dài , tối đa qua 1 giờ nữa mà vẫn không thể giết được Thượng Quan Miên, đến lúc đó tiến vào không phải là cảnh sát mà là quân đội rồi! Dù sao việc này nghi nghờ khả năng rất lớn có dính vào phần tử khủng bố, chính phủ tuyệt đối không thể không coi trọng.


Trong màn đêm, Lý Ẩn lại hộc ra 1 ngụm máu. Nội tạng bị thương rất nặng, nếu như không phải tiêm cấm dược khiến bản thân tê liệt với đau đớn, giờ phút này hắn sẽ đau đến mức chết đi sống lại. Mà tình huống của Roland cũng rất không xong, trong máu hắn nhổ ra có lẫn cả mảnh vụn của nội tạng, rõ ràng nội tạng đã bị nát, loại thương thế này khiến hắn chỉ còn hấp hối. Một chưởng kia của Vu thật lợi hại. Chỉ có thể chất của Hồng Ban Ơn miễn cưỡng chịu đựng được, nhưng rõ ràng nội thương không nhẹ. Nếu chữa trị trễ, bọn hắn chết là tuyết đối không cần nghi nghờ. Mà tình huống Hàn Vị Nhược thì tốt hơn nhiều, dù sao bản thân nàng cũng là sát thủ có bản lĩnh, nhưng lúc này sắc mặt cũng đã trắng như tờ giấy.


Thật sự là châm chọc. Hai hộ gia đình chết đi thế mà không phải do quỷ giết!


Roland đã không thể nào nói chuyện, trong lúc hấp hối, ánh mắt hắn rất không cam lòng. Hắn hy vọng bản thân mình có thể sống sót rời khỏi nhà trọ cỡ nào. Nhưng hiển nhiên, người may mắn đó không phải là hắn.


Hắn mang theo căm hận mãnh liệt, nguyền rủa cái nhà trọ kia. Hắn biết rõ chính mình đã hết thuốc chữa, máu thổ ra ngày càng nhiều, hơn nữa ngăn không được, thực sự hắn không thể nào sống sót được nữa.


Cuối cùng, hắn chết. Mà Lý Ẩn là người vươn tay vuốt mắt cho hắn.


Hồng Ban Ơn thì cảm thấy sợ hãi gần như tuyệt vọng, hắn thật sự không cảm giác bản thân mình có thể sống sót. Huyết tự đến lúc cuối cùng hạn chế sẽ rất yếu, lúc đó quỷ hồn có thể cảm ứng được vị trí của hộ gia đình. Tổng rồi kết cục sẽ như thế nào đây?


Hồng Ban Ơn sanh ra ở Hàn Quốc, trong 1 gia đình bình thường, cha mẹ ở vùng ngoại ô Seoul mở 1 cửa hàng bán súp bò sống qua ngày. Hắn thực sự rất hy vọng thay đối hoàn cảnh khốn khó của gia đình, nên quyết định đến Trung Quốc du học. Nhưng mà thật không ngờ, cuối cùng nhất, lại chính là vạn kiếp bất phục. Hắn hiện tại cực kỳ thương nhớ cha mẹ ở Hàn Quốc, nếu cha mẹ biết tình huống hiện tại của hắn như thế này, sẽ đau khổ cỡ nào đây.


"Vu tiền bối..." Lý Ẩn lúc này, dường như đã hạ quyết tâm, nói: "Ta có một vấn đề muốn hỏi. Ngươi có biện pháp để dịch dung cho người khác không?"


Vu tuy không rõ vấn đề này có ý gì nhưng cũng rất nhanh trả lời: "Có thể. Chỉ cần đem khí thông qua kinh mạch, đem khối cơ trên mặt đối phương cải tạo lại, ngũ quan sẽ triệt để cải biến."


"Có thể tạo nên gương mặt của 1 người nhất định không?"


"Có thể. Chỉ cần ta đã gặp người đó."


"Vậy sao?" Lý Ẩn nói đến đây liền lập tức nói ra suy luận của mình: "Như vậy, có thể tìm 1 nữ nhân chiều cao và thân hình không sai biệt lắm với Thượng Quan Miên, đem gương mặt của nàng ta biến thành bộ dạng của Thượng Quan Miên..."


Trên thực tế, biện pháp này lúc trước đã có người cân nhắc qua. Tuy không cho phép hộ gia đình dịch dung, nhưng nếu để cho người khác dịch dung thành Thượng Quan Miên hấp dẫn lực chú ý của sát thủ thì sao, Bất quá, cân nhắc tới mục tiêu cuối cùng vẫn là toàn thể tánh mạng hộ gia đình cho nên đành gác nó sang 1 bên.


Nhưng bây giờ lại bất đồng. Nhà trọ sở dĩ để các hộ gia đình không được phép rời khỏi nhau quá 10m, mục đích chính là để hộ gia đình lúc nào cũng phải bên người Thượng Quan Miên, vì thế dưới tình huống đó, cho dù Thượng Quan Miên chết rồi, hộ gia đình cũng sẽ bị liên lụy. Nhưng mặt khác, nếu để cho 1 người giả trang thành Thượng Quan Miên đi...


Lúc này, thân thể Mộng Khả Vân co rụt lại, lập tức lui về sau vài bước! Tính tới điều kiện, không phải nàng là người tối trùng khớp nhất sao? Giống nhau đều là người Châu Á, thân cao, dáng người, tuổi tác không sai biệt lắm! Hơn nữa Vu cũng không phải người bình thường, cũng không quá kiêng kị tộc tổ Mộng gia. Hơn nữa tộc tổ Mộng gia cho dù biết mình chết cũng không thể không chết không ngớt với Vu. Dù sao, làm như vậy phải trả 1 cái giá rất lớn, một người còn có gia tộc phải chèo chống, một người khác độc lai độc vãng, người đi chân trần tất nhiên không ngán thằng đi giày!


Nhưng mà Vu lại nói: "Có, có người ăn khớp với điều khiện này."


"Ai?" Mọi người lập tức mong đợi.


"Là 1 sát thủ khác của hội Correns , tuối tác không khác biệt lắm với Thượng Quan Miên , hơn nữa cũng là người châu Á. Ta lúc ấy nhìn thấy nàng nhưng không có giết, mà điểm huyệt đạo của nàng, để nàng tự sinh tự diệt!"


"Nàng ấy hiện tại ở nơi nào?" Lý Ẩn khẩn trương hỏi.


Vu ngẩng đầu, nhìn xem bốn phía u ám, thị giác của hắn đã hoàn toàn thích ứng với bóng tối, cho nên không lâu sau liền nói: "Ngay gần nơi này, không tính quá xa! Tốc độ bây giờ đi qua, đại khái cần năm phút đồng hồ."


Lúc này, mọi người đã bắt đầu cảm thấy phấn chấn!


Dù sao, cuối cùng vẫn là có đường sống! Hơn nữa cái sinh lộ này là do Lý Ẩn đưa ra! Lý Ẩn là người phương nào? Là lầu trưởng xưa kia của nhà trọ, cũng là người từng trải được xưng là đệ nhất trí giả! Hắn suy đoán sinh lộ cho đến nay, chỉ 1 phần nhỏ mới không chính xác!


Hồng Ban Ơn lúc này hai mắt lại lần nữa cháy lên một tia hào quang. Vốn thời điểm nhận được huyết tự, nhìn thấy Lý Ẩn là người đồng hành với mình, hắn cảm thấy tương đối phấn chấn! Dù sao Lý Ẩn có thể sống đến bây giờ tuyệt không phải người bình thường! Hắn trước mắt chính là người sống lâu nhất trong cái nhà trọ này!


Mà Hàn Vị Nhược lại càng kích động không thôi: "Thật sự, thật sự có hi vọng? Thật có thể cứu Tự Do? Vị tiên sinh này, rất cảm tạ ngươi... Cảm tạ ngươi..."


Hàn Vị Nhược lúc này kích động không thể dùng ngôn ngữ hình dung, nàng thấy được hi vọng! Con gái có hi vọng được cứu vớt!


Mấy thân ảnh bọn hắn lại tiếp tục tiến lên, dựa theo Vu chỉ dẫn, từng bước tiến về nơi đó!


Một phút đồng hồ... Hai phút... Ba phút...


Giờ phút này mỗi người đều cảm giác 1 ngày dài như 1 năm. Vì để cho quỷ hồn nghĩ rằng bọn hắn đã đi xa, Lý ẩn đề nghị Vu không phóng ra chân khí nữa. Lúc này trong nội tâm Vu cũng sinh ra sợ hãi, cũng không so đo với con kiến nhỏ Lý Ẩn, tiếp thu lời đề nghị của hắn.


Nhưng phải trả 1 cái giá cao, là không biết được vị trí của quỷ hồn!


Bất quá, trước mắt không tiếc bất cứ giá nào, làm tất cả để tranh thủ 1 đường sinh cơ!


Nhanh! Nhanh! Nhanh!


"Ở phía trước!"


Bọn người Lý Ẩn lộ ra vẻ mặt vui mừng, mà gương mặt của Thượng Quan Miên vẫn như cũ tâm tình bất định.


Trước mắt, là 1 tòa thành không lớn lắm.


Nói thật ra, trong công viên 1 bóng người cũng không có nhìn sao cũng thấy quỉ dị. Dù là buổi tối nhưng trong công viên vẫn còn rất đông du khách, sơ tán mọi người nhanh chóng như vậy chỉ sợ có bàn tay của nhà trọ.


Ở gần tòa thành có 1 nữ nhân nằm đó không nhúc nhích. Vu một bước xa xông tới, bắt lấy gương mặt nàng ta. Vào lúc này, mây đen tản ra, 1 tia nguyệt quang chiếu xuống bóng đêm bên dưới, làm cảnh vật phủ thêm chút ánh sáng!


Nữ nhân kia lộ ra 1 gương mặt có tướng mạo bình thường, là nữ tử châu á đại khái tầm 20 tuổi. Vu một phát bắt được khuôn mặt của nàng, lập tức đem chân khí truyền vào bắt đầu cải tạo lại gương mặt. Loại chỉnh dung này cũng cần thời gian tương đối, dù sao Vu lợi hại, thế nhưng chuyện này không phải võ công càng cao thì càng nhanh.


Hắn nhìn vào gương mặt Thượng Quan Miên, bắt đầu hành động chỉnh dung. Trước là cái trán , rồi tới con mắt...


Mỗi người đều có chút lo lắng, hai chân không ngừng giẫm trên mặt đất. Nhưng đúng lúc này, điện thoại trên người Mộng Khả Vân lại gieo lên, nàng lập tức nhận điện thoại: "Tam tiểu thư, tiểu thư đang ở nơi nào?"


"Ta ở..." Mộng khả vân phân nhìn khắp 4 hướng, nói: "Ở tòa thành gần tòa thành Mộng ảo."


"Tòa thành Mộng ảo sao? Chúng tôi cách nơi đó khá gần, Tam tiểu thư, chúng tôi lập tức chạy qua! Thật xin lỗi, tới muộn 1 chút, tộc tổ đã phân phó, vô luận như thế nào nhất định phải bảo vệ người chu toàn, Tam tiểu thư không bị thương chứ?"


"Ân, không có, các ngươi nhanh tới đây đi!"


Người gọi điện thoại là sát thủ tinh anh của Mộng gia phái tới, sau khi cúp điện thoại hắn quay đầu nói với 3 gã thủ hạ: "Nhanh! Nhiệm vụ lần này tộc tổ tương đối coi trọng, tuyệt đối không thể xảy ra sai lầm. Tam tiểu thư bây giờ đang ở gần tòa thành Mộng ảo, chúng ta nhanh..."


Nhưng mà, lời ấy chỉ nói được 1 nửa rồi không thể nói được nữa. Tên sát thủ này mở trừng 2 mắt thật lớn nhìn về phía trước, tiếp theo, hắn liền vĩnh biệt thế giới này.


Một chớp mắt sắp chết, hắn thực sự thấy hối hận khi thốt lên địa điểm " tòa thành Mộng ảo " này!


Mà hết thảy, Mộng Khả Vân không hề hay biết!


"Nhanh! Còn chưa được sao?" Mộng Khả Vân lo lắng nói với Vu: "Tiền bối, phiền toái nhanh lên một chút a!"


Lúc này, gương mặt hơn phân nửa đã hoàn thành xong. Vu mồ hôi nhễ nhại, hắn cũng muốn nhanh chóng nhưng việc này không thể qua loa, cho dù là khoảng cách giữa 2 con mắt cũng không được lệch, nếu không, chính là việc sắp thành lại hỏng!


Thời gian, từng chút từng chút trôi qua.


Đúng vào lúc này, tay Vu đột nhiên run lên! Gương mặt cuối cùng cũng cải tọa hoàn thành, nhưng đồng thời hắn cũng cảm giác được 1 loại áp lực khủng bố tràn tới!


"Nhanh!" Hắn lập tức nói với Thượng Quan Miên: "Cởi y phục của ngươi mặc lên người nàng đi!"


Thượng Quan Miên gật đầu, lập tức cởi y phục trên người ( tất nhiên vẫn còn đồ lót), tiếp theo đưa cho Vu. Vu sau khi cải tạo xong gương mặt, liền nhanh chóng thay quần áo!


Tất cả mọi người khẩn trương đến cực điểm, căn bản không ai có tâm tình ngắm cảnh xuân lồ lộ. Nữ tử bị điểm huyệt một câu cũng không nói nên lời. Mà tay Vu càng ngày càng run lợi hại, hắn thầm cầu nguyện trong nội tâm, chỉ mong do thần kinh của hắn mà thôi.


Nhưng Lý Ẩn cũng có cảm giác giống với Vu.


"Nhanh... Lại nhanh hơn một chút!"


Rốt cục, thay quần áo hoàn tất! Nhưng cũng vào lúc đó, 2 mắt Vu hiện lên vẻ kinh hãi tột độ!


"Đến... Đến rồi! Đang hướng tới nơi này!"


Tất cả mọi người hoảng sợ thất sắc, lập tức giơ chân chuẩn bị đào tẩu! Lúc này Thượng Quan Miên bỗng nhiên nói: "Chờ một chút! Còn 1 việc nữa mới hoàn thành!"


Sau đó nàng lấy ra 1 con dao găm, nhanh chóng cắt đứt yết hầu nữ tử kia! Nữ tử ngã xuống, Thượng Quan Miên liền đem dao găm nhét vào trong tay phải của nàng ấy, như vậy, ngụy tạo thành tràng cảnh Thượng Quan Miên rút dao tự vận.


Lý Ẩn nhìn nữ tử cũng không hề cảm thấy thương cảm. Loại sát thủ này tuyệt đối là giết người như ngóe, hắn không phải thánh mẫu, không có khả năng băn khoăn vì 1 sát thủ mà buông tha cho cơ hội sống.


Tiếp theo, mọi người lại chuẩn bị trốn đi, nhưng Vu dường như cảm thấy điều gì đó, rít nhẹ: "Tiến vào tòa thành, trốn không còn kịp rồi!"


Vài đạo thân ảnh lập tức nhảy vào bên trong tòa thành đen tối.


Phía bên trong tòa thành, mỗi người đều sợ hãi chờ đợi kết quả, thi thể giả tạo kia có thể đánh lừa được quỷ hồn không? Có thể hay không?


Không người nào dám thò đầu ra nhìn một cái, mỗi người đều ngừng thở, không dám có chút gió thổi cỏ lay. Mà người tối khẩn trương nhất lại là Hàn Vị Nhược. Đối với nàng mà nói, con gái chính là toàn bộ của nàng, nàng cùng những hộ gia đình khác đồng dạng, trong đầu chỉ có 1 câu.


Có thể lừa được không?


Có thể lừa được không?


Thời gian nặng nề trôi qua, rốt cục, bọn hắn nghe được ở bên ngoài tòa thành, thanh âm quần áo ma sát với mặt đất vang lên...


0 nhận xét:

Post a Comment