2/15/2018

Posted by Unknown |
Chương 128: Tử vong FLAG ! Thí sát Diêm vương !


“Các ngươi, một người cũng đừng mong sống rời đi! ”


Hầu Tước sau khi hạ chỉ thị này cho Dante, liền hướng về phía Dante đánh tới !


Dante biết, tiếp theo hắn không thể không hành động.


Khe nứt không gian bị xé ra, sau đó một con Địa Ngục trùng từ bên trong chui ra!


Địa ngục trùng lấy linh hồn hắc ám của Mộc Lam cùng Lý Mẫn Hà làm cơ sở để tạo ra!


Hắn thủy chung không thể hạ quyết tâm động thủ với phụ thân, cho nên đầu tiên mới phóng ra Địa Ngục trùng ! Đây dù sao cũng do Mộc Lam cùng Lý Mẫn Hà tạo dựng nên, tự nhiên có kế thừa chút thực lực của hai người, tuy muốn giết chết phụ thân là không thể nào, thế nhưng có thể kéo dài chút thời gian, bất quá… nửa giờ là không thể được.


Đối với Dante mà nói, lý tưởng nhất chính là kéo dài đến nửa giờ, sau khi khởi động Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận, khiến phụ thân đuổi giết vào bên trong trận, rồi cùng nhau truyền tống trở về dương gian, sau đó điện ảnh kết thúc… đó tự nhiên là tốt nhất. Nhưng điều này căn bản không thể thực hiện.


Cho nên...... Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ sợ chỉ có một biện pháp.


Giết Diệp Tưởng !


Diệp Tưởng đã có được aura nhân vật chính. Trong phim kinh dị lúc trước, nhân vật chính có chết đi, điện ảnh cũng không trực tiếp kết thúc, thế nhưng một khi có được aura nhân vật chính, một khi chết đi, bộ phim sẽ ngay lập tức kết thúc, thế nên diễn viên có được aura, cơ hồ trước khi tới kết phim sẽ không có khả năng chết đi.


Mà tiếp, một lời kịch lọt vào tai hắn.



“Linh, ngươi thật cho rằng, chỉ bằng vào ngươi là có thể cản trở ta sao?”


Nghe được câu nói này, Dante liền biết...... Xong rồi !


Đây chính là tiêu chuẩn flag tử vong của boss phản diện!


Nhân vật chính còn chưa lập flag, phụ thân cư nhiên đã lập !


Tử vong flag vừa ra, kết cục chết đi là cơ hồ không thể nghịch chuyển. Nói cơ hồ là vì vẫn còn hy vọng nghịch chuyển, chẳng qua, độ khó cực lớn!


Chỉ sợ...... Chỉ có Diệp Tưởng chết đi thì bộ điện ảnh này mới có thể đóng máy, tất cả mới chấm dứt!



Chẳng qua. Diệp Tưởng hôm nay cũng không phải tay mơ, không phải muốn giết là có thể giết. Thế nhưng hắn nghênh chiến Tần Quảng vương, tuyệt đối là cửu tử nhất sinh. Trong quá trình này, sẽ có cơ hội ra tay.


Chỉ là với chỉ số thông minh của phụ thân, chẳng lẽ lại không nghĩ đến kế hoạch này? Hầu Tước tự nhiên không có khả năng quan tâm tới sinh tử của Diệp Tưởng, nhưng đối mặt với kịch bản phải giết chết Vũ phàm, ý nghĩ đầu tiên của hắn lại là muốn trả giá sinh mạng mình để ngăn cản!


Hắn vẫn cho rằng, phụ thân không yêu mẫu thân, nhưng hôm nay xem ra… hắn sai mười phần! Người có thể khiến phụ thân trả giá bằng sinh mệnh, quả thật không quan trọng gì sao?


Mà hắn so với ai đều rõ ràng. Tình yêu mẫu thân dành cho phụ thân sâu đậm như thế nào. Mà hắn… có thể giết chết phụ thân sao?


Hắn tuyệt đối không thể giết chết phụ thân ! Nếu nhất định phải giết… cũng chỉ có thể lựa chọn giết Diệp Tưởng .


Chỉ là...... Diệp Tưởng dù sao cũng là cha của Tịch Kính. Một khi Diệp Tưởng chết đi, hắn và tịch kính sẽ vĩnh viễn cách nhau một mối thù giết cha. Tương lai cho dù Tịch Kính trở thành Ác Ma, hắn cũng tuyệt đối không có khả năng ở bên cạnh nàng. Nhưng…. Tổng so với việc để phụ thân chết ở đây vẫn tốt hơn.

Tại thế giới địa ngục, thứ gọi là đạo đức quan yếu ớt không chịu nổi một kích. Ngươi không chết thì ta chết là đạo lý sinh tồn cơ bản ở đây. Rất nhiều người có lẽ cho rằng, suy nghĩ như vậy là không đúng, giống nhau đều là chết. Nhưng ngươi chọn ngươi chết hay người khác chết?


Địa Ngục trùng giết về phía Hầu Tước, Hầu Tước vừa dùng cốt trượng ngăn cản, vừa trao đổi thông qua tin nhắn kịch bản với Dante.


Dante đưa ra kế hoạch kích sát Diệp Tưởng.


Hầu Tước tự nhiên không để ý tới việc giết chết Diệp Tưởng để kết thúc bộ phim này, thế nhưng đây không phải chuyện dễ dàng. Bất quá hiện tại xem ra, đây xác thực là thủ đoạn tốt nhất!

“Diệp Tưởng chiến đấu một trận với Tần Quảng vương, đây chính là cơ hội ra tay tốt nhất. Phụ thân, con sẽ tạo cho người một cơ hội tự tay giết chết Diệp Tưởng! Chỉ người có aura boss mới có hy vọng giết chết người có aura nhân vật chính! Chỉ cần giết hắn…. Bộ điện ảnh này sẽ kết thúc!”


Sau đó...... Ta và Tịch Kính cũng sẽ triệt để kết thúc.


Song cái này không quan trọng, hiện tại quan trọng chính là phụ thân.



Cho dù Tịch Kính căm hận ta một đời cũng không sao. Chỉ cần nàng có thể sống sót là tốt rồi.


Diệp Tưởng lúc này tự nhiên không biết mưu đồ của hai cha con Hầu Tước, muốn đem hắn giết chết để đổi lấy kết thúc cho bộ phim này!


Trong một mảnh bóng tối, hắn đang ra tay công kích Tần Quảng vương !


Hắn không thể cho đối phương có bất cứ cơ hội công kích nào, hiện tại dưới tiền đề mượn dùng lực lượng của Vũ Sóc, phải tận lực rời chiến trường ra xa khu vực Vũ Phàm bày trận. Vỏn vẹn mới chỉ trôi qua vài phút, thế nhưng Diệp Tưởng đã cảm nhận được áp lực nặng nề!


Phim kinh dị không tồn tại định lý chính nghĩa chiến thắng tà ác, sự bảo hộ của aura nhân vật chính đối với Diệp Tưởng cũng chỉ có thể đến đây.


Vũ Sóc đứng ở phía sau Diệp Tưởng, không ngừng giúp hắn bổ sung lực lượng hắc ám. Đây chính là thứ cam đoan để Diệp Tưởng có thể bảo trì trạng thái chiến đấu cường độ cao.



Nhưng ......


Tần Quảng vương lại hoàn toàn khác với Ngưu Đầu Mã Diện, Hắc Bạch Vô Thường.


Hắn giống như là lỗ đen chân chính. Vô luận bất cứ lực lượng nào cũng không thể hình thành bao nhiêu tổn thương cho hắn. Thực lực chênh lệch, quá mức rõ ràng !


Càng đáng sợ hơn là, trong quá trình này, Tần Quảng vương một lần cũng chưa từng chủ động ra tay!


“Dạ Vương !” Vũ Sóc lập tức đi đến bên cạnh hắn , nói:“Ngươi không có việc gì chứ?”


Bộ phim kinh dị cuối cùng, quả thật đáng sợ !


Diệp Tưởng hôm nay so với lúc trước phong ấn ma vương trong Nightliar đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, thế nhưng vẫn đánh không lại Tần Quảng vương này!


Diêm Vương cổ đại Trung Quốc cư nhiên so với satan mạnh nhất dưới ác ma còn đáng sợ hơn!



Nhưng đã không còn kịp suy nghĩ, Tần Quảng vương trong bóng đêm, rốt cuộc ra tay .


Ý thức của Vũ Sóc thậm chí còn không kịp phản ứng, thân thể Diệp Tưởng đã bị tự động kéo về phía thân ảnh áo đen kia!


“Dạ Vương !”


Vũ Sóc phát ra từng tiếng rít the thé, nhưng tất cả trước mắt, không phải cục diện nàng có thể ngăn cản!


Đồng thời...... Trong bóng đêm, từng quỷ hồn bắt đầu hiện ra!



Nại Hà kiều nổ tung không bao lâu sau đã tự động chữa trị. Bởi vậy, đám quỷ hồn lại một lần nữa bước đi trên Nại Hà kiều, hướng về phía  Vũ Sóc giết tới!


“Đều lăn đi cho ta… !”


Vũ Sóc làm gì còn tâm tình để ý những tiểu tốt này, lúc này dù sao cũng là lúc sinh tử của Diệp Tưởng a!


Hắn không thể chết ! Hắn không thể chết !


Giờ phút này Vũ Sóc bỗng nhiên cảm giác trong đầu một mảnh thanh tỉnh, bóng tối chung quanh thế nhưng đều thần phục trước mặt nàng!



Vô số quỷ hồn dưới 1 ý nghĩ của nàng đều tiêu tán, ngay cả cơ hội biến thành Tiệm cũng không có!


Giờ khắc này, thể chất linh môi của Vũ Sóc phá tan tầng tầng chướng ngại!


Thể chất tối cường Hạ Hầu Thanh Liên di truyền cho nàng thức tỉnh !


Ở một khắc đó, bóng tối đối với nàng không còn là bóng tối. Bất cứ vong hồn nào cũng không thể tránh khỏi sự tra xét của nàng, không thể che dấu trước mặt nàng! Vô luận là linh hồn hay nhục thể của nàng, đều bước vào tồn tại duy tâm không gian cao giai!



Diệp Tưởng ngã xuống đất.


Trả một cái giá lớn là ... Một cánh tay.


Tay phải của hắn, đứt.


Đối mặt với Tần Quảng vương còn chưa hiện ra chân thân, hắn ngay cả sức phản kháng cũng không có !


Nhưng vào lúc này, Vũ Sóc đã đi đến bên cạnh hắn.



“Huyến Âm?”


Vũ Sóc nâng Diệp Tưởng dậy.



“Dạ Vương...... Đợi sau khi tất cả kết thúc…. Ta có thể ở bên cạnh ngươi không?”


Đây là một câu kịch.


Một câu......


Kịch flag tử vong !


Diệp Tưởng kéo tay Vũ Sóc! Hắn tự nhiên hiểu câu kịch này có ý nghĩa gì!



Câu kịch này nói ra đại biểu thời gian sống của nàng đang đếm ngược từng giây! Nhưng lại tất yếu phải nói ra!



Sau đó, Vũ Sóc cầm lấy tay trái còn sót lại của Diệp Tưởng.


“Không quan hệ, có ta ở đây.”


Hắc Diêm hiện ra trong lòng bàn tay trái!


Vũ Sóc kề sát bên cạnh Dệp Tưởng, hai mắt tràn đầy kiên định. Biết rõ bản thân nói ra chính là flag tử vong nhưng lại không chút e ngại!


Một đường đi tới hôm nay, nàng cảm giác đã quá đáng giá rồi.


Cho dù chết ở chỗ này, nàng cũng không tiếc nuối, có thể cùng Diệp Tưởng đi gặp đám người Phương Lãnh.


Trong bóng đêm. Hắc diêm trên tay Diệp Tưởng đang không ngừng biến lớn, rồi ngưng kết thành thực chất !


Mà lúc này, Tần Quảng vương đã đi đến trước mặt họ!


Một loại áp chế mang tính áp đảo khiến người ta không thể hít thở ập tới.


Cơ hồ làm người ta tuyệt vọng !


Nhưng ...... Diệp Tưởng lại cười.


“Đi tìm chết đi !” Vũ Sóc cầm tay Diệp Tưởng hô lớn:“Diêm Vương !”


Diệp Tưởng giơ Hắc Diêm lên cao!


Sau đó, hai người đồng thời đem hắc diêm vạch về phía trước.


Không gian trong một chớp mắt này bị xé rách!


Phong Đô thành đã đi vào thời khắc diệt vong cuối cùng! [ chưa xong còn tiếp ]

2/06/2018

Posted by Unknown |



Nại Hà kiều, dưới sự ra tay của Diệp Tưởng đã trở thành một mảnh rách nát.


Mà đám người Vũ Sóc phía sau Diệp Tưởng cũng cùng theo hắn đi lên Nại Hà kiều.


Thân ảnh màu đen kia cứ đứng lù lù như vậy, không hề nhúc nhích !


Áp lực cực lớn đập vào mặt Diệp Tưởng khiến hắn cơ hồ không thể nhúc nhích! Ngay cả hô hấp cũng dừng lại!


“Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận !”


Lúc này, Vũ Phàm tiến hành truyền âm mật cho Diệp Tưởng [ chú ý, là truyền âm mật, không phải tin nhắn kịch bản, thuộc về một loại lời kịch. ]:“Dạ Vương, chúng ta muốn chạy chỉ có một biện pháp! Bố trí Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận trên Nại Hà kiều!”


Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận ! Đây chính là kế hoạch ban đầu của Hạ Hầu gia tộc khi lẻn vào âm phủ! Một khi bố trí đại trận này liền có thể trở về dương gian! Nói đến cùng chính là một loại truyền tống trận vượt qua hai giới âm dương!


Muốn trước khi Phong Đô thành sụp đổ chạy thoát là không hiện thực. Huống chi bây giờ còn có một Tần Quảng vương ở đây !


“Ngươi có thể bố trí được sao?”


“Ta cũng từng học tập qua trận pháp, gia chủ chính là vì phòng ngừa loại tình huống thế này phát sinh nên đã truyền cho ta phương thức bố trí Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận ! Chỉ cần bày trận hoàn tất là có thể chạy !”


Trận pháp này ngay từ ban đầu là muốn lấy huyết mạch gia tộc Hạ Hầu để xúc phát, như vậy độ khó sẽ cao hơn một chút. Bất quá hiện tại là chạy trốn, phần phiền toái này tự nhiên phải bỏ bớt, hơn nữa như vậy Dante cùng Tịch Kính mới có thể chạy trốn. Hạn chế do gia tộc thiết trí cũng là để phòng ngừa người bên ngoài Hạ Hầu gia tộc vận dụng trận pháp này, dẫn đến âm phủ rơi vào hỗn loạn, sẽ khiến Diêm Vương chú ý tới. Chỉ cần người của Hạ Hầu gia tộc sau khi chết, thông qua Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận trên nại hà kiều hoàn dương, là có thể đoạt xá trùng sinh. Chẳng qua, không có ai dự đoán được sẽ xuất hiện một kẻ điên như Thôi phán quan. Không tiếc gánh tội nghiệt cũng muốn phá hủy toàn bộ Phong Đô thành !


“Mất bao lâu?”


Vũ Phàm rất nhanh cấp ra đáp án.

"Nhanh nhất cũng phải nửa giờ. Đây đã là đơn giản nhất có thể, hơn nữa loại tốc độ xây dựng truyền tống trận, còn có phiêu lưu sẽ rơi vào không gian loạn lưu.”


“Nửa giờ. Không thể dài hơn!”


Nửa giờ, ba mươi phút. Đặt ở bình thường cũng là một đoạn thời gian ngắn ngủi, nháy mắt liền qua đi. Nhưng hiện tại...... muốn chịu đựng qua nửa canh giờ này là gian nan cỡ nào!


“Huyến Âm.” Diệp Tưởng nhìn nàng một cái, nói:“Ta cần ngươi !”


Vũ Sóc hiểu ý.


“Được!”


Lúc này, đã không còn là biểu diễn mà là tình cảm chân thật.


Dắt tay cùng tiến thối, đời này ai cũng sẽ không buông tay đối phương. Trừ phi có một bên tử vong, bằng không nhất định sẽ cùng nhau đi đến cuối đời!


Diệp Tưởng thở sâu, hai mắt trở nên vô cùng kiên định !


Hắc Diêm trong tay tản ra khí tức làm người ta kinh ngạc !


Không gian chung quanh toàn bộ đều sụp đổ, hình thành một hố đen! Tất cả tia sáng giờ khắc này đều triệt để bị hấp thu, Nại Hà kiều đã bắt đầu lung lay sắp đổ !


Bóng đen từ từ đi tới, càng tiếp cận càng làm người ta cảm nhận được sự đáng sợ của Tần Quảng vương !


Mà thể chất linh môi của Vũ Sóc đem lực lượng hắc ám cường đại chung quanh tiến hành chuyển hoán, tiến nhập vào trong cơ thể  Diệp Tưởng, trở thành trợ lực cho hắn!


Đối với Diệp Tưởng lúc này, Vũ Sóc giống như một bình ắc uy !


Lực lượng hắc ám trong người Diệp Tưởng dũng mãnh tràn vào Hắc Diêm. Hắn đang tích tụ lực lượng.


Nếu muốn kiên trì ba mươi phút, tất nhiên sẽ là một hồi kịch chiến lâu dài. Như vậy hắn cần Vũ Sóc phải ở bên cạnh hắn!  Chỉ cần có nàng là “Bình ắc quy”, lực lượng hắc ám trong thiên địa có thể lấy hoài dùng không kiệt!


Hơn nữa...... Một phương diện khác, còn có một vấn đề. Vũ Phàm muốn bố trí Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận, Hầu Tước tất nhiên sẽ ngăn cản ! Thế nhưng lúc này hắn không thể nào đi giúp nàng, có thể giúp nàng, cũng chỉ có Dante !


Thân ảnh Tần Quảng vương đã ngày càng gần!

“Chết !”


Lực lượng hắc ám khổng lồ thổi quét tới, hắc diêm trong tay Diệp Tưởng lại lần nữa vung lên!


Nại Hà kiều nát vụn từng đoạn, cỗ lực lượng kia thậm chí còn đem tất cả âm khí thôn phệ hầu như không còn, sau đó hung hăng va chạm lên người Tần Quảng vương !


Lực lượng hắc ám vừa rồi Diệp Tưởng phóng ra, ngay  cả Nại Hà kiều cũng có thể hủy đi, lực lượng đã đạt tới một tình cảnh rất đáng sợ. Nhưng ngay cả như vậy, muốn giết Tần Quảng vương, vẫn còn chênh lệch quá xa!


Dưới bóng đêm tuyệt đối, Tần Quảng vương vẫn như cũ từng bước một đi tới!


Bóng tối phô thiên cái địa làm người ta cảm giác hít thở không thông, Diệp Tưởng hiểu được, cự ly của hắn hôm nay còn cách Diêm Vương quá xa !


Chịu đựng qua nửa giờ......


Giết !


Diệp Tưởng xông thẳng tới! Hắn tất yếu phải rời chiến trường ra xa nơi Vũ Phàm bố trí Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận !


Về phần Ôn Vũ Phàm......


Nàng đang trong quá trình bày trận, tự nhiên gặp phải sự cản trở của Hầu Tước .


Hầu Tước tự nhiên không có lựa chọn khác.


Nhân vật hắn sắm vai cần phải giết chết Vũ Phàm.


Giờ khắc này, Hầu Tước mới chính thức nhìn thẳng vào Vũ Phàm trước mắt.


Thật lâu trước kia, lần đầu tiên nhìn thấy Vũ Phàm chỉ bởi vì khi đó hắn cần cam đoan sự sinh tồn của Diệp Tưởng, mà Vũ Phàm có được Đạo Niệm linh thể, có thể tiến vào mộng cảnh của hắn, bởi vậy hắn muốn đem nàng bồi dưỡng thành bảo tiêu của Diệp Tưởng. Chỉ thế thôi.


Nàng chỉ là một quân cờ của Hầu Tước, thậm chí trên một trình độ nhất định là một quân cờ dùng để phản chế Diệp Tưởng. Không còn bất cứ một khái niệm nào khác.



Nhưng...... Sai sót ngẫu nhiên, bởi vì nàng thế thân cho nhân vật nguyên lai của Sa La, cho nên nàng vì hắn sinh ra Dante. Từ sau đó, nàng một mực yên lặng bên cạnh hắn, cũng không đòi hỏi gì, chỉ vì hắn và con trai mà đưa ra hết thảy phụng hiến và hy sinh.


Mà hắn hôm nay...... Thế nhưng, phải giết nàng sao?


Chính mình...... Cũng không yêu Vũ Phàm, mối liên hệ duy nhất giữa hắn và nàng là Dante. Nhưng...... Quả thật chỉ có như thế?


Con người thường thường sẽ cảm giác, tình yêu khắc cốt minh tâm, oanh oanh liệt liệt, ngọc thạch câu phần mới là chân ái vĩnh hằng. Không biết chân ái vốn sinh ra từ trong sinh hoạt vô cùng bình thường, sinh ra từ trong ngôn ngữ giản dị lạnh nhạt, sinh ra từ trong thói quen lơ đãng thường ngày.


Đương nhiên phải tới khi Hầu Tước giơ lên đồ đao, hắn mới chính thức nhìn thẳng vào Vũ Phàm.


Hắn vẫn đang luôn trốn tránh sao?


“Tiêu Thạch, ngươi cũng ở tại Hạ Hầu gia tộc nhiều năm, thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao?”


Tuy rằng nguồn sáng đã bị hố đen của Diệp Tưởng thôn phệ, thế nhưng thần niệm của Vũ Phàm đủ để thay thế ánh mắt. Nàng cho dù từ nay về sau có bị mù cũng vẫn có thể sinh hoạt như người bình thường.


Mà nàng, cứ như vậy giằng co cùng Hầu Tước .


Thực lực của nàng hiện tại tuy rằng cũng đột nhiên tăng mạnh, thế nhưng Hầu Tước muốn giết nàng, nàng thật không có bao nhiêu cơ hội sống sót.


Hầu Tước một đời này, xưa nay tâm ngoan thủ lạt, tâm cơ thâm trầm, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, chỉ cần có thể hoàn thành mục đích, không để ý hi sinh. Đổi lại bất cứ người nào khác, hắn sẽ không chút do dự ra tay giết người, cho dù đối phương là người vô tội hắn cũng không có nửa phần lương tâm bất an. Nhưng ..... Đối phương nếu đổi thành Vũ Phàm, hắn, quả thật có thể xuống tay?


Thế nhưng, không thể kéo dài, nếu kéo dài nữa chính là ng.


“Dante...... Giết ta đi !” Hầu Tước phát cho Dante một tin nhắn:“Giết ta đi !”


Mà lúc này, Dante đang ngăn ở giữa Vũ Phàm cùng Hầu Tước. Thời điểm nhận được tin nhắn, hắn cơ hồ không dám tin.


Trong ấn tượng của Dante, phụ thân đối với mẫu thân không có tình yêu, phụ thân lại vì mẫu thân mà lựa chọn tử vong?


“Ta sẽ tạo cho ngươi một cơ hội để giết ta! Sau đó, mang mẫu thân ngươi tới rạp chiếu phim linh độ!”


Sống tới ngày nay, Hầu Tước biết, trận chiến ngày hôm nay hy vọng sống sót không lớn, hơn nữa cho dù có thể sống sót, cũng phải lấy tiền đề là giết chết Vũ Phàm, giết chết mẫu thân của con trai hắn! “Thê tử” của hắn!  


Cái gì gọi là yêu?


Hầu Tước xưa nay lãnh khốc vô tình, nhưng, con người có thể vô tình tuyệt đối sao?


Ôn Vũ Phàm cho dù lúc bản thân mình chật vật khó khăn cũng không chê, làm bạn bên người hắn, cho dù hắn đối với nàng lãnh đạm không thay đổi, vì dưỡng dục Dante mà trả giá càng lớn hơn nữa. Càng bởi vì hắn, triệt để quyết liệt với đồng bạn cùng rạp chiếu phim, cùng bằng hữu tốt nhất coi như người xa lạ.

Nếu vì sinh tồn mà hắn giết nàng, dứt khoát chính là cầm thú không bằng !


Hắn cũng chẳng phải người tốt, nhưng tuyệt đối không phải loại người mất hết nhân tính. Đối với hắn, sinh mệnh có giá trị rất cao, nhưng không phải trí cao vô thượng, có một vài thứ còn giá trị hơn…


Tỉ như, nữ nhân trước mắt này.


“Giết ta đi, Dante ! Ngươi là vì bảo vệ mẫu thân mà giết ta, cũng không phải giết cha !”


Hầu Tước hạ ra chỉ thị này đối với Dante, thế nhưng Dante quả thật có thể làm như vậy sao?


Vì bảo vệ mẫu thân, mà giết chết phụ thân?


Hắn...... Quả thật có thể làm như vậy sao?[ chưa xong còn tiếp ]


 hôm nay mần nấy chương, từ giờ tới năm mới cố gắng cho cái combo lì xì mn hé.