2/05/2017

Posted by Unknown |



Tà dương như máu.


Bóng dáng bị tịch dương chiếu vào kéo dài trên vách tường.

Một cánh cửa kéo cũ kỹ theo từng trận gió nhẹ khẽ rung nhẹ.

Đây là một trạm biến thế đứng lặng mình dưới ánh tịch dương, không hiểu vì sao lại có chút cảm giác thê lương.


Một thiếu nữ đang nằm trước trạm biến thế.

Gió bỗng nhiên thổi lại.


Xa xa, ngẫu nhiên truyền tới từng đợt thanh âm rõ ràng.


“Ta là Zoffy Ultraman !”


“Ta là Seven Ultraman !”


“Ta là đại quái thú Red King !”


Một đám con nít khoảng 9 tuổi mang mặt nạ Ultraman cãi nhau ầm ĩ trên bãi cỏ.


Thiếu nữ bị thanh âm của bọn chúng đánh thức .


Nàng xoa xoa mắt, nhìn vùng cỏ trước mặt cùng với đám nhỏ đang đùa giỡn kia.

Đúng lúc này, 1 đứa nhỏ mang mặt na Seven Ultraman bị đứa nhỏ sắm vai quái thú đẩy ngã xuống đất, sau đó ngồi lên người.

“A.. không phải, quái thú làm sao có thể đánh bại được Ultraman?”


“Hừ, đánh không lại thì đánh không lại, còn tìm cớ ! Ai quy định Ultraman có thể nhất định đánh bại quái thú ?”


Cuối cùng, “Seven Ultraman” kia hét lớn một tiếng:“Ta không thèm chơi với các ngươi nữa!”


Sau đó hắn ném mặt nạ Seven Ultraman xuống đất rồi chạy về phía trạm biến thế.


Thiếu nữ nhìn thấy đứa bé kia lại kinh ngạc không thôi


Bởi vì...... Nàng rõ ràng nhận ra, đây là......


Ba ba !


Ba ba trong hình dáng đứa trẻ 8,9 tuổi!


Đứa nhỏ chạy tới trước trạm biến thế, hừ một tiếng, lập tức từ trong túi quần lấy ra mấy tấm thẻ, toàn bộ đều là thẻ bài Ultraman và quái thú.

“Hừ. Không thèm chơi với các ngươi!” 


Tiếp theo hắn đem mấy tấm thẻ bài kia đặt xuống đất, ngồi xắp xắp xếp xếp.

“Kim Thư Đông chơi bẩn!”


“Lúc nào chơi với hắn cũng vậy, cứ muốn bản thân mình phải thắng, nếu không lại nghỉ chơi.”


“Lần sau không cho hắn chơi chung.”


Sau đó mấy đứa nhỏ mang mặt nạ Ultraman dần chạy đi, không thấy đâu nữa.


Đứa nhỏ ngồi trước 1 đám thẻ bài, sau đó 1 tay cầm thẻ bài hình Ultraman, tay kia cầm thẻ bài hình quái thú, cho chúng “Đối chiến” nhau, còn bản thân trợ giúp lồng tiếng.


“Cứu mạng...... Ta đánh không lại Ultraman......”


“Ta là sứ giả chính nghĩa! Không cho phép ngươi làm điều ác......”


“Phốc xuy !”


Tích Kính rốt cuộc không nhịn được bật cười. Nhìn phụ thân lấy loại hình tượng này xuất hiện trước mặt mình, đổi lại là ai cũng cảm thấy buồn cười.  

Lúc này, đứa nhỏ kia...... Cũng chính là Kim Thư Đông thơ ấu chú ý tới Tích Kính.


“Ngươi đang cười cái gì vậy? Đại tỷ tỷ?”


Bị phụ thân gọi như thế, Tích Kính cũng cảm giác rất quái dị.


“Không...... Không có gì. Mấy thẻ bài đó, đệ kiếm ở đâu ra thế?”


Cái này là trong lúc đệ mua mỳ ăn liền, bên trong được tặng kèm thẻ bài. Để thu thập toàn bộ thẻ bài này, đệ lúc trước mua tới hơn 10 gói mì ăn liền đó!”


Tích Kính nhất thời cảm giác... nói không nên lời. Nhìn tuổi của phụ thân phán đoán, hiện tại hẳn là những năm 80.  

Đáng nhắc tới là, trong thế giới hiện thực, Ultraman xuất hiện ở Trung Quốc hẳn phải vào những năm 90. Bất quá trong bộ phim này lại xuất hiện sớm hơn vài năm, tạm thời cứ coi như là bug đi...

Nàng tiến tới bên cạnh Kim Thư Đông, nói:“Đệ rất thích Ultraman?”

Tất nhiên rồi! Ultraman Doraemon giống nhau, đều là hóa thân của chính nghĩa! Tất cả quái thú xâm lược địa cầu đều bị Ultraman tiêu diệt ! Đệ thích nhất Seven Ultraman ! cho nên đệ mạng mặt nạ Seven !”


Trong thế giới hiện thực, Seven không được truyền bá trong nội địa Trung Quốc, thế nhưng ở thế giới này, Seven lại theo các seri Ultraman, được truyền bá ra ở những năm 80, trở thành anh hùng trong mắt trẻ nhỏ.

Buổi tối hôm nay sẽ chiếu Ultraman mới, Ace Ultraman!” Kim Thư Đông hưng phấn nói:“Đến lúc đó, đệ nhất định phải thu thập thật nhiều thẻ bài !”


Đệ thích Doraemon hơn, hay là Ultraman hơn?”


“Ân......” Kim Thư Đông nghiêng đầu nghĩ nghĩ, tiếp theo nói:“Đều thích a ! Nếu đệ cũng có 1 người máy đến từ tương lai tới làm bạn thì thật tốt.”


“Nếu...... tỷ nói tỷ cũng giống như Doraemon, là người đến từ tương lai, đệ có tin hay không?”


Kim Thư Đông sửng sốt một chút, lập tức nở nụ cười:“Đại tỷ tỷ, tỷ nghĩ rằng đệ là tiểu hài tử dễ lừa sao? Đệ biết, Doraemon căn bản là nhân vật hư cấu, trong hiện thực làm sao có thể xuất hiện chứ! A, đệ phải về nhà ăn cơm, ăn xong cơm chiều chính là lúc tập 1của Ace Ultraman phát sóng ! Không nói nhiều nữa, đệ về đây, đại tỷ tỷ !”


Sau đó, Kim Thư Đông chạy về nhà chuẩn bị ăn cơm.


Lúc này, Tích Kính cẩn thận quan sát bốn phía.


Không sai...... Nơi này thực sự là tiểu khu trước kia của ba ba. Lại nói, lúc trước, thời điểm nàng trở về thành phố Đông Giang, đã từng đi thăm nhà của ba ba. Căn phòng đó tự nhiên đã sớm đổi chủ, tiểu khu cũng trông tươi mới hẳn lên.

Giờ phút này nàng hoàn toàn có thể đối chiếu khung cảnh trong tiểu khu với những tấm hình trong album.

Trạm biến thế này nàng nhớ rất rõ, là nơi trước kia ba ba rất hay tới chơi. Trước đây vì tính cách của mình cho nên ba ba không có bao nhiêu bạn bè, vì thế thường xuyên vui chơi 1 mình. Chơi cái gì? Rất đơn giản, tự mình sắm vai quái thú cùng Ultraman.


Nghe vào tai cảm thấy rất là cô đơn, nhưng phụ thân không hề để ý nhiều.

Bất quá lúc này không phải thời điểm để hoài niệm......


Tích Kính cẩn thận suy tư một chút, lúc ấy nàng đang ở gần núi rác rưởi bên trong trường trung học quảng nguyệt, đột nhiên mất đi ý thức. Sau đó tỉnh lại thì đã xuất hiện ở nơi này.


Tích Kính bước theo Kim Thư Đông cùng nhau đi tới phía trên mặt cỏ, nàng tổng cảm giác chỉ sợ sẽ phát sinh chuyện gì không tốt.


Trời tối rất nhanh.


Đến lúc đó... sẽ xảy ra chuyện gì đây?


Kim Thư Đông rất nhanh chạy tới trước chung cư đang ở, nhanh chóng vọt vào, mà Tích Kính cũng bước vào cùng hắn.

Nhà của Kim Thư Đông nằm ở tầng 4.

Nhìn vào cửa lớn nhà hắn, Tích Kính vẫn không cảm thấy an tâm, nhưng nàng lại không có lý do nào để bước vào.

Nếu...... ba ba thời thơ ấu gặp chuyện không may, như vậy ba ba thời cấp ba cũng sẽ xảy ra chuyện. Thậm chí có thể ba ba và mụ mụ sẽ không gặp nhau.

Như vậy...... Nàng sẽ biến mất ở trên thế giới này.


“A...... Là bạch y tỷ tỷ vừa rồi nói chuyện với Kim Thư Đông!”


Tích Kính quay đầu lại, nhìn thấy 1 đứa nhỏ mang mặt nạ Ultraman.


Đệ hảo...... Tiểu bằng hữu......”


Đệ không phải tiểu bằng hữu, đệ là Zoffy Ultraman ! Thời điểm Ultraman bị Zton đánh chết, chính là đệ cứu hắn !”


Tích Kính cười gượng một tiếng, nói:“Hảo...... Được rồi, vậy đệ với Kim Thư Đông quan hệ thế nào?”


“Hắn a...... rất đáng ghét! Bình thường chơi với hắn đều mệt chết người! Tỷ tỷ, tỷ đừng để ý tới hắn nữa!”


“Zoffy Ultraman” nhìn Tích Kính, bỗng nhiên vỗ tay 1 cái nói:“A. Đúng rồi, tỷ tỷ, lại nói...... Lúc trước còn có 1 người cùng tỷ không khác biệt lắm, từ bên cạnh trạm biến thế kia đi ra. Ăn mặc rách rưới , trên người rất bẩn, gương mặt còn bị tóc che mất . Nhìn qua...... thật giống nữ quỷ !”


Trong lòng Tích Kính run lên !


Đệ..... nhìn thấy lúc nào ?”


“Chính... chính là 1 giờ trước khi chơi ultraman với bọn Kim Thư Đông, lúc đó đệ liền nhìn thấy. Rất kỳ quái, khi đó đệ chạy qua liền không nhìn thấy người kia nữa. Tỷ tỷ, tỷ có biết cái tỷ kỳ quái kia hay không?”


Một giờ trước......


Quỷ hồn kéo mình vào quá khứ thời không này, đến đây trước bản thân 1 giờ đồng hồ!

Tích Kính không khỏi nhìn về phía cánh cửa nhà kia !


Lúc này, một nhà Kim Thư Đông đang dùng cơm chiều.

“Thư Đông,” Kim phụ gắp cho hắn 1 miếng thịt, nói:“Ta và mẹ ngươi ăn cơm xong cần ra ngoài 1 chuyến, ăn xong ở nhà coi tv, không được ra ngoài, biết chưa!”


“Hảo, con biết rồi!”


Trên vách tường trong phòng dán đầy các bức vẽ, nào là vẽ Doraemon, còn có Ultraman cùng quái thú, toàn bộ đều do Kim Thư Đông vẽ ra, các bức họa trông rất sống động, hoàn toàn không hề giống nét vẽ của trẻ con!

Sau khi cơm nước xong, Kim phụ mẫu cứ thế rời đi.


Mà Tích Kính đứng ở trước cầu thang nhìn ông nội bà nội đi qua trước mặt, trong lòng không khỏi cảm thấy 1 trận cảm khái.

Tiếp theo, nàng hít thở 1 hơi thật sâu, đi đến trước cửa nhà gõ cửa.


Đây là cơ hội tốt !


Một lát sau, Kim Thư Đông ra mở cửa......[ chưa xong còn tiếp......] 

0 nhận xét:

Post a Comment