2/01/2017

Posted by Unknown |

Chương 15: N tiếng đồng hồ sau ...


Ngày về trường, thời gian tự nhiên không quá dài. Nói như vậy, đến giữa trưa liền được về. Đối với mỗi người mà nói, đều hy vọng có thể sớm rời khỏi đây. Tiếp tục ở đây nhiều hơn 1 phút đồng hồ tức là thêm rất nhiều nguy hiểm. Chỉ là kịch bản hạn định chữ đỏ, chỉ khi tiếng chuông cất lên mới cho phép rời đi, bởi vậy mọi người đành bất đắc dĩ tiếp tục lắng nghe Long Ngạo Thiên nói chuyện.


Rốt cuộc, tiếng chuông giống như thiên âm vang lên!


Vô số người thời học sinh rất thích nghe tiếng chuông tan học này. Hiện nay đối với diễn viên, nó giống như là tín hiệu giải thoát!  Vô số người lục tục sửa sang lại túi sách rồi đứng lên, lấy tốc độ sét đánh chạy ra bên ngoài!


Diệp Tưởng đang sửa sang lại túi sách, Vũ Sóc đi tới.


“Ngươi có chú ý tới 1 việc không?”


“Ân, chú ý tới .”


Tại bộ thứ nhất, lớp 10-6 có rất nhiều người chết trên đảo Trường Nguyệt. Thế nhưng lúc này, lớp đã được bổ sung lại nhân số đầy đủ, thậm chí còn tăng lên tới 50 người!


những người được thêm vào, nguyên bản đều là những người của lớp khác cùng năm nhất!

Tỉ như nói Hùng Lâm, hắn ở bộ thứ nhất là học sinh của lớp 5, nhưng trong bộ này lại biến thành học sinh lớp 6! Mà trong bộ thứ nhất, Hùng Lâm là npc, lúc này sửa lại do 1 diễn viên tới diễn. Cẩn thận tính ra, những người của lớp 5 bị điều vài người tới lớp 6, ký ức của bọn họ cũng bị sửa thành bản thân bọn hắn nguyên bản là học sinh của lớp 6!


Phòng học dị độ này, chết đi bao nhiêu người liền có thể bổ sung vào bấy nhiêu! Ký ức còn tùy thời có thể bị bóp méo!


vài diễn viên được bổ sung vào diễn kia, tự nhiên cũng được những diễn viên khác báo cho biết chuyện này. Nỗi sợ hãi sâu trong thâm tâm ùa lên. Tại bộ thứ nhất những nhân vật này đều là npc, bộ thứ 2 lại để diễn viên tới diễn. Loại tình huống này, trước kia chưa từng có tiền lệ!


Học sinh nhanh chóng chạy ra khỏi trường học. Chỉ còn lại vài diễn viên hạng A vẫn còn thong dong trong phòng.


Bọn hắn căn bản không vội.


Các diễn viên hạng 2,3 không có năng lực bảo mệnh, tự nhiên không muốn nán lại thêm lúc nào. Nhưng diễn viên hạng A lại có đủ thủ đoạn bảo mệnh, đối với bọn hắn mà nói, đây là lúc chủ động thăm dò kịch tình, chẳng những có thể kiếm thêm vé chuộc cái chết mà còn có thể càng tiến gần hơn tới chân tướng của phòng học khủng bố. Chính cái gọi là, năng lực càng lớn thì trách nhiệm lại càng lớn, tổng phải có người làm gương, bằng không bộ phim này không thể thuận lợi tiến vào đoạn cuối.

Lúc này. Long Ngạo Thiên bỗng nhiên đi tới bên cạnh Hầu Tước:“Di Tinh, năm 2 bắt đầu rồi, cần 1 lần nữa bầu chọn lớp trưởng, ngươi có muốn tiếp tục kế nhiệm hay không?”


Thời điểm nói tới đây, hắn cố ý đánh mắt về phía Mộc Lam.


“Có thể xuất lực vì lớp, ta tuyệt không chối từ.” Hầu Tước tự nhiên không yếu thế đáp trả. Dù có thế nào, hắn không thể để người khác nhìn thấy, hắn. Heine hiện tại lại dễ dàng đắn đo.


“Ân, vậy là tốt.”


Nói xong, Long Ngạo Thiên liền xoay người bước đi.


“Di Tinh.” Mộc Lam lúc này bước tới, 1 bộ dạng ổn trọng:“Đã lâu không thấy. Đợi lát nữa có muốn ra bên ngoài tụ tập 1 hồi?”


Phía sau trường học là linh tinh những phòng giải trí như phòng game, phòng video.


“Không, ta muốn về nhà ăn cơm.”


“Ta mời các ngươi ăn cơm.”


“Cám ơn, bất quá cha mẹ ta đã nấu đồ ăn rồi .”



Mộc Lam kỳ thật hy vọng mượn cơ hội này khiến quan hệ giữa hắn và Hầu Tước dịu đi một chút. Chung quy kế tiếp cần phải hợp tác 1 năm thời gian, tổng trong nội tâm luôn mang theo cái gai, ai cũng không cảm thấy tốt. Mặc kệ như thế nào, trước mắt song phương đang có quan hệ lợi ích nhất trí .


Về phần Diệp Tưởng, hắn hoàn toàn không để ý tới Mộc Lam, trực tiếp lướt qua bên cạnh .


Nhìn theo đám người Hầu Tước rời đi, Mẫn Hà cũng ra khỏi phòng học. Nàng lúc này lộ ra chút biểu tình rầu rĩ không vui.


“Đình Thanh?” Mộc Lam nhìn thấy nàng cúi đầu, liền hỏi:“Ngươi làm sao vậy?”


“Chỉ là...... Vừa nghĩ đến kế tiếp còn phải tới lớp bổ túc, ta rất khó chịu. Ta có cảm giác, cho dù có tới lớp bổ túc cũng không thể theo kịp thành tích của Di Hoa.


“Các ngươi không phải bằng hữu sao?”


“Là bằng hữu...... Nhưng cũng là đối thủ cạnh tranh. Kỳ thật làm cái gì cũng nhất định phải so sánh với Di Hoa sao? Chỉ bởi vì ta và nàng từ sơ trung đã là bằng hữu? Năm 2 cũng sắp tới rồi, thứ cần học cũng ngày càng nhiều, ba mẹ yêu cầu đối với ta rất cao, ta nhất định phải thi đậu đại học.”


Cái này đương nhiên chỉ là cuộc nói chuyện mặt ngoài mà thôi


Từ sau khi nói thật ra trước mặt Hoắc Thanh Lam, Mộc Lam vẫn đang nghĩ, hắn có nên nói chuyện này cho Mẫn Hà. Nếu hắn nói ra, Mẫn Hà sẽ đối đãi với hắn như thế nào đây?


Mộc Lam hi vọng có được, là tâm của Mẫn Hà chứ không phải thân thể nàng. Loại ý nghĩ này trong thế giới địa ngục có thể nói rất đáng cười, nhưng đối với 1 kẻ bán đi linh hồn mà nói, đó có lẽ là 1 loại khát cầu cứu rỗi tâm linh. Đối với Mộc Lam, chết không phải thứ đáng sợ nhất , mà cho dù Nightliar không ở đây, một khi hắn chết đi vẫn như trước phải xuống địa ngục, vĩnh viễn không siêu sinh. Đây là số mệnh của hắn, tuyệt không khả năng thay đổi. Về điểm này, Mẫn Hà cũng giống vậy.


Vừa nghĩ đến chính mình 1 ngày nào đó trong tương lai chết ở trong phim kinh dị liền phải tiến vào địa ngục, Mộc Lam không phải không có điểm sợ hãi .


Cho nên...... Trước đó, hắn muốn phóng túng nội tâm của mình, làm những chuyện bản thân muốn làm. Như vậy, cho dù ngày sau có rơi vào Địa Ngục, hắn cũng có thể đối với nhân sinh của chính mình, không cảm thấy hối hận


Đối với Mộc Lam...... Có thể bảo vệ Mẫn Hà, yêu nàng là sự tình không có gì hạnh phúc hơn.


Đối với hắn mà nói, Mẫn Hà còn trắng hơn so với tuyết. Nàng bị Ác Ma kí chủ, hoàn toàn là do đủ loại nhân duyên tạo thành . Nàng không nên trải qua 1 nhân sinh như vậy. Cho nên, hắn muốn ở bên người nàng, tiếp tục bảo vệ nàng.


“Đình Thanh.”


“Ân?”


“Ta......”


“Đừng cử động! Hai người các ngươi!”


Mộc Lam bỗng quay đầu nhìn lại.


Có hai người đứng ở phía sau hắn.


Nhưng hai người kia lại có dung mạo giống nhau như đúc.


Hai người kia...... Đều có dung mạo hoàn toàn giống với Mẫn Hà!



“Nghe kỹ đây......” Mẫn Hà bên trái chỉ vào Mẫn Hà bên cạnh Mộc Lam nói:“Ta là ngươi 1 giờ về sau.”


Mẫn Hà bên phải lại nói:“Ta là ngươi hai giờ về sau!”


Cái... tình huống gì thế này?


Mộc Lam nhất thời nghĩ tới  1 đoạn trong truyện [ Doraemon ], Doraemon vì giúp Nobita làm bài tập, đã gọi chính hắn mấy giờ sau tới !


Bên trong bộ điện ảnh này cũng có không ít kịch tình có liên quan tới Doraemon!


Mộc Lam bỗng nhiên nghĩ...... Chẳng lẽ còn có Mẫn Hà giờ thứ 3 và giờ thứ 4?


Quả nhiên......


Chúng ta giờ thứ 3 và giờ thứ 4 đã chết! Từ giờ trở đi nghe chúng ta chỉ huy !”


Như vậy...... Vấn đề chính là......


Một giờ sau đã phát sinh chuyện gì?


Bất quá đầu tiên, Mộc Lam Mẫn Hà vẫn là biểu hiện cực độ sửng sốt, tiếp theo Mẫn Hà nói:“Các ngươi...... Các ngươi là ta trong tương lai? Đừng đùa !”


“Ta không có hứng thú nói đùa cho ngươi nghe ! Nghe đây! ngàn vạn lần không nên xuống lầu, không nên tiến vào tầng 3!”


“Chờ một chút...... Ngươi nói ta giờ thứ 3 đã chết? Như vậy vì cái gì còn có giờ thứ 4 ? Các ngươi cho rằng ta chưa đọc qua [ Doraemon ] sao?” Mẫn Hà lúc này đã hoàn toàn rối loạn.


“Đúng vậy, nàng...... Không đúng, ta nói sai rồi......” Hai Mẫn Hà hai mặt nhìn nhau, bỗng nhiên ý thức được cái gì.


“Chẳng lẽ người thứ 4 chính là...... Quỷ hồn?”


Mộc Lam thanh thanh cổ họng:“Các ngươi đến cùng là ai? Chẳng lẽ là chị em sinh đôi với  Đình Thanh...... Không đúng, là sinh 3?”


“Ta không có huynh đệ tỷ muội !” Mẫn Hà lắc lắc đầu:“Hơn nữa...... Áo! Quần! Ngay cả kẹp tóc cũng giống nhau. Ngươi xem, trên quần áo có điểm bị bạc cũng hoàn toàn giống y hệt!


Lúc này, trên tầng 4 chỉ có Mộc Lam, Mẫn Hà, cùng với nàng trong tương lai .


“Nghe cho kỹ đây ......” Mẫn Hà một giờ sau nói:“Một giờ trước, Lâm Viễn và ngươi... và ta cùng nhau xuống lầu, đột nhiên thấy 1 bóng đen xẹt qua, sau đó liền hôn mê bất tỉnh. Thời điểm tỉnh lại phát hiện không nhìn thấy Lâm Viễn, mà ngươi...... Ta đang nằm trong 1 phòng học, sau đó, ở bên ngoài cửa sổ, trời đổ mưa to, nước mưa dày đặc làm không thể nhìn rõ khung cảnh xa xa bên ngoài là gì, nhưng có thể nhìn thấy rất rõ, có rất nhiều quỷ ảnh đứng bên ngoài cửa sổ !”

“Ngươi nói bậy đi? Hôm nay mặt trời gay gắt như vậy, làm sao có thể đổ......”


Lời chưa nói hết câu, bầu trời đã truyền tới 1 tiếng sấm !


Sau đó...... mưa to tầm tã bắt đầu rơi xuống ![ chưa xong còn tiếp..]

0 nhận xét:

Post a Comment