Chương 9: Là người, hay là quỷ?
《Hiện Tượng Linh Dị Thứ Tư》là bộ phim được người dân Hồng Kông vô cùng chờ
mong, thậm chí ngay cả ở nội địa cũng không ít người biết tới.
Mà nhà biên kịch bộ phim
này cũng là người được khá nhiều người biết tiếng, chính là nữ biên kịch xinh
đẹp nổi tiếng Hồng Kông, Lâm Thư Kỳ. Các tác phẩm của Lâm Thư Kỳ gần như đều không
thuộc thể loại màu hồng. Hôm nay đã ba mươi sáu tuổi nhưng như cũ vẫn xinh đẹp
vô song, sống một thân một mình. Nàng xưa nay rất ít khi xuất hiện trên truyền
hình, ngược lại càng làm tăng thêm vẻ kỳ bí, làm rất nhiều người hiếu kỳ. Lúc
này là 1 tác phẩm được biên soạn lại sau 3 năm.
Nội dung cốt truyện nói về
6 sinh viên tại thời điểm đi chơi trên núi, gặp phải hiện tượng linh dị khủng
bố.
Lâm Thư Kỳ là người phi thường
cao ngạo nhưng rất có tài văn chương, giờ phút này tâm tình của nàng có vẻ hơi
bực bội.
Khí trời âm u làm nội tâm
nàng cảm giác bất an. Tuy nói như thế, nhưng có chuyện so với điều này còn làm
nàng khó chịu hơn.
Đoạn quay kế tiếp rất quan
trọng. Đạo diễn cũng tương đối coi trọng, bởi vì đoạn này là mấu chốt chính
thức tiến vào cao trào! Một bộ phim có thành công hay không, giai đoạn tiến lên
cao trào là 1 điểm rất mấu chốt! Phim điện ảnh không giống với truyền hình, thời
lượng chỉ khoảng 2 giờ và thông thường có 1 cao trào. Mà đoạn cao trào này nếu
thành công nhen lên cảm xúc của người xem, như vậy chẳng khác nào bộ phim đã
đại công cáo thành.
Lâm Đông Hiền biết rõ, vô
luận như thế nào đoạn diễn này phải diễn cho tốt!
Đoạn này cần diễn vào ban
đêm, tuy bây giờ là ban ngày nhưng thời tiết âm u, bầu trời cũng chẳng khác
biệt với đêm tối là bao, cho nên hiện tại quay không còn gì tốt hơn!
Lúc này, Từ Thao nhìn về
phía Thượng Quan Miên, bàn tay nhanh chóng xiết lại.
Huyết tự của Thượng Quan
Miên và những người khác nội dung bất đồng. Những người khác là "Đảm nhiệm
diễn viên quần chúng ", mà nàng trong huyết tự chỉ nói là "Đảm nhiệm
diễn viên" .
Huyết tự từ vừa mới bắt
đầu, chính là ám chỉ nàng có thể cứu muội muội ra, rồi thay chỗ cho nàng ấy!
Điều này cho thấy đây rõ
ràng là bẫy rập!
Từ Thao vốn tưởng rằng,
dùng sự thông minh của Thượng Quan Miên sẽ không mắc phải. Nhưng bây giờ nghĩ
lại, hết thảy mọi chuyện không đơn giản như vậy! Ý đồ của Thượng Quan Miên chính
là muốn từ "Vượt qua chưởng khống"dùng phương pháp trái ngược bình
thường, thử tìm 1 đường sinh cơ! Hay là nói, vì muội muội, cái gì cũng có thể?
Hộ gia đình không cách nào
ngăn cản nàng. Sự tình nàng quyết định không ai có thể phản đối. Giai đoạn hiện
tại vẫn chưa biết tình huống sẽ phát triển như thế nào?
Nhìn nàng, Từ Thao không
khỏi đem thân ảnh nàng và tỷ tỷ mình trọng điệp cùng 1 chỗ!
Sau đó, đạo diễn ra lệnh 1
tiếng, chính thức quay!
Một cái lều vải màu xanh
dương, lẻ loi trơ trọi nằm trên núi dưới bầu trời đen kịt. Chung quanh, cỏ dại
mọc um tùm, âm thanh tịch mịch. Mà lúc này, Thượng Quan Miên từ trong lều vải
đi ra! Người đi theo sát phía sau là Lục Tung.
"Ngươi làm sao
vậy?" Lục Tung nhìn về phía Thượng Quan Miên, biểu lộ nghi hoặc,
"Ngươi vẫn để ý tới giấc mộng đó sao?"
"Ân." Thượng Quan
Miên nhẹ gật đầu, sau đó, ánh mắt nhìn về 1 hướng khác.
"Giấc mộng kia..."
khi nói, biểu lộ của Thượng Quan Miên bắt đầu biến ảo, "Ta cảm giác không
giống như giả dối."
Lục Tung đột nhiên cảm
giác, Thượng Quan Miên trước mặt có biến hóa rất lớn! Kỹ xảo biểu diễn vậy mà
cực kỳ thành thạo, hoàn toàn không giống như 1 diễn viên mới!
"Chúng ta đi xem 1
chút đi!" Sau đó Thượng Quan Miên rất tự nhiên đọc lời kịch, "Chúng
ta đi thôi!"
"Ân... Tốt! Tốt!"
Cảnh lại hoán đổi, không
lâu sau, hai người dọc theo đường núi không ngừng bước tới, cuối cùng tiến tới
trước 1 ngôi biệt thự!
Đó là một căn biệt thự cũ
kỹ. Mà căn biệt thự này trong phim cũng là 1 yếu tố quan trọng! Trương Phượng
Lâm sắm vai nữ quỷ, trong đoạn diễn này sẽ xuất hiện ở đây.
Thượng Quan Miên cùng Lục
Tung vẫn không ngừng bước về căn biệt thự , lúc này, một trận gió bỗng nhiên ập
tới, làm mái tóc Thượng Quan Miên thổi lên ( bởi vì nàng đóng giả Diệp Nhữ Lan
cho nên đã tháo tóc đuôi ngựa ).
Mái tóc Thượng Quan Miên
nhất thời thổi bay lên, một khắc này, hai mắt nàng trợn lên, lại tiến lên 1
bước!
Cái cơn gió kỳ quái này làm
cho Lục Tung hô hấp cũng cảm giác trì trệ, nhưng vẫn bám theo.
"Căn biệt thự
này..." Thượng Quan Miên bỗng nhiên che miệng lại, lộ ra vẻ kinh ngạc
"Ta dường như đã thấy qua trong mơ!"
Bộ dáng của nàng lúc này
hoàn toàn không giống với 1 sát thủ lạnh lùng. Trong mắt hộ gia đình cũng không
khỏi bội phục, làm 1 sát thủ hợp cách, khả năng diễn đương nhiên không yếu.
Mà lúc này, hai con ngươi Ngân
Dạ lại cực kỳ sắc bén, tuy không biết trọng điểm hắn quan sát ở nơi nào, bất
quá, Từ Thao rất rõ ràng...
Cái huyết tự này, tuyệt đối
sẽ xuất hiện chuyện tình vượt quá sức tưởng tượng.
Hướng về phía biệt thự chậm
dãi đi đến, Thượng Quan Miên cùng Lục Tung tiến vào trong biệt thự tiếp theo
liền dừng bước, hai mắt nàng ngưng tụ, nói: "Ngươi có cảm giác hay không rất
âm trầm?"
"Ân?" Lục Tung lập
tức nói ra lời kịch: "Đúng, đúng ah..."
Mà cái âm trầm này đích
thực là thật. Ở đây, dưới bầu trời hắc ám bỗng dưng hiện ra 1 căn biệt thự,
muốn không âm trầm cũng khó.
Thượng Quan Miên đẩy cửa ra
bước vào.
Cửa không khóa.
"Chúng ta... có thể
vào được không?" Lục Tung do dự "Nơi này có lẽ có người ở a."
"Ta cảm giác ta đã
từng nhìn thấy nơi này, ta nhất định phải vào nhìn 1 cái!"
Khả năng diễn của Thượng
Quan Miên hoàn mỹ vô khuyết, ánh mắt cùng biểu lộ băng lãnh đều thu lại, nhìn
thế nào cũng không thấy giống ma nữ giết người như thái thịt ngày trước.
Từ cửa lớn từng bước một rảo
bước tiến vào, Lục Tung không biết sao mà phát hiện nhịp đập trái tim mình có
chút gia tốc.
Trong lối đi nhỏ, trên vách
tường, khắp nơi kết đầy mạng nhện. Cái biệt thự cũ kỹ này thật giống như 1 căn
nhà ma, tùy thời có thể đem người ta cắn nuốt sạch sẽ!
Lại đẩy ra 1 cánh cửa, bên
trong là phòng khách, mặt đất được trải thảm, chính giữa đặt 1 chiếc bàn bằng
đá cẩm thạch.
Chỉ là, trên mặt bàn có rất
nhiều máu tươi!
"Cái này...” Lục Tung tức
khắc hít vào một hơi lãnh khí, nhìn về phía mặt bàn nhuốm máu.
Cao trào hết sức căng
thẳng!
Lúc này bỗng nhiễn có 1
cánh tay duỗi từ dưới gầm lên mặt bàn, tiếp theo, một gương mặt trắng bệch dần
trồi lên!
Trong nháy mắt, Lục Tung và
Thượng Quan Miên đều lộ ra thần sắc cực kỳ sợ hãi, cả hai phát ra tiếng kêu bén
nhọn thảm thiết rồi cùng chạy ra ngoài!
"ok!"
Trong phòng tức khắc ánh đèn lại sáng rõ. Trương
Phượng Lâm đóng vai nữ quỷ cũng đứng lên. Lúc này, bộ phim rốt cục đã tiến vào
giai đoạn cao trào.
Lâm Đông Hiền đối với màn diễn này cùng khả năng
diễn đạt của Diệp Nhữ Lan tương đối thoả mãn. Hắn vốn còn tưởng rằng không thể
nhanh như vậy quay xong trong 1 lần.
Cho tới bây giờ, vẫn chưa xảy ra hiện tượng khủng
bố gì.
Nhưng thần kinh của tất cả hộ gia đình đều căng
cứng lại.
Thượng Quan Miên sau khi hoàn thành vai diễn bỗng
nhiên bước về phía Trương Phượng Lâm. Nàng ta lúc này đang muốn quay lại hậu
trường tẩy trang, ánh mắt lại nhìn đến Thượng Quan Miên.
"Trương tiểu thư " Thượng Quan Miên đi tới,
nói: "Ngươi diễn thực không tệ."
Nhưng mà Trương Phượng Lâm lại không trả lời. Dưới
ánh đèn, gương mặt nàng ta vẫn vặn vẹo hung ác, con mắt không tròng vô hồn, làn
da tái nhợt như tờ giấy, ở miệng còn có những dòng máu đỏ lòm chảy ra.
Đẹp đẽ, tà dị.
Trương Phượng Lâm cấp cho người khác cảm giác chính
là như thế. Giống như 1 thi thể đang đi lại trên đường.
Một câu cũng không nói, từ bên người Thượng Quan
Miên chậm dãi bước qua.
"Đạo diễn..." Thượng Quan Miên nhìn về
phía Lâm Đông Hiền: "Ta mới nghĩ ra 1 ý tưởng. Liên quan tới mấy diễn viên
quần chúng ở cảnh quay kế tiếp, ta nghĩ muốn nói chuyện với bọn hắn 1 chút."
"Vậy sao? Tùy ngươi."
Lâm Đông Hiền ngược lại rất sảng khoái đáp ứng.
Mặc dù nói là diễn viên quần chúng, bất quá, nói
khó nghe 1 chút chính là diễn vai "Thi thể" . Lúc này đây, cần sắm vai
thi thể số lượng khá nhiều, chí ít cũng
hơn 10 người.
Theo lý thuyết, thi thể nằm trên mặt đất, căn bản
chẳng cần kỹ năng diễn. Bất quá, Lâm Đông Hiền cho rằng Diệp Nhữ Lan có cách
nghĩ đặc biệt nào đó cho nên đáp ứng.
Phần đông diễn viên phụ trách vai quần chúng đã
chiêu mộ xong. Mà rất kỳ diệu , bọn người Từ Thao sau khi tiến vào trong núi, hỗn
tạp với các diễn viên quần chúng, cứ như thế tiến vào tổ phim.
Tiếp theo, thợ trang điểm phải tạo hình cho bọn hắn
giống như xác chết.
Trong rừng cây, Thượng Quan Miên nhìn về phía những
hộ gia đình: "Các ngươi phải biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì chứ?"
"Ân..." Ngân Dạ nhẹ gật đầu, "Ta
nghĩ sẽ không đơn giản như vậy. Sắm vai thi thể... Nói không chừng thực sự sẽ
biến thành thi thể."
"Ngươi vừa rồi phát hiện chuyện gì sao?"
Từ Thao hỏi "Thời gian không nhiều lắm, kế tiếp tới phiên bọn này phải
trang điểm rồi."
"Đúng vậy!" Lạc Chính Thủy cũng tràn ngập
chờ mong: "Thượng Quan tiểu thư, ngươi nhất định có phát hiện gì đó đúng
không? Ngươi còn cố ý tới gặp nữ diễn viên đóng vai quỷ..."
"Hết thảy cũng chẳng có bao nhiêu."
Thượng Quan Miên trả lời lại làm cho mọi
người thất vọng "Tạm thời ta còn chưa phát hiện được gì. Lần huyết tự này,
vượt qua chưởng khống là gì, các ngươi có ý kiến gì không?"
"Diệp tiểu thư."
Bỗng nhiên 1 thanh âm từ sau lưng vang lên, Diệp
Nhữ Lan lập tức quay đầu lại, mà người đi tới chính là biên kịch Lâm Thư Kỳ!
Nàng chậm rãi bước tới trước mặt Thượng Quan Miên, trên mặt biểu lộ có chút
lãnh đạm.
Thượng Quan Miên chính diện nghênh đón ánh mắt của
nàng, sau đó nàng ta đi thẳng vào vấn đề: "Vừa rồi ngươi diễn quả thực
không tồi. Bất quá, ngươi nên lập tức chuẩn bị cho cảnh tiếp theo đi, khó có
được đạo diễn 1 lần đã thông qua, cũng không nên tự mãn. Mấy người này bất quá
chỉ là diễn viên quần chúng mà thôi, không cần cùng bọn hắn tốn thời gian giảng
giải."
"Lâm Thư Kỳ tiểu thư, " Thượng Quan Miên lại
lạnh lùng nói: "Trên thực tế về bộ phim này, ta cũng có chỗ muốn thỉnh
giáo."
"Ah? Vậy sao?"
"Ta cho rằng, kịch bản có thể tiến hành sửa
lại. Cuối cùng, chỉ có ta sắm vai nhân vật nữ chính một mình một người mới chạy
ra tìm được đường sống, mà nữ quỷ vẫn tồn tại như trước, không biết, có thể đối
với kết cục..."
"Cái này ngươi nên nói với đạo diễn. Kịch bản
của ta cũng phải do đạo diễn và nhà đầu tư gật đầu mới có hiệu lực đó. Cho
nên..."
Thượng Quan Miên gật đầu, nói: "Ta biết rồi..."
0 nhận xét:
Post a Comment