Cánh
tay La Thập Tam run rẩy.
Hạ cổ
không phải nhất định sẽ thành công. Loại tà thuật này đối với bản thân có nguy
hiểm cực lớn. Hắn cũng không biết vì sao cha mẹ lại dính vào vật này, cũng
không biết nhiều năm qua cha mẹ đã làm gì ở các nơi trong cả nước.
Cha
mẹ đối với La Thập Tam mà nói, hoàn toàn là mê. Bọn họ giống như là Vu sư, ma
nữ, bao phủ quá nhiều sắc màu thần bí, càng làm cho tuổi thơ của hắn lâm vào
một mảnh u tối.
Mà
bây giờ, hắn rốt cục phải động tới loại tà thuật mà hắn luôn căm hận này.
Hắn
nhắm mắt lại, không ngừng mà thông qua sinh khí cảm ứng Tâm Luyến, cũng tranh
thủ thời gian tìm kiếm ý chí khác bên cạnh nàng. Cái ác ý đáng sợ, vậy mà làm
cho cánh tay hắn run lên, thiếu chút nữa đánh rơi cây bút.
Phảng
phất như đấy không phải người mà là yêu ma.
Hạ cổ
phải trả 1 cái giá lớn. Hắn biết, nhưng hiện tại tất yếu phải làm.
Thập Tam
từ trong hộp lấy ra 1 con dao găm sắc nhọn, vẽ trên ngón tay mình 1 cái. . . !
Một
giọt huyết châu chảy ra hỗn hợp cùng với chu sa trám vào ngòi bút.
Máu
tươi thành kính dâng lên. Men theo ngọn nguồn ác ý kia, hắn bắt đầu hạ cổ!
Cùng
lúc đó, trên người Tâm Luyến đã có hơn mười vết dao chém, nàng cảm giác toàn
thân cực kỳ băng lãnh, còn nữ nhân kia ngược lại nở 1 nụ cười tàn nhẫn.
Gương
mặt tuyệt mỹ phụ trợ thêm nụ cười lại càng thêm hung ác.
"Tiếp
theo là số lẻ, hay là số chẵn?" Nữ nhân đặt câu hỏi.
"..."
"Suy
nghĩ kỹ càng, ngươi đã trả lời sai bốn lần rồi. Lúc này đây nếu còn sai, ngươi
lập tức sẽ chết."
"Cầu,
cầu ngươi buông tha ta, chỉ cần ngươi thả ta ra, ta nhất định báo đáp
ngươi" "Mười, chín, tám bảy, sáu, năm, bốn..." Thanh âm đếm
ngược không ngừng vang vọng bên tai, khuôn mặt ma nữ trước mắt cũng bắt đầu mơ
hồ.
"Số chẵn! Số chẵn!"
Rốt cục trước khi chữ "Một" phát ra, Tâm
Luyến đưa ra câu trả lời.
Tay chân nàng đều bị khóa cứng, không có lựa chọn nào
khác. Sinh tử của nàng chỉ có thể tùy vào đối phương định đoạt.
Quăng xúc sắc,
điểm số rất nhanh hiện ra.
Sống hay chết chỉ trông ở 1 chớp mắt này.
Một, bốn.
Số lẻ.
Nữ nhân đem cái đĩa ném trên mặt đất vỡ tan, hai khối
xúc sắc cũng lăn lóc trên sàn nhà... nàng ta giơ con dao lên thật cao.
"Thật có lỗi, lại đoán sai rồi." Nữ nhân mím
môi cười, tiếp theo dùng dao vẽ 1 đường ...
Trên cổ họng Tâm Luyến!
Một dao kia... phi thường sâu, trực tiếp đem yết hầu
hoàn toàn cắt đứt! Máu tươi tức khắc chảy ra, hai mắt Tâm Luyến trợn trừng, há
mồm nói gì đó, nhưng không thể thốt nên lời!
Mà đồng thời lúc nữ nhân kia hạ sát thủ, thân thể nàng
ta sững lại, hai mắt nhanh chóng phủ kín tơ máu, tiếp theo từng mạch máu lớn
nhỏ căng phồng lên rồi nứt vỡ khắp toàn thân, nàng ta đột nhiên ngửa đầu lên,
miệng mở ra thật lớn.
Hình tượng thật giống như Cửu U Lệ Quỷ!
Tiếp theo thân thể nàng ta ngã xuống trên người Tâm
Luyến, máu tươi nhuốm lên bộ áo đỏ. Còn Tâm Luyến chết không nhắm mắt, đã đoạn
khí từ lúc nào.
Hai cỗ thi thể, một ngang một dọc ở chỗ này, hình
thành một cảnh tượng quỷ dị.
Hạ
cổ hoàn thành, La Thập Tam cũng lập tức cảm
giác sinh khí của Tâm Luyến rõ ràng đang lặng lẽ tiêu tán, cơ hồ yếu ớt đến mức
không thể cảm giác được! Rất nhanh, hắn phát hiện, chính mình không còn cảm
nhận được sự sống của Tâm Luyến!
Cái này chỉ có một giải thích, chính là, Tâm Luyến đã
chết!
"Không... Không!"
Hắn không tiếc hạ cổ nguyền rủa, tại sao vẫn không thể
cứu tánh mạng Tâm Luyến? điều này bảo hắn sao có thể tiếp nhận?
"Không, nhất định, nhất định còn có thể cứu được!
Ở đâu, ở nơi nào!"
Hắn muốn cảm giác vị trí của Tâm Luyến, nhưng sinh cơ
đã đoạn tuyệt, cảm giác tự nhiên cũng mất hiệu lực. Huống chi, cho dù hắn có
thể đuổi tới, cũng chỉ mang về được thi thể của Tâm Luyến mà thôi!
Không biết trôi qua bao lâu hắn mới ý thức được, nhất
định phải làm gì đó.
Hắn chỉ có thể hi vọng, cảm ứng với Tâm Luyến đã xảy
ra vấn đề. Dù sao kiến thức về cổ cũng là do cha mẹ lưu lại, nhưng ai có thể
bảo chứng lời của bọn họ nhất định không sai?
Hắn ôm vào hy vọng nhỏ bé này, bấm 110.
Đêm hôm đó, La Thập Tam căn bản không ngủ.
Mà trong tầng hầm ngầm, 2 cỗ thi thể vẫn nằm ngang dọc
như trước. Tơ máu trên người nữ nhân kia dần rút đi, hai mắt huyết hồng cũng
bắt đầu tiêu tán.
Sau đó, biến thành đồng tử đen nhánh.
Một giờ đi qua...
Hai giờ đi qua...
Ba giờ đi qua...
Đột nhiên, một ngón tay nàng cử động, sau đó, cả người
cũng bắt đầu động đậy. Cuối cùng, nàng ta lại 1 lần nữa đứng lên.
Thời điểm La Thập Tam đang ở cục cảnh sát, thì điện
thoại đổ chuông.
Vừa vặn lúc hắn vừa bị tra hỏi xong, cảnh sát đối với vụ
án này phi thường coi trọng, ngay cả mấy vị lãnh đạo trong tỉnh cũng cực kỳ chú
ý, hạ đạt phê chỉ thị quy định ngày phá án, cho nên La Thập Tam bị hỏi gần ba
giờ đồng hồ.
Hắn tiếp cú điện thoại lạ lẫm, lập tức chuyền đến
thanh âm nữ nhân xa lạ!" Uy, Thập Tam... Là Thập Tam sao?"
"Ngươi là ai?" Thập Tam nhíu mày, hắn đối
với thanh âm này không có chút ấn tượng nào.
"Là em, em là Tâm Luyến! Tóm lại, anh tới địa chỉ
này đi, nhưng chuyện này tạm thời đừng nói với ai, kể cả cha mẹ em!" Thập
Tam lúc này cảm giác rất kỳ quái, thanh âm này hoàn toàn không hề giống Tâm Luyến.
Nhưng lúc này hắn không kịp nghĩ nhiều như vậy, lao ra khỏi cục cảnh sát, lái
xe phóng đi như bay.
Địa chỉ Tâm Luyến nhắc tới nằm ở 1 khu khác trong
thành phố, là 1 tòa biệt thự 2 tầng bên cạnh 1 cái hồ nhân tạo.
Vừa xuống xe, hắn liền vội vàng chạy tới cửa, nhưng
lại trông thấy, một nữ nhân hoàn toàn lạ lẫm, dung mạo tuyệt mỹ vô cùng, đứng ở
trước mặt hắn.
"Tiểu thư, ngươi là ai?" Thập Tam nhìn nhìn
phía sau lưng nàng, nhưng chẳng hề nhìn thấy người nào khác.
Lúc này ánh trăng rọi xuống, lập tức hắn nhìn thấy
trên người nữ nhân có vết máu!
"Ngươi..."
Thập Tam ngạc nhiên không thôi, còn đối phương lại mở
miệng: "Em, em chính là Tâm Luyến ah, Thập Tam!" Kim Tâm Luyến chết
rồi.
Nhưng linh hồn của nàng lại ở trong cơ thể nữ nhân
giết chính mình, trùng sinh lại.
Tiến vào phòng khách trong biệt thự, nàng vẫn còn bụm
miệng, mặt sắc tái nhợt, mặt mũi chỉ có nét sợ hãi và kinh hoàng: "Em, em
cảm giác muốn điên rồi. Em chết, bị người ta giết chết rồi, thi thể vẫn còn ở
trong tầng hầm ngầm, thế nhưng lúc này em lại còn sống, ở trong thân thể nữ
nhân đã giết mình! Em nên làm cái gì bây giờ?" Thập Tam trợn mắt há hốc
mồm.
Hắn tuy cảm giác quá hoang đường, thế nhưng thần thái
và cách nói năng của đối phương, thực sự rất giống Tâm Luyến không sai biệt!
Chẳng lẽ, là do tác dụng phụ của cổ?
Hắn đối với cổ hiểu biết rất ít, nhưng nếu thật là như
thế, thì có thể giải thích được hiện tượng lạ lùng này. Tại thời khắc hạ cổ,
hắn muốn gây ra nguyền rủa lên ma nữ giết người biến thái thông qua Tâm Luyến,
như vậy, chỉ sợ làm cho linh hồn của Tâm Luyến đã xảy ra 1 mối liên kết, đoạt
lấy thi thể của ma nữ để trùng sinh!
Nghe Tâm Luyến nói xong chân tướng sự tình, hắn lập
tức hỏi: "Chúng ta lần thứ nhất gặp nhau ở nơi nào, địa điểm nào?"
" Học viện âm nhạc Thánh Hoa! Chính là nơi cha em
dạy học!"
"Chúng ta lần thứ nhất đi xem phim là...?"
"《 Avatar 》!"
"Bí mật ta đã từng nói với ngươi là gì?"
"Là gia tộc của anh biết sử dụng cổ thuật." Chuyện này, tuyệt đối là
tuyệt mật, người bình thường không có khả năng biết! Ngay cả cha mẹ Tâm Luyến căn
bản cũng không biết việc này! Mà Tâm Luyến lại càng không có khả năng nói ra
cho bất kỳ ai!
Hỏi thăm vô số lần, Thập Tam rốt cục tin tưởng người
trước mắt đích thật là Tâm Luyến, mà đây là tác dụng phụ của cổ thuật! Vì lẽ
đó...mới có thể giải thích nguyên nhân vì cái gì hắn không có bị thương tổn khi
hạ cổ, bởi vì tổn thương đã hoàn toàn tác dụng lên người Tâm Luyến.
Mà Tâm Luyến lúc này lại phụ thể lên chính hung thủ vụ
liên hoàn án giết người áo đỏ!
"Dẫn anh...
Đi..." Thập Tam cảm giác rất không được tự nhiên,
nhưng vẫn hỏi lại: "Ở... . . . Ở đâu? Em, thi thể em?" "Ân, em
mang anh đi." Sau đó, Tâm Luyến cùng Thập Tam tiến vào gian phòng rộng lớn
ở dưới tầng hầm. Lúc này, thi thể Tâm Luyến đang ở trên bàn giải phẫu, toàn
thân đều là máu tươi.
Khí tức huyết tinh tràn ngập trong không khí, làm
người ta không khỏi cau chặt lông mày.
Mà nhìn thi thể Tâm Luyến trong bộ quần áo màu đỏ,
Thập tam chỉ cảm thấy đầu óc như bị 1 kích thật mạnh.
Hiện tại Tâm Luyến có thể xem như còn sống sao? Tuy linh
hồn vẫn bảo trụ, nhưng lại bên trong 1 kẻ giết người!
Cổ thuật đã gây ra 1 kết quả mà chính hắn cũng bất ngờ.
Hai người trong phòng khách biệt thự ngồi một đêm,
trao đổi phương pháp kế tiếp xử lý việc này.
Tìm tòi khắp biệt thự, tìm được CMND của ma nữ, tên
nàng ta là——
Y Thanh Thủy, 24 tuổi, mà theo không gian trong phòng
nàng xem xét, có vẻ nàng là 1 bác sĩ ngoại khoa.
Thân là một bác sĩ, tại sao lại làm ra 1 hành vi mất
nhân tính bậc này? Điều này đã trở thành bí mật.
Mà ngày sau, Tâm Luyến cũng chỉ có thể sống sót với tư
cách Y Thanh Thủy. Dù sao, chuyện như thế này nói ra ai nguyện ý tin tưởng. Tâm
Luyến chết rồi, trái lại, lại trở thành hung thủ giết chết chính mình.
"Nghe cho kỹ, Tâm Luyến." Thập Tam đưa ra
quyết định: "Anh sẽ đem thi thể của em đặt ở nơi nào đó để người khác phát
hiện. Sau này em là 1 người đã chết. Mà anh sẽ không tiếc bất cứ giá nào che
giấu hành vi phạm tội của Y Thanh Thủy! Hiểu chưa? Từ nay về sau, em chính là Y
Thanh Thủy!" "Anh, anh nói cái gì? Che dấu? Che giấu như thế nào?"
"Trước mắt không có bất kỳ manh mối nào liên quan tới em, cũng chưa ai
nhìn thấy Y Thanh Thủy có tiếp xúc với 1 nạn nhân nào. Nếu không có manh mối sẽ
không ai tới bắt em. Trước tiên em ở nơi này 1 thời gian ngắn, anh nhất định phải đóng vai 1 nam nhân đau khổ vì mất người yêu, về sau anh sẽ nghĩ biện pháp tạo 1 lý do hợp lý để
gặp em. Sau đó, lại nghĩ biện pháp đem cả căn biệt thự cũng như tầng hầm này
thiêu hủy, như vậy mọi chứng cớ sẽ hoàn toàn bị chôn vùi!" Cái này là kế
hoạch lúc ban đầu của Thập Tam.
Nhưng mà hắn khi đó cũng không biết, điều này mới chỉ
là sự khởi đầu của khủng bố... ! .
0 nhận xét:
Post a Comment