1/17/2016

Posted by Unknown |
Chương 3: Lạc gia bốn chị em



Đối với tuyệt đại đa số người mà nói, tiến vào nhà trọ là chuyện tình tuyệt vọng cỡ nào. Nhưng trong nhà trọ có 3 người lại trái ngược hoàn toàn. Đối với nhà trọ không hề có chút căm hận nào, mà còn mang theo 1 loại tâm tính mang ơn.


Rất khó tin tưởng lại có người như vậy tồn tại, nhưng đích thực là có.


Đó chính là Lạc Chính Thần, Lạc Chính Phong cùng Lạc Chính Thủy ba tỷ muội. Tỷ muội ba người tiến vào nhà trọ này vào 1 ngày cuối tháng 7.




 Nhà trẻ Ánh Rạng Đông. Lạc Chính Thủy nhìn lũ trẻ đang chơi đu dây, sau đó cúi xuống nói với con gái Lạc Tiêu Diệp: "Tiểu Diệp nghe lời ah, nhất định phải nghe lời dì..., mụ mụ gần đây không thể lúc nào cũng ở nhà làm bạn với con."


"Mụ mụ..." gương mặt ục ịch của Tiêu Diệp phụng phịu, làm người ta nhìn vào không thể thấy ghét bỏ, "Mụ mụ không thể chơi với con sao? Con thích nghe mụ mụ đọc sách trước khi đi ngủ."


"Để dì đọc cho con nghe a. Tiểu Diệp, thời gian mụ mụ không ở nhà phải ngoan ngoãn, nghe lời cô giáo..., hảo hảo vui chơi với các bạn. Như vậy, lúc mụ mụ trở về sẽ rất vui vẻ."


Tiêu Diệp rốt cục nở một nụ cười, nói: "Ân, đã biết!"


Thời điểm Tiêu Diệp chạy tới chơi cùng những đứa trẻ kia, hai tay của Chính Thủy vẫn còn lưu lại hơi ấm của con bé.


"Tiểu Diệp... Ít nhất, Tiểu Diệp con có thể sống sót... Còn có Nhị tỷ..."


Lạc Chính Thủy nhớ rõ, chỉ vài ngày trước nàng còn không thể nghĩ tới hy vọng xa xôi như vậy.


Bỗng nhiên nàng cong người ôm kín ngực, lông mày nhíu lại thật chặt. Nơi trái tim bùng lên 1 cảm giác nóng cháy đau đớn! Cảm giác giống như đang chịu cực hình làm nàng nhớ tới lời nói của những hộ gia đình trong nhà trọ.


"Lần huyết tự thứ nhất của ta tới nhanh như vậy sao?"


Vài ngày trước.


Là 1 ngày cuối cùng của tháng 7.


Tại 1 dinh thự có vẻ cũ kỹ, đó là 1 ngày chú định trong vận mệnh 4 con người.


Đạp trên mặt đất đầy cát sỏi, Lạc Chính Thủy nhìn căn nhà tây dương mang phong cách Gothic trước mặt, nơi này là 1 khu thuộc về phía nam thành phố K.


Nơi đây chính là tộc tổ của Lạc gia.


Bốn nữ tử đứng bên ngoài căn nhà, gương mặt các nàng đều tương tự nhau.


Các nàng là tứ bào thai.


Mà người đứng trước có mái tóc ngắn, mặc 1 thân sườn xám đỏ.


Nàng là đại tỷ trong 4 chị em Lạc Gia, Lạc Chính Thần. Nàng nhìn về phía    tòa nhà kiến trúc tây dương kia mang theo thần sắc kiên nghị, không, nói kiên nghị không bằng nói...


Là một loại bi tráng của tử sĩ trước khi chết.


"Tiểu muội, " lúc này Lạc Chính Thần quay người nói với Lạc Chính Thủy người nhỏ tuổi nhất: "Ngươi phải biết, hôm nay, chúng ta..."


"Đúng vậy!" tam tỷ Lạc Chính Phong mặc 1 bộ âu phục trắng đầu buộc tóc đuôi ngựa nói: "Ngươi hãy trông Tiểu Diệp đi..."


"Đừng nói nữa, đại tỷ, Tam tỷ." Lạc Chính Thủy đến ngày hôm nay cũng không quên được cảm xúc hôm đó, " Tiểu Diệp ta đã giao cho người đáng tin cây trông giữ. Đánh cuộc một keo đi, không phải chúng ta đều chờ đến ngày hôm nay sao? Thân là người của Lạc gia..."


Nói là nói như thế, nhưng Chính Thủy cũng biết bản thân chỉ là cố gắng chống đỡ mà thôi. Nên nói, bởi vì có đại tỷ, Nhị tỷ cùng Tam tỷ nàng mới miễn cưỡng chống đỡ được đến giờ.


Lúc này, sắc trời đã hoàn toàn u tối.


Trong 4 người, ngược lại người tỉnh táo nhất là nhị tỷ Lạc Chính Tâm.


Là chuyến đi tới cái chết, cho nên mỗi người đều trang điểm thật xinh đẹp. mặc những bộ đồ mà mình yêu thích, ví dụ như đại tỷ thích mặc sườn xám, nhị tỷ thích mặc âu phục. Nhưng Chính Tâm cái gì cũng không có làm.


"Chính Thủy " Nhị tỷ đột nhiên quay đầu lại, nói với muội muội nhỏ nhất: "Nếu như có thể sống sót, nếu như có thể sống sót mà nói..., ngươi có nguyện vọng  gì?"


Nguyện vọng sao?


Đối (với) Chính Thủy mà nói, nguyện vọng là thứ xa vời khó với tới. Đã từng hướng thần linh cầu nguyện vô số lần, nhưng lần nào cũng không được đáp ứng, Chính Thủy biết rõ, thần sẽ không thực hiện lời nguyện cầu của nàng đâu.


Thân là nữ nhi sinh ra trong Lạc gia, đều phải đối mặt với số mệnh này.


Bốn người tiến vào bên trong tòa công trình kiến trúc tây dương kia.


Tòa kiến trúc này là Tổ phòng Lạc gia. Mặc dù nói là Tổ phòng, nhưng lại chứa đầy số mệnh bi kịch của nữ nhân Lạc gia. Là đêm định mệnh mà mỗi người đều phải đối mặt.


Thời điểm mẫu thân nghe nói mình sinh được 4 nữ nhi, đầu óc cơ hồ muốn hỏng mất. Mẫu thân đã hy vọng có thể sinh ra nhi tử biết bao nhiêu, nhưng vẫn là không tránh khỏi số mệnh. Nếu là con gái mà nói, chỉ có thể lựa chọn đối mặt. Huyết mạch Lạc gia có lưu truyền lại 1 cái nguyền rủa, từ xưa đến nay, phàm là nữ tử đều không ai thoát khỏi số mệnh này.


Mẫu thân cũng giống vậy.


Cho nên, thời điểm Chính Thủy sinh ra Tiêu Diệp, nàng hoàn toàn có thể hiểu được tâm tình của mẫu thân. Nhưng cho dù vậy, nàng vẫn quyết định nuôi dưỡng đứa bé này. Mặc dù biết rõ tương lai của nó cũng sẽ nối tiếp bước chân của mẫu thân.


Trong tòa nhà, không hề có bất kỳ đồ vật nào. Sàn nhà được lát bằng những viên gạch trắng đen đan xen, cầu thang đã mất đi lan can. Trên vách tường, tràn ngập những câu chửi bới cùng những bức họa không rõ nội dung.


Vô số những điều khủng bố ở Lạc gia đều xảy ra ở đây. Phàm là nữ tử, nhất định phải gánh chịu số mệnh bị nguyền rủa.


Lại càng không nói tới tứ bào thai.


"Chính Thủy, em còn có cơ hội." Bỗng nhiên đại tỷ Chính Thần quay đầu lại nói: "Em vẫn còn cơ hội rời đi. Nhưng nếu như em không đi mà nói..."


"Em sẽ cùng mọi người tiến thối " Chính Thủy không do dự, "Cho dù chết cũng sẽ làm bạn với các tỷ."


Tuyệt vọng, tâm đã chết lặng.


Chính Thủy nhớ rõ, nhị tỷ Chính Tâm chưa từng bao giờ khóc. Mặc dù thông qua lịch sử gia tộc biết được nhiều chuyện khủng bố như vậy cũng chưa từng rơi nước mắt.


Đạp lên bậc thang.


Trên bậc thang, vô số nơi đều thấm đẫm máu đỏ. Trên cầu thang có 1 cánh cửa sổ, thỉnh thoảng từng trận gió thổi tới làm tấm màn bay phất phơ.


Tam tỷ Chính Phong hai tay ôm lấy vai, thân thể không ngừng phát lạnh.


Trong ấn tượng của Chính Thủy, tam tỷ là người có tình cảm phong phú nhất. Nàng sùng bái nhất chính là 1 trong ba tỷ muội rất nổi tiếng trong lịch sử văn học, nhưng người tỷ thích nhất lại không phải là Charlotte, mà là Emily. Emily cùng Charlotte không giống nhau, tác phẩm gào thét Sơn Trang là tác phẩm duy nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của bà, nhưng phải trải qua 1 thời gian mới được người đời công nhận, cùng Jane Eyre sau khi xuất bản được mọi người nhanh chóng đón đọc khác hoàn toàn. Cuộc sống của Emily tuy  ngắn ngủi, nhưng tác phẩm   gào thét Sơn Trang này là 1 điển tác. Trong truyện, yêu ghét cực đoạn của con người làm cho Chính Phong say đắm. Cho nên, nàng chỉ muốn trong cuộc sống ngắn ngủi của mình, tìm được 1 tia sáng.


Nhưng, hôm nay, ngày cuối cùng đã tới trước mắt.


Nguyền rủa huyết mạch tuổi 24 đã triệt để phát động. Vô luận như thế nào, đều không thể ngăn cản.


"Cót kẹtzz —— "


Một thanh âm vang lên làm đại tỷ đi phía trước dừng bước. Cùng lúc đó, trong tay nàng lập tức lấy ra mt con dao găm! Trên dao găm đã sớm thoa đầy máu tươi. Cái này là làm theo hướng dẫn của 1 vị đạo sĩ, nhưng không có ai trông cậy vào nó có thể phát huy tác dụng. Nhưng phàm là có một đường sinh cơ, đều muốn vật lộn đọ sức.


Chính Phong cũng lấy ra 1 tấm phù chú, trên phù chú là những hình vẽ loằng ngoằng không ai hiểu được, mà Chính Thủy cũng cầm trên tay 1 chuỗi hạt châu bắt đầu niệm kinh.


Mà so ra, thì Chính Tâm cái gì cũng không làm. Trong 4 người nàng là người hờ hững nhất.


Đi tới lầu hai, đại tỷ trong tay cầm dao găm còn cầm thêm  cây thánh giá. Nàng định thử dùng phương pháp đông tây kết hợp. Không chỉ như thế, trước đó còn uống "Thánh Thủy" đạo sĩ ban cho. Đương nhiên, những thứ này chỉ là vì tuyệt vọng mới lựa chọn sử dụng, những người đã lâm vào tuyệt cảnh thì biện pháp nào cũng muốn thử, dù cho biết nó chưa chắc đã có hiệu quả. Nhiều năm qua, bốn chị em đã đi khắp các nơi ở trung quốc, sưu tập rất nhiều những phương thức khác nhau, trải qua sự chuẩn bị tỉ mỉ để chờ đợi ngày hôm nay.


Đương nhiên, ai cũng rất rõ ràng khả năng có hiệu quả rất thấp. Lạc gia nhiều thế hệ như vậy, những biện pháp có thể nghĩ khẳng định đã sử dụng hết rồi, lúc trước tiên tổ còn từng đi qua tây dương để tìm cách giải quyết nhưng vẫn vô dụng.


Đúng vào lúc này, "Cót kẹtzz ——" "Cót kẹtzz ——" thanh âm như trước lại truyền tới. Chính Thủy chỉ cảm thấy da đầu run lên, mà lúc này, màn đáng sợ nhất 4 chị em không mong muốn đối mặt cũng tới.


Chính Phong nhanh chóng đem tất cả phù chú dán hết lên những nơi hẻo lánh trong nhà, mà Chính Thủy cũng đi khắp nơi tụng kinh niệm phật, muốn siêu độ vong hồn.


Cuối cùng, Chính Thần đem người bù nhìn đóng lên vách tường, lau mồ hôi đã tuôn đầy trên trán.


"Đi thôi... Đi mau!"


Bốn chị em dưới tình huống tiếng "Cót kẹtzz" càng ngày càng lớn rốt cục chạy ra ngoài. Vô số phù chú, cùng hạt phật châu của Chính Thủy, dao găm nhiễm máu tươi phát ra sát khí, lại còn thêm thập tự giá đặt ở cầu thang. Không chỉ như thế, còn có rất nhiều thủ đoạn muốn đem ra kể hết cũng khó mà liệt kê.


Những biện pháp này có bao nhiêu hiệu quả, chính các nàng cũng không biết.


Sai khi rời khỏi kiến trúc tây dương, Chính Tâm có ý định trở về, yên tĩnh chờ đợi kết cục cuối cùng.


Hiện tại nghĩ lại, lựa chọn lúc đó của Chính Tâm mới chính xác đấy.


Ba người khác thì dốc sức liều mạng chạy không có mục đích.


Sau đó, giống như là thiên ý, 3 người các nàng chạy tới khu cư xá phía trước nhà trọ.


Có thể thành công sao?


Nội tâm mỗi người đều tự hỏi vấn đề này.


Đại khái tại thời điểm 14 tuổi, phụ thân mới nói cho các nàng chân tướng cái chết của mẫu thân. Mẫu thân chết thực sự không phải ngoài ý muốn, mà nàng bị giết chết đó.


Giết chết nàng chính là Lệ Quỷ luôn một mực nguyền rủa nữ nhi Lạc gia.


Ước chừng mấy thế kỷ trước, tiên tổ Lạc gia vốn là người chuyên buôn bán quan tài. Căn cứ vào lời kể của tiên tổ, tiên tổ đã từng gặp qua 1 nữ quái nhân, tới muốn đặt quan tài. Vốn cho răng nữ nhân này tới đặt cho người trong nhà nên không có suy nghĩ nhiều.


Căn cứ vào yêu cầu của khách, 1 tuần sau làm xong quan tài liền đưa tới Phương Phủ, đối phương vậy mà bảo với bọn hắn, nữ nhân yêu cầu làm quan tài kia đã chết 1 tháng trước rồi!


Tiên tổ liền cảm thấy sợ hãi rụng rời chân tay, liền cho người đốt cái quan tài kia đi. Nhưng, từ đó nguyền rủa của Lạc gia mới chính thức bắt đầu.


Thời điểm quan tài bị đốt mất 1 nửa mọi người mới phát hiện ra 1 chuyện kinh khủng! trong cỗ quan tài kia thế mà xuất hiện 1 thi thể nữ nhân, thi thể kia đã bị ngọn nửa thiêu đốt gần như không còn!


Tiên tổ sau đó sợ tới mực bệnh nặng. Nhưng mà hết thảy mới chỉ là bắt đầu. Con gái của tiên tổ 24 tuổi thế mà chết! Hơn nữa tướng chết cực kỳ thê thảm, rõ ràng là bị mưu sát.


Tiên tổ rất thống khổ, đưa con gái đi hạ táng, ngày đó, đội ngũ quàn linh cữu không cẩn thận làm quan tài té rớt trên mặt đất! Khi đó, tiên tổ rõ ràng nhìn thấy, qua kẽ hở có tới 2 cỗ thi thể bên trong! Một là của con gái ông, 1 là thi thể 1 nữ nhân bị đốt cháy nát nhừ!


Nhưng thời điểm bật nắp quan tài ra lại chỉ thấy thi thể con gái tiên tổ mà thôi.


Không người nào có thể lý giải được nguyên nhân, tóm lại từ đó về sau, Lạc gia cứ mỗi một thời, cô gái nào 24 tuổi, vào ngày 31 tháng 7- thời điểm đốt cháy cỗ quan tài kia- sẽ tử vong. Lạc gia nhiều đời truyền thừa. Phàm là nữ hài đều gặp phải mệnh này, không một ai may mắn thoát khỏi!


Cho nên, cái nguyền rủa này vẫn như trước truyền lại cho tới ngày hôm nay. Đương nhiên, bây giờ do chế độ hỏa táng thịnh hành, cho nên không có khả năng nghiệm chứng lời nguyền kia là thật hay giả. Nhưng con gái Lạc gia sống không quá 24 tuổi là sự thật giành giành.


Thanh âm  "Cót kẹtzz ——" "Cót kẹtzz ——"kia, chính là tiếng nữ quỷ chuyển động bên trong quan tài phát ra!


Phụ thân trước kia đã nhiều lần nói với các nàng sự thật khủng bố đó!


"Không muốn chết... Không muốn chết ah!"


Mặc dù biết bản thân không thể vượt qua nổi ngày tận cùng đó, nhưng trước khi chết phụ thân vẫn muốn các nàng đáp ứng, nhất định phải liều chết chống lại số mệnh, cuối cùng ba tỷ muội phát hiện, các nàng vẫn thực sự vô cùng muốn sống sót.


Lúc trước Chính Thủy mang thai, nàng đã rất hy vọng có thể sinh ra 1 nam hài, ít nhất, sẽ không kéo dài số mệnh tuyệt vọng của mình. Thế nhưng cuối cùng vẫn không được như nguyện. Thời điểm sinh hạ con gái, nàng biết mình vẫn không thể thoát khỏi lời nguyền kia.


Vì cái gì? Vì cái gì phải đem số mệnh này đặt lên con nàng?


Chính Thủy không chỉ 1 lần tự nguyền rủa chính mình. Nhưng vô luận cho sự việc như thế nào, nàng vẫn không thể thay con gánh vác số phận của nó. Cho nên, Tiêu Diệp cũng nhất định sẽ giống với nàng. Nhất định, không thể nào cải biến được hết thảy.


Lúc ấy không biết vì sao lại chạy vào 1 con đường tắt, rồi trước mắt đột ngột xuất hiện 1 căn nhà trọ cao tầng hiện đại.


Những căn cư xá khác đa số đều đã cũ nát, hơn nữa tầng lầu cũng không cao, nhưng mà cái nhà trọ trước mắt này phải cao tới 20 tầng, hơn nữa, vì sao lúc trước lại không nhìn thấy? Phảng phất cứ như nó thình lình xuất hiện vậy!


Không biết như thế nào, bỗng nhiên, chỉ thấy bóng dáng dưới chân rời khỏi thân thể, nhanh chóng phiêu động tới cái nhà trọ kia! Một màn này, làm 3 tỷ muội cực kỳ hoảng sợ!


Chính Thần, Chính Phong và Chính Thủy lập tức đuổi theo bóng dáng, tiến vào nhà trọ! Mà 1 chớp mắt khi tiến vào nhà trọ, nàng cảm giác 1 cánh tay nóng như lửa túm lấy cánh tay phải của mình!


Nàng ngã trên mặt đất, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên sàn nhà lát đá cẩm thạch bỗng nhiên xuất hiện 1 lỗ đen to lớn trống rỗng. Trông lỗ đen ấy sâu không thấy đáy, dường như mọi ánh sáng bên ngoài lọt vào đều bị nó cắn nuốt.


Sau đó, 1 đám hộ gia đình xuất hiện trước mặt 3 tỷ muội bọn họ, hơn nữa còn giải thích cặn kẽ cho họ hiểu, 3 tỷ muội đột nhiên cảm thấy cực kỳ hinh hỷ!


Cái nhà trọ này đã đem lệ quỷ nguyền rủa dòng họ Lạc, kẻ đã cướp đi mẫu thân, thậm chí còn muốn giết chết tỷ muội các nàng tiêu diệt… triệt để biến mất trên thế gian này!


Cùng với tất cả mọi người khác nhau, các nàng tiến vào nhà trọ không hề cảm thấy tuyệt vọng mà ngược lại, cảm thấy rất vui mừng. Bởi vì các nàng lại có hy vọng tiếp tục sống, tuy nhà trọ có quy định 10 lần huyết tự và huyết tự chỉ thị cấp ma vương đang diễn ra. Hơn nữa, so với mọi thứ quan trọng hơn tất cả ......


Tiêu Diệp cùng Nhị tỷ Chính Tâm có thể sống sót.


Cho nên, 3 tỷ muội so với bất luận kẻ nào đều rất cảm kích nhà trọ này.


Nhìn chăm chú Tiêu Diệp cùng những đứa trẻ khác đang vui đùa, cảm giác nóng cháy nơi trái tim Chính Thủy đã biến mất, ánh mắt nàng trở nên kiên định.


Nhất định phải rời khỏi nhà trọ kia! Hoàn thành huyết tự cấp Ma Vương, đoạt được tất cả mảnh vỡ khế ước địa ngục!


Sau đó, nàng quay đầu lại, vội vàng bước đi.


Huyết tự mới đã tuyên bố, mà những hộ gia đình phải tham gia cũng đang dần tụ tập!


0 nhận xét:

Post a Comment