3/31/2017

Posted by Unknown |
Chương 76: Ngày 31 tháng 6



Cuối tháng 6 năm 1998.

Ngày này là ngày cuối cùng trước khi nghỉ hè.

Một ngày này......


ngày nguyên bản không tồn tại trên dòng thời gian bình thường.

Một ngày do Hỗn Độn đan xen hình thành.

Ngày 31 tháng 6.

Thời điểm Diệp Tinh Vẫn bước ra khỏi phòng ngủ, dường như cảm nhận thấy điều gì đó.

Không gian...... Quá an tĩnh .


Im lặng đến mức không thể nghe thấy nổi một thanh âm nào.

Hắn nhìn bầu trời một mảnh tối đen liền phát hiện một chuyện quỷ dị.

Tại chân trời xa xa, có mấy con chim nhỏ cứ thế đứng yên trên bầu trời, giống như hình ảnh bị nhấn pause.


Nơi này là một thế giới có thời gian bị triệt để đông cứng.

Cũng chính là cái gọi là ngày 31 tháng 6!


Diệp Tinh Vẫn lúc này thể hiện cảm xúc của “Dương Hứa Thành”:“Cái này...... rốt cục là có chuyện gì, tại sao chim lại đứng yên trên bầu trời?”


Hắn vội vàng đi về phía tòa nhà giáp.

Lúc này, ở tầng ba hắn nhìn thấy Diệp Tưởng.


“Kim? Kim Thư Đông?”


“Dương Hứa Thành.” Diệp Tưởng lẳng lặng nhìn hắn, nói:“ vấn đề .”


Đến cùng chuyện này là sao?” Diệp Tinh Vẫn hồ nghi hỏi:“Vì cái gì một người cũng không thấy ? Trong phòng ngủ nhiều người như vậy đã đi nơi nào rồi ?”


Nơi này ... không còn là thế giới trước đây...”


Những lời này vừa nói xong, hai người nhìn nhau, liền không mở miệng nữa.


Ở một mặt khác của hàng lang, một cánh cửa chậm rãi mở ra .


Cánh cửa kia... rõ ràng chính là cửa phòng giáo viên!


Diệp Tinh Vẫn nắm chặt hai tay, thở sâu, nói:“Vào xem chứ?”


Diệp Tưởng gật đầu.


Hai người bước về nơi đó.


Hai người đều đã đọc qua kịch bản, tự nhiên biết tình tiết tiếp theo như thế nào. Sau khi tiến vào văn phòng, hai người rất nhanh liền bị quỷ hồn công kích. Tiếp theo, Dương Hứa Thành không phải nhân vật chính liền chết .


Người nổi bật nhất trong số các diễn viên hạng A Diệp Tinh Vẫn, chết thứ nhất !


Bất quá, sự cường đại của “Nhân ngẫu sư” Diệp Tinh Vẫn là không thể nghi ngờ . Cho đến ngày nay, còn chưa có ai có thể tìm thấy bản thể của hắn! Phân thân của hắn nhiều đến mức đếm không xuể, cho dù bản thể của hắn bị tổn thương hắn cũng có thể dùng một nhân ngẫu làm bản thể mới của mình. Nếu muốn giết hắn, thật sự so với lên trời còn khó hơn, trừ phi có thể trực tiếp nhằm vào linh hồn, hơn nữa phải 1 kích tất sát. Thế nhưng đối mặt với Diệp Tinh Vẫn, cho dù là Long Ngạo Thiên muốn thuấn sát hắn cũng không phải chuyện dễ dàng. Chữ “Thuấn” (nhanh) này, tuyệt đối phải ngắn ngủi hơn một giây!

Mà lúc này, Diệp Tinh Vẫn đi ở phía trước Diệp Tưởng.


Làm một người chết trước trong kịch bản, hơn nữa thực lực chỉ là một diễn viên hạng A lại đi trước Diệp Tưởng, hoặc hắn phải có tự tin vào bản thân, hoặc... chính là lòng tự trọng của hắn.

Tiếp theo, hai người liền bước vào bên trong văn phòng.


Nháy mắt bước vào hai người liền nhìn thấy trên cái bàn đầu tiên, có một khối thi thể đã sớm thối rữa!

Khối thi thể kia chính là vị lão sư toán học!


Sao... sao lại thế này? Có người chết ! Mau báo cảnh sát !”


Diệp Tinh Vẫn vội vàng vọt tới chỗ điện thoại, cầm lấy microphone.


Mà lúc này, thân thể hắn đứng chắn ở phía trước khối thi thể thối rữa nằm trên mặt bàn.


Căn cứ theo kịch bản, thời điểm hắn gọi điện báo cảnh sát chính là thời điểm nguy hiểm. Dựa theo nguyên bản, vì bản thân hắn chắn mất khối thi thể kia cho nên Kim Thư Đông không nhìn thấy.


Kỳ thật, Diệp Tinh Vẫn dưới tình huống biết trước kịch bản hoàn toàn có thể thay đổi đoạn kịch tình này. Tỷ như nói với Kim Thư Đông, hoặc sợ tới mức đi không nổi v.v. Nhưng hắn cư nhiên hoàn toàn diễn theo kịch bản!

Hắn chỉ là một diễn viên hạng A ah! Mà trong bộ điện ảnh này, cho dù ảnh đế cũng không có bao nhiêu khả năng sinh tồn! Diệp Tưởng tự hỏi, đổi lại là hắn, thà rằng tốn chút vé chuộc cái chết cũng sẽ không diễn hoàn toàn theo kịch bản!

Một đầu khác của điện thoại, tự nhiên cả âm báo chuông reo cũng không có.

Chưa cắm dây điện thoại sao?” Diệp Tinh Vẫn biết, trong nháy mắt hắn nói ra câu này, nhân vật hắn sắm vai Dương Hứa Thành liền chân chính bước đến kết thúc.

Đương nhiên, Diệp Tưởng tuy đem Diệp Tinh Vẫn xếp vào danh sách tất sát, nhưng ở trong này không thể để hắn chết đi.


Thời điểm Diệp Tinh Vẫn nói tới chữ “Điện” liền quay đầu nhìn ổ điện.

Theo sau, Diệp Tưởng nhìn thấy một màn khiến hắn sửng sốt.

Khi Diệp Tinh Vẫn quay đầu lại, khối thi thể kia thế nhưng lơ lửng ở giữa không trung, không nhúc nhích !


Nhìn kỹ lại sẽ phát hiện, có vô số sợi tơ đang cuốn quanh khối thi thể kia!

Diệp Tinh Vẫn lãnh tĩnh nhìn một màn này, tiếp theo khối thi thể đó liền ngã xuống đất rồi biến mất!

Cái này... rốt cuộc là chuyện gì?” Diệp Tinh Vẫn lúc này mới lộ ra biểu cảm sợ hãi.

Tuy thực lực chỉ là diễn viên hạng a, nhưng có thể dùng vô số sợi tơ thao túng quỷ hồn, coi chúng như nhân ngẫu sao?

Không đúng......


Không đúng !


Đây căn bản không phải thực lực của một diễn viên hạng A!

Hắn lần nữa đánh giá lại Diệp Tinh Vẫn, liền lập tức minh bạch.

Hiện tại Diệp Tinh Vẫn, không phải gọi là “Chuẩn ảnh đế”, mà là ảnh đế hàng thật giá thật như bao ảnh đế khác!


Diệp Tinh Vẫn che giấu thân phận cũng không khó lý giải. Nhiều người muốn giết hắn như vậy, tự nhiên hắn cần phải giả heo ăn thịt hổ. Chỉ là trong bộ phim này hắn không muốn mất mạng, chỉ có thể bộc lộ ra thân phận ảnh đế.


Trong gia tộc Nightliar hắn khẳng định còn chưa phải ảnh đế, như vậy tất nhiên là từ sau đó hắn mới từ diễn viên hạng A tấn chức lên ảnh đế!

Hắn nhìn về phía Diệp Tưởng, gửi đi một tin nhắn.

“Ta sẽ không bị ngươi giết chết , Diệp Tưởng. Vô luận ngươi mạnh mẽ như thế nào ta cũng không nhận mệnh, cho dù ngươi có là nhân vật chính cuối cùng.


Đối với Diệp Tinh Vẫn, chỉ cần Tứ Quý có thể sống sót, những thứ khác hắn không yêu cầu nhiều .


Thế nhưng...... Nếu có thể sống sót, tại sao hắn phải chết?


Sinh tồn quý giá cỡ nào? Diễn viên  có thể trở thành ảnh đế có được bao nhiêu người?

Diệp Tưởng nhìn Diệp Tinh Vẫn, đối với thực lực của hắn được tăng lên cũng có chút vui thay cho hắn. Tuy lập trường bất đồng, thế nhưng hắn cũng giống như mình, trong thế giới địa ngục này giãy dụa cầu sinh. Mà Diệp Tinh Vẫn còn chưa biết tin tức phía trên còn có rạp chiếu phim linh độ, thậm chí cụm rạp thượng tầng. Đây mới chỉ là bắt đầu của một lữ trình rất xa xôi mà thôi.


“Còn có...... Mộc Lam đại nhân là ân nhân của ta. Ta cũng không để ngươi giết chết hắn. Tuyệt đối không !”


Diệp Tinh Vẫn gia nhập Đọa Tinh trận doanh, cố nhiên có suy xét trên phương diện sinh tồn, thế nhưng nhiều hơn chính là ơn tri ngộ của Mộc Lam. Hắn cũng biết, vô luận Hầu Tước hay là Diệp Tưởng đều tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Mộc Lam. Mà hắn, tự nhiên cũng không thể ngồi nhìn mặc kệ.


Thật lâu sau, Diệp Tưởng trả lời.



“Vậy ngươi cứ thử sống sót đi. Không bị chúng ta giết chết thì cũng chết trong phim kinh dị, nếu ngươi có năng lực như vậy... liền thử sống sót đi.”


Sống sót, tại thế giới Địa Ngục này là chuyện tình gian khó nhất.


Tiếp theo, Diệp Tưởng cùng Diệp Tinh Vẫn đi đến tầng bốn......


Đồng dạng không một bóng người.


Hiện tại, hai người tùy thời đều sẽ bị kéo vào kẽ hở thời không, tiến vào thế giới khác. Bất quá bọn hắn đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý.

“Kế tiếp, đến ta xuất thủ.”


Được thôi.”


Trên tầng bốn tối tăm, vượt hành lang khúc chiết, rất nhanh tới trước phòng học dị độ kia.

bên trong phòng học, hiện tại không một bóng người.

“Chúng ta...... vẫn nên rời đi thôi......”


“Hãy nghe ta nói, Dương Hứa Thành, cho dù chúng ta chạy khỏi cổng trường, vẫn sẽ bị kéo về đây mà thôi! Phòng học này, chính là thủ phạm!


Mà vào lúc này......


Diệp Tưởng nhìn thấy một cột khói xông thẳng lên trời!

Cột khói kia... là sao vậy?”


Diệp Tưởng đi qua, chuẩn bị tra xét rõ ràng.

vừa nhìn xuống dưới...... Diệp Tưởng liền phát hiện, cư nhiên là một đám người đang nướng đồ!

Chỉ là, nhóm người này, toàn bộ đều ở trạng thái đông cứng, không một ai nhúc nhích!

Kim Thư Đông tử vong “ngày 31 tháng 6”.


Vừa rồi, ở trong văn phòng hắn có nhìn đồng hồ treo tường, kim đồng hồ chỉ nửa đêm 0 giờ.


Hiện tại, chỉ sợ chính là nửa đêm 0 giờ ngày 30 tháng 6, cũng chính là rạng sáng ngày 1 tháng 7, nói một cách chính xác chính là “ngày 31 tháng 6”!

Mà Diệp Tưởng thân là “Kim Thư Đông”, cũng chính là ngày chết của hắn !


Đây là một ngày được mạnh mẽ sáng tạo ra!

Thời gian trong một ngày này hoàn toàn yên lặng . Chỉ có  những người xuyên qua mới có thể tự do hành động.


Như vậy......


Cái này ý nghĩa cho điều gì?


Đúng lúc này, Diệp Tưởng bỗng nhiên quay đầu lại !


Diệp Tinh Vẫn cũng đồng dạng quay đầu lại.


Hai người đều nhìn thấy, trong phòng học kia xuất hiện một bóng người.

Bọn họ song song nhảy vào trong phòng!


Chỉ nhìn thấy, ở trung tâm phòng......


Một người đứng thẳng , nhưng hai mắt lại vô hồn!


Hoắc Thanh Lam ! 


3/30/2017

Posted by Unknown |




Hứa Gia Bích từ lớp 10 đã bắt đầu yêu mến Tôn Di Tinh .


Trong số những nữ sinh lớp 6, tính cách Hứa Gia Bích không hẳn khiến người khác chú ý, nhưng nhan sắc thuộc top đầu lớp. Gia cảnh nàng không được tốt, phụ thân chết sớm, mẫu thân mê đánh mạt chược, xưa nay không quan tâm tới nàng. Hứa Gia Bích cuối cùng chỉ có thể thi vào trường trung học tương đối bình thường như thế này, thành tích hàng ngày của nàng cũng bình thường, bất quá nhân duyên coi như không tệ. Có lẽ vì thành tích kém dẫn tới nàng có chút tự ti.

Thời điểm học năm nhất, lần đầu tiên nhìn thấy Tôn Di Tinh trên bục đọc diễn văn, giây phút đó gây ấn tượng mãnh liệt tới nàng. Đối với Hứa Gia Bích mà nói, Tôn Di Tinh là một người tỏa sáng. Từ đó về sau, nàng vẫn luôn một mực chú ý tới hắn, trong lòng tràn ngập cảm giác ái mộ. Đương nhiên loại tình cảm này chỉ là một loại mầm xuân của thiếu nam thiếu nữ mà thôi. Nữ sinh mới mười mấy tuổi khát khao yêu đương, tự nhiên sẽ không để ý tới suy nghĩ của xã hội, đạo nghĩa và vấn đề trách nhiệm.

Nay, sắp tiến vào lớp 12, khi đó
sẽ không được học cùng lớp với Di Tinh, hơn nữa sau khi tốt nghiệp khẳng định không thể học cùng một trường đại học, đến lúc đó sẽ triệt để đoạn tuyệt liên hệ với Di Tinh.


Cho nên, Hứa Gia Bích mới có thể làm ra loại
hành vi không có suy nghĩ này.

Trên thực tế nàng làm như vậy cũng bởi vì biết
người Di Tinh thích là Đình Thanh, cho nên mới lựa chọn muốn trở thành người đầu tiên của Di Tinh, như vậy sẽ khiến hắn vĩnh viễn không thể quên mình.

Đối với đề nghị lớn mật như vậy, Di Tinh tỏ thái độ như thế nào đây?


Tôn Di Tinh trước
khi học cao trung vẫn luôn yêu thích Thẩm Đình Thanh, tuy chưa từng thổ lộ qua, nhưng tình cảm Tôn Di Tinh đối với Thẩm Đình Thanh được thể hiện khá rõ ràng . Hắn tin tưởng Đình Thanh tuyệt đối không thể không nhìn ra.


Thế nhưng...... Thẩm Đình Thanh
lại chưa bao giờ đáp trả Tôn Di Tinh. Trên thực tế, Tôn Di Tinh chính là cố ý vô tình quan tâm với nàng, không ít lần biểu lộ rõ ràng, nhưng Thẩm Đình Thanh không một lần nào trả lời thẳng thắn. Mà theo tính tình của Tôn Di Tinh, một phần hắn chú trọng việc học, một phần hắn là người có lòng tự trọng, sẽ không trực tiếp bộc lộ tình cảm của mình qua lời nói với đối phương.


Thời gian dài...... Vẫn
nói không nên lời, cảm tình, tự nhiên cũng trở nên nhạt đi .


“Ngươi đừng đùa, Gia Bích !”


Hầu Tước một phen đẩy Ôn Vũ Phàm
ra.


Hiện tại là
niên đại những năm 90, quan niệm trinh tiết của nữ giới vẫn tương đối bảo thủ. Huống chi, bọn hắn mới chỉ là học sinh cấp 3.

Thế nhưng,
khóe mắt Ôn Vũ Phàm bắt đầu rưng rưng:“Ta đã hy sinh đến một bước này, ngươi còn không nguyện ý sao? Là ta không đủ xinh đẹp sao? Hay là ngươi......”


“Chỉ cần một lần là đủ rồi...... Ta
muốn đem lần đầu tiên của ta cho ngươi. Một lần là đủ rồi......”


Không sai biệt lắm .


Tôn Di Tinh nói đến cùng
cũng là nam nhân bình thường. Nữ nhân mình thầm mến không một lần đáp trả cũng khiến lòng tự trọng của hắn tổn thương. Trên thực tế, càng là loại học sinh ưu tú giống như Tôn Di Tinh sẽ càng dễ dàng tiềm tàng ý thức muốn phá vỡ cấm kỵ.

Bất quá đối với Hầu Tước
mà nói, chỉ là diễn trò mà thôi, không hề có ý nghĩa gì nhiều.

Thế nhưng đối
với Ôn Vũ Phàm lại khác, nàng không đơn giản coi nó như diễn trò.

Vào đêm.


Hỗn loạn bắt đầu tràn ngập
mỗi ngóc ngách trong trường học.


Diệp Tưởng lúc này
đang ngồi trên giường ngủ, tầm mắt hắn luôn đảo qua xung quanh.

Lúc này, trong phòng ngủ
chỉ có một mình hắn.


Một loại
khí tức âm lãnh dần tản mát trong không khí.


Mà c
ách Diệp Tưởng vỏn vẹn một bức tường, chính là Diệp Tinh Vẫn.


Hai người cùng họ, từng một thời được so sánh với nhau, nay thực lực đã có chênh lệch khác biệt.

Có muốn trò chuyện hay không?”


Chỉ cách một bức tường
, tin nhắn qua lại không thành vấn đề.


Diệp Tưởng
trả lời:“Giữa chúng ta có gì đáng nói sao?”


Diệp Tinh Vẫn biết, vô luận nói như thế nào, đối với Diệp Tưởng
, hắn chính là một trong những kẻ tất sát.

Sau khi bị Long Ngạo Thiên hạ lệnh truy nã, Mộc Lam cũng chỉ có thể lựa chọn buông tay hắn. Đây cũng là chuyện không còn cách nào, Mộc Lam không có khả năng vì hắn trực tiếp đối kháng với Long Ngạo Thiên.


Cho nên, Diệp Tinh Vẫn
đã lưu lạc đến một hoàn cảnh thực tuyệt vọng. Long Ngạo Thiên, Hầu Tước, Diệp Tưởng, tam đại cự đầu này đều muốn tính mạng hắn, mà ba người này đều là ảnh đế, còn hắn, bất quá chỉ là một diễn viên hạng A mà thôi. Coi như trong số những diễn viên hạng A, hắn có thực lực đỉnh phong nhất nhưng vẫn không cách nào so được với ảnh đế.

Hơn nữa, kế tiếp còn c
ó một bộ phim kinh dị càng thêm khốc liệt hơn nữa.

Diệp Tinh Vẫn không
hy vọng quá nhiều vào việc có thể tiếp tục sống sót. Điều vui mừng nhất chính là Tứ Quý. Tứ Quý có thể sống lại, đối với hắn mà nói đã đủ rồi.


Ngày xưa, đối mặt
với áp lực sinh hoạt, cha mẹ qua đời, người yêu rời bỏ, hắn đối với cuộc sống đã sớm nản lòng thoái chí. Tại thế giới địa ngục đi đến một bước này, tựa hồ chỉ có thể dừng chân tại đây.

“Có lẽ ngươi s
ẽ có cảm giác rằng ta đang biện giải, bất quá nếu có lựa chọn, ta cũng không muốn làm như vậy.”


Sự tình hắn bán mình cho ác ma đến nay không ai không biết.


“Ngươi là
tự mình quyết định trở thành diễn viên của Đọa Tinh, cho nên ngươi không có bất cứ lý do nào để biện bạch. Ngươi đơn giản chỉ nghĩ rằng, gia nhập Đọa Tinh sẽ càng có khả năng sinh tồn hơn nữa.


Diệp Tưởng không đồng tình
với Diệp Tinh Vẫn, tuyệt không đồng tình. Con người, luôn phải trả giá vì lựa chọn của mình, so sánh ra, hắn ngược lại càng thưởng thức Mộc Lam hơn.


Đương nhiên, vô luận là Mộc Lam
hay là Diệp Tinh Vẫn, đều là người hắn nhất định sẽ giết chết.


“Nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ giết ngươi. Điểm này,
xin ngươi khắc ghi.”


Trận chiến ấy,
cái chết của đám người Phương Lãnh Diệp Tưởng tuyệt đối không quên . Cho nên, người của Đọa Tinh, đều phải chết !


Đối với Hầu Tước
lúc này mà nói... vấn đề là kế tiếp nên đối mặt với cảnh giường chiếu như thế nào.


Trong kịch bản,
tại thời khắc đạt tới cao trào cũng chính là lúc xuyên việt. Đối với hai người bọn họ, đây là sự tình cấp bách cần giải quyết.

Hầu Tước đ
ã có chút tính toán cho chuyện này.


Đối với Ôn Vũ Phàm, cảnh giường chiếu này nàng phi thường coi trọng, thậm chí giữa trưa còn đi tắm một cái, lại trang điểm kỹ càng một phen.

Đối
với Ôn Vũ Phàm, đây là lần đầu tiên của nàng.

Nhà của Hứa Gia Bích nằm ngay phía sau trường học.

Mẫu thân
đi chơi mạt chược cả đêm, sẽ không quản tới nàng.


Cự ly từ nhà nàng tới trường không tới 100 mét, nhưng nàng vẫn đăng ký học nội trú, chính là vì không chịu được mẫu thân cả ngày đầy mùi rượu, luôn vì thua mạt chược mà phát hỏa trên người nàng.

Thời điểm tiến vào nhà, Ôn Vũ Phàm nhẹ nhàng khép cửa lại .


Hầu Tước thâm
sâu nhìn nàng.


“Chuẩn bị sẵn sàng
chưa?” hắn gửi tin nhắn hỏi.

“Ân.”


Vì cảnh giường chiếu này nàng đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, tuy chỉ là diễn trò, nhưng nàng vẫn như trước cảm giác rất thỏa mãn.

Khác với Hứa Gia Bích, nàng đã suy xét qua rất nhiều vấn đề . Nàng biết, người Hầu Tước yêu không phải nàng mà là Sa La. Cùng nàng...... Chỉ là một màn diễn mà thôi, vì thế cho nên hắn cũng không cần phụ trách. Quan trọng nhất chính là, trong hoàn cảnh sinh tử khó dò này, nàng cũng không yêu cầu quá nhiều. Có thể cùng Hầu Tước tiếp tục sinh tồn là đủ rồi.

Hầu Tước tự nhiên cũng
đã chuẩn bị tốt.


Ôn Vũ Phàm bắt đầu
cởi từng kiện quần áo trên người.

Trên con phố phía sau trường trung học Quảng Nguyệt, lúc này bắt đầu trở nên tịch liêu cô quạnh.


Một
con chó vàng chạy trên đường, thỉnh thoảng dừng lại ngửi mặt đất. Khi nó chạy tới gần cổng sau trường trung học Quảng Nguyệt, bỗng nhiên dừng lại.


Con chó
ngẩng đầu nhìn cánh cổng.

T
iếp theo liền sủa to liên hồi.


Thế nhưng, theo thời gian
trôi qua, con chó không ngừng lui về sau, tiếng kêu cũng ngày càng yếu, cuối cùng trực tiếp quay đầu chạy như điên!

Trên giường.


Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm lúc này
đã tương đối trần trụi.

Dáng người Ôn Vũ Phàm có thể nói đẹp ngoài ý liệu, đôi thỏ ngọc cao nhất điểm thêm hai nụ hoa hồng nhạt mê người.

Hầu Tước chậm rãi cúi xuống hôn môi
nàng.


Tuy rằng song phương đang tiến hành hoạt động sinh lý nguyên thủy nhất, thế nhưng nội tâm cảnh giác không hề lơi lỏng.

“Xin lỗi.”


Lúc này, một tin tức
nhắn gửi tới cho Vũ Phàm.


Cơ hồ là đồng thời, Hầu Tước
tiến vào người Vũ Phàm.


Hai chữ  “Xin lỗi” kia ý tứ như thế nào chẳng lẽ Ôn Vũ Phàm lại không hiểu!

Rất nhiều nam tính đối với
tình một đêm không hề có bất cứ gánh nặng nào, nhưng Hầu Tước không phải loại người như thế. Là một người trưởng thành ở phương tây mà nói có lẽ có chút kỳ quái.

Nhưng......
đây chính là Hầu Tước.


Cho nên hắn
muốn tạ lỗi với Ôn Vũ Phàm.


Ngoài cửa sổ. Có thể nhìn
thấy trường trung học Quảng Nguyệt.


U linh Mị Ảnh
bồi hồi bên trong ngôi trường này... mang theo khí tức tử vong từng bước lan tràn.


Posted by Unknown |



Ngày 31 tháng 6.


Một
ngày nguyên bản không nên tồn tại.

Nhưng trong kịch bản lại miêu tả , đây
là ngày chết của Kim Thư Đông.


Cái này cấp cho người xem một loại cảm giác hỗn loạn.


Sau khi nhìn thấy kịch bản, tất cả diễn viên đều tập trung tiến hành phân tích ngày 31 tháng 6”, mà kết luận tốt nhất được đưa ra chính là...


Đây là
một ngày đã bị lịch sử xóa bỏ.

Người chết đi trong một ngày này, ngoại trừ Kim Thư Đông, thì tập thể những người còn lại chỉ sợ đều bị người khác lãng quên.

Cụ thể chết
đi bao nhiêu người, dựa vào kịch bản còn chưa đưa ra con số cụ thể được. [ dòng thời gian quá mức hỗn loạn ].


Mọi người
sau khi đọc xong kịch bản, việc đầu tiên là xem lịch, Nhưng ở thế giới này, năm 1998 không hề có ngày 31 tháng 6 .


Một ngày căn bản không hề tồn tại !


Tiếp theo, Long Ngạo Thiên
sau khi đọc kịch bản cũng tới phòng giáo vụ nói bóng gió, hỏi thăm một phen, nhưng không có ai biết gì về hoạt động đó.

Không có
ngày 31 tháng 6 tồn tại, thế nhưng trong kịch bản lại đích xác đề cập tới.

Tất cả mọi người
đều cảm thấy rất đáng sợ.


Thực hiển nhiên,
một ngày kia chính là một ngày cực kỳ mấu chốt.


Mà dựa theo
trình tự kịch bản, học sinh lớp 11-6 sẽ từng người từng người một xuyên tới ngày 31 tháng 6. Kết cục sau khi xuyên qua là cái gì tự nhiên không cần nhiều lời.

Trong lớp
có chín phần là diễn viên hạng 2,3, những người đó căn bản là chết không cần nghi ngờ. Diễn viên hạng A cũng đồng dạng không nắm chắc cơ hội bảo mệnh, chỉ có ảnh đế mới có thể nắm được một chút sinh cơ.

Không nghi ngờ gì, cảm xúc của đám diễn viên bắt đầu hoảng loạn, xác suất NG cũng sẽ nâng cao lên.

Loại thời điểm này, đừng nói
là diễn viên hạng 2,3 mà ngay cả diễn viên hạng A cũng điên cuồng tìm kiếm nơi dựa vào. Mà đối tượng để dựa vào đương nhiên không ngoài ai khác là Diệp Tưởng. Hầu Tước cùng Long Ngạo Thiên.


Ba người này trước mắt được coi là ba đại cự đầu trong rạp chiếu phim, An Nguyệt Hình đã triệt để bị bọn hắn quên đi!


Nói thực ra, Diệp Tưởng
sau khi lần trước mở ra aura nhân vật chính, đã có một đám người muốn nương tựa vào hắn. Bất quá ngay cả như thế, đại đa số vẫn là quyết định dựa vào Long Ngạo Thiên. Mà những người thuộc Đọa Tinh trận doanh trên cơ bản đều biết Hầu Tước cùng Diệp Tưởng hai người có thù sâu như biển với bọn hắn, cũng chỉ có thể bám đùi Long Ngạo Thiên .


Các diễn viên hạng 2,3 đã bị mọi người coi như pháo hôi, không có mấy ai để ý tới sinh tử của bọn họ. Thế nhưng diễn viên hạng A coi như còn có thể sử dụng, chung quy kẻ có thể sống đến bây giờ đều có Bất Tử chi Thân, cho bọn họ làm pháo hôi không khỏi có chút tàn phá vưu vật. Mà nay, luận trong số những diễn viên hạng A, ai là kẻ mạnh nhất?


Vấn đề
này vẫn còn gây tranh luận rất lớn.


Nhưng nếu
chỉ vỏn vẹn đem phạm vi thu nhỏ lại trong số những diễn viên thời đại này thì không cần nghi ngờ gì chính là Diệp Tinh Vẫn !


Thực lực của Diệp Tưởng, Vũ Sóc đột nhiên tăng mạnh, thực lực ảnh đế là điều không cần tranh cãi.

Như vậy,
thực lực được xếp cao nhất phía dưới chính là Diệp Tinh Vẫn.


Mà Diệp Tinh
 cư nhiên lựa chọn đầu nhập vaò...... Hầu Tước Diệp Tưởng !


Không thể không nói, đây là một
chuyện ngoài ý liệu, nhưng cũng coi như bên trong tình lý.


Nói
nó là chuyện ngoài ý liệu, đó là bởi vì ai cũng biết Diệp Tinh Vẫn là kẻ tử trung với Mộc Lam, nói về tình lý...... thì lý do lại càng thêm đơn giản. Nay Diệp Tinh Vẫn bởi vì chuyện với Kim Tứ Quý đã trở thành kẻ trong danh sách tất sát của Long Ngạo Thiên!


Nhưng
đến đây lại có vấn đề. Theo lý thuyết, sự căm hận của Hầu Tước cùng Diệp Tưởng đối với Diệp Tinh Vẫn không hề giảm bớt, hắn tới nương tựa bọn họ, có thể được bọn họ tiếp nhận hay không?

Trong trường chiến tranh kia,
nhân ngẫu của Diệp Tinh Vẫn nhiều lần nhiễu loạn Khu Ma phương, nhất là Nam Cung Tiểu Tăng, cái chết của hắn, Diệp Tinh Vẫn tuyệt đối có trách nhiệm . Trong danh sách phải chết của Hầu Tước, Diệp Tinh Vẫn tuyệt đối có thể xếp vào hàng ngũ đầu tiên.

Huyết hải thâm cừu bậc này, há có thể không báo.

Bất quá, Diệp Tinh Vẫn tự nhiên
không trông cậy vào việc đám người Hầu Tước vô điều kiện tiếp nhận hắn. Cho nên hắn đưa ra 1 điều kiện trao đổi. Hắn sẽ chế tạo cho bọn họ những con nhân ngẫu tinh xảo nhất.

Nhân ngẫu Diệp Tinh Vẫn chế tác có hiệu quả giống như vu độc oa nhi trước kia của Phương Lãnh. Thế nhưng, hiệu quả so với vu độc oa nhi, lại mạnh hơn gấp trăm lần.


Nói đến cùng, chính là giao dịch.


Hơn nữa, hắn
lựa chọn đối tượng giao dịch là đám người Hầu Tước, một nguyên nhân rất quan trong chính là vì Tứ Quý.


Hắn đối với
chuyện chỉ có thể trơ mắt nhìn Tứ Quý chết đi, cực độ thống khổ. Hắn cũng chỉ có thể dựa vào chuyện này để bù lại .


Cuối cùng, Hầu Tước đồng ý yêu cầu
của hắn.


Diệp Tinh Vẫn đáng chết
, nhưng nhân ngẫu của hắn quả thực là độc nhất vô nhị, nếu không phải như thế, tên tuổi của hắn cũng không thể nổi bật trong đám diễn viên hạng A, có cái danh xưng là “Chuẩn ảnh đế”. Nếu hắn cũng có thể hưởng thụ đãi ngộ thời gian gia tốc, chỉ sợ hiện tại đã sớm trở thành ảnh đế.

Diệp Tinh Vẫn hứa hẹn sẽ
chế tác nhân ngẫu cho bọn hắn cũng là điểm cao minh của hắn. Nếu Hầu Tước cự tuyệt, như vậy tương đương với việc hắn mất đi một loại thủ đoạn bảo mệnh. Nay Hầu Tước đang muốn Đông Sơn tái khởi, bất cứ trợ lực nào cũng không thể buông tay. Những con rối này tại thời khắc mấu chốt có thể cứu bọn hắn một mạng. Điều kiện để Diệp Tinh Vẫn có thể chế tác nhẫn ngẫu cho bọn hắn chính là muốn một hứa hẹn. Có thể là Hầu Tước hoặc là Diệp Tưởng, trong thời điểm nguy hiểm bảo hộ hắn một lần. Một lần cũng đã đủ rồi.


Kế tiếp...... Mọi người
đều chuẩn bị sẵn sàng cho chiến tranh.


Nếu không muốn chết, nhất định phải lợi dụng tất cả tài nguyên trong tay.

Bất quá đối với Hầu Tước
mà nói, phiền toái chính là nội dung kịch bản trong tay hắn.

Nội dung kịch bản, cư nhiên là......


Hơn nữa,
đoạn tình tiết này là chữ đỏ! Không thể không diễn !


Trước lúc hỗn loạn một giờ đồng hồ.


Lúc này,
đang là giờ thi.


Trong phòng học, một mảnh yên tĩnh. Long Ngạo Thiên
phụ trách giám thị.


Hầu Tước
đã làm xong đề mục, nhìn như đang duyệt bài kỳ thật đang bố trí kế hoạch.

Tầm mắt Long Ngạo Thiên không ngừng đảo qua mỗi người.

Cao Thụ, Tư Mã Đông Hài, Trừng Đăng, Tân Nguyệt
, đây đều là những nữ tử hắn tín nhiệm nhất.


Trong số những diễn viên hạng A, Diệp Tinh Vẫn  đã tìm được sự bảo hộ của đám người Hầu Tước.


Thực lực của Park Tae Sang, Thiên Sơn Nguyệt trong số những diễn viên hạng a cũng coi như có chút năng lực, nhưng nay không còn đáng để nhắc đến. Hạng Lăng Trần của rạp chiếu phim thứ 7 chỉ vỏn vẹn là một sơ cấp linh môi lại càng không cần nhiều lời.

Phía Đọa Tinh bên này, Hoắc Thanh Lam sinh tử không rõ, Pandora coi như còn chút năng lực, Denzel ngày xưa là tâm phúc của Grandier, bất quá cũng chỉ là như vậy mà thôi.

Phương diện chiến lực Ảnh đế...., Long Ngạo Thiên nắm trong tay Tư Mã Đông Hài, Mộc Lam, Lý Mẫn Hà, thêm vào bản thân hắn.


Giờ thi kết thúc.”


Theo
một tiếng báo hiệu của Long Ngạo Thiên, tất cả mọi người đều dừng bút.


Ai nấy đều khẩn trương tới cực điểm.


Sau khi nộp bài thi, mọi người bắt đầu tiến hành phân tổ. Các diễn viên hạng 2,3 tụ lại thành một đoàn, còn diễn viên hạng a thì đi bên cạnh các ảnh đế.

Mà Hầu Tước an bài Diệp Tưởng bảo hộ Diệp Tinh Vẫn
, còn hắn ở cùng một chỗ với Ôn Vũ Phàm. Chung quy Ôn Vũ Phàm là căn bản lực lượng của hắn, một khi nàng gặp chuyện không may, hậu quả hắn thực sự chịu không thấu, cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, tự nhiên là muốn hảo hảo bảo hộ nàng. Mà Diệp Tưởng bị giới hạn bởi khế ước với Dante, cũng tất yếu trong thời khắc mấu chốt phải ra tay cứu nàng.


Dòng thời gian hỗn loạn......


Chân tướng ẩn nấp tại nơi sâu nhất... rốt cục muốn xuất hiện.


Sự tình về thời không song song, Hầu Tước đã hoàn toàn quên mất.

Hắn cũng
không còn nhớ chuyện trùng động.


Nhưng......


“Gia Bích, ngươi có chuyện gì
không?”


Ôn Vũ Phàm [ Hứa Gia Bích ]
kéo Hầu Tước tới một nơi có vẻ yên lặng, dừng lại nhìn Hầu Tước, môi mấp máy nói:“Di Tinh, ta......”


Nơi này
nằm tại phía nam lầu ba của tòa nhà giáp.

“Ta thích ngươi, Di Tinh !”


Đây tự nhiên là lời kịch.


Hứa Gia Bích
trong kịch bản vốn cực ít xuất hiện, không khác lắm với Thẩm Đình Thanh. Bất quá hai người cùng với Tôn Di Tinh chính là điển hình của lộ tuyến máu chó, a thích b,b thích c, thế nhưng,c không thích b,b cũng không thích a. Nhấn nhá quá nhiều vào kịch tình này sẽ chỉ làm rối loạn người xem, cho nên nó rất ít khi được kịch bản nhắc đến. Nhân vật Hứa Gia Bích cũng chỉ xuất hiện có 1 đoạn như vậy.

Lúc nói những lời này, thẳng thắn mà nói chính là tiếng lòng của nàng. Nàng cũng biết, người nguyên bản nói ra câu này không phải nàng, mà là Sa La.


“Gia Bích, xin lỗi.” Thật lâu sau, Hầu Tước mới trả lời:“Ta không thể
nhận tâm ý này của ngươi.”


“Không...... thể sao?” Ôn Vũ Phàm lộ ra thần sắc ảm đạm uể oải, thật lâu sau, mới nói:“Có phải...... Bởi vì Đình Thanh hay không? N
gười ngươi thích là Đình Thanh?”


Nói tới đây, nàng cắn chặt khớp
môi:“Hảo...... Ta...... Ta biết rồi......”


Nàng
nói xong những lời này đột nhiên đi lên, ôm chặt lấy Hầu Tước:“Nhưng...... Đình Thanh cũng không thích ngươi a, Di Tinh ! Nếu...... Ngươi thật không thích ta...... Như vậy, ta không còn gì để nói, nhưng......”


...Ta muốn đem thân thể của ta cho ngươi !”


“Ta không
muốn người đầu tiên của ta là một nam nhân nào khác ngoài ngươi, Di Tinh ! Ta nguyện ý cho ngươi, ngươi không cần phụ trách, là ta cam tâm tình nguyện !”


Tôn Di Tinh cùng Hứa Gia Bích
là 2 nạn nhân tao ngộ kiếp nạn đầu tiên.

Mà ở trong kịch bản, cư nhiên
đột ngột xuất hiện một cảnh giường chiếu dị thường!


Bất quá
có thể hiểu, “phải có cảnh nóng” chính là đại pháp tắc trong phim kinh dị. [ Friday the 13th ] [ The Cabin in the Woods ][ A nightmare of Elm Street ] những bộ phim trên đủ để giải thích cho điều này. Cơ hồ mỗi một bộ trong hệ liệt [ Friday the 13th ] đều có cảnh giường chiếu. Mà cảnh giường chiếu lúc trước của Park Tae Sang Pandora cũng xuất phát từ mục đích đồng dạng. Lúc trước trong [ trở về ], cảnh nóng của Lý Duy Tư cùng Thành Tuyết Tùng cũng là vậy. Cảnh nóng kết hợp với khủng bố chính là công thức thành công của phim kinh dị. Nguyên bản kịch bản suy xét tới mối quan hệ giữa Hầu Tước Sa La, để 2 người diễn cảnh giường chiếu tương đối thích hợp. Nhưng Sa La đã chết, tự nhiên mới để cho Ôn Vũ Phàm lên thay.

Bất quá, đối với Hầu Tước mà nói,
cảnh giường chiếu cũng không phải lần đầu tiên. Trên thực tế với thân phận của hắn, nếu không phải coi trọng nữ quyền, tình nhân bên cạnh sớm đã thành đàn. Một lần này chỉ đơn giản là đổi đối tượng khác mà thôi. Kịch tình chữ đỏ là không thể không diễn. Phỏng chừng vì để bọn hắn không thể trốn tránh cho nên phải đổi thành chữ đỏ.

Cho nên......
sau khi hai người đọc kịch bản xong liền không còn đường lui!


Cảnh này......


Tất yếu
phải diễn ![ chưa xong còn tiếp


ps: Ta biết này một chương thả ra sau, hắc Ôn Vũ Phàm đại quân đem bao nhiêu số lượng tăng trưởng.


Bất quá mặc kệ các ngươi như thế nào hắc...... Ta đều là quyết định dựa theo ý nghĩ của mình viết xuống đi. Cho nên xin lỗi .


Ôn Vũ Phàm không phải là không có lựa chọn nhân vật chính mà là lựa chọn Hầu Tước? Thế nhưng cho dù nay Hầu Tước nghèo túng nhân vật chính cường thế thượng vị, nàng cũng như trước không có thay đổi tâm ý. 




3/28/2017

Posted by Unknown |




Kanzaki Yuu từ khi trở thành Quỷ sai cho tới nay, chưa bao giờ tiếp cận tử vong gần như vậy!

Từ khi nàng hai mốt tuổi trở thành diễn viên phim AV, nàng chưa bao giờ cảm thấy đó là điều sỉ nhục, thậm chí nếu có người hỏi nghề nghiệp của nàng, nàng sẽ tự tin trả lời “Diễn viên”. Tại Nhật Bản, đích xác cũng có không ít ca sĩ từ sau khi quay phim AV thành công nổi tiếng mà đổi nghề, mà đó cũng chính là tâm nguyện lớn nhất của Kanzaki Yuu. Cho dù không thể làm được như vậy, ít nhất cũng phải giống như tiền bối Sora, nổi tiếng trong nghề, thậm chí còn được mời qua các nước láng giềng.


Thế nhưng...... Hết thảy đều
triệt để thay đổi sau khi nàng nhặt được một tấm áp phích.

Bất quá, nàng cuối cùng thông qua vòng tay xương người
hy sinh một vật nguyền rủa trở thành Quỷ sai, tuy rằng từ đây không thể sử dụng được vật nguyền rủa, nhưng cũng vì vậy mà đạt được thể chất Hắc Bạch Vô Thường. Tuy còn xa mới đạt tới đẳng cấp như Nam Cung Tiểu Tăng, thế nhưng trong số những diễn viên hạng A đã được xếp vào nhân vật top, thường xuyên được đánh đồng với đám người “Bất tử Tu La” Lý Tín Lăng,“Không gian vu nữ” Tây Môn Khả Lệ.


Nhưng
trong [phòng học dị độ] này, ảnh đế cũng chỉ có thể thoi thóp giữ mạng thì chút thực lực ấy của Kanzaki Yuu căn bản không đủ nhìn.


Cho nên...... Nàng cũng
bị trùng động bên trong núi rác đưa vào thời không này.


“Đừng a !”


Giống như Kanzaki Yuu đồng dạng đều là người Nhật Bản, Tây Môn Khả Lệ thân là “Không gian vu nữ” cũng tao ngộ vận mệnh tương tự Kanzaki Yuu.


Khác với Kanzaki Yuu, Tây Môn Khả Lệ thân là người trong gia tộc hắc bang, tuy tuổi còn trẻ nhưng tâm cơ thủ đoạn có thừa. Nàng từ sớm đã nhìn ra sự bất phàm của Diệp Tưởng, nên căn bản không muốn làm địch nhân với hắn. Nhưng Mộc Lam lấy người thân trong hiện thực bức bách, làm nàng không thể không lựa chọn đầu nhập vào Đọa Tinh trận doanh.


Hai người này... đều đang trên đảo Trường Nguyệt ở bộ thứ nhất liền bị đưa vào thời không này, nhưng đều không biết bản thân đã tiến vào kịch tình bộ thứ hai.

“Kamisakia......Sang?”


Tây Môn Khả Lệ
Kanzaki Yuu đều là diễn viên từ Khu Ma doanh đổi sang Đọa Tinh doanh, hai người lại đều là người nhật bản nên tương đối coi như có tiếng nói chung. Chung quy trong cụm rạp Thâm Dạ số lượng người nhật bản không tính là nhiều, chung quy cũng có cảm giác tha hương gặp cố nhân.

Thời điểm hai người xuất hiện liền nhìn thấy một màn quỷ dị.

Lúc này, chỉ thấy Triệu Dương
đứng ở một bên, còn Hầu Tước đã biến thành một bộ xương trắng!

phản ứng đầu tiên của Kanzaki Yuu cùng Tây Môn Khả Lệ khi nhìn thấy bộ xương đó là... Quỷ sao?


Kanzaki Yuu cùng Tây Môn Khả Lệ vừa mới chuẩn bị động thủ,
ánh mắt Kanzaki Yuu đột nhiên chạm vào vòng tay xương người trên bộ xương khô kia!

Chẳng lẽ là một diễn viên?


Bởi vì thời không không ngừng xuyên toa, cho nên
đã không ai có thể biết hiện tại là thời điểm nào.

Kanzaki Yuu lập tức vươn tay, phóng ra
xiềng xích bắt quỷ !


Xiềng xích phóng ra liền trực tiếp bắt giữ được một thứ gì đó trong hư không!

Thế nhưng
trong nháy mắt đó, nàng liền cảm giác thứ gì đó, đã hoàn toàn tan biến trong không khí!

Tiếp
theo, Hầu Tước lần nữa biến trở về hình tượng nhân loại, nhìn về phía Kanzaki Yuu cùng Tây Môn Khả Lệ !


“Các ngươi...... Là ai?”


Sự tồn tại của Kanzaki Yuu cùng Tây Môn Khả sớm đã bị xóa đi trong trí nhớ của đám diễn viên, đã không còn ai nhớ tới bọn họ.

Kanzaki Yuu nhìn
thấy Hầu Tước căn bản không nhớ bản thân là ai, nhất thời trợn tròn mắt. Rốt cuộc đã nháo đến tình trạng nào đây?


“Ngươi
đang nói bậy bạ gì đó? Di Tinh, là ta, Chu Thục Linh ! Chúng ta không phải đang trên đảo Trường Nguyệt sao? Như thế nào lại trở về trường học rồi?”


Chu Thục Linh là
danh tự của nhân vật Kanzaki Yuu sắm vai.


“Chu Thục Linh? Ta không biết.”


“Cái gì? Ngươi đang đùa
cái gì đó? Chẳng lẽ là ta đang nằm mơ sao? Tôn Di Tinh, ngươi đừng có đùa kiểu này, một chút cũng không buồn cười!”


“Đúng vậy, Di Tinh, chúng ta rõ ràng
đang ở trên đảo Trường Nguyệt, làm sao lại tới nơi này?”


Lúc này,
trong đầu Hầu Tước đã bắt đầu hiện ra ký ức về hai nữ nhân trước mắt.

Thật lâu sau
hắn mới nhớ được tất cả.


Hai người trước mắt đều là người của Đọa Tinh trận doanh!


Nguyên bản, Tây Môn Khả Lệ bị xúi giục Hầu Tước
vốn không biết, thế nhưng trong [gia tộc Nightliar], toàn thể diễn viên trong rạp của nàng đều trở thành một phương Đọa Tinh doanh, đổi lại là ai cũng có thể hiểu được nguyên nhân.

Bất quá,
lúc này là địch hay bạn đã không còn quan trọng. Thực lực của hai người chỉ là diễn viên hạng A, trong bộ phim này cũng không khác pháo hôi là mấy.

“Ta nhớ ra rồi.” Hầu Tước
khi đang nói những lời này, liền gửi  một tin nhắn cho Tây Môn Khả Lệ:“Bao gồm cả trận doanh chân chính của ngươi, không gian vu nữ.”


Tây Môn Khả
Lệ nhìn thấy đoạn tin nhắn này liền vô cùng kinh ngạc. Chuyện này phi thường bí ẩn, Hầu Tước làm sao biết được?


Thế nhưng, rất nhanh ba người
đã không còn thời gian tự hỏi việc này. Tầm mắt Hầu Tước, Tây Môn Khả Lệ, Kanzaki Yuu ba người đều rời về một phương hướng. Mà Triệu Dương đã bị bọn họ triệt để bỏ qua .


Mặt bên trái tòa nhà giáp có mấy gian phòng ở, chuyên dành cho giáo viên và công nhân nghỉ ngơi, trên cơ bản không có người ngoài. Nhưng bình thường vào ban ngày nơi này không hề có người.

Tầm mắt Hầu Tước chính là tập trung vào chỗ đó.

Sau đó, hắn chậm rãi cất bước. 


Hai người còn lại nhìn thấy hành động của  Hầu Tước cũng lập tức đi theo.

Hầu Tước hơi
đẩy cánh cửa kia ra.

Không gian bên trong ngược lại lớn hơn so với tưởng tượng, nơi nơi chất đầy giường, đương nhiên không nói tới vấn đề ánh sáng hay vệ sinh, nhưng trước mắt bên trong không hề có bóng người.


Kanzaki Yuu cùng Tây Môn Khả Lệ
đi theo ở phía sau có 1 loại dự cảm bất thường.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới một tiếng hét thảm.


Chủ nhân của tiếng kêu thảm thiết kia chính là kẻ bị mọi người bỏ qua, Triệu Dương !


Ba người cơ hồ
quay đầu lại cùng lúc, cũng trong lúc ấy cả đám nhìn thấy cánh cửa bị đóng sầm lại!

Không khí
lúc này quả thực làm người khác hít thở không thông.


Thời điểm bọn hắn quay đầu về vị trí cũ liền nhìn thấy rất rõ ràng, ở trung tâm căn phòng...

Xuất hiện một khối
thi thể không đầu!

 -------------------


Diệp Tưởng tỉnh lại.


Sau khi tỉnh lại hắn mới biết được, thời gian trôi qua so với hắn tưởng tượng lại càng dài hơn. Thời gian hiện tại là tháng 4 năm 1998!


Bất quá tuy
đã mất tích rất lâu, nhưng không có bất luận kẻ nào nhớ rằng bọn họ có biến mất.

Mà so với
điều này, làm cho người ta càng thêm để ý chính là Hầu Tước đã trở lại.

Cũng không ai
nhớ rằng Tôn Di Tinh đã mất tích được một thời gian.

Hết thảy đều
bị sương mù bao phủ tầng tầng.


Bánh răng lịch sử sắp đi tới chỗ mấu chốt nhất.

Quá khứ đến tột cùng
đã phát sinh cái gì không ai biết . Những người một ngày đó tới nhà Tôn Trọng Phong đều mất hết ký ức. Duy nhất vẫn còn lưu lại ký ức chỉ duy nhất một mình Tích Kính, bất quá nàng cũng không đưa ra được những manh mối đáng giá.




Thế nhưng, Diệp Tưởng lại không
cho rằng như vậy.


Ngày đó...... Nhất định
đã phát sinh chuyện gì đó.


rất quỷ dị là Tư Mã Đông Hài không có chết, tuy rằng ngày đó hắn nhìn thấy được thi thể của Tư Mã Đông Hài.


Hiện tại
nhà Tôn Trọng Phong đã là đống đổ nát, cũng không có bất luận người nào tới sửa sang.

Nhất định
có chuyện gì đó đã phát sinh nhưng mọi người lại quên mất. Nhất định có cái gì đó đã bị thay đổi.

Diệp Tưởng đối với
điều này tin tưởng chắc chắn.


Hầu Tước đến tột cùng
đã đi nơi nào?

Bất quá Hầu Tước lại không thể đưa ra bất cứ đáp án nào.

Hắn không nhớ rõ
bản thân đã tới nơi đâu, cũng không nhớ rõ đến cùng đã phát sinh chuyện gì.

Mà còn không đợi Diệp Tưởng
tiến hành sửa sang lại đoạn thời gian hỗn loạn này thì tân kịch bản đã đưa xuống.

Kịch bản lần này làm người ta xem xong phải trợn tròn mắt.

Tuyến thời gian kế tiếp cư nhiên còn trở nên hỗn loạn hơn nữa!

Mà hết thảy...... Đều chỉ hướng về một ngày.


Ngày 31 tháng 6 năm 1998.


Đây là
ngày...... Trên lịch sử, Kim Thư Đông chết đi.


Bất quá, cho dù Kim Thư Đông chết đi,
ký ức về hắn cũng không bị xóa bỏ.

Mọi người đều nhớ rõ hắn.


Từ giờ trở đi......
căn nguyên nguyền rủa sâu bên trong hỗn độn sắp lộ ra chân diện mục.

Ngày 31 tháng 6 năm 1998.


Đó là ngày cuối cùng sau khi kỳ thi kết thúc, trong trường học tổ chức một buổi dạ hội lửa trại.


trong ngày hôm đó, Kim Thư Đông, chết.


Nói cách khác,
sinh mệnh của Diệp Tưởng chỉ còn ngắn ngủi không đến ba tháng thời gian.


Mà rất nhanh, Diệp Tưởng
sẽ xuyên việt tới ngày hôm đó.


Kế tiếp mọi người
đều sẽ bắt đầu xuyên việt tới ngày hôm đó.

Không ai có thể
chạy trốn.


Chết, tự nhiên không chỉ có một mình Kim Thư Đông. Từ lớp 11 lên lớp 12, người trong lớp 6 đều bị giải tán phân tới các lớp khác.

những người này...... trước khi đó sẽ......


...
Chết hết !


ps: Hướng đại gia nhận sai...... Ta thật là không tưởng chỉ có một canh ...... Thế nhưng không có biện pháp, thời gian nghịch lý hạ hỗn loạn thời gian tuyến dẫn đến hiện tại cấu tứ kịch tình phi thường gian nan...... Này một càng thoạt nhìn số lượng từ không nhiều, thế nhưng ta viết 2 nửa giờ...... Kanzaki Yuu danh tự vẫn là đi phiên trước kia chương tiết nhìn đến ...... Thỉnh các vị thứ lỗi một...... Đẳng này đoạn kịch tình chấm dứt nên có thể hảo......