2/06/2018

Posted by Unknown |
Chương 122: Long ngạo thiên, vẫn lạc!



Tịch Thâm Dạ nhìn chằm chằm màn hình điện ảnh trước mắt, trong màn hình đặc tả hình ảnh Diệp Tưởng, rất hưng trí nói:“Lương thần, ngươi thấy thế nào?”


Nam nhân tên Diệp Lương Thần một thân quần áo đen, đem hai chân gác lên cái ghế phía trước, vì là Thâm Dạ hỏi, cho nên hắn mở miệng .


“Diệp Tưởng
này có lẽ không tầm thường, thế nhưng...... Lương Thần cũng không để ý ra tay đối với người có năng lực xuất chúng!”


Thanh niên Phương Do anh tuấn không khỏi sờ sờ đầu, nghĩ: Lại nữa...... không giả vờ cool lòi thì chết sao? Kế tiếp hẳn là ‘Ta có một trăm loại biện pháp khiến hắn không thể ở lại rạp chiếu phim linh độ được’




Bạch phát nam tử Kỳ Ngọc Sơn cười:“Ha ha, có ý tứ, có thể
được Lương Thần xưng là ‘Năng lực xuất chúng’, chỉ sợ năng lực của người này rất bất phàm. Nhưng... cho dù là như thế vẫn không thể hiểu nổi, vị Huyết công chúa điện hạ kia lại đột nhiên sinh ra hứng thú đối với phim kinh dị cuối cùng trong cụm rạp chúng ta.”


Diệp Lương Thần một đôi
mắt tràn ngập rung động muốn nhìn thấu vị bên trong màn hình, nói:“Dù có thế nào, phải xem Diệp Tưởng này có thể tiến vào rạp chiếu phim linh độ làm bạn cùng chúng ta hay không.”


Mới nói
tới đây, bỗng nhiên trong màn hình, Diệp Tưởng đem Hắc Diêm lại vung lên một lần nữa! Một giây này, Hắc Diêm trong phút chốc hình thành một bánh xe màu đen to lớn, nháy mắt tiến vào bên trong đại dương Tiệm! Lúc này đích xác có rất nhiều Tiệm trong nháy mắt bị nghiền nát, thế nhưng... Số lượng vẫn xa xa không bằng lúc trước Diệp Tưởng giết âm sát !


Diệp Tưởng hẳn
vẫn chưa ứng phó toàn lực, nhưng... chỉ sợ cũng không khác là bao!


Mà một phương diện khác,
âm thanh “Dát chi dát chi” từ cốt trượng của Hầu Tước bỗng nhiên không ngừng cất cao lên. Sau đó khô lâu xanh biếc bỗng biến thành màu xám! Khô lâu màu xám há miệng hướng về phía đại quân tiệm mà đi! Vô số Tiệm dưới sự thôn phệ của khô lâu dần dần biến mất, nhưng rất nhanh, Tiệm trước ngã xuống, Tiệm sau tiến lên!


Diệp Lương Thần nhìn
hai người Diệp Tưởng cùng Hầu Tước tỏa sáng trong màn hình, liền xuất thần, sau một lúc lâu, nói:“Kẻ tên Heine này cũng không đơn giản. Chỉ sợ bên trong số diễn viên còn sống, hắn là kẻ có thực lực tiếp cận Diệp Tưởng nhất. Về phần đứa con trai Dante của hắn, ta vẫn chưa nhìn thấu.”


Tính cách Diệp Lương Thần cuồng ngạo, ai ai ở rạp chiếu phim linh độ cũng rõ ràng. Có thể khiến hắn đưa ra đánh giá này, Hầu Tước Heine quả thật không yếu! Cũng không thẹn là một trong hai đại cự đầu năm đó. Năm đó An Nguyệt Hình nổi danh như mặt trời ban trưa  lại bị Diệp Tưởng phong ấn vĩnh viễn vào lỗ đen, diễn viên rạp chiếu phim thứ mười cơ hồ đã chết hết, mà Hầu Tước tuy mất đi thủ hạ cùng người yêu Sa La, nhưng đứng ở giữa hai mươi rạp chiếu phim là đỉnh phong nhất!


Rốt cuộc......
Thời khắc này cuối cùng cũng đến !


từ biệt hai mươi rạp chiếu phim, đi tới nơi càng mạnh mẽ hơn, hay là vẫn lạc, từ đây bị người ta quên đi?


Liền
phải xem một trận chiến cuối cùng này!


Đối với Hầu Tước mà nói, Vũ Phàm
đã không khác gì thê tử, mà Dante là con trai hắn. Hắn đã trở thành Ác Ma, trở thành diễn viên trận doanh Địa Ngục. Một khi đã như vậy, nhất định phải không từ thủ đoạn để sống sót!

 
Dante nhìn phụ thân
đại phát thần uy, lại phi thường cảm khái. Hôm nay phụ thân đã là tử linh Ma đạo sư, dựa vào thân thể vạn năm Thi Vương lại thêm ăn thịt Hắc Bạch Vô Thường, thực lực vọt lên viễn siêu cả dự tính của hắn. Kể từ đó, hắn cũng yên tâm . Đối với hắn mà nói, bộ điện ảnh cuối cùng này cũng chính là trận quyết chiến cuối cùng với Diệp Tưởng.


Làm boss
phản diện cuối cùng!


Tịch Kính......


Một lần này,
chính là vĩnh biệt chân chính .


Nghĩ đến đây, hắn giơ lên Huyết Tố Tu La, một đạo
ánh sáng mầu đỏ bổ về phía trước, chém giết Tiệm !


Nhưng...... Một lần này,
khác với âm sát lúc trước . Tiệm chung quy cũng không phải là giấy . Cho dù là Diệp Tưởng ra tay, cũng dần có chút không khống chế được. Biển Tiệm phía trước, sinh mệnh bọn họ giống như nến tàn trước gió.


“Chịu đựng qua một trận chiến này...... Màn
kịch cuối cùng sẽ phát xuống .” Tịch Thâm Dạ là người từng trải, tự nhiên kinh nghiệm phong phú:“Dựa theo kinh nghiệm, một trận chiến này, trừ nam nhân vật chính Hạ Hầu Dạ Vương...... Có lẽ còn có nữ nhân vật chính Hạ Hầu Huyến Âm, những người khác chỉ sợ đều phải chết trên Nại Hà Kiều. Đợi tới lúc những người này chết đi...... kịch bản cuối cùng sẽ xuất hiện. Đó cũng chính là mấu chốt có thể tiến vào rạp chiếu phim linh độ này hay không. Mấu chốt cuối cùng!”


Lúc này...... Tịch Thâm Dạ, Kim Lệ Sam, Phương Do, Kỳ Ngọc Sơn, cùng với Diệp Lương Thần,
đều chú ý theo dõi màn hình.


Điện ảnh
sẽ mau chóng kết thúc.


Liền xem còn có bao nhiêu
người có thể sống tới lúc ấy !


Đúng lúc này, Tiệm rốt cuộc đã vọt đến trước mặt Diệp Tưởng!


Vũ Sóc
đứng ở phía sau Diệp Tưởng.


“Các ngươi...... Ngăn trở ngô
- Diêm La Thiên Tử trở về Diêm La điện, chết!”


Một từ "chết"
vừa ra khỏi miệng, Tiệm xông tới trước nhất hét thảm một tiếng, sau đó liền vặn vẹo hóa thành hư vô! Mà vài tiệm phía sau cũng triệt để tiêu tán tử vong!


Điều này làm cho Vũ Sóc nhớ lại, Dạ Vương khi đó cũng là một
chữ “Lăn” đã khiến cho Cô Hoạch điểu rời đi !


Sau đó, Hắc Diêm trong tay Diệp Tưởng phát sinh biến hóa.


Nguyên bản là một lợi nhận màu đen, nhưng vào thời điểm này,
nó lại trở nên... gấp khúc?


Hắc Diêm
vậy mà lại giống một đầu rắn đen không ngừng vặn vẹo, nhanh chóng quấn quanh lên ! Hơn nữa, tốc độ càng lúc càng nhanh, dẫn đến Hắc Diêm hóa thành Hắc Xà đã không thể dùng mắt thường nhìn thấy .


Diệp Tưởng
mặc hắc y tiến tới một bước, liền hung hăng vạch Hắc Diêm về  phía trước !


Trước mặt Nại Hà kiều, trong phạm vi gần hai ba km, Tiệm đều bị Hắc Diêm xuyên thấu ! Sau đó, Hắc Diêm lập tức được thu hồi !


Tốc độ của Hắc Diêm so với tốc độ âm thanh còn muốn mau hơn! Hơn nữa chiều dài có thể đạt tới trên ba cây số!


Chẳng qua, hắn cũng giết
không được Tiệm. Bản thân Tiệm chính là quỷ hồn chết đi, oán khí càng thêm cường liệt, hơn nữa chúng không phải dựa vào âm khí chống đỡ, mà là bị lực lượng hắc ám thao túng.


Nhưng mà,
ngay tại lúc này......


Một
sự tình khiến tất cả mọi người không hề nghĩ đến phát sinh.


Bóng tối phía trước giống như thủy triều lan tràn lại đây !


Trong bóng đêm không biết có bao nhiêu Tiệm cùng âm sát tiềm tàng trong đó, Diệp Tưởng
lúc này cũng không kịp làm cái gì, tất cả mọi người đều bị hắc ám này bao trùm.


Màn hình điện ảnh lúc này cũng một mảnh tối đen.


Chờ đợi một hồi, tới lúc Kỳ Ngọc Sơn có chút không kiềm chế được, hình ảnh mới khôi phục lại ánh sáng.


Nhưng giờ khắc này, tất cả mọi người thấy, trên Nại Hà Kiều......


Diệp Tưởng, Vũ Sóc, Vũ Phàm, Long Ngạo Thiên, còn có Thiên Thi Hạ Hầu Tần Quảng...... Thế nhưng, chỉ có
năm người này!


Tịch Kín
h vẫn còn là bóng dáng dưới chân Long Ngạo Thiên, nhưng...... Dante cùng Hầu Tước đâu?


Hai người kia ở
nơi nào?


Vũ Phàm một mảnh mờ mịt, nàng chỉ nhớ rõ
lúc bóng tối kia tiến đến, Dante nhắn cho nàng một tin tức.


“Mụ, không cần lo lắng, đợi lát nữa
sẽ không nhìn thấy con và ba, thế nhưng xin yên tâm, chúng ta không có việc gì.


“Linh, còn có Tiêu Thạch,
đã chết sao?” Long Ngạo Thiên không khỏi hoảng sợ, Hầu Tước tuy đối với hắn là kẻ địch không chết không thôi, nhưng hắn ta mạnh như vậy, cư nhiên cứ thế chết đi?


Mà số lượng Tiệm
kinh người vẫn như trước vọt tới!


Nếu không có Hầu Tước cùng Dante, chiến lực
của bọn họ tự nhiên bị hao tổn rất nhiều. Chỗ trống của Hầu Tước cùng Dante tự nhiên cần Long Ngạo Thiên tới bổ sung!


Long Ngạo Thiên biết, một lần này, là
phải liều mạng.


So với lần trước
trong [ác mộng cuối cùng],[ bản đồ âm phủ] hiển nhiên là càng thêm trí mạng ! Mà hắn có thể vượt qua được cũng nhờ Tịch Thâm Dạ ái tài ưu ái cộng với thủ đoạn của bản thân mới có thể may mắn sông tới thời đại này. Nhưng một lần này... chỉ sợ hắn không qua nổi!


Hơn nữa...... Không thể không
đề cập tới, so với Diệp Tưởng cùng Hầu Tước, Long Ngạo Thiên, rất “yếu” !


Hiện tại, đội ngũ
vẫn đang trong quá trình đi tới. Diệp Tưởng ở phía trước mở đường, mà Long Ngạo Thiên phụ trách đoạn hậu !


Đối mặt
với Tiệm giống như quỷ triều, Long Ngạo Thiên bắt đầu có một tia tuyệt vọng.


Hắn chẳng lẽ......


Sẽ vẫn lạc tại đây sao?


Hắn sẽ......


Chết sao?


Ngày xưa, Long Ngạo Thiên không ai bì nổi, một thời đại tối cường, thậm chí ngay cả Diệp Lương Thần đại danh đỉnh đỉnh cũng siêu việt, chẳng lẽ sẽ
chết trong [bản đồ âm phủ] sao?
 

“Không, ta không thể chết, ta sẽ không chết !”


Tất cả phù lục của Long Ngạo Thiên đã sử dụng hết, hơn nữa, thân thể ác mộng đang bắt đầu suy yếu . Theo quá trình thể chất thân thể Ác mộng yếu đi, hắn cũng bắt đầu nhận phải thương tổn chân thật. Một khi tổn thương cứ thế tích lũy, hắn chỉ sợ sẽ thật sự chết trên Nại Hà Kiều !


Hắn không muốn chết...... Không muốn chết a !


Mệnh ta do ta không do trời a !


Ta là ai? Ta
chính là Long Ngạo Thiên a !


Từ xưa tới nay,
dưới lực lượng aura nhân vật chính, Long Ngạo Thiên cơ hồ vô duyên với tuyệt vọng, thế nhưng sau khi mất đi aura nhân vật chính, hắn lần đầu tiên cảm nhận được như thế nào là tuyệt vọng. Đồng bạn, nữ nhân, toàn bộ đã không còn bên cạnh.


Đại triều Tiệm điên cuồng vọt tới, rốt cuộc có hai tiệm vọt tới trước mặt, túm chặt lấy hắn !


“Không !”


Vũ Phàm cùng Vũ Sóc quay đầu lại nhìn Long Ngạo Thiên, đặc biệt
Vũ Sóc, gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng Long Ngạo Thiên, Tịch Kính đang ở bên trong a !


Nhưng đúng vào lúc này, bỗng nhiên
bóng của Long Ngạo Thiên kéo dài, dung hợp vào bóng của Vũ Phàm!


Vũ Phàm lập tức phát tin
cho Vũ Sóc, báo cho nàng biết, địa thi đã tiến vào trong bóng của nàng.


Điểm này Vũ Sóc cũng cảm giác
khó có thể tin. Phàm chỉ có thể cho rằng...... Chỉ sợ là vì nội tâm trung thành của Meiko đối với Hầu Tước vẫn còn trong tiềm thức, Vũ Phàm hiện tại coi như là nữ nhân của Hầu Tước, cho nên có kết quả này cũng có thể hiểu được.


Long Ngạo Thiên lại không biết
những điều này, càng ngày càng nhiều Tiệm đem thân thể hắn cắn nuốt, số lượng phi kiếm của hắn chém giết rất nhiều Tiệm, thế nhưng, rất nhanh ...... Hắn đã không còn lực tiếp tục chống cự.


Ngay cả Long Ngạo Thiên còn không có biện pháp chống lại, Vũ Sóc cùng Vũ Phàm hiểu được, kế tiếp phải chăng đến phiên họ?


Bất quá, Vũ Sóc có Diệp Tưởng bảo hộ, nhưng Vũ Phàm
thì sao? Diệp Tưởng sẽ không bảo vệ Vũ Phàm !


Không......
cho dù hắn muốn bảo vệ...... nhất định có thể cứu được sao?


Lúc này,
thế công của Long Ngạo Thiên dưới quỷ triều Tiệm hoàn toàn bị đột phá, Vũ Sóc làm Linh môi tự nhiên có thể cảm ứng rõ ràng hoàn cảnh của Long Ngạo Thiên giờ phút này.


“Ta không cam lòng...... Ta...... Không cam tâm...... Tâm a......”


Đây, là di ngôn cuối cùng của Long Ngạo Thiên.


Một đời kiêu hùng, trong phim kinh dị cuối cùng này, cứ thế mà vẫn lạc! [ chưa xong còn tiếp ]


0 nhận xét:

Post a Comment