Chương 16: Nàng nhìn
thấy gì?
. Diệp Phượng Sơn.
Một cước đá văng cánh cửa, Thượng Quan Miên bước
vào văn phòng của đoàn phim. Bên trong, lưu trữ những tất cả những thước phim
đã quay cùng tài liệu khác.
Sau lưng Thượng Quan Miên là mấy tên nhân viên
trọng yếu trong đoàn.
"Đem tất cả những cuộn phim ra đây!" Thượng
Quan Miên ra lệnh: "Nhanh!" "Quả nhiên tử lộ của huyết tự giấu
trong phim ảnh." Ngân Dạ quay đầu lại. Nhìn qua cửa sổ quan sát khách sạn
phía đối diện. Thi thể Dương Kha đang nằm đó.
Lúc này gương mặt mỹ miều của Dương Kha còn đâu nữa,
đầu lâu của nàng gần hai phần ba đã biến mất, máu tươi bao trùm toàn thân,
tướng chết cực kỳ thê thảm.
Mà cái này cùng với dự định trong kịch bản, cách tử
vong của nhân vật nàng sắm vai không sai chút nào!
Tình hình quỷ dị bực này mặc cho ai nhìn thấy cũng
có thể lập tức đưa ra kết luận! Chắc chắn có liên quan tới nội dung bộ phim!
Từ đầu cho tới bây giờ, đã quay được chừng nửa nội
dung. Bộ phim này dự tính dài 2 tiếng, tính ra đã quay được 1 tiếng nội dung
cốt truyện.
Vô luận vấn đề là do kịch bản, do diễn viên hay
thậm chí do cả tòa Diệp Phượng Sơn này, nhưng ít nhất cũng biết được, cái chết
đều dựa theo nội dung kịch bản!
Cho dù là cuộn phim chưa chỉnh sửa hay lỗi NG, tất
cả đầu phải xem!
Về phần tìm kiếm Trương Phượng Lâm, đã hoàn toàn
giao cho những nhân viên còn lại.
Dù sao, hộ gia đình đi tìm Trương Phượng Lâm tuyệt
đối là thập tử vô sinh.
Tư liệu " Hội Đầu To " thu thập về Trương
Phượng Lâm không đủ kỹ càng vì thời gian tương đối gấp gáp. Tin tức có thể nói,
quá ít, căn bản không có giá trị đáng nói.
Mà hôm nay, nàng ta đi nơi nào không rõ, không ai
biết, đến tột cùng nàng đang ở đâu.
"Căn cứ vào kịch bản" lúc này Lạc Chính
Thủy nâng cằm lên, bỗng nhiên mở miệng "Nữ quỷ Trương Phượng Lâm sắm vai bị
sát hại ở chân núi, còn bị phân thây tách rời thi thể, cho nên linh hồn 1 mực
vương vấn trên trần gian, u oán không tiêu tan."
Lúc này trên màn hình TV đã bắt đầu xuất hiện hình
ảnh.
Nội dung mở đầu bộ phim chính là 1 nam tử đang kéo
theo 1 bao tải nhuốm máu đi dưới chân núi.
"Người này nam tử chính là hung thủ giết chết nữ
nhân sau này sẽ trở thành nữ quỷ" một bên một nhân viên công tác giải
thích: "Nam diễn viên sắm vai tên là La Chung tiên sinh, phần diễn của hắn
chỉ có 1 chút như vậy, sau khi diễn xong đã rời đi rồi."
Rất hiển nhiên, nếu như La Chung không chết, tự nhiên
sẽ trở thành nhân tuyển sinh lộ thứ nhất trong mắt các hộ gia đình.
Đi thật lâu, cuối cùng nam tử hạ bao tải, ngồi
xuống thở hồng hộc. Sau đó đem bao tải mở ra, lúc này hắn nhe răng ra cười.
Sau khi bao tải cởi ra, liền lộ ra gương mặt đầm
đìa máu tươi của Trương Phượng Lâm! Đôi mắt nàng mở lớn trừng trừng, chính là 1
bộ dạng chết không nhắm mắt!
Nam nhân đem cái bao nhỏ ở trên lưng phóng xuống
đất, từ trong đó lấy ra 1 con dao mổ trâu thật lớn... sau đó lôi thi thể nữ
nhân ra khỏi bao tải.
"Không cho phép rời đi " nam nhân lộ ra biểu
tình biến thái tàn nhẫn "Ta đã nói không cho phép rời đi!" Sau đó,
hắn giơ cao con dao lên, hung hăng chém xuống!
Ngay sau đó, hình ảnh chuyển thành đôi mắt của
Trương Phượng Lâm, trong con ngươi nàng, hình ảnh con dao mổ trâu ngày càng
lớn, cuối cùng xuất hiện 1 tấm màn đen. Đại khái trôi qua 2 giây, 1 hàng chữ bằng
máu hiện lên: " Hiện Tượng Linh Dị Thứ Tư " .
Mà trong đó chữ “Tư” được thiết kế như máu đổ
xuống, lại càng thêm vặn vẹo.
Cùng lúc đó, Tống Lâm trong lúc mất điện chạy trốn
bây giờ cũng đang hoảng sợ vạn phần. Nàng không biết bản thân đã chạy bao lâu,
thỉnh thoảng vẫn quay đầu lại nhìn, trong lòng cảm thấy không yên.
Chớp mắt lúc nàng chạy đi, nàng nghe thấy Dương Kha
phát ra 1 tiếng hét sầu thảm.
Bây giờ nhớ lại vẫn làm cho trái tim nàng nhảy lên
từng đợt.
Lúc này ở sâu bên trong rừng cây, nàng không ngừng
lau mồ hôi thấm ra trên trán, suy tư kế tiếp nên làm gì đây. Điện thoại thủy
chung không gọi được, không thể liên hệ với những người khác, cũng không cách
nào xuống núi.
Nàng lập tức nghĩ đến, trước tiên nên tìm 1 cái gì
đó làm vũ khí.
Tống Lâm lúc trước đã từng diễn qua vài bộ phim
đánh nhau, nhiều ít cũng có chút võ thuật trụ cột, nhưng nàng nghĩ, đối phương trên
tay cầm súng, còn mặt đất xung quanh nơi này, ngay cả 1 tảng đá cũng không thấy,
làm nàng không khỏi lo lắng.
Nhưng hiện tại, sốt ruột cũng không thể dùng được.
Tống Lâm rất rõ ràng, đầu óc nhất định phải giữ tỉnh táo! Tỉnh táo!
Đương nhiên, nàng không biết tiền căn hậu quả, cũng
không suy đoán được hết thảy mọi chuyện đang phát sinh. Nàng thậm chí còn không
biết, Thượng Quan Miên đến cùng có phải là Diệp Nhữ Lan hay không.
Nàng trước hết cân nhắc nên đi tìm vài người, sau
đó nghĩ cách đối phó với tên tội phạm giết người kia. Vô luận như thế nào trên
tay đối phương có súng, điểm này thực quá đáng sợ.
Hiện tại, rõ ràng mới chỉ 1 giờ chiều, nhưng bầu
trời lại tờ mờ như lúc tảng sáng. Vì vậy Tống Lâm đi lại tương đối khó khăn.
Rốt cục nên tới nơi nào đây? Bất quá cho dù tập hợp
được tất cả mọi người, nhưng thực lực của nữ nhân kia, lại...
Tống Lâm đột nhiên nghĩ tới một việc. Diệp Nhữ Lan trong
lúc quay phim tựa hồ có chút không thích hợp. Nàng thủy chung cho rằng, Thượng
Quan Miên chính là Diệp Nhữ Lan. Tuy thanh âm thay đổi, nhưng điều này không
phải không thể làm được.
Chẳng lẽ, nữ nhân này đang mưu đồ cái gì?
Nàng nhớ lại, đủ loại biểu hiện thất thường của Diệp
Nhữ Lan, nhất là cảnh phim quay bên đống lửa. Cái lúc mấy xiên thịt rơi vào
đống lửa, biểu lộ sợ hãi của nàng ta quá mức thái quá. Không chỉ như vậy, cho tới
nay biểu hiện của nàng ta giống như đang sợ 1 cái gì đó.
Hơn nữa đối tượng mà nàng sợ hãi, dường như chính
là Trương Phượng Lâm!
Nàng càng ngày càng tin tưởng vững chắc, Trương
Phượng Lâm chính là mấu chốt giải quyết vấn đề! Cái nữ nhân diễn vai nữ quỷ kia
đến tột cùng có ý nghĩa như thế nào mà phải bắt chúng ta tìm cho ra nàng ta?
Trên người Trương Phượng Lâm rốt cục có bí mật gì?
Đến tột cùng có cái gì...
Chợt nàng dừng bước. Trước mắt, thình lình xuất
hiện căn biệt thự dùng để quay phim!
Tống Lâm tức khắc cảm giác rùng mình. . . không
khỏi lui về sau vài bước!
Căn cứ vào nội dung kịch bản, nữ quỷ Trương Phượng
Lâm sắm vai khi còn sống là tình nhân của 1 kẻ lắm tiền, mà ngôi biệt thự này
chính là tên nam tử kia mua cho nàng.
Nhưng tên đó là 1 người có tâm lý biến thái. Hắn
một lòng chỉ đối đãi với nàng như đồ chơi, thậm chí cuối cùng còn tàn nhẫn sát
hại nàng, đem thi thể nàng phân thây, vứt vào trong ngọn núi này.
Căn biệt thự này cũng bởi vậy mà tràn đầy quỷ khí
um tùm.
Tống Lâm nhìn về phía biệt thự, hai mắt híp lại, tay
nắm thành đấm, bỗng chạy rất nhanh về nơi đó. Bây giờ nàng cảm giác thể lực của
mình tiêu hao vô cùng lợi hại, phải tìm 1 chỗ để nghỉ nghơi mới được.
Diệp Phượng Sơn tuy là 1 tòa núi hoang, nhưng vẫn
có người dựng phòng ốc ở nơi đây. Ngôi biệt thự này cũng là 1 trong số đó, bình
thường chủ nhân cũng ít khi đến ở, nên cho tổ phim thuê tới đây quay phim. Đối
với Tống Lâm mà nói, nơi này căn bản chẳng phải 1 tòa nhà ma. Tự nhiên, cũng sẽ
chẳng có nữ quỷ bên trong.
Chỉ là, thời điểm đóng phim vì diễn vai nhập tâm
nên chịu chút ảnh hưởng. Nhưng cũng chỉ là như thế mà thôi.
Vô luận thế nào Tống Lâm cũng không thể nghĩ tới
chuyện khác được.
Biệt thự vì phải quay phim cho nên bên trong mắc
nối rất nhiều dây điện và thiết bị. Giờ phút này, bên trong chỉ sợ không có 1
ai.
Đẩy cửa ra bước vào biệt thự, Tống Lâm đột nhiên
cảm giác có chút khẩn trương.
Vì NG nhiều lần cho nên Tống Lâm ra vào ngồi biệt
thự rất nhiều lần. Mỗi lần tất nhiên đều diễn có 1 nội dung.
Cũng giống như Diệp Nhữ Lan, là 1 màn diễn trong
giấc mộng. Nhưng trên thực tế nàng diễn ở nhiều nơi và diễn lại nhiều lần. Nàng
không nhớ rõ bản thân đã đi lại trên hành lang này bao nhiêu lần.
Chứng kiến từ trong phòng, đột nhiên xuất hiện nữ
quỷ kinh khủng kia.
Lúc này, thậm chí nàng còn có 1 loại cảm giác ớn
lạnh.
Nàng muốn mở đèn lên, nhưng dường như nơi này cũng
bị cắt điện. Bên trong phòng đen kịt 1 mảnh, đi lại rất khó khăn, thỉnh thoảng
còn đụng vào làm rơi 1 vài thiết bị.
Nàng lúc ấy, dọc theo cầu thang tiến lên tầng 2 của
biệt thự. Không giống như Diệp Nhữ Lan chỉ xuất hiện ở lầu 1. Tống lâm cũng
từng tiến vào gian phòng xuất hiện cảnh nữ quỷ dùng móng ta xé nát bức tranh.
Mà trong ấn tượng của Tống Lâm, gian phòng đó ở
phía trước không xa.
Về sau nàng nhớ khi xem lại cảnh diễn của Diệp Nhữ
Lan, biểu lộ sợ hãi của nàng ta hoàn toàn tự nhiên, không hề có cảm giác như
đang diễn, không khỏi làm Tống Lâm bội phục. Nàng là 1 diễn viên mới nhưng có
kỹ năng biểu diễn rất không tầm thường. Tống Lâm dự cảm nàng có thể dựa vào bộ
phim này nhanh chóng quật khởi.
Nhưng hiện tại nhớ lại mà nói..., nàng bỗng nhiên
cảm giác, biểu hiện đó nói là sợ hãi không bằng nói là... . . .
Một sự kinh ngạc.
Giống như nhìn thấy 1 thứ gì đó vượt qua dự liệu
của nàng. Trình độ kinh ngạc đó thậm chí còn hơn cả sợ hãi.
Tống Lâm dù sao cũng là 1 diễn viên lão làng, đối
với biểu lộ trên gương mặt nắm chắc hơn xa so với người mới. Cho nên nàng có
thể xác định, khi đó, Diệp Nhữ Lan hoặc là diễn rất sâu, hoặc là nhìn thấy 1
thứ gì đó làm nàng cực kỳ ngoài ý muốn. Hoặc nói 1 cách đơn giản, chính là...
nàng nhìn thấy 1 thứ gì đó vốn dĩ không nên xuất hiện.
Làm Tống Lâm ấn tượng như vậy nguyên nhân chủ yếu
là cái biểu lộ đó sau khi hô cut, vẫn tiếp tục lưu lại trên gương mặt Diệp Nhữ
Lan, thật lâu không cách nào tán đi. Lúc ấy, nàng cho rằng do nàng ta diễn quá
sâu.
Bất quá sau đó, Dương Kha cũng có nhắc với nàng,
Diệp Nhữ Lan dường như có cảm giác nào đó, còn tìm mình tâm sự.
Điều này không khỏi làm Tống Lâm bất an.
Kết hợp với 1 loạt tình huống dị thường vừa xảy ra,
Tống Lâm hoàn toàn có lý do tin tưởng, khi đó nhất định nàng ta đã nhìn thấy 1
cái gì đó. Vô luận hôm nay trước mặt mọi người, người kia có phải Diệp Nhữ Lan
hay không, hết thảy chuyện này liên quan rất lớn tới nàng.
Nghĩ tới đây, Tống Lâm không khỏi hướng về gian
phòng kia đi tới. Nàng muốn biết Diệp Nhữ Lan, đến tột cùng đã nhìn thấy thứ gì?
! .
0 nhận xét:
Post a Comment